Chương 68: Tô Thi Hàm trở về trường học
Cha Tân Lãng đang hút thuốc suy nghĩ, lãc đầu nói: “Không được! Con trai không có nhắc đến chuyện này, lỡ chúng ta tuỳ tiện đi qua sẽ làm con dâu hoảng mất”
Mẹ Tân Lãng lập tức vội vàng gật đầu: "Cũng đúng, vậy để tôi gọi điện thoại cho con trai hỏi một chút, xem nó có bận nhiều việc quá không”
“Được vậy bà hỏi thử đi”
Mẹ Tân Lãng lại gọi cho con trai, lăn này cha hắn cũng ở bên cạnh nên bà mở loa ngoài.
Tần Lãng nghe rõ ý tứ của bà lập tức nói: “Mẹ! Con bên này có thể giải quyết được, mẹ và cha chăm sóc bản thân cho tốt là được. Bây giờ cũng gần được. nghĩ hè rồi, hai người căn gì phải giày vò đi tới đây làm chi?"
Tân Lãng tỏ thái độ kiên quyết khiến cha mẹ hẳn đành phải bỏ ý định, căn dặn hẳn chú ý bản thân rồi cúp điện thoại
Cuối tuần, Tân Lãng một mực ở trong phòng đọc sách bận rộn làm việc, đến tối Tô Thi Hàm nhìn thấy trên bàn hơn ba mươi vật trang trí nhỏ, đủ loại hình động vật. Hơn nữa, còn có thêm một cặp hạch đào inh xảo đặt ở trong hộp gấm, điều này khiến cô vô cùng kinh ngạc.
“Tân Lãng, anh làm được nhiều như vậy sao?”
“Ừa, làm mấy cái động vật nhỏ bằng gỗ này rất nhanh, hơn nửa giờ là có thể xong một cái. Chỉ có hạch đào là tốn thời gian, dù sao thì trong tiệm cũng cần có một đôi để trấn tiệm. Cho nên anh điều khắc một đôi trước, nếu mà chỉ làm mấy cái đö bằng gỗ thôi thì bây giờ có lẽ đã nhiều hơn."
"Tô Thi Hàm vui vẻ xích gần lại quan sát những 'thứ này, vừa cười vừa nói: “Không sao đâu Tân Lãng, chúng ta có thể từ từ làm, đợi những thứ khác nhiều hơn một chút rồi khai trương cũng không muộn”
“Được! vừa vặn lúc này bảng hiệu cũng chưa hoàn thành, đợi bảng hiệu làm xong giao hàng tới thành phẩm cũng đã chuẩn bị đầy đủ, lúc đó hản là có thể lập tức khai trương rồi."
Tô Thi Hàm gật đầu, sau đó nhìn những tác phẩm. điêu khắc ở trước mặt lòng tràn đầy mong chờ.
Ngày hôm sau là thứ hai, Tân Lãng phải lên trường đi học. Nhưng mà tiết học hôm nay diễn ra vào xế chiều, buổi sáng có thể ở nhà nghỉ ngơi,
Nhưng mà sáng sớm sau khi cơm nước xong xuôi, Tô Thi Hàm nhận được một cuộc điện thoại. Sau khi nghe xong lập tức nói với Tân Lãng: "Tân Lãng! Buổi sáng em phải về trường học một chút, sắp thỉ cuối kỳ nên giáo viên hướng dẫn nói em trở về lấy một ít tài liệu để ôn tập, chuẩn bị tham gia kỳ thí sắp tới”
“Em cứ đi đi, đúng lúc buổi sáng anh có thể ở nhà, buổi chiều mới có tiết học” Tần Lãng nói.
Tô Thi Hàm gật gật đầu, sửa soạn một chút lập tức đi ra cửa.
Cô trực tiếp đi tới văn phòng giáo viên, giáo viên hướng dẫn nhìn thấy Tô Thi Hàm lập tức hướng cô vẫ! vẫy tay cười
Chờ Tô Thi Hàm ngồi xuống, giáo viên hướng dẫn nhìn bụng của cô mang theo vẻ kinh ngạc nói: “Thi Hàm! Dáng người của em khôi phục quá tốt, căn bản là không nhìn ra em vừa mới sinh con. ÀI Tôi còn chưa chúc mừng em, là con trai hay là con gái thế?"
Giáo viên hướng dẫn biết chuyện cô mang thai, vì mọi thủ tục ở trường đều do cô ấy phụ trách. Lúc bụng Tô Thi Hàm to lên, cũng chính là đi tìm giáo viên hướng dẫn xử lý một vài thủ tục.
“Là sanh ba, đứa lớn là trai còn hai đứa sau là con gái” Tô Thi Hàm nói.
Giáo viên hướng dẫn một mặt kinh ngạc, kém. chút kích động la lên. Nhưng nhìn thấy trong phòng còn có những người khác cô vội vàng hạ giọng hỏi “Sanh ba cơ à? Thi Hàm, em thật lợi hại!”
“Cảm ơn cô Ngô” Tô Thi Hàm thản nhiên nói.
||||| Truyện đề cử: |||||
Giáo viên hướng dẫn mỉm cười nhìn cô, sau đó lấy ra một chồng tài liệu đặt trước mặt: “Đây là tài liệu ôn tập do các giáo viên bộ môn đưa, em căm về xem đi. Học phần học kỳ này của em đã xong, nhưng mà em có muốn tham gia kỳ thi cuối kỳ lần này không. Tôi biết là em mới hoàn thành một sự kiện lớn trong đời, nhưng mà tôi cảm thấy chúng ta là phụ nữ thời đại mới không thể giống như trước đây. Chỉ vì kết hôn sinh con rồi làm mẹ mà phải bỏ bê việc học”
“Bây giờ sinh viên kết hôn sinh con đã không con lạ lùng nữa, hai năm trước chuyên ngành tiếng Anh có một nữ sinh học được nửa chừng rồi bảo lưu kết quả Một năm về nhà kết hôn sinh con, nhưng mà sau khi sinh xong cô ấy bỏ lỡ việc học. Sau khi trở lại học thì liên tục bị treo năm môn, lập tức bị nhà trường khuyên Cuối cùng chứng chỉ tốt nghiệp cũng không cầm được, Thi Hàm! Em là một sinh viên giỏi ở trong lớp lúc nào cũng đứng đầu cả, tôi tin tưởng em sẽ không như. vậy đúng không?”
“Bằng cấp trình độ ngày sau vẫn là điều rất quan trọng, chủ yếu nhất là trình độ đại học” Giáo viên hướng dẫn cố ý nhấn mạnh nói.
Tô Thi Hàm gật gật đầu nói: “Cô Ngô cô yên tâm, em hiểu”
Cô còn muốn cùng Tăn Lãng xây dựng nên một kế hoạch chỉ tiết cho tương lai, cho nên chắc chắn cô sẽ không xao nhãng việc học của mình.
“Tốt tôi tin tưởng em” Giáo viên hướng dẫn mỉm cười.
Từ văn phòng Giáo viên hướng dẫn đi ra, Tô Thi Hàm ôm theo tài liệu đi trong sân trường, nơi này đã lâu rồi không đến.
Vừa đi trên đường, lập tức đâm đầu đụng phải Trịnh Phi Vũ.
Trịnh Phi Vũ vừa nhìn thấy Tô Thi Hàm, ánh mắt hẳn lập tức phát sáng. Nhưng mà nghĩ đến lần trược bị Tân Lãng đánh tơi bời, nghĩ lại có chút sợ sệt.
Nhưng mà lúc này gặp được Tô Thi Hàm chỉ có một mình, cho nên hắn cả gan đi tới.
“Tô sư muội, em trở về trường học rồi sao?”
Tô Thi Hàm nhẹ nhàng gật đầu thái độ đối với hắn rất lạnh nhạt.
Trịnh Phi Vũ thấy thế nhịn không được nói: “Tô sư. muội, tôi là đàn anh không thể nhìn em đi lên một con đường sai làm. Là đàn anh tôi phải khuyên nhủ em, Tần Lãng không phải người tốt lành gì, em ngàn vạn lần đừng đi lại với hẳn quá lâu”
Nghe Trịnh Phi Vũ nhắc đến tên Tăn Lãng, Tô Thi Hàm nhịn không được dừng bước.
Cô nhớ kỹ mình không có cùng Trịnh Phi Vũ nói tới tên của Tăn Lãng, Trịnh Phí Vũ làm sao biết?
Trịnh Phi Vũ thấy Tô Thi Hàm dừng lại, trong lòng cảm thấy có hy vọng lập tức nói: "Tô sư muội, cái người tên Tân Lãng đó thật sự quá bạo lực, lần trước hắn...khụ khụ, lần trước lúc anh gặp hẳn, dủ là không nói gì hắn lập tức động thủ đánh người. Anh cảm thấy hắn rất có khuynh hướng bạo lực, sau này không. chừng kết hôn còn có thể gây ra bạo lực gia đình. Lo; người như này em căn phải cách xa hắn một chút!*
Tân Lãng từng đánh Trịnh Phi Vũ?
Tô Thi Hàm trong lòng nghĩ lại lập tức nhớ đến vệt máu lần trước trên quần áo Tân Lãng.
Tân Lãng nói ở bên ngoài gặp vài tên vô lại, nhưng mà bây giờ xem ra, chắc hẳn là Trịnh Phi Vũ đi tìm Tân Lãng gây phiền phức cho nên mới bị đánh.
Trịnh Phi Vũ hoàn toàn không chú ý tới säc mặt Tô Thi Hàm, càng lúc vẻ mặt cô càng lạnh lùng, hẳn vẫn lải nhải nói: “Tô sư muội, anh nghe bạn học của Tân Lãng nói. Hẳn bây giờ vẫn ở bên ngoài thuê phòng, loại nhóc con nghèo như hắn không có tiền đồ gì cả. Không giống với anh, nhà anh đã mua xe cho anh rồi, cũng mua một ngôi nhà ở gần đây. Nếu là em ở cùng một chỗ với anh, anh nhất định sẽ chăm sóc tốt cho em. Sẽ khiến em thành một tiểu công chúa, luôn yêu thương nuông chiều, anh..."
Trịnh Phi Vũ còn chưa nói hết lời, thì một nằm đấm mang theo gió đột nhiên vung ra hướng về phía mũi của hắn.
Lần này bất ngờ khiến Trịnh Phi Vũ không khỏi trợn mắt há mồm, ánh mắt hoảng sợ che mũi lui về sau một bước.
Lần trước sau khi bị Tần Lãng đánh, hẳn không những phải đền bù tiền cho võ quán. Mà còn phải giao ra khoản lớn tiền học phí, gần đây một mực ở võ quán học tập. Cho nên một quyền này của Tô Thi Hàm, hẳn lập tức nhìn ra cô đã có tập luyện.
Không nghĩ tới nằm đấm của nữ thần cũng không. phải đồ chay!
“Tôi cảnh cáo anh! Sau này chớ trêu chọc Tần Lãng, bãng không... tôi đánh anh không ngóc đầu lên được!" Tô Thi Hàm siết chặtnắm đấm, lạnh giọng buông lời cảnh cáo.
Trịnh Phi Vũ hai mắt hoàn toàn trợn tròn. Hắn không nghĩ tới nữ thăn bảo vệ Tăn Lãng như. thế này!
Tô Thi Hàm thấy hắn ngẩn ngơ lại vừa hoảng sợ nhìn cô, cô lạnh lùng quét mắt nhìn hẳn một c; đó không để ý đến hắn liều quay người rời đi.
Mẹ Tân Lãng lập tức vội vàng gật đầu: "Cũng đúng, vậy để tôi gọi điện thoại cho con trai hỏi một chút, xem nó có bận nhiều việc quá không”
“Được vậy bà hỏi thử đi”
Mẹ Tân Lãng lại gọi cho con trai, lăn này cha hắn cũng ở bên cạnh nên bà mở loa ngoài.
Tần Lãng nghe rõ ý tứ của bà lập tức nói: “Mẹ! Con bên này có thể giải quyết được, mẹ và cha chăm sóc bản thân cho tốt là được. Bây giờ cũng gần được. nghĩ hè rồi, hai người căn gì phải giày vò đi tới đây làm chi?"
Tân Lãng tỏ thái độ kiên quyết khiến cha mẹ hẳn đành phải bỏ ý định, căn dặn hẳn chú ý bản thân rồi cúp điện thoại
Cuối tuần, Tân Lãng một mực ở trong phòng đọc sách bận rộn làm việc, đến tối Tô Thi Hàm nhìn thấy trên bàn hơn ba mươi vật trang trí nhỏ, đủ loại hình động vật. Hơn nữa, còn có thêm một cặp hạch đào inh xảo đặt ở trong hộp gấm, điều này khiến cô vô cùng kinh ngạc.
“Tân Lãng, anh làm được nhiều như vậy sao?”
“Ừa, làm mấy cái động vật nhỏ bằng gỗ này rất nhanh, hơn nửa giờ là có thể xong một cái. Chỉ có hạch đào là tốn thời gian, dù sao thì trong tiệm cũng cần có một đôi để trấn tiệm. Cho nên anh điều khắc một đôi trước, nếu mà chỉ làm mấy cái đö bằng gỗ thôi thì bây giờ có lẽ đã nhiều hơn."
"Tô Thi Hàm vui vẻ xích gần lại quan sát những 'thứ này, vừa cười vừa nói: “Không sao đâu Tân Lãng, chúng ta có thể từ từ làm, đợi những thứ khác nhiều hơn một chút rồi khai trương cũng không muộn”
“Được! vừa vặn lúc này bảng hiệu cũng chưa hoàn thành, đợi bảng hiệu làm xong giao hàng tới thành phẩm cũng đã chuẩn bị đầy đủ, lúc đó hản là có thể lập tức khai trương rồi."
Tô Thi Hàm gật đầu, sau đó nhìn những tác phẩm. điêu khắc ở trước mặt lòng tràn đầy mong chờ.
Ngày hôm sau là thứ hai, Tân Lãng phải lên trường đi học. Nhưng mà tiết học hôm nay diễn ra vào xế chiều, buổi sáng có thể ở nhà nghỉ ngơi,
Nhưng mà sáng sớm sau khi cơm nước xong xuôi, Tô Thi Hàm nhận được một cuộc điện thoại. Sau khi nghe xong lập tức nói với Tân Lãng: "Tân Lãng! Buổi sáng em phải về trường học một chút, sắp thỉ cuối kỳ nên giáo viên hướng dẫn nói em trở về lấy một ít tài liệu để ôn tập, chuẩn bị tham gia kỳ thí sắp tới”
“Em cứ đi đi, đúng lúc buổi sáng anh có thể ở nhà, buổi chiều mới có tiết học” Tần Lãng nói.
Tô Thi Hàm gật gật đầu, sửa soạn một chút lập tức đi ra cửa.
Cô trực tiếp đi tới văn phòng giáo viên, giáo viên hướng dẫn nhìn thấy Tô Thi Hàm lập tức hướng cô vẫ! vẫy tay cười
Chờ Tô Thi Hàm ngồi xuống, giáo viên hướng dẫn nhìn bụng của cô mang theo vẻ kinh ngạc nói: “Thi Hàm! Dáng người của em khôi phục quá tốt, căn bản là không nhìn ra em vừa mới sinh con. ÀI Tôi còn chưa chúc mừng em, là con trai hay là con gái thế?"
Giáo viên hướng dẫn biết chuyện cô mang thai, vì mọi thủ tục ở trường đều do cô ấy phụ trách. Lúc bụng Tô Thi Hàm to lên, cũng chính là đi tìm giáo viên hướng dẫn xử lý một vài thủ tục.
“Là sanh ba, đứa lớn là trai còn hai đứa sau là con gái” Tô Thi Hàm nói.
Giáo viên hướng dẫn một mặt kinh ngạc, kém. chút kích động la lên. Nhưng nhìn thấy trong phòng còn có những người khác cô vội vàng hạ giọng hỏi “Sanh ba cơ à? Thi Hàm, em thật lợi hại!”
“Cảm ơn cô Ngô” Tô Thi Hàm thản nhiên nói.
||||| Truyện đề cử: |||||
Giáo viên hướng dẫn mỉm cười nhìn cô, sau đó lấy ra một chồng tài liệu đặt trước mặt: “Đây là tài liệu ôn tập do các giáo viên bộ môn đưa, em căm về xem đi. Học phần học kỳ này của em đã xong, nhưng mà em có muốn tham gia kỳ thi cuối kỳ lần này không. Tôi biết là em mới hoàn thành một sự kiện lớn trong đời, nhưng mà tôi cảm thấy chúng ta là phụ nữ thời đại mới không thể giống như trước đây. Chỉ vì kết hôn sinh con rồi làm mẹ mà phải bỏ bê việc học”
“Bây giờ sinh viên kết hôn sinh con đã không con lạ lùng nữa, hai năm trước chuyên ngành tiếng Anh có một nữ sinh học được nửa chừng rồi bảo lưu kết quả Một năm về nhà kết hôn sinh con, nhưng mà sau khi sinh xong cô ấy bỏ lỡ việc học. Sau khi trở lại học thì liên tục bị treo năm môn, lập tức bị nhà trường khuyên Cuối cùng chứng chỉ tốt nghiệp cũng không cầm được, Thi Hàm! Em là một sinh viên giỏi ở trong lớp lúc nào cũng đứng đầu cả, tôi tin tưởng em sẽ không như. vậy đúng không?”
“Bằng cấp trình độ ngày sau vẫn là điều rất quan trọng, chủ yếu nhất là trình độ đại học” Giáo viên hướng dẫn cố ý nhấn mạnh nói.
Tô Thi Hàm gật gật đầu nói: “Cô Ngô cô yên tâm, em hiểu”
Cô còn muốn cùng Tăn Lãng xây dựng nên một kế hoạch chỉ tiết cho tương lai, cho nên chắc chắn cô sẽ không xao nhãng việc học của mình.
“Tốt tôi tin tưởng em” Giáo viên hướng dẫn mỉm cười.
Từ văn phòng Giáo viên hướng dẫn đi ra, Tô Thi Hàm ôm theo tài liệu đi trong sân trường, nơi này đã lâu rồi không đến.
Vừa đi trên đường, lập tức đâm đầu đụng phải Trịnh Phi Vũ.
Trịnh Phi Vũ vừa nhìn thấy Tô Thi Hàm, ánh mắt hẳn lập tức phát sáng. Nhưng mà nghĩ đến lần trược bị Tân Lãng đánh tơi bời, nghĩ lại có chút sợ sệt.
Nhưng mà lúc này gặp được Tô Thi Hàm chỉ có một mình, cho nên hắn cả gan đi tới.
“Tô sư muội, em trở về trường học rồi sao?”
Tô Thi Hàm nhẹ nhàng gật đầu thái độ đối với hắn rất lạnh nhạt.
Trịnh Phi Vũ thấy thế nhịn không được nói: “Tô sư. muội, tôi là đàn anh không thể nhìn em đi lên một con đường sai làm. Là đàn anh tôi phải khuyên nhủ em, Tần Lãng không phải người tốt lành gì, em ngàn vạn lần đừng đi lại với hẳn quá lâu”
Nghe Trịnh Phi Vũ nhắc đến tên Tăn Lãng, Tô Thi Hàm nhịn không được dừng bước.
Cô nhớ kỹ mình không có cùng Trịnh Phi Vũ nói tới tên của Tăn Lãng, Trịnh Phí Vũ làm sao biết?
Trịnh Phi Vũ thấy Tô Thi Hàm dừng lại, trong lòng cảm thấy có hy vọng lập tức nói: "Tô sư muội, cái người tên Tân Lãng đó thật sự quá bạo lực, lần trước hắn...khụ khụ, lần trước lúc anh gặp hẳn, dủ là không nói gì hắn lập tức động thủ đánh người. Anh cảm thấy hắn rất có khuynh hướng bạo lực, sau này không. chừng kết hôn còn có thể gây ra bạo lực gia đình. Lo; người như này em căn phải cách xa hắn một chút!*
Tân Lãng từng đánh Trịnh Phi Vũ?
Tô Thi Hàm trong lòng nghĩ lại lập tức nhớ đến vệt máu lần trước trên quần áo Tân Lãng.
Tân Lãng nói ở bên ngoài gặp vài tên vô lại, nhưng mà bây giờ xem ra, chắc hẳn là Trịnh Phi Vũ đi tìm Tân Lãng gây phiền phức cho nên mới bị đánh.
Trịnh Phi Vũ hoàn toàn không chú ý tới säc mặt Tô Thi Hàm, càng lúc vẻ mặt cô càng lạnh lùng, hẳn vẫn lải nhải nói: “Tô sư muội, anh nghe bạn học của Tân Lãng nói. Hẳn bây giờ vẫn ở bên ngoài thuê phòng, loại nhóc con nghèo như hắn không có tiền đồ gì cả. Không giống với anh, nhà anh đã mua xe cho anh rồi, cũng mua một ngôi nhà ở gần đây. Nếu là em ở cùng một chỗ với anh, anh nhất định sẽ chăm sóc tốt cho em. Sẽ khiến em thành một tiểu công chúa, luôn yêu thương nuông chiều, anh..."
Trịnh Phi Vũ còn chưa nói hết lời, thì một nằm đấm mang theo gió đột nhiên vung ra hướng về phía mũi của hắn.
Lần này bất ngờ khiến Trịnh Phi Vũ không khỏi trợn mắt há mồm, ánh mắt hoảng sợ che mũi lui về sau một bước.
Lần trước sau khi bị Tần Lãng đánh, hẳn không những phải đền bù tiền cho võ quán. Mà còn phải giao ra khoản lớn tiền học phí, gần đây một mực ở võ quán học tập. Cho nên một quyền này của Tô Thi Hàm, hẳn lập tức nhìn ra cô đã có tập luyện.
Không nghĩ tới nằm đấm của nữ thần cũng không. phải đồ chay!
“Tôi cảnh cáo anh! Sau này chớ trêu chọc Tần Lãng, bãng không... tôi đánh anh không ngóc đầu lên được!" Tô Thi Hàm siết chặtnắm đấm, lạnh giọng buông lời cảnh cáo.
Trịnh Phi Vũ hai mắt hoàn toàn trợn tròn. Hắn không nghĩ tới nữ thăn bảo vệ Tăn Lãng như. thế này!
Tô Thi Hàm thấy hắn ngẩn ngơ lại vừa hoảng sợ nhìn cô, cô lạnh lùng quét mắt nhìn hẳn một c; đó không để ý đến hắn liều quay người rời đi.