Chương 23: Săn thú
Phong Lôi vẫn di chuyển trên cây nhưng thận trọng giảm tốc độ,vì thu liễm khí tức nên không sử dụng pháp lực quang tráo phòng hộ, đề cao cảnh giác, Trảm Đình đao đã cầm sẵn trong tay.
_ Xoẹt
Một con rắn nhỏ từ trên cành cây phóng tới đầu Phong Lôi bị hắn một đao chém làm đôi, máu đen từ con rắn nhỏ lên cành cây phát ra tiếng xì xì ăn mòn. "Độc tính thật mạnh" Phong Lôi thầm nghĩ. Dù hắn đã có sẵn một vài loại giải độc đan nhưng cũng không muốn thử nghiệm. Phong Lôi sau khi di chuyển gần một dặm thì nhìn thấy một con gấu đen bóng to như con trâu nước đang đào hang, sau khi quan sát xung quanh không có yêu thú nào khác thì hắn quyết định đây là mục tiêu đầu tiên của mình. Phong Lôi không hề che dấu nhảy từ trên cây xuống nên con gấu đã phát hiện ra ngay, nó gầm gừ rồi ngay lập tức bổ nhào đến. Con gấu này chỉ là yêu thú cấp một nên linh trí chưa cao không có gì để nói chuyện cả:
_ Ta chấp ngươi ba chiêu
Phong Lôi vừa né tránh vừa ra vẻ, con gấu sau đòn đầu tiên chộp hụt đã làm gẫy một cây gỗ to bằng bắp đùi. Loại gấu này sức mạnh rất khá nhưng tốc độ lại hơi chậm, Phong Lôi dùng nó để tập thân pháp một hồi rồi dùng sống đao đánh nó bỏ chạy, không cần thiết thì hắn cũng không muốn giết nó.
_ Quá yếu, chơi không vui
Phong Lôi tiếp tục đi tìm một mục tiêu khác, không lâu sau đã phát hiện một con báo hoa mai. Con báo này đang mai phục một con nai sắp chuẩn bị săn mồi thì Phong Lôi nhảy ra:
_ Xùy, xùy
Con nai chạy mất dạng làm con báo chuyển lửa giận sang tên phá bĩnh bữa ăn của nó, đôi mắt tràn đầy trí tuệ hận thù, khí tức đều mạnh hơn con gấu đen lúc trước làm Phong Lôi cũng thận trọng hơn. Hai bên đều không vội vã tấn công mà quan sát đối thủ, con báo ra chiêu trước, nó nhanh như chớp nhảy lên một thân cây rồi kấy đó làm điểm tựa rồi bất ngờ bay ngược lại chỗ Phong Lôi, hai lợi trảo có móng vuốt sắc bén nhằm thẳng vào cổ. Phong Lôi bất ngờ chỉ kịp làm thế thiết bản kiều ngả người ra sau né tránh những vẫn bị cào rách áo. Tốc độ vốn là ưu thế của Phong Lôi lại kém hơn con báo này trừ khi hắn sử dụng Phong Lôi quyết đến tận cùng mới có thể sánh bằng.
Phong Lôi đứng tại chỗ chống đỡ còn con báo thì di chuyển với tốc độ cao xung quanh thỉnh thoảng tấn công, hắn dùng các chiêu cơ bản của đao pháp để đỡ móng vuốt hoặc bức lui con báo. Sau một hồi vật lộn trên người Phong Lôi đã xuất hiện mấy vết cào rỉ máu nhưng không sâu, động tác cơ thể cũng chậm dần do hao tổn thể lực. Con báo ngắm chuẩn thời cơ lại lao đến lần nữa, khi đến gần nó há miệng phát ra một luồng sóng âm khiến đầu óc Phong Lôi choáng váng rồi nhào vào cực nhanh. Phong Lôi vốn đang gục đầu vì bị choáng bỗng ngẩng đầu lên, khuôn mặt không có vẻ gì là đờ đẫn:
_ Đợi ngươi đã lâu, Phong Khởi
Một chiêu này Phong Lôi nhãn nhịn và tích súc đã lâu, đao ra nhanh như gió, khí lạnh trong đao chiêu làm con báo cảm giác tê dại, nó không hiểu sao một người vốn đã suy yếu lại có thể chém ra một đao nhanh đến vậy. Con báo không kịp suy nghĩ nữa vì nó đã bị đao chém làm hai từ đầu đến tận đuôi, hai nửa thân thể của con báo rời xuống cạnh Phong Lôi còn ở phía xa, mấy cây cổ thụ cũng bị đốn hạ vì chiêu phong khởi. Con báo này cũng rất giảo hoạt đến cuối cùng mới dùng đến thiên phú ẩn giấu là sóng âm gây tê liệt đối thủ nhưng lại gặp phải Phong Lôi có thần thức rất mạnh nên chỉ bị thất thần một chút, hắn tương kế tựu kế giả vờ bị choáng dụ con báo đến gần rồi một đao kết thúc. Trận chiến này nhìn như quyết liệt nhưng kỳ thực Phong Lôi chỉ hao tổn pháp lực và bị chút vết thương nhẹ, hắn nhanh chóng tẩy rửa vết thương để tránh mùi máu rồi thu hai nửa con báo vào túi trữ vật. Phong Lôi rời khỏi một hơi thở thì một con hổ có khí tức còn mạnh hơn con báo vừa nãy xuất hiện, nó vừa quan sát vừa ngửi ngửi một chút rồi rời đi. Phong Lôi không biết vì cẩn thận mà hắn đã tránh được một trận ác đấu, hắn bay nhảy giữa các cây một hồi rồi tìm một cây cổ thụ to, dùng đao khoét rỗng rồi chui vào, lấy cành cây che lại. Phong Lôi điều tức một canh giờ cảm thấy thể lực và pháp lực đã hồi phục thì chui ra ngoài, lấy hai nửa con báo ra lột da, rửa sạch:
_ Nếu giữ nguyên vẹn bộ da thì có thể bán được kha khá linh thạch
Phong Lôi tiếc rẻ đôi chút rồi dùng khống hỏa thuật nướng nửa con lên, rắc thêm chút muối, gia vị thì đã có ngay món thịt nướng. Thịt không dai như Phong Lôi tưởng mà khá mềm, mỗi miếng ăn vào như có một dòng nước ấm chạy khắp cơ thể. Con báo này là yêu thú cấp một có đẳng cấp khá cao nên thịt có thể tăng cường pháp lực, nếu có thể ăn hàng ngày sẽ đẩy nhanh tốc độ tu luyện. Phong Lôi ăn hết một nửa thì cất đi để tối ăn tiếp đỡ phải nấu Ngọc mễ rồi lại lên đường đi sâu hơn vào trong. Phong Lôi đã đi sâu vào trong được hai mươi dặm, tỉ lệ gặp phải yêu thú cũng nhiều hơn chứ không cần đi tìm như trước. Đối thủ hiện giờ của hắn là một con Thiết Tê cao hai trượng, toàn thân đen bóng như được làm bằng sắt trừ chiếc sừng lại trắng như tuyết.
_ Tê huynh, mời
Phong Lôi bày ra tư thế một tay mở ra mời chào, Thiết Tê như bị kích thích nhao lên như bò tót. Phong Lôi dùng thân pháp dễ dàng nhảy sang một bên tránh thoát "xe ủi" rồi chém vào bên cổ của Thiết Tê:.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Cách Một Khoảng Sân
2. Không Hẹn Mà Đến
3. Xuyên Thành Nữ Chính Bị Bắt Nạt
4. Khoe Vợ Hằng Ngày
=====================================
_ Keng
Âm thanh như hai tấm sắt chạm nhau vang lên, với sự sắc bén của Trảm Đình mà chỉ đệ lại một vệt trắng mờ trên da, đúng là đá phải thiết bản theo nghĩa đen rồi. Phong Lôi còn đang ngạc nhiên thì con Thiết Tê đột nhiên tăng tốc cực nhanh húc chiếc sừng sắc bén vào ngực hắn. Hai chân Phong Lôi trượt lùi lại để lại trên mặt đất hai hố to nhưng không kịp nên phải hoành đao chắn ngang, tiếp theo là Phong Lôi đã bị đánh bay đi va chạm làm gẫy một số cây cối. May là trong lúc bị húc bay, hắn đã kịp kích phát vòng quang tráo pháp lực phòng hộ chứ không đã bị đập vào cây mà chết thì quá lãng xẹt nhưng hai tay đều đau nhức ghê gớm.
_ Xoẹt
Một con rắn nhỏ từ trên cành cây phóng tới đầu Phong Lôi bị hắn một đao chém làm đôi, máu đen từ con rắn nhỏ lên cành cây phát ra tiếng xì xì ăn mòn. "Độc tính thật mạnh" Phong Lôi thầm nghĩ. Dù hắn đã có sẵn một vài loại giải độc đan nhưng cũng không muốn thử nghiệm. Phong Lôi sau khi di chuyển gần một dặm thì nhìn thấy một con gấu đen bóng to như con trâu nước đang đào hang, sau khi quan sát xung quanh không có yêu thú nào khác thì hắn quyết định đây là mục tiêu đầu tiên của mình. Phong Lôi không hề che dấu nhảy từ trên cây xuống nên con gấu đã phát hiện ra ngay, nó gầm gừ rồi ngay lập tức bổ nhào đến. Con gấu này chỉ là yêu thú cấp một nên linh trí chưa cao không có gì để nói chuyện cả:
_ Ta chấp ngươi ba chiêu
Phong Lôi vừa né tránh vừa ra vẻ, con gấu sau đòn đầu tiên chộp hụt đã làm gẫy một cây gỗ to bằng bắp đùi. Loại gấu này sức mạnh rất khá nhưng tốc độ lại hơi chậm, Phong Lôi dùng nó để tập thân pháp một hồi rồi dùng sống đao đánh nó bỏ chạy, không cần thiết thì hắn cũng không muốn giết nó.
_ Quá yếu, chơi không vui
Phong Lôi tiếp tục đi tìm một mục tiêu khác, không lâu sau đã phát hiện một con báo hoa mai. Con báo này đang mai phục một con nai sắp chuẩn bị săn mồi thì Phong Lôi nhảy ra:
_ Xùy, xùy
Con nai chạy mất dạng làm con báo chuyển lửa giận sang tên phá bĩnh bữa ăn của nó, đôi mắt tràn đầy trí tuệ hận thù, khí tức đều mạnh hơn con gấu đen lúc trước làm Phong Lôi cũng thận trọng hơn. Hai bên đều không vội vã tấn công mà quan sát đối thủ, con báo ra chiêu trước, nó nhanh như chớp nhảy lên một thân cây rồi kấy đó làm điểm tựa rồi bất ngờ bay ngược lại chỗ Phong Lôi, hai lợi trảo có móng vuốt sắc bén nhằm thẳng vào cổ. Phong Lôi bất ngờ chỉ kịp làm thế thiết bản kiều ngả người ra sau né tránh những vẫn bị cào rách áo. Tốc độ vốn là ưu thế của Phong Lôi lại kém hơn con báo này trừ khi hắn sử dụng Phong Lôi quyết đến tận cùng mới có thể sánh bằng.
Phong Lôi đứng tại chỗ chống đỡ còn con báo thì di chuyển với tốc độ cao xung quanh thỉnh thoảng tấn công, hắn dùng các chiêu cơ bản của đao pháp để đỡ móng vuốt hoặc bức lui con báo. Sau một hồi vật lộn trên người Phong Lôi đã xuất hiện mấy vết cào rỉ máu nhưng không sâu, động tác cơ thể cũng chậm dần do hao tổn thể lực. Con báo ngắm chuẩn thời cơ lại lao đến lần nữa, khi đến gần nó há miệng phát ra một luồng sóng âm khiến đầu óc Phong Lôi choáng váng rồi nhào vào cực nhanh. Phong Lôi vốn đang gục đầu vì bị choáng bỗng ngẩng đầu lên, khuôn mặt không có vẻ gì là đờ đẫn:
_ Đợi ngươi đã lâu, Phong Khởi
Một chiêu này Phong Lôi nhãn nhịn và tích súc đã lâu, đao ra nhanh như gió, khí lạnh trong đao chiêu làm con báo cảm giác tê dại, nó không hiểu sao một người vốn đã suy yếu lại có thể chém ra một đao nhanh đến vậy. Con báo không kịp suy nghĩ nữa vì nó đã bị đao chém làm hai từ đầu đến tận đuôi, hai nửa thân thể của con báo rời xuống cạnh Phong Lôi còn ở phía xa, mấy cây cổ thụ cũng bị đốn hạ vì chiêu phong khởi. Con báo này cũng rất giảo hoạt đến cuối cùng mới dùng đến thiên phú ẩn giấu là sóng âm gây tê liệt đối thủ nhưng lại gặp phải Phong Lôi có thần thức rất mạnh nên chỉ bị thất thần một chút, hắn tương kế tựu kế giả vờ bị choáng dụ con báo đến gần rồi một đao kết thúc. Trận chiến này nhìn như quyết liệt nhưng kỳ thực Phong Lôi chỉ hao tổn pháp lực và bị chút vết thương nhẹ, hắn nhanh chóng tẩy rửa vết thương để tránh mùi máu rồi thu hai nửa con báo vào túi trữ vật. Phong Lôi rời khỏi một hơi thở thì một con hổ có khí tức còn mạnh hơn con báo vừa nãy xuất hiện, nó vừa quan sát vừa ngửi ngửi một chút rồi rời đi. Phong Lôi không biết vì cẩn thận mà hắn đã tránh được một trận ác đấu, hắn bay nhảy giữa các cây một hồi rồi tìm một cây cổ thụ to, dùng đao khoét rỗng rồi chui vào, lấy cành cây che lại. Phong Lôi điều tức một canh giờ cảm thấy thể lực và pháp lực đã hồi phục thì chui ra ngoài, lấy hai nửa con báo ra lột da, rửa sạch:
_ Nếu giữ nguyên vẹn bộ da thì có thể bán được kha khá linh thạch
Phong Lôi tiếc rẻ đôi chút rồi dùng khống hỏa thuật nướng nửa con lên, rắc thêm chút muối, gia vị thì đã có ngay món thịt nướng. Thịt không dai như Phong Lôi tưởng mà khá mềm, mỗi miếng ăn vào như có một dòng nước ấm chạy khắp cơ thể. Con báo này là yêu thú cấp một có đẳng cấp khá cao nên thịt có thể tăng cường pháp lực, nếu có thể ăn hàng ngày sẽ đẩy nhanh tốc độ tu luyện. Phong Lôi ăn hết một nửa thì cất đi để tối ăn tiếp đỡ phải nấu Ngọc mễ rồi lại lên đường đi sâu hơn vào trong. Phong Lôi đã đi sâu vào trong được hai mươi dặm, tỉ lệ gặp phải yêu thú cũng nhiều hơn chứ không cần đi tìm như trước. Đối thủ hiện giờ của hắn là một con Thiết Tê cao hai trượng, toàn thân đen bóng như được làm bằng sắt trừ chiếc sừng lại trắng như tuyết.
_ Tê huynh, mời
Phong Lôi bày ra tư thế một tay mở ra mời chào, Thiết Tê như bị kích thích nhao lên như bò tót. Phong Lôi dùng thân pháp dễ dàng nhảy sang một bên tránh thoát "xe ủi" rồi chém vào bên cổ của Thiết Tê:.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Cách Một Khoảng Sân
2. Không Hẹn Mà Đến
3. Xuyên Thành Nữ Chính Bị Bắt Nạt
4. Khoe Vợ Hằng Ngày
=====================================
_ Keng
Âm thanh như hai tấm sắt chạm nhau vang lên, với sự sắc bén của Trảm Đình mà chỉ đệ lại một vệt trắng mờ trên da, đúng là đá phải thiết bản theo nghĩa đen rồi. Phong Lôi còn đang ngạc nhiên thì con Thiết Tê đột nhiên tăng tốc cực nhanh húc chiếc sừng sắc bén vào ngực hắn. Hai chân Phong Lôi trượt lùi lại để lại trên mặt đất hai hố to nhưng không kịp nên phải hoành đao chắn ngang, tiếp theo là Phong Lôi đã bị đánh bay đi va chạm làm gẫy một số cây cối. May là trong lúc bị húc bay, hắn đã kịp kích phát vòng quang tráo pháp lực phòng hộ chứ không đã bị đập vào cây mà chết thì quá lãng xẹt nhưng hai tay đều đau nhức ghê gớm.