Chương 41: Chương 41
Đạo diễn Đường muốn dùng ước định gần như không hợp tình hợp lý này dọa lùi Diêm Nguyệt Thanh.Cô nói thì dễ nghe nhưng ai mà biết được sau này sẽ động tay động chân gì vào việc đầu tư? Toàn bộ do anh ta tự xử lý, có mấy người dám đâm đầu vào?Nhưng mà… Đạo diễn Đường ấy à, anh ta sai quá sai rồi.Anh ta nào biết hiện giờ Diêm Nguyệt Thanh đang kích động muốn chết rồi!Ôi thần linh, còn chuyện tốt này sao?Tối hôm qua cô còn đang suy nghĩ phải làm sao để liên lạc bàn bạc với nhà máy sản xuất thuốc.Bây giờ hay rồi, đạo diễn Đường thầu hết từ A-Z, còn cô thì chỉ cần đưa tiền là xong!Con mẹ nó, sướng vãi chưởng thật đấy!(◡)Cô sợ đạo diễn Đường đổi ý, lập tức trả lời lại: “Được! Anh gửi số tài khoản cho tôi.”Đạo diễn Đường nửa tin nửa ngờ, đọc một dãy số tài khoản ngân hàng.Diêm Nguyệt Thanh cầm điện thoại bấm vài cái.Hai giây sau, đạo diễn Đường nhận được một tin nhắn.[Thẻ ICBC mã số 2653 của bạn đã nhận được: 20.000.000 nhân dân tệ, số dư hiện tại: 23.650.000 nhân dân tệ.]Đạo diễn Đường bị làm cho hoảng cmn hồn luôn rồi, hai mắt anh ta trừng lớn.Cùng lúc đó, hệ thống nhắc nhở.[Chúc mừng ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ khởi đầu, phần thưởng: năm triệu nhân dân tệ.]Diêm Nguyệt Thanh phấn khích đến phát điên!Ngay sau đó, hệ thống nói tiếp.[Tôi thẩm tra được trước đây ký chủ đã nợ năm triệu nhân dân tệ, bây giờ ký chủ có lấy tiền trả nợ không?]Không được!Khuôn mặt của Diêm Nguyệt Thanh lập tức suy sụp.Năm triệu nhân dân tệ còn chưa cầm nóng tay mà đã muốn lấy của cô rồi ư?[Ây, khoản nợ năm triệu nhân dân tệ là do nguyên chủ bị Diêm Khang đe dọa ép buộc ký tên mà, vậy mà còn muốn ta trả khoản nợ đó sao?]Hệ thống rất bình tĩnh.[Qua thẩm tra thì thấy việc ký nợ có tuân thủ theo trình tự pháp lý của pháp luật.]Đậu xanh đậu đen đậu phộng đậu mè! Tức á!ヽ (`Д´)ノDiêm Nguyệt Thanh không nói nên lời!Đồ con rùa rụt cổ Diêm Khang, anh ta ra ngoài đánh bạc thua lỗ vẫn chưa tính đến, mà còn cố tình đụng chạm đến những kẻ quyền thế, ngay cả tiền đánh bạc cũng có thể rửa thành tiền nợ hợp pháp… Đúng là ăn đủ rồi!Cô hờn dỗi.[Trả đi, trả đi, trả xong sớm sống thoải mái hơn.]Hệ thống nói: [Đã xử lý xong cho ký chủ.]Sau đó không còn âm thanh nào nữa.Diêm Nguyệt Thanh: ! Đáng ghét!Mấy người đã từng mang nợ năm triệu nhân dân tệ chưa?Cô thì nợ rồi đấy.Tiền bay cái vèo ra khỏi tay cô! Đau lòng quá mà! ಸ_ಸDiêm Nguyệt Thanh tức giận nghiến răng, sớm muộn gì cô cũng phải tìm Diêm Khang để đòi lại món nợ này!Ở bên kia, cuối cùng đạo diễn Đường cũng tỉnh dậy sau cú sốc hai mươi triệu nhân dân tệ.Anh ta ngẩng đầu đối diện với vẻ mặt hơi u ám của Diêm Nguyệt Thanh, dường như đây là lần đầu tiên anh ta biết đến kiểu phụ nữ này, anh ta hít sâu một hơi rồi trịnh trọng giải thích.“Xin lỗi cô rất nhiều, lúc trước tôi đã hiểu lầm cô.”Nếu đạo diễn Đường vẫn cảm thấy đối phương vì nhắm đến mình mà lại có thể thoải mái rút ra hai mươi triệu, thì anh ta cũng tự tin thái quá rồi.“A?” Diêm Nguyệt Thanh hoàn hồn, cô xua tay: “Không sao đâu, không sao đâu.”Đạo diễn Đường khâm phục nói.“Cô Diêm, tôi tự nhận mình đối xử với Đường Đường rất tốt, nhưng tôi nhận ra những gì mình làm còn lâu mới bằng sự tận tâm của cô! Cảm ơn cô vì hôm nay đã dạy cho tôi một bài học.”Vẻ mặt của anh ta rất nghiêm túc, thái độ tốt đến mức Diêm Nguyệt Thanh cảm thấy… Nếu hệ thống xác định ký chủ là đạo diễn Đường thì lúc này độ thiện cảm của anh ta sẽ thẳng thừng bùng nổ cho mà xem.Ở sát vách, Đường Đường đang dụi vào lòng mẹ Lưu, mũi của cô bé đỏ bừng vì khóc quá nhiều.“Dì, dì nhìn xem, ngay cả cha của cháu cũng xin lỗi rồi! Cháu chỉ biết chị Nguyệt Thanh thật lòng đối xử tốt với cháu…”Mẹ Lưu cũng rất cảm động, nhiều năm trời trôi qua, cuối cùng cũng xuất hiện một người đơn thuần đối xử tốt với Đường Đường!Chị ấy vỗ lưng Đường Đường để an ủi.“Đi nào, dì mang cháu đến gặp cô ấy.”Đường Đường dịu mắt: “Đừng mà! Nếu chị Nguyệt Thanh biết hôm nay cha của cháu cố tình đưa cháu đến đây để vạch trần chị ấy thì chị ấy chắc chắn sẽ không vui! Hay là… Hay là để lần sau ghi hình cháu với chị ấy gặp nhau cũng được.”.