Chương : 25
Đoàng!!!...
Inox bắn xong viên đạn cuối cùng liền vứt luôn khẩu súng trường, hắn tay không nhảy vào đám người cá đi lẻ điên cuồng chém giết.
- Chúng ta liều mạng!! Phía sau là trạm xá người dân trú ẩn, không thể tiếp tục lui nữa.
- Phong!!! Cho người của cậu phối hợp với tôi ngăn cản bước tiến của bọn người cá, thuộc hạ của tôi sẽ sơ tán dân làng rời khỏi đây.
Inox cầm Den den mushi trên tay liên lạc với Phong nhưng đầu dây bên kia không có tiếng đáp trả nào, có chăng là tiếng mưa rơi xối xả. Nội tâm Inox thoáng hiện một tia dự cảm không ổn, hắn hướng Den den mushi gào lên.
- Phong!!!... Phong!!! Mẹ kiếp...
Sau một hồi hò hét khàn cổ họng, Inox vô lực buông lỏng hai tay, những người bên cạnh nhận ra điểm bất thường vội vàng dò hỏi, Inox cười khổ trả lời.
- Chỉ huy quân tiếp viện rất có khả năng đã chạy trốn mất rồi, trận chiến này xem ra lành ít dữ nhiều, chỉ có thể cầu nguyện phép màu xảy ra mà thôi.
- Không thể nào!!! Đội trưởng không phải người như vậy!!!
Một đội viên đi theo Phong không tin quát lớn, dù có mạo phạm cấp trên hắn cũng bất chấp. Inox không nói gì thêm mà chỉ lắc đầu đầy tiếc nuối.
Lúc này Lucci và Smoker dẫn theo đoàn binh mã hai đội A, B đi tới tạm thời chỉ huy tác chiến, Smoker do dự một chút trầm giọng nói.
- Các cậu yên tâm!! Chỉ huy của chúng ta là người như thế nào, trong lòng các cậu hiểu rõ, hắn dùng tính mạng để đoạn hậu cho mọi người chạy thoát, làm sao có thể bỏ rơi đồng đội để chạy trốn được.
- Đúng vậy!! Tiếp tục chiến đấu, có lẽ đội trưởng đang chuẩn bị cho kế hoạch mới, cố gắng giữ vững phòng tuyến T1ZOOFN cho đến khi hắn xuất hiện.
Lucci gật đầu tán thành với ý kiến của Smoker, đánh chết hắn cũng không tin thiếu niên thần kỳ kia lại làm ra hành động đáng khinh bỉ như bỏ rơi đồng đội.
Âm thanh chấn động càng lúc càng gần, hiển nhiên binh đoàn người cá khổng lồ đã tiến đến gần sát trung tâm thị trấn rồi.
- Tất cả chuẩn bị!!!
...
- Bắn!!!
Vô số tiếng súng vang lên, lại vài trăm người cá tiên phong ngã xuống trong vũng máu, cũng có những tên ra vẻ không hề hấn tiếp tục lao về phía trước.
- Liều mạng!!!
Toàn bộ tinh anh hải quân ồ ạt vọt ra, tay cầm đao hải tặc hàng thật giá thật nhảy vào biển người cá. Máu tươi nhanh chóng chảy thành từng dòng suối nhỏ.
Điểm chú ý của trận chiến là đám người Lucci, trạng thái biến thân giúp hắn đề thăng thực lực trên một mảng lớn.
- Shigan!!
Hai tên người cá bị súng ngón của Lucci đâm thủng ngực, xương cốt vỡ vụn không khác gì miếng xốp, dễ dàng bị xuyên phá.
Đoàng!!!
Lucci thập phần bình tĩnh biến mất tại chỗ rồi hiện ra cách vị trí vừa đứng năm mét, thuận lợi né tránh viên đạn bắn ra từ đám người cá.
- Cẩn thận!!!
Smoker cuộn năm tên người cá vào trong làn khói nhẹ nhàng tiêu diệt sau đó bay hết tốc lực tới trên đầu Lucci, cánh tay hắn hóa thành khói mang theo nắm đấm rắn chắc, một kích đấm lệch mặt kẻ vừa định đánh lén Lucci.
- Mau qua giúp Layla!! Ở đây có ta lo.
Nói xong Smoker dùng toàn lực bao phủ khói trên một khu vực rộng lớn, che khuất tầm nhìn toàn bộ những ai có mặt ở đây. Lucci không chút do dự rời đi, hắn tiến vào con hẻm đột phá con đường rộng lớn nằm bên cạnh trung tâm thị trấn.
- Chính quyền thế giới đúng là lũ ngu xuẩn, bọn chúng thiếu thốn nhân lực tới mức đem cả phụ nữ và trẻ em ra chiến đấu sau?? Hahaha!!!
Silva điên cuồng cười to, cơ thể khổng lồ cao hơn ba mét của hắn thong thả di chuyển trên con đường đầy rẫy người cá, nơi hắn đi qua không phải binh lính hải quân bị đâm chết thì cũng bị đánh văng, thương tích đầy người.
Một đường tiến thẳng đến vị trí Layla, khi khoảng cách chỉ còn 20m thì dây xích to dài trong tay Silva khẽ rung, hắn gồng cánh tay làm cơ bắp cuồn cuộn đua nhau nổi lên đồng thời nắm chặt dây xích kéo mạnh.
Mũi kích bén nhọn nằm ở hai đầu sợi xích chớp mắt bắn tới góc chết sau lưng Layla, cho tới lúc này nàng mới cảm nhận được nguy hiểm, nhưng muốn né cũng né không được.
- Mình phải chết sao??
Một ý niệm hiện lên trong đầu Layla, nàng mỉm cười chua chát, nàng còn quá trẻ, nàng không muốn chết.
Như đáp lại lời cầu khẩn của Layla, một thân ảnh cao lớn bậc tường hình ziczac nhảy tới chắn trước mặt nàng, hai bàn tay lông lá chuẩn xác kẹp chặt một mũi xích, cái đuôi dài lực lượng mười phần, mạnh mẽ quấn sợi xích còn lại.
Lucci xuất hiện kịp lúc hóa giải nguy cơ sinh tử cho Layla, nàng thở phào một hơi hướng hắn gật đầu tỏ ý cám ơn.
- Tập hợp đội ngũ sang quảng trường trung tâm, chúng ta sẽ cố thủ ở chỗ đó.
Lucci ngưng trọng dặn dò sau đó đạp vào không khí nhảy lên không trung, đôi chân nhanh nhẹn không ngừng đá ra những đao phong sắc bén cắt sâu vào da thịt của đám người cá bên dưới.
Không chần chờ một khắc nào, Layla cho tay vào miệng huýt sáo, mấy chục đội viên ở gần đó hiểu ý đồng loạt rút lui.
- Muốn chạy à? Đâu có dễ dàng như vậy.
Như người khổng lồ xanh Hulk, Zastory cười dữ tợn lao ra từ ngồi nhà ven đường, gã để ý nhân vật mạnh mẽ như Lucci cho nên âm thầm bám theo, vừa hay phát hiện ý đồ tụ họp của phe hải quân, hắn đương nhiên không để bọn họ dễ dàng thoát đi rồi.
Đại đao trong tay vung lên, một đội viên tinh anh hải quân không may đứng trước căn nhà mà Zastory ẩn núp. Thân thể người này lập tức bị đại đao chém thành hai nửa.
Zastory khát máu liếm liếm môi, thân hình to lớn của hắn đứng chặn ngay giữa con hẻm thông qua quảng trường trung tâm.
Phe hải quân không còn đường đi, bắt buộc phải ở lại tiếp tục cầm cự, đại quân người cá chẳng mấy chốc bao vậy bọn họ vào trong. Thương vong tăng nhanh theo từng phút.
- Stark!! Cùng tôi hạ gục thằng to con kia.
Hina từ trong biển người cá chạy tới, trên chiếc áo hải quân màu trắng đã nhiễm đầy máu, bộ ngực đồ sộ phập phồng kịch liệt. Nàng tiếp thanh đao trong tay đội viên, như một con báo mẹ giận dữ phóng vọt tới trước người Zastory. Stark bắn xong hai phát đạn liền ném khẩu súng đi, đôi chân biến hóa nhanh chóng, thân người hắn chợt lóe rồi biến mất.
- Thiếu đi thằng nhóc chỉ huy kia, chỉ còn đám phế vật bọn mày thì làm được gì??
Zastory khinh miệt cười lạnh, nhưng chưa kịp làm ra hành động thì Stark đã ở ngay trên đầu hắn. Zastory sắc mặt khẽ biến nâng tay lên muốn ngăn cản một cước toàn lực của Stark.
- Mày nói quá nhiều!!
Phanh!!
Thân hình khổng lồ bị đá nghiêng qua một bên, trong miệng Zastory chảy xuống một dòng chất lỏng sền sệt. Hina bên dưới tự nhiên sẽ không bỏ lỡ cơ hội, chỉ thấy hai tay nàng vòng qua ôm chặt cẳng chân khổng lồ của Zastory rồi kéo mạnh.
Bất ngờ một cái vòng sắt cứng rắn được tạo ra khóa chặt chân Zastory lại, Hina động ý niệm muốn siết vòng sắt, bất quá chỉ siết được vào da thịt Zastory vài cm rồi ngừng, không cách nào tạo thành thương tổn quá lớn dành cho hắn.
- Tên khốn này biến thái thật!!
Mắng to một câu, Hina nâng đao chém xuống chân Zastory, đúng lúc này Stark trên không trung hét lớn.
- Hina!! Mau tránh!!!
Hina giật mình mở to mắt, trong lòng nảy sinh dự cảm, một cổ nguy hiểm bỗng chốc bao trùm toàn thân nàng.
Xoẹt!!!
Máu hòa cùng nước mưa rơi lả tả, vai trái của nàng có thêm một vết chém sâu tận xương. Hina đau đớn quỵ xuống, hơi thở trở nên dồn dập, mệt mỏi quá độ làm khả năng cảm ứng của nàng giảm xuống mức thấp nhất, ngay cả đường đao đơn giản cũng không kịp phản ứng, may mắn có Stark nhắc nhở nên mới khẽ nghiêng người thoát khỏi bàn tay tử thần.
Hina ngẩng đầu lên trời hứng từng giọt nước mưa vội vã, nàng muốn dùng cách này để giúp đầu óc thanh tĩnh phần nào, nhưng thật sự là nàng đã kiệt sức, trong lòng bất lực thầm gọi tên Phong.
Một bên, Zastory từ từ bò dậy, kẻ vừa chém Hina chính là hắn, vừa rồi sau khi ngã xuống tay cầm đao nhắm Hina chém vội một phát, lưu lại vết thương trí mạng trên vai nàng.
- Nản rồi phải không?? Hahaha!! Yên tâm đi, mày và đồng đội sẽ rất nhanh được đoàn tụ, để tao tiễn mày đi trước, giúp tụi nó khai thông con đường tìm tới địa ngục.
Rầm!!!
Stark bế Hina tránh thoát một đao chết người.
- Này!! Đừng ngủ, cô mà ngủ là cô và tôi đều xong đời đó!!
Thấy ánh mắt Hina sắp sửa tan rã đến nơi, Stark gấp gáp lung lay thân hình nàng để giữ ý thức nàng thanh tĩnh. Khắp người nàng toàn máu là máu, giống như một bông hoa đỏ tươi tùy thời đều có thể héo tàn.
Stark chạy thẳng vào một con hẻm tối khuất khỏi tầm nhìn của binh đoàn người cá, hắn vừa định đặt nàng xuống thì một giọng nói tràn ngập từ tính vang lên ngay sau lưng.
- Giao cô ấy cho tôi!!
Giọng nói không có chút cảm xúc, như thể hời hợt với cả thế giới. Stark giật nảy mình, có người tới ngay bên cạnh mà hắn lại không hề hay biết, điều này sao có thể, trời mưa tuy rất lạnh nhưng mồ hôi trên người hắn vẫn tuôn ra không ngừng.
Nhanh chóng làm ra quyết đoán, Stark một tay ôm Hina, tay còn lại bất ngờ đánh chỏ ngược lui sau. Ý tưởng tuy tốt nhưng kẻ mới đến rất đơn giản chặn đứng đòn công kích của hắn.
Thân thể Stark đứng khựng tại chỗ, cánh tay như bị gọng kìm kẹp chặt, không tài nào nhúc nhích nổi, hắn gian nan quay đầu muốn nhìn xem vị khách không mời mà tới kia là dạng quái vật gì.
Bất giác khuôn mặt Stark sững sốt không dám tin nhìn chằm chằm vào thân ảnh trước mắt, khó khăn lắm miệng hắn mới mở ra nói được hai chữ.
- Đội...trưởng??
Thật vậy, kẻ nọ chính là Phong, có điều dường như Phong đã hoàn toàn thay đổi, thay đổi đến mức dù đứng trước mặt Stark, chân diện mục lộ rõ nhưng mà Stark vẫn không dám tin người này là Phong, người chỉ huy mang lại hy vọng cho hắn và mọi người vừa biến mất cách đây nửa giờ.
Đôi mắt xanh thẳm lạnh lùng bị một cặp mắt đỏ lừ tràn đầy khí tức nguy hiểm thay thế, khí chất cũng biến dạng hoàn toàn, không còn màu sắc tính cách giống như người bình thường nữa, ngoài ra từ đầu xuống chân Phong không có gì đổi mới,
Phong không trả lời mà bước tới gần Stark, cơ thể Stark theo bản năng run lên muốn lùi lại tránh thật xa Phong nhưng lý trí nói cho hắn biết "đừng lùi, nếu không chắc chắn sẽ chết!!".
Nhẹ nhàng tiếp lấy thân hình nóng bỏng, hơi thở của Hina đã mơ hồ phù phiếm, nàng cố gắng mở mắt nhìn người đang bế mình, nghe cuộc đối thoại giữa hai người, Hina liền biết được nam nhân của nàng cuối cùng cũng xuất đầu.
- Phong...
Thanh âm có chút run rẩy khẽ khàng vang lên, vẻ mặt Phong không một tia biến hóa hay dao động.
- Nghỉ ngơi đi!! Chuyện còn lại anh sẽ giải quyết.
Nói xong Phong liếc mắt nhìn Stark ý bảo "anh có thể rời đi được rồi", Stark biết ý cố kìm chế nỗi sợ hãi trong lòng gật đầu nhanh chóng biến mất khỏi con hẻm.
Đợi khi bóng dáng Stark hoàn toàn biến mất thì Phong mới xé góc áo của mình, đồng thời cởi hai lớp áo trên người Hina xuống, nàng mơ màng nhưng vẫn cảm nhận được thân thể trở nên lạnh hơn, lập tức hiểu được Phong đang muốn làm gì, trong lòng một trận xấu hổ, khuôn mặt tái nhợt thoáng hiện nét ửng hồng.
Bất quá cho dù thời điểm bình thường Phong có muốn nàng lột sạch thì nàng tuyệt đối không do dự, đây là một loại tín nhiệm cùng yêu thương sâu sắc, Hina đã định cuộc đời mình sẽ là người của Phong vì vậy có khỏa thân trước mặt hắn thì có làm sao.
- Em yên tâm!! Kẻ gây ra vết thương này nhất định phải chết.
Như một cổ máy hời hợt nói ra, Phong không mảy may để ý đến hai bán cầu to tròn trên ngực Hina mà chỉ chuyên chú băng bó vết thương cho nàng, hai tay hắn liên tục điểm vài cái lên xung quanh vị trí vai trái, thần kỳ là vết thương theo mỗi lần hắn điểm chỉ thì máu chảy ra ít đi một chút, đến cuối cùng hoàn toàn ngưng chảy.
Làm xong đâu đó, Phong chậm rãi mặc áo vào cho Hina rồi bế nàng lên, hướng chiến trường bên kia bước đi. Trên tay hắn, Hina dần dần ngủ thiếp đi khi nào không hay, nàng quả thật cần được nghỉ ngơi lấy lại sức.
Thời điểm Phong bế Hina xuất hiện giữa chiến trường hỗn loạn, có không ít người lập tức nhận ra hắn, một đội viên hưng phấn kêu lên.
- Đội trưởng!!! Đội trưởng đã trở lại rồi!!
- Hình như tay của đội trưởng...
Vài người tinh mắt phát hiện tay của Phong vô tư bế Hina như vậy thì chắc có lẽ đã khôi phục rồi, trong lòng bọn họ nghĩ mãi không ra với thương tích kinh khủng trước đây thì hắn làm cách nào có thể hoạt động lại được.
Phe hải quân nhận ra Phong thì tự nhiên phe người cá cũng vậy, Zastory vốn đang tức giận vì để con mồi chạy thoát, lúc này trông thấy Phong mang về cho hắn thì nội tâm hưng phấn cười ha hả.
- Hahaha!! Thằng nhóc được lắm! Mày vừa ghi được công lớn đấy, lát nữa tao sẽ cho mày lựa chọn cái chết sảng khoái nhất.
Zastory không hề hay biết hắn đã thành công chọc giận một con quái vật đáng sợ.
Inox bắn xong viên đạn cuối cùng liền vứt luôn khẩu súng trường, hắn tay không nhảy vào đám người cá đi lẻ điên cuồng chém giết.
- Chúng ta liều mạng!! Phía sau là trạm xá người dân trú ẩn, không thể tiếp tục lui nữa.
- Phong!!! Cho người của cậu phối hợp với tôi ngăn cản bước tiến của bọn người cá, thuộc hạ của tôi sẽ sơ tán dân làng rời khỏi đây.
Inox cầm Den den mushi trên tay liên lạc với Phong nhưng đầu dây bên kia không có tiếng đáp trả nào, có chăng là tiếng mưa rơi xối xả. Nội tâm Inox thoáng hiện một tia dự cảm không ổn, hắn hướng Den den mushi gào lên.
- Phong!!!... Phong!!! Mẹ kiếp...
Sau một hồi hò hét khàn cổ họng, Inox vô lực buông lỏng hai tay, những người bên cạnh nhận ra điểm bất thường vội vàng dò hỏi, Inox cười khổ trả lời.
- Chỉ huy quân tiếp viện rất có khả năng đã chạy trốn mất rồi, trận chiến này xem ra lành ít dữ nhiều, chỉ có thể cầu nguyện phép màu xảy ra mà thôi.
- Không thể nào!!! Đội trưởng không phải người như vậy!!!
Một đội viên đi theo Phong không tin quát lớn, dù có mạo phạm cấp trên hắn cũng bất chấp. Inox không nói gì thêm mà chỉ lắc đầu đầy tiếc nuối.
Lúc này Lucci và Smoker dẫn theo đoàn binh mã hai đội A, B đi tới tạm thời chỉ huy tác chiến, Smoker do dự một chút trầm giọng nói.
- Các cậu yên tâm!! Chỉ huy của chúng ta là người như thế nào, trong lòng các cậu hiểu rõ, hắn dùng tính mạng để đoạn hậu cho mọi người chạy thoát, làm sao có thể bỏ rơi đồng đội để chạy trốn được.
- Đúng vậy!! Tiếp tục chiến đấu, có lẽ đội trưởng đang chuẩn bị cho kế hoạch mới, cố gắng giữ vững phòng tuyến T1ZOOFN cho đến khi hắn xuất hiện.
Lucci gật đầu tán thành với ý kiến của Smoker, đánh chết hắn cũng không tin thiếu niên thần kỳ kia lại làm ra hành động đáng khinh bỉ như bỏ rơi đồng đội.
Âm thanh chấn động càng lúc càng gần, hiển nhiên binh đoàn người cá khổng lồ đã tiến đến gần sát trung tâm thị trấn rồi.
- Tất cả chuẩn bị!!!
...
- Bắn!!!
Vô số tiếng súng vang lên, lại vài trăm người cá tiên phong ngã xuống trong vũng máu, cũng có những tên ra vẻ không hề hấn tiếp tục lao về phía trước.
- Liều mạng!!!
Toàn bộ tinh anh hải quân ồ ạt vọt ra, tay cầm đao hải tặc hàng thật giá thật nhảy vào biển người cá. Máu tươi nhanh chóng chảy thành từng dòng suối nhỏ.
Điểm chú ý của trận chiến là đám người Lucci, trạng thái biến thân giúp hắn đề thăng thực lực trên một mảng lớn.
- Shigan!!
Hai tên người cá bị súng ngón của Lucci đâm thủng ngực, xương cốt vỡ vụn không khác gì miếng xốp, dễ dàng bị xuyên phá.
Đoàng!!!
Lucci thập phần bình tĩnh biến mất tại chỗ rồi hiện ra cách vị trí vừa đứng năm mét, thuận lợi né tránh viên đạn bắn ra từ đám người cá.
- Cẩn thận!!!
Smoker cuộn năm tên người cá vào trong làn khói nhẹ nhàng tiêu diệt sau đó bay hết tốc lực tới trên đầu Lucci, cánh tay hắn hóa thành khói mang theo nắm đấm rắn chắc, một kích đấm lệch mặt kẻ vừa định đánh lén Lucci.
- Mau qua giúp Layla!! Ở đây có ta lo.
Nói xong Smoker dùng toàn lực bao phủ khói trên một khu vực rộng lớn, che khuất tầm nhìn toàn bộ những ai có mặt ở đây. Lucci không chút do dự rời đi, hắn tiến vào con hẻm đột phá con đường rộng lớn nằm bên cạnh trung tâm thị trấn.
- Chính quyền thế giới đúng là lũ ngu xuẩn, bọn chúng thiếu thốn nhân lực tới mức đem cả phụ nữ và trẻ em ra chiến đấu sau?? Hahaha!!!
Silva điên cuồng cười to, cơ thể khổng lồ cao hơn ba mét của hắn thong thả di chuyển trên con đường đầy rẫy người cá, nơi hắn đi qua không phải binh lính hải quân bị đâm chết thì cũng bị đánh văng, thương tích đầy người.
Một đường tiến thẳng đến vị trí Layla, khi khoảng cách chỉ còn 20m thì dây xích to dài trong tay Silva khẽ rung, hắn gồng cánh tay làm cơ bắp cuồn cuộn đua nhau nổi lên đồng thời nắm chặt dây xích kéo mạnh.
Mũi kích bén nhọn nằm ở hai đầu sợi xích chớp mắt bắn tới góc chết sau lưng Layla, cho tới lúc này nàng mới cảm nhận được nguy hiểm, nhưng muốn né cũng né không được.
- Mình phải chết sao??
Một ý niệm hiện lên trong đầu Layla, nàng mỉm cười chua chát, nàng còn quá trẻ, nàng không muốn chết.
Như đáp lại lời cầu khẩn của Layla, một thân ảnh cao lớn bậc tường hình ziczac nhảy tới chắn trước mặt nàng, hai bàn tay lông lá chuẩn xác kẹp chặt một mũi xích, cái đuôi dài lực lượng mười phần, mạnh mẽ quấn sợi xích còn lại.
Lucci xuất hiện kịp lúc hóa giải nguy cơ sinh tử cho Layla, nàng thở phào một hơi hướng hắn gật đầu tỏ ý cám ơn.
- Tập hợp đội ngũ sang quảng trường trung tâm, chúng ta sẽ cố thủ ở chỗ đó.
Lucci ngưng trọng dặn dò sau đó đạp vào không khí nhảy lên không trung, đôi chân nhanh nhẹn không ngừng đá ra những đao phong sắc bén cắt sâu vào da thịt của đám người cá bên dưới.
Không chần chờ một khắc nào, Layla cho tay vào miệng huýt sáo, mấy chục đội viên ở gần đó hiểu ý đồng loạt rút lui.
- Muốn chạy à? Đâu có dễ dàng như vậy.
Như người khổng lồ xanh Hulk, Zastory cười dữ tợn lao ra từ ngồi nhà ven đường, gã để ý nhân vật mạnh mẽ như Lucci cho nên âm thầm bám theo, vừa hay phát hiện ý đồ tụ họp của phe hải quân, hắn đương nhiên không để bọn họ dễ dàng thoát đi rồi.
Đại đao trong tay vung lên, một đội viên tinh anh hải quân không may đứng trước căn nhà mà Zastory ẩn núp. Thân thể người này lập tức bị đại đao chém thành hai nửa.
Zastory khát máu liếm liếm môi, thân hình to lớn của hắn đứng chặn ngay giữa con hẻm thông qua quảng trường trung tâm.
Phe hải quân không còn đường đi, bắt buộc phải ở lại tiếp tục cầm cự, đại quân người cá chẳng mấy chốc bao vậy bọn họ vào trong. Thương vong tăng nhanh theo từng phút.
- Stark!! Cùng tôi hạ gục thằng to con kia.
Hina từ trong biển người cá chạy tới, trên chiếc áo hải quân màu trắng đã nhiễm đầy máu, bộ ngực đồ sộ phập phồng kịch liệt. Nàng tiếp thanh đao trong tay đội viên, như một con báo mẹ giận dữ phóng vọt tới trước người Zastory. Stark bắn xong hai phát đạn liền ném khẩu súng đi, đôi chân biến hóa nhanh chóng, thân người hắn chợt lóe rồi biến mất.
- Thiếu đi thằng nhóc chỉ huy kia, chỉ còn đám phế vật bọn mày thì làm được gì??
Zastory khinh miệt cười lạnh, nhưng chưa kịp làm ra hành động thì Stark đã ở ngay trên đầu hắn. Zastory sắc mặt khẽ biến nâng tay lên muốn ngăn cản một cước toàn lực của Stark.
- Mày nói quá nhiều!!
Phanh!!
Thân hình khổng lồ bị đá nghiêng qua một bên, trong miệng Zastory chảy xuống một dòng chất lỏng sền sệt. Hina bên dưới tự nhiên sẽ không bỏ lỡ cơ hội, chỉ thấy hai tay nàng vòng qua ôm chặt cẳng chân khổng lồ của Zastory rồi kéo mạnh.
Bất ngờ một cái vòng sắt cứng rắn được tạo ra khóa chặt chân Zastory lại, Hina động ý niệm muốn siết vòng sắt, bất quá chỉ siết được vào da thịt Zastory vài cm rồi ngừng, không cách nào tạo thành thương tổn quá lớn dành cho hắn.
- Tên khốn này biến thái thật!!
Mắng to một câu, Hina nâng đao chém xuống chân Zastory, đúng lúc này Stark trên không trung hét lớn.
- Hina!! Mau tránh!!!
Hina giật mình mở to mắt, trong lòng nảy sinh dự cảm, một cổ nguy hiểm bỗng chốc bao trùm toàn thân nàng.
Xoẹt!!!
Máu hòa cùng nước mưa rơi lả tả, vai trái của nàng có thêm một vết chém sâu tận xương. Hina đau đớn quỵ xuống, hơi thở trở nên dồn dập, mệt mỏi quá độ làm khả năng cảm ứng của nàng giảm xuống mức thấp nhất, ngay cả đường đao đơn giản cũng không kịp phản ứng, may mắn có Stark nhắc nhở nên mới khẽ nghiêng người thoát khỏi bàn tay tử thần.
Hina ngẩng đầu lên trời hứng từng giọt nước mưa vội vã, nàng muốn dùng cách này để giúp đầu óc thanh tĩnh phần nào, nhưng thật sự là nàng đã kiệt sức, trong lòng bất lực thầm gọi tên Phong.
Một bên, Zastory từ từ bò dậy, kẻ vừa chém Hina chính là hắn, vừa rồi sau khi ngã xuống tay cầm đao nhắm Hina chém vội một phát, lưu lại vết thương trí mạng trên vai nàng.
- Nản rồi phải không?? Hahaha!! Yên tâm đi, mày và đồng đội sẽ rất nhanh được đoàn tụ, để tao tiễn mày đi trước, giúp tụi nó khai thông con đường tìm tới địa ngục.
Rầm!!!
Stark bế Hina tránh thoát một đao chết người.
- Này!! Đừng ngủ, cô mà ngủ là cô và tôi đều xong đời đó!!
Thấy ánh mắt Hina sắp sửa tan rã đến nơi, Stark gấp gáp lung lay thân hình nàng để giữ ý thức nàng thanh tĩnh. Khắp người nàng toàn máu là máu, giống như một bông hoa đỏ tươi tùy thời đều có thể héo tàn.
Stark chạy thẳng vào một con hẻm tối khuất khỏi tầm nhìn của binh đoàn người cá, hắn vừa định đặt nàng xuống thì một giọng nói tràn ngập từ tính vang lên ngay sau lưng.
- Giao cô ấy cho tôi!!
Giọng nói không có chút cảm xúc, như thể hời hợt với cả thế giới. Stark giật nảy mình, có người tới ngay bên cạnh mà hắn lại không hề hay biết, điều này sao có thể, trời mưa tuy rất lạnh nhưng mồ hôi trên người hắn vẫn tuôn ra không ngừng.
Nhanh chóng làm ra quyết đoán, Stark một tay ôm Hina, tay còn lại bất ngờ đánh chỏ ngược lui sau. Ý tưởng tuy tốt nhưng kẻ mới đến rất đơn giản chặn đứng đòn công kích của hắn.
Thân thể Stark đứng khựng tại chỗ, cánh tay như bị gọng kìm kẹp chặt, không tài nào nhúc nhích nổi, hắn gian nan quay đầu muốn nhìn xem vị khách không mời mà tới kia là dạng quái vật gì.
Bất giác khuôn mặt Stark sững sốt không dám tin nhìn chằm chằm vào thân ảnh trước mắt, khó khăn lắm miệng hắn mới mở ra nói được hai chữ.
- Đội...trưởng??
Thật vậy, kẻ nọ chính là Phong, có điều dường như Phong đã hoàn toàn thay đổi, thay đổi đến mức dù đứng trước mặt Stark, chân diện mục lộ rõ nhưng mà Stark vẫn không dám tin người này là Phong, người chỉ huy mang lại hy vọng cho hắn và mọi người vừa biến mất cách đây nửa giờ.
Đôi mắt xanh thẳm lạnh lùng bị một cặp mắt đỏ lừ tràn đầy khí tức nguy hiểm thay thế, khí chất cũng biến dạng hoàn toàn, không còn màu sắc tính cách giống như người bình thường nữa, ngoài ra từ đầu xuống chân Phong không có gì đổi mới,
Phong không trả lời mà bước tới gần Stark, cơ thể Stark theo bản năng run lên muốn lùi lại tránh thật xa Phong nhưng lý trí nói cho hắn biết "đừng lùi, nếu không chắc chắn sẽ chết!!".
Nhẹ nhàng tiếp lấy thân hình nóng bỏng, hơi thở của Hina đã mơ hồ phù phiếm, nàng cố gắng mở mắt nhìn người đang bế mình, nghe cuộc đối thoại giữa hai người, Hina liền biết được nam nhân của nàng cuối cùng cũng xuất đầu.
- Phong...
Thanh âm có chút run rẩy khẽ khàng vang lên, vẻ mặt Phong không một tia biến hóa hay dao động.
- Nghỉ ngơi đi!! Chuyện còn lại anh sẽ giải quyết.
Nói xong Phong liếc mắt nhìn Stark ý bảo "anh có thể rời đi được rồi", Stark biết ý cố kìm chế nỗi sợ hãi trong lòng gật đầu nhanh chóng biến mất khỏi con hẻm.
Đợi khi bóng dáng Stark hoàn toàn biến mất thì Phong mới xé góc áo của mình, đồng thời cởi hai lớp áo trên người Hina xuống, nàng mơ màng nhưng vẫn cảm nhận được thân thể trở nên lạnh hơn, lập tức hiểu được Phong đang muốn làm gì, trong lòng một trận xấu hổ, khuôn mặt tái nhợt thoáng hiện nét ửng hồng.
Bất quá cho dù thời điểm bình thường Phong có muốn nàng lột sạch thì nàng tuyệt đối không do dự, đây là một loại tín nhiệm cùng yêu thương sâu sắc, Hina đã định cuộc đời mình sẽ là người của Phong vì vậy có khỏa thân trước mặt hắn thì có làm sao.
- Em yên tâm!! Kẻ gây ra vết thương này nhất định phải chết.
Như một cổ máy hời hợt nói ra, Phong không mảy may để ý đến hai bán cầu to tròn trên ngực Hina mà chỉ chuyên chú băng bó vết thương cho nàng, hai tay hắn liên tục điểm vài cái lên xung quanh vị trí vai trái, thần kỳ là vết thương theo mỗi lần hắn điểm chỉ thì máu chảy ra ít đi một chút, đến cuối cùng hoàn toàn ngưng chảy.
Làm xong đâu đó, Phong chậm rãi mặc áo vào cho Hina rồi bế nàng lên, hướng chiến trường bên kia bước đi. Trên tay hắn, Hina dần dần ngủ thiếp đi khi nào không hay, nàng quả thật cần được nghỉ ngơi lấy lại sức.
Thời điểm Phong bế Hina xuất hiện giữa chiến trường hỗn loạn, có không ít người lập tức nhận ra hắn, một đội viên hưng phấn kêu lên.
- Đội trưởng!!! Đội trưởng đã trở lại rồi!!
- Hình như tay của đội trưởng...
Vài người tinh mắt phát hiện tay của Phong vô tư bế Hina như vậy thì chắc có lẽ đã khôi phục rồi, trong lòng bọn họ nghĩ mãi không ra với thương tích kinh khủng trước đây thì hắn làm cách nào có thể hoạt động lại được.
Phe hải quân nhận ra Phong thì tự nhiên phe người cá cũng vậy, Zastory vốn đang tức giận vì để con mồi chạy thoát, lúc này trông thấy Phong mang về cho hắn thì nội tâm hưng phấn cười ha hả.
- Hahaha!! Thằng nhóc được lắm! Mày vừa ghi được công lớn đấy, lát nữa tao sẽ cho mày lựa chọn cái chết sảng khoái nhất.
Zastory không hề hay biết hắn đã thành công chọc giận một con quái vật đáng sợ.