Chương : 28
Hộp sọ nằm lẫn trong đám lá cây mục rỗng đã là một thách thức lớn với các nhà điều tra. Cuối cùng, phải mất đến vài năm mọi chuyện mới được sáng tỏ.
Vào tháng 11 năm 1987, một chuyên gia lập bản đồ phát hiện ra một chiếc sọ người nằm lẫn trong đám lá cây ở trang trại S Bar F Scout gần Farmington, Missouri.
Do quá sợ hãi nên người đàn ông này đã lặng lẽ trở về Phần Lan, đến khi lấy lại bình tĩnh, ông đã gọi điện đến Missouri để báo cáo với cảnh sát về những gì mình thấy.
Sau đó, các điều tra viên đã thu thập thêm được nhiều khúc xương vụn khác cùng vài lọn tóc rải rác, một chiếc quần jean, áo sơ mi đã hỏng và một chiếc cúc có chữ "Texwood" quanh chỗ phát hiện ra hộp sọ.
Qua những gì thu nhận được, các chuyên gia pháp y đã dựa vào xương chậu của nạn nhân để phỏng đoán đây là một người phụ nữ đã sinh từ 2 đứa con trở lên.
Ngoài ra, chiếc quần jeans được tìm thấy đã được cảnh sát xác nhận là một sản phẩm được sản xuất tại Hồng Kông. Vì vậy, cảnh sát nghi ngờ nạn nhân có thể là một người Châu Á.
Qua nhiều ngày dò xét các hồ sơ mất tích nhưng không đem lại kết quả khả quan.
Cuối cùng, các chuyên gia pháp y đã sử dụng hộp sọ và các mảnh xương được tìm thấy để cố gắng phục chế lại khuôn mặt của nạn nhân. Sau đó họ cung cấp hình ảnh cho các trang báo đài để mong có người nhận diện được khuôn mặt này.
3 ngày sau, một người có tên Wilaiporn Cox đã xem TV và nhận ra khuôn mặt đó chính là người bạn mất tích Bunchee Nyhuis của cô. Theo lời Cox, đã không có ai nhìn thấy Bunchee kể từ tháng 12 năm 1983.
Lần theo manh mối đó, cảnh sát tìm đến Richard Nyhuis, chồng của Bunchee để lấy lời khai.
Được biết, Bunchee sinh ra ở thành phố Chonburi, Thái Lan vào khoảng năm 1950, đến năm 1970, cô gặp Richard Nyhuis lúc đó đang phục vụ trong Không quân ở Thái Lan và đem lòng cảm mến. Sau đó, Bunchee rời bỏ quê hương và theo Richard đến Mỹ sinh sống và họ đã có với nhau 2 người con.
Richard được hàng xóm xung quanh miêu tả rằng ông là một người chồng, người cha lý tưởng và đáng kính. Chẳng có điều gì có thể chê được ở ông.
Suốt quá trình điều tra, Richard khai rằng Bunchee nói nhớ nhà và muốn trở về Thái Lan. Sau đó, ông đã tiễn vợ ra sân bay St. Louis để cô về quê nhưng sau đó không còn nghe thấy bất kì tin tức nào từ cô nữa.
Ngoài ra, bạn bè của Bunchee cũng nói rằng, cô đã tâm sự với họ rằng cô cảm thấy nhớ quê hương và muốn quay trở lại thăm người thân ở Thái Lan.
Vì không thể xác định chính xác đó là xương cốt của Bunchee nên cảnh sát không thể làm được gì. Tuy nhiên, các nhà điều tra không tin Richard hoàn toàn trong sạch.
Mãi đến vài năm sau, nhờ kĩ thuật phân tích ADN mà cuối cùng cảnh sát mới khẳng định được bộ xương được tìm thấy năm xưa đó chính xác là của Bunchee.
Cuối cùng, do không thể trốn tránh mãi được, Richard đã thừa nhận tội lỗi của mình.
Y khai vào tháng 11 năm 1983, y và Bunchee có một trận cãi vã lớn và trong cơn nóng giận, y đã đánh vào đầu Bunchee bằng một vật sắc nhọn ở ngay dưới tầng hầm căn nhà họ đang sống, sau đó bịt mũi và miệng cho cô ngạt thở rồi nhét cô vào tủ đá.
Đến mùa xuân, Richard đã đem xác vợ mình đến trang trại Boy Scout để chôn cất, trang trại đó là nơi y đang làm việc với tư cách là một giám đốc điều hành. Đồng thời, y cũng đổ thêm vôi vào ngôi mộ tạm của vợ mình để đẩy nhanh quá trình phân hủy xác.
Trước tòa án, luật sư bào chữa của Richard đã nói rằng y là một người hiền lành và ôn hòa, chính cô vợ của y mới là người sa lầy và gây sự trước.
Bunchee trước đó đã yêu cầu Richard xây một ngôi nhà lớn và khang trang hơn, nhưng điều đó nằm ngoài khả năng của y.
Thấy nhu cầu không được đáp ứng, Bunchee đã đe dọa sẽ ly dị và đem 2 đứa con trở về Thái Lan. Quá tức giận nên Richard mới có hành động giết vợ mình như vậy.
Tuy nhiên, tòa án và bồi thẩm đoàn đã không nhân nhượng trước hành vi sai trái của Richard. Y bị kết án 50 năm tù.
Richard đã được giới truyền thông đặt cho cái tên là "kẻ giết người" nhưng có thể thấy y đã là một người cha rất tốt khi một mình nuôi dạy hai đứa trẻ trong nhiều năm trời.
Đứa con đầu của y và Bunchee, Steve Nyhuis đã được xuất hiện trong danh sách vinh danh của St. Charles High năm 1990 và đã có một sự nghiệp thành công trong quân đội, còn đứa con thứ Michael đã trở thành một người thợ mộc và hiện đang có một gia đình nhỏ.
Vào tháng 11 năm 1987, một chuyên gia lập bản đồ phát hiện ra một chiếc sọ người nằm lẫn trong đám lá cây ở trang trại S Bar F Scout gần Farmington, Missouri.
Do quá sợ hãi nên người đàn ông này đã lặng lẽ trở về Phần Lan, đến khi lấy lại bình tĩnh, ông đã gọi điện đến Missouri để báo cáo với cảnh sát về những gì mình thấy.
Sau đó, các điều tra viên đã thu thập thêm được nhiều khúc xương vụn khác cùng vài lọn tóc rải rác, một chiếc quần jean, áo sơ mi đã hỏng và một chiếc cúc có chữ "Texwood" quanh chỗ phát hiện ra hộp sọ.
Qua những gì thu nhận được, các chuyên gia pháp y đã dựa vào xương chậu của nạn nhân để phỏng đoán đây là một người phụ nữ đã sinh từ 2 đứa con trở lên.
Ngoài ra, chiếc quần jeans được tìm thấy đã được cảnh sát xác nhận là một sản phẩm được sản xuất tại Hồng Kông. Vì vậy, cảnh sát nghi ngờ nạn nhân có thể là một người Châu Á.
Qua nhiều ngày dò xét các hồ sơ mất tích nhưng không đem lại kết quả khả quan.
Cuối cùng, các chuyên gia pháp y đã sử dụng hộp sọ và các mảnh xương được tìm thấy để cố gắng phục chế lại khuôn mặt của nạn nhân. Sau đó họ cung cấp hình ảnh cho các trang báo đài để mong có người nhận diện được khuôn mặt này.
3 ngày sau, một người có tên Wilaiporn Cox đã xem TV và nhận ra khuôn mặt đó chính là người bạn mất tích Bunchee Nyhuis của cô. Theo lời Cox, đã không có ai nhìn thấy Bunchee kể từ tháng 12 năm 1983.
Lần theo manh mối đó, cảnh sát tìm đến Richard Nyhuis, chồng của Bunchee để lấy lời khai.
Được biết, Bunchee sinh ra ở thành phố Chonburi, Thái Lan vào khoảng năm 1950, đến năm 1970, cô gặp Richard Nyhuis lúc đó đang phục vụ trong Không quân ở Thái Lan và đem lòng cảm mến. Sau đó, Bunchee rời bỏ quê hương và theo Richard đến Mỹ sinh sống và họ đã có với nhau 2 người con.
Richard được hàng xóm xung quanh miêu tả rằng ông là một người chồng, người cha lý tưởng và đáng kính. Chẳng có điều gì có thể chê được ở ông.
Suốt quá trình điều tra, Richard khai rằng Bunchee nói nhớ nhà và muốn trở về Thái Lan. Sau đó, ông đã tiễn vợ ra sân bay St. Louis để cô về quê nhưng sau đó không còn nghe thấy bất kì tin tức nào từ cô nữa.
Ngoài ra, bạn bè của Bunchee cũng nói rằng, cô đã tâm sự với họ rằng cô cảm thấy nhớ quê hương và muốn quay trở lại thăm người thân ở Thái Lan.
Vì không thể xác định chính xác đó là xương cốt của Bunchee nên cảnh sát không thể làm được gì. Tuy nhiên, các nhà điều tra không tin Richard hoàn toàn trong sạch.
Mãi đến vài năm sau, nhờ kĩ thuật phân tích ADN mà cuối cùng cảnh sát mới khẳng định được bộ xương được tìm thấy năm xưa đó chính xác là của Bunchee.
Cuối cùng, do không thể trốn tránh mãi được, Richard đã thừa nhận tội lỗi của mình.
Y khai vào tháng 11 năm 1983, y và Bunchee có một trận cãi vã lớn và trong cơn nóng giận, y đã đánh vào đầu Bunchee bằng một vật sắc nhọn ở ngay dưới tầng hầm căn nhà họ đang sống, sau đó bịt mũi và miệng cho cô ngạt thở rồi nhét cô vào tủ đá.
Đến mùa xuân, Richard đã đem xác vợ mình đến trang trại Boy Scout để chôn cất, trang trại đó là nơi y đang làm việc với tư cách là một giám đốc điều hành. Đồng thời, y cũng đổ thêm vôi vào ngôi mộ tạm của vợ mình để đẩy nhanh quá trình phân hủy xác.
Trước tòa án, luật sư bào chữa của Richard đã nói rằng y là một người hiền lành và ôn hòa, chính cô vợ của y mới là người sa lầy và gây sự trước.
Bunchee trước đó đã yêu cầu Richard xây một ngôi nhà lớn và khang trang hơn, nhưng điều đó nằm ngoài khả năng của y.
Thấy nhu cầu không được đáp ứng, Bunchee đã đe dọa sẽ ly dị và đem 2 đứa con trở về Thái Lan. Quá tức giận nên Richard mới có hành động giết vợ mình như vậy.
Tuy nhiên, tòa án và bồi thẩm đoàn đã không nhân nhượng trước hành vi sai trái của Richard. Y bị kết án 50 năm tù.
Richard đã được giới truyền thông đặt cho cái tên là "kẻ giết người" nhưng có thể thấy y đã là một người cha rất tốt khi một mình nuôi dạy hai đứa trẻ trong nhiều năm trời.
Đứa con đầu của y và Bunchee, Steve Nyhuis đã được xuất hiện trong danh sách vinh danh của St. Charles High năm 1990 và đã có một sự nghiệp thành công trong quân đội, còn đứa con thứ Michael đã trở thành một người thợ mộc và hiện đang có một gia đình nhỏ.