Chương : 53
Cô đi ra cổng Đức Hiên cung, đi đến ngự hoa viên định đi dạo xung quanh một lát thì có hai cung nữ chặn đường đi của cô, cô ta rất là ngang tàn hất cầm, tay chống nạnh khinh thường mà chỉ vào cô
"ngươi là người hôm nay mới được bệ hạ đưa vào Đức Hiên cung sau, Hiền phi nương nương muốn triệu kiến ngươi, xin mời đi theo ta"
Dùng từ xin mời nhưng ngữ khí lại là khinh thường ra mặt
Cô sờ cầm cười lạnh
"muốn triệu kiến ta, Chu Thiên Kỳ còn chưa có tư cách đó, đừng nói gì đến phi tử của hắn"
"ầm rầm"
Vừa nói cô vừa động thủ, cung nữ kia đã bay đi đập vào thân cây gần đó, phun một ngụm máu, đi chung với cô ta còn có một cung nữ đã hoảng sợ quá bỏ chạy đi, còn bỏ lại một câu
"ngươi chờ đó, ta đi tìm Hiền phi nương nương xử tội ngươi"
Cô lạnh lùng nhìn phía bóng lưng của cung nữ rồi cũng không quan tâm đi đến đình hóng mát gần đó ngồi xuống
Cô vừa ngồi xuống, bên cạnh cô một nam tử áo trắng đã xuất hiện, đó là Vu Dạ, linh thú của cô, Vu Dạ vừa xuất hiện đã đem bình trà từ nhẫn không gian ra rót ra ly rồi cung kính dâng cho cô
"chủ nhân uống cho mát nè, để ta đấm lưng cho người"
Ngoài đình Chu Thiên Kỳ vừa đi đến đã kinh ngạc khi thấy có một nam tử xuất hiện cạnh cô, rõ ràng lúc đầu cô không mang theo thị vệ, vậy hắn đi ra từ đâu, nghĩ nghĩ mãi không ra cho nên hắn không nghĩ nữa mà là thành thật đi đến đối diện cô ngồi xuống
Hắn vừa ngồi xuống cô đã buông một câu như gần như xa làm cho Chu Thiên Kỳ tim phải ngưng đập vài giây
"Hiền phi nương nương của ngươi dạo này khoẻ không, để ta đến thỉnh an nàng"
Chữ thỉnh an của cô nhấn rất mạnh, Chu Thiên Kỳ đổ mồ hôi lạnh hỏi ngay
"đại sư không biết ngài hỏi vậy là ý như thế nào, ta ngu muội không hiểu lắm"
"ngươi đi hỏi Hiền phi sẽ biết chuyện như thế nào"
Chu Thiên Kỳ lập tức cho thái giám cận thân đi triệu kiến Hiền phi đến ngự hoa viên
Không bao lâu đường đi đến ngự hoa viên xuất hiện một bóng dáng thướt tha yểu điệu thân mặc váy lụa yếm đào, vòng eo mảnh khảnh lắc lư, mặt tô cả tấn phấn tấn son, trên người còn có mùi đàn hương gây mũi, cô quan sát sắc mặt Chu Thiên Kỳ một lát thì thấy mày hắn nhíu chặt lại, xem ra rất là khó chịu vì mùi hương này
Cô một tay chống cằm một tay cầm ly trà thân dựa vào bàn đá cẩm thạch cười cười nhìn người đi đến
Hiền phi đi đến ngự hoa viên liền như rắn chạy nhanh đến quấn quanh Chu Thiên Kỳ, thanh âm nhè nhẹ rất là ghê tởm vang lên
"hoàng thượng~~người triệu thần thiếp đến có việc gì sau ạ, người nhớ thần thiếp sau~~"
Chu Thiên Kỳ biến sắc lập tức đẩy mạnh nàng ta ra lập tức nhìn sang sắc mặt của cô, chỉ hi vọng cô đừng tức giận, bởi vì theo hắn nhận định những luyện đan sư cường đại tính tình rất kỳ hoặc, nếu như cô đã muốn hắn làm ấm giường chắc cô sẽ rất ghét ai đụng vào hắn rồi không cứu phụ mẫu hắn không, càng nghĩ càng sợ, cho đến khi cô tà tứ hỏi
"đây là Hiền phi nương nương đã triệu kiến ta sau, xem ra cũng có tư sắc, đáng để kiêu ngạo như thế"
Hiền phi nghe thanh âm lành lạnh sát khí mà rùng mình sợ sệt nhìn lên cô
Cô với một thân tử y, mặt đeo mạng che, trán điểm chu sa, khí chất thanh lệ huyền bí, còn mang theo cường đại uy nghiêm của bậc vương giả đứng trên thế giới đang rất là lười biếng chống cầm mà nhìn cô ta
Hiền phi nuốt nước bọt, cố gắng đứng trụ thẳng thân hình, kiêu ngạo mà chỉ tay vào cô
"tiện dân ti tiện gặp bản cung sau không quỳ, mau quỳ xuống cho ta, hoàng thượng ngài coi cô ta vô lễ với thiếp kìa"
Cô nhướng mày, cô ta ngốc thật hay giả ngốc rõ ràng thấy cô đang ngồi Chu Thiên Kỳ đứng dậy mặt đã đen thui sợ hãi, thế mà còn dám bảo cô quỳ hành lễ với cô ta
"ngươi là người hôm nay mới được bệ hạ đưa vào Đức Hiên cung sau, Hiền phi nương nương muốn triệu kiến ngươi, xin mời đi theo ta"
Dùng từ xin mời nhưng ngữ khí lại là khinh thường ra mặt
Cô sờ cầm cười lạnh
"muốn triệu kiến ta, Chu Thiên Kỳ còn chưa có tư cách đó, đừng nói gì đến phi tử của hắn"
"ầm rầm"
Vừa nói cô vừa động thủ, cung nữ kia đã bay đi đập vào thân cây gần đó, phun một ngụm máu, đi chung với cô ta còn có một cung nữ đã hoảng sợ quá bỏ chạy đi, còn bỏ lại một câu
"ngươi chờ đó, ta đi tìm Hiền phi nương nương xử tội ngươi"
Cô lạnh lùng nhìn phía bóng lưng của cung nữ rồi cũng không quan tâm đi đến đình hóng mát gần đó ngồi xuống
Cô vừa ngồi xuống, bên cạnh cô một nam tử áo trắng đã xuất hiện, đó là Vu Dạ, linh thú của cô, Vu Dạ vừa xuất hiện đã đem bình trà từ nhẫn không gian ra rót ra ly rồi cung kính dâng cho cô
"chủ nhân uống cho mát nè, để ta đấm lưng cho người"
Ngoài đình Chu Thiên Kỳ vừa đi đến đã kinh ngạc khi thấy có một nam tử xuất hiện cạnh cô, rõ ràng lúc đầu cô không mang theo thị vệ, vậy hắn đi ra từ đâu, nghĩ nghĩ mãi không ra cho nên hắn không nghĩ nữa mà là thành thật đi đến đối diện cô ngồi xuống
Hắn vừa ngồi xuống cô đã buông một câu như gần như xa làm cho Chu Thiên Kỳ tim phải ngưng đập vài giây
"Hiền phi nương nương của ngươi dạo này khoẻ không, để ta đến thỉnh an nàng"
Chữ thỉnh an của cô nhấn rất mạnh, Chu Thiên Kỳ đổ mồ hôi lạnh hỏi ngay
"đại sư không biết ngài hỏi vậy là ý như thế nào, ta ngu muội không hiểu lắm"
"ngươi đi hỏi Hiền phi sẽ biết chuyện như thế nào"
Chu Thiên Kỳ lập tức cho thái giám cận thân đi triệu kiến Hiền phi đến ngự hoa viên
Không bao lâu đường đi đến ngự hoa viên xuất hiện một bóng dáng thướt tha yểu điệu thân mặc váy lụa yếm đào, vòng eo mảnh khảnh lắc lư, mặt tô cả tấn phấn tấn son, trên người còn có mùi đàn hương gây mũi, cô quan sát sắc mặt Chu Thiên Kỳ một lát thì thấy mày hắn nhíu chặt lại, xem ra rất là khó chịu vì mùi hương này
Cô một tay chống cằm một tay cầm ly trà thân dựa vào bàn đá cẩm thạch cười cười nhìn người đi đến
Hiền phi đi đến ngự hoa viên liền như rắn chạy nhanh đến quấn quanh Chu Thiên Kỳ, thanh âm nhè nhẹ rất là ghê tởm vang lên
"hoàng thượng~~người triệu thần thiếp đến có việc gì sau ạ, người nhớ thần thiếp sau~~"
Chu Thiên Kỳ biến sắc lập tức đẩy mạnh nàng ta ra lập tức nhìn sang sắc mặt của cô, chỉ hi vọng cô đừng tức giận, bởi vì theo hắn nhận định những luyện đan sư cường đại tính tình rất kỳ hoặc, nếu như cô đã muốn hắn làm ấm giường chắc cô sẽ rất ghét ai đụng vào hắn rồi không cứu phụ mẫu hắn không, càng nghĩ càng sợ, cho đến khi cô tà tứ hỏi
"đây là Hiền phi nương nương đã triệu kiến ta sau, xem ra cũng có tư sắc, đáng để kiêu ngạo như thế"
Hiền phi nghe thanh âm lành lạnh sát khí mà rùng mình sợ sệt nhìn lên cô
Cô với một thân tử y, mặt đeo mạng che, trán điểm chu sa, khí chất thanh lệ huyền bí, còn mang theo cường đại uy nghiêm của bậc vương giả đứng trên thế giới đang rất là lười biếng chống cầm mà nhìn cô ta
Hiền phi nuốt nước bọt, cố gắng đứng trụ thẳng thân hình, kiêu ngạo mà chỉ tay vào cô
"tiện dân ti tiện gặp bản cung sau không quỳ, mau quỳ xuống cho ta, hoàng thượng ngài coi cô ta vô lễ với thiếp kìa"
Cô nhướng mày, cô ta ngốc thật hay giả ngốc rõ ràng thấy cô đang ngồi Chu Thiên Kỳ đứng dậy mặt đã đen thui sợ hãi, thế mà còn dám bảo cô quỳ hành lễ với cô ta