Chương : 19
Hắn có thể xuất hiện ở bất kì đâu. Một khu vực nhỏ bé ở London chìm sâu trong nỗi sợ tên sát nhân sẽ xuất hiện một lần nữa. Các cô gái điếm sợ rằng mình sẽ là nạn nhân tiếp theo. Những nạn nhân của sát thủ đều là gái mại dâm, bị giết hại vô cùng dã man và quăng xác khắp London. Kẻ đồ tể được đặt biệt danh “Jack đồ sát”
Cũng giống như kẻ cuồng sát nước Mỹ tên Jack, kẻ thủ ác người Anh đã giết ít nhất 6 nạn nhân. Hai trường hợp còn lại hiện vẫn nằm trong nghi ngờ vì không cùng cách thức với 6 vụ ban đầu.
Tất cả các nạn nhân đều được tìm thấy quanh quận Hammersmith hoặc dọc sông Thames nổi tiếng. Họ không có quần áo và bị giết rất tàn độc. Vụ việc kéo dài trong quãng thời gian 12 tháng từ năm 1964.
Các nạn nhân xấu số
Hannah Tailford sinh ra trong một gia đình làm nghề khai mỏ ở Lancashire. Xác của cô được tìm thấy ở cầu Hammersmith ngày 2.2.1964. Cô bị nhổ mất vài chiếc răng và mồm bị nhét quần lót. Nạn nhân chết do treo cổ.
Nạn nhân tiếp theo là Irene Lockwood được tìm thấy hai tháng sau vào ngày 8.4. Địa điểm tìm thấy xác của Irene cách không xa nơi phát hiện thi thể của Hannah. Cảnh sát xác nhận hai vụ án này do cùng một kẻ thực hiện. Nạn nhân thứ ba tên Elizabeth Figg được tìm thấy sau đó không lâu cũng bị giết theo cùng cách thức.
Kenneth Archibald, một người chăm sóc người già, tự nhận mình là thủ phạm giết Irene. Tuy nhiên, cảnh sát đã bác bỏ thông tin này.
Ngày 24.4, xác của Helen Barthelemy được tìm thấy khi cô mới 22 tuổi. Thi thể của Helen bị vứt chỏng chơ ở đường Brentford. Đây là vụ án đầu tiên các thám tử có được chút ít manh mối. Những vết sơn nhỏ tìm thấy gần thi thể được xác định là dùng trong sơn mô tô. Điều tra viên tin rằng thủ phạm là một thợ sơn.
Khi xác của gái mại dâm Mary Flemming được tìm thấy vào ngày 14.7 tại một con phố ở vùng Chiswick, cư dân địa phương nghe thấy tiếng xe cộ rú ga rồi bỏ chạy. Nhiều dấu sơn cũng được phát hiện tại nơi Mary bị giết hại.
Frances Brown được nhìn thấy lần cuối cùng là vào ngày 23.10 bởi cô bạn Kim Taylor. Một tháng sau vào ngày 25.11, xác của Brown được tìm thấy ở đường Kensington. Taylor có thể miêu tả chính xác đặc điểm người đàn ông đã đón bạn mình cũng như chiếc xe mà anh ta đi. Theo Taylor, đó là một chiếc Ford Zephyr hoặc Zodiac.
Nạn nhân cuối cùng bị giết bởi “Jack đồ sát” là Bridget O’Hara, hay còn gọi là Birdie. Xác của cô được tìm thấy trong một nhà kho với rất nhiều dấu sơn ở hiện trường. Có vẻ như thi thể của cô đã được cất trong một môi trường ấm hơn bình thường rồi mới vứt ra ngoài.
Vụ giết hại Elizabeth Figg được cho là liên quan tới một vụ án diễn ra vào năm 1959. Nạn nhân ngày hôm đó cũng bị nhổ răng và chết vì treo cổ. Điều tra viên cho rằng chính “Jack đồ sát” đã thực hiện vụ việc đầu tiên năm 1959 dù chưa có bằng chứng xác thực.
Một nạn nhân khác bị tình nghi do Jack giết hại là Gwynneth Rees. Cô cũng bị mất răng và bị treo cổ tới chết. Xác của cô được tìm thấy trong thùng rác nằm không xa sông Thames năm 1963.
Vụ án hai gái mại dâm chết ở khu Hammersmith không được giải đáp nhưng có một tình tiết đáng lưu ý. Hannah Tailford và Frances Brown đều liên quan tới bê bối tình dục mang tên “Profumo Affiar” năm 1963.
Những nạn nhân khác đều đóng phim khiêu dâm hoặc biết nhau từ trước. Có lẽ họ cũng biết hung thủ nhưng không ngờ bị giết.
Những nghi ngờ không lời đáp
Điều tra trưởng John Du Rose là người phụ trách hồ sơ vụ án. Trong quá trình truy tìm hung thủ, 7.000 người tình nghi đã bị thẩm vấn. Trong một cuộc họp báo, John nói rằng số lượng nghi phạm bị rút xuống còn 20 người và sau đó là 3 người. Sau cuộc họp báo đầu tiên, nỗi ám ảnh về “Jack đồ sát” chấm dứt vì hắn không còn ra tay nữa.
John nghi ngờ một người nhiều hơn cả trong số 3 kẻ bị tình nghi. Trong cuộc phỏng vấn với đài BBC năm 1970, John nói rằng người bảo vệ tên Mungo Ireland bị tình nghi nhiều nhất.
Trước đó, John không nêu danh tính Ireland mà chỉ gọi người này là “John lớn”. John cho biết ngay sau vụ án Bridget O’Hara bị giết hại, Ireland đã bị nghi ngờ.
Dựa vào dấu sơn, John biết rằng Ireland có liên quan tới một tập đoàn bất động sản trong khu vực. Sau đó, Ireland tự sát và trăng trối rằng “tôi không thể chịu thêm được nữa”.
Dù Ireland tự sát nhưng bằng chứng sau này cho thấy thời điểm Bridget bị giết, người này đang ở Scotland.
Nhiều nghi phạm khác cũng nằm trong diện tình nghi, đáng chú ý có nhà vô địch quyền anh hạng lông Freddie Mills. Người này tự sát năm 1965, trùng thời điểm chuỗi giết người hàng loạt của Jack chấm dứt.
Giả thuyết cuối cùng được đưa ra liên quan tới Harold Jastorys, một thiếu niên bị buộc tội giết người vì ám hại hai bé gái năm 1921. Do là thiếu niên nên Harold thoát án tử. Sau 20 năm trong tù và cải tạo tốt, Harold được tự do. Vụ án năm 1921 do Harold gây ra và “Jack đồ sát” thực hiện đều có điểm chung: nạn nhân không bị tấn công tình dục nhưng bị hành hạ cực kì dã man
Cũng giống như kẻ cuồng sát nước Mỹ tên Jack, kẻ thủ ác người Anh đã giết ít nhất 6 nạn nhân. Hai trường hợp còn lại hiện vẫn nằm trong nghi ngờ vì không cùng cách thức với 6 vụ ban đầu.
Tất cả các nạn nhân đều được tìm thấy quanh quận Hammersmith hoặc dọc sông Thames nổi tiếng. Họ không có quần áo và bị giết rất tàn độc. Vụ việc kéo dài trong quãng thời gian 12 tháng từ năm 1964.
Các nạn nhân xấu số
Hannah Tailford sinh ra trong một gia đình làm nghề khai mỏ ở Lancashire. Xác của cô được tìm thấy ở cầu Hammersmith ngày 2.2.1964. Cô bị nhổ mất vài chiếc răng và mồm bị nhét quần lót. Nạn nhân chết do treo cổ.
Nạn nhân tiếp theo là Irene Lockwood được tìm thấy hai tháng sau vào ngày 8.4. Địa điểm tìm thấy xác của Irene cách không xa nơi phát hiện thi thể của Hannah. Cảnh sát xác nhận hai vụ án này do cùng một kẻ thực hiện. Nạn nhân thứ ba tên Elizabeth Figg được tìm thấy sau đó không lâu cũng bị giết theo cùng cách thức.
Kenneth Archibald, một người chăm sóc người già, tự nhận mình là thủ phạm giết Irene. Tuy nhiên, cảnh sát đã bác bỏ thông tin này.
Ngày 24.4, xác của Helen Barthelemy được tìm thấy khi cô mới 22 tuổi. Thi thể của Helen bị vứt chỏng chơ ở đường Brentford. Đây là vụ án đầu tiên các thám tử có được chút ít manh mối. Những vết sơn nhỏ tìm thấy gần thi thể được xác định là dùng trong sơn mô tô. Điều tra viên tin rằng thủ phạm là một thợ sơn.
Khi xác của gái mại dâm Mary Flemming được tìm thấy vào ngày 14.7 tại một con phố ở vùng Chiswick, cư dân địa phương nghe thấy tiếng xe cộ rú ga rồi bỏ chạy. Nhiều dấu sơn cũng được phát hiện tại nơi Mary bị giết hại.
Frances Brown được nhìn thấy lần cuối cùng là vào ngày 23.10 bởi cô bạn Kim Taylor. Một tháng sau vào ngày 25.11, xác của Brown được tìm thấy ở đường Kensington. Taylor có thể miêu tả chính xác đặc điểm người đàn ông đã đón bạn mình cũng như chiếc xe mà anh ta đi. Theo Taylor, đó là một chiếc Ford Zephyr hoặc Zodiac.
Nạn nhân cuối cùng bị giết bởi “Jack đồ sát” là Bridget O’Hara, hay còn gọi là Birdie. Xác của cô được tìm thấy trong một nhà kho với rất nhiều dấu sơn ở hiện trường. Có vẻ như thi thể của cô đã được cất trong một môi trường ấm hơn bình thường rồi mới vứt ra ngoài.
Vụ giết hại Elizabeth Figg được cho là liên quan tới một vụ án diễn ra vào năm 1959. Nạn nhân ngày hôm đó cũng bị nhổ răng và chết vì treo cổ. Điều tra viên cho rằng chính “Jack đồ sát” đã thực hiện vụ việc đầu tiên năm 1959 dù chưa có bằng chứng xác thực.
Một nạn nhân khác bị tình nghi do Jack giết hại là Gwynneth Rees. Cô cũng bị mất răng và bị treo cổ tới chết. Xác của cô được tìm thấy trong thùng rác nằm không xa sông Thames năm 1963.
Vụ án hai gái mại dâm chết ở khu Hammersmith không được giải đáp nhưng có một tình tiết đáng lưu ý. Hannah Tailford và Frances Brown đều liên quan tới bê bối tình dục mang tên “Profumo Affiar” năm 1963.
Những nạn nhân khác đều đóng phim khiêu dâm hoặc biết nhau từ trước. Có lẽ họ cũng biết hung thủ nhưng không ngờ bị giết.
Những nghi ngờ không lời đáp
Điều tra trưởng John Du Rose là người phụ trách hồ sơ vụ án. Trong quá trình truy tìm hung thủ, 7.000 người tình nghi đã bị thẩm vấn. Trong một cuộc họp báo, John nói rằng số lượng nghi phạm bị rút xuống còn 20 người và sau đó là 3 người. Sau cuộc họp báo đầu tiên, nỗi ám ảnh về “Jack đồ sát” chấm dứt vì hắn không còn ra tay nữa.
John nghi ngờ một người nhiều hơn cả trong số 3 kẻ bị tình nghi. Trong cuộc phỏng vấn với đài BBC năm 1970, John nói rằng người bảo vệ tên Mungo Ireland bị tình nghi nhiều nhất.
Trước đó, John không nêu danh tính Ireland mà chỉ gọi người này là “John lớn”. John cho biết ngay sau vụ án Bridget O’Hara bị giết hại, Ireland đã bị nghi ngờ.
Dựa vào dấu sơn, John biết rằng Ireland có liên quan tới một tập đoàn bất động sản trong khu vực. Sau đó, Ireland tự sát và trăng trối rằng “tôi không thể chịu thêm được nữa”.
Dù Ireland tự sát nhưng bằng chứng sau này cho thấy thời điểm Bridget bị giết, người này đang ở Scotland.
Nhiều nghi phạm khác cũng nằm trong diện tình nghi, đáng chú ý có nhà vô địch quyền anh hạng lông Freddie Mills. Người này tự sát năm 1965, trùng thời điểm chuỗi giết người hàng loạt của Jack chấm dứt.
Giả thuyết cuối cùng được đưa ra liên quan tới Harold Jastorys, một thiếu niên bị buộc tội giết người vì ám hại hai bé gái năm 1921. Do là thiếu niên nên Harold thoát án tử. Sau 20 năm trong tù và cải tạo tốt, Harold được tự do. Vụ án năm 1921 do Harold gây ra và “Jack đồ sát” thực hiện đều có điểm chung: nạn nhân không bị tấn công tình dục nhưng bị hành hạ cực kì dã man