Chương 76: Muốn nhiều hơn
Trong lúc Tư Hạ đang vào thay đồ, Vương Vũ Thần lạnh lùng ngồi ở ngoài chờ đợi. Đột nhiên Nhan Tâm từ đâu chạy tới ngồi kế rồi ôm lấy cánh tay của anh.
- " Anh Vũ Thần, đúng lúc quá.... em cũng định đến Serendipity để gặp anh...."
Vương Vũ Thần khó chịu đẩy tay của Nhan Tâm ra rồi ngồi nhích ra một khoảng, đôi mắt của anh không nhìn cô ta lấy 1 chút, chỉ lạnh lùng nói.
- " Cô muốn tìm tôi có việc gì sao?."
Nhan Tâm ẻo lả ngồi xích lại, chiếc váy ngắn làm lộ ra vùng đùi trắng nõn gợi cảm, giọng nói đầy khiêu gợi.
- " Em muốn tìm anh mà cũng cần có việc sao?... Tại em nhớ anh thôi."
Khi cô ta đang vươn tay ra định ôm lấy anh thì Vương Vũ Thần nhanh chóng đứng dậy tiến lên cách cô ta 2 bước chân.
- " Nhan tiểu thư,... mong cô sau này chú ý... không có việc công thì đừng tìm gặp tôi... Tôi không muốn phải gọi người tới để tống cổ cô đi đâu."
Nhan Tâm nghe xong sắc mặt liền thay đổi, đúng lúc đó Tư Hạ từ trong phòng thay đồ bước ra, trên người của cô mặc bộ sườn xám màu trắng... làm cho mọi đường cong đều hiện lên vô cùng gợi cảm.
Vương Vũ Thần vừa nhìn thấy cô là sắc mặt khó coi ban nãy liền biến mất dạng, anh ôn nhu mỉm cười đi về phía cô.
Tư Hạ nghiêng nghiêng đầu.
- " Anh thấy sao?."
Vương Vũ Thần không nói gì chỉ lẳng lẳng tới gần, vòng tay qua ôm lấy eo của cô rồi kéo về phía mình, Tư Hạ thuận thế hai tay chạm lên lồng ngực của anh.
Tư Hạ trong bộ đồ bó sát gợi cảm dính sát vào người của anh.... khung cảnh bỏng mắt này thật mê người. Vương Vũ Thần đê mê hít hà mùi thơm trên mái tóc của cô... Tư Hạ không chống cự mặc cho bàn tay của anh mân mê những lọn tóc....Dường như cô cũng dần thích nghi với kiểu thân thiết bất ngờ này rồi.
Sau khi thỏa mãn, Vương Vũ Thần cúi xuống thủ thỉ.
- " Đẹp, rất đẹp... "
Nhan Tâm tức muốn điên khi chứng kiến toàn cảnh, cô ta cắn chặt răng, nhìn về phía Tư Hạ như muốn ăn tươi nuốt sống. Nhan Tâm gằn từng chữ.
- " Cô là ai mà dám chia cắt tình cảm của tôi và anh Vũ Thần.... đáng lẽ... ánh mắt đó phải là của tôi mới đúng...tôi nhất định sẽ không tha cho cô đâu."
Sau khi Nhan Tâm tức giận rời đi, Tư Hạ cũng nhanh chóng đẩy anh ra, ánh mắt của cô cũng nhanh chóng trở nên xa cách. Giọng nói cất lên mang chút sự trách móc.
Cô ngước lên nhìn anh.
- " Vương Vũ Thần,... anh thì giỏi rồi... đi tới đâu cũng có người ôm ấp."
Nói xong cô quay vào phòng thay đồ, vừa quay người lại định đóng cửa thì Vương Vũ Thần đã lao vào, anh cúi khom người xuống ôm chầm lấy cô.
Khi áp sát Tư Hạ vào vách tường, anh dùng chân đẩy cánh cửa vào. Vương Vũ Thần nhìn cô bằng ánh mắt chan chứ dục vọng.
- " Bảo bối,... em đang ghen sao?".
Tư Hạ lườm anh rồi dùng lực đẩy anh ra tạo khoảng cách... nhưng mọi chuyện đâu đơn giản như vậy.... Vương Vũ Thần mạnh bạo dùng một tay khóa chặt 2 tay của cô lên tường, hành động của anh nhanh chóng nhưng lại rất dịu dàng... anh không muốn Hạ Hạ của anh bị thương.
Tay còn lại vuốt từ sống lưng xuống rồi kéo mạnh ở eo làm cả thân dưới của cô áp chặt vào người của anh, hơi thở nam tính ấm nóng phảng phất trên khuôn mặt thiếu nữ... sức nóng này làm lí trí của cô cũng khó giữ nổi mình.
- " Anh chỉ nói một lần duy nhất thôi... Anh không có quan hệ tình cảm càng không có quan hệ thể xác với người phụ nữ nào khác.... ngoài em."
Nói xong anh hôn xuống, cuồng bạo chiếm lấy bờ môi đào căng mọng, trong chốc lát chiếc lưỡi của anh đã xâm chiếm toàn bộ khoang miệng của Tư Hạ, hút trọn mật ngọt... phải nói rằng kĩ thuật của người đàn ông này đạt tới mức thượng thừa rồi.... anh ta chỉ mới trêu đùa một chút mà cả cơ thể của cô đã mềm nhũn phụ thuộc hoàn toàn vào anh ta.
Tư Hạ đê mê trong nụ hôn nóng bỏng, bờ môi của cô không kịp phối hợp với nhịp điệu của anh, hơi thở thoát ra càng ngày càng nặng nề....
Vài phút sau, khi sắp ngột thở, Tư Hạ nghiêng đầu qua một bên nhưng Vương Vũ Thần nào đâu tha cho cô, anh buông đôi môi ra rồi hôn xuống vùng cổ, mân mê một lúc lại quay về chỗ cũ... nụ hôn cứ tiếp diễn cuồng nhiệt như vậy cho đến khi dục vọng trong người đàn ông dần được giải tỏa....
Sau khi thỏa mãn, anh lưu luyến rời khỏi môi cô, hơi thở của anh dồn dập phả sức nóng lên khuôn mặt của Tư Hạ. Vương Vũ Thần thỏa mãn nhìn đôi môi căng mọng hơi sưng của cô...
Thực sự, điều anh muốn lúc này không chỉ có thế này... anh còn muốn nhiều hơn nữa.... càng nhìn cô sự ham muốn của anh càng trở nên vô hạn,.... Vương Vũ Thần thu hồi ánh mắt khao khát, anh đưa tay cô đặt lên cổ mình rồi cúi xuống ôm trọn cơ thể cô vào lòng.... Dường như... những điều mà anh muốn... Từ Tư Hạ cũng cảm nhận được rất rõ ràng.
- " Anh Vũ Thần, đúng lúc quá.... em cũng định đến Serendipity để gặp anh...."
Vương Vũ Thần khó chịu đẩy tay của Nhan Tâm ra rồi ngồi nhích ra một khoảng, đôi mắt của anh không nhìn cô ta lấy 1 chút, chỉ lạnh lùng nói.
- " Cô muốn tìm tôi có việc gì sao?."
Nhan Tâm ẻo lả ngồi xích lại, chiếc váy ngắn làm lộ ra vùng đùi trắng nõn gợi cảm, giọng nói đầy khiêu gợi.
- " Em muốn tìm anh mà cũng cần có việc sao?... Tại em nhớ anh thôi."
Khi cô ta đang vươn tay ra định ôm lấy anh thì Vương Vũ Thần nhanh chóng đứng dậy tiến lên cách cô ta 2 bước chân.
- " Nhan tiểu thư,... mong cô sau này chú ý... không có việc công thì đừng tìm gặp tôi... Tôi không muốn phải gọi người tới để tống cổ cô đi đâu."
Nhan Tâm nghe xong sắc mặt liền thay đổi, đúng lúc đó Tư Hạ từ trong phòng thay đồ bước ra, trên người của cô mặc bộ sườn xám màu trắng... làm cho mọi đường cong đều hiện lên vô cùng gợi cảm.
Vương Vũ Thần vừa nhìn thấy cô là sắc mặt khó coi ban nãy liền biến mất dạng, anh ôn nhu mỉm cười đi về phía cô.
Tư Hạ nghiêng nghiêng đầu.
- " Anh thấy sao?."
Vương Vũ Thần không nói gì chỉ lẳng lẳng tới gần, vòng tay qua ôm lấy eo của cô rồi kéo về phía mình, Tư Hạ thuận thế hai tay chạm lên lồng ngực của anh.
Tư Hạ trong bộ đồ bó sát gợi cảm dính sát vào người của anh.... khung cảnh bỏng mắt này thật mê người. Vương Vũ Thần đê mê hít hà mùi thơm trên mái tóc của cô... Tư Hạ không chống cự mặc cho bàn tay của anh mân mê những lọn tóc....Dường như cô cũng dần thích nghi với kiểu thân thiết bất ngờ này rồi.
Sau khi thỏa mãn, Vương Vũ Thần cúi xuống thủ thỉ.
- " Đẹp, rất đẹp... "
Nhan Tâm tức muốn điên khi chứng kiến toàn cảnh, cô ta cắn chặt răng, nhìn về phía Tư Hạ như muốn ăn tươi nuốt sống. Nhan Tâm gằn từng chữ.
- " Cô là ai mà dám chia cắt tình cảm của tôi và anh Vũ Thần.... đáng lẽ... ánh mắt đó phải là của tôi mới đúng...tôi nhất định sẽ không tha cho cô đâu."
Sau khi Nhan Tâm tức giận rời đi, Tư Hạ cũng nhanh chóng đẩy anh ra, ánh mắt của cô cũng nhanh chóng trở nên xa cách. Giọng nói cất lên mang chút sự trách móc.
Cô ngước lên nhìn anh.
- " Vương Vũ Thần,... anh thì giỏi rồi... đi tới đâu cũng có người ôm ấp."
Nói xong cô quay vào phòng thay đồ, vừa quay người lại định đóng cửa thì Vương Vũ Thần đã lao vào, anh cúi khom người xuống ôm chầm lấy cô.
Khi áp sát Tư Hạ vào vách tường, anh dùng chân đẩy cánh cửa vào. Vương Vũ Thần nhìn cô bằng ánh mắt chan chứ dục vọng.
- " Bảo bối,... em đang ghen sao?".
Tư Hạ lườm anh rồi dùng lực đẩy anh ra tạo khoảng cách... nhưng mọi chuyện đâu đơn giản như vậy.... Vương Vũ Thần mạnh bạo dùng một tay khóa chặt 2 tay của cô lên tường, hành động của anh nhanh chóng nhưng lại rất dịu dàng... anh không muốn Hạ Hạ của anh bị thương.
Tay còn lại vuốt từ sống lưng xuống rồi kéo mạnh ở eo làm cả thân dưới của cô áp chặt vào người của anh, hơi thở nam tính ấm nóng phảng phất trên khuôn mặt thiếu nữ... sức nóng này làm lí trí của cô cũng khó giữ nổi mình.
- " Anh chỉ nói một lần duy nhất thôi... Anh không có quan hệ tình cảm càng không có quan hệ thể xác với người phụ nữ nào khác.... ngoài em."
Nói xong anh hôn xuống, cuồng bạo chiếm lấy bờ môi đào căng mọng, trong chốc lát chiếc lưỡi của anh đã xâm chiếm toàn bộ khoang miệng của Tư Hạ, hút trọn mật ngọt... phải nói rằng kĩ thuật của người đàn ông này đạt tới mức thượng thừa rồi.... anh ta chỉ mới trêu đùa một chút mà cả cơ thể của cô đã mềm nhũn phụ thuộc hoàn toàn vào anh ta.
Tư Hạ đê mê trong nụ hôn nóng bỏng, bờ môi của cô không kịp phối hợp với nhịp điệu của anh, hơi thở thoát ra càng ngày càng nặng nề....
Vài phút sau, khi sắp ngột thở, Tư Hạ nghiêng đầu qua một bên nhưng Vương Vũ Thần nào đâu tha cho cô, anh buông đôi môi ra rồi hôn xuống vùng cổ, mân mê một lúc lại quay về chỗ cũ... nụ hôn cứ tiếp diễn cuồng nhiệt như vậy cho đến khi dục vọng trong người đàn ông dần được giải tỏa....
Sau khi thỏa mãn, anh lưu luyến rời khỏi môi cô, hơi thở của anh dồn dập phả sức nóng lên khuôn mặt của Tư Hạ. Vương Vũ Thần thỏa mãn nhìn đôi môi căng mọng hơi sưng của cô...
Thực sự, điều anh muốn lúc này không chỉ có thế này... anh còn muốn nhiều hơn nữa.... càng nhìn cô sự ham muốn của anh càng trở nên vô hạn,.... Vương Vũ Thần thu hồi ánh mắt khao khát, anh đưa tay cô đặt lên cổ mình rồi cúi xuống ôm trọn cơ thể cô vào lòng.... Dường như... những điều mà anh muốn... Từ Tư Hạ cũng cảm nhận được rất rõ ràng.