Chương 33: Bất Hoà
"Fans của hai vị lâu lâu cũng hay xôn xao với nhau. Hai vị lão sư, ai nói trước đây?" Người dẫn chương trình bày tỏ quan điểm rất thẳng thắn.
Có sao? Các cô bắt đầu từ khi nào không hợp? An Cát tự nghĩ, có lẽ mọi chuyện bắt đầu từ cái ôm đầy tình cảm đó.
Vậy từ khi nào hai người không đứng chung một sân khấu nhỉ? Có lẽ là sau khi hai người ở bên nhau, bọn họ sẽ không đồng thời xuất hiện trên sân khấu vì tránh phiền phức không cần thiết, hơn nữa sau này cũng chia tay, các cô cũng vì tránh xấu hổ mà không hiện cùng nhau.
Đôi mắt An Cát trầm xuống, không có nhiều thời gian để cô suy nghĩ kỹ khi đang ghi hình, vì vậy cô ấy không nhìn Du Quân Diệp một cái để thương lượng, và mở lời trước:
"Không có bất hòa nào cả. Mọi người thử nghĩ đi, thời đó quay phim không có cắt cảnh như bây giờ, hầu hết là quay một cảnh dài, chúng tôi bận rộn học lời thoại, sau đó lại quay, với lại ở tại phim trường lúc nào cũng có thể thay đổi cốt truyện. Cho nên làm gì có sức mà lo mấy chuyện khác." Nói rất trôi chảy và dứt khoát, đến cả An Cát sửng sốt, hoá ra là miệng cô không có ngốc, chẳng lẽ là tuỳ trường hợp sao?
"Ý của An lão sư, lúc đó tin đồn trên set quay thì ân ái, sau khi kết thúc thì như người xa lạ, đều là giả hết sao?" Người dẫn chương trình hỏi ngược lại.
"Đương nhiên là giả rồi. Còn chuyện thể hiện tình yêu trong cảnh quay là việc mà một diễn viên cần phải làm. Đến nỗi việc xa lạ sau khi kết thúc cảnh quay gì đó, thì lúc đó thật sự không có thời gian cũng như tinh thần diễn trò cho mọi người xem. Cho nên họ thấy chúng tôi bận rộn không có thời gian nói chuyện, thế là tự cho rằng chúng tôi không hoà hợp, và cứ thế tung tin thôi." An Cát trả lời một cách chắc chắn.
"Còn Du lão sư thì sao? Có phải vậy không?" Người dẫn chương trình ném chủ đề này sang cho người còn lại, dù sao thì chuyện không hoà hợp với nhau, cả hai đương sự đính chính mới đúng.
"Đúng là vậy. Nhưng thật ra thì nói thế nào nhỉ, hai người chúng tôi là nam nữ chính trong phim này. Theo cách làm hiện tại, trước tiên chúng tôi nên tung ra một scandal, gây xôn xao, xào CP hay gì đó để tăng độ nổi tiếng, nhưng hai chúng tôi không có cách nào tạo scandal đồng tính, vì vậy chỉ có thể tung tin nói chúng tôi bất hòa." Du Quân Diệp bất mãn nói.
"Ồ?" Người dẫn chương trình cố ý kéo dài giọng nói, "Thật là không có cách nào để tạo scandal đồng tính à?
Du Quân Diệp thắc mắc: "Chứ sao nữa?"
"Du lão sư, cẩn thận bị vả mặt nhé?" Người dẫn chương trình hùng hồn hỏi.
"Không sao, không có gì phải sợ." Du Quân Diệp cảm thấy bấy lâu nay quả thực chỉ có tin đồn về sự bất hòa, dường như cô đã quên câu chuyện mở đầu của giới truyền thông, chính là scandal đồng tính.
An Cát dừng lại, không nói, liếc nhìn Du Quân Diệp, trên mặt cô nở một nụ cười khó tả.
Ngải Lâm cũng nghĩ về điều đó, cô ấy dường như nhớ ra cái gì và nhìn Du Quân Diệp đầy lo lắng.
"Vậy thì chúng ta hãy xem một số bài báo nhé." Người dẫn chương trình nói và nhìn vào màn hình lớn trong trường quay.
Cả ba cũng theo tầm mắt của người dẫn chương trình lên màn hình lớn.
Trên màn ảnh rộng, những tiêu đề thật bắt mắt hiện lên, <>, <>, <<Tiểu Tam Du Quân Diệp chen chân>>, <<Hôn nhân của An Cát nháy đỏ>>, mấy cái tiêu đề này từ từ hiện lên, còn phóng to nữa.
"Này, các bạn thật vô lương tâm. Đào cả gốc rễ lên luôn a."
"Tôi không có ý định đào gốc rễ đâu, mà tôi chỉ tò mò làm sao từ tin đồn scandal đồng tính lại thành bất hòa, hơn mười năm liền không hòa thuận?" Người dẫn chương trình cười hỏi. Nếu như có thể hỏi ra được ít nguyên nhân, thì ratings của chương trình lần này coi như được đảm bảo, rốt cuộc độ phổ biến của hai người này khá lớn, sự nổi tiếng của họ đã duy trì được mười mấy năm, cho nên rất dễ trở thành một đề tài hot.
"Ban đầu, mọi người cảm thấy một diễn viên nữ đóng vai nam chính tương đối mới lạ, cho nên tung một cái scandal đồng tính sẽ dễ lọt vào mắt người xem." Du Quân Diệp gãi đầu và bình tĩnh trả lời.
"Vậy sao? Vậy thì hãy xem tin đồn bất hòa lần đầu tiên xuất hiện là khi nào?" Người dẫn chương trình lại hướng sự chú ý lên màn hình lớn.
"Ồ ~~, tờ báo ngày mới đưa tin [Hai diễn viên chính <<Duyên Nợ>> xung đột, cạnh tranh với nhau, thậm chí còn làm mặt lạnh ở phim trường hiện trường], tính theo thời gian, chính là một tháng sau khi scandal được tung ra." Người dẫn chương trình nhìn màn hình trước mặt nói, "Sau đó cứ một khoảng thời gian sẽ xuất hiện tin đồn bất hoà. Ngay cả khi cả hai có chung một hoạt động cũng sẽ không đứng chung một khung hình, không chào hỏi nhau. Thậm chí mấy năm nay, không bao giờ thấy hai người cùng xuất hiện trong một hoạt động nào. "
Khi những bản tin này được tung ra, cả An Cát và Du Quân Diệp đều đã xem chúng, kèm theo đó là một loạt hình ảnh. Ảnh chụp là sau khi hai người kết thúc cảnh quay, không ai nói chuyện cho đến khi vào phòng thay đồ, thậm chí gặp mặt nhau đều gật đầu cười nhẹ, chào hỏi đơn giản.
Du Quân Diệp nhìn các bản tin, cô không trả lời ngay mà dường như đang chìm đắm trong suy nghĩ.
Phần lớn những báo cáo này đều là sự thật, ngoại trừ việc cạnh tranh, làm mặt lạnh, đến nỗi không đứng chung một khung hình, không giao tiếp, đương nhiên là hai người có thương lượng với nhau.
"An lão sư, Du lão sư, lý do là gì? Có thực sự như đã báo đưa tin không?", Người dẫn chương trình mỉm cười hỏi.
An Cát cười miễn cưỡng và không định nói. Vấn đề này tốt hơn hết vẫn nên giao cho người nọ. Dù gì thì cô ấy cũng giỏi trong chuyện ứng phó, nhưng tâm trạng của cô ấy hơi trầm.
"Là vậy sao? Nếu mọi người nhất định nói chúng tôi bất hoà, chắc có lẽ bởi vì lúc đó tôi còn trẻ, bốc đồng, ghen tị với vẻ đẹp của An lão sư, thế cho nên đến tận bây giờ thành thói quen. An lão sư xinh đẹp như vậy, tôi mà không ghen tị chắc không phải là phụ nữ?" Đầu Du Quân Diệp có chút đau, cô không muốn nói thêm về vấn đề này nữa, nguyên nhân chi tiết hai các cô biết là đủ rồi, cho nên mở miệng sẽ cố gắng làm cho vấn đề này nhẹ nhàng hết sức có thể.
"Hahaha, sao thế được, hai người đều đứng đầu danh sách bầu chọn những người phụ nữ có mị lực, đâu có khác gì đâu." Người dẫn chương trình đã phát huy hết năng lực của anh ta, và mau chóng giảng hoà.
"Bây giờ tôi mới biết, có ghen tị cũng vô dụng, đã vậy còn bị đồn bất hoà, là chuyện cá nhân của tôi lại liên luỵ đến An lão sư, thật xin lỗi." Du Quân Diệp thành thật xin lỗi An Cát.
"Vậy ý của cô là từng tị nạnh với nhau à?" Người chủ trì cố ý hỏi.
"Vẫn là so sánh, nam chính và nữ chính, không phải đối xử đều như nhau sao?" Du Quân Diệp cười gượng gạo hỏi.
"Ừ! Đúng vậy, không có nữ 1 và nữ 2." Người dẫn chương trình dường như bị thuyết phục.
"Còn chuyện người trong nghề nói không mời được hai chúng tôi cùng một lúc, có khi nào là do không trả nổi cát xê không? Ha ha ha, tôi không biết, tôi nói đùa đó." Du Quân Diệp vui đùa gãi tóc, nói tiếp.
"Chuyện này vẫn chưa được xác minh, mới nãy tôi chỉ nói thế, coi như là tâm sự mỏng đi." Người dẫn chương trình nói nhanh như để làm sáng tỏ.
"Chà, nếu như là tâm sự, thì vậy tôi nên nói thật."
"Tình cảm, những gì cô nói trước đây không phải là sự thật sao? Du lão sư, làm sao cô có thể làm như vậy được chứ?" Người dẫn chương trình cũng đúng lúc giả vờ ủy khuất, đẩy bầu không khí từng bước sôi nổi.
"Đương nhiên là sự thật, nhưng điều tôi muốn nói là đừng tin vào lời đồn đại này, mời cả hai chúng tôi cũng không đắt đúng không? Bạn có thể mời cả hai chúng ta cùng lúc, hoặc thậm chí là cả ba chúng tôi, suy cho cùng chúng tôi cũng là một đội."
"Hahaha, đúng vậy. Các đồng nghiệp và bạn bè trước TV nghe chưa? Có thể mời một lúc nhé, không có bất hoà nha." Người dẫn chương trình nói với máy quay như thể đang tranh công.
Cả ba người họ nhìn người dẫn chương trình hiến bảo vật với vẻ mặt sôi nổi.
...
Với sự nỗ lực của người dẫn chương trình và sự hợp tác của cả ba, buổi ghi hình đã diễn ra đúng kế hoạch.
Toàn bộ buổi talk show dựa theo tiến trình mà quay, không xảy ra vấn đề gì, An Cát thế mà lại biểu hiện sự hoạt bát và vui vẻ chưa từng có, cô lặng lẽ nhích đến gần Du Quân Diệp một chút, rồi một chút nữa, nhích đến nổi chỉ cần nhấc tay lên là đã chạm vào được người, thậm chí nghiêng người một chút thôi đã ngã vào vòng tay của người kia, đến đó cô mới chịu dừng lại.
Bởi vì có Du Quân Diệp ở bên cạnh, cảm giác người này sẽ giúp đỡ cô bất cứ lúc nào, trong lòng An Cát vui mừng không thôi, cảm thấy an toàn cho nên nói nhiều hơn cười nhiều hơn, khiến cho tiết mục có thêm nhiều mánh lới, thêm nhiều góc nhìn.
Du Quân Diệp đã không phụ lòng mong đợi của khán giả khi lấp hố và giải vây, buổi ghi hình rất sôi nổi, hiệu ứng không tồi.
Vào phần cuối của chương trình, như thường lệ sẽ có quà tặng, đây chính là tiêu chí của talk show.
Tuy nhiên, một vị khách bất ngờ đã đến.
Khi khách mời lên sân khấu với những món quà do ê-kíp chuẩn bị, cả ba người đều nhìn về người đưa quà, An Cát cảm thấy một ánh mắt quen thuộc đến khó hiểu, ánh mắt kia rất giống ánh mắt lúc cô nhìn Du Quân Diệp.
"Đẹp quá." Du Quân Diệp cảm thán, món quà là đồ thủ công truyền thống ở Nam Thành, không dễ tìm ra được, điểm mấy chốt là do nó là đồ thủ công, Du Quân Diệp rất thích mấy món đồ như thế này, cho nên khi nhìn thấy nó hai mắt cô sáng lên.
"Hahaha, quà chính là cô gái xinh đẹp này." Người dẫn chương trình bật cười, "Không biết trong ba người, ai sẽ nhận được món quà này?"
Ba người bọn họ lúc này không còn tin lực nghe người dẫn chương trình nói, đều nhìn chằm chằm về phía món quà.
An Cát thậm chí còn phớt lờ lời trêu đùa của người dẫn chương trình, trong lòng chua xót, muốn trợn mắt nhìn cảnh tượng đó, táo bạo như vậy sao? Cô cố nặn ra một nụ cười và liếc nhìn hai người còn lại đang đắm chìm trong món quà, nhưng không hề tiến lại gần.
Cô ấy nhìn kỹ cô gái kia, trẻ tuổi, còn trong độ tuổi thanh xuân rực rỡ, coi như cũng xinh đẹp. Ít ra so với mấy nghìn gương mặt nổi tiếng trên mạng xã hội thì gương mặt này ưa nhìn hơn nhiều.
Sau khi món quà được chuyển đến, giác quan thứ 6 của An Cát đã được kiểm chứng, vị khách vừa được Du Quân Diệp khen xinh đẹp đã bước thẳng đến chỗ Du Quân Diệp.
Với ánh sao trong mắt, cô ấy nhìn Du Quân Diệp với một nụ cười và gọi, "Du lão sư." Giọng nhẹ nhàng và ngọt ngào.
"A?" Du Quân Diệp đột nhiên có chút tò mò, không thể giải thích được, cô nhìn người tới.
"Cô còn nhận ra em không?" Vị khách xinh đẹp nghiêng đầu đáng yêu hỏi.
Có sao? Các cô bắt đầu từ khi nào không hợp? An Cát tự nghĩ, có lẽ mọi chuyện bắt đầu từ cái ôm đầy tình cảm đó.
Vậy từ khi nào hai người không đứng chung một sân khấu nhỉ? Có lẽ là sau khi hai người ở bên nhau, bọn họ sẽ không đồng thời xuất hiện trên sân khấu vì tránh phiền phức không cần thiết, hơn nữa sau này cũng chia tay, các cô cũng vì tránh xấu hổ mà không hiện cùng nhau.
Đôi mắt An Cát trầm xuống, không có nhiều thời gian để cô suy nghĩ kỹ khi đang ghi hình, vì vậy cô ấy không nhìn Du Quân Diệp một cái để thương lượng, và mở lời trước:
"Không có bất hòa nào cả. Mọi người thử nghĩ đi, thời đó quay phim không có cắt cảnh như bây giờ, hầu hết là quay một cảnh dài, chúng tôi bận rộn học lời thoại, sau đó lại quay, với lại ở tại phim trường lúc nào cũng có thể thay đổi cốt truyện. Cho nên làm gì có sức mà lo mấy chuyện khác." Nói rất trôi chảy và dứt khoát, đến cả An Cát sửng sốt, hoá ra là miệng cô không có ngốc, chẳng lẽ là tuỳ trường hợp sao?
"Ý của An lão sư, lúc đó tin đồn trên set quay thì ân ái, sau khi kết thúc thì như người xa lạ, đều là giả hết sao?" Người dẫn chương trình hỏi ngược lại.
"Đương nhiên là giả rồi. Còn chuyện thể hiện tình yêu trong cảnh quay là việc mà một diễn viên cần phải làm. Đến nỗi việc xa lạ sau khi kết thúc cảnh quay gì đó, thì lúc đó thật sự không có thời gian cũng như tinh thần diễn trò cho mọi người xem. Cho nên họ thấy chúng tôi bận rộn không có thời gian nói chuyện, thế là tự cho rằng chúng tôi không hoà hợp, và cứ thế tung tin thôi." An Cát trả lời một cách chắc chắn.
"Còn Du lão sư thì sao? Có phải vậy không?" Người dẫn chương trình ném chủ đề này sang cho người còn lại, dù sao thì chuyện không hoà hợp với nhau, cả hai đương sự đính chính mới đúng.
"Đúng là vậy. Nhưng thật ra thì nói thế nào nhỉ, hai người chúng tôi là nam nữ chính trong phim này. Theo cách làm hiện tại, trước tiên chúng tôi nên tung ra một scandal, gây xôn xao, xào CP hay gì đó để tăng độ nổi tiếng, nhưng hai chúng tôi không có cách nào tạo scandal đồng tính, vì vậy chỉ có thể tung tin nói chúng tôi bất hòa." Du Quân Diệp bất mãn nói.
"Ồ?" Người dẫn chương trình cố ý kéo dài giọng nói, "Thật là không có cách nào để tạo scandal đồng tính à?
Du Quân Diệp thắc mắc: "Chứ sao nữa?"
"Du lão sư, cẩn thận bị vả mặt nhé?" Người dẫn chương trình hùng hồn hỏi.
"Không sao, không có gì phải sợ." Du Quân Diệp cảm thấy bấy lâu nay quả thực chỉ có tin đồn về sự bất hòa, dường như cô đã quên câu chuyện mở đầu của giới truyền thông, chính là scandal đồng tính.
An Cát dừng lại, không nói, liếc nhìn Du Quân Diệp, trên mặt cô nở một nụ cười khó tả.
Ngải Lâm cũng nghĩ về điều đó, cô ấy dường như nhớ ra cái gì và nhìn Du Quân Diệp đầy lo lắng.
"Vậy thì chúng ta hãy xem một số bài báo nhé." Người dẫn chương trình nói và nhìn vào màn hình lớn trong trường quay.
Cả ba cũng theo tầm mắt của người dẫn chương trình lên màn hình lớn.
Trên màn ảnh rộng, những tiêu đề thật bắt mắt hiện lên, <>, <>, <<Tiểu Tam Du Quân Diệp chen chân>>, <<Hôn nhân của An Cát nháy đỏ>>, mấy cái tiêu đề này từ từ hiện lên, còn phóng to nữa.
"Này, các bạn thật vô lương tâm. Đào cả gốc rễ lên luôn a."
"Tôi không có ý định đào gốc rễ đâu, mà tôi chỉ tò mò làm sao từ tin đồn scandal đồng tính lại thành bất hòa, hơn mười năm liền không hòa thuận?" Người dẫn chương trình cười hỏi. Nếu như có thể hỏi ra được ít nguyên nhân, thì ratings của chương trình lần này coi như được đảm bảo, rốt cuộc độ phổ biến của hai người này khá lớn, sự nổi tiếng của họ đã duy trì được mười mấy năm, cho nên rất dễ trở thành một đề tài hot.
"Ban đầu, mọi người cảm thấy một diễn viên nữ đóng vai nam chính tương đối mới lạ, cho nên tung một cái scandal đồng tính sẽ dễ lọt vào mắt người xem." Du Quân Diệp gãi đầu và bình tĩnh trả lời.
"Vậy sao? Vậy thì hãy xem tin đồn bất hòa lần đầu tiên xuất hiện là khi nào?" Người dẫn chương trình lại hướng sự chú ý lên màn hình lớn.
"Ồ ~~, tờ báo ngày mới đưa tin [Hai diễn viên chính <<Duyên Nợ>> xung đột, cạnh tranh với nhau, thậm chí còn làm mặt lạnh ở phim trường hiện trường], tính theo thời gian, chính là một tháng sau khi scandal được tung ra." Người dẫn chương trình nhìn màn hình trước mặt nói, "Sau đó cứ một khoảng thời gian sẽ xuất hiện tin đồn bất hoà. Ngay cả khi cả hai có chung một hoạt động cũng sẽ không đứng chung một khung hình, không chào hỏi nhau. Thậm chí mấy năm nay, không bao giờ thấy hai người cùng xuất hiện trong một hoạt động nào. "
Khi những bản tin này được tung ra, cả An Cát và Du Quân Diệp đều đã xem chúng, kèm theo đó là một loạt hình ảnh. Ảnh chụp là sau khi hai người kết thúc cảnh quay, không ai nói chuyện cho đến khi vào phòng thay đồ, thậm chí gặp mặt nhau đều gật đầu cười nhẹ, chào hỏi đơn giản.
Du Quân Diệp nhìn các bản tin, cô không trả lời ngay mà dường như đang chìm đắm trong suy nghĩ.
Phần lớn những báo cáo này đều là sự thật, ngoại trừ việc cạnh tranh, làm mặt lạnh, đến nỗi không đứng chung một khung hình, không giao tiếp, đương nhiên là hai người có thương lượng với nhau.
"An lão sư, Du lão sư, lý do là gì? Có thực sự như đã báo đưa tin không?", Người dẫn chương trình mỉm cười hỏi.
An Cát cười miễn cưỡng và không định nói. Vấn đề này tốt hơn hết vẫn nên giao cho người nọ. Dù gì thì cô ấy cũng giỏi trong chuyện ứng phó, nhưng tâm trạng của cô ấy hơi trầm.
"Là vậy sao? Nếu mọi người nhất định nói chúng tôi bất hoà, chắc có lẽ bởi vì lúc đó tôi còn trẻ, bốc đồng, ghen tị với vẻ đẹp của An lão sư, thế cho nên đến tận bây giờ thành thói quen. An lão sư xinh đẹp như vậy, tôi mà không ghen tị chắc không phải là phụ nữ?" Đầu Du Quân Diệp có chút đau, cô không muốn nói thêm về vấn đề này nữa, nguyên nhân chi tiết hai các cô biết là đủ rồi, cho nên mở miệng sẽ cố gắng làm cho vấn đề này nhẹ nhàng hết sức có thể.
"Hahaha, sao thế được, hai người đều đứng đầu danh sách bầu chọn những người phụ nữ có mị lực, đâu có khác gì đâu." Người dẫn chương trình đã phát huy hết năng lực của anh ta, và mau chóng giảng hoà.
"Bây giờ tôi mới biết, có ghen tị cũng vô dụng, đã vậy còn bị đồn bất hoà, là chuyện cá nhân của tôi lại liên luỵ đến An lão sư, thật xin lỗi." Du Quân Diệp thành thật xin lỗi An Cát.
"Vậy ý của cô là từng tị nạnh với nhau à?" Người chủ trì cố ý hỏi.
"Vẫn là so sánh, nam chính và nữ chính, không phải đối xử đều như nhau sao?" Du Quân Diệp cười gượng gạo hỏi.
"Ừ! Đúng vậy, không có nữ 1 và nữ 2." Người dẫn chương trình dường như bị thuyết phục.
"Còn chuyện người trong nghề nói không mời được hai chúng tôi cùng một lúc, có khi nào là do không trả nổi cát xê không? Ha ha ha, tôi không biết, tôi nói đùa đó." Du Quân Diệp vui đùa gãi tóc, nói tiếp.
"Chuyện này vẫn chưa được xác minh, mới nãy tôi chỉ nói thế, coi như là tâm sự mỏng đi." Người dẫn chương trình nói nhanh như để làm sáng tỏ.
"Chà, nếu như là tâm sự, thì vậy tôi nên nói thật."
"Tình cảm, những gì cô nói trước đây không phải là sự thật sao? Du lão sư, làm sao cô có thể làm như vậy được chứ?" Người dẫn chương trình cũng đúng lúc giả vờ ủy khuất, đẩy bầu không khí từng bước sôi nổi.
"Đương nhiên là sự thật, nhưng điều tôi muốn nói là đừng tin vào lời đồn đại này, mời cả hai chúng tôi cũng không đắt đúng không? Bạn có thể mời cả hai chúng ta cùng lúc, hoặc thậm chí là cả ba chúng tôi, suy cho cùng chúng tôi cũng là một đội."
"Hahaha, đúng vậy. Các đồng nghiệp và bạn bè trước TV nghe chưa? Có thể mời một lúc nhé, không có bất hoà nha." Người dẫn chương trình nói với máy quay như thể đang tranh công.
Cả ba người họ nhìn người dẫn chương trình hiến bảo vật với vẻ mặt sôi nổi.
...
Với sự nỗ lực của người dẫn chương trình và sự hợp tác của cả ba, buổi ghi hình đã diễn ra đúng kế hoạch.
Toàn bộ buổi talk show dựa theo tiến trình mà quay, không xảy ra vấn đề gì, An Cát thế mà lại biểu hiện sự hoạt bát và vui vẻ chưa từng có, cô lặng lẽ nhích đến gần Du Quân Diệp một chút, rồi một chút nữa, nhích đến nổi chỉ cần nhấc tay lên là đã chạm vào được người, thậm chí nghiêng người một chút thôi đã ngã vào vòng tay của người kia, đến đó cô mới chịu dừng lại.
Bởi vì có Du Quân Diệp ở bên cạnh, cảm giác người này sẽ giúp đỡ cô bất cứ lúc nào, trong lòng An Cát vui mừng không thôi, cảm thấy an toàn cho nên nói nhiều hơn cười nhiều hơn, khiến cho tiết mục có thêm nhiều mánh lới, thêm nhiều góc nhìn.
Du Quân Diệp đã không phụ lòng mong đợi của khán giả khi lấp hố và giải vây, buổi ghi hình rất sôi nổi, hiệu ứng không tồi.
Vào phần cuối của chương trình, như thường lệ sẽ có quà tặng, đây chính là tiêu chí của talk show.
Tuy nhiên, một vị khách bất ngờ đã đến.
Khi khách mời lên sân khấu với những món quà do ê-kíp chuẩn bị, cả ba người đều nhìn về người đưa quà, An Cát cảm thấy một ánh mắt quen thuộc đến khó hiểu, ánh mắt kia rất giống ánh mắt lúc cô nhìn Du Quân Diệp.
"Đẹp quá." Du Quân Diệp cảm thán, món quà là đồ thủ công truyền thống ở Nam Thành, không dễ tìm ra được, điểm mấy chốt là do nó là đồ thủ công, Du Quân Diệp rất thích mấy món đồ như thế này, cho nên khi nhìn thấy nó hai mắt cô sáng lên.
"Hahaha, quà chính là cô gái xinh đẹp này." Người dẫn chương trình bật cười, "Không biết trong ba người, ai sẽ nhận được món quà này?"
Ba người bọn họ lúc này không còn tin lực nghe người dẫn chương trình nói, đều nhìn chằm chằm về phía món quà.
An Cát thậm chí còn phớt lờ lời trêu đùa của người dẫn chương trình, trong lòng chua xót, muốn trợn mắt nhìn cảnh tượng đó, táo bạo như vậy sao? Cô cố nặn ra một nụ cười và liếc nhìn hai người còn lại đang đắm chìm trong món quà, nhưng không hề tiến lại gần.
Cô ấy nhìn kỹ cô gái kia, trẻ tuổi, còn trong độ tuổi thanh xuân rực rỡ, coi như cũng xinh đẹp. Ít ra so với mấy nghìn gương mặt nổi tiếng trên mạng xã hội thì gương mặt này ưa nhìn hơn nhiều.
Sau khi món quà được chuyển đến, giác quan thứ 6 của An Cát đã được kiểm chứng, vị khách vừa được Du Quân Diệp khen xinh đẹp đã bước thẳng đến chỗ Du Quân Diệp.
Với ánh sao trong mắt, cô ấy nhìn Du Quân Diệp với một nụ cười và gọi, "Du lão sư." Giọng nhẹ nhàng và ngọt ngào.
"A?" Du Quân Diệp đột nhiên có chút tò mò, không thể giải thích được, cô nhìn người tới.
"Cô còn nhận ra em không?" Vị khách xinh đẹp nghiêng đầu đáng yêu hỏi.