Chương 15: Đố ngươi bắt được ta
Đỗ Quang lại tung chiêu nhưng giữa chừng lại biến quyền thành trảo, Phong Lôi không kịp đề phòng vất vả mới tránh được chỗ hiểm nhưng vẫn bị cào một đường ở ngực, áo rách tung tóe:
_ Miêu trảo
_ Xằng bậy, Hổ trảo
Đỗ Quang dùng trảo làm Phong Lôi khó nắm bắt, hơn nữa lực đạo cũng tăng lên gấp đôi làm cho thái cực quyền không còn hóa giải lực lượng nhiều như trước nữa, chênh lệch cảnh giới pháp lực được thể hiện rõ. Đỗ Quang tiếp tục dùng chân quét trụ làm Phong Lôi không thể không dời khỏi cột đá bay sang nơi khác. Sau đó là cục diện Đỗ Quang đuổi còn Phong Lôi chạy, thỉnh toảng mới dừng lại đối chiến một vài chiêu rồi lại chạy. Phong Lôi giờ mới phát huy ưu thế thân pháp của mình, ánh sáng xanh trên chân lóe lên nhàn nhạt, đi lại thoăn thoắt giữa các cột đá. Đỗ Quang có lực nhưng không thể đuổi kịp, tức giận đánh nổ mấy cột đá nhưng không thể làm gì:
_ Ngươi cứ chạy trốn như vậy có bản lĩnh gì?
_ Còn một mực đuổi không kịp thì là có bản lĩnh? Phong Lôi trào phúng.
Đuổi được một lúc Đỗ Quang đã thấm mệt, tinh thần sa sút. Người tấn công bao giờ cũng tốn sức hơn, Đỗ Quang lại sử dụng thuật khinh thân giữ mình trên không để đánh nên càng hao phí pháp lực hơn. Phong Lôi nếu cứng đối cứng với Đỗ Quang chắc chắn sẽ thua hoặc Đỗ Quang chỉ phòng thủ thì Phong Lôi cũng không có thủ đoạn gì công phá. Phong Lôi thì không muốn để vuột mất con gà béo này nên phải thi triển thủ đoạn: lúc đầu giả vờ yếu thế để Đỗ Quang tấn công, sau đó dùng thân pháp du đấu chậm rãi tiêu hao pháp lực. Phong Lôi hiện giờ đã chiếm ưu thế pháp lực nên cũng không dùng quyền pháp gì đặc biệt đã có thể đè Đỗ Quang mà đánh. Tình thế thay đổi quá nhanh là mọi người không phản ứng kịp, Vu Chính vui mừng còn đám Tiêu Nhất kiếm thì mặt như đưa đám. Trưởng lão ngoại môn Diễn võ trường phá lệ khen một câu:
_ Tên Phong Lôi này tâm cơ và thiên phú chiến đấu không tồi còn Đỗ Quang thì quá thiếu kinh nghiệm.
Phong Lôi sau khi đánh Đỗ Quang thành đầu heo thì trưởng lão tuyên bố hắn thắng trận. Phong Lôi đòi tiền cược ngay cho đã thèm:
_ Nhanh giao tiền cược ta còn đi uống rượu
_ Chớ đắc ý, đến tỉ thí xếp hạng cuối năm ta sẽ trực tiếp xử lý ngươi. Tiêu Nhất Kiếm đe dọa.
_ Hoan nghênh lại đến đưa tiền.
Phong Lôi không thèm để ý, sau khi nhậm tiền cược thì ném Húc Nhật kiếm cho Vu Chính, đưa cho trưởng lão trọng tài năm mươi linh thạch cảm ơn.
_ Chúc mừng Phong sư đệ
_ Phong sư đệ công phu thật giỏi
_ Cảm ơn mọi người, Phong Lôi ta mời mọi người uống rượu ở trù phòng.
Vu Chính kéo Phong Lôi đi trước để lại mọi người vẫn đang bàn tàn:
_ Ta không thể nhận vật này, quá quý giá. Vu Chính trả lại kiếm.
_ Huynh đệ có gì không thể nhận, Ta dùng thứ này không thuận tay còn ngươi lại thích hợp. Ta cũng không cho không ngươi, sau này có linh thạch trả lại ta sau.
Phong Lôi ấn thanh kiếm cho Vu Chính rồi sải bước về Trù phòng. Vu Chính cảm kích vì Húc Nhật kiếm đã theo hắn nhiều năm lại bị người khác lấy mất, danh dự mất hết là tâm bệnh gần đây của hắn. Phong Lôi giúp hắn giải quyết tâm bệnh làm Vu Chính lấy lại tinh thần đã sa sút trước kia đồng thời cảm thấy: "có huynh đệ thật là tốt". Hai ngươi ở trù phòng cùng mọi người náo nhiệt uống rượu thỏa thích đến say mèm mới dựa vào nhau mà về phòng của mình. Sáng hôm sau Phong Lôi tỉnh dậy thì mặt trời đã lên cao, vỗ vỗ đầu đi rửa mặt rồi vuốt lại quần áo cho thẳng thớm. Thế giới này không dùng kem và bàn chải đánh răng nhưng nhờ có đủ loại phép thuật nên làm sạch răng cũng khá đơn giản, chỉ dùng ngưng thủy thuật với chút thảo mộc là xong. Quan trọng nhất là ai cũng bận tu luyện không để ý chuyện đó nên Phong Lôi cũng lười luôn, kể cả ngươi có bẩn thỉu như ăn mày nhưng cảnh giới cao thì vẫn được gọi tiền bối như thường. Phong Lôi sang gọi Vu Chính dậy đi Tàng kinh các đổi võ kỹ đao pháp, chuyến lần trước đi phường thị Gia Nguyên thành đã tốn rất nhiều thời gian nên cũng sắp phải làm nhiệm vụ hàng tháng nên cũng định đi chọn luôn. Hai người tiến vào tầng một Tàng kinh các, lần này đã có mục tiêu rõ ràng là đao pháp nên rất nhanh đã tìm được mấy bản, tuy nhiên Phong Lôi ưng ý nhất là bản Lôi Đình đao pháp. Đao pháp này đúng như tên gọi vô cừng cương mãnh, nhanh như điện và lực như thiên lôi là miêu tả về đao pháp này. Ngoại môn đệ tử vẫn chỉ được mượn tầng đầu tiên gồm ba chiêu: Phong Khởi, Vân Tụ và Điện Quang. Chắc đao pháp này được người sáng tạo tham ngộ từ hiện tượng hình thành lôi đình trong tự nhiên. Phong Lôi ngẫm nghĩ chắc phải vừa luyện vừa quan sát hiện tượng mây mù sấm sét thì mới có thể hiểu. Trảm Đình đao của hắn là phỏng chế phẩm của Lôi Đình đao nên chắc sẽ có liên hệ với đao pháp này. Bản Lôi Đình đao pháp tầng một này cũng đắt kinh người, cần đến một trăm điểm cống hiến, lần trước Phong Lôi đi "đào khoai" mấy ngày cũng chỉ được hai mươi điểm cống hiến thôi. Nếu bình thường Phong Lôi phải làm năm nhiệm vụ không ăn tiêu gì thì mới đủ được. Sau khi có đao pháp để làm thủ đoạn tấn công, Phong Lôi thực ra không muốn làm nhiệm vụ chỉ muốn về tu luyện nhưng bảo hắn đóng linh thạch để qua thì lại xót ruột, dù giờ cũng coi như có chút gia sản nhưng vẫn rất keo kiệt. Phong Lôi giao lệnh bài cho bạch phát lão giả phụ trách khấu trừ một trăm điểm rồi nhận ngọc giản sao chép đao pháp. Hai người sau đó đến Nhiệm vụ đường gặp Vương sư huynh để nhận nhiệm vụ. Vẫn như thường lệ, mỗi người nhét cho Vương sư huynh một linh thạch để được chọn nhiệm vụ. Sau khi suy nghĩ, Hai người quyết định chọn nhiệm vụ thu thập Ngọc mễ. Phong Lôi cũng nhắn tin qua lệnh bài cho hai người Lý Cương và Lâm sư huynh nếu có rảnh thì tham dự cùng.
_ Miêu trảo
_ Xằng bậy, Hổ trảo
Đỗ Quang dùng trảo làm Phong Lôi khó nắm bắt, hơn nữa lực đạo cũng tăng lên gấp đôi làm cho thái cực quyền không còn hóa giải lực lượng nhiều như trước nữa, chênh lệch cảnh giới pháp lực được thể hiện rõ. Đỗ Quang tiếp tục dùng chân quét trụ làm Phong Lôi không thể không dời khỏi cột đá bay sang nơi khác. Sau đó là cục diện Đỗ Quang đuổi còn Phong Lôi chạy, thỉnh toảng mới dừng lại đối chiến một vài chiêu rồi lại chạy. Phong Lôi giờ mới phát huy ưu thế thân pháp của mình, ánh sáng xanh trên chân lóe lên nhàn nhạt, đi lại thoăn thoắt giữa các cột đá. Đỗ Quang có lực nhưng không thể đuổi kịp, tức giận đánh nổ mấy cột đá nhưng không thể làm gì:
_ Ngươi cứ chạy trốn như vậy có bản lĩnh gì?
_ Còn một mực đuổi không kịp thì là có bản lĩnh? Phong Lôi trào phúng.
Đuổi được một lúc Đỗ Quang đã thấm mệt, tinh thần sa sút. Người tấn công bao giờ cũng tốn sức hơn, Đỗ Quang lại sử dụng thuật khinh thân giữ mình trên không để đánh nên càng hao phí pháp lực hơn. Phong Lôi nếu cứng đối cứng với Đỗ Quang chắc chắn sẽ thua hoặc Đỗ Quang chỉ phòng thủ thì Phong Lôi cũng không có thủ đoạn gì công phá. Phong Lôi thì không muốn để vuột mất con gà béo này nên phải thi triển thủ đoạn: lúc đầu giả vờ yếu thế để Đỗ Quang tấn công, sau đó dùng thân pháp du đấu chậm rãi tiêu hao pháp lực. Phong Lôi hiện giờ đã chiếm ưu thế pháp lực nên cũng không dùng quyền pháp gì đặc biệt đã có thể đè Đỗ Quang mà đánh. Tình thế thay đổi quá nhanh là mọi người không phản ứng kịp, Vu Chính vui mừng còn đám Tiêu Nhất kiếm thì mặt như đưa đám. Trưởng lão ngoại môn Diễn võ trường phá lệ khen một câu:
_ Tên Phong Lôi này tâm cơ và thiên phú chiến đấu không tồi còn Đỗ Quang thì quá thiếu kinh nghiệm.
Phong Lôi sau khi đánh Đỗ Quang thành đầu heo thì trưởng lão tuyên bố hắn thắng trận. Phong Lôi đòi tiền cược ngay cho đã thèm:
_ Nhanh giao tiền cược ta còn đi uống rượu
_ Chớ đắc ý, đến tỉ thí xếp hạng cuối năm ta sẽ trực tiếp xử lý ngươi. Tiêu Nhất Kiếm đe dọa.
_ Hoan nghênh lại đến đưa tiền.
Phong Lôi không thèm để ý, sau khi nhậm tiền cược thì ném Húc Nhật kiếm cho Vu Chính, đưa cho trưởng lão trọng tài năm mươi linh thạch cảm ơn.
_ Chúc mừng Phong sư đệ
_ Phong sư đệ công phu thật giỏi
_ Cảm ơn mọi người, Phong Lôi ta mời mọi người uống rượu ở trù phòng.
Vu Chính kéo Phong Lôi đi trước để lại mọi người vẫn đang bàn tàn:
_ Ta không thể nhận vật này, quá quý giá. Vu Chính trả lại kiếm.
_ Huynh đệ có gì không thể nhận, Ta dùng thứ này không thuận tay còn ngươi lại thích hợp. Ta cũng không cho không ngươi, sau này có linh thạch trả lại ta sau.
Phong Lôi ấn thanh kiếm cho Vu Chính rồi sải bước về Trù phòng. Vu Chính cảm kích vì Húc Nhật kiếm đã theo hắn nhiều năm lại bị người khác lấy mất, danh dự mất hết là tâm bệnh gần đây của hắn. Phong Lôi giúp hắn giải quyết tâm bệnh làm Vu Chính lấy lại tinh thần đã sa sút trước kia đồng thời cảm thấy: "có huynh đệ thật là tốt". Hai ngươi ở trù phòng cùng mọi người náo nhiệt uống rượu thỏa thích đến say mèm mới dựa vào nhau mà về phòng của mình. Sáng hôm sau Phong Lôi tỉnh dậy thì mặt trời đã lên cao, vỗ vỗ đầu đi rửa mặt rồi vuốt lại quần áo cho thẳng thớm. Thế giới này không dùng kem và bàn chải đánh răng nhưng nhờ có đủ loại phép thuật nên làm sạch răng cũng khá đơn giản, chỉ dùng ngưng thủy thuật với chút thảo mộc là xong. Quan trọng nhất là ai cũng bận tu luyện không để ý chuyện đó nên Phong Lôi cũng lười luôn, kể cả ngươi có bẩn thỉu như ăn mày nhưng cảnh giới cao thì vẫn được gọi tiền bối như thường. Phong Lôi sang gọi Vu Chính dậy đi Tàng kinh các đổi võ kỹ đao pháp, chuyến lần trước đi phường thị Gia Nguyên thành đã tốn rất nhiều thời gian nên cũng sắp phải làm nhiệm vụ hàng tháng nên cũng định đi chọn luôn. Hai người tiến vào tầng một Tàng kinh các, lần này đã có mục tiêu rõ ràng là đao pháp nên rất nhanh đã tìm được mấy bản, tuy nhiên Phong Lôi ưng ý nhất là bản Lôi Đình đao pháp. Đao pháp này đúng như tên gọi vô cừng cương mãnh, nhanh như điện và lực như thiên lôi là miêu tả về đao pháp này. Ngoại môn đệ tử vẫn chỉ được mượn tầng đầu tiên gồm ba chiêu: Phong Khởi, Vân Tụ và Điện Quang. Chắc đao pháp này được người sáng tạo tham ngộ từ hiện tượng hình thành lôi đình trong tự nhiên. Phong Lôi ngẫm nghĩ chắc phải vừa luyện vừa quan sát hiện tượng mây mù sấm sét thì mới có thể hiểu. Trảm Đình đao của hắn là phỏng chế phẩm của Lôi Đình đao nên chắc sẽ có liên hệ với đao pháp này. Bản Lôi Đình đao pháp tầng một này cũng đắt kinh người, cần đến một trăm điểm cống hiến, lần trước Phong Lôi đi "đào khoai" mấy ngày cũng chỉ được hai mươi điểm cống hiến thôi. Nếu bình thường Phong Lôi phải làm năm nhiệm vụ không ăn tiêu gì thì mới đủ được. Sau khi có đao pháp để làm thủ đoạn tấn công, Phong Lôi thực ra không muốn làm nhiệm vụ chỉ muốn về tu luyện nhưng bảo hắn đóng linh thạch để qua thì lại xót ruột, dù giờ cũng coi như có chút gia sản nhưng vẫn rất keo kiệt. Phong Lôi giao lệnh bài cho bạch phát lão giả phụ trách khấu trừ một trăm điểm rồi nhận ngọc giản sao chép đao pháp. Hai người sau đó đến Nhiệm vụ đường gặp Vương sư huynh để nhận nhiệm vụ. Vẫn như thường lệ, mỗi người nhét cho Vương sư huynh một linh thạch để được chọn nhiệm vụ. Sau khi suy nghĩ, Hai người quyết định chọn nhiệm vụ thu thập Ngọc mễ. Phong Lôi cũng nhắn tin qua lệnh bài cho hai người Lý Cương và Lâm sư huynh nếu có rảnh thì tham dự cùng.