Chương : 52
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Có lẽ là do cậu quá ngu ngốc để có nắm bắt được nội dung của bức thư ấy chăng? Nó giống như cái cách mà cậu không thể hiểu nổi một con chó đang sủa gì vậy.
“Thế hiện tại Rabbit đang ở đâu?’’
Khan cẩn thận trả lời, “Bá Tước Steim đã kết án anh ta 10 năm tù.’’
Điều này thật nực cười.
“Không, tại sao chứ? Chẳng phải Rabbit là người đã cứu giúp Winston hay sao?”
“Anh ta chắc chắn là người anh hùng đã giúp đỡ Winston, thế nhưng nguồn cơn thảm họa ập xuống nơi này cũng chính là do Công ty Mero mà ra. Có thể Rabbit cuối cùng cũng đã nhận ra những tội lỗi của bản thân, thế nhưng ngài Bá Tước nghĩ rằng thật quá vô lý để có thể gột sạch đi những tội ác mà anh ta đã gây ra.”
Chết tiệt.
“Khốn nạn…Chuyện gì thế này…? ‘’
Chẳng phải Rabbit đã hứa một tương lai giàu có cho cậu hay sao? Thế nhưng giờ đây anh ta lại bị giam cầm trong tù. Tên khốn ngu ngốc! Anh ta nói rằng sẽ làm điều gì đó tốt cho cậu, nhưng giờ thì nó lại kết thúc như thế này đây.
Khan nhẹ nhàng vỗ vai Grid đang thất vọng tột độ.
“Tôi hiểu nỗi buồn của cậu như thế nào khi chứng kiến cảnh ân nhân đã giải thoát cho mình nay lại phải bị giam nơi ngục tù, thế nhưng hãy vui lên. Cậu có cuộc sống riêng của mình. Vậy nên đừng có nản chí nữa.”
Ông ấy đang nói gì vậy?
“Không …Tôi không hề quan tâm tới Rabbit ngay bây giờ … À mà, nhân tiện, tôi nghe nói rằng ông cũng bị bắt sau tôi không lâu đúng chứ? Ông có bị thương ở đâu không?”
Khan mỉm cười, “Tại sao cậu lại phải lo lắng cho tôi trong khi cậu mới là người bị án oan và phải chịu lời sỉ nhục chứ? Trái tim của cậu thật sự bao la như biển cả. Hức…’’
Khan mới mỉm cười nay lại lần nữa bật khóc.
“Tôi đã nghe được câu chuyện. Cậu đã bị vây quanh bởi hàng tá kị sĩ và cậu còn không hé răng nửa lời để bảo vệ cho tôi hay sao? Một lần nữa, tôi vô cùng cảm kích bởi cậu.”
Ông ấy đang đề cập đến sự việc ở trong phòng thẩm vấn sao? Thực sự là Grid lúc đấy đã bỏ cuộc và đã định khai ra việc Khan chính là người đã ủy thác Huroi, nhưng điều đó là không thể khi bản thân cậu đang bị bịt miệng.
Grid cười ngượng ngịu.
“À thì …Tôi không thể nào bán đứng ông được.”
“Hức…Thậm chí ngay cả khi cậu phải chịu cảnh tra tấn … Grid! Tôi tin rằng tôi có thể giao phó nó cho cậu!”
“Giao phó gì cơ?”
“Cái lò rèn này!”
“ … Hả?’’
Ý ông ấy là gì khi đề cập đến lò rèn?
‘Có lẽ nào?’
Ah, hiển nhiên là cậu bị lãng tai rồi. Cậu không nên đếm những con gà khi mà chúng còn chưa nở chứ.
Thấy những nghi ngờ trên mặt cậu, Khan mìm cười thiện lành và nói: “Cậu đã đóng giả là người kế vị tôi để bảo vệ lò rèn này và cạnh tranh với Công ty Mero. Kể từ lúc đó, tôi đã luôn nghĩ về cậu như là người kế nhiệm tiếp theo. Cái lò rèn này sẽ là của cậu trong tương lai.”
“ … Không đời nào.’’
Thực tế rằng, đã từng có một số người chơi nhận được những chức vụ từ NPC. Nhưng mà tôi chưa từng nghe rằng có thể trở thành người kế nhiệm của một công việc kinh doanh cả. Có lẽ tôi là người đầu tiên..
“Ông không đùa đấy chứ?”
“Haha, tôi đã từng nói lời sai trái lần nào hay chưa? Cậu biết đấy, tôi không hề có một người kế vị. Sớm thôi, tôi cũng sẽ trở nên quá già để có thể làm việc… và rồi lò rèn này cũng sẽ mất đi chủ nhân của nó và bị lãng quên đi. Tôi không muốn lò rèn đã trường tồn trong gia đình tôi qua bao nhiêu thế hệ phải biến mất. Tôi thực sự muốn cậu tiếp quản nơi này. Cậu là Hậu Duệ của Pagma và cũng có một nhân cách tuyệt vời, hẳn là tổ tiên của tôi cũng sẽ rất vui mừng. Ngoài ra, con trai của tôi cũng đã chết…’’
Khuôn mặt Khan tối sầm lại khoảnh khắc mà ông nhắc đến cậu con trai đã mất của mình. Ông ấy đang bị kích động bởi cảm xúc dạt dào nên Grid đành phải hỏi lại để đảm bảo.
“Đừng chỉ nói bằng lời. Hãy viết hợp đồng đi! Và rồi tôi sẽ tin ông và sẽ làm hết sức vì lợi ích của lò rèn này!”
“….’’
Sau một hồi, cậu nhận được một bản hợp đồng từ Khan về việc chuyển giao tài sản. Thế rồi, một cửa sổ thông báo hiện lên.
“Đây không phải là mơ, đúng chứ? ‘’ Grid tự véo mình hết sức có thể. ‘’Đau thật…’’
Grid vận sức mạnh đến nỗi má cậu ngứa ran hết cả lên. Đây không phải một giấc mơ.
“Đây thực sự không phải mơ rồi! Nó là thật. Hah …! Hahahat! Puhahaha!Đúng thế! Oh đúng thế! Đún~!‘’
Cậu không thể nào kìm nén được sự vui sướng khi nghĩ đến việc lò rèn hai tầng lớn thế này sẽ là của cậu. Khan nhìn cậu đang cười như điên và tuyên bố, “Tôi mừng là cậu thấy vui. Cậu chắc chắn có thể lãnh đạo tốt công việc này.”
“Tất nhiên rồi! Nào! Làm việc thôi. Chúng ta sẽ chế tạo ra những trang bị tuyệt hảo và cho mọi người biết rằng lò rèn này tuyệt vời như thế nào.’’
“Ohh. Không phải điều này là tốt hay sao? Cậu thực sự rất có động lực nhỉ!”
Nếu cứ thế này thì sớm muộn gì Grid cũng sẽ nhận được sự công nhận của bố mẹ từ công việc tại lò rèn này. Cậu dành hết tâm huyết của bản thân vào chế tạo vật phẩm trong suốt những ngày tiếp theo. Từ sáng đến chiều, cậu ra ngoài làm phụ hồ. Rồi khi màn đêm buông xuống cho tới khi bình minh, cậu đăng nhập Satisfy để chế đồ.
“Mình vẫn phải lao động chân tay… Có vẻ như mình không thể nào thoát khỏi vũng lầy mang tên lao động này được rồi.”
Cậu chỉ có thể ngủ được có vỏn vẹn 4 tiếng một ngày do động lực quá lớn. Cậu thấy mỏi mệt, nhưng chỉ cần vì tiền bạc, chỉ số cũng như kinh nghiệm kỹ năng, cậu có thể chịu đựng được..
***
Hội Tzedakah chỉ có 17 thành viên, nhưng tất cả họ đều là những ranker hàng đầu và một vài tinh anh!
Trong số 17 thành viên đó, Jishuka chính là bang chủ và cô có một thói quen mới là kiểm tra sàn đấu giá mỗi ngày. Đó là vì cô quá say mê về khả năng của Mũi Tên Jaffa Đặc Biệt, thứ mà cô mua được 2 tháng trước.
Mũi Tên Jaffa Đặc Biệt có sát thương cao nhất trong số những mũi tên tồn tại. Nó còn mạnh gấp đôi tên Jaffa bình thường, và thậm chí có khả năng bỏ qua hoàn toàn lớp phòng thủ của kẻ thù. Jishuka đã rùng mình khi cô chứng kiến được màn trình diễn xuất sắc và sức công phá hủy diệt của nó.
Nhưng sau ngày rao bán đầu tiên đó, Mũi Tên Jaffa Đặc Biệt đã không còn xuất hiện lần nào trên sàn đấu giá nữa.
‘Tại sao chứ?‘
Thông thường thì một người thợ rèn sẽ tạo ra cả ngàn mũi tên. Nói theo một cách khác thì có khả năng hàng ngàn mũi tên đặc biệt này tồn tại. Nhưng người chế tạo ra vật phẩm này chỉ chào hàng có 99 mũi tên ở sàn đấu giá.
‘Không thể nào …một bang hội nào đấy đã tìm ra được người thợ rèn đó rồi sao?‘
Jishuka trở nên lo lắng. Nếu như các bang hội khác có trong tay người thợ rèn tài ba ấy và độc chiếm được những vật phẩm thì Jishuka và những thành viên bang hội cô thế nào cũng sẽ phải bị tụt hậu.
“Jishuka kìa.”
“Wow, cơ thể cô ấy trông còn tuyệt vời hơn nữa khi đến gần.”
“Tôi có nên liều một phen không nhỉ?”
“Này. Anh sẽ phải hối hận đấy.’’
Như thường lệ, cô lại là tâm điểm của ánh mắt mọi người xung quanh. Làn da rám nắng cùng với thân hình gợi cảm dễ dàng cướp đi trái tim của đàn ông. Những người đàn ông dễ dàng bị thu hút bởi đôi mắt sắc sảo và đôi môi đầy đặn ấy.
Jishuka cố để ngó lơ họ đi, nhưng việc gì cũng phải có mức độ. Những người chơi khác bắt đầu vây kín xung quanh sau khi nghe tin rằng cô đang ở nhà đấu giá, sớm thôi nơi đây sẽ chật kín mất.
“Các anh có thể tránh ra khỏi đây được không?”
Đôi mắt bán nguyệt nhìn hút hồn đám đàn ông. Tuy nhiên, giọng điệu nặng nề của cô lại tạo ra một bức tường vô hình bao bọc xung quanh. Cuối cùng, những tên đàn ông không thể nào chịu đựng nổi được nữa và nhường đường đi. Sau khi bỏ lại những người ở nhà đấu giá phía sau, Jishuka triệu lên một bàn phím ảo ba chiều.
Sau đó, cô ra lệnh trong cửa sổ trò chuyện của bang hội.
{Nếu các cậu không tìm được người thợ rèn trong tháng này, tất cả sẽ phải bắt đầu khóa huấn luyện địa ngục.}
{Ohh! Tôi hoan nghênh khóa huấn luyện địa ngục.}
{Regas! Đừng có nói chuyện vớ vẩn! Cái tên địa ngục không phải để cho vui đâu.}
{Bang chủ, nói thật thì, nó gần như là điều không thể để tìm được một người trong Satisfy chỉ với rất ít manh mối như thế. Cô có biết là có bao nhiêu người chơi trong thế giới này không?}
{Điều đó không thể xảy ra.}
{…Ohh…Tôi đồng ý …}
Những thành viên khác trong hội bắt đầu lên tiếng phàn nàn. Thế rồi Jishuka nói với họ với một giọng điệu nghiêm túc.
{Một bang hội nhỏ gồm những người ưu tú như chúng ta phải mạnh hơn những bang hội khác để có thể thể hiện chính xác giá trị của bản thân. Thế nên một người thợ rèn tài ba là điều cần thiết để có thể làm được thế. Vậy nên hãy tìm ra người đó đi.}
{Rõ. Tôi chắc chắn sẽ tìm ra người thợ rèn đó.}
{Này! Hay là chúng ta làm một ván cá cược nhỉ. 100 đồng vàng từ mỗi thành viên cho người đầu tiên tìm ra trước!}
{Cái gì cơ? Có nghĩa là nếu tôi thắng thì sẽ bỏ túi 1.600 vàng? Được thôi, tôi tham gia!}
Jishika luôn ngoan cường. Quả là một người phụ nữ quyết đoán. Cực kỳ hiếm khi cô ấy “đòi hỏi” một thứ gì đó từ họ. Thế nên cũng thật dễ hiểu khi các thành viên trong bang hội có thể dễ dàng nhận ra được tính cấp thiết của tình huống và trở nên có động lực hơn.
Duy chỉ có mỗi Regas là vẫn đang phàn nàn.
{Nhưng mà tôi muốn được huấn luyện cơ…}
{Giờ anh đang ở đâu? ^^}
Một biểu tượng cảm xúc được đánh ra bởi Bang chủ! Nhìn thấy nó, mọi thành viên khác đồng loạt nghĩ.
‘Bang chủ giận thật rồi. ‘
‘Regas chết chắc rồi.‘
Tại thời điểm đó, có một thông báo trong cửa sổ trò chuyện bang hội.
Đó là sự xuất hiện của Vantner, người mà cuối cùng cũng đã chiếm được ngội vị số một trong bảng xếp hạng nghề Kỵ Sĩ Hộ Vệ 5 ngày trước.
{Chào mừng Vantner.}
{Này, tại sao anh lại ngủ tận 7 tiếng? Anh không phải đang quá là lười nhác đấy chứ? Thứ hạng của anh thế nào cũng sẽ bị cướp thôi.}
{Tôi tìm thấy một thứ thú vị trên Internet. Sở dĩ tôi bị muộn là vì trước đó tôi đang tìm kiếm các bài báo liên quan đến vụ việc. Mọi người đã bao giờ nghe về một nơi được gọi là Winston chưa?}
{Một ngôi làng ở phía Bắc vương quốc Vĩnh Hằng?}
{Ah ~Nơi đó sao? Tôi đã từng dừng chân ở đó một lần rồi khi đang trên đường tới làng Bairan. Sao? Có chuyện gì à? }
{Có một cuộc so tài chế tạo đã được diễn ra ở đấy. Điều đặc biệt là nó được kể rằng một trong số các thí sinh tham gia đã tạo ra được một con dao găm hạng Sử Thi trong vòng 3 giờ.}
{Một người chơi, không phải NPC ư?}
{Đúng vậy.}
{Chính là người đó!}
{Thợ rèn đã xuất hiện rồi!}
{Cuối cùng cũng tìm được!}
Mọi thành viên trong bang hội đều cảm thấy phấn khởi. Một người thợ rèn có thể tạo ra một vật phẩm hạng sử thi chỉ trong có 3 giờ đồng hồ không phải là hạng tầm thường gì. Ngay cả người chơi thợ rèn top 1 Panmir cũng không có khả năng làm được việc đấy.
Jishuka ngay lập tức ra chỉ đạo.
{Mọi người thẳng tiến tới Winston! Từ bây giờ, chúng ta sẽ tập trung điều tra vào ngôi làng đó!}
{Rõ!}
{ ếu là Winston thì … nó sẽ tốn của tôi khoảng 3 ngày để có thể tới được đó.}
{Còn tôi sẽ phải mất cả tuần.}
{… Ai đến muộn nhất thì nên chuẩn bị đi là vừa. Và Regas, nếu anh mà không đến đấy chỉ trong nửa ngày thì tôi sẽ giết anh ^^}
{B-bang chủ! Giờ tôi đang ở Công quốc Burns! Kể cả có dùng ngựa đi chăng nữa thì nó cũng sẽ mất 2 ngày để tới được Winston!}
{Đừng có mà phụ thuộc vào ngựa nữa mà chạy thẳng đến đấy luôn đi! Rồi chẳng phải anh sẽ đến được đấy trong một ngày bằng cách nào đó hay sao?}
{O-Ohhh! Tôi có thể đến đấy trong nửa ngày không?}
{Tôi sẽ giết anh nếu anh không làm được thế.}
{Tôi nên làm gì đây?}
Và rồi từng thành viên một của hội Tzedakah có mặt ở Winston.
Dịch: Shinigami light novel team. Edit: Sen
Có lẽ là do cậu quá ngu ngốc để có nắm bắt được nội dung của bức thư ấy chăng? Nó giống như cái cách mà cậu không thể hiểu nổi một con chó đang sủa gì vậy.
“Thế hiện tại Rabbit đang ở đâu?’’
Khan cẩn thận trả lời, “Bá Tước Steim đã kết án anh ta 10 năm tù.’’
Điều này thật nực cười.
“Không, tại sao chứ? Chẳng phải Rabbit là người đã cứu giúp Winston hay sao?”
“Anh ta chắc chắn là người anh hùng đã giúp đỡ Winston, thế nhưng nguồn cơn thảm họa ập xuống nơi này cũng chính là do Công ty Mero mà ra. Có thể Rabbit cuối cùng cũng đã nhận ra những tội lỗi của bản thân, thế nhưng ngài Bá Tước nghĩ rằng thật quá vô lý để có thể gột sạch đi những tội ác mà anh ta đã gây ra.”
Chết tiệt.
“Khốn nạn…Chuyện gì thế này…? ‘’
Chẳng phải Rabbit đã hứa một tương lai giàu có cho cậu hay sao? Thế nhưng giờ đây anh ta lại bị giam cầm trong tù. Tên khốn ngu ngốc! Anh ta nói rằng sẽ làm điều gì đó tốt cho cậu, nhưng giờ thì nó lại kết thúc như thế này đây.
Khan nhẹ nhàng vỗ vai Grid đang thất vọng tột độ.
“Tôi hiểu nỗi buồn của cậu như thế nào khi chứng kiến cảnh ân nhân đã giải thoát cho mình nay lại phải bị giam nơi ngục tù, thế nhưng hãy vui lên. Cậu có cuộc sống riêng của mình. Vậy nên đừng có nản chí nữa.”
Ông ấy đang nói gì vậy?
“Không …Tôi không hề quan tâm tới Rabbit ngay bây giờ … À mà, nhân tiện, tôi nghe nói rằng ông cũng bị bắt sau tôi không lâu đúng chứ? Ông có bị thương ở đâu không?”
Khan mỉm cười, “Tại sao cậu lại phải lo lắng cho tôi trong khi cậu mới là người bị án oan và phải chịu lời sỉ nhục chứ? Trái tim của cậu thật sự bao la như biển cả. Hức…’’
Khan mới mỉm cười nay lại lần nữa bật khóc.
“Tôi đã nghe được câu chuyện. Cậu đã bị vây quanh bởi hàng tá kị sĩ và cậu còn không hé răng nửa lời để bảo vệ cho tôi hay sao? Một lần nữa, tôi vô cùng cảm kích bởi cậu.”
Ông ấy đang đề cập đến sự việc ở trong phòng thẩm vấn sao? Thực sự là Grid lúc đấy đã bỏ cuộc và đã định khai ra việc Khan chính là người đã ủy thác Huroi, nhưng điều đó là không thể khi bản thân cậu đang bị bịt miệng.
Grid cười ngượng ngịu.
“À thì …Tôi không thể nào bán đứng ông được.”
“Hức…Thậm chí ngay cả khi cậu phải chịu cảnh tra tấn … Grid! Tôi tin rằng tôi có thể giao phó nó cho cậu!”
“Giao phó gì cơ?”
“Cái lò rèn này!”
“ … Hả?’’
Ý ông ấy là gì khi đề cập đến lò rèn?
‘Có lẽ nào?’
Ah, hiển nhiên là cậu bị lãng tai rồi. Cậu không nên đếm những con gà khi mà chúng còn chưa nở chứ.
Thấy những nghi ngờ trên mặt cậu, Khan mìm cười thiện lành và nói: “Cậu đã đóng giả là người kế vị tôi để bảo vệ lò rèn này và cạnh tranh với Công ty Mero. Kể từ lúc đó, tôi đã luôn nghĩ về cậu như là người kế nhiệm tiếp theo. Cái lò rèn này sẽ là của cậu trong tương lai.”
“ … Không đời nào.’’
Thực tế rằng, đã từng có một số người chơi nhận được những chức vụ từ NPC. Nhưng mà tôi chưa từng nghe rằng có thể trở thành người kế nhiệm của một công việc kinh doanh cả. Có lẽ tôi là người đầu tiên..
“Ông không đùa đấy chứ?”
“Haha, tôi đã từng nói lời sai trái lần nào hay chưa? Cậu biết đấy, tôi không hề có một người kế vị. Sớm thôi, tôi cũng sẽ trở nên quá già để có thể làm việc… và rồi lò rèn này cũng sẽ mất đi chủ nhân của nó và bị lãng quên đi. Tôi không muốn lò rèn đã trường tồn trong gia đình tôi qua bao nhiêu thế hệ phải biến mất. Tôi thực sự muốn cậu tiếp quản nơi này. Cậu là Hậu Duệ của Pagma và cũng có một nhân cách tuyệt vời, hẳn là tổ tiên của tôi cũng sẽ rất vui mừng. Ngoài ra, con trai của tôi cũng đã chết…’’
Khuôn mặt Khan tối sầm lại khoảnh khắc mà ông nhắc đến cậu con trai đã mất của mình. Ông ấy đang bị kích động bởi cảm xúc dạt dào nên Grid đành phải hỏi lại để đảm bảo.
“Đừng chỉ nói bằng lời. Hãy viết hợp đồng đi! Và rồi tôi sẽ tin ông và sẽ làm hết sức vì lợi ích của lò rèn này!”
“….’’
Sau một hồi, cậu nhận được một bản hợp đồng từ Khan về việc chuyển giao tài sản. Thế rồi, một cửa sổ thông báo hiện lên.
“Đây không phải là mơ, đúng chứ? ‘’ Grid tự véo mình hết sức có thể. ‘’Đau thật…’’
Grid vận sức mạnh đến nỗi má cậu ngứa ran hết cả lên. Đây không phải một giấc mơ.
“Đây thực sự không phải mơ rồi! Nó là thật. Hah …! Hahahat! Puhahaha!Đúng thế! Oh đúng thế! Đún~!‘’
Cậu không thể nào kìm nén được sự vui sướng khi nghĩ đến việc lò rèn hai tầng lớn thế này sẽ là của cậu. Khan nhìn cậu đang cười như điên và tuyên bố, “Tôi mừng là cậu thấy vui. Cậu chắc chắn có thể lãnh đạo tốt công việc này.”
“Tất nhiên rồi! Nào! Làm việc thôi. Chúng ta sẽ chế tạo ra những trang bị tuyệt hảo và cho mọi người biết rằng lò rèn này tuyệt vời như thế nào.’’
“Ohh. Không phải điều này là tốt hay sao? Cậu thực sự rất có động lực nhỉ!”
Nếu cứ thế này thì sớm muộn gì Grid cũng sẽ nhận được sự công nhận của bố mẹ từ công việc tại lò rèn này. Cậu dành hết tâm huyết của bản thân vào chế tạo vật phẩm trong suốt những ngày tiếp theo. Từ sáng đến chiều, cậu ra ngoài làm phụ hồ. Rồi khi màn đêm buông xuống cho tới khi bình minh, cậu đăng nhập Satisfy để chế đồ.
“Mình vẫn phải lao động chân tay… Có vẻ như mình không thể nào thoát khỏi vũng lầy mang tên lao động này được rồi.”
Cậu chỉ có thể ngủ được có vỏn vẹn 4 tiếng một ngày do động lực quá lớn. Cậu thấy mỏi mệt, nhưng chỉ cần vì tiền bạc, chỉ số cũng như kinh nghiệm kỹ năng, cậu có thể chịu đựng được..
***
Hội Tzedakah chỉ có 17 thành viên, nhưng tất cả họ đều là những ranker hàng đầu và một vài tinh anh!
Trong số 17 thành viên đó, Jishuka chính là bang chủ và cô có một thói quen mới là kiểm tra sàn đấu giá mỗi ngày. Đó là vì cô quá say mê về khả năng của Mũi Tên Jaffa Đặc Biệt, thứ mà cô mua được 2 tháng trước.
Mũi Tên Jaffa Đặc Biệt có sát thương cao nhất trong số những mũi tên tồn tại. Nó còn mạnh gấp đôi tên Jaffa bình thường, và thậm chí có khả năng bỏ qua hoàn toàn lớp phòng thủ của kẻ thù. Jishuka đã rùng mình khi cô chứng kiến được màn trình diễn xuất sắc và sức công phá hủy diệt của nó.
Nhưng sau ngày rao bán đầu tiên đó, Mũi Tên Jaffa Đặc Biệt đã không còn xuất hiện lần nào trên sàn đấu giá nữa.
‘Tại sao chứ?‘
Thông thường thì một người thợ rèn sẽ tạo ra cả ngàn mũi tên. Nói theo một cách khác thì có khả năng hàng ngàn mũi tên đặc biệt này tồn tại. Nhưng người chế tạo ra vật phẩm này chỉ chào hàng có 99 mũi tên ở sàn đấu giá.
‘Không thể nào …một bang hội nào đấy đã tìm ra được người thợ rèn đó rồi sao?‘
Jishuka trở nên lo lắng. Nếu như các bang hội khác có trong tay người thợ rèn tài ba ấy và độc chiếm được những vật phẩm thì Jishuka và những thành viên bang hội cô thế nào cũng sẽ phải bị tụt hậu.
“Jishuka kìa.”
“Wow, cơ thể cô ấy trông còn tuyệt vời hơn nữa khi đến gần.”
“Tôi có nên liều một phen không nhỉ?”
“Này. Anh sẽ phải hối hận đấy.’’
Như thường lệ, cô lại là tâm điểm của ánh mắt mọi người xung quanh. Làn da rám nắng cùng với thân hình gợi cảm dễ dàng cướp đi trái tim của đàn ông. Những người đàn ông dễ dàng bị thu hút bởi đôi mắt sắc sảo và đôi môi đầy đặn ấy.
Jishuka cố để ngó lơ họ đi, nhưng việc gì cũng phải có mức độ. Những người chơi khác bắt đầu vây kín xung quanh sau khi nghe tin rằng cô đang ở nhà đấu giá, sớm thôi nơi đây sẽ chật kín mất.
“Các anh có thể tránh ra khỏi đây được không?”
Đôi mắt bán nguyệt nhìn hút hồn đám đàn ông. Tuy nhiên, giọng điệu nặng nề của cô lại tạo ra một bức tường vô hình bao bọc xung quanh. Cuối cùng, những tên đàn ông không thể nào chịu đựng nổi được nữa và nhường đường đi. Sau khi bỏ lại những người ở nhà đấu giá phía sau, Jishuka triệu lên một bàn phím ảo ba chiều.
Sau đó, cô ra lệnh trong cửa sổ trò chuyện của bang hội.
{Nếu các cậu không tìm được người thợ rèn trong tháng này, tất cả sẽ phải bắt đầu khóa huấn luyện địa ngục.}
{Ohh! Tôi hoan nghênh khóa huấn luyện địa ngục.}
{Regas! Đừng có nói chuyện vớ vẩn! Cái tên địa ngục không phải để cho vui đâu.}
{Bang chủ, nói thật thì, nó gần như là điều không thể để tìm được một người trong Satisfy chỉ với rất ít manh mối như thế. Cô có biết là có bao nhiêu người chơi trong thế giới này không?}
{Điều đó không thể xảy ra.}
{…Ohh…Tôi đồng ý …}
Những thành viên khác trong hội bắt đầu lên tiếng phàn nàn. Thế rồi Jishuka nói với họ với một giọng điệu nghiêm túc.
{Một bang hội nhỏ gồm những người ưu tú như chúng ta phải mạnh hơn những bang hội khác để có thể thể hiện chính xác giá trị của bản thân. Thế nên một người thợ rèn tài ba là điều cần thiết để có thể làm được thế. Vậy nên hãy tìm ra người đó đi.}
{Rõ. Tôi chắc chắn sẽ tìm ra người thợ rèn đó.}
{Này! Hay là chúng ta làm một ván cá cược nhỉ. 100 đồng vàng từ mỗi thành viên cho người đầu tiên tìm ra trước!}
{Cái gì cơ? Có nghĩa là nếu tôi thắng thì sẽ bỏ túi 1.600 vàng? Được thôi, tôi tham gia!}
Jishika luôn ngoan cường. Quả là một người phụ nữ quyết đoán. Cực kỳ hiếm khi cô ấy “đòi hỏi” một thứ gì đó từ họ. Thế nên cũng thật dễ hiểu khi các thành viên trong bang hội có thể dễ dàng nhận ra được tính cấp thiết của tình huống và trở nên có động lực hơn.
Duy chỉ có mỗi Regas là vẫn đang phàn nàn.
{Nhưng mà tôi muốn được huấn luyện cơ…}
{Giờ anh đang ở đâu? ^^}
Một biểu tượng cảm xúc được đánh ra bởi Bang chủ! Nhìn thấy nó, mọi thành viên khác đồng loạt nghĩ.
‘Bang chủ giận thật rồi. ‘
‘Regas chết chắc rồi.‘
Tại thời điểm đó, có một thông báo trong cửa sổ trò chuyện bang hội.
Đó là sự xuất hiện của Vantner, người mà cuối cùng cũng đã chiếm được ngội vị số một trong bảng xếp hạng nghề Kỵ Sĩ Hộ Vệ 5 ngày trước.
{Chào mừng Vantner.}
{Này, tại sao anh lại ngủ tận 7 tiếng? Anh không phải đang quá là lười nhác đấy chứ? Thứ hạng của anh thế nào cũng sẽ bị cướp thôi.}
{Tôi tìm thấy một thứ thú vị trên Internet. Sở dĩ tôi bị muộn là vì trước đó tôi đang tìm kiếm các bài báo liên quan đến vụ việc. Mọi người đã bao giờ nghe về một nơi được gọi là Winston chưa?}
{Một ngôi làng ở phía Bắc vương quốc Vĩnh Hằng?}
{Ah ~Nơi đó sao? Tôi đã từng dừng chân ở đó một lần rồi khi đang trên đường tới làng Bairan. Sao? Có chuyện gì à? }
{Có một cuộc so tài chế tạo đã được diễn ra ở đấy. Điều đặc biệt là nó được kể rằng một trong số các thí sinh tham gia đã tạo ra được một con dao găm hạng Sử Thi trong vòng 3 giờ.}
{Một người chơi, không phải NPC ư?}
{Đúng vậy.}
{Chính là người đó!}
{Thợ rèn đã xuất hiện rồi!}
{Cuối cùng cũng tìm được!}
Mọi thành viên trong bang hội đều cảm thấy phấn khởi. Một người thợ rèn có thể tạo ra một vật phẩm hạng sử thi chỉ trong có 3 giờ đồng hồ không phải là hạng tầm thường gì. Ngay cả người chơi thợ rèn top 1 Panmir cũng không có khả năng làm được việc đấy.
Jishuka ngay lập tức ra chỉ đạo.
{Mọi người thẳng tiến tới Winston! Từ bây giờ, chúng ta sẽ tập trung điều tra vào ngôi làng đó!}
{Rõ!}
{ ếu là Winston thì … nó sẽ tốn của tôi khoảng 3 ngày để có thể tới được đó.}
{Còn tôi sẽ phải mất cả tuần.}
{… Ai đến muộn nhất thì nên chuẩn bị đi là vừa. Và Regas, nếu anh mà không đến đấy chỉ trong nửa ngày thì tôi sẽ giết anh ^^}
{B-bang chủ! Giờ tôi đang ở Công quốc Burns! Kể cả có dùng ngựa đi chăng nữa thì nó cũng sẽ mất 2 ngày để tới được Winston!}
{Đừng có mà phụ thuộc vào ngựa nữa mà chạy thẳng đến đấy luôn đi! Rồi chẳng phải anh sẽ đến được đấy trong một ngày bằng cách nào đó hay sao?}
{O-Ohhh! Tôi có thể đến đấy trong nửa ngày không?}
{Tôi sẽ giết anh nếu anh không làm được thế.}
{Tôi nên làm gì đây?}
Và rồi từng thành viên một của hội Tzedakah có mặt ở Winston.
Dịch: Shinigami light novel team. Edit: Sen