Chương 11: Gặp Cướp
Sau này mấy vị tiền bối kết đan đến điều tra mới biết dưới Hỏa Long Đầm có một địa hỏa mạch, Hỏa Long Cung chắn trên địa hỏa này, khi Hỏa Long Châu bị lấy đi, cấm chế không chịu nổi xung kích của địa hỏa nên mất hiệu lực dẫn đến địa hỏa lan tràn phá hủy toàn bộ. Còn vì sao Hỏa Long Cung biến mất và lại hình thành đầm nước hỏa độc thì vẫn chưa điều tra được. Hai người Phong Lôi an toàn ra khỏi Hỏa Long Cung đang định rời khỏi thì đã bị một nhóm mấy tên tán tu chặn đường
_ Hai vị có vẻ có thu hoạch phong phú có thể chia sẻ một chút cho mấy huynh đệ chúng ta được chăng?
_ “Chúng ta cũng không giàu có gì sợ không thể giúp các huynh đệ” Phong Lôi từ chối, âm thầm lấy ra dao “vuốt hổ” giấu trong tay áo.
_ Phiền hai vị để lại túi trữ vật là có thể đi, tránh tổn thương hòa khí a. Tên cầm đầu khoát tay mấy gã còn lại vây quanh vừa phát ra uy áp trúc cơ kỳ, mấy tên lâu la thì chỉ là luyện khí kỳ.
_ Chúng ta là đệ tử Thái Thanh Môn, các ngươi không sợ bị môn phái đuổi bắt. Lâm sư huynh nhắc nhở
_ Chúng ta chỉ là tán tu sợ gì đuổi bắt, huống hồ hai ngươi chỉ là ngoại môn đệ tử. Ta cũng không lấy mạng các ngươi, chỉ cần giao đồ ra là có thể đi
_ Các vị có thể cho chúng ta thường lượng một chút không. Phong Lôi vẻ sợ sệt đáp
_ Có thể. Gã cầm đầu không thèm để ý.
Phong Lôi giả vờ kéo Lâm sư huynh ra một góc, trong lúc đi nhẹ nhàng dùng chuôi dao trong tay áo đụng nhẹ vào tay Lâm sư huynh. Hai người đều là kẻ tinh minh nên đã hiểu ý nhau nếu bị bắt lại thì với số linh dược lớn trên người thì sẽ kích thích đám tán tu kia sau khi lấy đồ có thể còn giết người diệt khẩu. Phong Lôi đóng vai như kẻ tham sống sợ chết khúm núm mang một hộp gỗ có dán linh phù phong ấn cẩn thận đến chỗ tên cầm đầu:
_ Trong này có một cây linh sâm ngàn năm chúng ta tìm được trong di tích, mang các vị thả một con ngựa.
_ Tốt, mang đến cho ta kiểm tra, nếu đúng thì các ngươi có thể đi
Phong Lôi đã vận sẵn Thanh Phong Quyết ở chân, quấn gân thú ở chuôi dao vào tay, tích súc lực lượng vào dao vuốt hổ trong tay áo. Hắn đã tính toán giả vờ yếu đuối kết hợp với dâng vật quý để tiếp cận tên cầm đầu, chỉ khi khoảng cách đủ gần thì mới phát huy được uy lực của dao vuốt hổ. Tên cầm đầu có cảnh giới trúc cơ nếu không thể giải quyết hoặc làm trọng thương thì sẽ rất khó đào thoát, nhưng cũng có nhược điểm là sẽ khinh thường Phong Lôi là luyện khí kỳ không đề phòng. Lòng bàn tay Phong Lôi nắm chuôi dao rịn mồ hôi, dù sao đây cũng là lần tranh đấu sinh tử giữa người với người lần đầu tiên của hắn. Khi tên cầm đầu nhận lấy chiếc hộp từ tay Phong Lôi đang bóc tầm phù trên hộp thì hắn ra tay. Tốc độ đôi chân bùng nổ làm thành hai hố nhỏ ở mặt đất dưới chân cộng thêm khoảng cách ngắn, Phong Lôi tung một đấm về phía mặt tên cầm đầu. tên cầm đầu bất ngờ không kịp đề phòng, một tay vẫn cần hộp, một tay không kịp phát ra một pháp thuật phòng thủ đành giơ lên đỡ đòn. Nào ngờ đây chỉ là hư chiêu, tay kia của Phong Lôi phóng dao vuốt hổ xuyên thẳng về phía ngực của tên cầm đầu không có phòng vệ. Dù sao cũng là móng vuốt của yêu thú tứ cấp, vuốt hổ xuyên thủng phòng ngự vội vàng của tên cầm đầu, cắm vào trong ngực tên cầm đầu một cách dễ dàng. Tên cầm đầu không chết thì cũng mất nửa cái mạng, đây là do Phong Lôi chưa căn chuẩn vị trí tim chứ không thì tên này chết chắc. Phong Lôi một tay giật sợi gân thú rút dao vuốt hổ về, tay kia đoạt luôn túi trữ vật bên hông của tên kia, cả quá trình nước chảy mây trôi hết sức gọn gàng khiến hắn có cảm giác mình có thiên phú về đoạt bảo. Thực ra chênh lệch giữa trúc cơ và luyện khí sơ kỳ rất lớn, tên kia chỉ cần cách không tung chưởng cũng có thể hành hạ Phong Lôi đến chết. Phong Lôi lập kế hoạch dựa trên chính sự khinh thường này để tiếp cận mới phát huy được uy lực của Vuốt hổ. Mấy tên đàn em vẫn còn ngẩn ra chưa tin vào mắt mình thì Phong Lôi đã phóng vào sương mù còn Lâm sư huynh cũng đã có chuẩn bị rẽ đi hướng khác thì đám kia mới như ong vỡ tổ chia nhau đuổi theo. Phong Lôi sau khi vào sương mù thì quyết đoán dán thần hành phù vào kết hợp cùng Thanh Phong quyết tăng tốc cực nhanh để sớm cắt đuôi những kẻ đuổi theo. Sau một khắc gia trì của thần hành phù đã hết nhưng Phong Lôi lợi dụng địa hình đã thoát khỏi truy binh thì khôi phục tốc độ bình thường để tránh gây chú ý. Một đường an toàn rời khỏi Hỏa Long đầm, Phong Lôi chui vào bụi cây thay bộ ngoại môn đệ tử thái Thanh Môn ra đổi một bộ quần áo thường rồi đi đường vòng về tông môn chứ không về Gia Nguyên Thành nữa để tránh bị phục kích. Một đường trở về Phong Lôi vẫn đi bộ để luyện chân, số lượng thanh kim loại cũng tăng từ ba thanh nên năm thanh mỗi chân tường đương mỗi chân thêm năm mươi cân.
Sau mười ngày Phong Lôi đã về đến tông môn thì cảnh giới vẫn là luyện khí sơ kỳ nhưng ẩn ẩn đã có dấu hiệu đột phá do trải qua đi đường vất vả, chiến đấu sinh tử nên tiến bộ rất nhanh. Thanh Phong Quyết đã mở được năm khiếu huyệt mỗi chân, tốc độ khi thúc dục tận cùng có thể so với luyện khí hậu kỳ. Đi chuyến này, Phong Lôi cũng đã thêm được rất nhiều hiểu biết về linh thảo, linh dược, linh khí,cách thức buôn bán, bước đầu dung nhập vào hoạt động của thế giới này chứ không còn gà mờ như mới tới. Kinh nghiệm tranh đấu cùng với khoảnh khắc sinh tử chuyến đi lần này càng tôi luyện thêm kỹ năng và ý chí chiến đấu của Phong Lôi, chỉ có trải qua mưa gió mới có thể trở lên cứng cáp, đạo lý này cường giả nào cũng phải trải qua. Tuy nhiên trong một mật thất trên chủ phong của Thái Thanh Môn chợt vang lên tiếng ngáy đều đều, Hồ Đại Sơn nằm thẳng cẳng trên chiếc giường trải một tấm da gấu trắng muốt. Gã này từ khi xuất hiện ở Tông môn được thu làm đệ tử thân truyền của chưởng môn hết ăn lại nằm, tu luyện chỉ cho có nhưng cảnh giới đã là trúc cơ kỳ. Tuy là do được tu luyện công pháp tốt nhất của Thái Thanh Môn, trong hoàn cảnh linh khí dồi dào, được sử dụng thiên tài đại bảo, đan dược như ăn đậu nhưng cũng không thể phủ nhận thiên phú của gã là tuyệt vời, đúng là nhìn người không thể trông mặt mà bắt hình dong.
_ Hai vị có vẻ có thu hoạch phong phú có thể chia sẻ một chút cho mấy huynh đệ chúng ta được chăng?
_ “Chúng ta cũng không giàu có gì sợ không thể giúp các huynh đệ” Phong Lôi từ chối, âm thầm lấy ra dao “vuốt hổ” giấu trong tay áo.
_ Phiền hai vị để lại túi trữ vật là có thể đi, tránh tổn thương hòa khí a. Tên cầm đầu khoát tay mấy gã còn lại vây quanh vừa phát ra uy áp trúc cơ kỳ, mấy tên lâu la thì chỉ là luyện khí kỳ.
_ Chúng ta là đệ tử Thái Thanh Môn, các ngươi không sợ bị môn phái đuổi bắt. Lâm sư huynh nhắc nhở
_ Chúng ta chỉ là tán tu sợ gì đuổi bắt, huống hồ hai ngươi chỉ là ngoại môn đệ tử. Ta cũng không lấy mạng các ngươi, chỉ cần giao đồ ra là có thể đi
_ Các vị có thể cho chúng ta thường lượng một chút không. Phong Lôi vẻ sợ sệt đáp
_ Có thể. Gã cầm đầu không thèm để ý.
Phong Lôi giả vờ kéo Lâm sư huynh ra một góc, trong lúc đi nhẹ nhàng dùng chuôi dao trong tay áo đụng nhẹ vào tay Lâm sư huynh. Hai người đều là kẻ tinh minh nên đã hiểu ý nhau nếu bị bắt lại thì với số linh dược lớn trên người thì sẽ kích thích đám tán tu kia sau khi lấy đồ có thể còn giết người diệt khẩu. Phong Lôi đóng vai như kẻ tham sống sợ chết khúm núm mang một hộp gỗ có dán linh phù phong ấn cẩn thận đến chỗ tên cầm đầu:
_ Trong này có một cây linh sâm ngàn năm chúng ta tìm được trong di tích, mang các vị thả một con ngựa.
_ Tốt, mang đến cho ta kiểm tra, nếu đúng thì các ngươi có thể đi
Phong Lôi đã vận sẵn Thanh Phong Quyết ở chân, quấn gân thú ở chuôi dao vào tay, tích súc lực lượng vào dao vuốt hổ trong tay áo. Hắn đã tính toán giả vờ yếu đuối kết hợp với dâng vật quý để tiếp cận tên cầm đầu, chỉ khi khoảng cách đủ gần thì mới phát huy được uy lực của dao vuốt hổ. Tên cầm đầu có cảnh giới trúc cơ nếu không thể giải quyết hoặc làm trọng thương thì sẽ rất khó đào thoát, nhưng cũng có nhược điểm là sẽ khinh thường Phong Lôi là luyện khí kỳ không đề phòng. Lòng bàn tay Phong Lôi nắm chuôi dao rịn mồ hôi, dù sao đây cũng là lần tranh đấu sinh tử giữa người với người lần đầu tiên của hắn. Khi tên cầm đầu nhận lấy chiếc hộp từ tay Phong Lôi đang bóc tầm phù trên hộp thì hắn ra tay. Tốc độ đôi chân bùng nổ làm thành hai hố nhỏ ở mặt đất dưới chân cộng thêm khoảng cách ngắn, Phong Lôi tung một đấm về phía mặt tên cầm đầu. tên cầm đầu bất ngờ không kịp đề phòng, một tay vẫn cần hộp, một tay không kịp phát ra một pháp thuật phòng thủ đành giơ lên đỡ đòn. Nào ngờ đây chỉ là hư chiêu, tay kia của Phong Lôi phóng dao vuốt hổ xuyên thẳng về phía ngực của tên cầm đầu không có phòng vệ. Dù sao cũng là móng vuốt của yêu thú tứ cấp, vuốt hổ xuyên thủng phòng ngự vội vàng của tên cầm đầu, cắm vào trong ngực tên cầm đầu một cách dễ dàng. Tên cầm đầu không chết thì cũng mất nửa cái mạng, đây là do Phong Lôi chưa căn chuẩn vị trí tim chứ không thì tên này chết chắc. Phong Lôi một tay giật sợi gân thú rút dao vuốt hổ về, tay kia đoạt luôn túi trữ vật bên hông của tên kia, cả quá trình nước chảy mây trôi hết sức gọn gàng khiến hắn có cảm giác mình có thiên phú về đoạt bảo. Thực ra chênh lệch giữa trúc cơ và luyện khí sơ kỳ rất lớn, tên kia chỉ cần cách không tung chưởng cũng có thể hành hạ Phong Lôi đến chết. Phong Lôi lập kế hoạch dựa trên chính sự khinh thường này để tiếp cận mới phát huy được uy lực của Vuốt hổ. Mấy tên đàn em vẫn còn ngẩn ra chưa tin vào mắt mình thì Phong Lôi đã phóng vào sương mù còn Lâm sư huynh cũng đã có chuẩn bị rẽ đi hướng khác thì đám kia mới như ong vỡ tổ chia nhau đuổi theo. Phong Lôi sau khi vào sương mù thì quyết đoán dán thần hành phù vào kết hợp cùng Thanh Phong quyết tăng tốc cực nhanh để sớm cắt đuôi những kẻ đuổi theo. Sau một khắc gia trì của thần hành phù đã hết nhưng Phong Lôi lợi dụng địa hình đã thoát khỏi truy binh thì khôi phục tốc độ bình thường để tránh gây chú ý. Một đường an toàn rời khỏi Hỏa Long đầm, Phong Lôi chui vào bụi cây thay bộ ngoại môn đệ tử thái Thanh Môn ra đổi một bộ quần áo thường rồi đi đường vòng về tông môn chứ không về Gia Nguyên Thành nữa để tránh bị phục kích. Một đường trở về Phong Lôi vẫn đi bộ để luyện chân, số lượng thanh kim loại cũng tăng từ ba thanh nên năm thanh mỗi chân tường đương mỗi chân thêm năm mươi cân.
Sau mười ngày Phong Lôi đã về đến tông môn thì cảnh giới vẫn là luyện khí sơ kỳ nhưng ẩn ẩn đã có dấu hiệu đột phá do trải qua đi đường vất vả, chiến đấu sinh tử nên tiến bộ rất nhanh. Thanh Phong Quyết đã mở được năm khiếu huyệt mỗi chân, tốc độ khi thúc dục tận cùng có thể so với luyện khí hậu kỳ. Đi chuyến này, Phong Lôi cũng đã thêm được rất nhiều hiểu biết về linh thảo, linh dược, linh khí,cách thức buôn bán, bước đầu dung nhập vào hoạt động của thế giới này chứ không còn gà mờ như mới tới. Kinh nghiệm tranh đấu cùng với khoảnh khắc sinh tử chuyến đi lần này càng tôi luyện thêm kỹ năng và ý chí chiến đấu của Phong Lôi, chỉ có trải qua mưa gió mới có thể trở lên cứng cáp, đạo lý này cường giả nào cũng phải trải qua. Tuy nhiên trong một mật thất trên chủ phong của Thái Thanh Môn chợt vang lên tiếng ngáy đều đều, Hồ Đại Sơn nằm thẳng cẳng trên chiếc giường trải một tấm da gấu trắng muốt. Gã này từ khi xuất hiện ở Tông môn được thu làm đệ tử thân truyền của chưởng môn hết ăn lại nằm, tu luyện chỉ cho có nhưng cảnh giới đã là trúc cơ kỳ. Tuy là do được tu luyện công pháp tốt nhất của Thái Thanh Môn, trong hoàn cảnh linh khí dồi dào, được sử dụng thiên tài đại bảo, đan dược như ăn đậu nhưng cũng không thể phủ nhận thiên phú của gã là tuyệt vời, đúng là nhìn người không thể trông mặt mà bắt hình dong.