Chương : 33
Edit: Linhlady
Mắt thấy thời gian nhiệm vụ đã trôi qua năm ngày, sắc mặt Mạc Vân Quả cũng càng ngày càng không tốt.
Bởi vì phát sóng trực tiếp là nơi không thiếu nhân tài, người trong phòng phát sóng cũng bỏ đi không ít, chỉ còn lại mấy chục fan trung thành đôi khi sẽ đánh thưởng cho Mạc Vân Quả.
Trong số đó cũng có Diệp Hiên vẫn luôn rất thích Mạc Vân Quả, hắn cả ngày đều nghĩ biện pháp muốn cho Mạc Vân Quả cùng Bạch Liên có nhiều thời gian tiếp xúc, nhưng mà phương pháp đại đa số đều không đáng tin cậy.
Ví dụ như đem Bạch Liên nhốt lại, sau đó trực tiếp nói chuyện.
Lại ví dụ như, đem Vũ Trạch cùng Nhiếp Thanh nhốt lại, sau đó đi tìm Bạch Liên thoải mái tâm sự.
thật ra cái này cũng không trách Diệp Hiên được, bởi vì ở vị diện của bọn hắn, cũng nhiều người lập nghiệp bằng con đường cướp bóc......
Mạc Vân Quả thật ra cũng không hung tàn như vậy, nhưng theo thời gian của nhiệm vụ, cô bắt buộc phải suy tính đến khả năng nhốt Bạch Liên lại.
Nhưng Mạc Vân Quả chưa kịp thực hiện kế hoạch này, Bạch Liên đã bị bắt cóc, đương nhiên, cùng bị bắt cóc còn có cô......
Bạch Liên hẳn là bị bắt cóc ở bệnh viện, còn cô, hẳn là bị bắt cóc trên đường đi đến bệnh viện......
Tố chất thân thể của Mạc Vân Quả tốt hơn Bạch Liên nhiều, cho nên cô sớm đã tỉnh lại.
Tên bắt cóc hẳn là dùng loại đồ vật ****, có thể mê choáng mọi người.
Mạc Vân Quả vừa tỉnh lại đã thấy mình ở trong căn phòng nhỏ cũ kĩ, thậm chí còn thấy mạng nhện giăng bốn phía......
Bạch Liên đang dựa trên người cô, tuy rằng sắc mặt tái nhợt ơn bình thường, nhưng mà hô hấp đều đều, như vậy chắc là không có chuyện gì xảy ra.
Mạc Vân Quả nhún vai, muốn đánh thức Bạch Liên.
"Bạch Liên, tỉnh tỉnh."
Mạc Vân Quả đem thanh âm đè xuống rất thấp, cũng may thành công đánh thức Bạch Liên.
Bạch Liên vừa tỉnh có chút mờ mịt nhìn Mạc Vân Quả, Mạc Vân Quả ý bảo cô ấy nhìn xung quanh.
Bạch Liên lại nhìn quanh một chút, lập tức kinh ngạc nhìn Mạc Vân Quả.
"Mạc tỷ tỷ, chúng ta đây là......"
"Bị bắt cóc."
"Mạc tỷ tỷ, bắt cóc...... Là cái gì?"
Mạc Vân Quả:...... Cái cô Bạch Liên này là ngốc tử đi?!
Mạc Vân Quả không giải thích cho Bạch Liên bắt cóc là cái gì, cô cũng không có thời gian rãnh rỗi.
"Mạc tỷ tỷ, vì sao tay chúng ta đều bị trói lại?" Bạch Liên ghé lại gần bên người Mạc Vân Quả, vừa cẩn thận vừa tò mò hỏi cô.
Mạc Vân Quả không lộ dấu vết đem thân mình xích sang bên một chút, trả lời: "Bởi vì chúng ta bị bắt cóc, cho nên bị trói."
Bạch Liên: Nói cũng đúng, nhưng cứ thấy có chỗ nào đó không đúng?
Trong phòng phát sóng trực tiếp:
"Phốc ha ha! Tiểu Quả Quả trả lời như vậy, ta cấp mãn phân(???)!"
"Ha ha, ta cấp 82 phân, dư lại 666 phương thức cho ngươi!"
"Cái kiểu giải thích này thật tuyệt! Lần sau ta sẽ làm như vậy để giáo huấn đám nhãi ranh kia!"
"A! Đã lâu không tới xem, không ngờ tiểu Quả Quả trước sau như một vẫn đáng yêu như vậy!"
Diệp Hiên cũng nghe được câu trả lời của Mạc Vân Quả, hắn cười ha ha, làm người bên cạnh khó hiểu quay sang nhìn hắn.
"Ha ha, tiểu Quả Quả, cơ hội đơn độc nói chuyện đến rồi nha!"
Những lời này thành công khiến cho Mạc Vân Quả chú ý, đúng vậy, bây giờ không phải là cơ hội tốt cho cô " Nói chuyện" hay sao?
Mạc Vân Quả chậm rãi cọ lại bên người Bạch Liên, dần dần dịch lại cạnh cô ấy.
Bạch Liên thấy Mạc Vân Quả thình lình thay đổi động tác dịch lại gần mình thì vô cùng vui vẻ, cô ấy ngọt ngào cười nói: "Mạc tỷ tỷ, Liên Nhi rất vui vẻ a."
Mạc Vân Quả lạnh nhạt "Ừ" một tiếng, cho nên cô vui vẻ thì nói với tôi làm gì?
Bạch Liên: Tuy rằng mạc tỷ tỷ lạnh lùng, nhưng chắc là do chị ấy thẹn thùng đi? O(∩_∩)O~~
Mắt thấy thời gian nhiệm vụ đã trôi qua năm ngày, sắc mặt Mạc Vân Quả cũng càng ngày càng không tốt.
Bởi vì phát sóng trực tiếp là nơi không thiếu nhân tài, người trong phòng phát sóng cũng bỏ đi không ít, chỉ còn lại mấy chục fan trung thành đôi khi sẽ đánh thưởng cho Mạc Vân Quả.
Trong số đó cũng có Diệp Hiên vẫn luôn rất thích Mạc Vân Quả, hắn cả ngày đều nghĩ biện pháp muốn cho Mạc Vân Quả cùng Bạch Liên có nhiều thời gian tiếp xúc, nhưng mà phương pháp đại đa số đều không đáng tin cậy.
Ví dụ như đem Bạch Liên nhốt lại, sau đó trực tiếp nói chuyện.
Lại ví dụ như, đem Vũ Trạch cùng Nhiếp Thanh nhốt lại, sau đó đi tìm Bạch Liên thoải mái tâm sự.
thật ra cái này cũng không trách Diệp Hiên được, bởi vì ở vị diện của bọn hắn, cũng nhiều người lập nghiệp bằng con đường cướp bóc......
Mạc Vân Quả thật ra cũng không hung tàn như vậy, nhưng theo thời gian của nhiệm vụ, cô bắt buộc phải suy tính đến khả năng nhốt Bạch Liên lại.
Nhưng Mạc Vân Quả chưa kịp thực hiện kế hoạch này, Bạch Liên đã bị bắt cóc, đương nhiên, cùng bị bắt cóc còn có cô......
Bạch Liên hẳn là bị bắt cóc ở bệnh viện, còn cô, hẳn là bị bắt cóc trên đường đi đến bệnh viện......
Tố chất thân thể của Mạc Vân Quả tốt hơn Bạch Liên nhiều, cho nên cô sớm đã tỉnh lại.
Tên bắt cóc hẳn là dùng loại đồ vật ****, có thể mê choáng mọi người.
Mạc Vân Quả vừa tỉnh lại đã thấy mình ở trong căn phòng nhỏ cũ kĩ, thậm chí còn thấy mạng nhện giăng bốn phía......
Bạch Liên đang dựa trên người cô, tuy rằng sắc mặt tái nhợt ơn bình thường, nhưng mà hô hấp đều đều, như vậy chắc là không có chuyện gì xảy ra.
Mạc Vân Quả nhún vai, muốn đánh thức Bạch Liên.
"Bạch Liên, tỉnh tỉnh."
Mạc Vân Quả đem thanh âm đè xuống rất thấp, cũng may thành công đánh thức Bạch Liên.
Bạch Liên vừa tỉnh có chút mờ mịt nhìn Mạc Vân Quả, Mạc Vân Quả ý bảo cô ấy nhìn xung quanh.
Bạch Liên lại nhìn quanh một chút, lập tức kinh ngạc nhìn Mạc Vân Quả.
"Mạc tỷ tỷ, chúng ta đây là......"
"Bị bắt cóc."
"Mạc tỷ tỷ, bắt cóc...... Là cái gì?"
Mạc Vân Quả:...... Cái cô Bạch Liên này là ngốc tử đi?!
Mạc Vân Quả không giải thích cho Bạch Liên bắt cóc là cái gì, cô cũng không có thời gian rãnh rỗi.
"Mạc tỷ tỷ, vì sao tay chúng ta đều bị trói lại?" Bạch Liên ghé lại gần bên người Mạc Vân Quả, vừa cẩn thận vừa tò mò hỏi cô.
Mạc Vân Quả không lộ dấu vết đem thân mình xích sang bên một chút, trả lời: "Bởi vì chúng ta bị bắt cóc, cho nên bị trói."
Bạch Liên: Nói cũng đúng, nhưng cứ thấy có chỗ nào đó không đúng?
Trong phòng phát sóng trực tiếp:
"Phốc ha ha! Tiểu Quả Quả trả lời như vậy, ta cấp mãn phân(???)!"
"Ha ha, ta cấp 82 phân, dư lại 666 phương thức cho ngươi!"
"Cái kiểu giải thích này thật tuyệt! Lần sau ta sẽ làm như vậy để giáo huấn đám nhãi ranh kia!"
"A! Đã lâu không tới xem, không ngờ tiểu Quả Quả trước sau như một vẫn đáng yêu như vậy!"
Diệp Hiên cũng nghe được câu trả lời của Mạc Vân Quả, hắn cười ha ha, làm người bên cạnh khó hiểu quay sang nhìn hắn.
"Ha ha, tiểu Quả Quả, cơ hội đơn độc nói chuyện đến rồi nha!"
Những lời này thành công khiến cho Mạc Vân Quả chú ý, đúng vậy, bây giờ không phải là cơ hội tốt cho cô " Nói chuyện" hay sao?
Mạc Vân Quả chậm rãi cọ lại bên người Bạch Liên, dần dần dịch lại cạnh cô ấy.
Bạch Liên thấy Mạc Vân Quả thình lình thay đổi động tác dịch lại gần mình thì vô cùng vui vẻ, cô ấy ngọt ngào cười nói: "Mạc tỷ tỷ, Liên Nhi rất vui vẻ a."
Mạc Vân Quả lạnh nhạt "Ừ" một tiếng, cho nên cô vui vẻ thì nói với tôi làm gì?
Bạch Liên: Tuy rằng mạc tỷ tỷ lạnh lùng, nhưng chắc là do chị ấy thẹn thùng đi? O(∩_∩)O~~