Chương : 142
“Bất luận xảy ra chuyện gì, cha mẹ đều sẽ bảo vệ Liên Nhi thật tốt.”
Trong đầu Phượng Khuynh Liên vang lên lời nói mà rất lâu trước đây, cha nàng cũng đã nói với nàng, rõ ràng là chỉ mới qua một năm mà thôi, cũng đã giống như là qua lâu lắm rồi, nàng trước nay cũng chưa từng nghĩ tới, người thứ hai nói “bảo hộ nàng”, sẽ là Phương Hồng Đậu.
Loại thể nghiệm này …… Thật đúng là quá mức vi diệu a.
“Phu nhân……” Phượng Khuynh Liên treo trên mặt nụ cười theo thói quen, lễ phép, nhưng cũng lại xa cách, nàng nhàn nhạt nói: “Lần trước, phu nhân bởi vì bị người khác đẩy từ sau lưng, thiếu chút nữa bỏ mạng dưới kiếm của Nhạc chưởng môn, vì sao phu nhân chưa từng hoài nghi ta vậy?”
“Bởi vì ta biết ngươi sẽ không làm chuyện như vậy nha.” Chuyện qua đi cũng đã nhiều ngày vậy rồi, Hồng Đậu tuy rằng thấy kỳ quái không hiểu tại sao Phượng Khuynh Liên lại đột nhiên nhắc tới chuyện này, nhưng nàng vẫn thành thật trả lời: “Phượng di nương là người có trí tuệ lớn, có số mệnh cao cả, ngươi khác hẳn những nữ tử khuê các bình thường đó, cũng hoàn toàn không giống những tiểu nữ nhân hậu viện kia, tâm tính phẩm cách của ngươi, đều định trước rằng ngươi sẽ không chỉ bởi một người nam nhân chơi thủ đoạn nhỏ với nữ nhân khác, nếu dufngc ách nói thích hợp hơn…… Đó chính là nữ nhân hậu trạch khác giống như cac loài chim hoàng oanh, bói cá, phải dựa vào nam nhân mà sống, dù giọng dễ nghe, ngoại hình đẹp đẽ, thì cũng không thể bay lên được Cửu Trọng Thiên, nhưng Phượng di nương ngươi thì khác, ngươi chính là phượng hoàng, phượng hoàng có thể tắm lửa trùng sinh!”
Thần sắc Phượng Khuynh Liên bỗng nhiên khựng lại, đồng tử mắt co chặt.
Hồng Đậu rốt cuộc nói đến mức chính bản thân nàng cũng xúc động lên, ngẫm lại thì trong nguyên văn, Phượng Khuynh Liên đầu tiên là một lòng si tình với Thẩm Lạc Ngôn, nhưng sau khi phát hiện Thẩm Lạc Ngôn chỉ coi nàng như một thế thân, nàng liền thuận tay cắt đứt mối quan hệ, quyết đoán lựa chọn từ bỏ tình cảm này, tuy nói tình cảm đầu tiên của nàng trên thực tế là có tính chất bị lừa gạt, nhưng Phượng Khuynh Liên cũng không bởi vậy mà tuyệt vọng với nam nhân và tình yêu, về sau lại phát hiện Du Tử Tức thật lòng với mình, nàng cũng không thèm để ý ánh mắt thế tục, bất luận Du Tử Tức có phải Giáo chủ Ma giáo hay không, nàng cũng sẽ ở trước mặt đám người võ lâm chính phái đó, liều mạng bảo vệ Du Tử Tức chu toàn.
Nữ chủ không có điểm xấu nào kiểu như này đã rất khó thấy, hơn nữa Hồng Đậu lại không có chứng ghét phụ nữ, nếu vứt lại thân phận nữ phụ thế thân này của nàng mà nói, nàng cũng thật sự có thể ôm thái độ thưởng thức mà lấy thân phận người ngoài cuộc xem diễn.
“Ở trong mắt phu nhân…… Thiếp thân là phượng hoàng sao?” Phượng Khuynh Liên bất giác giương khóe môi, ý cười nhàn nhạt đã mờ mịt hơn rất nhiều, một chút cũng không chân thật, càng không thể nói rõ rốt cuộc là tự giễu hay là đang châm chọc.
Phượng gia bị giết cả nhà, chỉ dư lại một mình nàng, cho dù là lão Trang chủ thương tiếc nàng, cho nàng vào phủ làm thiếp, nhưng cũng không thể ngăn được người khác nói ra nói vào sau lưng, vấn đề được nói nhiều nhất, cũng chẳng qua nói nàng là tai tinh* (ngôi sao tai họa) thôi, nàng là phượng hoàng tắm lửa trùng sinh …… Hồng Đậu là người đầu tiên nói như vậy.
Vừa lúc này, cửa thư phòng lại mở, Diệp Thu Bạch bước vào nhìn thấy Hồng Đậu, liền cười, “Phu nhân cũng tới.”
“Diệp Minh chủ!” Hồng Đậu vội cười chào hỏi.
“Thiếp thân cáo lui trước.” Phượng Khuynh Liên cầm lấy một quyển sách đặt lên bàn, hướng về phía Diệp Thu Bạch nói lời cảm tạ, “Đa tạ sách của Diệp Minh chủ, thiếp thân đọc xong sẽ trả lại.”
Diệp Thu Bạch gật đầu, “Phượng di nương đi thong thả.”
Phượng Khuynh Liên không hề ở lâu, trực tiếp rời khỏi thư phòng.
Hóa ra Phượng Khuynh Liên lại tới đây mượn sách sao?
Nghĩ đến đây, sự vi diệu trong lòng Hồng Đậu liền bớt đi không ít.
Trong đầu Phượng Khuynh Liên vang lên lời nói mà rất lâu trước đây, cha nàng cũng đã nói với nàng, rõ ràng là chỉ mới qua một năm mà thôi, cũng đã giống như là qua lâu lắm rồi, nàng trước nay cũng chưa từng nghĩ tới, người thứ hai nói “bảo hộ nàng”, sẽ là Phương Hồng Đậu.
Loại thể nghiệm này …… Thật đúng là quá mức vi diệu a.
“Phu nhân……” Phượng Khuynh Liên treo trên mặt nụ cười theo thói quen, lễ phép, nhưng cũng lại xa cách, nàng nhàn nhạt nói: “Lần trước, phu nhân bởi vì bị người khác đẩy từ sau lưng, thiếu chút nữa bỏ mạng dưới kiếm của Nhạc chưởng môn, vì sao phu nhân chưa từng hoài nghi ta vậy?”
“Bởi vì ta biết ngươi sẽ không làm chuyện như vậy nha.” Chuyện qua đi cũng đã nhiều ngày vậy rồi, Hồng Đậu tuy rằng thấy kỳ quái không hiểu tại sao Phượng Khuynh Liên lại đột nhiên nhắc tới chuyện này, nhưng nàng vẫn thành thật trả lời: “Phượng di nương là người có trí tuệ lớn, có số mệnh cao cả, ngươi khác hẳn những nữ tử khuê các bình thường đó, cũng hoàn toàn không giống những tiểu nữ nhân hậu viện kia, tâm tính phẩm cách của ngươi, đều định trước rằng ngươi sẽ không chỉ bởi một người nam nhân chơi thủ đoạn nhỏ với nữ nhân khác, nếu dufngc ách nói thích hợp hơn…… Đó chính là nữ nhân hậu trạch khác giống như cac loài chim hoàng oanh, bói cá, phải dựa vào nam nhân mà sống, dù giọng dễ nghe, ngoại hình đẹp đẽ, thì cũng không thể bay lên được Cửu Trọng Thiên, nhưng Phượng di nương ngươi thì khác, ngươi chính là phượng hoàng, phượng hoàng có thể tắm lửa trùng sinh!”
Thần sắc Phượng Khuynh Liên bỗng nhiên khựng lại, đồng tử mắt co chặt.
Hồng Đậu rốt cuộc nói đến mức chính bản thân nàng cũng xúc động lên, ngẫm lại thì trong nguyên văn, Phượng Khuynh Liên đầu tiên là một lòng si tình với Thẩm Lạc Ngôn, nhưng sau khi phát hiện Thẩm Lạc Ngôn chỉ coi nàng như một thế thân, nàng liền thuận tay cắt đứt mối quan hệ, quyết đoán lựa chọn từ bỏ tình cảm này, tuy nói tình cảm đầu tiên của nàng trên thực tế là có tính chất bị lừa gạt, nhưng Phượng Khuynh Liên cũng không bởi vậy mà tuyệt vọng với nam nhân và tình yêu, về sau lại phát hiện Du Tử Tức thật lòng với mình, nàng cũng không thèm để ý ánh mắt thế tục, bất luận Du Tử Tức có phải Giáo chủ Ma giáo hay không, nàng cũng sẽ ở trước mặt đám người võ lâm chính phái đó, liều mạng bảo vệ Du Tử Tức chu toàn.
Nữ chủ không có điểm xấu nào kiểu như này đã rất khó thấy, hơn nữa Hồng Đậu lại không có chứng ghét phụ nữ, nếu vứt lại thân phận nữ phụ thế thân này của nàng mà nói, nàng cũng thật sự có thể ôm thái độ thưởng thức mà lấy thân phận người ngoài cuộc xem diễn.
“Ở trong mắt phu nhân…… Thiếp thân là phượng hoàng sao?” Phượng Khuynh Liên bất giác giương khóe môi, ý cười nhàn nhạt đã mờ mịt hơn rất nhiều, một chút cũng không chân thật, càng không thể nói rõ rốt cuộc là tự giễu hay là đang châm chọc.
Phượng gia bị giết cả nhà, chỉ dư lại một mình nàng, cho dù là lão Trang chủ thương tiếc nàng, cho nàng vào phủ làm thiếp, nhưng cũng không thể ngăn được người khác nói ra nói vào sau lưng, vấn đề được nói nhiều nhất, cũng chẳng qua nói nàng là tai tinh* (ngôi sao tai họa) thôi, nàng là phượng hoàng tắm lửa trùng sinh …… Hồng Đậu là người đầu tiên nói như vậy.
Vừa lúc này, cửa thư phòng lại mở, Diệp Thu Bạch bước vào nhìn thấy Hồng Đậu, liền cười, “Phu nhân cũng tới.”
“Diệp Minh chủ!” Hồng Đậu vội cười chào hỏi.
“Thiếp thân cáo lui trước.” Phượng Khuynh Liên cầm lấy một quyển sách đặt lên bàn, hướng về phía Diệp Thu Bạch nói lời cảm tạ, “Đa tạ sách của Diệp Minh chủ, thiếp thân đọc xong sẽ trả lại.”
Diệp Thu Bạch gật đầu, “Phượng di nương đi thong thả.”
Phượng Khuynh Liên không hề ở lâu, trực tiếp rời khỏi thư phòng.
Hóa ra Phượng Khuynh Liên lại tới đây mượn sách sao?
Nghĩ đến đây, sự vi diệu trong lòng Hồng Đậu liền bớt đi không ít.