Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Nữ Nhi Là Kẻ Tử Thù Đời Trước

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Nữ Nhi Là Kẻ Tử Thù Đời Trước
  3. Chương 122

Chương 122

Hạ Thiệu Đình ra roi thúc ngựa chạy về phía cổng cung, trong lòng nảy sinh một dự cảm chẳng lành.

Khi hắn chạy đến cung Long Càn, nội thị đã sớm chờ ở cửa điện thấy hắn xuất hiện bèn vội vàng đi lên nghênh đón: “Hạ tướng quân, cuối cùng thì ngài cũng đến, mau mau mau, bệ hạ muốn gặp ngài!”

Hắn cũng không dám hỏi tường tận, vội vàng đi theo sau nội thị vào điện, đến nơi thì phát hiện Đường Tùng Niên, Khâu Trọng cùng các trọng thần trong triều đang quỳ trong điện; ngoài ra còn có các phi tần hậu cung như Trịnh quý phi, Diêu phi đang khẽ nức nở, thấy thế trái tim hắn lập tức siết chặt, sắc mặt cũng trở nên vô cùng xấu.

“Bệ hạ, Hạ tướng quân đến rồi ạ.”

Hạ Thiệu Đình tiến lên vài bước, quỳ ‘bụp’ xuống đất, khàn giọng mà gọi:” Bệ hạ, thần Hạ Thiệu Đình…”

Thiên Hi đế xoay đầu lại đầy khó nhọc, nói bằng giọng suy yếu: “Thiệu Đình, khanh, khanh lại gần đây chút.”

Hạ Thiệu Đình lê gối tới trước giường, bấy giờ hắn đã nhìn rõ khuôn mặt trắng bệch không chút sắc máu cùng hơi thở mỏng manh yếu ớt của Thiên Hi đế, trái tim hắn như thể bị ai đó bóp nghẹn: “Bệ hạ……”

“Thiệu Đình, khanh còn nhớ mình đã đồng ý chuyện gì với trẫm không?” Thiên Hi đế dùng sức lực cuối cùng để nắm chặt tay hắn, thở hổn hển hỏi.

“Thần còn nhớ ạ, thần sẽ mãi mãi khắc ghi lời hứa ấy, giành lại sáu châu Bắc Cương, mở rộng biên giới lãnh thổ, giương cao thanh danh của Đại Tể.” Hắn nghẹn ngào trả lời.

“Được, khanh nhớ thì tốt, trẫm, trẫm e rằng không thể nhìn thấy ngày đó rồi….nhưng mà, Thái tử còn đây, Đại Tề còn đây, trẫm ở dưới cửu tuyền cũng sẽ đợi, đợi đến ngày khanh đạt thành chí lớn.” Thiên Hi đế càng thở càng thều thào, nói rồi ông lại khó khăn mà nhìn về phía Triệu Nguyên Hựu đang nước mắt đầy mặt.

“Nguyên Hựu, khi nào đến ngày đó, con nhất định phải đến trước linh vị của trẫm, chính miệng nói chuyện này cho trẫm biết…”

Triệu Nguyên Hựu nức nở gật đầu liên tục.

Ánh mắt của Thiên Hi đế bắt đầu tan rã, giọng nói càng lúc càng nhỏ: “Tùng Niên, Khâu Trọng, Vi Lương…”

“Đường đại nhân, Khâu đại nhân, Vi đại nhân!” Lập tức có nội thị gọi ba người Đường Tùng Niên đang ở ngoài bình phong vào.

Nhóm người Đường Tùng Niên không dám chậm trễ, ai cũng vội vàng bước vào và quỳ ở trước giường, khi nhìn thấy hoàng đế nằm trên giường đã hấp hối, hơi thở khó nhọc, ba người không hẹn mà cùng cất tiếng gọi: “Bệ hạ….”

“Các vị ái khanh, nay trẫm giao lại Thái tử cho các vị, mong các vị hết lòng trợ giúp Thái tử giống như những năm qua đã trợ giúp cho trẫm.” Thiên Hi đế nói phều phào.

“Chúng thần tất không phụ sự phó thác của bệ hạ, tất sẽ cúc cung tận tụy, đến chết mới thôi!” Ba người cùng lúc cất tiếng cam đoan.

“Tốt, tốt, tốt…..” Thiên Hi đế nở một nụ cười thanh thản.

Chỉ trong chốc lát, chòng mắt ông tan rã, giữa cơn mê man dường như có một làn khói nhẹ từ cửa điện bay vào, làn khói dần tản ra, sau đó xuất hiện một khuôn mặt dịu dàng quen thuộc nhìn ông đầy trìu mến, người nọ nhẹ nhàng hành lễ với ông, cánh môi mấp máy: “Bệ hạ….”

Ông nở nụ cười với người đến, rồi chậm chậm vươn tay ra: “Hoàng hậu…..”

Mọi người chỉ thấy Thiên Hi đế vươn tay về phía cánh cửa, trong miệng lẩm bẩm gọi gì đó, sau đó cánh tay bỗng nhiên thõng xuống.

“Bệ hạ!”

“Phụ hoàng!”

Sau khi Hạ Thiệu Đình rời đi, Đường Quân Dao nằm trên giường lăn qua lộn lại, không thể ngủ tiếp nữa.

Nửa đêm canh ba trong cung có lời triệu gấp, chẳng lễ bệnh tình của hoàng đế có biến rồi sao? Tính kỹ lại, Thái Tôn hoàng đế của đời trước cũng băng hà trong khoảng hai năm này.

Nàng cảm thấy khá khó chịu, đời trước nàng chưa từng tiếp xúc với Thiên Hi đế nên hiểu biết của nàng về ông cũng chỉ qua sử sách, hay được nghe bách quan vạn dân hay Triệu Nguyên Hựu kể lại, vì thế đối với nàng mà nói Thiên Hi đế chính là một nhân vật trong sử sách.

Nhưng đời này thì không giống vậy, từ nhỏ nàng đã vào cung, thỉnh thoảng sẽ tiếp xúc với ông nên cũng cảm nhận sự ấm áp và từ ái của ông.

Ngay cả một người kiêu ngạo như lão già nhà nàng cũng có một loại kính nể cùng thần phục xuất phát từ tận đáy lòng với vị ngồi trên ghế rồng này.

Thực ra đâu chỉ có ông ấy, các đại thần trong triều làm gì có người nào không thật sự thần phục ông? Vào triều đại của Thiên Hi đế, quân thần đồng lòng, nhờ vậy mới có thể gầy dựng nền móng vững chắc cho thời đại hưng thị của Đại Tề.

Cũng không biết đã qua bao lâu, xa xa vọng lại tiếng chuông ‘bang’ một tiếng, làm nàng giật cả mình, sau khi suy nghĩ kỹ càng, nàng phát hiện ra tiếng chuông hình như vọng đến từ phương hướng của hoàng thành, trái tim nàng không khỏi thắt lại.

Lại ‘bang’ một tiếng nữa, nàng choàng tạm chiếc áo gấm, vội vàng ra ngoài.

Lam Thuần cùng đám thị nữ đợi ở ngoài phòng thấy thế cũng vội vã đi theo.

“Tào Thăng đâu? Phạm Quảng đâu? Mau sai người đi nhìn xem có phải đã xảy ra chuyện gì rồi không?” Đường Quân Dao lớn tiếng phân phó, chẳng bao lâu, Tào Thăng đã hấp tấp chạy tới.

“Phu nhân, bệ hạ……..băng hà rồi!”

Cơ thể Đường Quân Dao chao đảo.

Quả nhiên là như vậy.

Nàng cắn chặt cánh môi, đè xuống cảm cảm giác khó chịu trong lòng, rồi bình tĩnh phân phó hạ nhân thay rải lụa đỏ trong phủ.

Chẳng mấy chốc, bầu không khí vui mừng khắp phủ đã bị thay thế bởi đồ trắng tang thương.

Hoàng đế băng hà, kinh thành thiết lập giới nghiêm, hiện nay Hạ Thiệu Đình là võ tướng đứng đầu nên phải đích thân canh giữ, để phòng ngừa những phần tử thừa cơ gây rồi làm loạn lòng người.

Mấy ngày này, hắn không có thời gian để về phủ, chỉ có thể cho người truyền lời về, bảo Đường Quân Dao không cần lo lắng vân vân.

Đường Quân Dao chỉ đành nén sốt ruột trong lòng mà kiên nhẫn chờ đợi.

Mãi tới khi cử hành đại điển đăng cơ, Thái tử Triệu Nguyên Hựu chính thức kế vị, đổi niên hiệu là Cảnh Xương, lấy năm sau là năm đầu tiên của Cảnh Xương.

Sau khi đại điển đăng cơ kết thúc, Đường Quân Dao cuối cùng mới đợi được bóng dáng của Hạ Thiệu Đình.

Hạ Thiệu Đình giang rộng hai tay, đỡ lấy thê tử mới cưới đang bổ nhào về phía mình, chàng hôn một cái lên trán nàng và nói với giọng đầy áy náy: “Xin lỗi vì đã để nàng phải một mình ở nhà lo lắng hốt hoảng.”

“Thiếp không sao cả, chỉ là lo lắng cho chàng thôi, thế cha sao rồi? Người cũng về nhà rồi sao?” Đường Quân Dao ngửa đầu trong lòng chàng, hỏi.

“Nàng yên tâm, ta tự mình đứa cha về phủ rồi mới quay lại.” Hạ Thiệu Đình dắt nàng về phòng, chọn vài chuyện đã xảy ra trong những ngày vừa qua nhưng không quan trọng lắm kể lại cho nàng.

Đường Quân Dao kiên nhẫn lắng nghe, trong lòng có chút khó chịu không nói nên lời.

Khi hoàng đế được quy táng trong hoàng lăng, cũng là thời điểm bước vào năm Cảnh Xương thứ nhất, Cảnh Xương đế trẻ tuổi Triệu Nguyên Hựu chính thức hạ chỉ, sắc phong nguyên phối Vương phi Lương Dục Yên làm Hoàng hậu, tất cả đều giống như đời trước, Đường Quân Dao cũng không cảm thấy bất ngờ.

Trong nửa năm ngắn ngủi này, dù là phu quân nàng hay lão già nhà nàng đều bận ngập đầu, việc mấy ngày không thấy bóng dáng của họ đã trở thành chuyện bình thường, Đường Quân Dao dần dần cũng quen.

Lúc này, nàng đang được đám Lam Thuần giúp thay triều phục của cáo mệnh phu nhân, để vào cung triều bái tân Hoàng hậu.

Nhìn mình trong gương đồng ăn bận kiểu cáo mệnh, nàng khẽ cong cánh môi lên.

Hai đời này, đây là lần đầu tiên nàng dùng thân phận cáo mệnh để yết kiến Lương hoàng hậu đấy! Cảm giác này có chút xa lạ nhưng cũng khá tốt.

Bây giờ, nàng thích nhất là nghe người ta gọi mình là ‘Hạ phu nhân’, ba từ này gọi kiểu nào cũng không thấy chán.

Ban đêm Hạ Thiệu Đình ôm nàng vào lòng, dù chàng không làm gì cả nhưng chỉ cần gọi loạn bên tai nàng hai tiếng ‘Bảo Nha’ hoặc ‘Phu nhân’ cũng đủ khiến lòng nàng vui không kể xiết.

Trước đó, nàng chưa từng nghĩ rằng thì ra hạnh phúc là những điều đơn giản như thế.

Bỗng dưng bên eo có thêm một đôi tay mạnh mẽ, nàng khẽ cười, để mình ngả vào lồng ngực rắn chắc và ấm áp của người phía sau.

Thị nữ trong phòng không biết đã lui ra ngoài từ lúc nào, Hạ Thiệu Đình hôn nhẹ lên mặt nàng vài cái, mỉm cười và nói: “Bảo Nha ăn bận thế này trông ra dáng cáo mệnh phu nhân đoan trang chín chắn đấy.”

Đường Quân Dao xoay người trong vòng tay chàng, quở: “Chàng thấy thiếp mặc xiêm y này có bị già không?”

Hạ Thiệu Đình bật cười: “Sao già được chứ.”

Phu nhân của hắn mặc gì cũng đẹp, cho dù nàng mặc thế nào cũng luôn là người đầu tiên trong đám đông có thể lập tức lọt vào tầm mắt của hắn.

“Chàng không thể nói được một câu dễ nghe để dỗ thiếp vui sao?” Đường Quân Dao bất mãn mà chọc vào mặt chàng.

Người này á, trừ khi say rượu hoặc lúc chăn nóng gối văng, nếu không đừng hòng nghe được nửa câu lời ngon tiếng ngọt từ mồm chàng.

Hạ Thiệu Đình mỉm cười nhìn nàng, nhân lúc nàng không đề phòng, chàng ta há mồm, ngậm lấy ngón tay mảnh khảnh của nàng trêu đùa, dùng răng nhẹ nhàng vuốt ve.

Đầu ngón tay truyền đến cảm giác tê dại khiến nàng khẽ run rẩy, hai má cũng lặng lẽ nổi lên ráng đỏ.

Nàng đấm nhẹ lên ngực chàng một phát, như giận như thích, nói: “Đáng ghét!”

Thê tử bé nhỏ thích nhất là miệng nói một đường lòng nghĩ một nẻo, Hạ Thiệu Đình sung sướng lắm, chàng ta cúi đầu bật cười, tiếng cười tràn đầy từ tính lọt vào tai Đường Quân Dao khiến tai nàng ngưa ngứa, nhịn không được mà vươn tay vò tai một cái, sau đó lại quở chàng: “Không được cười nữa, chàng sắp làm muộn giờ vào cung của thiếp rồi.”

Bấy giờ Hạ Thiệu Đình mới thôi cười, chàng giúp nàng chỉnh lại trâm phụng trên búi tóc.

Làm xong xuôi, chàng nắm tay nàng bước qua ngưỡng cửa và đưa nàng lên xe ngựa tiến cung.

Đây là lần đầu tiên nàng vào cung sau khi thành hôn, khi đứng trong cung Phượng Tảo đã thay đổi quá nhiều làm cho nàng không tìm được cảm giác quen thuộc khi tiên Hoàng hậu còn sống, lòng nàng co chút rối bời, bấy giờ mới thật sự ý thức được rằng: Tất cả những thứ thuộc về triều đại của Thiên Hi đang dần dần biến mất.

“Tổ mẫu, nương!” Mãi đến khi nàng nhìn thấy Vương Thị và Nguyễn Thị đang cười với mình cách đó không xa, đôi mắt nàng lập tức sáng lên, vội nhấc vạt váy đi lên đón.

Vương Thị kéo tay nàng, trìu mến hỏi: “Sao trông con gầy đi nhiều thế? Ăn không ngon à?”

Đường Quân Dao bật cười, mỗi lần tổ mẫu gặp nàng đều nói nàng gầy rồi, còn luôn lo nàng ở phủ tướng quân ăn không ngon.

Nàng đang định dỗ bà vài câu thì Nguyễn Thị ở cạnh đã cắt ngang lời nàng: “Mau quay về chỗ đứng đi, Hoàng hậu nương nương sắp vào điện rồi.”

Đường Quân Dao vâng lời, vội quay về chỗ đứng của nàng.

Một lúc sau, Lương Dục Yên mặc nghi phục của Hoàng hậu được cung nữ dìu tay chậm rãi tiến vào, ngồi xuống bảo tọa ở vị trí trung tâm, nàng ta nở một nụ cười đoan trang đúng mực, thản nhiên đón nhận đại lễ của mệnh phụ khắp điện.

Nàng ta từ từ mở miệng nói câu miễn lễ, nhìn những mệnh phụ tuổi tác khác nhau, người thì tóc bạc, người thì má hồng đang ngẩng đầu rủ mắt, ánh mắt của nàng ta thoáng chốc dừng ở khuôn mặt trẻ tuổi hàng đầu bên phải.

Nụ cười trên mặt nàng ta cứng đờ trong giây lát, nghĩ đến hai bước tranh được Triệu Nguyên Hựu mang vào cung, cánh môi bất giác bặm chặt, ánh mắt phức tạp, nhưng nhanh chóng bị nàng ta rủ mắt giấu đi.

Xưa nay, tâm tư Đường Quân Dao luôn mẫn cảm, thế nên khi Lương Dục Yên nhìn về phía mình, nàng lập tức nhận ra vẻ không vui trên khuôn mặt của nàng ta, đôi mày thanh tú của nàng nhíu lại, trong lòng rất chi là bối rối..

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6075 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5518 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5219 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
4996 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4832 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4799 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter