Chương : 4
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
‘Level âm không phải là lỗi game.’
Những con số trong ngoặc bên cạnh số level là điểm kinh nghiệm hiện tại của tôi và số điểm kinh nghiệm cần thiết để lên level. Sự tồn tại của chúng có nghĩa là tôi có thể lên level. Tôi đã nghĩ rằng trường hợp xấu nhất tôi gặp phải là không thể lên level vì lỗi game.
‘Mình vui vì nó không phải lỗi…’
Tôi vẫn cảm thấy tức. Nghĩ mà xem: level của tôi vốn là trên 70, tuy nhiên bây giờ level tôi còn thấp hơn cả nhân vật mới tạo.
‘Mình phải vượt qua thôi.’
Tôi tự cổ vũ bản thân. Có thể sẽ mất thời gian, nhưng tôi sẽ lên được level như trước. Điều khiến tôi có thể suy nghĩ tích cực là do những phẩm chất của nghề nghiệp và danh hiệu của tôi. Tôi không biết gì về việc chế tạo vật phẩm nên tôi không thể nhận xét về khả năng có thể thêm các tính năng vào vật phẩm, nhưng có là tốt rồi.
‘Tỉ lệ thành công khi cường hóa vật phẩm tăng lên.’
Trong Satisfy, vật phẩm có thể được cường hóa lên +10.
Tuy nhiên, giá vật liệu cần thiết cho việc cường hóa rất cao. Ngoài ra, mức cường hóa và hạng vật phẩm càng cao thì tỉ lệ thành công càng thấp. Hơn nữa, nếu cường hóa thành công thì cấp cường hóa sẽ +1, nhưng thất bại sẽ bị -3. Giá trị của những vật phẩm cường hóa +6 trở lên tăng theo cấp số nhân.
‘Mình không biết tỉ lệ tăng được bao nhiêu, nhưng có thể hy vọng mình sẽ kiếm được nhiều tiền hơn nhỉ?’
Cả hai phẩm chất nghề của tôi khá là hấp dẫn. Tuy nhiên, điều khiến tôi ngạc nhiên hơn là có thể đeo mọi vật phẩm bất chấp yêu cầu. Đây là điều không thể cân đo đong đếm được. Tùy theo các mức giảm thuộc tính thì tính năng này có thể phá hỏng sự cân bằng của game.
‘Đây không phải là tính năng cheat sao?’
Hầu hết các vật phẩm trang bị trong Satisfy đều có điều kiện sử dụng. Nếu không đạt các điều kiện này, vật phẩm không thể được đeo. Do đó, mọi level đều có giới hạn riêng. Nhưng điều này lại không áp dụng với tôi, dựa theo đặc điểm nghề của tôi.
‘Thật sao?’
Tôi mở hòm đồ lên.
[Do đặc điểm nghề của bạn, bạn đã trang bị Đại kiếm của Mamon.]
[Vật phẩm sẽ bị giảm thuộc tính do chưa đủ điều kiện sử dụng.]
[Lực Tấn công của Đại kiếm của Mamon sẽ bị giảm 30%. Chỉ sử dụng được một nửa tính năng trang bị.]
[Việc hạn chế thuộc tính của trang bị sẽ giảm nếu hiểu biết của bạn về Đại kiếm của Mamon tăng lên.]
[Do đặc điểm nghề của bạn, bạn đã trang bị Áo giáp bọc sắt của Mengel.]
[Vật phẩm sẽ bị giảm thuộc tính do chưa đủ điều kiện sử dụng.]
[Phòng thủ của Áo giáp bọc sắt của Mengel sẽ bị giảm 20%. Chỉ sử dụng được một nửa tính năng trang bị.]
[Việc hạn chế thuộc tính của trang bị sẽ giảm nếu hiểu biết của bạn về Áo giáp bọc sắt của Mengel tăng lên.]
“Tuyệt vời…”
Satisfy hiếm khi có vật phẩm không có điều kiện sử dụng. Tôi nhớ có một set đồ tân thủ không có điều kiện sử dụng. Tôi không nhớ chính xác lắm. nhưng đại kiếm tân thủ nhận được ở level 1 có lực tấn công khoảng 5~13 và phòng thủ của áo giáp tân thủ là 7.
Nhưng giờ tôi có thể dùng trang bị có lực tấn công 124-210 và phòng thủ 132 ở level 1.
‘Như vậy thì mình lấy lại level cũ chẳng dễ à?’
Không quan trọng level của tôi thấp như nào, tôi có thể săn quái vật level 20 với lực tấn công của Đại kiếm của Mamon. Với Áo giáp bọc sắt của Mengel thì tôi sẽ không nhận sát thương nào của bọn quái vật level thấp.
Nói cách khác, tôi có thể săn quái vật nhanh hơn và dễ hơn người chơi cùng level rất nhiều, nhờ vào việc tôi chơi đồ mạnh. Đây có thể là chìa khóa cho việc lên level với tốc độ ánh sáng.
‘Hệ thống hạn chế áp dụng cho vật phẩm hạng Hiếm là giảm 20% thuộc tính cơ bản, trong khi vật phẩm hạng Sử thi là giảm 30%. Chỉ một nửa tính năng trang bị là có thể sử dụng…’
Thuộc tính bị hạn chế khá ít. Vật phẩm hạng Cực phẩm và Huyền thoại chắc chắn sẽ bị hạn chế nhiều hơn, nhưng kể cả vậy thì đây vẫn là một tính năng cheat.
‘Đúng là một nghề huyền thoại…! Nhưng sự hiểu biết là gì?’
Với sự phấn khích của mình, mất một lúc tôi mới nhận ra ‘sự hiểu biết’ trong cửa sổ thông tin. Tôi liền kiểm tra chi tiết thông tin:
“Wow”
Mức độ hiểu biết càng cao, sự hạn chế càng ít đi.
“Cuối cùng mình còn có thể nhận được cách chế tạo? Wow…”
Người chơi chế tạo bình thường phải trả một lượng lớn tiền hoặc hoàn thành nhiều câu hỏi khó để có thể nhận được phương thức chế tạo. Nhưng tôi có thể nhận được miễn phí chỉ bằng cách tăng mức hiểu biết lên.
‘Kỹ năng sửa chữa cũng có và vật phẩm của mình cũng có độ bền thấp rồi, mình sẽ thử sửa sau.’
Sau đó tôi nhìn vào thuộc tính của Danh hiệu. Trong chiến đấu, điều phần lớn người chơi lo lắng nhất là trạng thái bất lợi, chúng thường có khả năng đảo ngược tình thế. Trong khi đó, danh hiệu của tôi giảm tỉ lệ bị ảnh hưởng bởi các trạng thái này. Nó cũng mô tả rằng tôi sẽ không chết khi máu tôi giảm xuống mức tối thiểu, có nghĩa là bất tử tạm thời.
‘Dễ dàng được công nhận, có nghĩa là điểm thân mật với NPC có thể tăng dễ dàng?’
“Hờ hờ hờ…’
Tôi hạnh phúc quá. Tôi quá hạnh phúc nên tôi không thể ngừng cười. Chỉ thuộc tính của Nghề và Danh hiệu của tôi thôi đã khiến tôi cảm thấy mình hơn hẳn các người chơi bình thường khác rồi. Tôi đã trở nên đặc biệt. Tôi cảm giác như đây là sự đền bù cho 3 tháng khổ đau của tôi.
“Nhưng…”
Tôi có thể đã hạnh phúc hơn nếu có thể bán cuốn sách đó.
“Mình đã lỡ mất một cơ hội xóa nợ và lái xe ô tô ngoại mất rồi!”
Tôi bỗng nhiên cảm thấy tồi tệ.
“~#@….!^%*@…. Ashur!!”
Tôi bực mình và thất vọng dậm chân xuống đất. Tôi trút hết tất cả những lời chửi rủa đến Ashur. Cuối cùng thì trái tim tôi cũng dịu xuống. Đó là vì tôi nhìn thấy các chỉ số không quen thuộc nên tôi quyết định kiểm tra.
Chỉ số nào cũng có hiệu ứng tuyệt vời.
‘Mà nếu không thể phân phối điểm thì làm sao mình tăng được các chỉ số này nhỉ?’
Mô tả nghe có vẻ hiệu quả đấy nhưng cũng có thể các chỉ số này không có tác dụng thực tế mấy. Ngay khi tôi đang định mở ô thông tin kỹ năng lên thì…
“Acck!”
Tôi hét lên sợ hãi. Có cái gì đó chạm vào lưng tôi. Tôi bỗng nhớ ra là tôi vẫn đang ở trong Đền thờ Yatan.
“G..gì vậy!!!”
Tôi vội vàng quay lại và giơ Đại kiếm của Mamon lên theo phản xạ. Người đàn ông phía sau tôi tránh được và giơ cả hai tay lên.
“Ê, bình tĩnh. Cậu muốn giết người à?”
‘Người này mới gặp lần đầu mà nói chuyện thật bất lịch sự.’
Rõ ràng rằng ông ta trông già hơn tôi. Thoáng nhìn quá thì có vẻ ở giữa độ tuổi 30. Tuy nhiên, theo 1 năm kinh nghiệm của tôi thì cũng đủ biết đánh giá con người qua bề ngoài là vô ích. Tôi từng gọi một người là Em rồi lại phát hiện ra hắn ta già hơn tôi 7 tuổi.
Tên khốn này, hắn ta nhìn như hơn 30 tuổi nhưng…
“Khụ.” Nắm đấm tôi run run và tôi rất cố gắng để bình tĩnh lại sau khi nhớ lại quá khứ xấu hổ ngày xưa. “Tôi xin lỗi về chuyện đó. Nhưng ông có lẽ nên xin lỗi tôi về việc tiếp cận tôi từ phía sau lưng mà không thông báo trước, khiến tôi giật mình?”
Ông ta cười và giơ tay ra để bắt tay.
“Chàng trai trẻ, tôi đã gọi cậu đấy chứ. Tuy nhiên, cậu quá chăm chú suy nghĩ mà không nghe thấy tôi gọi. Đó là lý do vì sao tôi vỗ cậu. Tôi xin lỗi.”
Tôi từ chối bắt tay với ông ta.
“Vậy ông gọi tôi làm gì?”
Ông ta gãi đầu và nhún vai.
“Như cậu đã biết, Đền thờ Yatan chứa đầy năng lượng ma quỷ. Người thường chắc chắn sẽ sợ hãi nếu ở lại lâu. Nhưng tôi đã theo dõi cậu, tôi thấy cậu không bị sao cả mặc dù đã ở lại rất lâu. Không những thế, cậu còn có thể cười một mình. Cậu có năng lực thực sự phải không?
‘Chẳng lẽ đây là…’
Như linh cảm của mình, tôi nhìn lên cái tên phía trên người đàn ông. Mắt ông ta sáng lên.
“Tên tôi là Doran. Tôi là một sát thủ bí mật bảo vệ Bá tước Steim. Một hay hai ngày trước trong khi tôi đi nghỉ thì con gái yêu quý của Bá tước đã bị bắt cóc. Tôi theo dấu và phát hiện ra cô ấy bị bắt giam trong hầm của đền thờ này. Cậu sẽ giúp tôi chứ? Tôi sẽ trả thù lao cho cậu xứng đáng.”
“Tôi không…”
Tôi đã nghĩ ông ta là một người chơi, nhưng thực ra ông ta là một NPC. Nhờ thiết kế hoàn hảo của trí thông minh nhân tạo, sự khác biệt giữa người chơi và NPC là không đáng kể và nhiều khi sự hiểu lầm xảy ra. Cái tên trên đầu ông ta là màu xanh, nghĩa là của NPC. Ngay sau đó thì một thông báo nhiệm vụ hiện lên.
[Bạn có đồng ý nhận nhiệm vụ?]
Thật là điên rồ.
‘Level âm không phải là lỗi game.’
Những con số trong ngoặc bên cạnh số level là điểm kinh nghiệm hiện tại của tôi và số điểm kinh nghiệm cần thiết để lên level. Sự tồn tại của chúng có nghĩa là tôi có thể lên level. Tôi đã nghĩ rằng trường hợp xấu nhất tôi gặp phải là không thể lên level vì lỗi game.
‘Mình vui vì nó không phải lỗi…’
Tôi vẫn cảm thấy tức. Nghĩ mà xem: level của tôi vốn là trên 70, tuy nhiên bây giờ level tôi còn thấp hơn cả nhân vật mới tạo.
‘Mình phải vượt qua thôi.’
Tôi tự cổ vũ bản thân. Có thể sẽ mất thời gian, nhưng tôi sẽ lên được level như trước. Điều khiến tôi có thể suy nghĩ tích cực là do những phẩm chất của nghề nghiệp và danh hiệu của tôi. Tôi không biết gì về việc chế tạo vật phẩm nên tôi không thể nhận xét về khả năng có thể thêm các tính năng vào vật phẩm, nhưng có là tốt rồi.
‘Tỉ lệ thành công khi cường hóa vật phẩm tăng lên.’
Trong Satisfy, vật phẩm có thể được cường hóa lên +10.
Tuy nhiên, giá vật liệu cần thiết cho việc cường hóa rất cao. Ngoài ra, mức cường hóa và hạng vật phẩm càng cao thì tỉ lệ thành công càng thấp. Hơn nữa, nếu cường hóa thành công thì cấp cường hóa sẽ +1, nhưng thất bại sẽ bị -3. Giá trị của những vật phẩm cường hóa +6 trở lên tăng theo cấp số nhân.
‘Mình không biết tỉ lệ tăng được bao nhiêu, nhưng có thể hy vọng mình sẽ kiếm được nhiều tiền hơn nhỉ?’
Cả hai phẩm chất nghề của tôi khá là hấp dẫn. Tuy nhiên, điều khiến tôi ngạc nhiên hơn là có thể đeo mọi vật phẩm bất chấp yêu cầu. Đây là điều không thể cân đo đong đếm được. Tùy theo các mức giảm thuộc tính thì tính năng này có thể phá hỏng sự cân bằng của game.
‘Đây không phải là tính năng cheat sao?’
Hầu hết các vật phẩm trang bị trong Satisfy đều có điều kiện sử dụng. Nếu không đạt các điều kiện này, vật phẩm không thể được đeo. Do đó, mọi level đều có giới hạn riêng. Nhưng điều này lại không áp dụng với tôi, dựa theo đặc điểm nghề của tôi.
‘Thật sao?’
Tôi mở hòm đồ lên.
[Do đặc điểm nghề của bạn, bạn đã trang bị Đại kiếm của Mamon.]
[Vật phẩm sẽ bị giảm thuộc tính do chưa đủ điều kiện sử dụng.]
[Lực Tấn công của Đại kiếm của Mamon sẽ bị giảm 30%. Chỉ sử dụng được một nửa tính năng trang bị.]
[Việc hạn chế thuộc tính của trang bị sẽ giảm nếu hiểu biết của bạn về Đại kiếm của Mamon tăng lên.]
[Do đặc điểm nghề của bạn, bạn đã trang bị Áo giáp bọc sắt của Mengel.]
[Vật phẩm sẽ bị giảm thuộc tính do chưa đủ điều kiện sử dụng.]
[Phòng thủ của Áo giáp bọc sắt của Mengel sẽ bị giảm 20%. Chỉ sử dụng được một nửa tính năng trang bị.]
[Việc hạn chế thuộc tính của trang bị sẽ giảm nếu hiểu biết của bạn về Áo giáp bọc sắt của Mengel tăng lên.]
“Tuyệt vời…”
Satisfy hiếm khi có vật phẩm không có điều kiện sử dụng. Tôi nhớ có một set đồ tân thủ không có điều kiện sử dụng. Tôi không nhớ chính xác lắm. nhưng đại kiếm tân thủ nhận được ở level 1 có lực tấn công khoảng 5~13 và phòng thủ của áo giáp tân thủ là 7.
Nhưng giờ tôi có thể dùng trang bị có lực tấn công 124-210 và phòng thủ 132 ở level 1.
‘Như vậy thì mình lấy lại level cũ chẳng dễ à?’
Không quan trọng level của tôi thấp như nào, tôi có thể săn quái vật level 20 với lực tấn công của Đại kiếm của Mamon. Với Áo giáp bọc sắt của Mengel thì tôi sẽ không nhận sát thương nào của bọn quái vật level thấp.
Nói cách khác, tôi có thể săn quái vật nhanh hơn và dễ hơn người chơi cùng level rất nhiều, nhờ vào việc tôi chơi đồ mạnh. Đây có thể là chìa khóa cho việc lên level với tốc độ ánh sáng.
‘Hệ thống hạn chế áp dụng cho vật phẩm hạng Hiếm là giảm 20% thuộc tính cơ bản, trong khi vật phẩm hạng Sử thi là giảm 30%. Chỉ một nửa tính năng trang bị là có thể sử dụng…’
Thuộc tính bị hạn chế khá ít. Vật phẩm hạng Cực phẩm và Huyền thoại chắc chắn sẽ bị hạn chế nhiều hơn, nhưng kể cả vậy thì đây vẫn là một tính năng cheat.
‘Đúng là một nghề huyền thoại…! Nhưng sự hiểu biết là gì?’
Với sự phấn khích của mình, mất một lúc tôi mới nhận ra ‘sự hiểu biết’ trong cửa sổ thông tin. Tôi liền kiểm tra chi tiết thông tin:
“Wow”
Mức độ hiểu biết càng cao, sự hạn chế càng ít đi.
“Cuối cùng mình còn có thể nhận được cách chế tạo? Wow…”
Người chơi chế tạo bình thường phải trả một lượng lớn tiền hoặc hoàn thành nhiều câu hỏi khó để có thể nhận được phương thức chế tạo. Nhưng tôi có thể nhận được miễn phí chỉ bằng cách tăng mức hiểu biết lên.
‘Kỹ năng sửa chữa cũng có và vật phẩm của mình cũng có độ bền thấp rồi, mình sẽ thử sửa sau.’
Sau đó tôi nhìn vào thuộc tính của Danh hiệu. Trong chiến đấu, điều phần lớn người chơi lo lắng nhất là trạng thái bất lợi, chúng thường có khả năng đảo ngược tình thế. Trong khi đó, danh hiệu của tôi giảm tỉ lệ bị ảnh hưởng bởi các trạng thái này. Nó cũng mô tả rằng tôi sẽ không chết khi máu tôi giảm xuống mức tối thiểu, có nghĩa là bất tử tạm thời.
‘Dễ dàng được công nhận, có nghĩa là điểm thân mật với NPC có thể tăng dễ dàng?’
“Hờ hờ hờ…’
Tôi hạnh phúc quá. Tôi quá hạnh phúc nên tôi không thể ngừng cười. Chỉ thuộc tính của Nghề và Danh hiệu của tôi thôi đã khiến tôi cảm thấy mình hơn hẳn các người chơi bình thường khác rồi. Tôi đã trở nên đặc biệt. Tôi cảm giác như đây là sự đền bù cho 3 tháng khổ đau của tôi.
“Nhưng…”
Tôi có thể đã hạnh phúc hơn nếu có thể bán cuốn sách đó.
“Mình đã lỡ mất một cơ hội xóa nợ và lái xe ô tô ngoại mất rồi!”
Tôi bỗng nhiên cảm thấy tồi tệ.
“~#@….!^%*@…. Ashur!!”
Tôi bực mình và thất vọng dậm chân xuống đất. Tôi trút hết tất cả những lời chửi rủa đến Ashur. Cuối cùng thì trái tim tôi cũng dịu xuống. Đó là vì tôi nhìn thấy các chỉ số không quen thuộc nên tôi quyết định kiểm tra.
Chỉ số nào cũng có hiệu ứng tuyệt vời.
‘Mà nếu không thể phân phối điểm thì làm sao mình tăng được các chỉ số này nhỉ?’
Mô tả nghe có vẻ hiệu quả đấy nhưng cũng có thể các chỉ số này không có tác dụng thực tế mấy. Ngay khi tôi đang định mở ô thông tin kỹ năng lên thì…
“Acck!”
Tôi hét lên sợ hãi. Có cái gì đó chạm vào lưng tôi. Tôi bỗng nhớ ra là tôi vẫn đang ở trong Đền thờ Yatan.
“G..gì vậy!!!”
Tôi vội vàng quay lại và giơ Đại kiếm của Mamon lên theo phản xạ. Người đàn ông phía sau tôi tránh được và giơ cả hai tay lên.
“Ê, bình tĩnh. Cậu muốn giết người à?”
‘Người này mới gặp lần đầu mà nói chuyện thật bất lịch sự.’
Rõ ràng rằng ông ta trông già hơn tôi. Thoáng nhìn quá thì có vẻ ở giữa độ tuổi 30. Tuy nhiên, theo 1 năm kinh nghiệm của tôi thì cũng đủ biết đánh giá con người qua bề ngoài là vô ích. Tôi từng gọi một người là Em rồi lại phát hiện ra hắn ta già hơn tôi 7 tuổi.
Tên khốn này, hắn ta nhìn như hơn 30 tuổi nhưng…
“Khụ.” Nắm đấm tôi run run và tôi rất cố gắng để bình tĩnh lại sau khi nhớ lại quá khứ xấu hổ ngày xưa. “Tôi xin lỗi về chuyện đó. Nhưng ông có lẽ nên xin lỗi tôi về việc tiếp cận tôi từ phía sau lưng mà không thông báo trước, khiến tôi giật mình?”
Ông ta cười và giơ tay ra để bắt tay.
“Chàng trai trẻ, tôi đã gọi cậu đấy chứ. Tuy nhiên, cậu quá chăm chú suy nghĩ mà không nghe thấy tôi gọi. Đó là lý do vì sao tôi vỗ cậu. Tôi xin lỗi.”
Tôi từ chối bắt tay với ông ta.
“Vậy ông gọi tôi làm gì?”
Ông ta gãi đầu và nhún vai.
“Như cậu đã biết, Đền thờ Yatan chứa đầy năng lượng ma quỷ. Người thường chắc chắn sẽ sợ hãi nếu ở lại lâu. Nhưng tôi đã theo dõi cậu, tôi thấy cậu không bị sao cả mặc dù đã ở lại rất lâu. Không những thế, cậu còn có thể cười một mình. Cậu có năng lực thực sự phải không?
‘Chẳng lẽ đây là…’
Như linh cảm của mình, tôi nhìn lên cái tên phía trên người đàn ông. Mắt ông ta sáng lên.
“Tên tôi là Doran. Tôi là một sát thủ bí mật bảo vệ Bá tước Steim. Một hay hai ngày trước trong khi tôi đi nghỉ thì con gái yêu quý của Bá tước đã bị bắt cóc. Tôi theo dấu và phát hiện ra cô ấy bị bắt giam trong hầm của đền thờ này. Cậu sẽ giúp tôi chứ? Tôi sẽ trả thù lao cho cậu xứng đáng.”
“Tôi không…”
Tôi đã nghĩ ông ta là một người chơi, nhưng thực ra ông ta là một NPC. Nhờ thiết kế hoàn hảo của trí thông minh nhân tạo, sự khác biệt giữa người chơi và NPC là không đáng kể và nhiều khi sự hiểu lầm xảy ra. Cái tên trên đầu ông ta là màu xanh, nghĩa là của NPC. Ngay sau đó thì một thông báo nhiệm vụ hiện lên.
[Bạn có đồng ý nhận nhiệm vụ?]
Thật là điên rồ.