Chương 103:
Bên này, khi Tạ Uất Trì đang xử lí việc ở công ty thì trợ lý Thẩm đột nhiên phá cửa xông vào, hớt hãi nói: “Chủ tịch, phía cậu chủ xảy ra chuyện rồi!”
Tạ Uất Trì ngẩn đầu khỏi đống công văn, đưa tay khẽ xoa xoa mi tâm: “Rốt cuộc là chuyện gì?”
Thẩm Vương cẩn thận nói lại đầu đuôi sự việc: “Chủ tịch, là thế này, có người tung tin cậu chủ và cậu Hai nhà họ Lục đang hẹn hò với nhau, cư dân mạng hơi không vừa lòng với chuyện này, nên đã sử dụng những lời nói không hay để nói về cậu chủ…”
“Ý cậu là, Tiểu Mạnh bị mắng?”
“Có thể nói…là thế ạ.”
“Phía Hi Thần thế nào?”
Trợ lý Thẩm thấp giọng lẩm bẩm: “Vẫn chưa có phản ứng gì…”
Đúng lúc này, điện thoại của Tạ Uất Trì vang lên, là vợ ông gọi đến, có lẽ bà ấy cũng đọc được tin tức rồi.
Tạ Uất Trì chỉ có thể tìm cách trấn an vợ mình, sau đó liên lạc với phía Lục Hàn Đông, đầu dây bên kia rất nhanh đã tiếp nhận cuộc gọi.
Người kia khẽ gọi một tiếng: “Ba.”
“Hàn Đông, con định giải quyết chuyện này thế nào?” Tạ Uất Trì không vòng vo, hỏi thẳng.
“Ba, xin hãy tin tưởng con, con sẽ bảo vệ em ấy!”
Giọng nói mang theo sự chắc chắn của Lục Hàn Đông khiến Tạ Uất Trì động lòng, ông nhỏ giọng nói: “Ta có chút hối hận…”
Dường như Lục Hàn Đông cũng không ngờ ông sẽ nói như vậy, rất lâu sao mới hỏi lại: “Người hối hận vì để Mạnh Mạnh bên cạnh con sao?”
“Không.” Tạ Uất Trì khẽ thở dài một cái rồi mới nói tiếp: “Ta hối hận vì lúc đó chỉ đấm con có một cái!”
“…” Lục Hàn Đông bỗng nhiên cảm thấy một bên mặt của mình đau rát.
“Được rồi, chuyện này ta để con giải quyết, nếu cần cứ liên lạc với ta.” nói xong, Tạ Uất Trì liền cúp máy.
Trợ lý Thẩm nhìn ông chằm chằm: “Chủ tịch, bây giờ chúng ta làm gì?”
“Không làm gì cả.”
“Không…làm gì cả?” lông mày Trợ lý Thẩm nhíu chặt, nghi ngờ hỏi lại: “Ý ngài là…quan hệ của cậu chủ và cậu Hai nhà họ Lục là thật?”
Tạ Uất Trì từ chối trả lời câu hỏi này, là thật hay không thì vẫn phải xem Lục Hàn Đông giải quyết chuyện này thế nào đã.
Ngoại trừ những người trong cuộc, vẫn còn một người khác chưa kịp chuẩn bị tinh thần mà nhận được tin tức này.
Tử Hi vừa hoàn thành xong những bản thiết kế cho bộ sưu tập sắp tới thì bất ngờ đọc được bài viết kia.
Cô nhanh chóng gọi điện cho Tạ Mạnh: “Tiểu Mạnh, Hàn Đông có đó không?”
“Anh ấy đang ở cạnh em, ba vừa gọi cho anh ấy. Chị, chị yên tâm, bọn em đã bàn bạc với nhau xong cả rồi!”
“Quyết định công khai sao?”
“Vâng ạ, dù sao chuyện này không thể giấu cả đời.”
Ánh sáng xuyên qua cửa sổ chiếu sáng gương mặt Tử Hi, nụ cười mang theo sự ấm áp khiến người khác cảm thấy yên lòng: “Được, chị ủng hộ bọn cậu!”
Đêm hôm sau.
Thảm đỏ tráng lệ cùng với ánh đèn chớp liên tục mạ lên một tầng ánh sáng rực rỡ trong hội trường lễ trao giải.
Thời tiết giữa thu đã bắt đầu có chút lạnh, nhưng không thể ngăn cản được sự nhiệt tình của mọi người đối với buổi liên hoan phim ngày hôm nay.
Dưới sự chứng kiến của những người có mặt tại đây, một chiếc xe màu đen sang trọng chậm rãi dừng lại. Ít phút sau, Lạc Minh Châu và một nam diễn viên cùng bước xuống.
Vừa nhìn thấy hai người, tiếng máy ảnh tách tách cùng ánh đèn flash liên tiếp vang lên, người hâm mộ ở hai bên thảm đỏ gào thét muốn rách cả bầu trời.
“AAAAAA! Minh Châu, là Minh Châu!”
“Còn có cả diễn viên Trịnh!!! Anh ấy đẹp trai quá!”
“Ôi mẹ ơi, trái tim thiếu nữ của tôi!!!”
Nam diễn viên họ Trịnh kia lịch thiệp dắt tay Lạc Minh Châu, hai người cùng tiến về phía thảm đỏ.
MC theo đúng tiến độ chương trình, phấn khích nói: “Hôm nay hai người thật sự rất đẹp đôi, tôi đã xem bộ phim kia rồi! Quả thật rất xuất sắc!!!”
Một vị MC khác cũng nói: "Đúng thế đúng thế, tình yêu của hai người thật sự làm tôi rất cảm động đó! Tại đây xin chúc hai người có thể giành được giải thưởng lớn, ngày càng trở nên nổi tiếng!!!”
Sau khi trò chuyện cùng hai vị MC, hai người kí tên xong liền nhanh chóng đi vào bên trong.
Một màng này qua đi, phía cuối thảm đỏ lại đón chào hai nhân vật mới.
Tạ Uất Trì ngẩn đầu khỏi đống công văn, đưa tay khẽ xoa xoa mi tâm: “Rốt cuộc là chuyện gì?”
Thẩm Vương cẩn thận nói lại đầu đuôi sự việc: “Chủ tịch, là thế này, có người tung tin cậu chủ và cậu Hai nhà họ Lục đang hẹn hò với nhau, cư dân mạng hơi không vừa lòng với chuyện này, nên đã sử dụng những lời nói không hay để nói về cậu chủ…”
“Ý cậu là, Tiểu Mạnh bị mắng?”
“Có thể nói…là thế ạ.”
“Phía Hi Thần thế nào?”
Trợ lý Thẩm thấp giọng lẩm bẩm: “Vẫn chưa có phản ứng gì…”
Đúng lúc này, điện thoại của Tạ Uất Trì vang lên, là vợ ông gọi đến, có lẽ bà ấy cũng đọc được tin tức rồi.
Tạ Uất Trì chỉ có thể tìm cách trấn an vợ mình, sau đó liên lạc với phía Lục Hàn Đông, đầu dây bên kia rất nhanh đã tiếp nhận cuộc gọi.
Người kia khẽ gọi một tiếng: “Ba.”
“Hàn Đông, con định giải quyết chuyện này thế nào?” Tạ Uất Trì không vòng vo, hỏi thẳng.
“Ba, xin hãy tin tưởng con, con sẽ bảo vệ em ấy!”
Giọng nói mang theo sự chắc chắn của Lục Hàn Đông khiến Tạ Uất Trì động lòng, ông nhỏ giọng nói: “Ta có chút hối hận…”
Dường như Lục Hàn Đông cũng không ngờ ông sẽ nói như vậy, rất lâu sao mới hỏi lại: “Người hối hận vì để Mạnh Mạnh bên cạnh con sao?”
“Không.” Tạ Uất Trì khẽ thở dài một cái rồi mới nói tiếp: “Ta hối hận vì lúc đó chỉ đấm con có một cái!”
“…” Lục Hàn Đông bỗng nhiên cảm thấy một bên mặt của mình đau rát.
“Được rồi, chuyện này ta để con giải quyết, nếu cần cứ liên lạc với ta.” nói xong, Tạ Uất Trì liền cúp máy.
Trợ lý Thẩm nhìn ông chằm chằm: “Chủ tịch, bây giờ chúng ta làm gì?”
“Không làm gì cả.”
“Không…làm gì cả?” lông mày Trợ lý Thẩm nhíu chặt, nghi ngờ hỏi lại: “Ý ngài là…quan hệ của cậu chủ và cậu Hai nhà họ Lục là thật?”
Tạ Uất Trì từ chối trả lời câu hỏi này, là thật hay không thì vẫn phải xem Lục Hàn Đông giải quyết chuyện này thế nào đã.
Ngoại trừ những người trong cuộc, vẫn còn một người khác chưa kịp chuẩn bị tinh thần mà nhận được tin tức này.
Tử Hi vừa hoàn thành xong những bản thiết kế cho bộ sưu tập sắp tới thì bất ngờ đọc được bài viết kia.
Cô nhanh chóng gọi điện cho Tạ Mạnh: “Tiểu Mạnh, Hàn Đông có đó không?”
“Anh ấy đang ở cạnh em, ba vừa gọi cho anh ấy. Chị, chị yên tâm, bọn em đã bàn bạc với nhau xong cả rồi!”
“Quyết định công khai sao?”
“Vâng ạ, dù sao chuyện này không thể giấu cả đời.”
Ánh sáng xuyên qua cửa sổ chiếu sáng gương mặt Tử Hi, nụ cười mang theo sự ấm áp khiến người khác cảm thấy yên lòng: “Được, chị ủng hộ bọn cậu!”
Đêm hôm sau.
Thảm đỏ tráng lệ cùng với ánh đèn chớp liên tục mạ lên một tầng ánh sáng rực rỡ trong hội trường lễ trao giải.
Thời tiết giữa thu đã bắt đầu có chút lạnh, nhưng không thể ngăn cản được sự nhiệt tình của mọi người đối với buổi liên hoan phim ngày hôm nay.
Dưới sự chứng kiến của những người có mặt tại đây, một chiếc xe màu đen sang trọng chậm rãi dừng lại. Ít phút sau, Lạc Minh Châu và một nam diễn viên cùng bước xuống.
Vừa nhìn thấy hai người, tiếng máy ảnh tách tách cùng ánh đèn flash liên tiếp vang lên, người hâm mộ ở hai bên thảm đỏ gào thét muốn rách cả bầu trời.
“AAAAAA! Minh Châu, là Minh Châu!”
“Còn có cả diễn viên Trịnh!!! Anh ấy đẹp trai quá!”
“Ôi mẹ ơi, trái tim thiếu nữ của tôi!!!”
Nam diễn viên họ Trịnh kia lịch thiệp dắt tay Lạc Minh Châu, hai người cùng tiến về phía thảm đỏ.
MC theo đúng tiến độ chương trình, phấn khích nói: “Hôm nay hai người thật sự rất đẹp đôi, tôi đã xem bộ phim kia rồi! Quả thật rất xuất sắc!!!”
Một vị MC khác cũng nói: "Đúng thế đúng thế, tình yêu của hai người thật sự làm tôi rất cảm động đó! Tại đây xin chúc hai người có thể giành được giải thưởng lớn, ngày càng trở nên nổi tiếng!!!”
Sau khi trò chuyện cùng hai vị MC, hai người kí tên xong liền nhanh chóng đi vào bên trong.
Một màng này qua đi, phía cuối thảm đỏ lại đón chào hai nhân vật mới.