Chương 67
Sau lễ Thất Tịch, ngày diễn ra buổi concert của Lệ Thâm sắp tới gần.
Hôn lễ của Đàm Bình và Lý Duệ rất gần với ngày tổ chức concert của Lệ Thâm, thời điểm này là lúc Dư Vãn rất bận nhưng đây là concert đầu tiên của Lệ Thâm, dù thế nào thì cô cũng phải dành thời gian đi xem.
Tấm vé Lệ Thâm cho Dư Vãn là đợt đầu tiên, bắt đầu lúc bảy giờ tối. Buổi chiều Dư Vãn bận rộn tới năm giờ rưỡi, cơm cũng chưa kịp ăn đã vội vàng chạy tới trung tâm âm nhạc.
Vé tham dự nội bộ có lối vào riêng, có nhân viên công tác riêng tiếp đãi, Dư Vãn đi theo nhân viên công tác đến chỗ ngồi thì phát hiện cách sân khấu rất gần.
Cách lúc mở màn còn nửa tiếng, bên trong hội trường đã đầy người ngồi, gậy huỳnh quang và bảng đèn led cũng dễ dàng thấy được, Dư Vãn tới tay không một mình thì cảm thấy mình tựa như dị loại.
Không biết Triệu Hân đã đến chưa? Dư Vãn theo bản năng nhìn sang khu khán đài ở phía xa, Triệu Hân cũng mua vé tham dự đợt đầu, chẳng qua vị trí khá xa. Cô nhìn một vòng thì không thấy Triệu Hân nhưng lại thấy được người đại diện của Lệ Thâm.
Cô đã gặp mặt Trì Lộ trong hôn lễ của Hồ Kiều, nghĩ tới quan hệ của mình với Lệ Thâm, cô vô thức có chút hồi hộp. Cô nở nụ cười nhìn Trì Lộ xem như chào hỏi, Trì Lộ tựa như hơi bất ngờ nhìn cô vài giây, sau đó cũng mỉm cười nhìn cô, không nói gì cả và quay trở lại hậu trường.
Dư Vãn lấy điện thoại định gửi tin nhắn cho Lệ Thâm, mới vừa mở WeChat, Lệ Thâm đã thần giao cách cảm gửi tin nhắn đến cho cô.
A Thâm: Em đến chưa?
Vãn Vãn: Đến rồi!
Dư Vãn chụp lại quang cảnh xung quanh gửi cho Lệ Thâm.
Vãn Vãn: Nhiều người quá, trông mọi người đều rất phấn khích! Bây giờ anh đang làm gì vậy?
A Thâm: Đang làm nóng người.
A Thâm: Anh ở sau hậu trường nghe được tiếng hò hét orz.
Vãn Vãn: Ha ha ha ha ha anh có hồi hộp hay không! Số lượng người nhiều hơn trong tưởng tượng của em! Cố lên!
Vãn Vãn: Đúng rồi, em vừa thấy người đại diện của anh.
Dư Vãn vừa mới gửi tin này qua, Trì Lộ đã tới phòng nghỉ tạm thời của Lệ Thâm. Lệ Thâm thấy cô ta bèn cất điện thoại và tiếp tục ép chân.
Trì Lộ đi tới hỏi anh: "Tôi vừa thấy Dư Vãn ngồi ở hàng ghế VIP, cậu đưa vé cho cô ấy?"
Lệ Thâm bình tĩnh nói: "Tôi đưa cho Hồ Kiều, trước đó cô ấy có hỏi xin vé nói là muốn tặng cho bạn, chắc là do Hồ Kiều đưa."
Trì Lộ yên lặng như đang suy nghĩ. Cô nghe nói sau hôn lễ, Hồ Kiều tặng cho Dư Vãn một cái túi hàng hiệu, bây giờ tặng một tấm vé tham dự concert của Lệ Thâm cho cô ấy cũng không phải không có khả năng.
Chuyện này cô chỉ cần tìm Hồ Kiều hỏi là sẽ rõ.
"Sắp mở màn rồi, cậu điều chỉnh lại trạng thái, đừng căng thẳng, biểu hiện giống như lúc tập luyện là được." Trì Lộ không tiếp tục hỏi chuyện về Dư Vãn, bây giờ việc liên quan đến concert mới là quan trọng nhất. Mấy ngày diễn thử này cô đều có mặt tại hiện trường, biểu hiện của Lệ Thâm trên sân khấu rất tốt. Hôm nay chỉ cần phát huy như vậy thì sẽ không có vấn đề gì.
(Truyện được edit bởi Thụy Mặc - Diễn đàn Việt Nam Overnight)
"Ừ." Lệ Thâm đáp một câu rồi không nói thêm. Trì Lộ cũng không quấy rầy anh mà đi theo người phụ trách hiện trường để trao đổi.
Lệ Thâm thấy cô ta ra ngoài thì lập tức lấy điện thoại gửi tin nhắn cho Tiểu Đổng, bảo cô ấy dẫn Dư Vãn tới phòng nghỉ.
Tiểu Đổng:...
Tiểu Đổng: Anh Thâm, sắp mở màn rồi, anh muốn làm gì!
Anh Thâm: Không làm gì cả, chỉ nói với cô ấy hai câu, nhanh thôi.
Anh Thâm: Em không đi thì tôi tự mình đi tìm cô ấy.
Tiểu Đổng:...
Uy hiếp ai đấy!!!
Cô thở hồng hộc cất điện thoại vào trong túi và đi tìm Dư Vãn. Dư Vãn biết mặt Tiểu Đổng nên khi cô ấy tới tìm mình, cô cũng không nghi ngờ mà đi theo tới phòng nghỉ của Lệ Thâm.
"Em ở bên ngoài đợi hai người, sắp mở màn rồi, hai người đừng nói lâu quá." Quan trọng là đừng để chị Lộ Lộ phát hiện.
Tiểu Đổng cảm thấy Lệ Thâm càng ngày càng to gan, ngay trước khi bắt đầu biểu diễn, dưới mí mắt của chị Lộ Lộ mà còn dám chơi gặp lén!
Dư Vãn không rõ Tiểu Đổng biết bao nhiêu về chuyện của cô và Lệ Thâm nên chỉ có thể cảm ơn một tiếng rồi đi vào.
Lệ Thâm đang tập lại điệu nhảy mở màn, vừa thấy Dư Vãn vào thì lập tức dừng lại. Dư Vãn bước tới hỏi anh: "Có chuyện gì vậy?"
Lệ Thâm yên lặng nhìn cô và duỗi tay ôm lấy cô. Tim anh đập rất nhanh, không biết vì mới vừa vận động hay là vì buổi biểu diễn sắp mở màn.
Dư Vãn chớp chớp mắt hỏi anh: "Anh rất hồi hộp sao?"
"... Có một chút." Giọng nói có chút rầu rĩ của Lệ Thâm truyền vào trong tai Dư Vãn. Lúc bán vé vào vửa, mặc dù đã bị fans lên tiếng nói một lần rằng quy mô quá nhỏ nhưng vừa nãy Lệ Thâm lén ra ngoài nhìn thử thì vẫn có chút ngạc nhiên.
Concert hơn mười nghìn người, nhìn một cái chỉ thấy chi chít đầu người.
Trước kia anh đã tham gia đêm liên hoan giao thừa, hiện trường khi đó càng nhiều người hơn bây giờ. Nhưng hôm nay là buổi diễn cá nhân của anh, anh không thể không hồi hộp được.
Chỉ có khi ôm Dư Vãn mới cảm thấy trái tim không đập nhanh như vậy.
"Yên tâm đi, anh luyện tập lâu như vậy, chắc chắn không có vấn đề!" Dư Vãn nhẹ nhàng vỗ về vào lưng để an ủi anh.
"Ừm." Lệ Thâm nhỏ giọng lên tiếng, cuối cùng cũng buông Dư Vãn ra: "Em quay lại chỗ ngồi trước đi, anh ổn hơn vừa nãy nhiều rồi."
Dư Vãn mỉm cười làm động tác cố lên với anh: "Cố lên!"
Cô vừa mới theo Tiểu Đổng rời đi, Trì Lộ đã trở lại. Lệ Thâm nhìn Trì Lộ đi vào và bình tĩnh thu hồi ánh mắt.
Gần tới bảy giờ, cảm xúc của khán giả tại hiện trường càng kích động, tiếng hò hét dưới sân khấu càng lớn hơn vừa rồi. Dư Vãn cũng bị bầu không khí tại hiện trường lây nhiễm, cô không hiểu sao lại hồi hộp.
Ánh đèn tại hiện trường đột nhiên tắt đi, tiếng hò hét của khán giả lập tức vang vọng khắp hội trường. Khi ánh đèn bật lại lần nữa, Lệ Thâm và vũ công phụ họa đã lên sân khấu.
Mở màn buổi biểu diễn là bài hát tiết tấu nhanh trong album có tên <Không Còn Chỗ Trốn>, đây cũng là bài hát mà Lệ Thâm mất nhiều thời gian tập luyện nhất.
Nhạc dạo đầu vang lên, Lệ Thâm mặc hoodie đen và quần đen bắt đầu nhảy cùng vũ công. Tiết tấu của bài hát này rất mạnh, nhịp điệu cũng rất nhanh, ngay cả tốc độ hát của Lệ Thâm cũng không phải người thường có thể theo kịp.
Mà Lệ Thâm không chỉ có thể hát rõ ràng chính xác mà còn hoàn hảo nhảy nhót, điều này gần như khiến các tiểu mê muội tại hiện trường điên cuồng. Bọn họ vung vẫy gậy huỳnh quang theo tiết tấu của Lệ Thâm, tiếng hò hét tại hiện trường chưa từng ngừng lại.
Dư Vãn cảm thấy sau khi kết thúc một màn, các fans ở đây còn mất giọng nhiều hơn cả Lệ Thâm.
Nhưng mà vũ đạo của Lệ Thâm rất làm người ta kinh ngạc, đến bây giờ cô mới biết Lệ Thâm lại nhảy đẹp như vậy.
Khi bài hát đã gần đến đoạn kết thúc và tới phân đoạn mà giáo viên thiết kế phần thở gấp, Lệ Thâm kéo mũ và cổ áo xuống, nhỏ giọng thở gấp hai tiếng.
Editor có lời muốn nói: Thực ra thì mình đã sắp edit xong bộ này, chỉ là để dự trữ chưa đăng. Bởi vì đã vào học nên tạm thời sẽ rảnh hôm nào đăng hôm đó. Nhưng đừng lo, khi nào edit hoàn thành mình sẽ tăng tiến độ đăng toàn bộ:3
- -----oOo------
Hôn lễ của Đàm Bình và Lý Duệ rất gần với ngày tổ chức concert của Lệ Thâm, thời điểm này là lúc Dư Vãn rất bận nhưng đây là concert đầu tiên của Lệ Thâm, dù thế nào thì cô cũng phải dành thời gian đi xem.
Tấm vé Lệ Thâm cho Dư Vãn là đợt đầu tiên, bắt đầu lúc bảy giờ tối. Buổi chiều Dư Vãn bận rộn tới năm giờ rưỡi, cơm cũng chưa kịp ăn đã vội vàng chạy tới trung tâm âm nhạc.
Vé tham dự nội bộ có lối vào riêng, có nhân viên công tác riêng tiếp đãi, Dư Vãn đi theo nhân viên công tác đến chỗ ngồi thì phát hiện cách sân khấu rất gần.
Cách lúc mở màn còn nửa tiếng, bên trong hội trường đã đầy người ngồi, gậy huỳnh quang và bảng đèn led cũng dễ dàng thấy được, Dư Vãn tới tay không một mình thì cảm thấy mình tựa như dị loại.
Không biết Triệu Hân đã đến chưa? Dư Vãn theo bản năng nhìn sang khu khán đài ở phía xa, Triệu Hân cũng mua vé tham dự đợt đầu, chẳng qua vị trí khá xa. Cô nhìn một vòng thì không thấy Triệu Hân nhưng lại thấy được người đại diện của Lệ Thâm.
Cô đã gặp mặt Trì Lộ trong hôn lễ của Hồ Kiều, nghĩ tới quan hệ của mình với Lệ Thâm, cô vô thức có chút hồi hộp. Cô nở nụ cười nhìn Trì Lộ xem như chào hỏi, Trì Lộ tựa như hơi bất ngờ nhìn cô vài giây, sau đó cũng mỉm cười nhìn cô, không nói gì cả và quay trở lại hậu trường.
Dư Vãn lấy điện thoại định gửi tin nhắn cho Lệ Thâm, mới vừa mở WeChat, Lệ Thâm đã thần giao cách cảm gửi tin nhắn đến cho cô.
A Thâm: Em đến chưa?
Vãn Vãn: Đến rồi!
Dư Vãn chụp lại quang cảnh xung quanh gửi cho Lệ Thâm.
Vãn Vãn: Nhiều người quá, trông mọi người đều rất phấn khích! Bây giờ anh đang làm gì vậy?
A Thâm: Đang làm nóng người.
A Thâm: Anh ở sau hậu trường nghe được tiếng hò hét orz.
Vãn Vãn: Ha ha ha ha ha anh có hồi hộp hay không! Số lượng người nhiều hơn trong tưởng tượng của em! Cố lên!
Vãn Vãn: Đúng rồi, em vừa thấy người đại diện của anh.
Dư Vãn vừa mới gửi tin này qua, Trì Lộ đã tới phòng nghỉ tạm thời của Lệ Thâm. Lệ Thâm thấy cô ta bèn cất điện thoại và tiếp tục ép chân.
Trì Lộ đi tới hỏi anh: "Tôi vừa thấy Dư Vãn ngồi ở hàng ghế VIP, cậu đưa vé cho cô ấy?"
Lệ Thâm bình tĩnh nói: "Tôi đưa cho Hồ Kiều, trước đó cô ấy có hỏi xin vé nói là muốn tặng cho bạn, chắc là do Hồ Kiều đưa."
Trì Lộ yên lặng như đang suy nghĩ. Cô nghe nói sau hôn lễ, Hồ Kiều tặng cho Dư Vãn một cái túi hàng hiệu, bây giờ tặng một tấm vé tham dự concert của Lệ Thâm cho cô ấy cũng không phải không có khả năng.
Chuyện này cô chỉ cần tìm Hồ Kiều hỏi là sẽ rõ.
"Sắp mở màn rồi, cậu điều chỉnh lại trạng thái, đừng căng thẳng, biểu hiện giống như lúc tập luyện là được." Trì Lộ không tiếp tục hỏi chuyện về Dư Vãn, bây giờ việc liên quan đến concert mới là quan trọng nhất. Mấy ngày diễn thử này cô đều có mặt tại hiện trường, biểu hiện của Lệ Thâm trên sân khấu rất tốt. Hôm nay chỉ cần phát huy như vậy thì sẽ không có vấn đề gì.
(Truyện được edit bởi Thụy Mặc - Diễn đàn Việt Nam Overnight)
"Ừ." Lệ Thâm đáp một câu rồi không nói thêm. Trì Lộ cũng không quấy rầy anh mà đi theo người phụ trách hiện trường để trao đổi.
Lệ Thâm thấy cô ta ra ngoài thì lập tức lấy điện thoại gửi tin nhắn cho Tiểu Đổng, bảo cô ấy dẫn Dư Vãn tới phòng nghỉ.
Tiểu Đổng:...
Tiểu Đổng: Anh Thâm, sắp mở màn rồi, anh muốn làm gì!
Anh Thâm: Không làm gì cả, chỉ nói với cô ấy hai câu, nhanh thôi.
Anh Thâm: Em không đi thì tôi tự mình đi tìm cô ấy.
Tiểu Đổng:...
Uy hiếp ai đấy!!!
Cô thở hồng hộc cất điện thoại vào trong túi và đi tìm Dư Vãn. Dư Vãn biết mặt Tiểu Đổng nên khi cô ấy tới tìm mình, cô cũng không nghi ngờ mà đi theo tới phòng nghỉ của Lệ Thâm.
"Em ở bên ngoài đợi hai người, sắp mở màn rồi, hai người đừng nói lâu quá." Quan trọng là đừng để chị Lộ Lộ phát hiện.
Tiểu Đổng cảm thấy Lệ Thâm càng ngày càng to gan, ngay trước khi bắt đầu biểu diễn, dưới mí mắt của chị Lộ Lộ mà còn dám chơi gặp lén!
Dư Vãn không rõ Tiểu Đổng biết bao nhiêu về chuyện của cô và Lệ Thâm nên chỉ có thể cảm ơn một tiếng rồi đi vào.
Lệ Thâm đang tập lại điệu nhảy mở màn, vừa thấy Dư Vãn vào thì lập tức dừng lại. Dư Vãn bước tới hỏi anh: "Có chuyện gì vậy?"
Lệ Thâm yên lặng nhìn cô và duỗi tay ôm lấy cô. Tim anh đập rất nhanh, không biết vì mới vừa vận động hay là vì buổi biểu diễn sắp mở màn.
Dư Vãn chớp chớp mắt hỏi anh: "Anh rất hồi hộp sao?"
"... Có một chút." Giọng nói có chút rầu rĩ của Lệ Thâm truyền vào trong tai Dư Vãn. Lúc bán vé vào vửa, mặc dù đã bị fans lên tiếng nói một lần rằng quy mô quá nhỏ nhưng vừa nãy Lệ Thâm lén ra ngoài nhìn thử thì vẫn có chút ngạc nhiên.
Concert hơn mười nghìn người, nhìn một cái chỉ thấy chi chít đầu người.
Trước kia anh đã tham gia đêm liên hoan giao thừa, hiện trường khi đó càng nhiều người hơn bây giờ. Nhưng hôm nay là buổi diễn cá nhân của anh, anh không thể không hồi hộp được.
Chỉ có khi ôm Dư Vãn mới cảm thấy trái tim không đập nhanh như vậy.
"Yên tâm đi, anh luyện tập lâu như vậy, chắc chắn không có vấn đề!" Dư Vãn nhẹ nhàng vỗ về vào lưng để an ủi anh.
"Ừm." Lệ Thâm nhỏ giọng lên tiếng, cuối cùng cũng buông Dư Vãn ra: "Em quay lại chỗ ngồi trước đi, anh ổn hơn vừa nãy nhiều rồi."
Dư Vãn mỉm cười làm động tác cố lên với anh: "Cố lên!"
Cô vừa mới theo Tiểu Đổng rời đi, Trì Lộ đã trở lại. Lệ Thâm nhìn Trì Lộ đi vào và bình tĩnh thu hồi ánh mắt.
Gần tới bảy giờ, cảm xúc của khán giả tại hiện trường càng kích động, tiếng hò hét dưới sân khấu càng lớn hơn vừa rồi. Dư Vãn cũng bị bầu không khí tại hiện trường lây nhiễm, cô không hiểu sao lại hồi hộp.
Ánh đèn tại hiện trường đột nhiên tắt đi, tiếng hò hét của khán giả lập tức vang vọng khắp hội trường. Khi ánh đèn bật lại lần nữa, Lệ Thâm và vũ công phụ họa đã lên sân khấu.
Mở màn buổi biểu diễn là bài hát tiết tấu nhanh trong album có tên <Không Còn Chỗ Trốn>, đây cũng là bài hát mà Lệ Thâm mất nhiều thời gian tập luyện nhất.
Nhạc dạo đầu vang lên, Lệ Thâm mặc hoodie đen và quần đen bắt đầu nhảy cùng vũ công. Tiết tấu của bài hát này rất mạnh, nhịp điệu cũng rất nhanh, ngay cả tốc độ hát của Lệ Thâm cũng không phải người thường có thể theo kịp.
Mà Lệ Thâm không chỉ có thể hát rõ ràng chính xác mà còn hoàn hảo nhảy nhót, điều này gần như khiến các tiểu mê muội tại hiện trường điên cuồng. Bọn họ vung vẫy gậy huỳnh quang theo tiết tấu của Lệ Thâm, tiếng hò hét tại hiện trường chưa từng ngừng lại.
Dư Vãn cảm thấy sau khi kết thúc một màn, các fans ở đây còn mất giọng nhiều hơn cả Lệ Thâm.
Nhưng mà vũ đạo của Lệ Thâm rất làm người ta kinh ngạc, đến bây giờ cô mới biết Lệ Thâm lại nhảy đẹp như vậy.
Khi bài hát đã gần đến đoạn kết thúc và tới phân đoạn mà giáo viên thiết kế phần thở gấp, Lệ Thâm kéo mũ và cổ áo xuống, nhỏ giọng thở gấp hai tiếng.
Editor có lời muốn nói: Thực ra thì mình đã sắp edit xong bộ này, chỉ là để dự trữ chưa đăng. Bởi vì đã vào học nên tạm thời sẽ rảnh hôm nào đăng hôm đó. Nhưng đừng lo, khi nào edit hoàn thành mình sẽ tăng tiến độ đăng toàn bộ:3
- -----oOo------