Chương : 30
"Tôi đã chứng kiến một vụ giết người rất dã man"- David Smit, 17 tuổi đã khai như vậy với cảnh sát sau khi chứng kiến cảnh chị dâu của mình - Myra Hindley cùng bạn trai - Ian Brady giết người không ghê tay ngay tại phòng khách nhà họ.
Sau khi ra tay giết người, Ian Brady và Myra Hindkey cảm thấy rất vui vẻ. Họ uống trà với David và kể về những vụ giết người đó như đang kể một câu chuyện hình sự.
Đêm kinh hoàng
Giám đốc sở cảnh sát Talbot bất ngờ nhận được cuộc điện thoại khẩn từ thám tử Wills ngay trong kỳ nghỉ của mình. Wills thông báo có một vụ án quan trọng cần ý kiến chỉ đạo của Talbot.
Ngồi trong phòng chờ của sở cảnh sát Hyde là David Smith, 17 tuổi và cô vợ trẻ của anh. Họ đã gọi ngay cho cảnh sát vào sáng sớm ngày hôm sau khi David trở về nhà và kể câu chuyện “kinh dị” cho vợ mình nghe.
Giám đốc sở cảnh sát Hyde kết thúc ngay kỳ nghỉ của mình và bắt tay vào vụ án này, một trong những vụ án hình sự khét tiếng của nước Anh. Hôm đó là ngày 7/10/1965.
Talbot có mặt tại sở cảnh sát để gặp vợ chồng David. Ông chăm chú nghe những lời khai của nhân chứng.
Theo lời khai của David, đêm hôm đó, chị dâu của anh - Myra Hindley đến thăm nhà anh. David sống cùng vợ và mẹ vợ trong một căn nhà mới. Myda nói với David rằng cô sợ đi về nhà một mình trong đêm tối nên David đã đồng ý đưa chị mình về.
Khi đến nhà Myda tại số 16 đường Wardle Brook, Manchester, Myda mời David vào thăm nhà, cô sống cùng bạn trai mình là Ian Brady. Cả hai mời David vài ly rượu vang trong phòng ăn.
Khi David còn lại một mình trong phòng ăn, bất chợt anh nghe thấy một tiếng hét lớn. Tiếng của Myda gọi anh. David chạy vội ra phòng khách, cảnh tượng đầu tiên anh thấy là Myda đang túm chặt tay một người đàn ông trông dáng vẻ nhỏ con. Thoạt đầu David nghĩ đó là một con búp bê vải. Người đàn ông đó nằm sấp dưới sàn. Hai tay bị túm ngược ra phía sau. Ian Brady tay cầm một chiếc rìu, chân dạng ra đứng ngay trên người đàn ông đó.
Người đàn ông rên rỉ xin tha. Ian nhấc cao chiếc rìu trong tay và lạnh lùng phang một nhát mạnh vào đầu người đàn ông đó. Thêm một nhát thứ hai để chấm dứt tiếng rên rỉ. Tiếng rên ngừng hẳn. Trong đêm, David nghe thấy cả tiếng máu đang chảy ra không ngừng.
Sau đó Ian lấy một tấm bìa dày che phần trên của nạn nhân rồi thì thầm với Myda: “cuối cùng đã giải quyết được tên này.”
Myda rời khỏi phòng khách đi pha trà. Họ cười nói với David như chưa có chuyện gì xảy ra. Họ kể cho David nghe chuyện Ian đã từng giết một vài người trên bãi hoang gần nhà, thậm chí họ gặp cả cảnh sát khi đang cố chôn một cái xác tại bãi hoang Saddleworth.
David nghĩ mình đang nghe một câu chuyện ảo tưởng, nhưng nghĩ đến những gì mình vừa chứng kiến, anh bắt đầu lo cho tính mạng của mình nếu còn ở trong ngôi nhà này. Điều tốt nhất bây giờ David nghĩ mình nên làm lúc này là giữ bình tĩnh và hưởng ứng câu chuyện của họ.
Đã quá khuya, David rời khỏi ngôi nhà sau khi hứa sẽ quay lại vào sáng mai để giúp Ian và Myda thủ tiêu cái xác. Cảm thấy như mình như vừa thoát khỏi địa ngục, David vội vàng lao về nhà, kể câu chuyện cho Maureen - vợ mình nghe. Cả hai quyết định tìm đến cảnh sát ngay sáng hôm sau.
Đôi tình nhân độc ác
Sau khi nghe xong câu chuyện, Talbot và thám tử Carr vội vã tới ngôi nhà tại số 16 đường Wardle Brook cùng với hơn 20 cảnh sát nữa.
Khám xét ngôi nhà của Myda, cảnh sát phát hiện xác một người đàn ông được bọc một chiếc chăn màu xám tại phòng ngủ. Một chiếc rìu dính máu cũng được tìm thấy trong căn phòng đó.
Ian Brady bị bắt ngay tại chỗ. Nạn nhân là Edward Evans, 17 tuổi.
Tại sở cảnh sát, Ian Brady khai với cảnh sát rằng, tối hôm đó đã xảy ra một cuộc tranh luận tại nhà hắn giữa hắn, David Smith và Edward Evans. Edward đã không kiềm chế được mình nên xô xát với hắn và David. Tiện có chiếc rìu đặt ngay trong phòng, Ivan đã cầm lên tự vệ và vô tình giết chết Edward. Myda không hề liên quan đế vụ việc này.
Khi được hỏi, Myda cũng đồng ý với cậu chuyện của Ian, cô còn nói thêm mình đã sợ hãi như thế nào khi chứng kiến vụ việc.
4 ngày sau đó, cảnh sát tìm thất một vài tờ giấy được kẹp thành tập trong xe của Myda có nhắc đến việc hai người lên kế hoạch thực hiện các vụ giết người. Myda bị cảnh sát bắt để điều tra.
Theo lời khai của David cùng với những bằng chứng không thể chối cãi được tìm thấy tại nhà, Ian Brady và Myra Hindley đã bị bắt để điều tra.
Cuộc điều tra sẽ dừng lại ở cái chết của Edward nếu như Ian đã từng khoe khoang với David về vụ thủ tiêu xác người trên bãi hoang Saddleworth.
Pat Hodge, 20 tuổi, sống gần nhà Myra cho biết, cô cùng Ian và Myra hay đến những khu bãi hoang vào dịp cuối tuần. Trong nhà của Myra có rất nhiều những bức ảnh chụp ở những khu bãi hoang.
Khi xác định được vị trí mà có thể Ian và Myra thủ tiêu xác nạn nhân, cảnh sát bắt đầu đào bới để tìm kiếm bằng chứng. Cảnh sát nghĩ rằng biết đâu họ lại tìm thấy xác của 4 đứa trẻ đã từng biến mất một cách bí ẩn trong khu vực khi đào bới những khu bãi hoang. Và họ đã đúng.
Ngày 10/10/1965, xác cô bé Lesley Anne Downey, 10 tuổi được tìm thấy. Lesley được gia đình thông báo mất tích ngày 26/12/1964.
Mười một ngày sau, xác cậu bé 12 tuổi - John Kibride được tìm thấy. John biến mất không một dấu tích để lại vào ngày 11/11/1963.
Tính cho tới năm 1965, trong lịch sử tội phạm nước Anh, lần đầu tiên một người phụ nữ có tham gia vào những vụ giết người hàng loạt như Myra trong vụ án này. Người dân nước Anh không thể hiểu được tại sao một người phụ nữ lại có thể tham gia vào tội ác khủng khiếp như vậy. Đó là một việc làm không thể tha thứ được đối với họ.
Sau khi ra tay giết người, Ian Brady và Myra Hindkey cảm thấy rất vui vẻ. Họ uống trà với David và kể về những vụ giết người đó như đang kể một câu chuyện hình sự.
Đêm kinh hoàng
Giám đốc sở cảnh sát Talbot bất ngờ nhận được cuộc điện thoại khẩn từ thám tử Wills ngay trong kỳ nghỉ của mình. Wills thông báo có một vụ án quan trọng cần ý kiến chỉ đạo của Talbot.
Ngồi trong phòng chờ của sở cảnh sát Hyde là David Smith, 17 tuổi và cô vợ trẻ của anh. Họ đã gọi ngay cho cảnh sát vào sáng sớm ngày hôm sau khi David trở về nhà và kể câu chuyện “kinh dị” cho vợ mình nghe.
Giám đốc sở cảnh sát Hyde kết thúc ngay kỳ nghỉ của mình và bắt tay vào vụ án này, một trong những vụ án hình sự khét tiếng của nước Anh. Hôm đó là ngày 7/10/1965.
Talbot có mặt tại sở cảnh sát để gặp vợ chồng David. Ông chăm chú nghe những lời khai của nhân chứng.
Theo lời khai của David, đêm hôm đó, chị dâu của anh - Myra Hindley đến thăm nhà anh. David sống cùng vợ và mẹ vợ trong một căn nhà mới. Myda nói với David rằng cô sợ đi về nhà một mình trong đêm tối nên David đã đồng ý đưa chị mình về.
Khi đến nhà Myda tại số 16 đường Wardle Brook, Manchester, Myda mời David vào thăm nhà, cô sống cùng bạn trai mình là Ian Brady. Cả hai mời David vài ly rượu vang trong phòng ăn.
Khi David còn lại một mình trong phòng ăn, bất chợt anh nghe thấy một tiếng hét lớn. Tiếng của Myda gọi anh. David chạy vội ra phòng khách, cảnh tượng đầu tiên anh thấy là Myda đang túm chặt tay một người đàn ông trông dáng vẻ nhỏ con. Thoạt đầu David nghĩ đó là một con búp bê vải. Người đàn ông đó nằm sấp dưới sàn. Hai tay bị túm ngược ra phía sau. Ian Brady tay cầm một chiếc rìu, chân dạng ra đứng ngay trên người đàn ông đó.
Người đàn ông rên rỉ xin tha. Ian nhấc cao chiếc rìu trong tay và lạnh lùng phang một nhát mạnh vào đầu người đàn ông đó. Thêm một nhát thứ hai để chấm dứt tiếng rên rỉ. Tiếng rên ngừng hẳn. Trong đêm, David nghe thấy cả tiếng máu đang chảy ra không ngừng.
Sau đó Ian lấy một tấm bìa dày che phần trên của nạn nhân rồi thì thầm với Myda: “cuối cùng đã giải quyết được tên này.”
Myda rời khỏi phòng khách đi pha trà. Họ cười nói với David như chưa có chuyện gì xảy ra. Họ kể cho David nghe chuyện Ian đã từng giết một vài người trên bãi hoang gần nhà, thậm chí họ gặp cả cảnh sát khi đang cố chôn một cái xác tại bãi hoang Saddleworth.
David nghĩ mình đang nghe một câu chuyện ảo tưởng, nhưng nghĩ đến những gì mình vừa chứng kiến, anh bắt đầu lo cho tính mạng của mình nếu còn ở trong ngôi nhà này. Điều tốt nhất bây giờ David nghĩ mình nên làm lúc này là giữ bình tĩnh và hưởng ứng câu chuyện của họ.
Đã quá khuya, David rời khỏi ngôi nhà sau khi hứa sẽ quay lại vào sáng mai để giúp Ian và Myda thủ tiêu cái xác. Cảm thấy như mình như vừa thoát khỏi địa ngục, David vội vàng lao về nhà, kể câu chuyện cho Maureen - vợ mình nghe. Cả hai quyết định tìm đến cảnh sát ngay sáng hôm sau.
Đôi tình nhân độc ác
Sau khi nghe xong câu chuyện, Talbot và thám tử Carr vội vã tới ngôi nhà tại số 16 đường Wardle Brook cùng với hơn 20 cảnh sát nữa.
Khám xét ngôi nhà của Myda, cảnh sát phát hiện xác một người đàn ông được bọc một chiếc chăn màu xám tại phòng ngủ. Một chiếc rìu dính máu cũng được tìm thấy trong căn phòng đó.
Ian Brady bị bắt ngay tại chỗ. Nạn nhân là Edward Evans, 17 tuổi.
Tại sở cảnh sát, Ian Brady khai với cảnh sát rằng, tối hôm đó đã xảy ra một cuộc tranh luận tại nhà hắn giữa hắn, David Smith và Edward Evans. Edward đã không kiềm chế được mình nên xô xát với hắn và David. Tiện có chiếc rìu đặt ngay trong phòng, Ivan đã cầm lên tự vệ và vô tình giết chết Edward. Myda không hề liên quan đế vụ việc này.
Khi được hỏi, Myda cũng đồng ý với cậu chuyện của Ian, cô còn nói thêm mình đã sợ hãi như thế nào khi chứng kiến vụ việc.
4 ngày sau đó, cảnh sát tìm thất một vài tờ giấy được kẹp thành tập trong xe của Myda có nhắc đến việc hai người lên kế hoạch thực hiện các vụ giết người. Myda bị cảnh sát bắt để điều tra.
Theo lời khai của David cùng với những bằng chứng không thể chối cãi được tìm thấy tại nhà, Ian Brady và Myra Hindley đã bị bắt để điều tra.
Cuộc điều tra sẽ dừng lại ở cái chết của Edward nếu như Ian đã từng khoe khoang với David về vụ thủ tiêu xác người trên bãi hoang Saddleworth.
Pat Hodge, 20 tuổi, sống gần nhà Myra cho biết, cô cùng Ian và Myra hay đến những khu bãi hoang vào dịp cuối tuần. Trong nhà của Myra có rất nhiều những bức ảnh chụp ở những khu bãi hoang.
Khi xác định được vị trí mà có thể Ian và Myra thủ tiêu xác nạn nhân, cảnh sát bắt đầu đào bới để tìm kiếm bằng chứng. Cảnh sát nghĩ rằng biết đâu họ lại tìm thấy xác của 4 đứa trẻ đã từng biến mất một cách bí ẩn trong khu vực khi đào bới những khu bãi hoang. Và họ đã đúng.
Ngày 10/10/1965, xác cô bé Lesley Anne Downey, 10 tuổi được tìm thấy. Lesley được gia đình thông báo mất tích ngày 26/12/1964.
Mười một ngày sau, xác cậu bé 12 tuổi - John Kibride được tìm thấy. John biến mất không một dấu tích để lại vào ngày 11/11/1963.
Tính cho tới năm 1965, trong lịch sử tội phạm nước Anh, lần đầu tiên một người phụ nữ có tham gia vào những vụ giết người hàng loạt như Myra trong vụ án này. Người dân nước Anh không thể hiểu được tại sao một người phụ nữ lại có thể tham gia vào tội ác khủng khiếp như vậy. Đó là một việc làm không thể tha thứ được đối với họ.