Chương 55: Thuê cửa hàng
Tân Lãng nhìn vẻ mặt kích động của Tô Thi Hàm, nhịn không được nhẹ nhàng sờ lên đầu của cô nói: “Thi Hàm anh phát hiện ra em thật sự rất có đầu óc kinh doanh”
Hai người đang thảo luận hăng say thì đột nhiên di Vương tới gõ cửa.
“Tô tiểu thư! Cậu Tân dì không quấy rầy hai người chứ? Dì vừa mới dọn dẹp phòng ốc xong. Sau đó dì đi qua nhìn tụi nhỏ một chút thì phát hiện tụi nhỏ đã tỉnh nên dì đã thay bim cho tụi nó rồi, nhưng mà xem chừng tụi nhỏ đã đói, muốn được bú."
'Tô Thi Hàm nghe xong lập tức đứng lên
Sau khi trở lại phòng cho bọn nhỏ bú xong, ba người ôm tụi nhỏ đang tỉnh qua phòng khách chơi
Dì Vương hỏi: "Tô tiểu thư vừa nãy dì nghe tụi con đang thảo luận gì đó về việc buôn bán, các con đang dự định mở cửa hàng à?”
“Dạ, con cùng Tân Lãng chuẩn bị mở một cửa hàng ở gần đây” Tô Thi Hàm ôm con trả lời
“Ở qần đây sao? Hai ngày trước lúc đì đang tản bộ ở bên ngoài khu nhà, thì có thấy một căn nhà mặt tiền muốn chuyển nhượng. Dì nghe ngóng một chút thì biết là vợ của chủ cửa tiệm sắp sinh con ở dưới quê, chủ cửa hàng thì muốn về nhà phát triển vì vậy đang muốn chuyển nhượng gấp. Giá cả cũng rất hợp lý với lại cửa hàng cũng ở ngay bên ngoài khu nhà mình, Tô iểu thư và cậu Tân có muốn đi xem thử một chút không?"
Tô Thi Hàm cũng Tân Lãng nhìn nhau một cái rồi Tân Lãng nói: “Được! Vậy chút nữa dì Vương dẫn tôi đi xem một chút đi.”
Tô Thi Hàm nói: “Vậy hai người đi xem bây giờ luôn đi để em ở nhà trông ba đứa nhỏ cho, không có vấn đề gì đâu."
Tô Thi Hàm nghĩ càng sớm giải quyết xong vấn đề mở cửa hàng, thì sẽ càng sớm chia sẻ được áp lực. kinh tế với Tân Lãng,
Tân Lãng đi với dì Vương tới bên ngoài cửa tiệm, thì thấy trên cửa dán một thông báo chuyển nhượng.
Chủ cửa hàng nhìn thấy dì Vương thì hai người chào hỏi nhau, sau đó dì Vương nhiệt tình giới thiệu hai người họ với nhau.
Nghe nói Tân Lãng đang muốn thuê cửa hàng thì chủ cửa hàng lập tức tỉnh thần như được lên dây cót, nhiệt tình giới thiệu căn nhà cho Tân Lãng.
“Anh Tân, nếu như muốn mở cửa hàng ở khu vực này, thì căn nhà này thật sự là lựa chọn tốt nhất. Thật ra tiệm này tôi vừa mới mở hơn một năm thôi, sửa chữa trùng tụ thì cũng là từ lúc đó với lại phong cách trang trí bên trong cũng là dựa theo sở thích của sinh viên hai năm gần đây mà làm. Nếu lần này không phải do vợ dưới quê sanh con, trong nhà thì thúc giục tôi vẽ dưới phát triển thì tôi cũng sẽ không đóng cửa tiệm để về nhà đâu."
Tần Lãng nhìn trong tiệm một chút, đích xác là nơi này vừa mới sửa chữa trùng tu lại với phong cách tổng thể đơn giản rất thích hợp làm cửa hàng điêu khắc. Phía sau còn có một phòng vệ sinh cùng một cái phòng nhỏ hẳn là bình thường chủ cửa hàng ở đây, Tân Lãng cảm thấy có thể sửa sang phòng nhỏ này thành phòng làm việc được.
Sau đó thông bức tường bên ngoài, tiếp đó thay. bằng kính trong suốt thì lúc đó có thể thấy rõ phòng làm việc bên trong. Như vậy thì đủ sức thuyết phục. được khách hàng, nơi đây là đồ được làm bằng thủ công.
Tân Lãng sau khi xác đinh nói: “Cũng được! Vây chúng ta bàn chỉ tiết về việc cho thuê lại, hơn nữa hy vọng lúc ký hợp đồng tôi mong chủ nhà có thể mang các giấy tờ chứng nhận liên quan đến quyền sở hữu tới đây. Mặc dù là cho thuê lại nhưng ba bên cũng phải có
Chủ cửa hàng giơ ngón tay cái về phía Tân Lãng cười cười nói: "Anh Tân còn trẻ như vậy nhưng mà đầu óc rất sắc bén nha. Anh yên tâm, tôi hiểu nỗi băn khoăn của anh, tôi không phải là cò nhà đâu! Thời hạn thuê chỗ này còn có một năm, tôi đang gấp muốn cho. thuê lại nên sẽ không tăng giá đâu, tiền tôi đã trả rồi, một năm tiền thuê nhà là 100,000. Bây giờ giá chắc chẩn phải tăng, nhưng mà anh cứ đưa giá gốc cho tôi là được”
“Đối với tiền thuê sau này thì anh với chủ nhà cứ bàn với nhau. Đợi một chút rõi tôi lấy hợp đồng thuê nhà ra cho anh xem, nếu không có vấn đề gì thì tôi sẽ gọi điện thoại cho chủ nhà để họ tới ký hợp đồng”
Tân Lãng sau khi nhìn qua hợp đồng thuê nhà thì gật đầu đồng ý.
Tiền thuê ở gần trường học không rẻ, 100,000. thuê được một cửa hàng hơn 70m vuông là giá đã rất hợp túi tiền rồi, nếu mà hắn chậm hơn cỡ hai ngày thì cửa hàng này hẳn là đã có người thuê lai rồi
Chủ cửa hàng ở tiệm in bên cạnh soạn một hợp đồng, sau khi làm xong thì để Tần Lãng nhìn một lần rồi mới in ra.
Rất nhanh chủ nhà cũng mang giấy chứng nhận quyền sở hữu nhà đến đây, ba người trao đổi một chút, tất cả đều rất phù hợp,
Tân Lãng chụp giấy chứng nhận quyền sở hữu nhà rồi lưu lại, sau đó ba người cùng nhau ký lên hợp đồng cho thuê.
Chủ cửa hàng cầm hợp đồng nhìn Tân Lãng nói “Người anh em cậu đã giúp tôi giải quyết được vấn đề cấp bách, kế từ lúc nghe tin vợ sắp sanh thì trái tim tôi đã bay hẳn về nhà. Tôi cứ tưởng để sang nhượng lại cửa hàng này còn phải đợi rất lâu, không ngờ gặp được. người sảng khoái như cậu. Anh yên tâm trong tối hôm nay tôi sẽ dọn dẹp sạch sẽ toàn bộ đồ trong tiệm, ngày mai là anh có thể tới sắp xếp”
“Tốt” Tân Lãng gật đầu.
Chủ nhà ở một bên nhìn Tân Lãng một chút thấy hắn có chút trẻ tuổi hỏi: “Vừa nãy tôi nghe nói anh muốn thuê lại cửa hàng này để làm cửa hàng điêu khắc à Tân Lãng?”
“Tri trường điêu khäc đúng là tiềm lực rất lớn, bây giờ mọi người hầu như toàn bán đồ điêu khắc được. chạm khắc bãng máy. Tụi học sinh cũng thích, giá cả cũng rẻ lại đẹp. Không biết anh đã có nguồn nhập. hàng chưa? Chỗ tôi có người bạn làm nhập khẩu thiết bị, anh ấy có một kênh nhập hàng điêu khắc tốt, có muốn tôi móc nối cho không?"
Chủ thuê nhà cảm thấy Tân Lãng chắc chẩn là bán sản phẩm được điêu khắc bằng máy, bởi vì nó có thể sản xuất hàng loạt chi phí cũng thấp kiếm tiền dễ dàng.
Nhưng mà Tân Lãng lại lắc đầu: “Không cần! Cảm ơn ý tốt của anh, tôi không làm điêu khắc bằng máy, tôi là làm thưần điêu khắc thủ công”
Chủ thuê nhà càng thêm kinh ngạc, cũng là điêu. khắc nhưng mà điêu khắc bằng máy và điêu khắc thủ công hoàn toàn không cùng một cấp bậc. Thủ công là cao cấp hơn rất nhiều, lại tốn thời gian hao sức còn đòi hỏi kỹ thuật. Kỹ thuật không tốt thì chỉ là đang lãng phí thời gian và tiền bạc, nhưng mà nếu kỹ thuật tốt thì lúc đó bất kỳ một cái tác phẩm nào đều sẽ được bán giá trên trời ”'
“Anh làm thuần điêu khắc thú công sao? Anh đã có thành phẩm không? Anh Tần, anh còn trẻ như vậy tại sao lại lấy công việc liên quan đến thị trường văn hoá ra làm sân chơi? Nước chỗ này rất sâu đó nhat” Chủ nhà nói tương đối mờ mịt, hẳn là đang sợ Tân Lãng tới lúc đó giấy không nổi nên muốn bỏ gánh sớm Đối với chủ nhà thì việc cho thuê lại cũng rất phiền phức và mất thời gian.
Trên người Tân Lãng vừa vặn mang theo một đôi hạch đào, sau khi cùng Tô Thi Hàm nói chuyện về việc mở cửa hàng thì hản đã mang đôi hạch đào này theo. Chủ yếu là để phòng hờ lúc ký hợp đồng nếu chủ nhà hỏi đến công việc kinh doanh chính của cửa hàng, thì hắn cũng có thể lấy ra nói một chút.
Thế là hẳn lấy đôi hạch đào kia ra.
Đôi hạch đào này là trong khoảng thời gian Tô Thi Hàm ở cữ lúc không có việc gì làm thì hân làm để giết thời gian. Cho nên đây cũng chỉ là hạch đào phổ thông, cũng không có điêu khắc tinh tế như đôi hạch đào của cha Lâm Tiêu.
Chủ nhà nhìn thấy Tần Lãng lấy ra hạch đào cả người ngẩn ra.
Hắn là người Thượng Hải, hơn nữa đã hơn 30 tuổi. Tài sản có bất động sản và cửa hàng. Bình thường lúc không có chuyện gì làm cũng ưa thích kiếm một chút đồ văn hoá để chơi, tuy nhiên hắn không phải là sưu tập mà là mua đi bán lại. Nói trắng ra thì là một thương nhân thuần túy.
'Vừa nhìn thấy đôi hạch đào này, chủ nhà ánh mắt lập tức sáng lên.
Trong lòng của gã rất kích động, nhưng mà trên mặt thì như cũ không biến sắc nhìn Tân Lãng nói: "Đây chính là do anh khắc sao?"
"Đúng!"
“Hạch đào này rất hợp nhãn tôi, như này đi tôi ra giá 50,000 mua hach đào này đươc không?”
Hai người đang thảo luận hăng say thì đột nhiên di Vương tới gõ cửa.
“Tô tiểu thư! Cậu Tân dì không quấy rầy hai người chứ? Dì vừa mới dọn dẹp phòng ốc xong. Sau đó dì đi qua nhìn tụi nhỏ một chút thì phát hiện tụi nhỏ đã tỉnh nên dì đã thay bim cho tụi nó rồi, nhưng mà xem chừng tụi nhỏ đã đói, muốn được bú."
'Tô Thi Hàm nghe xong lập tức đứng lên
Sau khi trở lại phòng cho bọn nhỏ bú xong, ba người ôm tụi nhỏ đang tỉnh qua phòng khách chơi
Dì Vương hỏi: "Tô tiểu thư vừa nãy dì nghe tụi con đang thảo luận gì đó về việc buôn bán, các con đang dự định mở cửa hàng à?”
“Dạ, con cùng Tân Lãng chuẩn bị mở một cửa hàng ở gần đây” Tô Thi Hàm ôm con trả lời
“Ở qần đây sao? Hai ngày trước lúc đì đang tản bộ ở bên ngoài khu nhà, thì có thấy một căn nhà mặt tiền muốn chuyển nhượng. Dì nghe ngóng một chút thì biết là vợ của chủ cửa tiệm sắp sinh con ở dưới quê, chủ cửa hàng thì muốn về nhà phát triển vì vậy đang muốn chuyển nhượng gấp. Giá cả cũng rất hợp lý với lại cửa hàng cũng ở ngay bên ngoài khu nhà mình, Tô iểu thư và cậu Tân có muốn đi xem thử một chút không?"
Tô Thi Hàm cũng Tân Lãng nhìn nhau một cái rồi Tân Lãng nói: “Được! Vậy chút nữa dì Vương dẫn tôi đi xem một chút đi.”
Tô Thi Hàm nói: “Vậy hai người đi xem bây giờ luôn đi để em ở nhà trông ba đứa nhỏ cho, không có vấn đề gì đâu."
Tô Thi Hàm nghĩ càng sớm giải quyết xong vấn đề mở cửa hàng, thì sẽ càng sớm chia sẻ được áp lực. kinh tế với Tân Lãng,
Tân Lãng đi với dì Vương tới bên ngoài cửa tiệm, thì thấy trên cửa dán một thông báo chuyển nhượng.
Chủ cửa hàng nhìn thấy dì Vương thì hai người chào hỏi nhau, sau đó dì Vương nhiệt tình giới thiệu hai người họ với nhau.
Nghe nói Tân Lãng đang muốn thuê cửa hàng thì chủ cửa hàng lập tức tỉnh thần như được lên dây cót, nhiệt tình giới thiệu căn nhà cho Tân Lãng.
“Anh Tân, nếu như muốn mở cửa hàng ở khu vực này, thì căn nhà này thật sự là lựa chọn tốt nhất. Thật ra tiệm này tôi vừa mới mở hơn một năm thôi, sửa chữa trùng tụ thì cũng là từ lúc đó với lại phong cách trang trí bên trong cũng là dựa theo sở thích của sinh viên hai năm gần đây mà làm. Nếu lần này không phải do vợ dưới quê sanh con, trong nhà thì thúc giục tôi vẽ dưới phát triển thì tôi cũng sẽ không đóng cửa tiệm để về nhà đâu."
Tần Lãng nhìn trong tiệm một chút, đích xác là nơi này vừa mới sửa chữa trùng tu lại với phong cách tổng thể đơn giản rất thích hợp làm cửa hàng điêu khắc. Phía sau còn có một phòng vệ sinh cùng một cái phòng nhỏ hẳn là bình thường chủ cửa hàng ở đây, Tân Lãng cảm thấy có thể sửa sang phòng nhỏ này thành phòng làm việc được.
Sau đó thông bức tường bên ngoài, tiếp đó thay. bằng kính trong suốt thì lúc đó có thể thấy rõ phòng làm việc bên trong. Như vậy thì đủ sức thuyết phục. được khách hàng, nơi đây là đồ được làm bằng thủ công.
Tân Lãng sau khi xác đinh nói: “Cũng được! Vây chúng ta bàn chỉ tiết về việc cho thuê lại, hơn nữa hy vọng lúc ký hợp đồng tôi mong chủ nhà có thể mang các giấy tờ chứng nhận liên quan đến quyền sở hữu tới đây. Mặc dù là cho thuê lại nhưng ba bên cũng phải có
Chủ cửa hàng giơ ngón tay cái về phía Tân Lãng cười cười nói: "Anh Tân còn trẻ như vậy nhưng mà đầu óc rất sắc bén nha. Anh yên tâm, tôi hiểu nỗi băn khoăn của anh, tôi không phải là cò nhà đâu! Thời hạn thuê chỗ này còn có một năm, tôi đang gấp muốn cho. thuê lại nên sẽ không tăng giá đâu, tiền tôi đã trả rồi, một năm tiền thuê nhà là 100,000. Bây giờ giá chắc chẩn phải tăng, nhưng mà anh cứ đưa giá gốc cho tôi là được”
“Đối với tiền thuê sau này thì anh với chủ nhà cứ bàn với nhau. Đợi một chút rõi tôi lấy hợp đồng thuê nhà ra cho anh xem, nếu không có vấn đề gì thì tôi sẽ gọi điện thoại cho chủ nhà để họ tới ký hợp đồng”
Tân Lãng sau khi nhìn qua hợp đồng thuê nhà thì gật đầu đồng ý.
Tiền thuê ở gần trường học không rẻ, 100,000. thuê được một cửa hàng hơn 70m vuông là giá đã rất hợp túi tiền rồi, nếu mà hắn chậm hơn cỡ hai ngày thì cửa hàng này hẳn là đã có người thuê lai rồi
Chủ cửa hàng ở tiệm in bên cạnh soạn một hợp đồng, sau khi làm xong thì để Tần Lãng nhìn một lần rồi mới in ra.
Rất nhanh chủ nhà cũng mang giấy chứng nhận quyền sở hữu nhà đến đây, ba người trao đổi một chút, tất cả đều rất phù hợp,
Tân Lãng chụp giấy chứng nhận quyền sở hữu nhà rồi lưu lại, sau đó ba người cùng nhau ký lên hợp đồng cho thuê.
Chủ cửa hàng cầm hợp đồng nhìn Tân Lãng nói “Người anh em cậu đã giúp tôi giải quyết được vấn đề cấp bách, kế từ lúc nghe tin vợ sắp sanh thì trái tim tôi đã bay hẳn về nhà. Tôi cứ tưởng để sang nhượng lại cửa hàng này còn phải đợi rất lâu, không ngờ gặp được. người sảng khoái như cậu. Anh yên tâm trong tối hôm nay tôi sẽ dọn dẹp sạch sẽ toàn bộ đồ trong tiệm, ngày mai là anh có thể tới sắp xếp”
“Tốt” Tân Lãng gật đầu.
Chủ nhà ở một bên nhìn Tân Lãng một chút thấy hắn có chút trẻ tuổi hỏi: “Vừa nãy tôi nghe nói anh muốn thuê lại cửa hàng này để làm cửa hàng điêu khắc à Tân Lãng?”
“Tri trường điêu khäc đúng là tiềm lực rất lớn, bây giờ mọi người hầu như toàn bán đồ điêu khắc được. chạm khắc bãng máy. Tụi học sinh cũng thích, giá cả cũng rẻ lại đẹp. Không biết anh đã có nguồn nhập. hàng chưa? Chỗ tôi có người bạn làm nhập khẩu thiết bị, anh ấy có một kênh nhập hàng điêu khắc tốt, có muốn tôi móc nối cho không?"
Chủ thuê nhà cảm thấy Tân Lãng chắc chẩn là bán sản phẩm được điêu khắc bằng máy, bởi vì nó có thể sản xuất hàng loạt chi phí cũng thấp kiếm tiền dễ dàng.
Nhưng mà Tân Lãng lại lắc đầu: “Không cần! Cảm ơn ý tốt của anh, tôi không làm điêu khắc bằng máy, tôi là làm thưần điêu khắc thủ công”
Chủ thuê nhà càng thêm kinh ngạc, cũng là điêu. khắc nhưng mà điêu khắc bằng máy và điêu khắc thủ công hoàn toàn không cùng một cấp bậc. Thủ công là cao cấp hơn rất nhiều, lại tốn thời gian hao sức còn đòi hỏi kỹ thuật. Kỹ thuật không tốt thì chỉ là đang lãng phí thời gian và tiền bạc, nhưng mà nếu kỹ thuật tốt thì lúc đó bất kỳ một cái tác phẩm nào đều sẽ được bán giá trên trời ”'
“Anh làm thuần điêu khắc thú công sao? Anh đã có thành phẩm không? Anh Tần, anh còn trẻ như vậy tại sao lại lấy công việc liên quan đến thị trường văn hoá ra làm sân chơi? Nước chỗ này rất sâu đó nhat” Chủ nhà nói tương đối mờ mịt, hẳn là đang sợ Tân Lãng tới lúc đó giấy không nổi nên muốn bỏ gánh sớm Đối với chủ nhà thì việc cho thuê lại cũng rất phiền phức và mất thời gian.
Trên người Tân Lãng vừa vặn mang theo một đôi hạch đào, sau khi cùng Tô Thi Hàm nói chuyện về việc mở cửa hàng thì hản đã mang đôi hạch đào này theo. Chủ yếu là để phòng hờ lúc ký hợp đồng nếu chủ nhà hỏi đến công việc kinh doanh chính của cửa hàng, thì hắn cũng có thể lấy ra nói một chút.
Thế là hẳn lấy đôi hạch đào kia ra.
Đôi hạch đào này là trong khoảng thời gian Tô Thi Hàm ở cữ lúc không có việc gì làm thì hân làm để giết thời gian. Cho nên đây cũng chỉ là hạch đào phổ thông, cũng không có điêu khắc tinh tế như đôi hạch đào của cha Lâm Tiêu.
Chủ nhà nhìn thấy Tần Lãng lấy ra hạch đào cả người ngẩn ra.
Hắn là người Thượng Hải, hơn nữa đã hơn 30 tuổi. Tài sản có bất động sản và cửa hàng. Bình thường lúc không có chuyện gì làm cũng ưa thích kiếm một chút đồ văn hoá để chơi, tuy nhiên hắn không phải là sưu tập mà là mua đi bán lại. Nói trắng ra thì là một thương nhân thuần túy.
'Vừa nhìn thấy đôi hạch đào này, chủ nhà ánh mắt lập tức sáng lên.
Trong lòng của gã rất kích động, nhưng mà trên mặt thì như cũ không biến sắc nhìn Tân Lãng nói: "Đây chính là do anh khắc sao?"
"Đúng!"
“Hạch đào này rất hợp nhãn tôi, như này đi tôi ra giá 50,000 mua hach đào này đươc không?”