Chương 116: Nghị Định
Ngụm khí trong ngực Lưu lão nhân liền xẹp xuống, ông ta nhìn về phía Chu lão đầu ngồi đối diện không nói câu nào, liền biết ông cũng có ý tứ này.Dẫu sao hai nhà cũng làm thông gia tám năm, ông ta cũng hiểu đại khái về tính nết của Chu lão đầu, biết chỉ trả của hồi môn mà không bồi thường một văn tiền nào là điều không thể.Nhưng trả thêm một phần bằng với của hồi môn là không có khả năng, quá nhiều, nếu bọn họ bồi thường ngần này, thì chẳng khác nào phải ra ba phần sính lễ trên người lão đại.Chu lão đầu cũng không phải người không biết việc đời, chính ông cũng không cho rằng nhà họ Lưu có thể bồi thường một phần giống hệt của hồi môn cho bọn họ. Cuối cùng, sau khi thương lượng, nhà họ Lưu trả lại toàn bộ của hồi môn trước kia Chu Hỉ mang đến đây lại cho nàng, chăn và quần áo đều phải làm mới, ngoài ra, bọn họ còn phải đưa cho Chu Hỉ một cái vòng bạc và một xâu tiền, coi như bồi thường cho nàng.Đương nhiên, mấy thứ này nhà họ Lưu trong nhất thời cũng không lấy ra được, cho nên tạm thời không làm thư hòa ly, Chu lão đầu nói: "Những việc này phải làm xong trước năm mới, nhà họ Chu chúng ta không có nhiều thời gian rảnh rỗi chờ các người đâu, cho các người ba ngày chuẩn bị xong mọi thứ, đường may của quần áo và chăn phải chặt, ba ngày sau chúng ta mời lí trưởng đến làm thư hòa ly."Thư bỏ vợ không phải cứ cho là có hiệu lực, thư hòa ly cũng không phải cứ ký là được pháp luật công nhận, mà cần phải đến nha môn ghi tên vào sổ.Chẳng qua loại chuyện này không liên quan đến bọn họ, bởi vì mấy chuyện như này đều là trực tiếp thông báo với lí trưởng, rồi lí trưởng sẽ tự báo lên trên.Nha môn nghỉ ăn tết, nhưng lí trưởng lại không có ngày nghỉ.Một dặm trăm hộ, lí trưởng của thôn Thất Lí và thôn nhà họ Lưu cũng không phải cùng một người, đến lúc đó phải mời hai lí trưởng cùng đến làm chứng.Ở dưới sự chứng kiến của hai tộc, Chu lão đầu và Lưu lão nhân đã định xong việc bồi thường, hai người trưởng thôn cũng coi như nhân chứng, chỉ cần hai nhà còn muốn sống tiếp trong thôn, thì chuyện đã định ra sẽ không thể đổi ý.Lúc này người nhà họ Chu mới hừ lạnh rời đi, lúc rời đi, tiểu Tiền thị mang theo hai chị em dâu xông vào phòng Lưu đại lang, lấy hết toàn bộ những thứ thuộc về Chu Hỉ mang về, lại vào trong phòng mẹ Lưu bê cái hòm gỗ kia ra, trực tiếp mang đi.Sắc mặt người nhà họ Lưu rất khó nhìn.Chuyện này xem như đã định, đối với nhà họ Lưu mà nói, đến đây coi như giải quyết xong, nhưng đối với nhà họ Chu, đây lại mới chỉ là bắt đầu.Lúc về đến nhà, Chu lão đầu liền nói với Tiền thị: "Buổi tối tôi đi phòng bọn lão tứ nằm, bà hỏi Hỉ thử xem, tái giá, nàng muốn tìm dạng người gì? Đồ nhà họ Lưu bồi thường, chúng ta cho nàng mang đi hết."Tiền thị thở dài, "Nàng không muốn gả chồng.""Không gả thì nàng ở chỗ nào?" Chu lão đầu nói: "Rồi đến lúc già thì phải làm sao, chẳng lẽ cứ dựa mãi vào các huynh đệ?"Tiền thị không nói gì, hôm nay bà khuyên cả một buổi trưa, tuy rằng Chu Hỉ không nói chuyện, nhưng bà có thể cảm nhận được thái độ của nàng, quan trọng nhất là, bà sợ cứ ép gấp quá thì làm con nó luẩn quẩn trong lòng, cho nên Tiền thị cũng không dám nói quá nhiều.Mãn Bảo đang ngồi trên giường đếm tiền, tiền này là tiền ngày hôm qua bọn Chu ngũ lang vào huyện thành bán kẹo mang về, Mãn Bảo được chia không ít.Tuy rằng ngày hôm qua đã đếm qua, nhưng hôm nay bé lại đếm một lần, nghe thấy âm thanh nói chuyện của cha mẹ ngày càng cao, như thể sắp cãi nhau, bé liền để hết tiền đồng vào túi trên bụng áo, tụt xuống giường chạy sang, "Cha, mẹ, hai người đừng cãi nhau nữa, nhìn xem, con có tiền."Hai vợ chồng nhìn về phía Mãn Bảo.Mãn Bảo kéo túi áo ra, để cho bọn họ xem tiền ở bên trong, nói: "Cha, người đi tìm trưởng thôn phê duyệt cho đại tỷ một mảnh đất để làm phòng ở đi, ở ngay bên cạnh nhà ta là được, tiên sinh nói, đại tỷ không có chồng, cũng không có con, có thể lập nữ hộ." Chu lão đầu liền ưu thương thở dài nói: "Con nhóc nhà con nghĩ đơn giản quá, nếu tỷ con không gả chồng, thì sau này sống kiểu gì đây?""Con cũng không gả chồng nha."Lão Chu và Tiền thị:......Mãn Bảo đã hỏi Khoa Khoa rồi, Khoa Khoa nói, con người trong tương lai, có rất nhiều cô gái đều không gả chồng, nhưng các nàng vẫn sống rất ổn.Vì sao lại thế?Bởi vì các nàng có tiền!Mãn Bảo cẩn thận nghĩ ngợi, còn liệt kê thử lên giấy, phát hiện Khoa Khoa nói vô cùng đúng, hết thảy nguyên nhân đều do tiền.Nếu đại tỷ có tiền, cha mẹ còn gấp gáp bắt nàng phải gả chồng như vậy sao?Bé nói: "Mẹ, con đã nghĩ xong cho đại tỷ rồi, xây cái phòng ở cho đại tỷ, lại bảo các ca ca khai hoang cho đại tỷ trồng trọt, đại tỷ lợi hại như vậy, nhất định có thể sống tốt."Chu lão đầu nói: "Bây giờ nàng còn trẻ, đúng là tay chân còn linh hoạt, vậy đến lúc già rồi thì làm sao đây?"Chu lão đầu nói: "Đến lúc ấy nàng còn đi không nổi, không làm được việc, thì ăn cái gì, uống cái gì?""Nếu đại tỷ có tiền, thì có thể thuê người mà, ví dụ như Đại Đầu ấy, chỉ cần cho hắn tiền, hắn sẽ chăm sóc đại tỷ thật tốt.""Theo lời con nói, cứ như thể kiếm tiền dễ dàng như nhặt cục đá vậy, tiền mà dễ kiếm như vậy sao?"Mãn Bảo nói: "Nhưng cũng chẳng phải vô cùng khó mà.""Được rồi, được rồi," Tiền thị nói: "Ông tranh với Mãn Bảo làm gì, nàng mới vừa về nhà, cho dù có gả thì cũng phải đợi đến sang năm lại nói, cũng không thể tùy tiện tìm một người rồi gả nàng đi, phải tìm kiếm thật cẩn thận, chờ một hai năm rồi lại nói."Chu lão đầu liền thở phì phò hỏi, "Vậy ở trong nhà kiểu gì?"Đây thật đúng là một vấn đề lớn, cũng là vấn đề quan trong nhất, trong nhà không còn chỗ ở.Lúc xây mấy phòng này, Chu Hỉ đã xuất giá được mấy năm, cho nên căn bản không suy xét đến nàng.Hơn nữa lúc ấy nhà họ Chu cũng không phải rất có tiền, không thấy đến cả tứ lang ngũ lang lục lang còn đều phải ở chung một phòng đấy sao?Tiền thị sầu lo nhìn sân bên ngoài một cái, nói: "Dựng một cái lều tranh bên cạnh phòng chứa củi đi, để bọn lão tứ dọn đến chỗ đó ở, chuẩn bị thêm cho bọn hắn hai bộ chăn, chờ đến khi vào xuân sẽ không còn lạnh như này nữa."Lúc này Chu lão đầu mới không nói nữa.Nhà họ Chu mời các thôn dân đến hỗ trợ ăn một bữa cơm, sau đó tiễn bọn họ đi, chỉ còn ba bác cậu nhà họ Tiền không đi.Bác cả Tiền nói: "Ba ngày sau chúng ta lại cùng các ngươi đến thôn nhà họ Lưu một chuyến, nếu người đã về rồi, thì các ngươi cũng đừng mắng nàng, nàng còn trẻ, dáng vẻ cũng chẳng kém, không lo không gả được."Chỉ là có thể không được mối tốt, dù sao ở nông thôn có rất nhiều lưu manh, hai đùi cóc không dễ tìm, chứ hai đùi lưu manh thì có thấy ở khắp nơi.Cậu ba Tiền nói: "Còn gả cái gì, Hỉ cũng đâu thể sinh con, gả ra ngoài cũng là làm trâu làm ngựa, còn không bằng ở nhà giúp đỡ ấy. Không được thì đi ra ngoài tìm việc, ta biết, bên ngoài còn một ít nhà giàu có đối đãi người hầu không tệ lắm, làm tốt còn cho tiền dưỡng lão đấy."Tiền thị tức không nhẹ, trừng mắt nhìn hắn nói: "Ngươi câm miệng cho ta."Xưa nay cậu ba Tiền sợ vị tỷ tỷ này nhất, cúi đầu không dám nói nữa.Bác hai Tiền cũng liếc ngang hắn một cái, nói: "Chờ cầm được tiền của nhà họ Lưu, thì vẫn nên mang nàng vào huyện thành xem thử đi, ta thấy ngoại trừ sắc mặt nàng có chút không tốt, thì cũng không có tật xấu gì lớn, cứ thử trị dần biết đâu có thể trị khỏi."Có thể chữa khỏi bệnh, sinh con được là tốt nhất.Bác cả Tiền cũng gật đầu, "Đến Tế Thế Đường, nếu tiền không đủ, thì trong nhà góp một ít cho các ngươi."Nhắc đến góp tiền, bác cả Tiền liền nhớ ra, nhìn về phía Chu tứ lang, nghiêm mặt hỏi, "Tứ lang, bây giờ ngươi còn đánh bạc không?"Chu tứ lang đánh cái giật mình, không biết vì sao đề tài lại rẽ sang người hắn, hắn cúi đầu, có chút nơm nớp lo sợ lắc đầu, "Không, không đánh bạc ạ."Đời này bác cả Tiền hận nhất là dân cờ bạc, nghe vậy thì hừ lạnh một tiếng, nói: "Nếu ngươi còn đánh bạc, thì ta mặc kệ cha mẹ huynh đệ ngươi làm thế nào, riêng ta là ta sẽ bảo anh họ ngươi đánh gãy chân của ngươi trước."