Chương 59: Dẫn Huyên Huyên tới trường
8h50 Tân Lãng thay quần áo chuẩn bị xuất phát, sách giáo khoa thì đều để ở trường đám bạn cùng phòng sẽ mang lên giùm.
Trước khi đi Tân Lãng ôm lấy ba đứa nhỏ một cái.
Lúc cuối cùng ôm Huyên Huyên, thì đứa nhỏ này ôm chặt cổ ba ba không buông tay, giống như là biết Tân Lãng muốn rời đi
“Huyên Huyên ba ba đi một chút ra ngoài một chút, giữa trưa là trở về tồi. Con ngoan ngoãn ở nhà với mẹ cùng các em đợi ba ba trở về nhé."
"Huyên Huyên nghe xong lời này không chỉ không buông tay, ngược lại còn khóc ré lên.
Tân Lãng bất đắc dĩ chỉ có thể ôm đứa nhỏ về phòng vừa đi vừa dỗ.
Thật vất và mới khiến cho Huyên Huyên ngừng. khóc, lúc Tân Lãng định đem nó thả vào trong xe đẩy để mình đi học. Đứa nhỏ này lại níu chặt tay không buông, níu thật chặt cổ áo Tân Lãng khóc rống lên.
Nước mũi nước mắt chảy tèm nhem, trên khuôn mặt nhỏ bé đáng yêu của nó ngập tràn nước mắt. Khỏi cần nói cũng biết gương mặt trông đáng thương biết bao, khiến Tần Lãng nhìn mà đau lòng.
Tô Thi Hàm nhìn thời gian thì phát hiện đã 9h cô đi tới nói: “Tân Lãng Huyên Huyên đưa để em dỗ cho, anh nhanh nhanh đi tới trường đi không thì muộn mất”
'Tô Thi Hàm đón lấy Huyên Huyên, thường ngày thì đứa nhỏ này rất thích được mẹ ôm ấp vuốt ve. Nhưng bây giờ thì không hề muốn trở vào trong vòng tay của cô, khiến dì Vương phải tiến lên thử một chút. Huyên Huyên vẫn như cũ không chịu buông tay, tay nhỏ của nó cứ nằm chặt lấy cổ áo Tân Lãng. Dù cho cố gắng tách nó ra như thế nào đều không được.
Tân Lãng không nhẫn tâm nhìn con mình khóc như vậy mãi, hắn dứt khoát nói: "Hay là anh mang Huyện Huyên tới trường cùng với anh luôn vậy”
Tô Thi Hàm kinh ngạc: “Như vậy sao được?”
Tân Lãng nhìn về phía cô cười cười nói:"Có gì mà không được? Anh dủ là sinh viên nhưng mà cũng là một người cha, làm sao có thể nhẫn tâm nhìn con mình như vậy mà để nó ở nhà được”
“Nhưng mà..."
“Em yên tâm đi không sao đâu” Tân Lãng vỗ vỗ. bờ vai của cô.
Thế là Tần Lãng quyết định mang theo Huyên. Huyên cùng nhau tới trường học.
Tô Thi Hàm và dì Vương lập tức giúp hẳn chuẩn bị.
"Tiết học sẽ kéo dài trong hai giờ, Huyên Huyên cũng vừa mới uống sữa nên cũng không cần mang theo sữa bột và bình sữa. Nhưng mà tả thì phải chuẩn bị, còn có xe đấy của nó rồi món đồ chơi điêu khắc bằng gỗ nó thích nhất và một đống đồ vật.
'Vốn là hôm nay Tân Lãng trở về trường có thể đi tay không trở vẽ, nhưng mà bây giờ lại có thêm tên nhóc con tiểu Huyên Huyên khiến bây giờ hẳn lại tay. xách nách mang.
Tô Thi Hàm cùng dì Vương ở trước cửa nhà căn dặn Tãn Lãng một hồi.
"Cậu Tân, tụi nhỏ bây giờ da rất mỏng cho nên không thể phơi nẵng quá nhiều, chút nữa khi ở ngoài được một lát thì cậu nhớ phải bung cái mái che trên xe. đẩy ra nhé”
"Tân Lãng mùa này muỗi rất nhiều nhớ kỹ phải bung cả mùng ra, đi trên đường thì cứ để nó ở trong xe. mà đấy đợi lúc nào tới phòng học thì ôm nó sau”
“Nếu là Huyên Huyên khóc hoài không giải quyết được thì gọi cho em lập tức, em sẽ tới đón con về”
“Tân Lãng nhìn hai người bọn họ cười nói: “Yên tâm đi, anh là vú em chuyên nghiệp mà, chắc chắn không có vấn đề gì đâu."
Sau khi nói xong Tần Lãng lập tức đẩy xe nhỏ của Huyên Huyên ra khỏi cửa.
Khu chung cư ở găn trường đại học, cách trường học hẳn không tới 10 phút đi bộ. Nhưng mà vì hôm nay còn có Huyên Huyên, nên Tân Lãng đi chậm một chút, đến 9h15 mới tới trường học.
Nhìn thấy sinh viên ra vào ở cửa trường học, nghĩ đến không lâu trước đó mình cũng là một thành viên trong số đó. Còn bây giờ thì mình đã mang theo con trai đến lớp, loại cảm giác này thực sự là không nói nên lời.
Xe đẩy của em bé bắt đầu tiến vào sân trường, sau lưng là một chàng trai đẹp điều này hiển nhiên rất nhanh dấy lên sự tò mò của mọi người.
Tân Lãng ở trường học cũng xem như là có một chút danh tiếng, dù sao hẳn cũng là một hot boy. Ở đại học thì có nhiều chuyên ngành cùng với phòng ban, có những người ở các chuyên ngành khác chỉ là nghe đến tên chớ không hề biết Tăn Lãng. Nhưng mà tất cả mọi người cùng phòng ban của hẳn, thì cơ bản đều biết Tân Lãng.
Nhìn thấy Tân Lãng đang đẩy xe em bé tới trường học, hầu như đám người nhận ra hẳn đều choáng váng.
“Tình huống gì đây trời! Hot boy đi học dẫn theo con? Sốc chết tôi mất!"
“Lần trước tôi nghe bạn cùng lớp của hot boy nói có một người đẹp bụng mang dạ chửa tới tìm hẳn. Giờ lại thấy hản đi học dẫn con theo, chẳng lẽ đứa nhỏ này là con của hẳn? Mẹ bà nó, tin tức nóng hổi này thực sự là thật sao."
“Tại sao như vậy? Tôi đến cùng không bằng ở chỗ. mà tôi còn đang phấn đấu thoát kiếp độc thân, nhưng mà Tân Lãng thì hắn đã dẫn con tới trường học rồi!!"
Đám người: “Bởi vì nhan sắc nha!”
Tần Lãng đẩy xe trẻ em đi vào phòng học, mới vừa vào cửa liênvây xung quanh xem.
“Hot boy!! Cuối cùng cậu cũng đã đi học lại rồi!"
"Đây là..” Mọi người thấy Tan Lãng đấy xe trẻ em theo, nhìn xuyên qua màn che thì lờ mờ nhìn thấy một đứa bé. Điều này khiến các bạn học trong nháy mắt đều sợ ngây người.
Tân Lãng cười nói: “Đây là con cả nhà tôi Tân Huyện”
“Anh Lãng, anh dẫn theo Huyên Huyên sao?” ba người bạn cùng phòng lập tức lao tới, tạo ra một con đường để Tân Lãng cùng Huyên Huyên đi qua. Những nhóm bạn khác cũng trong nháy mắt lập tức vây. quanh, tất cả mọi người đều tò mò nhìn Huyên Huyên.
Tân Lãng thấy mọi người đều rất tò mò, thế là lập tức đẩy cái màn ở trên xe ra.
Huyện Huyên cuối cùng hiện ra rõ ràng trước mặt mọi người, mắt đen to tròn đang nhanh nhạy nhìn tới nhìn lui. Nhận thấy vây xung quanh mình rất nhiều người xa lạ, thế nhưng nửa điểm mắc cỡ cũng không có thậm chí nó còn bình tĩnh duỗi tay nhỏ của nó ra.
Một tay thì quơ quơ ý đồ như muốn dò xét những cô chú xa lạ này, tay còn đút vào miệng mút mút
Nhìn thấy một màn đáng yêu như này, các sinh viên đại học đều nháo nhào lên biếu hiện như đã bị đánh gục.
“Ghê ghê! Tên nhóc này thật sự là quá đáng yêu nha!"
“Nó đang ngậm ngón tay à! Ngón tay của đứa nhỏ cũng quá đáng yêu rồi, cứ như hạt đậu hà lan nho nhỏ vậy”
“Mắt của nó thật đẹp, đen láy mà còn to tròn tại sao đứa nhỏ này có thể đáng yêu như vậy được.
Lúc trước, dù ba người bạn cùng phòng đã từng thấy qua ba đứa nhỏ, nhưng cũng chưa gặp qua dáng vẻ bây giờ của Huyên Huyên. Nhìn thấy đứa nhỏ trong xe đấy bọn hắn cũng rất kinh ngạc.
“Anh Lãng mới hơn một tháng không gặp, Huyên Huyên hoàn toàn có sự thay đổi lớn nha. Nhóc con này. cũng quá đẹp trai đi này, đúng là từ một khuôn của anh Lãng đúc ra, sau này nhất định rất đẹp trai!*
Một bạn học nữ đôi mắt sáng như sao nhìn Tân Lãng nói: “Tân Lãng hồi nãy cậu nói đây là con cả của cậu, vậy là nhà cậu không chỉ có một đứa phải không?"
Các bạn học đều hiếu kỳ nhìn qua, Tân Lãng cười nói: “Đúng vậy nhà tôi là sinh ba. Đây là con trai cả, ở
nhà còn hai người em gái, bởi vì Huyên Huyên cứ bám
dính tôi không buông nên tôi không còn cách nào khác đành phải dẫn theo nó tới trường."
“Sanh ba!! Thật là trâu bò, Tân Lãng cậu đúng thật quá trâu bò!” “Gen nhà anh Lãng thật sự quá mạnh rồi!"
“Một lần sanh ra ba đứa nhỏ đáng yêu như này, anh Lãng anh thật khiến người ta đỏ mắt hâm mộ”
“Tăn Lãng tôi có thể ôm nó một cái được không?“ Một bạn học nữ thật sự là nhịn không nối nữa, lòng đầy chờ mong thận trọng hỏi.
Tân Lãng nhìn thấy từng đôi mắt mong chờ của các cô thế là hào phóng nói: “Có thể! Nhưng mà tôi muốn hướng dẫn tư thế ôm một chút, do Huyên Huyền quá nhỏ nên rất dễ bị tổn thương.”
“Không thành vấn đề!"
Sau đó Tân Lãng bắt đầu hướng dẫn, hẳn nghiêm túc hướng dẫn cho các bạn học tư thế chính xác để ôm con nhỏ. Đợi tới lúc mọi người đều đã nẵm giữ được cơ bản, Tân Lãng mới bế Huyên Huyên cẩn thận đặt vào trong lòng của bọn họ.
Trước khi đi Tân Lãng ôm lấy ba đứa nhỏ một cái.
Lúc cuối cùng ôm Huyên Huyên, thì đứa nhỏ này ôm chặt cổ ba ba không buông tay, giống như là biết Tân Lãng muốn rời đi
“Huyên Huyên ba ba đi một chút ra ngoài một chút, giữa trưa là trở về tồi. Con ngoan ngoãn ở nhà với mẹ cùng các em đợi ba ba trở về nhé."
"Huyên Huyên nghe xong lời này không chỉ không buông tay, ngược lại còn khóc ré lên.
Tân Lãng bất đắc dĩ chỉ có thể ôm đứa nhỏ về phòng vừa đi vừa dỗ.
Thật vất và mới khiến cho Huyên Huyên ngừng. khóc, lúc Tân Lãng định đem nó thả vào trong xe đẩy để mình đi học. Đứa nhỏ này lại níu chặt tay không buông, níu thật chặt cổ áo Tân Lãng khóc rống lên.
Nước mũi nước mắt chảy tèm nhem, trên khuôn mặt nhỏ bé đáng yêu của nó ngập tràn nước mắt. Khỏi cần nói cũng biết gương mặt trông đáng thương biết bao, khiến Tần Lãng nhìn mà đau lòng.
Tô Thi Hàm nhìn thời gian thì phát hiện đã 9h cô đi tới nói: “Tân Lãng Huyên Huyên đưa để em dỗ cho, anh nhanh nhanh đi tới trường đi không thì muộn mất”
'Tô Thi Hàm đón lấy Huyên Huyên, thường ngày thì đứa nhỏ này rất thích được mẹ ôm ấp vuốt ve. Nhưng bây giờ thì không hề muốn trở vào trong vòng tay của cô, khiến dì Vương phải tiến lên thử một chút. Huyên Huyên vẫn như cũ không chịu buông tay, tay nhỏ của nó cứ nằm chặt lấy cổ áo Tân Lãng. Dù cho cố gắng tách nó ra như thế nào đều không được.
Tân Lãng không nhẫn tâm nhìn con mình khóc như vậy mãi, hắn dứt khoát nói: "Hay là anh mang Huyện Huyên tới trường cùng với anh luôn vậy”
Tô Thi Hàm kinh ngạc: “Như vậy sao được?”
Tân Lãng nhìn về phía cô cười cười nói:"Có gì mà không được? Anh dủ là sinh viên nhưng mà cũng là một người cha, làm sao có thể nhẫn tâm nhìn con mình như vậy mà để nó ở nhà được”
“Nhưng mà..."
“Em yên tâm đi không sao đâu” Tân Lãng vỗ vỗ. bờ vai của cô.
Thế là Tần Lãng quyết định mang theo Huyên. Huyên cùng nhau tới trường học.
Tô Thi Hàm và dì Vương lập tức giúp hẳn chuẩn bị.
"Tiết học sẽ kéo dài trong hai giờ, Huyên Huyên cũng vừa mới uống sữa nên cũng không cần mang theo sữa bột và bình sữa. Nhưng mà tả thì phải chuẩn bị, còn có xe đấy của nó rồi món đồ chơi điêu khắc bằng gỗ nó thích nhất và một đống đồ vật.
'Vốn là hôm nay Tân Lãng trở về trường có thể đi tay không trở vẽ, nhưng mà bây giờ lại có thêm tên nhóc con tiểu Huyên Huyên khiến bây giờ hẳn lại tay. xách nách mang.
Tô Thi Hàm cùng dì Vương ở trước cửa nhà căn dặn Tãn Lãng một hồi.
"Cậu Tân, tụi nhỏ bây giờ da rất mỏng cho nên không thể phơi nẵng quá nhiều, chút nữa khi ở ngoài được một lát thì cậu nhớ phải bung cái mái che trên xe. đẩy ra nhé”
"Tân Lãng mùa này muỗi rất nhiều nhớ kỹ phải bung cả mùng ra, đi trên đường thì cứ để nó ở trong xe. mà đấy đợi lúc nào tới phòng học thì ôm nó sau”
“Nếu là Huyên Huyên khóc hoài không giải quyết được thì gọi cho em lập tức, em sẽ tới đón con về”
“Tân Lãng nhìn hai người bọn họ cười nói: “Yên tâm đi, anh là vú em chuyên nghiệp mà, chắc chắn không có vấn đề gì đâu."
Sau khi nói xong Tần Lãng lập tức đẩy xe nhỏ của Huyên Huyên ra khỏi cửa.
Khu chung cư ở găn trường đại học, cách trường học hẳn không tới 10 phút đi bộ. Nhưng mà vì hôm nay còn có Huyên Huyên, nên Tân Lãng đi chậm một chút, đến 9h15 mới tới trường học.
Nhìn thấy sinh viên ra vào ở cửa trường học, nghĩ đến không lâu trước đó mình cũng là một thành viên trong số đó. Còn bây giờ thì mình đã mang theo con trai đến lớp, loại cảm giác này thực sự là không nói nên lời.
Xe đẩy của em bé bắt đầu tiến vào sân trường, sau lưng là một chàng trai đẹp điều này hiển nhiên rất nhanh dấy lên sự tò mò của mọi người.
Tân Lãng ở trường học cũng xem như là có một chút danh tiếng, dù sao hẳn cũng là một hot boy. Ở đại học thì có nhiều chuyên ngành cùng với phòng ban, có những người ở các chuyên ngành khác chỉ là nghe đến tên chớ không hề biết Tăn Lãng. Nhưng mà tất cả mọi người cùng phòng ban của hẳn, thì cơ bản đều biết Tân Lãng.
Nhìn thấy Tân Lãng đang đẩy xe em bé tới trường học, hầu như đám người nhận ra hẳn đều choáng váng.
“Tình huống gì đây trời! Hot boy đi học dẫn theo con? Sốc chết tôi mất!"
“Lần trước tôi nghe bạn cùng lớp của hot boy nói có một người đẹp bụng mang dạ chửa tới tìm hẳn. Giờ lại thấy hản đi học dẫn con theo, chẳng lẽ đứa nhỏ này là con của hẳn? Mẹ bà nó, tin tức nóng hổi này thực sự là thật sao."
“Tại sao như vậy? Tôi đến cùng không bằng ở chỗ. mà tôi còn đang phấn đấu thoát kiếp độc thân, nhưng mà Tân Lãng thì hắn đã dẫn con tới trường học rồi!!"
Đám người: “Bởi vì nhan sắc nha!”
Tần Lãng đẩy xe trẻ em đi vào phòng học, mới vừa vào cửa liênvây xung quanh xem.
“Hot boy!! Cuối cùng cậu cũng đã đi học lại rồi!"
"Đây là..” Mọi người thấy Tan Lãng đấy xe trẻ em theo, nhìn xuyên qua màn che thì lờ mờ nhìn thấy một đứa bé. Điều này khiến các bạn học trong nháy mắt đều sợ ngây người.
Tân Lãng cười nói: “Đây là con cả nhà tôi Tân Huyện”
“Anh Lãng, anh dẫn theo Huyên Huyên sao?” ba người bạn cùng phòng lập tức lao tới, tạo ra một con đường để Tân Lãng cùng Huyên Huyên đi qua. Những nhóm bạn khác cũng trong nháy mắt lập tức vây. quanh, tất cả mọi người đều tò mò nhìn Huyên Huyên.
Tân Lãng thấy mọi người đều rất tò mò, thế là lập tức đẩy cái màn ở trên xe ra.
Huyện Huyên cuối cùng hiện ra rõ ràng trước mặt mọi người, mắt đen to tròn đang nhanh nhạy nhìn tới nhìn lui. Nhận thấy vây xung quanh mình rất nhiều người xa lạ, thế nhưng nửa điểm mắc cỡ cũng không có thậm chí nó còn bình tĩnh duỗi tay nhỏ của nó ra.
Một tay thì quơ quơ ý đồ như muốn dò xét những cô chú xa lạ này, tay còn đút vào miệng mút mút
Nhìn thấy một màn đáng yêu như này, các sinh viên đại học đều nháo nhào lên biếu hiện như đã bị đánh gục.
“Ghê ghê! Tên nhóc này thật sự là quá đáng yêu nha!"
“Nó đang ngậm ngón tay à! Ngón tay của đứa nhỏ cũng quá đáng yêu rồi, cứ như hạt đậu hà lan nho nhỏ vậy”
“Mắt của nó thật đẹp, đen láy mà còn to tròn tại sao đứa nhỏ này có thể đáng yêu như vậy được.
Lúc trước, dù ba người bạn cùng phòng đã từng thấy qua ba đứa nhỏ, nhưng cũng chưa gặp qua dáng vẻ bây giờ của Huyên Huyên. Nhìn thấy đứa nhỏ trong xe đấy bọn hắn cũng rất kinh ngạc.
“Anh Lãng mới hơn một tháng không gặp, Huyên Huyên hoàn toàn có sự thay đổi lớn nha. Nhóc con này. cũng quá đẹp trai đi này, đúng là từ một khuôn của anh Lãng đúc ra, sau này nhất định rất đẹp trai!*
Một bạn học nữ đôi mắt sáng như sao nhìn Tân Lãng nói: “Tân Lãng hồi nãy cậu nói đây là con cả của cậu, vậy là nhà cậu không chỉ có một đứa phải không?"
Các bạn học đều hiếu kỳ nhìn qua, Tân Lãng cười nói: “Đúng vậy nhà tôi là sinh ba. Đây là con trai cả, ở
nhà còn hai người em gái, bởi vì Huyên Huyên cứ bám
dính tôi không buông nên tôi không còn cách nào khác đành phải dẫn theo nó tới trường."
“Sanh ba!! Thật là trâu bò, Tân Lãng cậu đúng thật quá trâu bò!” “Gen nhà anh Lãng thật sự quá mạnh rồi!"
“Một lần sanh ra ba đứa nhỏ đáng yêu như này, anh Lãng anh thật khiến người ta đỏ mắt hâm mộ”
“Tăn Lãng tôi có thể ôm nó một cái được không?“ Một bạn học nữ thật sự là nhịn không nối nữa, lòng đầy chờ mong thận trọng hỏi.
Tân Lãng nhìn thấy từng đôi mắt mong chờ của các cô thế là hào phóng nói: “Có thể! Nhưng mà tôi muốn hướng dẫn tư thế ôm một chút, do Huyên Huyền quá nhỏ nên rất dễ bị tổn thương.”
“Không thành vấn đề!"
Sau đó Tân Lãng bắt đầu hướng dẫn, hẳn nghiêm túc hướng dẫn cho các bạn học tư thế chính xác để ôm con nhỏ. Đợi tới lúc mọi người đều đã nẵm giữ được cơ bản, Tân Lãng mới bế Huyên Huyên cẩn thận đặt vào trong lòng của bọn họ.