Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Phục Thù

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Phục Thù
  3. Chương 12

Chương 12

Trường Đại học tư thục Thành Phố.

Sau buổi tối đó, đã hơn một tuần trôi qua.

Thuở đầu hơi chật vật để vòi vỉnh Nguyên Khải mua bằng cấp cho mình, cơ mà nhờ vậy mới trót lọt đăng ký đợt thi tuyển của trường Đại học tư thục Nghệ Thuật Thành Phố - ngành Mỹ Thuật.

Tuy còn cần vượt qua kỳ thi năng khiếu, nhưng nó chẳng khó khăn tẹo nào, huống chi cô từng là đích nữ hào môn, học đủ cằm kỳ thi hoạ, thạo chút hội hoạ thôi cũng chẳng đáng nhắc.

Hôm nay vì bài thi nên có mặt ở đây.

Song tính từ cổng vào là sân bóng rổ và hồ bơi ngoài trời ngay sau hàng rào thép cao tám feet, có dựng mái vòm che nắng, mưa rộng rãi. Chạy dọc hai khu vực được ngăn cách bởi lối đi nối liền tới sảnh lớn, chính giữa đặt đài phun nước cỡ vừa, chung quanh bán kính mười mét trở ngược là hàng cây xanh thăm thẳm trẩy dài xuyên suốt, phía dưới trồng om xòm thảm cỏ tươi tốt, tựa một trang viên trong căn biệt thự khổng lồ.

Nếu đem so sánh nơi này với cô nhi viện của Nguyên Khải, đoán phỏng nó bự gấp ba lần không chừng.

Hiềm nổi nảy giờ mấy người lạ hoắc cứ dán mắt săm soi cô mãi, làm Thục Linh quên bén vụ thưởng cảnh.

Loại cảm giác bị dõi theo từng bước chân đến năm mười bốn tuổi cô dường như vượt qua rất trơn tru, bởi khi ấy xuất thân lẫn hậu thuẫn đều lớn mạnh che trời, tiếp thêm bao dũng khí đối mặt.

Ngặt một điều, vì sống trong nịnh hót tán thưởng, tầm mắt cũng xa vời khỏi hiện thực gian truân.

Đến lúc lâm vào cảnh trầm luân, họ mới thừa dịp trỗi dậy dẫm đạp.

Dù rằng hiện tại chẳng ai nhận ra cô nữa, nhưng nổi bất an tựa hồ đang nhắc lại quá khứ chỉ mới trôi qua bốn năm thôi.

Thục Linh bậm môi, không muốn nghĩ nữa.

Theo sơ đồ trường cho hay, khoa mỹ thuật nằm ở tầng bốn, cô ngó xuống dãy số thang máy có tận ba mươi tư tầng chợt bận lòng tặc lưỡi, "Mình học chỗ thấp nhất luôn."

Và kỳ thi bắt đầu tầm độ tám giờ ba mươi, so với dự định trễ hơn mười phút rồi, Thục Linh vẫn chưa mò ra phòng thi.

Cô dáo dác ướn cổ dòm quanh hành lang rặt vẻ tìm tòi, chẳng may va trúng tấm lưng rắn rỏi của người đằng trước.

Thay vì xin lỗi, cô tiện tay tóm lấy áo nam sinh hỏi, "Nè, biết phòng PT71302 ở đâu không?"

Anh chàng ngoảnh đầu, tay ôm chòng sách ký hoạ phong cảnh, ánh mắt lạnh căm nhìn Thục Linh không chớp.

Bấy nhiêu vừa đủ khiến biểu cảm cô đông cứng.

Một loạt hình ảnh nảy sinh nơi tiềm thức khi chạm phải gương mặt này.

Thục Linh đối chiếu tất thảy đặc điểm chốc lát: Màu tóc đen nhánh, lông mày gọn gàng, con ngươi xanh thẳm lạnh lẽo, môi mỏng, mũi cao. Tổng quan tạo thành chàng khôi ngô ít tuổi.

Người như thế khó mà nhầm lẫn được.

Thục Linh khẳng định và cố nhớ lại cái tên viết trên tờ tài liệu nọ - Liêu... Vĩ Thành.

"Theo tôi." Ngữ điệu cậu không dông dài. Kế đấy liền xoay đi.

Mặc cho cô đang ngẩn người có đuổi kịp hay không, chân cậu vẫn thoăn thoắt băng qua lối hành lang rộng miên man.

Cuối cùng dừng trước phòng PT71302.

Vĩ Thành đẩy cửa, thiết nghĩ cô không theo kịp, đoạn ngoái xem thì Thục Linh đã đứng cạnh mình rồi, đồng tử cậu giãn ra, trông đằng đó chẳng mất tí sức lực.

"À đúng chỗ này..."

Tia dao động nhanh chóng thu hồi, Vĩ Thành khôi phục bộ dạng lãnh đạm tiến vào phòng, chẳng màng nghe cô nói nữa câu.

Hết bị ghẻ lạnh đến làm lơ, Thục Linh hậm hực đưa mắt dõi theo bóng lưng cậu, khoé môi giật dăm bận nữa, "Làm như ai thiếu nợ mình không bằng."

Kỳ thi đầu vào kết thúc hai tháng trước, hiện tại là kỳ giữa, phòng thi bây giờ chỉ độc nhất một mình cô cùng quý ngài giám thị.

Tuy nhiên điều đáng lưu tâm ở đây - vị giám thị ấy vậy mà là Liêu Vĩ Thành.

Cậu vừa đặt chòng sách ký hoạ xuống bàn còn chưa ngồi vội, tiếp tục di chuyển ra giữa bục giảng, đặt lọ hoa bằng gốm sứ lên cột trụ hình tròn cao hai feet, điều chỉnh ngay ngắn xong bắt đầu phổ cập nội dung thi:

"Thí sinh vẽ tĩnh vật do ban tổ chức chuẩn bị trong thời gian hai trăm bốn mươi phút. Kết quả thi sẽ được chấm ngay. Bắt đầu tính giờ." Vĩ Thành nghía qua đồng hồ, kết thúc vụ mới trở lại ghế ngồi.

Rõ là Liêu Vĩ Thành mười chín tuổi, gương mặt hay dáng vấp đều nổi bật trong độ tuổi ấy, và giờ cậu ta đang làm việc không phù hợp với độ tuổi của mình... hoặc giả sử Nguyên Khải lười nhác điền bừa thông tin cũng nên, nhưng cô không nghĩ vậy.

Thục Linh trăn trở quan sát từng nhấc cử nhấc động của cậu, sắp sửa nhìn thủng một lỗ rồi vẫn chưa nghiệm ra sai sót chỗ nào cả.

Hết cách cô bèn hỏi, "Nè, cậu là giảng viên hả?"

"Không làm ồn trong phòng thi." Vĩ Thành nhắc nhỡ.

"Có mỗi tôi với cậu thôi. Cậu không thấy ồn..."

Lúc định làm nũng chút, cơ mà không hiệu quả. Giọng cậu lạnh tanh thốt một chữ "ồn" doạ cô cứng họng, đành nuốt xuống đoạn chưa kịp nói.

Miễn cưỡng tập trung làm bài thi.

Bàn tay mân mê bút chì, linh hoạt rê chì đầy thuần thục.

- -- Bài thi hoàn thành.

Vĩ Thành bước tới dòm thoắt cái, nhíu mày, "Tệ hại."

Giọng cậu không nghe ra chút hơi ấm, Thục Linh chẳng đoán nổi thật là tệ đến mức nào, cô nài nỉ, "Cậu xem kỹ đi mà, không tệ tới vậy chứ?"

Vĩ Thành nghiên đầu, trưng bản mặt thờ ơ lườm cô, "Xem kỹ rồi."

Nếu diễn biến thế này ngộ nhỡ kế hoạch đi tông thì toi.

Thục Linh lo lắng xoay hai ngón cái vào nhau, nghĩ ngợi giây lát cô toan cúi mặt, bịa đại một câu chuyện lấy thương cảm đặng cầu xin, "Tôi từ nhỏ không có gia đình rồi, ước mơ duy nhất là hội hoạ. Để đi đến đây tôi đánh đổi rất nhiều thứ mới học hỏi được, bây giờ không được nhận thì tôi không biết nhìn mặt ba mẹ dưới suối vàng thế nào nữa. Nên xin cậu hãy..."

"Chuyện riêng tự giải quyết." Vĩ Thành cuộn bài thi thành hình ống, không để lọt tai lời sáo rỗng.

Người thường nghe câu chuyện này không cảm động cũng sướt mướt đồng cảm, ngược lại Vĩ Thành chỉ lạnh lùng làm bộ mặt dửng dưng vậy thôi.

Thục Linh đương cảm thấy con người cậu máu lạnh quá, chợt nghe cậu bồi thêm, "Còn "tệ hại" không phải điểm thi. Thí sinh đạt 65 điểm, qua môn, ngày mai đến làm giấy nhập học."

Lời vừa dứt, cảm giác bị lừa gạt ứ nghẹn tới cổ họng. Sáu mươi lăm điểm thì cứ nói thế đi, cớ sao còn "tệ hại" rồi làm hành động như sắp bỏ đi, khiến cô lầm tưởng "tệ hại" mới là kết quả.

Thục Linh nhận ra mình bị chơi đùa, con người Vĩ thành không những máu lạnh mà còn thâm độc, nhưng đợi tinh thần cô vực dậy, Vĩ Thành đã biến mất hút sau lối hành lang dài oằn.

Trước khi rời đi, cậu khẽ hạ mắt liếc xéo cô gái, trên gương mặt vô cảm thoáng hiện chút vui vẻ.



Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5751 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5279 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5010 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4586 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4509 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4462 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter