Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Phù Ảnh Ám Hương

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Phù Ảnh Ám Hương
  3. Chương : 20

Chương : 20

Nhẹ nhàng gõ hai cái, sau đó cửa phòng bị người đẩy ra. Người tới một thân lam y, đúng là Phù Ảnh Các tổng quản Lăng Tiêu Thần. Ba ngày trước, hắn tùy chủ tử ra roi thúc ngựa, mất ba ngày rốt cuộc đến được Tinh Châu thành.

Lăng Tiêu Thần trong tay vững vàng nâng một cái khay, phía trên là những thức ăn tinh mỹ, cung kính nói với người đang tựa vào cửa sổ kia: “Chủ tử, tả hộ pháp truyền tin đến, Thiếu chủ hết thảy mạnh khỏe, bên Lâm An, Viên Bùi sợ đã muốn động thủ .” Giọng nói mang theo sự cẩn thẩn hơn hẳn bình thường —— tự ba ngày trước nhận được tin Thiếu chủ bị bắt, hàn khí trên người chủ tử ngày càng khiếp người.

Người đứng bên cửa sổ vẫn không đáp lại, Lăng Tiêu Thần chỉ đành buông thức ăn xuống, chuẩn bị rời khỏi phòng.



“Các chủ, bên ngoài có hai người tự xưng là sư phụ của Thiếu chủ, muốn gặp Các chủ.” Một tên thị vệ đứng trước cửa, cung kính bẩm báo.

Mày kiếm khẽ nhíu, nam nhân bạch y thắng tuyết rốt cục xoay người lại: “Hoa Tiệm Nguyệt, Hoa Tiệm Tuyết?”

“Không phải chúng ta còn có thể là ai, ngươi đánh mất Tiểu Tư nhà ta, ta đương nhiên phải đến đòi công đạo rồi !” Một thanh âm trêu tức vang lên cùng với thanh âm người hầu ngoài cửa ầm ầm ngã xuống đất. Ngọc diện ngân ti, thanh niên một thân tử y không chút khách khí vào phòng.

Phía sau huyền y nam tử mang theo chút bất đắc dĩ cùng khẩn trương theo sau bước vào, cung kính vái chào nói: “Thất lễ, Diệp Các chủ. Tại hạ Hoa Tiệm Tuyết.”

Diệp Thiên Hàn thật vẫn chưa tức giận. Sớm nghe nói Hoa Tiệm Nguyệt là người tính tình cổ quái, không câu nệ tiểu tiết, huống chi chính hắn cũng không phải loại người tuân thủ nghiêm ngặt lễ tiết.

“Tiêu Thần.”

“Vâng, chủ tử.” Lăng Tiêu Thần ôm lấy người hầu ngã trước cửa nhanh chóng rời đi, không đến một lát đã quay về, trên tay nâng ba chén nước trà, đặt chén trà nhất nhất trong tay ba người, cuối cùng đối Hoa Tiệm Nguyệt nói: “Thị vệ có mắt như mù, mạo phạm ‘ Thánh thủ độc y ’, chốc nữa thỉnh ngài giơ cao đánh khẽ, giải độc giúp cho. Đây là bên ngoài, không thể so được với trong các, trà cũng không ngon bằng, ngài trước tạm dùng đỡ.”

Hoa Tiệm Nguyệt nhìn lam y nam tử, khuôn mặt xinh đep hiện lên thần sắc đùa nghịch: ” Nam nhân hảo ôn nhu a! Là quản gia của Phù Ảnh Các? Không cần đi theo Diệp Thiên Hàn, theo ta về Khuynh nguyệt cốc đi!”

Lăng Tiêu Thần mỉm cười: “Đa tạ ngài nâng đỡ. Bất quá mệnh của Tiêu Thần là của chủ tử, không phải do Tiêu Thần làm chủ.” Trong giọng nói tựa hồ mang theo bất đắc dĩ.

Hoa Tiệm Nguyệt vừa nghe, cười nói: “Là như thế sao? Diệp Các chủ, ta tốt xấu thay ngươi chiếu cố Tiểu Tư ba năm, không có công lao cũng có khổ lao, lấy một quản gia của ngươi, yêu cầu này cũng không tính quá phận chứ?” Nguyên tưởng rằng Phù Ảnh Các Các chủ lãnh khốc vô tình sẽ nổi giận, không ngờ nam nhân ngồi đó thế nhưng lại từ chối cho ý kiến chỉ liếc nhìn thuộc hạ của mình một cái.

Lăng Tiêu Thần thấy Hoa Tiệm Nguyệt lấy ánh mắt khiêu khích nhìn chủ tử của mình, lại nói: “Chính là ngài tựa hồ đã quên, cho dù tại hạ nguyện ý, chủ tử cũng đáp ứng . . . . . . nhưng‘ Quỷ y ’ có nguyện ý chăng?” Nói đến vế sau, trong nụ cười trộn lẫn rất nhiều ‘hảo ý’, liếc mắt ra hiệu nam nhân đang đen mặt ngồi bên người Hoa Tiệm Nguyệt một cái.

Hoa Tiệm Nguyệt ngẩn ra, lập tức cứng ngắc ngồi trên ghế không động đậy, không dám quay đầu lại nhìn sắc mặt sư huynh—— thảm, nhất thời đắc ý vênh váo lại phạm vào tối kỵ của sư huynh. . . . . .

Diệp Thiên Hàn lẳng lặng ngồi, nghiền ngẫm nhìn thuộc hạ trêu đùa đại danh đỉnh đỉnh, kẻ khác nghe tin đã sợ mất mật “Thánh thủ độc y” .

Gặp qua Lăng Tiêu Thần mọi người đều nghĩ, hắn chính là quản gia của Phù Ảnh Các, tính tình ôn nhu lại chất phác thành thật, đối Phù Ảnh Các không có chút sức ảnh hưởng. Lại không biết, nam nhân mặt ngoài ôn nhuận như ngọc này, kì thực là thống lĩnh thị vệ của Phù Ảnh Các, địa vị cùng hai đại hộ pháp chẳng phân trên dưới. Ngay cả “Thánh thủ độc y” nổi tiếng thích trêu chọc người khác gặp hắn cũng chỉ có thể bó tay.

Hoa Tiệm Tuyết nghiêm mặt thấy ái nhân tùy ý làm bậy, thế nhưng dám làm trò mặt mình đi khiêu khích nam nhân khác rốt cục ý thức được sự tồn tại của mình, sắc mặt thoáng chuyển tốt, đối Diệp Thiên Hàn nói: ” Hai chúng ta nguyên tưởng Tiểu Tư vẫn ở Lâm An, mấy ngày trước tín ưng bay về, mới biết được y đã rời đi, nhưng đến nay vẫn chưa thu được tin tức gì. Vốn muốn chạy một chuyến đến Lâm An, nhưng tình cờ gặp Diệp Các chủ ở đây, nói vậy Tiểu Tư hẳn cũng đang ở Tinh Châu các rồi.”

Diệp Thiên Hàn cho Hoa Tiệm Tuyết một ánh mắt tán thưởng.”Thánh thủ độc y” cùng”Quỷ y” trên giang hồ đại danh đỉnh đỉnh, càng khiến người khác tôn sùng. Hiện giờ vừa thấy, Hoa Tiệm Tuyết này mặc dù không rực rỡ chói mắt bằng Hoa Tiệm Nguyệt, nhưng lại là người làm chủ trong hai người.

“Trần Sương Các.”

“Trần Sương Các? Ngươi nói chính là Tinh Châu Cố gia?” Hoa Tiệm Nguyệt vừa nghe, kinh ngạc hỏi.

Diệp Thiên Hàn khẽ gật đầu.

“Nghe nói Trần Sương Các mười năm trước từng ý đồ cấu kết Phù Ảnh Các phân đường đường chủ giết ngươi nhưng thất bại, mười năm nay cũng tìm không ít phiền toái cho Phù Ảnh Các. . . . . .” Hoa Tiệm Nguyệt nhăn mi, “Nói vậy, Diệp Thiên Hàn, Tiểu Tư là vì ngươi mới bị bắt đi?”

“Đích thật là bổn tọa sơ sẩy.” Diệp Thiên Hàn không phủ nhận. Hắn biết người nọ lúc ở Lâm An đã bị tên tiểu tử của Đỗ gia chọc tức, ngay sau khi ra khỏi Lâm An thành đã lập tức chế tạo nhân bì diện cụ. Nguyên tưởng rằng như thế hẳn sẽ có thể một đường vô sự an toàn đến Khuynh Nguyệt cốc, lại không ngờ vì nửa khối ngọc giác y mang theo mà bại lộ thân phận. Ngoại nhân không nhận biết ngọc giác kia, nhưng Viên Bùi lại nhận ra. Đích thật là hắn sơ sẩy mới làm cho người nọ rơi vào hiểm cảnh.

“Ngươi đã dám nhận sai. Nhưng bây giờ nên làm thế nào đây?” Hoa Tiệm Nguyệt có chút tức giận nói, trong lòng lại lo lắng thiếu niên lạnh nhạt kia hiện tại ra sao.

Diệp Thiên Hàn vẫn chưa trả lời, ngược lại Lăng Tiêu Thần nói: “Trần Sương Các nhiễu Phù Ảnh Các ta nhiều năm, chủ tử vẫn tĩnh con mắt bế con mắt, chưa từng để ý tới. Hiện giờ Thiếu chủ bị bắt, đúng lúc có thể nhân cơ hội này hủy chúng.”

Hoa Tiệm Nguyệt”Đằng” một tiếng đứng lên, chỉ vào Diệp Thiên Hàn mắng: “Hay cho một Diệp Thiên Hàn ngươi! Thế nhưng lấy Tiểu Ngâm làm cớ, để ngươi danh chính ngôn thuận diệt trừ đối thủ một mất một còn của Phù Ảnh Các ngươi sao? !”

Mắt tím thâm thúy ảm đạm, nhìn Hoa Tiệm Nguyệt trước mắt phẫn nộ mắng ra cùng Hoa Tiệm Tuyết ẩn nhẫn tức giận, thanh âm lạnh lùng nói: “Nếu không có Cố Thanh Giác gã xuống tay với Ngâm nhi, bổn tọa cẩn gì phải vì Trần Sương Các mà phí tâm.”

Trần Sương Các.

“Phu nhân, ngài đây là. . . . . .”

“Ta. . . . . . có làm một chén canh. Ngươi mở cửa cho ta vào. Dù sao. . . . . . y không tiếp thu tiểu di ta, nhưng y đang ở đây, thì ta vẫn cần phải thay tỷ tỷ chiếu cố y.”

“Này. . . . . .”

“Tứ, cho Cố phu nhân vào.”

Cửa phòng bị đẩy ra, chỉ thấy Âu Dương Huyên Di bưng một cái khay đứng ở cửa. Diệp Tư Ngâm buông quyển sách trên tay, thản nhiên nói: “Làm phiền Cố phu nhân, tại hạ không dám nhận.”

“Tiểu Ngâm. . . . . . Ta có thể gọi ngươi là tiểu Ngâm không?” Âu Dương Huyên Di chần chờ hỏi.

Diệp Tư Ngâm nghe vậy đôi mi thanh tú khẽ nhíu, nhưng vẫn gật đầu nói: “Phu nhân xin cứ tự nhiên.”

Âu Dương Huyên Di lúc này mới lộ ra mỉm cười, buông khay trong tay xuống, múc một chén nhỏ từ chung canh đưa đến trước mặt Diệp Tư Ngâm nói: “Trời lạnh, ta thấy ngươi thân thể yếu đuối, liền tự chủ trương hầm một chung tử tô ngọc trúc kê, nhân lúc còn nóng hãy uống một chút, có thể làm ấm thân thể.”

“Làm phiền phu nhân.” Diệp Tư Ngâm không ngờ được hành động của Âu Dương Huyên Di, “Phu nhân mời ngồi.”

Âu Dương Huyên Di chậm rãi ngồi xuống, nhìn thiếu niên xinh đẹp trước mặt, ánh mắt lập lòe, lộ ra một mạt tình tự không muốn người khác biết.

Nhìn tử tô ngọc trúc kê trước mặt hương khí nồng đậm, khiến người khác thèm nhỏ dãi, Diệp Tư Ngâm chần chờ cầm lấy thìa, khẽ uống một ngụm.

“Như thế nào? Có vừa miệng không?” Âu Dương Huyên Di hỏi.

Diệp Tư Ngâm gật đầu: “Ân, rất ngon. Không thể tưởng được Cố phu nhân một tiểu thư khuê các, thập chỉ bất triêm dương xuân thủy (chỉ một nữ tử gia thế tốt, chưa bao giờ đụng vào việc nhà), thế nhưng lại có trù nghệ tốt như vậy.”

Âu Dương Huyên Di nở nụ cười, rồi lại dần dần lộ ra thần sắc tiếc hận trong khóe mắt, trên mi mắt: “Ngươi vẫn còn gọi ta là Cố phu nhân sao? Ngay cả một tiếng tiểu di cũng không chịu gọi ta. . . . . . Ta biết Âu Dương gia rất cố lỗi với tỷ tỷ, cũng có lỗi với ngươi. . . . . .”

Diệp Tư Ngâm hơi nhăn mi, mắt tím không còn kiên nhẫn, ngắt ngang lời nói mang theo tiếng nức nở của nàng: “Cố phu nhân tới đây là vì nhận thân nhân sao? Nếu vậy thứ tại hạ khó tòng mệnh. Đây không chỉ là việc nhà của Âu Dương gia, Cố phu nhân chẳng lẽ đã quên, Cố Các chủ ‘ thỉnh ’ tại hạ đến Trần Sương Các để làm gì?”

Âu Dương Huyên Di ánh mắt buồn bả, khi ngẩng đầu vẫn là vẻ mặt ưu thương cùng ai thê: “Tiểu Ngâm, việc này ta vốn không nên xen vào. . . . . . Âu Dương gia cố nhiên có sai, nhưng kẻ hại chết tỷ tỷ. . . . . . là Diệp Thiên Hàn a!”

“Lời này ý gì?” Diệp Tư Ngâm cứng người, buông thìa liếc mắt nhìn Âu Dương Huyên Di, mắt tím trong suốt bịt kín một tầng tức giận thản nhiên. Y rốt cục hiểu được mục đích Âu Dương Huyên Di khóc sướt mướt, còn nấu canh, tự mình đưa đến Đông Sương là vì cái gì .

“Năm đó, lúc tỷ tỷ gặp chuyện không may, Diệp Thiên Hàn vốn muốn lấy mạng tỷ tỷ, là mọi người khuyên bảo, mới có thể cứu tỷ tỷ một mạng. . . . . . Diệp Thiên Hàn kia, giam lỏng tỷ tỷ trong thiên viện không thể thấy mặt trời, ngay khi biết được nàng mang thai. . . . . . còn mang đến một chén thuốc sẩy thai. . . . .” Âu Dương Huyên Di nói xong liền khóc lên, “May mà, mạng ngươi lớn, vẫn còn sống, nhưng thân thể tỷ tỷ, lại bị lần cưỡng chế sẩy thai kia phá hủy . . . . . . Mà Diệp Thiên Hàn, vào ngảy tỷ tỷ lâm bồn. . . . . . Không cho phép đại phu đến xem, tỷ tỷ mới có thể khó sanh mà chết. . . . . . Muốn nói đầu sỏ gây nên, thì chính là Diệp Thiên Hàn a!”

“Đủ rồi! Cố phu nhân, ngươi nói nhiều như vậy, chính là muốn ta trợ giúp cố Các chủ, đối phó. . . . . . Phụ thân?” Vì hai chữ cuối cùng mà chần chừ một lúc, Diệp Tư Ngâm nhíu mày. Nhiều ngày như vậy, mới lần đầu nhắc đến tên nam nhân kia. . . . . . Quả nhiên, gọi”Phụ thân” vẫn rất kỳ quái, thế nhưng trong lòng vẫn nổi lên một cảm giác kì lạ —— người kia, hẳn sắp đến đây. . . . . .

“Tiểu Ngâm, ta. . . . . .” Âu Dương Huyên Di có chút kích động, “Ta không phải. . . . . . Ta nói đều là sự thật . . . . .”

Mắt tím lạnh lùng liếc nhìn nữ tứ che mặt khóc, trên mặt lại hiện ra vài phần dao động: “Cố phu nhân về trước đi. Là thật là giả, hãy để tại hạ ngẫm lại.”

Âu Dương Huyên Di gật đầu, đứng dậy rời đi. Vừa ra đến trước cửa, còn quay đầu lại nhìn thiếu niên trong phòng, cuối cùng không nói gì, xoay người rời đi.

Qua chỗ rẽ trên hành lang gấp khúc, Âu Dương Huyên Di dừng cước bộ lại, tao nhã lau đi nước mắt trên mặt, trong mắt lộ ra ý nhị đạt được mục đích.

“Thiếu chủ, chủ tử hắn. . . . . .”

Diệp Tư Ngâm nhìn tử tô ngọc trúc kê trên bàn vẫn như cũ còn nhiệt khí, liếc mắt “Tứ” một cái, cười nói: “Minh, trong bát canh này, bỏ thêm không ít nguyên liệu a.”

Hết chính văn đệ nhị thập chương

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5694 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5230 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4968 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4550 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4476 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4383 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter