Chương : 33
Nhanh chóng nắm lấy tay Shindou Hikaru, lôi cậu ta chạy một mạch vào trong hội trường.
“ Phù..”
Thật nhẹ cả người, đối mặt với Ogata Seiji áp lực thật đại.
Nhìn toàn cảnh khu vực thi đấu, Lucas và Shindou Hikaru không khỏi cảm thấy thật hào hứng.
Một bên Fujiwarano Sai, trong ngực từng cơn hạnh phúc liên tục không ngừng tràn ra.
Fujiwarano Sai nhìn trước mắt từng trương khuôn mặt non nớt, có chút kích động, có chút cảm động nói.
"Hikaru, đây chính là cả nước nhi đồng cờ vây giải thi đấu, thật là quá tuyệt vời, vậy mà có nhiều như vậy tiểu hài tử dự thi ~".
"Một ngàn năm trước ta đối cờ vây nhiệt tình cùng nơi này bọn nhỏ là giống nhau, bọn hắn hướng chúng ta đã chứng minh, loại này nhiệt tình dù cho đã trải qua ngàn năm cũng vẫn giống như nhau."
Shindou Hikaru cũng bị không khí hiện trường cảm nhiễm, nhìn trước mắt cái này cảnh tượng, trong lòng trong lúc nhất thời đột nhiên rất muốn hạ cờ vây.
Nhìn bên cạnh mình, một người một ma. Hưng phấn bừng bừng loạn nhìn, loạn nhảy xoay xung quanh. Lucas chỉ có thể đứng bên cạnh “Ha ha” hai tiếng.
“ Cạch.”
“ Cạch.”
Một đám tiểu hài tử khí thế bừng bừng, tiếng đặt quân cờ phát ra âm thanh, thanh thúy. Tuy chỉ có sơ bộ tài năng đánh cờ nhóm tiểu hài tử, nhưng khí thế không sai. Tình yêu cờ vây mãnh liệt, từng bước cờ chập chững hình thành nên con đường nền móng cho tương lai sau này.
Đi dạo quanh một hồi, khi trở lại chỗ Shindou Hikaru đang đứng…thì thấy tên kia đã nhanh mồm nhanh miệng phán cho một câu, ở gần tổ thi đấu đó.
“ Đáng tiếc, gần đến rồi. Cậu phải xít lên chút xíu nữa là được.”
Ngạch.
Đồ ngốc! Shindou Hikaru.
Quả nhiên y như rằng, tên này đã bị tóm.
Sách qua lên văn phòng, đi uống trà.
Haiz…
Đi lon ton theo sau Shindou Hikaru. Ngay đến góc hành lang, khi đi ngang qua nơi đó.
Một nam tử mặc kimono đi hướng ngược lại với Lucas, dù chỉ trong thoáng chốc. Cái khí thế thượng vị của người ở đẳng cấp cao, đập thẳng vào mặt Lucas, làm cậu hơi dừng bước chân, đứng lại nơi đó.
Cậu quay sang nhìn về phía đối phương.
Cùng lúc đó, người kia cũng cảm ứng được gì đó. Cũng quay ngược lại nhìn về phía cậu.
Bốn mắt nhìn nhau, không khí như ngưng đọng lại trong khoảng thời khắc ấy. Như hai con Vương sư vừa phát hiện ra mục tiêu, cảm giác trầm trọng, áp bức nặng nề xoay quanh khu vực nơi hành lang. Không ai nhường nhịn ai…
Bỗng dưng, có thêm một người nữa đứng phía trước mặt Lucas. Nhìn thấy người trước mắt, Lucas tâm tình lại là tương đương phức tạp.
Không riêng gì dự đoán, Ogata Seiji cũng xuất hiện điểm danh, hình thành của riêng mình khí thế, ép về hướng Lucas.
Thấy có thêm vị khách đến, Touya Kouyo thu hồi tia khí thế lại. Chăm chú đánh giá đứa bé trước mắt.
Áo thể thao trắng tay dài, nón và giày đều cùng một màu trắng. Mái tóc đen, chẻ ngôi giữa, màu mắt hơi thiên về đỏ. Lưng thẳng, ánh mắt bình đạm mà lạnh lùng. Khí thế toàn thân, mang theo một phong thái đại sư ở trên thân của một đứa trẻ, thì thật sự rất là kỳ lạ và không thể tin được.
Thấy Touya Kouyo, thầy của mình thu hồi tia khí thế. Ogata Seiji bản thân cũng rút lại khí thế của mình, chỉnh lại mắt kính nhìn tên nhóc kia như có điều suy nghĩ.
Nhìn trước mắt toàn thân khí thế lồng lộng Lucas, vẻ mặt lạnh nhạt. Không nhìn ra cảm xúc gì. Nhưng bản năng mách bảo Touya Kouyo và Ogata Seiji rằng. Tên nhóc này, tồn tại cực kỳ quỉ dị và mâu thuẫn. Đặc biệt là ánh mắt, khiến cho hai người cảm thấy chấn động cực kỳ. Không kiêu ngạo hay xỉn nịnh, chỉ là bình tĩnh đứng đó, mắt đối mắt với bọn họ, những người lớn hơn mình, là kỳ thủ nghề nghiệp đỉnh cao của Nhật Bản.
Ẩn ẩn có xu hướng thượng vị trên người, tên nhóc này. Khí chất trầm ổn, nội liễm phảng phất như của bậc đế vương uy nghiêm đang đứng trước mặt mình vậy. Tuổi còn nhỏ mà khí độ bậc này, thậm chí còn không bại trước mình và lão sư khí thế. Đây chắc chắn không phải là vật trong ao, Akira Touya cũng không phải là đối thủ của tên nhóc này. Ogata Seiji chỉ trong nháy mắt là cho ra Lucas kết luận.
Khi Ogata Seiji vừa muốn tiến lên nói.
“ A. Cậu đang ở đây làm gì thế Lucas?” Tiếng Shindou Hikaru cắt ngang ba người ánh mắt.
“ Đang tìm cậu. Đi một hồi xung quanh, không nhìn thấy cậu đâu hết.” Khí thế của Lucas, nhanh chóng biến mất vô tung vô ảnh. Mặt cười nhẹ nói.
“ Vậy? Đây rốt cuộc là tình huống thế nào vậy, Lucas?” Mặt hơi nghi ngờ, Shindou Hikaru nhìn lại Touya Kouyo và Ogata Seiji, rồi lại quay sang nhìn Lucas hỏi.
“ Không có gì. Chỉ tình cờ gặp nhau vậy thôi.” Mặt Lucas vẫn bình tĩnh nói và cầm tay Shindou Hikaru từ từ đi ngang qua hai người đang đứng đó.
Ogata Seiji còn vừa muốn nói gì đó.
“ Đi thôi.”
Tiếng Touya Kouyo đã cắt ngang dự định kế tiếp của anh, hai người tiếp tục đi vào hành lang phía trước mất hút sau bức tường đá.
“ Khí thế rất mạnh đấy Hikaru.” Fujiwarano Sai ẩn ẩn nhìn qua biến mất đi hai bóng người ở ngõ hành lang.
“ Có sao?” Mặt vẫn mười phần ngu ngơ Shindou Hikaru nhỏ giọng hỏi.
“ Ừm...cả cậu bạn kia trước mắt em, cũng rất đáng sợ đấy.” Như nghĩ đến cái gì, Fujiwarano Sai mắt mang theo tìm tòi nghiên cứu nhìn Lucas chằm chằm.
“ Cái gì? Đến Lucas cũng rất mạnh sao?”
“ Đúng, rất mạnh. Thậm chí, còn hơn cả Touya Akira nữa.”
“ Này này này. Làm sao lại có thể có chuyện đó xảy ra à?”
“ Anh cũng không biết. Từ trực giác và khí thế trước đó của cậu ta, anh có cảm giác. Sức cờ của cậu ta cũng không thua kém gì anh cả, Hikaru nếu có cơ hội thì mời cậu ta đánh chung với em một ván cờ nha.”
“ Hể. Lại đánh cờ nữa sao? Em hổng muốn đâu.”
“ Hikaru, em không phải là muốn biết thực lực của cậu bạn này của em ra sao, hay sao?”
“ Ư...anh thắng. Em thật sự rất muốn biết kỳ lực của Lucas đến đâu…” Shindou Hikaru xoắn xuýt, lí nhí nói.
“ Vậy là được rồi. Có cơ hội thì rủ cậu ta thử xem một ván nha Hikaru.”
“ Ừm.”
Hai tên này, làm ơn muốn tính kế Lucas cậu thì nói nhỏ nhỏ một chút. Dù cho có là linh hồn thì...cậu cũng nghe thấy hết trơn rồi đó nha, hai tên ngu ngốc này.
“ A..a. Hôm nay, đi xem cờ vây thi đấu thật vui Lucas nhỉ. Không hiểu sao, tớ cảm thấy thật háo hức và xúc động...có nhiều những đứa bé còn nhỏ hơn tớ, cách chúng cầm quân cờ trên tay, thật đẹp. Không biết, tớ có khả năng cầm được quân cờ như thế không? ~~”
Nhìn Shindou Hikaru, lẳng lặng ngẩng cao đầu lên, dơ ra năm ngón tay nhìn chăm chú vào chúng, như muốn nhìn xuyên suốt qua bầu trời kia.
Lucas biết, dòng máu yêu cờ vây trong Shindou Hikaru đã bắt đầu thức tỉnh rồi. Thật may quá!
Chúc mừng cậu Shindou Hikaru!
“ Ầm…”
“ Ải...bắt đầu muốn mưa rồi sao? Nhanh chóng chạy về thôi Lucas.”
“ A! Rồi.”
Một tiếng thét từ xa, hướng về phía Lucas và Shindou Hikaru.
“Shindou Hikaru….chờ đã ~~~”
“???” Shindou Hikaru.
“...” Lucas.
Ai thế ta?
Trong đầu cả hai cùng vang lên câu hỏi này.
Hộc...hộc…
À, ra là Akira Touya ông cụ non.
Giống như theo nguyên tác Akira Touya, bề ngoài có mái tóc dài ngang vai, màu xanh đen được cắt tỉa gọn gàng, bộ quần áo màu hơi tối nhưng được phần lịch sự và phù hợp với khí chất trầm ổn của cậu. Đây chính là hình tượng của một quí công tử điển hình, thanh lịch.
Nhìn hai tên này lại đụng độ nhau, Lucas quyết định trở thành một cái ăn dưa quần chúng, từ xa quan sát hai tên nhóc này...chít chít méo méo với nhau.
Úi trời, Touya Akira nắm lấy tay Shindou Hikaru…
Chà chà, Shindou Hikaru bị ăn mắng rồi.
Nè nè, tại sao lại trở thành trong truyền thuyết lôi lôi kéo kéo, thế hả?
“ Lucas cậu cũng đi chung luôn.”
Hình như ông trời luôn muốn ngược ý muốn của cậu hay sao ấy.
Uy uy, bỏ tay ra. Kéo cậu theo làm gì à? Thật sự cậu cũng chẳng muốn làm bóng đèn giữa hai tên nhóc con mi đâu. Thật phiền phức.
“ A. Đây là?” Nhìn thấy Shindou Hikaru còn lôi kéo thêm một người nữa chạy theo. Akira Touya, ngược lại nhìn hướng Lucas một chút rồi thôi. Ngược lại, mười phần lịch sự chào hỏi.
“ Tớ là Akira Touya, rất vui được làm quen với cậu.”
“ Chào cậu. Mình gọi là Lucas, Cadis Etrama Di Lucas.”
Là người nước ngoài sao?
Akira Touya chỉ hơi ngạc nhiên một tí rồi tiếp tục, bắt đầu lâm vào suy nghĩ đối sách, đấu với Shindou Hikaru.
Hoàn toàn, xem cậu là người ngoài mà.
Cậu đang bị xem nhẹ nha ~~ ( Chúc mừng, main nhà ta nhớ kĩ mi là ai rồi đấy.)
Như mong muốn, cả hai tên này hoàn toàn bỏ qua sự tồn tại của cậu. Mà chuyên tâm đánh cờ…những người trong hội quán cờ, cũng nhiệt tình mười phần. Tập trung xem trận đấu giữa Shindou Hikaru và Akira Touya.
Mở đầu, đôi bên tương đối khá.
Hê...Fujiwarano Sai, anh hơi coi nhẹ Akira Touya rồi đó nha. Lúc trước kia cả hai cùng đánh cờ, đều là không nghiêm túc, anh mà vẫn không mạnh tay...coi chừng bị Akira Touya vượt mặt đấy…
Đúng như cậu nghĩ, Fujiwarano Sai đã bắt đầu nhận ra anh đang bị Akira Touya bắt kịp. Nhìn thấy ánh mắt Fujiwarano Sai dần bị chấn kinh và ngưng trọng lên. Lucas biết, có kịch hay để xem rồi.
“ Ta...thua” Xuất thần nhìn lấy bố cục ván cờ trên bàn, Akira Touya đầu gục xuống, chán nản mười phần nói.
Chạy đến nhìn xem ván cờ, không khó thấy Fujiwarano Sai hoàn toàn nghiền ép Akira Touya, một cách không thương tiếc.
“ Cậu đã bỏ cuộc quá sớm đấy Akira Touya, chỗ này tình hình phía bên cánh phải đã mất đi. Thì ở mục 17-2, chỗ này cậu có thể thiết kế cạm bẫy, tuy mới đầu nhìn nước cờ này giống như một quân cờ chết. Nhưng đây chỉ là giả chết mà thôi, nối quân ở đây, đây và điểm này. Sẽ làm cho quân chết giả kia, sống lại. Và cậu có thể, thoải mái lật ngược tình thế...ở đây!!!”
Nhìn trên bàn cờ, bố cục đã bắt đầu cải biến tình thế. Fujiwarano Sai, Akira Touya hoàn toàn mặt ngốc ngốc một dạng. Nhìn muốn ngu bao nhiêu, thì có ngu bấy nhiêu.
( Đã trả xong thù! Ka ka)
Còn Shindou Hikaru thì….ha ha. (Vẫn đang trong tình trạng cái gì ra cái gì a?)
Bố cục đã hoàn toàn thay đổi, chỉ dựa vào vài con cờ mà Lucas vừa mới buông xuống. Quân trắng đã có thể lật ngược tình thế đến phút cuối thu quan, dựa theo luật quân trắng sẽ được cộng thêm 5,5 mục ở cuối ván đấu. Kết quả sẽ là….trắng thắng 2,5 mục.
Nhìn thấy có người, còn có thể lật ngược lại tình thế, khi đi cờ trắng bên mình. Akira Touya hoàn toàn cảm thấy mình “không phải là thiên tài” gì cả.
Mình thật sự có thiên thú cầm cờ hay không?
Akira Touya song lần thất bại!!! Bắt đầu hoài nghi nhân sinh.
Không ổn nha ~~
Tác giả: ✧๖ۣۜQuí Tộc Noblesse๖ۣۜ✧
-----------Cuối chương ai tốt bụng thì ủng hộ cho Tác NP, Kim Đậu, vote 10, hay gì cũng được!!! Ta rất cảm ơn nhiều!!!----------
“ Phù..”
Thật nhẹ cả người, đối mặt với Ogata Seiji áp lực thật đại.
Nhìn toàn cảnh khu vực thi đấu, Lucas và Shindou Hikaru không khỏi cảm thấy thật hào hứng.
Một bên Fujiwarano Sai, trong ngực từng cơn hạnh phúc liên tục không ngừng tràn ra.
Fujiwarano Sai nhìn trước mắt từng trương khuôn mặt non nớt, có chút kích động, có chút cảm động nói.
"Hikaru, đây chính là cả nước nhi đồng cờ vây giải thi đấu, thật là quá tuyệt vời, vậy mà có nhiều như vậy tiểu hài tử dự thi ~".
"Một ngàn năm trước ta đối cờ vây nhiệt tình cùng nơi này bọn nhỏ là giống nhau, bọn hắn hướng chúng ta đã chứng minh, loại này nhiệt tình dù cho đã trải qua ngàn năm cũng vẫn giống như nhau."
Shindou Hikaru cũng bị không khí hiện trường cảm nhiễm, nhìn trước mắt cái này cảnh tượng, trong lòng trong lúc nhất thời đột nhiên rất muốn hạ cờ vây.
Nhìn bên cạnh mình, một người một ma. Hưng phấn bừng bừng loạn nhìn, loạn nhảy xoay xung quanh. Lucas chỉ có thể đứng bên cạnh “Ha ha” hai tiếng.
“ Cạch.”
“ Cạch.”
Một đám tiểu hài tử khí thế bừng bừng, tiếng đặt quân cờ phát ra âm thanh, thanh thúy. Tuy chỉ có sơ bộ tài năng đánh cờ nhóm tiểu hài tử, nhưng khí thế không sai. Tình yêu cờ vây mãnh liệt, từng bước cờ chập chững hình thành nên con đường nền móng cho tương lai sau này.
Đi dạo quanh một hồi, khi trở lại chỗ Shindou Hikaru đang đứng…thì thấy tên kia đã nhanh mồm nhanh miệng phán cho một câu, ở gần tổ thi đấu đó.
“ Đáng tiếc, gần đến rồi. Cậu phải xít lên chút xíu nữa là được.”
Ngạch.
Đồ ngốc! Shindou Hikaru.
Quả nhiên y như rằng, tên này đã bị tóm.
Sách qua lên văn phòng, đi uống trà.
Haiz…
Đi lon ton theo sau Shindou Hikaru. Ngay đến góc hành lang, khi đi ngang qua nơi đó.
Một nam tử mặc kimono đi hướng ngược lại với Lucas, dù chỉ trong thoáng chốc. Cái khí thế thượng vị của người ở đẳng cấp cao, đập thẳng vào mặt Lucas, làm cậu hơi dừng bước chân, đứng lại nơi đó.
Cậu quay sang nhìn về phía đối phương.
Cùng lúc đó, người kia cũng cảm ứng được gì đó. Cũng quay ngược lại nhìn về phía cậu.
Bốn mắt nhìn nhau, không khí như ngưng đọng lại trong khoảng thời khắc ấy. Như hai con Vương sư vừa phát hiện ra mục tiêu, cảm giác trầm trọng, áp bức nặng nề xoay quanh khu vực nơi hành lang. Không ai nhường nhịn ai…
Bỗng dưng, có thêm một người nữa đứng phía trước mặt Lucas. Nhìn thấy người trước mắt, Lucas tâm tình lại là tương đương phức tạp.
Không riêng gì dự đoán, Ogata Seiji cũng xuất hiện điểm danh, hình thành của riêng mình khí thế, ép về hướng Lucas.
Thấy có thêm vị khách đến, Touya Kouyo thu hồi tia khí thế lại. Chăm chú đánh giá đứa bé trước mắt.
Áo thể thao trắng tay dài, nón và giày đều cùng một màu trắng. Mái tóc đen, chẻ ngôi giữa, màu mắt hơi thiên về đỏ. Lưng thẳng, ánh mắt bình đạm mà lạnh lùng. Khí thế toàn thân, mang theo một phong thái đại sư ở trên thân của một đứa trẻ, thì thật sự rất là kỳ lạ và không thể tin được.
Thấy Touya Kouyo, thầy của mình thu hồi tia khí thế. Ogata Seiji bản thân cũng rút lại khí thế của mình, chỉnh lại mắt kính nhìn tên nhóc kia như có điều suy nghĩ.
Nhìn trước mắt toàn thân khí thế lồng lộng Lucas, vẻ mặt lạnh nhạt. Không nhìn ra cảm xúc gì. Nhưng bản năng mách bảo Touya Kouyo và Ogata Seiji rằng. Tên nhóc này, tồn tại cực kỳ quỉ dị và mâu thuẫn. Đặc biệt là ánh mắt, khiến cho hai người cảm thấy chấn động cực kỳ. Không kiêu ngạo hay xỉn nịnh, chỉ là bình tĩnh đứng đó, mắt đối mắt với bọn họ, những người lớn hơn mình, là kỳ thủ nghề nghiệp đỉnh cao của Nhật Bản.
Ẩn ẩn có xu hướng thượng vị trên người, tên nhóc này. Khí chất trầm ổn, nội liễm phảng phất như của bậc đế vương uy nghiêm đang đứng trước mặt mình vậy. Tuổi còn nhỏ mà khí độ bậc này, thậm chí còn không bại trước mình và lão sư khí thế. Đây chắc chắn không phải là vật trong ao, Akira Touya cũng không phải là đối thủ của tên nhóc này. Ogata Seiji chỉ trong nháy mắt là cho ra Lucas kết luận.
Khi Ogata Seiji vừa muốn tiến lên nói.
“ A. Cậu đang ở đây làm gì thế Lucas?” Tiếng Shindou Hikaru cắt ngang ba người ánh mắt.
“ Đang tìm cậu. Đi một hồi xung quanh, không nhìn thấy cậu đâu hết.” Khí thế của Lucas, nhanh chóng biến mất vô tung vô ảnh. Mặt cười nhẹ nói.
“ Vậy? Đây rốt cuộc là tình huống thế nào vậy, Lucas?” Mặt hơi nghi ngờ, Shindou Hikaru nhìn lại Touya Kouyo và Ogata Seiji, rồi lại quay sang nhìn Lucas hỏi.
“ Không có gì. Chỉ tình cờ gặp nhau vậy thôi.” Mặt Lucas vẫn bình tĩnh nói và cầm tay Shindou Hikaru từ từ đi ngang qua hai người đang đứng đó.
Ogata Seiji còn vừa muốn nói gì đó.
“ Đi thôi.”
Tiếng Touya Kouyo đã cắt ngang dự định kế tiếp của anh, hai người tiếp tục đi vào hành lang phía trước mất hút sau bức tường đá.
“ Khí thế rất mạnh đấy Hikaru.” Fujiwarano Sai ẩn ẩn nhìn qua biến mất đi hai bóng người ở ngõ hành lang.
“ Có sao?” Mặt vẫn mười phần ngu ngơ Shindou Hikaru nhỏ giọng hỏi.
“ Ừm...cả cậu bạn kia trước mắt em, cũng rất đáng sợ đấy.” Như nghĩ đến cái gì, Fujiwarano Sai mắt mang theo tìm tòi nghiên cứu nhìn Lucas chằm chằm.
“ Cái gì? Đến Lucas cũng rất mạnh sao?”
“ Đúng, rất mạnh. Thậm chí, còn hơn cả Touya Akira nữa.”
“ Này này này. Làm sao lại có thể có chuyện đó xảy ra à?”
“ Anh cũng không biết. Từ trực giác và khí thế trước đó của cậu ta, anh có cảm giác. Sức cờ của cậu ta cũng không thua kém gì anh cả, Hikaru nếu có cơ hội thì mời cậu ta đánh chung với em một ván cờ nha.”
“ Hể. Lại đánh cờ nữa sao? Em hổng muốn đâu.”
“ Hikaru, em không phải là muốn biết thực lực của cậu bạn này của em ra sao, hay sao?”
“ Ư...anh thắng. Em thật sự rất muốn biết kỳ lực của Lucas đến đâu…” Shindou Hikaru xoắn xuýt, lí nhí nói.
“ Vậy là được rồi. Có cơ hội thì rủ cậu ta thử xem một ván nha Hikaru.”
“ Ừm.”
Hai tên này, làm ơn muốn tính kế Lucas cậu thì nói nhỏ nhỏ một chút. Dù cho có là linh hồn thì...cậu cũng nghe thấy hết trơn rồi đó nha, hai tên ngu ngốc này.
“ A..a. Hôm nay, đi xem cờ vây thi đấu thật vui Lucas nhỉ. Không hiểu sao, tớ cảm thấy thật háo hức và xúc động...có nhiều những đứa bé còn nhỏ hơn tớ, cách chúng cầm quân cờ trên tay, thật đẹp. Không biết, tớ có khả năng cầm được quân cờ như thế không? ~~”
Nhìn Shindou Hikaru, lẳng lặng ngẩng cao đầu lên, dơ ra năm ngón tay nhìn chăm chú vào chúng, như muốn nhìn xuyên suốt qua bầu trời kia.
Lucas biết, dòng máu yêu cờ vây trong Shindou Hikaru đã bắt đầu thức tỉnh rồi. Thật may quá!
Chúc mừng cậu Shindou Hikaru!
“ Ầm…”
“ Ải...bắt đầu muốn mưa rồi sao? Nhanh chóng chạy về thôi Lucas.”
“ A! Rồi.”
Một tiếng thét từ xa, hướng về phía Lucas và Shindou Hikaru.
“Shindou Hikaru….chờ đã ~~~”
“???” Shindou Hikaru.
“...” Lucas.
Ai thế ta?
Trong đầu cả hai cùng vang lên câu hỏi này.
Hộc...hộc…
À, ra là Akira Touya ông cụ non.
Giống như theo nguyên tác Akira Touya, bề ngoài có mái tóc dài ngang vai, màu xanh đen được cắt tỉa gọn gàng, bộ quần áo màu hơi tối nhưng được phần lịch sự và phù hợp với khí chất trầm ổn của cậu. Đây chính là hình tượng của một quí công tử điển hình, thanh lịch.
Nhìn hai tên này lại đụng độ nhau, Lucas quyết định trở thành một cái ăn dưa quần chúng, từ xa quan sát hai tên nhóc này...chít chít méo méo với nhau.
Úi trời, Touya Akira nắm lấy tay Shindou Hikaru…
Chà chà, Shindou Hikaru bị ăn mắng rồi.
Nè nè, tại sao lại trở thành trong truyền thuyết lôi lôi kéo kéo, thế hả?
“ Lucas cậu cũng đi chung luôn.”
Hình như ông trời luôn muốn ngược ý muốn của cậu hay sao ấy.
Uy uy, bỏ tay ra. Kéo cậu theo làm gì à? Thật sự cậu cũng chẳng muốn làm bóng đèn giữa hai tên nhóc con mi đâu. Thật phiền phức.
“ A. Đây là?” Nhìn thấy Shindou Hikaru còn lôi kéo thêm một người nữa chạy theo. Akira Touya, ngược lại nhìn hướng Lucas một chút rồi thôi. Ngược lại, mười phần lịch sự chào hỏi.
“ Tớ là Akira Touya, rất vui được làm quen với cậu.”
“ Chào cậu. Mình gọi là Lucas, Cadis Etrama Di Lucas.”
Là người nước ngoài sao?
Akira Touya chỉ hơi ngạc nhiên một tí rồi tiếp tục, bắt đầu lâm vào suy nghĩ đối sách, đấu với Shindou Hikaru.
Hoàn toàn, xem cậu là người ngoài mà.
Cậu đang bị xem nhẹ nha ~~ ( Chúc mừng, main nhà ta nhớ kĩ mi là ai rồi đấy.)
Như mong muốn, cả hai tên này hoàn toàn bỏ qua sự tồn tại của cậu. Mà chuyên tâm đánh cờ…những người trong hội quán cờ, cũng nhiệt tình mười phần. Tập trung xem trận đấu giữa Shindou Hikaru và Akira Touya.
Mở đầu, đôi bên tương đối khá.
Hê...Fujiwarano Sai, anh hơi coi nhẹ Akira Touya rồi đó nha. Lúc trước kia cả hai cùng đánh cờ, đều là không nghiêm túc, anh mà vẫn không mạnh tay...coi chừng bị Akira Touya vượt mặt đấy…
Đúng như cậu nghĩ, Fujiwarano Sai đã bắt đầu nhận ra anh đang bị Akira Touya bắt kịp. Nhìn thấy ánh mắt Fujiwarano Sai dần bị chấn kinh và ngưng trọng lên. Lucas biết, có kịch hay để xem rồi.
“ Ta...thua” Xuất thần nhìn lấy bố cục ván cờ trên bàn, Akira Touya đầu gục xuống, chán nản mười phần nói.
Chạy đến nhìn xem ván cờ, không khó thấy Fujiwarano Sai hoàn toàn nghiền ép Akira Touya, một cách không thương tiếc.
“ Cậu đã bỏ cuộc quá sớm đấy Akira Touya, chỗ này tình hình phía bên cánh phải đã mất đi. Thì ở mục 17-2, chỗ này cậu có thể thiết kế cạm bẫy, tuy mới đầu nhìn nước cờ này giống như một quân cờ chết. Nhưng đây chỉ là giả chết mà thôi, nối quân ở đây, đây và điểm này. Sẽ làm cho quân chết giả kia, sống lại. Và cậu có thể, thoải mái lật ngược tình thế...ở đây!!!”
Nhìn trên bàn cờ, bố cục đã bắt đầu cải biến tình thế. Fujiwarano Sai, Akira Touya hoàn toàn mặt ngốc ngốc một dạng. Nhìn muốn ngu bao nhiêu, thì có ngu bấy nhiêu.
( Đã trả xong thù! Ka ka)
Còn Shindou Hikaru thì….ha ha. (Vẫn đang trong tình trạng cái gì ra cái gì a?)
Bố cục đã hoàn toàn thay đổi, chỉ dựa vào vài con cờ mà Lucas vừa mới buông xuống. Quân trắng đã có thể lật ngược tình thế đến phút cuối thu quan, dựa theo luật quân trắng sẽ được cộng thêm 5,5 mục ở cuối ván đấu. Kết quả sẽ là….trắng thắng 2,5 mục.
Nhìn thấy có người, còn có thể lật ngược lại tình thế, khi đi cờ trắng bên mình. Akira Touya hoàn toàn cảm thấy mình “không phải là thiên tài” gì cả.
Mình thật sự có thiên thú cầm cờ hay không?
Akira Touya song lần thất bại!!! Bắt đầu hoài nghi nhân sinh.
Không ổn nha ~~
Tác giả: ✧๖ۣۜQuí Tộc Noblesse๖ۣۜ✧
-----------Cuối chương ai tốt bụng thì ủng hộ cho Tác NP, Kim Đậu, vote 10, hay gì cũng được!!! Ta rất cảm ơn nhiều!!!----------