Chương 33
Lương Hiện muốn di chuyển ngón tay của mình nhưng Minh Tự càng nắm nó chặt hơn, thậm chí cô còn bẻ ngón tay của anh ra sau để ngăn anh khóa màn hình.
Anh buồn cười, nhìn đuôi mắt Minh Tự “Sợ khóa màn hình?”
Khóe môi Minh Tự khẽ cong lên “Vậy anh giải thích rõ ràng.”
“Giải thích gì?”
Minh Tự “hừ” một tiếng,không thể không liếc anh một cái “Đừng có giả ngu với em, không phải anh là người viết ghi chú đó sao?”
Hôm nay Minh Tự buộc lại mái tóc dài của mình ra phía sau để lộ ra vầng trán mịn màng theo đó là vài sợi tóc đen trên trán rủ xuống chân mày càng nhìn càng tăng thêm nét quyến rũ.
Nhìn các đường nét trên khuôn mặt Minh Tự có thể nói là vô cùng tươi sáng và kiêu hãnh.
Lương Hiện nhìn hơi hơi nhướng mày “Không phải em thấy nó rồi sao?”
“Ý của anh là gì?” Giọng điệu của Minh Tự kéo dài và lâu ơi là lâu rồi cô bật màn hình lên “Anh không phải vẫn luôn yêu thầm em đó chứ, đừng ngượng ngùng cứ nói thẳng ra đi?”
“Từ nhỏ đã cùng nhau tranh cãi, có phải là muốn em chú ý?”
Lương Hiện đứng đó và dường như bị thuyết phục bởi bộ não của cô “Nếu thích em tôi đã theo đuổi em từ lâu và làm gì nhàm chán đến mức phải cãi nhau để tăng sự thu hút?”
“Vậy thì ai biết được?” Mái tóc dài bị thun căng đứt nhẹ nhàng xõa ra sau tai của cô nhưng cô lại không hề bận tâm chút nào,thậm chí còn cảm thấy khá ổn về bản thân “Rốt cuộc, ai đó đã bí mật thay đổi ghi chú thành ” Minh tiên nữ ” nhỉ??”
Nói xong, cô nghiêng đầu chờ đợi câu trả lời của đối phương với vẻ thích thú.
Không phải Minh Tự thực sự nghĩ rằng Lương Hiện sẽ yêu thầm cô hay gì khác mà là cô chỉ có hơi tò mò về việc một người như Lương Hiện trong hoàn cảnh nào có thể tự tay thay đổi ghi chú thành như vậy.
Giống như cô ấy, quá lười biếng để đặt tên cho mọi người hay thậm chí có người còn không gõ nốt nguyên vẹn ra một cái tên.
Lương Hiện khẽ cười, giọng nói có chút trầm thấp “Nếu thật là như vậy, em sẽ làm gì tôi ngay bây giờ?”
Anh không những phủ nhận mà còn hùa theo lời cô nói khiến Minh Tự nghẹn một lát, nhất thời không biết chính mình làm sao để trả lời cho tốt.
Lúc này bất ngờ có người đi ngang qua bên cạnh họ và phóng tầm mắt qua nhìn.
Sau khi họ rời đi, không khí xung quanh an tĩnh đến mức đình trệ và dường như bắt đầu hơi khang khác.
Cũng chính lúc này, Minh Tự cuối cùng cũng nhận ra rằng hình như vừa rồi cô vẫn còn nắm tay Lương Hiện bởi vì quá dùng sức nên ngón tay cô gần như đan vào ngón tay anh.
Khớp tay của người đàn ông thon dài, xúc cảm chạm vào rất rõ ràng và xa lạ, rất khác với tay của cô. Vừa rồi lúc cầm chặt nó là phản ứng tự nhiên nhưng bây giờ nó có vẻ hơi nóng lên trong tay cô rồi.
Minh Tự nhanh chóng buông tay ra,xấu hổ vội vàng nói: “Nói thật,tại sao anh lại viết ghi chú như vậy?”
Lương Hiện vội vàng khóa màn hình, một tay cầm điện thoại tự nhiên rũ xuống.
Ánh mắt lưu lại trên môi cô nửa giây, khóe môi thản nhiên cười cười “Em nế muốn truy cứu thì truy cứu đi.”
Rõ ràng là anh là người đặt ghi chú, sao người xấu hổ lại trở thành cô?
Minh Tự ngồi trong rạp ôm lấy chú vịt, hoàn toàn không để ý đến màn hình đang chiếu cái gì.
Trên tay vịn giữa hai người đặt một thùng bỏng ngô, mùi kem béo ngậy tản ra trong không khí, dường như chỉ cần hít thở thôi cũng thấy ngọt ngào.
Thản nhiên cho một viên vào miệng và ăn xong một cách lơ đễnh.
Loại bỏng ngô này khi ăn còn lâu mới có mùi thơm, ăn xong mấy miếng Minh Tự đã cảm thấy mất hứng,cô lấy khăn ướt lau tay rồi quay mặt lại nhìn màn hình.
Bời vì thất thần quá lâu đến nỗi không thể theo kịp cốt truyện nên lúc này không hiểu sao nhân vật nam chính và nữ chính mới còn ồn ào một giây trước lúc này đã ôm nhau hôn lăn lộn.
Sau khi xem vài phút,Minh Tự mới hiểu ra rằng không phải cô không theo kịp cốt truyện mà đây vốn dĩ là một bộ phim tình cảm với mức độ logic rất bình thường.
Trách sao chỉ có một số người đến xem.
Tất cả là do sự chọn lựa một bộ trong mấy bộ phim ngẫu nhiên của Lương Hiện đưa ra.
Minh Tự chán nản ngáp ngắn ngáp dài, nước mắt chảy xuống khóe mắt,cô đã cảm thấy quá buồn ngủ.
Bất quá nhanh chóng nhớ ra điều gì đó, Minh Tự ngồi dậy ngẩng đầu, vươn tay về phía Lương Hiện “Cho em xem di động của anh.”
Cô muốn xem tất cả các ghi chú?
Lương Hiện cong khóe môi, gợi ý: “Hay anh gửi ảnh chụp màn hình qua cho em nhé?”
Minh Tự nhận lấy điện thoại và nhìn chằm chằm vào anh “Lại nghĩ vớ vẩn cái gì đâu? Em mới không phải cái người thích tự luyến —— giải khóa cho em.”
Lương Hiện không biết cô muốn gì nhưng anh vẫn làm.
Minh Tự nhấp vào WeChat, công bố mục tiêu của mình một cách khá công khai “Em tìm xem anh có phải còn có Triệu tiên nữ, Tiền tiên nữ, Tôn tiên nữ, Lý tiên nữ……”
Đây là hoài nghi anh giấu nhiều tiên nữ bên người?
Bất quá lời nói này của Minh Tự khiến anh không thể không bật cười thành tiếng.
Lương Hiện một tay ôm trán, ánh mắt rơi vào cô, một lúc sau mới cất giọng trêu chọc “Em tìm được rồi sao?”
Minh Tự không định dò thám chuyện riêng tư nào của Lương Hiện nên cô chỉ đơn giản là thản nhiên liếc nhìn chúng một lượt.
Danh sách liên lạc của Lương Hiện cũng giống như cô, đều là những cái tên bình thường.
Minh Tự nhìn chúng và cảm thấy hơi vui vẻ trả lại điện thoại cho anh rồi nói với giọng điệu “Coi như anh thức thời”: “Tiên nữ chỉ nên có một cái trên đời mà thôi.”
Lương Hiện nói “Ừ” sau đó nhìn cô mang theo ý cười bổ sung “Em là người duy nhất.”
Minh Tự hài lòng dựa vào ghế, nắm nắm mặt chú vịt con nhìn cặp đôi trên màn ảnh còn chưa hôn xong nhưng có vẻ hơi thuận mắt.
Cô suy nghĩ một lúc rồi nói: “Vậy thì em cũng nên đổi ghi chú cho anh, anh có thấy hành động này của em trông rất nhã nhặn không?”
Lương Hiện khá kinh ngạc “Đổi thành cái gì?”
Minh Tự dừng lại suy nghĩ một chút rồi giống như nghĩ ra được điều gì đó, cô nhanh chóng mỉm cười đầy xấu xa.
Cô lấy điện thoại ra, bấm vào giao diện của Lương Hiện và bắt đầu sửa ghi chú, sau khi đổi xong cô lại đưa nó cho anh.
Lương Hiện liếc nhìn —— Tiên nữ dưỡng Heo.
Anh gần như suýt phải bật cười, cúi người, chống cùi chỏ về phía cô, lông mày nhếch lên một đường cong đe dọa “Minh Tự, nếu em muốn đánh nhau cùng với tôi thì em cứ nói thẳng.”
Bị anh nhìn chằm chằm mình hai giây, Minh Tự hùng hổ “Hừ” một tiếng, quay bắt đầu thay đổi.
Sau khi quay lại,cô đập điện thoại lên vai anh “Thế này thì ổn chứ?”
Lương Hiện giơ tay cầm nó lên xem, lần này đã đổi thành “Tiên nữ dưỡng Soái ca”.
Khóe môi khẽ cong nhưng nhanh chóng bị thu hồi lại.
Nhìn thấy Lương Hiện đang gõ gì đó trên điện thoại di động, Minh Tự không khỏi nghiêng người thò đầu lại xem, ai ngờ anh hơi ngả người ra sau, dễ dàng tránh được tầm mắt của cô.
Cô nghi ngờ hỏi: “Anh thay đổi cái gì? Không được không biết xấu hổ mà thay đổi ghi chú gì biến thái.”
“Cái gì là ghi chú biến thái?” Sau một lúc ngắn ngủi, Lương Hiện đã sửa xong,đưa màn hình điện thoại về phía cô. “Đây mới là phiên bản chính xác.”
Minh Tự liếc nhìn và không thể không bật cười thốt lên hai chữ “Tự luyến.”
Những gì Lương Hiện thay đổi là – Soái ca dưỡng Tiên nữ.
Anh buồn cười, nhìn đuôi mắt Minh Tự “Sợ khóa màn hình?”
Khóe môi Minh Tự khẽ cong lên “Vậy anh giải thích rõ ràng.”
“Giải thích gì?”
Minh Tự “hừ” một tiếng,không thể không liếc anh một cái “Đừng có giả ngu với em, không phải anh là người viết ghi chú đó sao?”
Hôm nay Minh Tự buộc lại mái tóc dài của mình ra phía sau để lộ ra vầng trán mịn màng theo đó là vài sợi tóc đen trên trán rủ xuống chân mày càng nhìn càng tăng thêm nét quyến rũ.
Nhìn các đường nét trên khuôn mặt Minh Tự có thể nói là vô cùng tươi sáng và kiêu hãnh.
Lương Hiện nhìn hơi hơi nhướng mày “Không phải em thấy nó rồi sao?”
“Ý của anh là gì?” Giọng điệu của Minh Tự kéo dài và lâu ơi là lâu rồi cô bật màn hình lên “Anh không phải vẫn luôn yêu thầm em đó chứ, đừng ngượng ngùng cứ nói thẳng ra đi?”
“Từ nhỏ đã cùng nhau tranh cãi, có phải là muốn em chú ý?”
Lương Hiện đứng đó và dường như bị thuyết phục bởi bộ não của cô “Nếu thích em tôi đã theo đuổi em từ lâu và làm gì nhàm chán đến mức phải cãi nhau để tăng sự thu hút?”
“Vậy thì ai biết được?” Mái tóc dài bị thun căng đứt nhẹ nhàng xõa ra sau tai của cô nhưng cô lại không hề bận tâm chút nào,thậm chí còn cảm thấy khá ổn về bản thân “Rốt cuộc, ai đó đã bí mật thay đổi ghi chú thành ” Minh tiên nữ ” nhỉ??”
Nói xong, cô nghiêng đầu chờ đợi câu trả lời của đối phương với vẻ thích thú.
Không phải Minh Tự thực sự nghĩ rằng Lương Hiện sẽ yêu thầm cô hay gì khác mà là cô chỉ có hơi tò mò về việc một người như Lương Hiện trong hoàn cảnh nào có thể tự tay thay đổi ghi chú thành như vậy.
Giống như cô ấy, quá lười biếng để đặt tên cho mọi người hay thậm chí có người còn không gõ nốt nguyên vẹn ra một cái tên.
Lương Hiện khẽ cười, giọng nói có chút trầm thấp “Nếu thật là như vậy, em sẽ làm gì tôi ngay bây giờ?”
Anh không những phủ nhận mà còn hùa theo lời cô nói khiến Minh Tự nghẹn một lát, nhất thời không biết chính mình làm sao để trả lời cho tốt.
Lúc này bất ngờ có người đi ngang qua bên cạnh họ và phóng tầm mắt qua nhìn.
Sau khi họ rời đi, không khí xung quanh an tĩnh đến mức đình trệ và dường như bắt đầu hơi khang khác.
Cũng chính lúc này, Minh Tự cuối cùng cũng nhận ra rằng hình như vừa rồi cô vẫn còn nắm tay Lương Hiện bởi vì quá dùng sức nên ngón tay cô gần như đan vào ngón tay anh.
Khớp tay của người đàn ông thon dài, xúc cảm chạm vào rất rõ ràng và xa lạ, rất khác với tay của cô. Vừa rồi lúc cầm chặt nó là phản ứng tự nhiên nhưng bây giờ nó có vẻ hơi nóng lên trong tay cô rồi.
Minh Tự nhanh chóng buông tay ra,xấu hổ vội vàng nói: “Nói thật,tại sao anh lại viết ghi chú như vậy?”
Lương Hiện vội vàng khóa màn hình, một tay cầm điện thoại tự nhiên rũ xuống.
Ánh mắt lưu lại trên môi cô nửa giây, khóe môi thản nhiên cười cười “Em nế muốn truy cứu thì truy cứu đi.”
Rõ ràng là anh là người đặt ghi chú, sao người xấu hổ lại trở thành cô?
Minh Tự ngồi trong rạp ôm lấy chú vịt, hoàn toàn không để ý đến màn hình đang chiếu cái gì.
Trên tay vịn giữa hai người đặt một thùng bỏng ngô, mùi kem béo ngậy tản ra trong không khí, dường như chỉ cần hít thở thôi cũng thấy ngọt ngào.
Thản nhiên cho một viên vào miệng và ăn xong một cách lơ đễnh.
Loại bỏng ngô này khi ăn còn lâu mới có mùi thơm, ăn xong mấy miếng Minh Tự đã cảm thấy mất hứng,cô lấy khăn ướt lau tay rồi quay mặt lại nhìn màn hình.
Bời vì thất thần quá lâu đến nỗi không thể theo kịp cốt truyện nên lúc này không hiểu sao nhân vật nam chính và nữ chính mới còn ồn ào một giây trước lúc này đã ôm nhau hôn lăn lộn.
Sau khi xem vài phút,Minh Tự mới hiểu ra rằng không phải cô không theo kịp cốt truyện mà đây vốn dĩ là một bộ phim tình cảm với mức độ logic rất bình thường.
Trách sao chỉ có một số người đến xem.
Tất cả là do sự chọn lựa một bộ trong mấy bộ phim ngẫu nhiên của Lương Hiện đưa ra.
Minh Tự chán nản ngáp ngắn ngáp dài, nước mắt chảy xuống khóe mắt,cô đã cảm thấy quá buồn ngủ.
Bất quá nhanh chóng nhớ ra điều gì đó, Minh Tự ngồi dậy ngẩng đầu, vươn tay về phía Lương Hiện “Cho em xem di động của anh.”
Cô muốn xem tất cả các ghi chú?
Lương Hiện cong khóe môi, gợi ý: “Hay anh gửi ảnh chụp màn hình qua cho em nhé?”
Minh Tự nhận lấy điện thoại và nhìn chằm chằm vào anh “Lại nghĩ vớ vẩn cái gì đâu? Em mới không phải cái người thích tự luyến —— giải khóa cho em.”
Lương Hiện không biết cô muốn gì nhưng anh vẫn làm.
Minh Tự nhấp vào WeChat, công bố mục tiêu của mình một cách khá công khai “Em tìm xem anh có phải còn có Triệu tiên nữ, Tiền tiên nữ, Tôn tiên nữ, Lý tiên nữ……”
Đây là hoài nghi anh giấu nhiều tiên nữ bên người?
Bất quá lời nói này của Minh Tự khiến anh không thể không bật cười thành tiếng.
Lương Hiện một tay ôm trán, ánh mắt rơi vào cô, một lúc sau mới cất giọng trêu chọc “Em tìm được rồi sao?”
Minh Tự không định dò thám chuyện riêng tư nào của Lương Hiện nên cô chỉ đơn giản là thản nhiên liếc nhìn chúng một lượt.
Danh sách liên lạc của Lương Hiện cũng giống như cô, đều là những cái tên bình thường.
Minh Tự nhìn chúng và cảm thấy hơi vui vẻ trả lại điện thoại cho anh rồi nói với giọng điệu “Coi như anh thức thời”: “Tiên nữ chỉ nên có một cái trên đời mà thôi.”
Lương Hiện nói “Ừ” sau đó nhìn cô mang theo ý cười bổ sung “Em là người duy nhất.”
Minh Tự hài lòng dựa vào ghế, nắm nắm mặt chú vịt con nhìn cặp đôi trên màn ảnh còn chưa hôn xong nhưng có vẻ hơi thuận mắt.
Cô suy nghĩ một lúc rồi nói: “Vậy thì em cũng nên đổi ghi chú cho anh, anh có thấy hành động này của em trông rất nhã nhặn không?”
Lương Hiện khá kinh ngạc “Đổi thành cái gì?”
Minh Tự dừng lại suy nghĩ một chút rồi giống như nghĩ ra được điều gì đó, cô nhanh chóng mỉm cười đầy xấu xa.
Cô lấy điện thoại ra, bấm vào giao diện của Lương Hiện và bắt đầu sửa ghi chú, sau khi đổi xong cô lại đưa nó cho anh.
Lương Hiện liếc nhìn —— Tiên nữ dưỡng Heo.
Anh gần như suýt phải bật cười, cúi người, chống cùi chỏ về phía cô, lông mày nhếch lên một đường cong đe dọa “Minh Tự, nếu em muốn đánh nhau cùng với tôi thì em cứ nói thẳng.”
Bị anh nhìn chằm chằm mình hai giây, Minh Tự hùng hổ “Hừ” một tiếng, quay bắt đầu thay đổi.
Sau khi quay lại,cô đập điện thoại lên vai anh “Thế này thì ổn chứ?”
Lương Hiện giơ tay cầm nó lên xem, lần này đã đổi thành “Tiên nữ dưỡng Soái ca”.
Khóe môi khẽ cong nhưng nhanh chóng bị thu hồi lại.
Nhìn thấy Lương Hiện đang gõ gì đó trên điện thoại di động, Minh Tự không khỏi nghiêng người thò đầu lại xem, ai ngờ anh hơi ngả người ra sau, dễ dàng tránh được tầm mắt của cô.
Cô nghi ngờ hỏi: “Anh thay đổi cái gì? Không được không biết xấu hổ mà thay đổi ghi chú gì biến thái.”
“Cái gì là ghi chú biến thái?” Sau một lúc ngắn ngủi, Lương Hiện đã sửa xong,đưa màn hình điện thoại về phía cô. “Đây mới là phiên bản chính xác.”
Minh Tự liếc nhìn và không thể không bật cười thốt lên hai chữ “Tự luyến.”
Những gì Lương Hiện thay đổi là – Soái ca dưỡng Tiên nữ.