Chương 32: Chương 32
"Không phải con hoang cơ à, vậy thì cha nó là ai?" Cả người Diêm Khang toàn mùi rượu sáp đến gần: "Vì thằng con hoang này mà nhà họ Diêm đã bị người ta nhạo báng bao nhiêu năm rồi?""Nhạo báng?" Diêm Nguyệt Thanh nghe mà mắc cười: "Nếu như cảm thấy bị nhạo báng thì ông nội cũng sẽ không công khai sự tồn tại của con trai tôi! Ngược lại là anh! Diêm Khang, một trăm triệu tiền nợ cờ bạc kia mới khiến cho người ta nhạo báng đấy?""Nhà họ Diêm lớn như vậy, tao thua một trăm triệu thì có làm sao? Hơn nữa, tao có thể thua là bởi vì tao có bản lĩnh kiếm lại tiền về!" Diêm Khang mặt dày vô sỉ nói: "Còn mày.Haha, hồi trước ở thành phố C, ai mà không biết cô hai nhà họ Diêm băng thanh ngọc khiết? Kết quả thì sao, nữ thần trong lòng vô số tên nhà giàu lại bằng lòng hạ tiện, mặc kệ hôn ước với nhà họ Lâm, ở bên ngoài làm lớn bụng rồi trở về? Vì chuyện này mà đến nay tao vẫn không ngẩng đầu lên được ở chỗ Lâm Khải Minh đấy!"Ánh mắt Diêm Nguyệt Thanh hơi lạnh: "Vì vậy nên sau khi tôi vào giới giải trí thì anh đã ra lệnh công bố phủ nhận thân phận của tôi, muốn cho tôi một bài học à?""Mày muốn vào giới giải trí để chứng minh bản thân, nhưng nhà họ Diêm không muốn dính líu gì đến giới giải trí, phủ nhận quan hệ với mày thì có sao?""Là quyết định của ông nội hay là quyết định của anh?""Mày quan tâm quyết định của ai làm gì? Diêm Nguyệt Thanh, mày có liêm sỉ không? Vừa muốn phân rõ giới hạn với gia đình mà lại vừa ở bên ngoài lợi dụng thân phận địa vị của nhà họ Diêm? Nếu mày giỏi như thế thì dẫn con trai mày cút đi nhanh! Tiêu tiền của nhà họ Diêm mà còn dám kêu gào nhà họ Diêm không đúng?" Diêm Khang liếc mắt nhìn cô một cái: "Mày có biết một tháng phải chi bao nhiêu tiền ở bệnh viện cho con trai mày không hả? Năm trăm nghìn đấy! Nhà nào có thể để nó tiêu ngần ấy tiền? Mày kiếm được bao nhiêu tiền trong làng giải trí? Có thể bù đắp cho lỗ hổng trong năm năm này không?"Diêm Nguyệt Thanh nghe Diêm Khang nói, bỗng nhiên trong đầu hơi rối loạn.Trong sách cũng không miêu tả kỹ gia đình Diêm Nguyệt Thanh, toàn bộ ký ức của cô đối với nhà họ Diêm đều đến từ nguyên chủ.Từ trong trí nhớ, cô biết rằng nhà họ Diêm vẫn để cho con trai cô nằm trong bệnh viện, mà số tiền nguyên chủ kiếm được đều bị cướp đoạt sạch sẽ không chừa một cắc nào.Nhà họ Diêm như lũ quỷ hút máu đối với nguyên chủ vậy!Tuy nhiên! Có vẻ như có một chút xung đột ở đây.Từ khi sinh ra Diêm Vọng đã ở trong phòng VIP, nếu như không phải nhà họ Diêm đồng ý thì lúc ấy nguyên chủ cũng không thể gánh vác chi phí cao như vậy.Kiếm được nhiều tiền hơn trong giới giải trí thì cũng là chuyện của đỉnh lưu! Đối với một nghệ sĩ nhỏ ba năm vẫn còn ở tuyến mười tám* mà nói thì nuôi sống bản thân còn khó chứ huống chi là tiền thuốc men của con trai.*Chỉ những người không tên tuổi, không nổi tiếngMặt khác, từ nhỏ đến lớn, thậm chí đến lúc mang thai sinh con, giống như nguyên chủ đã tự mình trải qua vậy.Còn khoảng thời gian ở nhà tu dưỡng, đến sau khi vào giới giải trí thì ký ức đều trở nên vô cùng mơ hồ!Cũng không thể nói là mơ hồ! Cảm giác đó, làm thế nào để mô tả được đây?Nếu coi thời điểm sinh con là một điểm phân chia thì trước khi sinh con, ký ức của cô cứ giống như đang xem một bộ phim truyền hình, tất cả các chi tiết đều được ghi nhớ trong lòng; nhưng sau khi sinh con lại giống như đang đọc sách, tuy rằng cũng biết cốt truyện, nhưng trí nhớ đều dựa vào lời miêu tả trong sách nên cũng không quá chân thật.Sau khi bị Diêm Khang nói một tràng như vậy, cô không dám phán đoán, đến tột cùng là ai đúng ai sai? Cô chỉ có thể hít thật sâu, bình tĩnh nói: "Chuyện của con trai tôi, về sau tôi sẽ phụ trách tất cả, không cần đến nhà họ Diêm quan tâm."Diêm Khang nghe vậy thì cười: "Được, mày có khí phách đấy, viện phí tháng sau mày tự đi mà đóng đi!".