Chương 17: Sủng Vợ Lên Trời
Chắc là do nòng nọc của anh mạnh quá nên đã làm rách bao rồi!Tư Quân Thành vui ra mặt, anh ôm chặt Hạ Khúc Yên vào lòng.Hạ Khúc Yên thì trong lòng thấp thỏm, cô không có một chút biểu hiện nào.Thẩm Niệm Tuyết đứng bên cạnh thì phì cười, trong lòng thần chúc phúc cho hai người.Bất chợt Tư Quân Thành bế Hạ Khúc Yên theo kiểu công chúa.- Vợ yêu, về nhà thôi nào. Hôm nay anh chiều em tất.Hạ Khúc Yên: "..."...Về đến nhà, Hạ Khúc Yên ngồi trên sofa, cô trầm mặc.Vậy thì 3 năm sau sẽ như thế nào?Hạ Khúc Yên thở dài, kì thực cô cũng không muốn đứa bé xuất hiện lúc này.- Em đang nghĩ gì?Tư Quân Thành ngồi bên cạnh Hạ Khúc Yên, tay anh nắm lấy tay cô.- Có đứa bé rồi... sẽ không thể ly hôn.Nghe đến đây, Tư Quân Thành nhíu mày, anh siết chặt tay cô hơn.- Vậy thì đừng li hôn nữa! Cứ như thế này chẳng phải tốt sao?- Nhưng... hợp đồng có 3 năm... ưm.Chưa kịp nói hết câu, Tư Quân Thành đã đặt lên môi cô một nụ hôn.- Không cho em nói nữa, hợp đồng đó xem như hủy, em chỉ cần bên cạnh anh.Hạ Khúc Yên toang định nói gì thêm thì Tư Quân Thành bấm một dãy số.Cô quay đi nơi khác nghĩ ngợi thì giọng anh vang lên.- Mẹ à, mẹ chuẩn bị có cháu bồng rồi.Hạ Khúc Yên: "..."...Sau ngày hôm đó, Tư Quân Thành cưng chiều Hạ Khúc Yên hết mực.Mọi nhất cử nhất động của Hạ Khúc Yên đều có Tư Quân Thành trợ giúp mặc dù cô rất không tình nguyện.Dần dần, sai việc Tư Quân Thành đã dần là thói quen của cô.- Quân Thành, lấy giúp em cốc nước.- Quân Thành, anh sấy tóc cho em.- Quân Thành, anh lấy giúp em điều khiển tivi với.Hạ Khúc Yên ngồi trên sofa, cô thoải mái nhìn người trước mắt chạy qua chạy lại như giặc.- Anh mệt không?Hạ Khúc Yên cười cười, cô giở giọng trêu chọc anh.Tư Quân Thành lắc đầu, anh gối đầu lên bụng cô, tay xoa xoa.- Bé con ở trong này... nhỏ thật.- Dĩ nhiên rồi, bây giờ chỉ mới như hạt đậu thôi mà.Bất chợt, Tư Quân Thành hôn lên bụng Hạ Khúc Yên khiến cô đỏ mặt.- Anh... anhTư Quân Thành phì cười, tay vẫn còn vuốt ve phần bụng.- Anh muốn con trai hay con gái?Hạ Khúc Yên hỏi anh.- Trai hay gái đều không quan trọng, chỉ cần là con của anh, anh đều thích.Tư Quân Thành nói tiếp.- Nếu là con trai là Tư Hạ Phong, con gái là Tư Hạ Nhiên, em thấy thế nào?Phong của con trai ý chỉ tượng trưng cho gió, một thứ mạnh mẽ và trong lành.Nhiên trong con gái ý chỉ tượng trưng cho sự bình yên, cả một đời an nhiên.Họ và tên đệm đều được ghép từ tên họ của cha mẹ chúng, Tư Quân Thành và Hạ Khúc Yên.Hạ Khúc Yên phì cười, cô gật đầu.- Được, rất đẹp....- Hạ Khúc Yên, em mặc có chật quá không?- Không sao, dù gì cũng không thể mặc sơ sài.Hôm nay là ngày tiệc mừng Hạ Khúc Yên mang thai tại Tư gia do mẹ chồng cô tổ chức.Tất cả dòng họ Tư gia đều có mặt đông đủ.Tư Quân Thành một tay dìu Hạ Khúc Yên vào trong.Mẹ chồng của cô cũng chạy ra, bà tiếp đón nồng nhiệt.- Khúc Yên, vào đây, Tư gia thật sự có phúc đó.Hạ Khúc Yên mỉm cười, cô nắm lấy tay bà và Tư Quân Thành bước vào trong.Hạ Khúc Yên bất chợt nhìn vào một góc phía xa xa.Bên ấy, Tư Thiếu Kiệt mang vẻ mặt u buồn, dường như anh ốm và xanh xao hơn trước.Tư Thiếu Kiệt hướng ánh mắt thâm tình nhìn chăm chăm về phía Hạ Khúc Yên.- Yên Yên!