Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Niềm Hạnh Phúc Vụng Trộm

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Niềm Hạnh Phúc Vụng Trộm
  3. Chương : 23

Chương : 23

Đinh Hạo sau khi về nhà vẫn tức giận, nhớ tới câu nói ‘Một nhành hồng hạnh’ kia của Lý Thịnh Đông liền nổi nóng! Quá vũ nhục người! Buổi tối lăn qua lộn lại không ngủ được, cố sức nghĩ mọi phương pháp tàn bạo nhất để tra tấn Lý Thịnh Đông, cái trước so với cái sau càng thêm ngoan độc.

Bạch Bân bị cậu lăn lộn đến tình, người này cả đêm cứ lật qua lật lại như bánh nướng áp chảo, giường cũng kêu cọt kẹt. Bật đèn đầu gường, nghiêng người hỏi cậu: “Hạo Hạo, làm sao vậy?”

Đinh Hạo đang xoay người, liền chúi đầu vào lòng Bạch Bân, mũi bị đập đau đớn: “A, không có gì. Em đang lo lắng ngày mai nên làm gì…”

Bạch Bân giữ lấy thắt lưng cậu, bắt cậu yên tĩnh trong lòng mình một lát: “Lần đầu tiên thấy em tích cực chủ động như vậy.”

Đinh Hạo ‘hừ’ một tiếng, có thể không tích cực sao? Đây là đại sự báo thù đó!”

Bạch Bân hôn lên môi cậu, rồi nhắm mắt chậm rãi hôn xuống dưới: “Biết chuẩn bị trước, rất đáng khen ngợi” Tay cũng chuyển từ thắt lưng Đinh Hạo sang mò vào trong áo ngủ, vén lên một ít, thoải mái vuốt ve.

Đinh Hạo bị anh mò đến hơi thở hỗn loạn: “Này, đây là khen ngợi anh nói sao? Bạch Bân… Anh đừng có, đây rõ ràng là đang ‘khen ngợi’ chính anh… Ưm!”

Áo ngủ bị kéo lên một nửa, như ẩn như hiện che khuất bộ phận trọng yếu, cố tình tay Bạch Bân đã ở bên trong ve vuốt không ngừng. Một bên động tay động chân với Đinh Hạo, một bên cắn cắn lỗ tai cậu nhỏ giọng an ủi: “Ngoan, một lát nữa sẽ ngủ được.”

Bạch Bân cảm thấy tinh thần của Đinh Hạo quá dư thừa, phải mệt lử nằm úp sấp mới bằng lòng ngoan ngoãn đi vào giấc ngủ.

Người bị bắt ngủ nhanh chóng mới đầu còn giãy dụa hai cái, nhưng sau khi bị chặn lại hôn, do do dự dự một hồi cuối cùng vẫn đáp ứng: “Em nói với anh này Bạch Bân, bình thường em sẽ không bị sắc đẹp dụ hoặc…”

Người đang cúi đầu hôn cậu bật cười, hơi nóng phun bên lỗ tai, ngay cả âm thanh cũng mang theo chút khàn khàn ***: “Ừ, là anh không chịu nổi sắc đẹp dụ hoặc.”

Đinh Hạo cảm thấy chịu thiệt, lập tức phản bác: “Biến! Anh mới là sắc đẹp! Cả nhà anh đều là sắc đẹp!”

“Còn có sức khích lệ anh, không bằng kêu nhiều thêm vài tiếng…”

Bạch Bân kề sát lỗ tai Đinh Hạo thì thầm gì đó, người dưới thân nhấc chân đá anh một cái, trừng mắt nhìn.

Đinh Hạo mặt đỏ hồng, mắt càng thêm long lanh, nhướng mày bừng bừng sức sống: “Bạch Bân, anh cho em làm một lần, em sẽ gọi!”

Ngón tay Bạch Bân di chuyển trên người cậu, lông mi hơi động: “Gọi cái gì?”

Người bị đặt phía dưới lập tức bị lừa: “Chồng đó!” Nghe Bạch Bân phì cười, mới kịp phản ứng lại, nổi giận đá anh: “Ông đây không làm nữa! Bạch Bân anh đi xuống cho em!”

Bạch Bân ngậm lấy vành tai cậu mút vài, cảm giác người trong lòng lập tức run lên, nhiều năm như vậy, vẫn sợ lỗ tai nghĩa. Lại vùi đầu chậm rãi cắn mút, để lại vài vệt đỏ, vừa lòng liếm liếm: “Đừng náo loạn, làm xong sẽ ngủ ngon hơn.”

Đinh Hạo dán sát vào anh ngọ ngoạy, vẫn không chịu thành thật.

Chân trong lúc đó bị chen vào, cổ tay cũng bị bắt được, đặt hai bên sườn, Bạch Bân nằm úp sấp đè lên hôn môi cậu, ngữ khí ngập tràn cưng chiều: “Được rồi, được rồi, lập tức sẽ tốt.”

Đinh Hạo bị anh giữ chặt, áo ngủ đã sớm bung ra, vừa hạ tầm mắt xuống có thể nhìn thấy động tác của Bạch Bân trước ngực mình. Ngực ngứa ngứa, nhịn không được lại động vài cái, lại càng dâng mình lên kề sát anh, vì bị mút vào kích thích đến hít sâu một hơi.

“Bạch Bân, đèn… chưa tắt đèn…”

“Bật lên cũng được.”

Ngón tay Bạch Bân đang bận rộn trong chăn, cố gắng khai thác nơi có thể chứa lấy mình, làm sao có sức đi quản chuyện đèn đóm được! Cảm giác chỗ kia ngày càng co rút ấm nóng, vật dưới thân Bạch Bân lập tức đứng lên, cảm thấy ngón tay đã ổn, lập tức rút ra thay bằng thứ Đinh Hạo càng quen thuộc hơn đâm vào.

Trong nháy mắt đâm vào, không quên hôn môi Đinh Hạo, mơ hồ không rõ giải thích lần cuối chuyện bật đèn: “…Dù sao, rất nhanh sẽ tốt.”

Đinh Hạo run rẩy, ánh mắt ngập nước: “Biến, biến rất nhanh đi! Anh ra ngoài cho em, tắt đèn!” Có lẽ vì liên quan tới ngọn đèn đang chiếu sáng, Đinh Hạo không phóng thích được, mặt sau cũng co rút thật nhanh.

Bạch Bân chỉ có thể tiến sâu hơn, anh không muốn lui ra ngoài, chưa từ bỏ ý định qua lại cọ xát. Bóp nhẹ mông Đinh Hạo để cậu thả lỏng, ghé vào lỗ tai an ủi cậu: “Hạo Hạo, có chăn mà, không nhìn thấy đâu. Ngoan, thả lỏng một chút…”

Đinh Hạo nghe hiểu ý Bạch Bân, tuyệt đối sẽ không đứng lên đi tắt đèn. Ôm cổ Bạch Bân, cắn một ngụm tại hầu kết anh, cảm thấy không thoải mái, lại dán sát cằm anh lầm bầm: “…Chết tiệt!”

Bạch Bân bị hai cái miệng nhỏ nhắn của cậu giáp công, có chút không ứng phó được, liên tục gia tăng sức mạnh, không ngừng gọi tên Đinh Hạo.

Đinh Hạo trừng mắt nhìn anh, thân thể cuối cùng vẫn chậm rãi mở rộng.

Cũng không rõ động tác của ai trước, cảm giác da thịt chạm nhau, thống khoái đầm đìa đâm rút, chạm vào nơi mẫn cảm nhất xoay tròn, ma sát…

Dây dưa lẫn nhau, dung hợp lẫn nhau, thân thể hai người đều là lửa nóng, ai cũng không kém hơn ai.

Mãi đến cuối cùng, Bạch Bân ngả lên người cậu, để Đinh Hạo hoàn toàn nhiễm hương vị của chính mình, thỏa mãn hít sâu một hơi.

Dưới sự không ngừng cố gắng của Bạch Bân, Đinh Hạo thành công mệt mỏi, cậu rất muốn ngủ.

Lau rửa sạch sẽ thân thể, hai người thể xác và tinh thần đều sảng khoái ôm nhau mơ mơ màng màng dần ngủ say, di động Đinh Hạo liền vang lên. Tiếng chuông di động vô cùng đặc biệt, vừa nghe đã biết đặc biệt cài đặt:

Ba, nhận điện thoại! Ba, nhận điện thoại –!!

Đây là Đinh Hạo ngàn chọn vạn tuyển, cố tình lấy ra cho Lý Thịnh Đông dùng, tiếng chuông điện thoại vừa vang liền hết giận. Đôi khi vì muốn nghe nhiều hơn một chút, còn cố ý trêu chọc Lý Thịnh Đông, vang một chút liền dập tắt, để Lý Thịnh Đông gọi lại cho cậu không ngừng kêu ‘Ba, nhận điện thoại’.

Nhưng hiện giờ Đinh Hạo không có tâm trạng thưởng thức tiếng chuông này, cậu mệt chết được, cho dù Lý Thịnh Đông ngồi xổm trước mặt cậu gọi ‘ba’ cậu cũng mặc kệ.

Lý Thịnh Đông không biết có chuyện gì không thể không tìm Đinh Hạo, bám riết không tha gọi ‘Ba, nhận điện thoại.”

Đinh Hạo lấy chăn che đầu, dùng sức chui sâu vào gối: “Bạch Bân, nhận giúp em.”

Bạch Bân cũng biết là Lý Thịnh Đông gọi tới, nghe tiếng chuông kia dở khóc dở cười, nhưng hơn nửa đêm rồi Lý Thịnh Đông gọi tới cũng không thích hợp, anh quyết định đi giúp Đinh Hạo tắt máy.

Lần theo tiếng chuông tìm được di động, chưa kịp ấn, di động lại không kêu nữa.

Vì lý do cẩn thận, Bạch Bân cuối cùng vẫn tắt máy.

Anh vừa xử lý xong di động của Đinh Hạo, di động chính mình lại vang lên. Người biết số điện thoại của anh không nhiều lắm, ngoại trừ người nhà thì rất ít khi có người gọi tới. Bạch Bân nhìn màn hình điện thoại, lập tức nhận lấy: “Alô, Bạch Kiệt à?”

Bạch Kiệt bên kia thanh âm đè thấp, có thể vừa bị đánh thức chưa ngủ đủ: “Anh, có một người tên Lý Thịnh Đông gọi điện thoại tới đây, nói đồng nghiệp Đinh Hạo xảy ra chuyện, đang cấp cứu ở bệnh viện.”

Bạch Bân nhíu mày: “Em nghe rõ rồi chứ? Người nằm viện tên là gì?”

Bạch Kiệt trầm mặc một hồi: “Thanh âm bên kia rất hỗn loạn, em không nghe rõ tên người bị thương, hình như cũng có chữ ‘Lý’. Tên bệnh viện thì nghe rõ, là bệnh viện thành phố 2… À, đúng rồi, hắn còn bảo Đinh Hạo khởi động máy.”

Bạch Bân đã xác định là Lý Thịnh Đông, có lẽ thật sự đã xảy ra chuyện, thế mới lòng như lửa đốt tìm Đinh Hạo giữa đêm.

Bạch Kiệt bên kia lại hỏi có muốn cậu cũng qua đó không.

Bạch Bân nói không cần, anh biết em trai mình vô cùng ham ngủ, có thể nửa mơ nửa tình gọi điện thoại nói rõ chuyện này đã không tệ rồi: “Em nghỉ ngơi đi, anh và Đinh Hạo qua là được.”

Đinh Hạo đã tự giác mặc quần áo, vừa rồi cậu nghe được rõ ràng, gặp chuyện không may, nằm viện, Lý Thịnh Đông… Những thứ đó đều không phải từ tốt lành gì. Nhìn Bạch Bân cũng thay quần áo xong xuôi, Đinh Hạo lại lấy áo khoác ra từ trong tủ, ôm cả áo khoác Bạch Bân trong tay, ngáp dài: “Được rồi, đi thôi.”

Trên đường đi Đinh Hạo khởi động máy gọi điện cho Lý Thịnh Đông, tín hiệu bên Lý Thịnh Đông không tốt, nói chuyện đứt quãng: “Đinh Hạo, chúng ta… Thật nhiều máu, tôi đã gọi ba bác sĩ, cậu đừng sợ… Đồng nghiệp của cậu…”

Di động roẹt một tiếng, cắt đứt.

Đinh Hạo nghe âm thanh bên đó, mày nhíu chặt, sự tình hình như nghiêm trọng hơn nhiều so với cậu tưởng tượng.

“Anh sẽ gọi điện cho bệnh viện quân khu.” Bạch Bân cầm tay cậu: “Sẽ không sao, đừng sợ. Chúng ta đến đó rồi tính tiếp.”

Hai người đuổi tới bệnh viện thành phố 2, không tìm được người ở phòng cấp cứu, lại chạy ra phòng trực ban hỏi hộ sĩ: “Người vừa nãy được đưa tới làm sao rồi? Người bị thương rất nghiêm trọng ấy!”

Hộ sĩ mơ hồ: “Rất nghiêm trọng?”

Đinh Hạo khoa tay múa chân miêu tả diện mạo Lý Thịnh Đông, đặc biệt kéo khóe mắt xuống, thể hiện đôi mắt tam giác: “Đây, đây là người đưa tới, có nhớ không?”

Cậu vừa khoa tay múa chân như vậy, hộ sĩ lập tức hiểu được, ‘à’ một tiếng chỉ phương hướng khu phòng bệnh cho bọn cậu: “Qua bên đó!”

Đinh Hạo tâm lại trầm xuống, bên kia không chỉ có phòng bệnh, còn có nhà xác nữa…

Theo Bạch Bân tới khu phòng bệnh, nghe được bệnh nhân đang nằm trên giường, tay chân Đinh Hạo mới dần dần khôi phục lại cảm giác. Di động của cậu có lưu hơn trăm số của đồng nghiệp, nửa đêm không dám gọi cho ai, chỉ cần biết rằng người còn sống, có thể cứu chữa, cậu sẽ không sợ.

Thiết bị ở bệnh viện thành phố 2 không tốt bằng những bệnh viện cậu từng vào, phòng bệnh không có ngăn cách giữa các giường. Đã hơn nửa đêm, trên hành lang chỉ còn đèn khẩn cấp màu xanh lá lập lòe, bước chân trên hành lang vang vọng. Duy nhất còn một gian phòng có ánh sáng ở cuối dãy phía tây, lộ ánh đèn như ẩn như hiện.

Lòng bàn tay Đinh Hạo lại bắt đầu đổ mồ hồi, cậu không biết đẩy cửa ra sẽ nhìn thấy người quen nào nằm trên giường bệnh, theo bản năng luôn nhớ lại năm đó khi cậu gặp tai nạn xe cộ, cả mặt toàn máu.

Đinh Hạo đặt tay lên nắm đấm cửa, hít sâu một hơi —

“Cậu chết tiệt! Đồ lưu manh!!”

“Anh là người không nói đạo lý sao? Tôi nói anh phun máu vào mặt tôi trước, tôi còn chưa thèm để ý này!!”

“Cậu, cậu nếu không hôn tôi! Sao tôi có thể phun vào mặt cậu được!!”

“Chết tiệt! Đó là ông đây ngã sấp xuống không cẩn thận chạm vào miệng anh!! Ai mẹ nó hôn đàn ông! Còn có, anh là nam thì tóc xoăn làm gì!!”

“Tôi thích đó, cậu quản được sao!”

…

Đinh Hạo đen mặt ‘ba’ một tiếng đẩy cửa ra, hai vị đang cãi nhau bị cậu dọa cho nhảy dựng, đều ngẩng đầu nhìn ra cửa.

Đinh Hạo nhìn lưu manh Lý Thịnh Đông một mảnh máu đã hóa đen trước ngực, lại nhìn Lý Hoa Mậu tóc xoăn nhét giấy vệ sinh kín hai lỗ mũi, nổi gân xanh. Đinh Hạo chỉ vào tóc xoăn ngồi trên giường bệnh tinh thần sáng láng, nghiến răng hỏi: “Lý Thịnh Đông, đây mẹ đó chính là đồng nghiệp bị thương nghiêm trọng của tôi, hả?!!”

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5730 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5262 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4994 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4575 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4493 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4431 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter