Chương : 29
Không khí lại tạm ngưng lần 2, mọi người lại túm năm tụm ba bàn tán.
- Lại có thêm người kìa.
- Buổi lễ này thật thu hút nhiều cao thủ!!!
- Sao ta nhìn mấy người kia quen quen??
- Lại thêm bốn tên quái vật a?!!
- Quả nhiên ai cũng muốn cưới Thiên hạ đệ nhất mỹ nhân nhỉ!!?
......
Tiểu Dương và Tiểu Minh đi đến, nhìn một lượt. Ngước lên nhìn nhóm bọn cô, chỉ thấy Hồng Ngục Đào giơ tay lên - Làm!
Hạ tay xuống chỉ cô - Vương!
Sau đó nở nụ cười - Vui!
Làm Vương vui!!!!!
Hai người cười một cái khiến đám nam nhân xung quanh ngẩn người. Nữ nhân phía dưới hò hét không rời. Khẽ làm ra một động tác hành lễ, biểu thị - Đã hiểu!!!
Tiểu Minh chắp tay, ra vẻ không quen biết, nói:
- Thỉnh các hạ nói rõ danh tính?!
- Bổn thần Đào Ngục Hồng!! - Phân thân của Hồng Ngục Đào lãnh đạm nói
- Bản vương Nguyệt Hắc Thiên!! - phân thân của cô lạnh lùng nói
- Ai, tại hạ tên Giang Ninh Thần!! - phân thân của Thần cà lơ phất phơ nói
- Ngụy!! - lãnh đạm phân thân Nguyệt
- Tại hạ Tú Tiểu Minh, tên kia là Phàn Tiểu Dương. - Tiểu Minh nở nụ cười, tự giới thiệu, coi bốn bản phân thân trước mặt chính là người thật
- Bốn vị có phiền...nếu so tài với tại hạ?! - Tiểu Dương hình như rất hứng phấn
- Được!!
Bốn phân thân theo chỉ thị của Nguyệt gật đầu. Tiểu Minh bật chế độ đồ sát, lao tới. Hai băng nhân ứng chiến với y là Ngụy và Đào Ngục Hồng. Tiểu Dương cũng không kém cạnh, nở nụ cười tàn khốc, ứng chiến với hai băng nhân còn lại. Ba tử thần, hai trong Thập đại Ác ma và một "con người". Cô ở phía trên nhìn đến hưng phấn, rất vui vẻ. Hắn không hiểu sao có chút mệt mỏi, dựa vào cô thiu thiu ngủ. Trịnh Lam Dực và Tần Úy Diên rất nghiêm túc ngồi một bên xem. Hồng Ngục Đào và Nguyệt vừa ăn trái cây vừa bàn luận rất náo nhiệt. Tiểu Minh một quyền hướng tới băng nhân của Hồng Ngục Đào, quyền này không nội lực, nhưng người thường dính vào, chắc chắn chết. Băng nhân của Hồng Ngục Đào cũng tới một quyền không kém cạnh. Hai quyền lực va chạm, kình phong bắn ra tứ phía, những người xung quanh bị đẩy lùi một đoạn xa, có bài người còn rơi khỏi khán đài. Tiểu Minh vừa định đánh thêm một quyền, bất chợt cúi xuống, tránh khỏi một cước nhanh như phong nhận của Ngụy. Vừa mới nhìn Ngụy một cái, Tiểu Minh liền nhảy sang một bên, một quyền của Đào Ngục Hồng giáng xuống làm cái "Rầm". Nền sàn đấu lõm một lỗ lớn, các đường nứt đang lan rộng. Tiểu Minh không khỏi đổ mồ hôi lạnh, đây mới chỉ là một phần ba thực lực thực sự. Tiểu Minh không dám nghĩ nhiều, lao lên đánh. Không khá hơn sao với y, Tiểu Dương vừa tránh một cước của Thần, lại nhanh chóng xoay người thoát khỏi một quyền của Nguyệt Hắc Thiên. Mặc dù Nguyệt Hắc Thiên "thừa hưởng" chiều cao vô cùng "khiêm tốn" của cô, nhưng mỗi cước lại vô cùng mạnh. Tiểu Dương và Tiểu Minh bị bốn băng nhân sắp hành cho ngập mặt. Những người xung quanh bây giờ chỉ còn lại mấy người có thực lực là chống chọi nổi. Mọi người phía dưới xem đến hưng phấn, cô cũng vô cùng vui vẻ. Đột ngột lúc này, một chưởng nội lực cực mạnh từ đâu bắn tới nhắm vào đám Tiểu Minh. Tiểu Dương nhíu mi, phất tà áo. Kình phong nổi lên, hai chưởng nội lực va chạm. "Ầm" một tiếng, mọi người đồng loạt ôm đầu. Cô liếc mắt nhìn, là một lão già. Mọi người dừng lại, nhìn lão già đang đứng trên bức tường kia mà xì xào bàn luận. Nhóm Tiểu Minh dừng lại cuộc chiến, vô cùng khó chịu nhìn y. Trần gia chủ đứng dậy, chỉ vào lão già kia mà nói:
- Ngươi là ai? Dám phá vỡ buổi lễ của ta? Hỗn trướng!!!
- Ta chỉ theo chỉ thị....tới lấy mạng ngươi! - lão già kia nói
- Ngươi...ai sai bảo ngươi? Ta đây trong sạch....không gây thù với ai? Làm gì có chuyện có người muốn giết ta chứ? - lão gia chủ kia mặt biến sắc, quát lớn
- Ngươi động tới tiểu thư nhà ta..làm nhục cô ấy...vì thế...con gái ngươi mới có cái danh hiệu này! - sát khí bỗng chốc nổi lên
- Ngươi...ngươi...nói láo!!
Trần gia chủ trợn trắng mắt, lắp bắp. Mọi người phía dưới lập tức xì xào bàn tán sôi nổi hơn hẳn. Đám bọn cô nhướng mi một cái, cùng nhau coi kịch hay đã bày ra trước mắt. Có nhiều nam nhân đã rời khỏi sàn đấu, khinh bỉ nhìn Trần Lan Như đứng chết lặng ở bên kia. Trần Lan Như sững người, không thể tin nổi nhìn cha mình. Trần Lão Vu - Trần gia chủ không dám đối mắt với con gái mình, trong mắt hiện rõ vẻ hoảng sợ. Đám Tiểu Minh phía dưới nhịn không được, ngước mắt lên nhìn cô, nói:
- Vương, ta sử lý chúng nó được không??
- Ân... - cô gật gật đầu
- Đám nhân loại hạ đẳng, dám phá đám cuộc vui của bổn gia!! - Tiểu Minh tính tình nóng nảy, mở miệng
- Các hạ là ai? Ta với các hạ không thân không quen, phiền đừng xen vào chuyện này! - lão già kia nhìn Tiểu Minh, nói
- Nhưng ngươi lại xen vào việc của ta! - Tiểu Dương lạnh lùng nhả ra một câu
- Tại hạ xen vào việc gì của các hạ? - lão già kia rõ ràng đang mất kiên nhẫn
- Tiểu Dương, ta muốn làm chuyện người lớn!!
Tiểu Minh không hiểu tại sao lại quay lại nói với Tiểu Dương một câu như vậy. Toàn trường im ắng đột ngột. Cô ở bên trên thích thú, Nguyệt và Hồng Ngục Đào trợn mắt, Trịnh Lam Dực và Tần Úy Diên há mồm, hắn mơ mơ màng màng đếch thèm để ý. Lão già kia chết lặng, Trần Lão Vu chết lặng, Trần Lan Như chết lặng, toàn trường chết lặng. Trên trời...từng hàng chim bay qua...
- Lại có thêm người kìa.
- Buổi lễ này thật thu hút nhiều cao thủ!!!
- Sao ta nhìn mấy người kia quen quen??
- Lại thêm bốn tên quái vật a?!!
- Quả nhiên ai cũng muốn cưới Thiên hạ đệ nhất mỹ nhân nhỉ!!?
......
Tiểu Dương và Tiểu Minh đi đến, nhìn một lượt. Ngước lên nhìn nhóm bọn cô, chỉ thấy Hồng Ngục Đào giơ tay lên - Làm!
Hạ tay xuống chỉ cô - Vương!
Sau đó nở nụ cười - Vui!
Làm Vương vui!!!!!
Hai người cười một cái khiến đám nam nhân xung quanh ngẩn người. Nữ nhân phía dưới hò hét không rời. Khẽ làm ra một động tác hành lễ, biểu thị - Đã hiểu!!!
Tiểu Minh chắp tay, ra vẻ không quen biết, nói:
- Thỉnh các hạ nói rõ danh tính?!
- Bổn thần Đào Ngục Hồng!! - Phân thân của Hồng Ngục Đào lãnh đạm nói
- Bản vương Nguyệt Hắc Thiên!! - phân thân của cô lạnh lùng nói
- Ai, tại hạ tên Giang Ninh Thần!! - phân thân của Thần cà lơ phất phơ nói
- Ngụy!! - lãnh đạm phân thân Nguyệt
- Tại hạ Tú Tiểu Minh, tên kia là Phàn Tiểu Dương. - Tiểu Minh nở nụ cười, tự giới thiệu, coi bốn bản phân thân trước mặt chính là người thật
- Bốn vị có phiền...nếu so tài với tại hạ?! - Tiểu Dương hình như rất hứng phấn
- Được!!
Bốn phân thân theo chỉ thị của Nguyệt gật đầu. Tiểu Minh bật chế độ đồ sát, lao tới. Hai băng nhân ứng chiến với y là Ngụy và Đào Ngục Hồng. Tiểu Dương cũng không kém cạnh, nở nụ cười tàn khốc, ứng chiến với hai băng nhân còn lại. Ba tử thần, hai trong Thập đại Ác ma và một "con người". Cô ở phía trên nhìn đến hưng phấn, rất vui vẻ. Hắn không hiểu sao có chút mệt mỏi, dựa vào cô thiu thiu ngủ. Trịnh Lam Dực và Tần Úy Diên rất nghiêm túc ngồi một bên xem. Hồng Ngục Đào và Nguyệt vừa ăn trái cây vừa bàn luận rất náo nhiệt. Tiểu Minh một quyền hướng tới băng nhân của Hồng Ngục Đào, quyền này không nội lực, nhưng người thường dính vào, chắc chắn chết. Băng nhân của Hồng Ngục Đào cũng tới một quyền không kém cạnh. Hai quyền lực va chạm, kình phong bắn ra tứ phía, những người xung quanh bị đẩy lùi một đoạn xa, có bài người còn rơi khỏi khán đài. Tiểu Minh vừa định đánh thêm một quyền, bất chợt cúi xuống, tránh khỏi một cước nhanh như phong nhận của Ngụy. Vừa mới nhìn Ngụy một cái, Tiểu Minh liền nhảy sang một bên, một quyền của Đào Ngục Hồng giáng xuống làm cái "Rầm". Nền sàn đấu lõm một lỗ lớn, các đường nứt đang lan rộng. Tiểu Minh không khỏi đổ mồ hôi lạnh, đây mới chỉ là một phần ba thực lực thực sự. Tiểu Minh không dám nghĩ nhiều, lao lên đánh. Không khá hơn sao với y, Tiểu Dương vừa tránh một cước của Thần, lại nhanh chóng xoay người thoát khỏi một quyền của Nguyệt Hắc Thiên. Mặc dù Nguyệt Hắc Thiên "thừa hưởng" chiều cao vô cùng "khiêm tốn" của cô, nhưng mỗi cước lại vô cùng mạnh. Tiểu Dương và Tiểu Minh bị bốn băng nhân sắp hành cho ngập mặt. Những người xung quanh bây giờ chỉ còn lại mấy người có thực lực là chống chọi nổi. Mọi người phía dưới xem đến hưng phấn, cô cũng vô cùng vui vẻ. Đột ngột lúc này, một chưởng nội lực cực mạnh từ đâu bắn tới nhắm vào đám Tiểu Minh. Tiểu Dương nhíu mi, phất tà áo. Kình phong nổi lên, hai chưởng nội lực va chạm. "Ầm" một tiếng, mọi người đồng loạt ôm đầu. Cô liếc mắt nhìn, là một lão già. Mọi người dừng lại, nhìn lão già đang đứng trên bức tường kia mà xì xào bàn luận. Nhóm Tiểu Minh dừng lại cuộc chiến, vô cùng khó chịu nhìn y. Trần gia chủ đứng dậy, chỉ vào lão già kia mà nói:
- Ngươi là ai? Dám phá vỡ buổi lễ của ta? Hỗn trướng!!!
- Ta chỉ theo chỉ thị....tới lấy mạng ngươi! - lão già kia nói
- Ngươi...ai sai bảo ngươi? Ta đây trong sạch....không gây thù với ai? Làm gì có chuyện có người muốn giết ta chứ? - lão gia chủ kia mặt biến sắc, quát lớn
- Ngươi động tới tiểu thư nhà ta..làm nhục cô ấy...vì thế...con gái ngươi mới có cái danh hiệu này! - sát khí bỗng chốc nổi lên
- Ngươi...ngươi...nói láo!!
Trần gia chủ trợn trắng mắt, lắp bắp. Mọi người phía dưới lập tức xì xào bàn tán sôi nổi hơn hẳn. Đám bọn cô nhướng mi một cái, cùng nhau coi kịch hay đã bày ra trước mắt. Có nhiều nam nhân đã rời khỏi sàn đấu, khinh bỉ nhìn Trần Lan Như đứng chết lặng ở bên kia. Trần Lan Như sững người, không thể tin nổi nhìn cha mình. Trần Lão Vu - Trần gia chủ không dám đối mắt với con gái mình, trong mắt hiện rõ vẻ hoảng sợ. Đám Tiểu Minh phía dưới nhịn không được, ngước mắt lên nhìn cô, nói:
- Vương, ta sử lý chúng nó được không??
- Ân... - cô gật gật đầu
- Đám nhân loại hạ đẳng, dám phá đám cuộc vui của bổn gia!! - Tiểu Minh tính tình nóng nảy, mở miệng
- Các hạ là ai? Ta với các hạ không thân không quen, phiền đừng xen vào chuyện này! - lão già kia nhìn Tiểu Minh, nói
- Nhưng ngươi lại xen vào việc của ta! - Tiểu Dương lạnh lùng nhả ra một câu
- Tại hạ xen vào việc gì của các hạ? - lão già kia rõ ràng đang mất kiên nhẫn
- Tiểu Dương, ta muốn làm chuyện người lớn!!
Tiểu Minh không hiểu tại sao lại quay lại nói với Tiểu Dương một câu như vậy. Toàn trường im ắng đột ngột. Cô ở bên trên thích thú, Nguyệt và Hồng Ngục Đào trợn mắt, Trịnh Lam Dực và Tần Úy Diên há mồm, hắn mơ mơ màng màng đếch thèm để ý. Lão già kia chết lặng, Trần Lão Vu chết lặng, Trần Lan Như chết lặng, toàn trường chết lặng. Trên trời...từng hàng chim bay qua...