Chương 68
Lễ cưới hoành tráng và xa hoa này chắc chắn là chủ đề gây sốt nhất thành phố trong thời gian gần đây.
Các phương tiện truyền thông tài chính tập trung vào mối quan hệ liên hôn bền chặt giữa hai nhà trong khi truyền thông thời trang đào sâu về cách bố trí bên trong hôn lễ,hay thậm chí là dàn khách mời, các thương hiệu váy cưới, trang sức….đều được đào sâu triệt để.
Về vấn đề này, Kinh Hoằng cùng Minh thị không can thiệp nhiều, dù sao từ sau ngày cưới, giá cổ phiếu của tập đoàn này đã mấy lần tăng lên đến mức chóng mặt, mang đến tiền lãi nhiều đến mức không thể phỏng đoán.
Huống chi hôn nhân là một điều tốt, trong xã hội hiện đại mà tin tức đang lan truyền như cháy rừng thì không cần thiết phải giấu giếm.
Có rất nhiều gia đình giàu có và quyền lực đến dự đám cưới của họ. Nhiều con cái của họ là những người nổi tiếng trên mạng Weibo. Sau khi kết thúc, họ đã chụp ảnh và ghi lại khoảnh khắc đẹp nhất trong buổi lễ.
Vậy là sau một năm, hai người từng gây chú ý tại lễ đính hôn trước đó vô tình lại lọt vào tầm ngắm của mọi người.
Cư dân mạng từ khắp nơi đổ về đây, nhưng vì họ quá đẹp đôi và có quá nhiều sự ngọt ngào ở trong đám cưới và không sai khi họ rơi thẳng xuống đáy vực của sự ngọt ngào mà không thể leo ra ngoài được.
Do đó, studio và Weibo cá nhân của Minh Tự đã có một làn sóng người hâm mộ mới và doanh số bán đồ trang sức cũng tăng lên một mức cao mới. Nhiều người ban đầu chỉ muốn tham gia cuộc vui, nhưng sau khi nhìn thấy thiết kế của Minh Tự, họ ngay lập tức quên mất mình là fan Cp,trong đầu đều là “Sao lại có một cô gái xinh đẹp và tài năng như vậy!”, “Tôi có thể cướp cô ấy về nhà không?Thiết kế của cô ấy làm tôi bắt đầu mất kiểm soát vì nó quá tuyệt!”
Minh Tự cùng Lương Hiện khá kín tiếng trong khía cạnh này và họ thường không thể hiện tình cảm của mình trên Weibo. Trong một thời gian, những người hâm mộ CP chờ được ăn cẩu lương, gào khóc đòi weibo Kinh Hoằng cùng Minh thị phát đường.
Thậm chí,có một vài người bạn xưng là cùng trường của họ đứng ra tương tác, và dù vậy cũng không thiếu một ít ý định đục nước béo cò hút nhiệt độ về phía mình, “Bọn họ là thanh mai trúc mã, từ nhỏ đã thích nhau, lúc còn học cao trung họ đã ở bên nhau từ lâu” tin tức linh tinh nặc danh liên tục được đưa ra tràn lan.
Thừa Vũ đối với vấn đề này đem ảnh chụp màn hình phát ở trong nhóm, liên tục cười to: Nhìn những gì họ nói, tớ thậm chí còn tự nghi ngờ rằng chúng ta không học cùng trường trung học.
Kha Lễ Kiệt: Giống như tình tiết ngôn tình, hai người bọn họ từ khi nào thì lãng mạn như vậy, không đánh nhau thì đã may mắn lắm rồi.
Kha Lễ Kiệt: Còn kèm nhau học? Ở sân thể dục dắt tay nhau tản bộ bị chủ nhiệm bắt gặp? Những điều này,e là không thể nào xuất hiện
Một lúc sau, lại nghiêm cẩn mà bổ sung: Đúng rồi, ở một thế giới song song thì có khả năng hơn, ha ha ha ha ha!
Hai người kẻ xướng người hoạ, đem chuyện Minh Tự cùng Lương Hiện nói nói một lần, cường điệu hỗ trợ còn rất hợp tình huống, thẳng đến khi Minh Tự cảnh báo mới câm miệng.
Cô cảm thấy tính tình của mình phải quá tốt mới có thể giữ được những người bạn này! ——
Năm nay, tình cảm của cả hai rất ngọt ngào và khá ổn định, sự nghiệp của họ cũng suôn sẻ.
Lương Hiện sau khi kết thúc một năm rèn luyện, chính thức trở thành người đứng đầu Kinh Hoằng, đảm nhiệm chức vụ tổng tài. Minh Tự sau này cũng giành được một số giải thưởng thiết kế trang sức nghệ thuật quốc tế. Mỗi một bước đi đều vô cùng suông sẻ, studio cũng đã đạt được rất nhiều danh tiếng trong ngành.
Theo lẽ thường, năm nay 27 tuổi, sau bốn chữ “Sự nghiệp thành công” tiếp theo nên tiến vào giai đoạn có bảo bảo.
Lại nói Minh Tự cùng Lương Hiện rất có ăn ý, ai cũng không đề cập đến vấn đề này.
Tuy nhiên, họ cũng thỉnh thoảng nói về các chủ đề liên quan, nhưng chủ yếu là tình huống giữa vợ chồng.
“Nếu bây giờ anh muốn sinh con, anh thích nam hay nữ?” Ngày nọ vào ban đêm, Minh Tự áp má vào trong lòng ngực Lương Hiện, bỗng nhiên đặt câu hỏi.
“Đều tốt.” Lương Hiện vuốt tóc cô, tùy ý mà nói.
Minh Tự “Hừ” một tiếng “Lời này nói ra có nơi nào là tốt, tùy tiện, em cảm thấy anh căn bản chính là không nghĩ muốn.”
Lương Hiện bật cười “Em muốn?”
“Em……” Minh Tự nói một nửa, đột nhiên cảm thấy lời mình nói ra tồn tại hai ý nghĩa, lập tức cảnh giác mà từ trong lòng ngực anh dịch ra, ôm chặt chăn, xụ mặt nói ra từng chữ “Em, mới, không, muốn.”
“Em đối với việc sinh bảo bảo một chút hứng thú đều không có!” Cô bổ sung thêm một câu, cuốn chăn nằm xuống.
Lương Hiện nhẹ nhàng nhấc chăn bông ra, đem người ôm vào trong lòng ngực “Trước tiên luyện tập một chút?”
Minh Tự: “……”
Thực hành kiểu này có ích gì không? ——
Qua năm, Minh Tự cùng Lương Hiện đi du lịch ở đảo Fiji, nhân tiện ở lại Vanuatu vài ngày.
Từ khi Minh Tự biết bơi lội, đột nhiên trở nên vô cùng thích nó, ngoài việc ngắm núi lửa hoạt động, lần này cô còn bơi và lặn sâu dưới biển.
Không còn là một chú vịt vùng vẫy trên cạn, sau khi thử xuống nước và dần thích nó,bắt đầu diễu võ dương oai, lẻn đến ôm eo anh trong khi Lương Hiện không hề chuẩn bị, bất quá làm như vậy cuối cùng cũng không có được cái kết cục tốt gì.
Cũng có một khoảng thời gian ấm áp và lãng mạn, hai người nắm tay nhau lặn xuống biển, ngắm nhìn những đàn cá nhiệt đới xinh đẹp bơi qua lại.
Thừa Vũ sau khi biết được bọn họ đi ngao du thì vô cùng hâm mộ, ánh mắt ghen tị đến mức sắp sửa đem họ xuyên qua.
Và sau khi trở về từ Vanuatu, họ lại tiếp tục công việc bận rộn của mình.
Lương Hiện thường dậy sớm, sau khi thức dậy và tắm rửa, anh ấy đóng vai trò như một chiếc đồng hồ báo thức nhân tạo để đánh thức Minh Tự, lúc sau mới ra ngoài làm việc.
Kêu cô ấy rời giường là một chuyện vô cùng khó khăn, tính tình con công nhỏ lúc mới tỉnh lại thật sự vô cùng xấu tính, rút mình ở trong chăn, ai oán và làm nũng như một đứa trẻ.
Lương Hiện liền trêu cô ấy, có đôi khi bóp má, thỉnh thoảng gãi cằm, dù sao thì anh cũng không dung túng cô tiếp tục ngủ.
Chờ Minh Tự hung hăng ngồi dậy, anh lại cúi người xuống dưới thân thân,trong giọng nói đều mang theo ý cười “Anh đi làm đây.”
Sự tức giận ban đầu của Minh Tự rốt cuộc cũng không phát sinh, nhớ lại hình như là cô yêu cầu Lương Hiện mỗi ngày trước khi ra cửa đi làm đều đem cô đánh thức.
Vừa rồi hung dữ với anh, có phải hay không là cô ấy rất không đúng?
Hiếm có khi Minh Tự có được lần tự kiểm điểm bản thân và quyết định rằng cô ấy phải ngoan ngoãn thức dậy vào ngày hôm sau——
Kết quả tình trạng này lại tiếp tục tái diễn ——
Ngày tháng cứ thế trôi qua.
Vào tháng 3 và tháng 4, những cây diên vĩ và hoa hồng mới trồng trong sân Dinh thự Guanlan lần lượt nở rộ, những bông hoa tulip rất lộng lẫy và thoang thoảng hương thơm.
Ngày ở Bình Thành ngày càng dài và sau khi cái nóng oi ả ập đến,có một sự kiện lớn đã xảy ra.
Lâm Hề Già và Dụ Xuyên đã đến với nhau bằng một cách nào đó!
Vào ngày họ công khai tình cảm, Thừa Vũ cùng Kha Lễ Kiệt gần như nổ tung, suốt đêm lái xe chạy đến nhà Dụ Xuyên bát quái, sau đó họ lại chết lặng sau khi thẩm vấn Dụ Xuyên, người không muốn nói chuyện nhất trong nhóm, sau đó lại liên tục không ngừng tung tin trong nhóm.
Ngược lại với họ, Minh Tự bình tĩnh hơn rất nhiều, bởi vì trạng thái trò chuyện gần đây của Lâm Hề Già đều thường xuyên nhắc tới Dụ Xuyên. Câu chuyện tình yêu của hai người bọn họ, một đường này nhìn qua bên trong còn có không ít chủ ý của cô.
Nói đến việc này thì phải quy công cho vị tiểu học gà đang năm 4 kia của Lâm Hề Già.
Cậu ta làm bài khá tốt trong kỳ thi, cho nên lấy tiền tiêu vặt của mình bồi hai vị giáo viên phụ đạo đến ăn cơm Tây, một cái là Lâm Hề Già, một cái khác cư nhiên là Dụ Xuyên. Hai người đột nhiên không kịp chuẩn bị ngồi chung trên bàn cơm, bên cạnh còn có cậu trai trẻ, tựa như một vòng quan hệ phức tạp và khá kì quái.
Tuy rằng có hơi xấu hổ,nhưng bất quá hai người lại có không ít đề tài tán gẫu, sau này đến với nhau cũng rất hợp tình hợp lý.
“Hai người mau sinh con đi, hiện tại còn tốt, lão đại, qua một năm nữa có khi còn bị Dụ Xuyên vượt qua.” Trong một lần tụ hội, Kha Lễ Kiệt đã bày tỏ mấy lời này với Lương Hiện.
Cậu vì địa vị con trai của Lương Hiện mà không ngừng nhọc lòng, có thể tính là gấp đến mức không chờ nổi bắt Lương Hiện sinh ngay lập tức.
Lại nói sau khi nghe xong Lương Hiện ôm Minh Tự, lãnh đạm mà bình luận “Hoàng đế không vội thái giám đã gấp.”
Minh Tự dựa người vào trong lòng ngực anh, giống như một chú chim nhỏ e thẹn nép chặt vào người, nhẹ nhàng gật đầu tán đồng.
Kha Lễ Kiệt: “……”
Bọn họ đã ở bên nhau hai năm, hai người này làm sao còn có thể làm ra loại hành vi ân ái tốt như vậy!
Bất quá Minh Tự cùng Lương Hiện không nghĩ tới, lúc ấy cô kỳ thật đã mang thai.
Mãi đến một ngày nào đó, Minh Tự vẫn còn đang mải đánh răng bỗng nhiên nôn khan một trận, hai người lúc đó mời lờ mờ suy đoán.
Để thận trọng hơn, sau khi nhìn thấy hai vạch đỏ trên que thử thai, Lương Hiện đã mang Minh Tự đến bệnh viện kiểm tra thêm một lần.
Một đường làm thủ tục, lúc lấy được kết quả lúc sau, Minh Tự mơ mơ hồ hồ xác thực đã mang thai.
Bác sĩ không ngừng gửi lời chúc mừng chân thành đến cô ấy nhưng Minh Tự từ đầu đến cuối hốt hoảng cái gì cũng không nghe vào, Cô và Lương Hiện kỳ thật đã dự định sang năm mới sẽ có bảo bảo, phương diện an toàn kia Lương Hiện chưa bao giờ để cô ấy nhắc nhở, thậm chí còn làm rất tốt.
Như thế nào lại mang thai rồi?
Sau khi đọc kỹ tờ giấy kiểm tra,anh cúi đầu chạm chạm cái trán của cô “Làm sao bây giờ, sinh mệnh của tiểu gia hỏa quả thực rất mạnh nha.”
“Anh còn không biết xấu hổ mà nói!” Minh Tự sau khi phục hồi tinh thần lại, oán hận mà nhéo nhéo mặt anh “Đều tại anh! Em một cô gái xinh đẹp vừa mới kết hôn không lâu bây giờ đã biến thành bác gái!”
Giống như vẫn còn chưa hết giận, đấm vài cái vào vai anh.
Lương Hiện mặc cô đánh, đợi cho sức lực giảm đi, anh siết chặt lấy tay cô, hôn hôn “Ừm, tất cả đều là tại anh.”
Minh Tự hừ một tiếng, vẻ mặt vẫn rất bất mãn, một lúc sau mới nói nhỏ: “Em một chút chuẩn bị đều không có!”
“Anh cũng không có” Lương Hiện hôn lên khóe môi cô, vừa sờ sờ tóc,vừa xoa dịu “Nhưng anh sẽ nỗ lực làm tốt, không phải sợ.” ——
Đứa nhỏ này tới ngoài ý muốn, Minh Tự cùng Lương Hiện căn bản không có chuẩn bị gì hết cho việc mang thai, và họ lo lắng không biết liệu nó có ảnh hưởng gì không.
May mắn thay, Lương Hiện đã bỏ thuốc lá sớm, sinh hoạt sau này lại vô cùng có quy luật mà những người như Minh Tự vốn dĩ không hay yêu thích rèn luyện ngẫu nhiên cũng sẽ bị anh kéo ra ngoài chạy chậm, bình thường cũng không có sinh bệnh, trong nhà một mèo một chim đều có định kỳ làm kiểm tra, vẫn luôn thập phần khỏe mạnh.
Vì vậy, thời kì mang thai của Minh Tự rất tốt.
Mà Lương Hiện cũng thực hiện như lời anh đã hứa với cô trước đó, ghi ghi chép chép những lời dặn dò của bác sĩ những việc cần chú ý, hay thậm chí còn đặc biệt cùng Trì Yến nói gần hai giờ đồng hồ mục đích là muốn lấy thêm chút kinh nghiệm.
Trì Yến mặc dù truy vợ khó khăn trùng trùng, lúc Lương Hiện lãnh chứng vợ còn không biết đang ở đâu, nhưng lại sinh bảo bảo trước họ, ba tháng trước vừa mới lên chức bố.
Hai người đàn ông nói về đề tài này trong thư phòng, nghe qua đặc biệt nghiêm túc, Minh Tự tình cờ đi ngang qua và nghe được, không nhịn được mà bật cười, sau lại bị Lương Hiện xách qua ấn ngồi ở trên người anh “Cười cái gì? Lại đây,chúng ta cùng nhau nghe.”
Trì Yến ở đầu dây video bên kia: “……”
Tôi muốn dập máy ngay bây giờ có được hay không–
Trước đây, cả hai ở nhà, chủ yếu là đầu bếp nấu ăn hoặc là tự tay Lương Hiện nấu ăn. Sau khi Minh Tự mang thai, gia đình đã thuê hai chuyên gia dinh dưỡng và một bảo mẫu để chăm sóc vấn đề ăn uống cho Minh Tự, mặt khác còn mời một vị bác sĩ gia đình,lúc nào không thích hợp thì tùy ý gọi đến.
Do ảnh hưởng của nồng độ hormone trong giai đoạn đầu của thai kỳ, Minh Tự đã rất cáu kỉnh trong vài tuần, thậm chí còn nhạy cảm suy nghĩ về việc liệu cô ấy có bị trầm cảm nhẹ hay không.
||||| Truyện đề cử: |||||
Cũng may Lương Hiện chăm sóc cô rất tốt, thỉnh thoảng bật nhạc cho cô ấy nghe rồi đưa cô đi ngắm cảnh, lúc ở công ty thỉnh thoảng anh vẫn sẽ giữ liên lạc với cô.
Tất nhiên, trong khoảng thời gian biếng ăn và hay nôn,Minh Tự cũng đã có một khoảng thời gian vô cùng tồi tệ.
Lương Hiện mặc cho cô phát giận lên người mình, sau đó trêu chọc cô vài câu, Minh Tự thường thường sẽ tức giận sau đó lại bị anh làm cho bật cười, thật sự không được liền đánh anh vài cái, dù sao như vậy cũng rất tốt,không có khả năng bị trầm cảm.
Minh Tự mang thai,họ hàng Lương gia cùng Minh gia sau khi biết việc này, thân thích xa gần đều tranh nhau đưa quà chúc mừng.
Sầm Tâm Nhạn tặng cho Minh Tự một chiếc vòng tay bằng ngọc bích đã thắng được giá cao trong buổi đấu giá gần đây, bày tỏ chính mình đã rất vui khi nghe thấy tin này, Lương Trị Hoành biết Lương Hiện không thích ông, kết hôn sau này cũng không thường đến thăm họ, lần này biết chuyện chỉ chuyển cho Minh Tự một bao lì xì màu đỏ.
Đương nhiên bao lì xì này, nếu Minh Tự thích mở công ty cũng có thể thu mua ngay lập tức.
Lâm Hề Già cùng Thừa Vũ từ trước đến nay luôn nói rất nhiều về mọi thứ, lúc nào cũng làm cho bầu không khí trở nên vô cùng náo nhiệt, bọn họ thậm chí còn tụ lại cá cược xem, bảo bảo trong bụng Minh Tự là tiểu vương tử hay vẫn là tiểu công chúa.
Minh Tự đương nhiên thích con gái hơn, bởi vì bé sẽ dịu dàng và vô cùng yên tĩnh.
Lương Hiện đương nhiên nghe theo cô, nhưng bất quá cũng nói chuyện này cưỡng cầu không được cho nên tránh cho đến lúc đó con công nhỏ thất vọng.
Đến cuối thai kỳ, mặc dù cơ thể trở nên nặng nề hơn nhưng Minh Tự vẫn rất thoải mái với thân phận là một người phụ nữ mang thai, cô rất kỳ vọng vào sự ra đời của phôi thai nhỏ này, thậm chí còn nói nhỏ với Lương Hiện về việc đặt tên cho tiểu bảo bảo.
“Con trai của Sầm Hủ tên là Trì Đảo, nhũ danh tiểu Đảo, nói rằng cái tên này là kỷ niệm lần đầu tiên vợ chồng họ gặp nhau” Minh Tự đưa tay chạm nhẹ vào bụng cô “Có phải là rất lãng mạn không??Còn chúng ta thì sao?”
Lương Hiện thuận miệng nói “Bờ cát?”
Minh Tự: “Anh là bố của bảo bảo trong bụng em sao?”
Nhìn cô giống như là chuẩn bị phát giận, Lương Hiện bật cười “Anh sẽ suy nghĩ lại. “——
Cuối tháng 3 năm sau, Bình Thành tràn ngập không khí mùa xuân.
Minh Tự sinh một bé gái, hai mẹ con một đường bình an.
Lương Hiện thức trắng đêm chờ đợi bên ngoài phòng sinh, lúc được hộ sĩ cho phép đi vào không nghĩ ngợi liền nắm chặt tay Minh Tự.
Vẻ mặt cô ấy toàn bộ đều là vẻ oán trách, dư quang quét mắt đến vị hộ sĩ nhỏ đang bận rộn,bắt đầu nhỏ giọng bức xúc “Đều, tại, anh!”
Lương Hiện thấy tinh thần cô còn tốt, lúc này mới yên tâm thấp giọng nói “Ngoan,là lỗi của anh.”
“Vậy thì anh hôn em đi.” Minh Tự tiếp tục thì thầm.
Lương Hiện hôn lên môi cô.
“Còn có mắt.”
“Còn có cái mũi.”
“Còn có……”
Một nụ hôn nhẹ tựa như lông hồng nhưng lại có rất nhiều sự trân quý ——
Tiểu công chúa được đặt tên là “Lương Dĩ Xán”.
Vốn dĩ Lương Hiện suy nghĩ ra được hai cái tên, nếu là con gái,lấy tên là Dĩ Xán, nếu là con trai,lấy tên là Dĩ Chiêu.
Xán cùng Chiêu, hai cái đều có ý nghĩa là tươi sáng.
“Anh có phải đã đem tất cả từ điển ra nhìn một lần trước đó rồi phải không?” Sau khi xuất viện, Minh Tự được anh ôm vào trong ngực len lén trộm cười “Bằng không thì sao lại có thể hay đến như vậy?”
Lương Hiện khẽ hừ một tiếng, lựa chọn không trả lời vấn đề này,lại trừng phạt chạm chạm vào cái trán cô.
So với những lần cãi vã ấu trĩ giữa hai người, bạn học Lương Dĩ Xán có thể nói là vô cùng ngoan ngoãn, không chỉ lúc còn trong bụng mà ngay cả thời gian trưởng thành sau này đều rất mực có khuôn phép, và gần như nhìn cô bé bóng dáng của Minh Tự cùng Lương Hiện gần như có thể được nhìn thấy, ngũ quan sáng sủa,các đường nét trên khuôn mặt vô cùng đáng yêu.
Vào tháng 10, Xán bảo bắt đầu ê ê a a bập bẹ học nói.
Một ngày nào đó,vào lúc sáng sớm, Minh Tự sau khi rời giường liền tiến đến ôm bé bất ngờ nghe được “Ba ba.”
Theo lý mà nói, giai đoạn này của Xán bảo chỉ là ở ê ê a a học chữ, nói rất nhiều từ nhưng tóm lại là có hơi chút vô nghĩa, Minh Tự cho rằng lần này cũng là những âm tiết tương tự, liền hỏi “Xán bảo, con nói cái gì?”
“Ba ba.” Đôi mắt đẹp của Xán bảo nhìn cô có hơi cong lên.
Minh Tự: “?”
Cư nhiên gọi trước chính là Lương Hiện?!
Tối hôm qua cô còn cùng Lương Hiện đánh đố, như vậy kết thúc không phải thua rất khó xem rồi sao?
Vì vậy, trong lúc Lương Hiện vẫn còn đang tắm trong phòng tắm,cô bắt đầu nhỏ giọng sửa “Mẹ ơi”
Xán bảo lại chớp mắt,đánh lên một cái ngáp.
“Bằng không chúng ta kêu cẩu Lương Hiện….” Minh Tự nhớ tới lúc cô ở cữ xong lúc sau người này có bao nhiêu là hư, lúc này nhịn không được muốn trả thù một chút, nhẹ nhàng nói “Cẩu Lương Hiện.”
“Có ai như em không?” Không biết từ khi nào, Lương Hiện đã ra khỏi phòng tắm, anh cởi trần đi tới, từ phía sau ôm lấy cô rồi hôn cô một cái “Chỉ biết dạy hư đứa nhỏ.”
Minh Tự “Hừ” một tiếng “Anh vốn dĩ cũng rất hư.”
Lương Hiện lại không lấy làm hổ thẹn, nhẹ nhàng mà cọ lấy cần cổ cô.
Lương Hiện sau khi thay quần áo xong liền đi pha sữa bột cho Xán bảo. Vốn dĩ là một đại thiếu gia sống buông thả tùy tùy tiện tiện nhưng kỹ thuật pha sữa bột càng ngày càng thành thục, Minh Tự quay lại một đoạn video phát trong nhóm, khiến cho bọn Thừa Vũ bày tỏ rất nhiều sự thích thú cũng nhân tiện khuyến khích là cô nên phát nhiều thêm một chút.
“Nhiều video như vậy gộp lại tớ sẽ đứng ra làm một bộ phim tài liệu cho Hiện Hiện-một ông bố khá nghiêm túc của năm ” Khi mọi người có dịp tụ tập tại Dinh thự Guanlan, Thừa Vũ đã không ngừng bảy tỏ tình cảm của mình với rất nhiều cái tên “《Những năm tôi ngâm sữa bột cho con gái 》, 《 Những năm buộc tóc cho con gái bé bỏng của mình 》, 《 Nhà ta có heo cùng củ cải trắng làm sao bây giờ 有猪拱我家白菜怎么办 》.”
Chưa nói xong liền cười đến mức không thể thẳng nổi eo, sau lại bị Lương Hiện không hề khách khí mà đạp cho một chân.
Lương Hiện đá cậu sau đó từ trong tay Minh Tự tiếp nhận Xán bảo, bắt đầu cho bé ăn.
Cấp Xán bảo ăn xong, lại bồi cùng Minh Tự ăn ăn, hoàn mỹ một nhà ba người.
Cửu chỉ Xán bảo nho nhỏ rất đáng yêu, ai cũng đều thích bé đến mức không thể nào rời tay, thậm chí ngay cả Kha Lễ Kiệt bình thường rất hay hút thuốc cũng vì có thể được cùng Xán bảo tiếp xúc gần gũi mà phải tắm gội sạch sẽ trước khi ra ngoài.
“Nhưng mà Xán bảo bây giờ có thể nói sao?” Lâm Hề Già ngồi cùng với Dụ Xuyên, đột nhiên hỏi “Hẳn là chỉ có một hai tháng?”
“Ừ…” Vấn đề này, Minh Tự – người duy nhất biết đáp án không nghĩ tới muốn trả lời, ai ngờ lại nghe Lương Hiện nói “Biết.”
Minh Tự kinh ngạc quay đầu nhìn anh, hơi nhướng mày “Thật ra ngày đó em không nghe được?”
“……”
“Hai người đừng mắt đi mày lại, hãy nghĩ đến cảm thụ của những người độc thân như tớ!” Kha Lễ Kiệt hoàn toàn chịu không nổi.
Thừa Vũ cũng đồng ý: “Có phải không?! Hiện Hiện nói Xán bảo có thể nói, cậu thử làm bảo bảo nói cho mọi người nghe một chút đi Hiện Hiện?”
Lương Hiện ho nhẹ một tiếng, nở một nụ cười “Xán bảo, kêu ba ba nào”
Xán bảo đô đô, ánh mắt xinh đẹp không ngừng chớp chớp, dưới cái nhìn mong chờ của mọi người, chậm rì rì mà nói “Cẩu Lương Hiện.”
Tác giả có lời muốn nói: Lương Hiện: “?” ——
Các phương tiện truyền thông tài chính tập trung vào mối quan hệ liên hôn bền chặt giữa hai nhà trong khi truyền thông thời trang đào sâu về cách bố trí bên trong hôn lễ,hay thậm chí là dàn khách mời, các thương hiệu váy cưới, trang sức….đều được đào sâu triệt để.
Về vấn đề này, Kinh Hoằng cùng Minh thị không can thiệp nhiều, dù sao từ sau ngày cưới, giá cổ phiếu của tập đoàn này đã mấy lần tăng lên đến mức chóng mặt, mang đến tiền lãi nhiều đến mức không thể phỏng đoán.
Huống chi hôn nhân là một điều tốt, trong xã hội hiện đại mà tin tức đang lan truyền như cháy rừng thì không cần thiết phải giấu giếm.
Có rất nhiều gia đình giàu có và quyền lực đến dự đám cưới của họ. Nhiều con cái của họ là những người nổi tiếng trên mạng Weibo. Sau khi kết thúc, họ đã chụp ảnh và ghi lại khoảnh khắc đẹp nhất trong buổi lễ.
Vậy là sau một năm, hai người từng gây chú ý tại lễ đính hôn trước đó vô tình lại lọt vào tầm ngắm của mọi người.
Cư dân mạng từ khắp nơi đổ về đây, nhưng vì họ quá đẹp đôi và có quá nhiều sự ngọt ngào ở trong đám cưới và không sai khi họ rơi thẳng xuống đáy vực của sự ngọt ngào mà không thể leo ra ngoài được.
Do đó, studio và Weibo cá nhân của Minh Tự đã có một làn sóng người hâm mộ mới và doanh số bán đồ trang sức cũng tăng lên một mức cao mới. Nhiều người ban đầu chỉ muốn tham gia cuộc vui, nhưng sau khi nhìn thấy thiết kế của Minh Tự, họ ngay lập tức quên mất mình là fan Cp,trong đầu đều là “Sao lại có một cô gái xinh đẹp và tài năng như vậy!”, “Tôi có thể cướp cô ấy về nhà không?Thiết kế của cô ấy làm tôi bắt đầu mất kiểm soát vì nó quá tuyệt!”
Minh Tự cùng Lương Hiện khá kín tiếng trong khía cạnh này và họ thường không thể hiện tình cảm của mình trên Weibo. Trong một thời gian, những người hâm mộ CP chờ được ăn cẩu lương, gào khóc đòi weibo Kinh Hoằng cùng Minh thị phát đường.
Thậm chí,có một vài người bạn xưng là cùng trường của họ đứng ra tương tác, và dù vậy cũng không thiếu một ít ý định đục nước béo cò hút nhiệt độ về phía mình, “Bọn họ là thanh mai trúc mã, từ nhỏ đã thích nhau, lúc còn học cao trung họ đã ở bên nhau từ lâu” tin tức linh tinh nặc danh liên tục được đưa ra tràn lan.
Thừa Vũ đối với vấn đề này đem ảnh chụp màn hình phát ở trong nhóm, liên tục cười to: Nhìn những gì họ nói, tớ thậm chí còn tự nghi ngờ rằng chúng ta không học cùng trường trung học.
Kha Lễ Kiệt: Giống như tình tiết ngôn tình, hai người bọn họ từ khi nào thì lãng mạn như vậy, không đánh nhau thì đã may mắn lắm rồi.
Kha Lễ Kiệt: Còn kèm nhau học? Ở sân thể dục dắt tay nhau tản bộ bị chủ nhiệm bắt gặp? Những điều này,e là không thể nào xuất hiện
Một lúc sau, lại nghiêm cẩn mà bổ sung: Đúng rồi, ở một thế giới song song thì có khả năng hơn, ha ha ha ha ha!
Hai người kẻ xướng người hoạ, đem chuyện Minh Tự cùng Lương Hiện nói nói một lần, cường điệu hỗ trợ còn rất hợp tình huống, thẳng đến khi Minh Tự cảnh báo mới câm miệng.
Cô cảm thấy tính tình của mình phải quá tốt mới có thể giữ được những người bạn này! ——
Năm nay, tình cảm của cả hai rất ngọt ngào và khá ổn định, sự nghiệp của họ cũng suôn sẻ.
Lương Hiện sau khi kết thúc một năm rèn luyện, chính thức trở thành người đứng đầu Kinh Hoằng, đảm nhiệm chức vụ tổng tài. Minh Tự sau này cũng giành được một số giải thưởng thiết kế trang sức nghệ thuật quốc tế. Mỗi một bước đi đều vô cùng suông sẻ, studio cũng đã đạt được rất nhiều danh tiếng trong ngành.
Theo lẽ thường, năm nay 27 tuổi, sau bốn chữ “Sự nghiệp thành công” tiếp theo nên tiến vào giai đoạn có bảo bảo.
Lại nói Minh Tự cùng Lương Hiện rất có ăn ý, ai cũng không đề cập đến vấn đề này.
Tuy nhiên, họ cũng thỉnh thoảng nói về các chủ đề liên quan, nhưng chủ yếu là tình huống giữa vợ chồng.
“Nếu bây giờ anh muốn sinh con, anh thích nam hay nữ?” Ngày nọ vào ban đêm, Minh Tự áp má vào trong lòng ngực Lương Hiện, bỗng nhiên đặt câu hỏi.
“Đều tốt.” Lương Hiện vuốt tóc cô, tùy ý mà nói.
Minh Tự “Hừ” một tiếng “Lời này nói ra có nơi nào là tốt, tùy tiện, em cảm thấy anh căn bản chính là không nghĩ muốn.”
Lương Hiện bật cười “Em muốn?”
“Em……” Minh Tự nói một nửa, đột nhiên cảm thấy lời mình nói ra tồn tại hai ý nghĩa, lập tức cảnh giác mà từ trong lòng ngực anh dịch ra, ôm chặt chăn, xụ mặt nói ra từng chữ “Em, mới, không, muốn.”
“Em đối với việc sinh bảo bảo một chút hứng thú đều không có!” Cô bổ sung thêm một câu, cuốn chăn nằm xuống.
Lương Hiện nhẹ nhàng nhấc chăn bông ra, đem người ôm vào trong lòng ngực “Trước tiên luyện tập một chút?”
Minh Tự: “……”
Thực hành kiểu này có ích gì không? ——
Qua năm, Minh Tự cùng Lương Hiện đi du lịch ở đảo Fiji, nhân tiện ở lại Vanuatu vài ngày.
Từ khi Minh Tự biết bơi lội, đột nhiên trở nên vô cùng thích nó, ngoài việc ngắm núi lửa hoạt động, lần này cô còn bơi và lặn sâu dưới biển.
Không còn là một chú vịt vùng vẫy trên cạn, sau khi thử xuống nước và dần thích nó,bắt đầu diễu võ dương oai, lẻn đến ôm eo anh trong khi Lương Hiện không hề chuẩn bị, bất quá làm như vậy cuối cùng cũng không có được cái kết cục tốt gì.
Cũng có một khoảng thời gian ấm áp và lãng mạn, hai người nắm tay nhau lặn xuống biển, ngắm nhìn những đàn cá nhiệt đới xinh đẹp bơi qua lại.
Thừa Vũ sau khi biết được bọn họ đi ngao du thì vô cùng hâm mộ, ánh mắt ghen tị đến mức sắp sửa đem họ xuyên qua.
Và sau khi trở về từ Vanuatu, họ lại tiếp tục công việc bận rộn của mình.
Lương Hiện thường dậy sớm, sau khi thức dậy và tắm rửa, anh ấy đóng vai trò như một chiếc đồng hồ báo thức nhân tạo để đánh thức Minh Tự, lúc sau mới ra ngoài làm việc.
Kêu cô ấy rời giường là một chuyện vô cùng khó khăn, tính tình con công nhỏ lúc mới tỉnh lại thật sự vô cùng xấu tính, rút mình ở trong chăn, ai oán và làm nũng như một đứa trẻ.
Lương Hiện liền trêu cô ấy, có đôi khi bóp má, thỉnh thoảng gãi cằm, dù sao thì anh cũng không dung túng cô tiếp tục ngủ.
Chờ Minh Tự hung hăng ngồi dậy, anh lại cúi người xuống dưới thân thân,trong giọng nói đều mang theo ý cười “Anh đi làm đây.”
Sự tức giận ban đầu của Minh Tự rốt cuộc cũng không phát sinh, nhớ lại hình như là cô yêu cầu Lương Hiện mỗi ngày trước khi ra cửa đi làm đều đem cô đánh thức.
Vừa rồi hung dữ với anh, có phải hay không là cô ấy rất không đúng?
Hiếm có khi Minh Tự có được lần tự kiểm điểm bản thân và quyết định rằng cô ấy phải ngoan ngoãn thức dậy vào ngày hôm sau——
Kết quả tình trạng này lại tiếp tục tái diễn ——
Ngày tháng cứ thế trôi qua.
Vào tháng 3 và tháng 4, những cây diên vĩ và hoa hồng mới trồng trong sân Dinh thự Guanlan lần lượt nở rộ, những bông hoa tulip rất lộng lẫy và thoang thoảng hương thơm.
Ngày ở Bình Thành ngày càng dài và sau khi cái nóng oi ả ập đến,có một sự kiện lớn đã xảy ra.
Lâm Hề Già và Dụ Xuyên đã đến với nhau bằng một cách nào đó!
Vào ngày họ công khai tình cảm, Thừa Vũ cùng Kha Lễ Kiệt gần như nổ tung, suốt đêm lái xe chạy đến nhà Dụ Xuyên bát quái, sau đó họ lại chết lặng sau khi thẩm vấn Dụ Xuyên, người không muốn nói chuyện nhất trong nhóm, sau đó lại liên tục không ngừng tung tin trong nhóm.
Ngược lại với họ, Minh Tự bình tĩnh hơn rất nhiều, bởi vì trạng thái trò chuyện gần đây của Lâm Hề Già đều thường xuyên nhắc tới Dụ Xuyên. Câu chuyện tình yêu của hai người bọn họ, một đường này nhìn qua bên trong còn có không ít chủ ý của cô.
Nói đến việc này thì phải quy công cho vị tiểu học gà đang năm 4 kia của Lâm Hề Già.
Cậu ta làm bài khá tốt trong kỳ thi, cho nên lấy tiền tiêu vặt của mình bồi hai vị giáo viên phụ đạo đến ăn cơm Tây, một cái là Lâm Hề Già, một cái khác cư nhiên là Dụ Xuyên. Hai người đột nhiên không kịp chuẩn bị ngồi chung trên bàn cơm, bên cạnh còn có cậu trai trẻ, tựa như một vòng quan hệ phức tạp và khá kì quái.
Tuy rằng có hơi xấu hổ,nhưng bất quá hai người lại có không ít đề tài tán gẫu, sau này đến với nhau cũng rất hợp tình hợp lý.
“Hai người mau sinh con đi, hiện tại còn tốt, lão đại, qua một năm nữa có khi còn bị Dụ Xuyên vượt qua.” Trong một lần tụ hội, Kha Lễ Kiệt đã bày tỏ mấy lời này với Lương Hiện.
Cậu vì địa vị con trai của Lương Hiện mà không ngừng nhọc lòng, có thể tính là gấp đến mức không chờ nổi bắt Lương Hiện sinh ngay lập tức.
Lại nói sau khi nghe xong Lương Hiện ôm Minh Tự, lãnh đạm mà bình luận “Hoàng đế không vội thái giám đã gấp.”
Minh Tự dựa người vào trong lòng ngực anh, giống như một chú chim nhỏ e thẹn nép chặt vào người, nhẹ nhàng gật đầu tán đồng.
Kha Lễ Kiệt: “……”
Bọn họ đã ở bên nhau hai năm, hai người này làm sao còn có thể làm ra loại hành vi ân ái tốt như vậy!
Bất quá Minh Tự cùng Lương Hiện không nghĩ tới, lúc ấy cô kỳ thật đã mang thai.
Mãi đến một ngày nào đó, Minh Tự vẫn còn đang mải đánh răng bỗng nhiên nôn khan một trận, hai người lúc đó mời lờ mờ suy đoán.
Để thận trọng hơn, sau khi nhìn thấy hai vạch đỏ trên que thử thai, Lương Hiện đã mang Minh Tự đến bệnh viện kiểm tra thêm một lần.
Một đường làm thủ tục, lúc lấy được kết quả lúc sau, Minh Tự mơ mơ hồ hồ xác thực đã mang thai.
Bác sĩ không ngừng gửi lời chúc mừng chân thành đến cô ấy nhưng Minh Tự từ đầu đến cuối hốt hoảng cái gì cũng không nghe vào, Cô và Lương Hiện kỳ thật đã dự định sang năm mới sẽ có bảo bảo, phương diện an toàn kia Lương Hiện chưa bao giờ để cô ấy nhắc nhở, thậm chí còn làm rất tốt.
Như thế nào lại mang thai rồi?
Sau khi đọc kỹ tờ giấy kiểm tra,anh cúi đầu chạm chạm cái trán của cô “Làm sao bây giờ, sinh mệnh của tiểu gia hỏa quả thực rất mạnh nha.”
“Anh còn không biết xấu hổ mà nói!” Minh Tự sau khi phục hồi tinh thần lại, oán hận mà nhéo nhéo mặt anh “Đều tại anh! Em một cô gái xinh đẹp vừa mới kết hôn không lâu bây giờ đã biến thành bác gái!”
Giống như vẫn còn chưa hết giận, đấm vài cái vào vai anh.
Lương Hiện mặc cô đánh, đợi cho sức lực giảm đi, anh siết chặt lấy tay cô, hôn hôn “Ừm, tất cả đều là tại anh.”
Minh Tự hừ một tiếng, vẻ mặt vẫn rất bất mãn, một lúc sau mới nói nhỏ: “Em một chút chuẩn bị đều không có!”
“Anh cũng không có” Lương Hiện hôn lên khóe môi cô, vừa sờ sờ tóc,vừa xoa dịu “Nhưng anh sẽ nỗ lực làm tốt, không phải sợ.” ——
Đứa nhỏ này tới ngoài ý muốn, Minh Tự cùng Lương Hiện căn bản không có chuẩn bị gì hết cho việc mang thai, và họ lo lắng không biết liệu nó có ảnh hưởng gì không.
May mắn thay, Lương Hiện đã bỏ thuốc lá sớm, sinh hoạt sau này lại vô cùng có quy luật mà những người như Minh Tự vốn dĩ không hay yêu thích rèn luyện ngẫu nhiên cũng sẽ bị anh kéo ra ngoài chạy chậm, bình thường cũng không có sinh bệnh, trong nhà một mèo một chim đều có định kỳ làm kiểm tra, vẫn luôn thập phần khỏe mạnh.
Vì vậy, thời kì mang thai của Minh Tự rất tốt.
Mà Lương Hiện cũng thực hiện như lời anh đã hứa với cô trước đó, ghi ghi chép chép những lời dặn dò của bác sĩ những việc cần chú ý, hay thậm chí còn đặc biệt cùng Trì Yến nói gần hai giờ đồng hồ mục đích là muốn lấy thêm chút kinh nghiệm.
Trì Yến mặc dù truy vợ khó khăn trùng trùng, lúc Lương Hiện lãnh chứng vợ còn không biết đang ở đâu, nhưng lại sinh bảo bảo trước họ, ba tháng trước vừa mới lên chức bố.
Hai người đàn ông nói về đề tài này trong thư phòng, nghe qua đặc biệt nghiêm túc, Minh Tự tình cờ đi ngang qua và nghe được, không nhịn được mà bật cười, sau lại bị Lương Hiện xách qua ấn ngồi ở trên người anh “Cười cái gì? Lại đây,chúng ta cùng nhau nghe.”
Trì Yến ở đầu dây video bên kia: “……”
Tôi muốn dập máy ngay bây giờ có được hay không–
Trước đây, cả hai ở nhà, chủ yếu là đầu bếp nấu ăn hoặc là tự tay Lương Hiện nấu ăn. Sau khi Minh Tự mang thai, gia đình đã thuê hai chuyên gia dinh dưỡng và một bảo mẫu để chăm sóc vấn đề ăn uống cho Minh Tự, mặt khác còn mời một vị bác sĩ gia đình,lúc nào không thích hợp thì tùy ý gọi đến.
Do ảnh hưởng của nồng độ hormone trong giai đoạn đầu của thai kỳ, Minh Tự đã rất cáu kỉnh trong vài tuần, thậm chí còn nhạy cảm suy nghĩ về việc liệu cô ấy có bị trầm cảm nhẹ hay không.
||||| Truyện đề cử: |||||
Cũng may Lương Hiện chăm sóc cô rất tốt, thỉnh thoảng bật nhạc cho cô ấy nghe rồi đưa cô đi ngắm cảnh, lúc ở công ty thỉnh thoảng anh vẫn sẽ giữ liên lạc với cô.
Tất nhiên, trong khoảng thời gian biếng ăn và hay nôn,Minh Tự cũng đã có một khoảng thời gian vô cùng tồi tệ.
Lương Hiện mặc cho cô phát giận lên người mình, sau đó trêu chọc cô vài câu, Minh Tự thường thường sẽ tức giận sau đó lại bị anh làm cho bật cười, thật sự không được liền đánh anh vài cái, dù sao như vậy cũng rất tốt,không có khả năng bị trầm cảm.
Minh Tự mang thai,họ hàng Lương gia cùng Minh gia sau khi biết việc này, thân thích xa gần đều tranh nhau đưa quà chúc mừng.
Sầm Tâm Nhạn tặng cho Minh Tự một chiếc vòng tay bằng ngọc bích đã thắng được giá cao trong buổi đấu giá gần đây, bày tỏ chính mình đã rất vui khi nghe thấy tin này, Lương Trị Hoành biết Lương Hiện không thích ông, kết hôn sau này cũng không thường đến thăm họ, lần này biết chuyện chỉ chuyển cho Minh Tự một bao lì xì màu đỏ.
Đương nhiên bao lì xì này, nếu Minh Tự thích mở công ty cũng có thể thu mua ngay lập tức.
Lâm Hề Già cùng Thừa Vũ từ trước đến nay luôn nói rất nhiều về mọi thứ, lúc nào cũng làm cho bầu không khí trở nên vô cùng náo nhiệt, bọn họ thậm chí còn tụ lại cá cược xem, bảo bảo trong bụng Minh Tự là tiểu vương tử hay vẫn là tiểu công chúa.
Minh Tự đương nhiên thích con gái hơn, bởi vì bé sẽ dịu dàng và vô cùng yên tĩnh.
Lương Hiện đương nhiên nghe theo cô, nhưng bất quá cũng nói chuyện này cưỡng cầu không được cho nên tránh cho đến lúc đó con công nhỏ thất vọng.
Đến cuối thai kỳ, mặc dù cơ thể trở nên nặng nề hơn nhưng Minh Tự vẫn rất thoải mái với thân phận là một người phụ nữ mang thai, cô rất kỳ vọng vào sự ra đời của phôi thai nhỏ này, thậm chí còn nói nhỏ với Lương Hiện về việc đặt tên cho tiểu bảo bảo.
“Con trai của Sầm Hủ tên là Trì Đảo, nhũ danh tiểu Đảo, nói rằng cái tên này là kỷ niệm lần đầu tiên vợ chồng họ gặp nhau” Minh Tự đưa tay chạm nhẹ vào bụng cô “Có phải là rất lãng mạn không??Còn chúng ta thì sao?”
Lương Hiện thuận miệng nói “Bờ cát?”
Minh Tự: “Anh là bố của bảo bảo trong bụng em sao?”
Nhìn cô giống như là chuẩn bị phát giận, Lương Hiện bật cười “Anh sẽ suy nghĩ lại. “——
Cuối tháng 3 năm sau, Bình Thành tràn ngập không khí mùa xuân.
Minh Tự sinh một bé gái, hai mẹ con một đường bình an.
Lương Hiện thức trắng đêm chờ đợi bên ngoài phòng sinh, lúc được hộ sĩ cho phép đi vào không nghĩ ngợi liền nắm chặt tay Minh Tự.
Vẻ mặt cô ấy toàn bộ đều là vẻ oán trách, dư quang quét mắt đến vị hộ sĩ nhỏ đang bận rộn,bắt đầu nhỏ giọng bức xúc “Đều, tại, anh!”
Lương Hiện thấy tinh thần cô còn tốt, lúc này mới yên tâm thấp giọng nói “Ngoan,là lỗi của anh.”
“Vậy thì anh hôn em đi.” Minh Tự tiếp tục thì thầm.
Lương Hiện hôn lên môi cô.
“Còn có mắt.”
“Còn có cái mũi.”
“Còn có……”
Một nụ hôn nhẹ tựa như lông hồng nhưng lại có rất nhiều sự trân quý ——
Tiểu công chúa được đặt tên là “Lương Dĩ Xán”.
Vốn dĩ Lương Hiện suy nghĩ ra được hai cái tên, nếu là con gái,lấy tên là Dĩ Xán, nếu là con trai,lấy tên là Dĩ Chiêu.
Xán cùng Chiêu, hai cái đều có ý nghĩa là tươi sáng.
“Anh có phải đã đem tất cả từ điển ra nhìn một lần trước đó rồi phải không?” Sau khi xuất viện, Minh Tự được anh ôm vào trong ngực len lén trộm cười “Bằng không thì sao lại có thể hay đến như vậy?”
Lương Hiện khẽ hừ một tiếng, lựa chọn không trả lời vấn đề này,lại trừng phạt chạm chạm vào cái trán cô.
So với những lần cãi vã ấu trĩ giữa hai người, bạn học Lương Dĩ Xán có thể nói là vô cùng ngoan ngoãn, không chỉ lúc còn trong bụng mà ngay cả thời gian trưởng thành sau này đều rất mực có khuôn phép, và gần như nhìn cô bé bóng dáng của Minh Tự cùng Lương Hiện gần như có thể được nhìn thấy, ngũ quan sáng sủa,các đường nét trên khuôn mặt vô cùng đáng yêu.
Vào tháng 10, Xán bảo bắt đầu ê ê a a bập bẹ học nói.
Một ngày nào đó,vào lúc sáng sớm, Minh Tự sau khi rời giường liền tiến đến ôm bé bất ngờ nghe được “Ba ba.”
Theo lý mà nói, giai đoạn này của Xán bảo chỉ là ở ê ê a a học chữ, nói rất nhiều từ nhưng tóm lại là có hơi chút vô nghĩa, Minh Tự cho rằng lần này cũng là những âm tiết tương tự, liền hỏi “Xán bảo, con nói cái gì?”
“Ba ba.” Đôi mắt đẹp của Xán bảo nhìn cô có hơi cong lên.
Minh Tự: “?”
Cư nhiên gọi trước chính là Lương Hiện?!
Tối hôm qua cô còn cùng Lương Hiện đánh đố, như vậy kết thúc không phải thua rất khó xem rồi sao?
Vì vậy, trong lúc Lương Hiện vẫn còn đang tắm trong phòng tắm,cô bắt đầu nhỏ giọng sửa “Mẹ ơi”
Xán bảo lại chớp mắt,đánh lên một cái ngáp.
“Bằng không chúng ta kêu cẩu Lương Hiện….” Minh Tự nhớ tới lúc cô ở cữ xong lúc sau người này có bao nhiêu là hư, lúc này nhịn không được muốn trả thù một chút, nhẹ nhàng nói “Cẩu Lương Hiện.”
“Có ai như em không?” Không biết từ khi nào, Lương Hiện đã ra khỏi phòng tắm, anh cởi trần đi tới, từ phía sau ôm lấy cô rồi hôn cô một cái “Chỉ biết dạy hư đứa nhỏ.”
Minh Tự “Hừ” một tiếng “Anh vốn dĩ cũng rất hư.”
Lương Hiện lại không lấy làm hổ thẹn, nhẹ nhàng mà cọ lấy cần cổ cô.
Lương Hiện sau khi thay quần áo xong liền đi pha sữa bột cho Xán bảo. Vốn dĩ là một đại thiếu gia sống buông thả tùy tùy tiện tiện nhưng kỹ thuật pha sữa bột càng ngày càng thành thục, Minh Tự quay lại một đoạn video phát trong nhóm, khiến cho bọn Thừa Vũ bày tỏ rất nhiều sự thích thú cũng nhân tiện khuyến khích là cô nên phát nhiều thêm một chút.
“Nhiều video như vậy gộp lại tớ sẽ đứng ra làm một bộ phim tài liệu cho Hiện Hiện-một ông bố khá nghiêm túc của năm ” Khi mọi người có dịp tụ tập tại Dinh thự Guanlan, Thừa Vũ đã không ngừng bảy tỏ tình cảm của mình với rất nhiều cái tên “《Những năm tôi ngâm sữa bột cho con gái 》, 《 Những năm buộc tóc cho con gái bé bỏng của mình 》, 《 Nhà ta có heo cùng củ cải trắng làm sao bây giờ 有猪拱我家白菜怎么办 》.”
Chưa nói xong liền cười đến mức không thể thẳng nổi eo, sau lại bị Lương Hiện không hề khách khí mà đạp cho một chân.
Lương Hiện đá cậu sau đó từ trong tay Minh Tự tiếp nhận Xán bảo, bắt đầu cho bé ăn.
Cấp Xán bảo ăn xong, lại bồi cùng Minh Tự ăn ăn, hoàn mỹ một nhà ba người.
Cửu chỉ Xán bảo nho nhỏ rất đáng yêu, ai cũng đều thích bé đến mức không thể nào rời tay, thậm chí ngay cả Kha Lễ Kiệt bình thường rất hay hút thuốc cũng vì có thể được cùng Xán bảo tiếp xúc gần gũi mà phải tắm gội sạch sẽ trước khi ra ngoài.
“Nhưng mà Xán bảo bây giờ có thể nói sao?” Lâm Hề Già ngồi cùng với Dụ Xuyên, đột nhiên hỏi “Hẳn là chỉ có một hai tháng?”
“Ừ…” Vấn đề này, Minh Tự – người duy nhất biết đáp án không nghĩ tới muốn trả lời, ai ngờ lại nghe Lương Hiện nói “Biết.”
Minh Tự kinh ngạc quay đầu nhìn anh, hơi nhướng mày “Thật ra ngày đó em không nghe được?”
“……”
“Hai người đừng mắt đi mày lại, hãy nghĩ đến cảm thụ của những người độc thân như tớ!” Kha Lễ Kiệt hoàn toàn chịu không nổi.
Thừa Vũ cũng đồng ý: “Có phải không?! Hiện Hiện nói Xán bảo có thể nói, cậu thử làm bảo bảo nói cho mọi người nghe một chút đi Hiện Hiện?”
Lương Hiện ho nhẹ một tiếng, nở một nụ cười “Xán bảo, kêu ba ba nào”
Xán bảo đô đô, ánh mắt xinh đẹp không ngừng chớp chớp, dưới cái nhìn mong chờ của mọi người, chậm rì rì mà nói “Cẩu Lương Hiện.”
Tác giả có lời muốn nói: Lương Hiện: “?” ——