Chương : 17
Cả bàn cơm quây quần bên nhau, ai cũng vui vẻ cười nói, nhất là tía má Cúc, ông bà xem như không nhìn lầm người khi Lâm Sang lại yêu thương cô con gái một của họ.
Vừa bước lên Sài Gòn ông bà cũng đầy tâm trạng lo âu cho cô con gái rượu của mình. Vì đã mấy năm trời mà đôi vợ chồng trẻ vẫn bặt bóng tin hồng, chỉ có duy nhất liên lạc qua thư từ, điện thoại và số tiền cung cấp mỗi tháng. Ông bà là cha mẹ nào thể không lo cho cô con gái?
Nhất là mẹ Cúc, lúc đầu gả cô cho Lâm Sang cũng vì lấy số tiền cưới, mà bây giờ bặt tin, không biết lên trên Sài Gòn rồi đứa con gái yêu của bà có bị bạo hành hay gì không mà lại mất tăm? Mỗi lần điện thoại về đều là Lâm Sang càng làm lòng dạ ông bà bồi hồi không yên… Đã mấy lần đòi lên thăm vợ chồng hắn nhưng Lâm Sang đều khéo léo nói là bận đi làm việc, còn Cúc thì cũng bận đi làm nên không ai rước ông bà từ bến xe được! Đến lúc ông già nổi điên lên mấy bận thì Lâm Sang cũng chỉ đành để máy mà im lặng nghe chửi chứ không hề có ý chuyển máy sang cho Cúc… Điều đó càng làm ông bà lo lắm…
Nhưng may sao hôm nay bỗng dưng buổi chiều tối hắn báo là muốn mời ông bà lên sum họp cùng vợ chồng trẻ, ông bà vui mừng lên ngay! Và trước mắt là cảnh tình đẹp lòng mát dạ này đây. Lâm Sang không ngừng gắp thức ăn cho cô: Chỉ một lát là một miếng thịt vịt, một lát là một miếng thịt kho tàu, một lát là bóc vỏ tôm ra cho cô. Nói chung có thể nói là yêu thương, săn sóc không khác gì ngày ra đi làm lòng ông bà cũng nhẹ nỗi lo. Đôi mắt hai người già không khỏi ánh lên niềm vui hân hoan đến nỗi lộ cả những dấu vết của thời gian theo nụ cười hiền hòa!
Nhưng đó chỉ là cảnh phía trên bàn ăn, còn bên dưới thì bàn chân ai đó cũng không ngừng vuốt ve đôi chân nhỏ mịn bên dưới, lâu lâu nhịn không được còn dùng ngón cái khẩy khẩy khắp nơi. Có lúc còn lớn mật đến mức leo lên đến nơi mềm mại của cô mà vui đùa làm Cúc không khỏi trợn tròn mắt, nhưng một miệng nhét đầy thức ăn thì trông có vẻ hơi buồn cười…
Điều đáng nói là tên ác ma này đã đặt những dị vật vào bên trong thân thể cô đang không ngừng rung chuyển khuấy đảo… Trước khi ra khỏi phòng hắn nói phải trừng phạt cô nên đã dùng thứ có hình dáng tròn tròn có sợi dây dài nhét vào âm hộ của cô. Như vậy dường như chưa đủ ác liệt, hắn còn dùng một bản điều khiển nhỏ làm nó không ngừng rung rung khuấy đảo bên trong huyệt nhỏ của cô, làm cho cô cảm giác kỳ lạ, cảm giác như có ngón tay ai đang khuấy đảo bên trong cửa mình, làm cho cô mấy lần đỏ mặt tía tai bởi cảm giác sung sướng lan tận đến tận co quắp các ngón chân. Cúc cố gang mới không rên rỉ lên từng đoạn… Làm các dòng nước trong suốt chảy dài trên bắp chân non mềm…
Lâm Sang khẽ liếc mắt sang mà nhếch đôi môi mỏng…
Cúc sợ đến mức ăn xong cũng không dám đứng lên dọn dẹp đồ đạc vì sợ không biết có chảy dài những dòng dịch xuống không? Chắc chắn tía má sẽ thấy… Lúc đó cô không biết mặt mũi sẽ đặt ở đâu nữa?
Mẹ Cúc cũng thấy điều bất thường sau bữa cơm nhưng chỉ nghĩ Lâm Sang chiều vợ quá sinh hư mà nói cô mấy câu:
-Con nhỏ này, giờ ăn cơm xong còn không biết dọn dẹp nữa bây? Đúng là thằng Sang chiều hư bây rồi mà… Chặc chặc…
Tuy miệng trách mắng là thế nhưng bà không khỏi nhìn Lâm Sang với ánh mắt tốt đẹp hơn. Có một đứa con rể như vậy thật sự ông bà về quê cũng bớt lo lắng.
___
Buổi cơm kết thúc ông bà cũng nhanh chóng thu dọn về quê luôn, vì có số tiền tháng nào cũng gửi cho ông bà nên hai người cũng mua được mấy con bò và một đàn lợn nhỏ. Ông bà bỏ lên Thành phố chỉ vì quá nhớ con thôi, bây giờ cũng phải quay về trông coi nhà cửa – vì đó là vốn liếng hai ông bà giữ giúp vợ chồng cô con gái mà! Khi nào chúng nó muốn về quê ông bà sẽ trả lại cho chúng nó mần ăn!
Tiễn ông bà đến cửa, Lâm Sang luyến tiếc lễ phép nói:
-Tía má đi đường cẩn thận, khi nào về tới nơi báo cho hai đứa con một tiếng, mắc công vợ con lại không an tâm ạ. Tết năm nay con và Cúc sẽ về thăm hai người ạ!
Miệng nói thì nhẹ nhàng nhưng bàn tay phía sau lưng lại không nói không rằng đang xoa nắn mạnh bạo cái mông nhỏ của ai thể hiện sự thèm khát của chủ nhân…
Nói xong hắn còn nhìn về phía Cúc, chờ mong câu trả lời của cô.
Thật sự là tên khốn nạn này càng ngày càng giỏi đóng kịch! Lại càng giỏi đóng vai người chồng tốt! Còn hứa hẹn Tết sẽ về thăm… Thật đúng là lời đầy thâm ý.
Nhìn thấy ánh mắt hai người lớn tuổi càng ngày càng lo lắng, Cúc không khỏi cười xòa rồi tiếp lời:
-Dạ, tía má cứ yên tâm, con và anh… ông xã nhất định sẽ về ạ!
Vừa dứt lời bàn tay kia càng lớn mật xen vào khe giữa hai chân cô mà chơi đùa lỗ nhỏ làm cho Cúc hoảng hồn ôm chặt cánh tay hắn lại! Lâm Sang tươi cười vẫy tay với hay người lớn tuổi.
___
Một viên… Phốc… Lại thêm một viên nữa… Phốc… Lại thêm một viên…
Những viên cầu rung được bỏ vào cơ thể Cúc được rút ra mạnh mẽ kèm theo mật dịch lan tràn thành một bãi trên ga giường trắng toát, trông càng dâm mỹ!
-Ưm… Ah… Nhẹ… Nhẹ chút….
Một đôi mắt sắc bén không thể nào bỏ qua cảnh tượng diễm lệ trước mắt này: Từng thớ thịt non mềm hồng phấn đang được bao bọc bởi lớp dịch trơn bóng đang nuốt trọn từng viên cầu rung rung làm cho hắn không khỏi nuốt nước bọt. Không biết nghĩ gì Lâm Sang chợt đẩy các viên cầu vào lại âm đ*o của Cúc làm cô phải rướn người lên không biết vì sung sướng hay đau khổ!!!
-Ah…Ah…. Anh… Anh làm … làm… làm cái…
Cúc sợ hãi vì thấy người đàn ông này đang từ tốn lột bỏ từng thứ trên cơ thể mình để lộ ra con quái thú đáng sợ đó. Cô còn thấy hắn đang dùng tay phải cầm con quái thú đó đi đâu… Hắn đang nhắm thẳng ngay huyệt nhỏ nộn thịt của cô… Hắn định cho nó vào người cô. Nhưng đáng sợ là trong người cô bây giờ còn mấy viên cầu rung đang khuấy đảo!
Không biết vì sợ hãi hay sao mà Cúc có sức lực để đạp vào lồng ngực của hắn một phát rồi lập tức quay đầu bỏ chạy!
Lâm Sang cũng không phải không nhìn ra, nhưng hắn cười nham hiểm nhanh chóng nắm lấy cổ chân thon nhỏ của cô, chỉ lôi một phát là Cúc đã không thể chạy chỗ nào rồi! Nhìn từ đằng sau thì càng thấy huyệt thịt của cô đang mấp máy càng rõ, nhúm lông đen tuyền được phủ lớp nước trong suốt đang nhễu nhão thành từng giọt dài xuống cúc huyệt trông càng kích thích thị giác hơn nữa. Làm hắn không suy nghĩ nhiều mà nhanh chóng đưa vật to lớn vào cơ thể cô!
-Không! Không… Á… Á…
Lâm Sang ra vào chỉ được có hơn phân nửa vì cũng thực sự sợ cô bị thương, do ở phía dưới còn đến tận ba viên trứng rung, nếu hắn đâm hết vào chỉ sợ không biết tử cung cô có thể chịu nổi hay không?!
Đang lúc còn đang nghiên cứu di chuyển nhẹ nhàng thì nghe tiếng ai như xé cả trái tim của hắn!
-Đồ khốn! Đồ biến thái!!! Tôi… Tôi đã không còn… Á… Là vợ của anh nữa. Anh đang phạm pháp!
Không còn là vợ? Không còn là vợ? Phải rồi! Cô ta đâu còn là vợ của hắn, mắc gì hắn phải lo cô tổn thương cơ chứ? Không phải bây giờ chỉ là đồ chơi hắn nhốt lại để thỏa mãn thôi sao? Nghĩ vậy ánh mắt Lâm Sang càng đỏ ngầu…
Lâm Sang cười lạnh đâm mạnh một phát, tuy chỉ vào một nửa đã làm cho các viên trứng rung như muốn xuyên thủng tử cung của Cúc! Cô đau đớn khóc thét lên: “Đau… Rách… Rách … Rách mất! Đồ… Khốn nạn… Ah… Á..!”
-Mới có chút mà kêu đau? Sao cô chịu nổi nếu tôi cho vào hết đây. Hửm?
…
Cuối cùng Cúc đã hiểu sự tra tấn ba năm trước cô biết không là gì cả so với Lâm Sang của hiện tại. Hắn của hiện giờ không những đáng sợ hơn trước mà còn biến thái hơn xưa gấp vạn lần! Khi xưa hắn cùng lắm chỉ là thô bạo, nhưng bây giờ hắn không chỉ biết tra tấn mà còn có nhiều trò chơi tình thú biến thái … Đến mức cô sắp chịu không nổi rồi…
Lúc này người con gái trên giường hai tay đã bị giữ chặt, đôi chân có vùng vẫy cách mấy thì cũng không làm gì được gã đàn ông to lớn đang kẹp chặt ngang ngực cô, hắn tàn nhẫn ra vào trong cái miệng nhỏ xinh của cô. Vật thô to tanh nồng xông ra chọc vào đến tận cổ họng cô rồi mới rút ra đâm vào lâu đến mức Cúc tưởng đâu cổ họng mình sắp rách ra mới thấy hắn “tha thứ” cho nó mà rút vật đàn ông nhầy nhụa ra!
Khục! Khục! Cúc lúc này thật sự sợ hãi vô cùng. Chưa bao giờ cảm thấy bản thân bị tủi nhục như vậy, nước bọt không thể theo khóe môi khép lại của cô mà ngưng chảy ra được, nước mắt cũng cứ thế thấm lạnh cả khuôn mặt…
Khuôn mặt xinh đẹp không biết vì khóc quá nhiều hay bị đám cỏ xanh phía dưới của Lâm Sang “tàn sát” mà đỏ hồng trông rất tội nghiệp… Làm Lâm Sang cũng chạnh lòng mà cúi người xuống thủ thỉ bên tai cô:
-Ngoan… Nghe lời anh, rút hết những chiêu trò của em lại. Anh sẽ xem chuyện năm xưa như là chuyện đã qua, anh sẽ tha thứ hết. Chúng ta sẽ sống hòa thuận nhé…
Nhổ! Cúc thật sự rất muốn nhổ nước bọt vào mặt gã! Đã hành hạ cô suốt mấy ngày trời như vậy mà bây giờ còn nói giọng tình thánh! Và thật sự Cúc đã làm như vậy!
Lâm Sang cười khẽ, bàn tay từ vuốt ve cái cằm thon đỏ hồng của cô chuyển sang bóp chặt quai hàm của cô, đau đến mức Cúc không khép môi lại được. Hắn lại gằn từng tiếng:
-Nói! Nói! Nói em là của tôi. Tôi sẽ bỏ qua cho em! Nói!
Câu cuối gần như là gầm lên vang cả căn phòng! Cúc chỉ khẽ xoay đầu chặn dòng nước mắt qua. Cô cũng khẽ rít kẽ răng:
-Tôi phun trả đống tinh dịch bẩn thỉu đó lại cho anh!!!
Ánh mắt quật cường của cô thật sự làm cho Lâm Sang tối sầm cả gương mặt. Những vết thẹo trải dài trên khắp cơ thể hắn càng âm u.
-Tô sẽ làm cho em ăn đủ những thứ dơ bẩn!
Vừa dứt câu hắn kéo cả người cô dậy, Cúc mệt lả người làm sao chống đối được với sức mạnh lực lưỡng của người đàn ông trước mặt. Hắn lôi kéo cô vào nhà vệ sinh? Lại muốn giở trò đê tiện biến thái gì đây?! Ánh mắt Cúc khiếp đảm khi thấy hắn nhìn về phía bồn cầu… Từng giọt mồ hôi sợ hãi thật sự chảy dài trên khuôn mặt cô. Đôi môi khô rát còn dính chút tinh dịch không khỏi va với nhau…
Lâm Sang dường như hiểu được Cúc sợ hãi điều gì, gương mặt hắn bỗng u tối cười như ác ma:
-Đừng sợ… Tôi không tàn nhẫn tới muốn ấn em xuống đó đâu…
Cúc âm thầm thở dài, nhưng chưa kịp bao lâu thì cô đã biết hắn muốn làm gì. Hắn ép cả người cô ngồi trên bồn cầu để ra vào thuận lợi… Hai viên bi va đập mạnh mẽ vào bờ mông của Cúc đến cô phát rát. Tuy dòng dịch không ngừng chảy ra, vang ra tiếng kêu dâm đãng cùng với hơi thở dồn dập của đàn ông. Cứ ra vào một lúc Lâm Sang lại thay đổi tư thế, đến lúc dòng dịch chảy ra đầy động thịt của Cúc hắn vẫn chưa hề rút ra như mọi khi…
-Chê tinh dịch tôi hửm?! Lần này tôi cho em thử thứ khác… Ah… Ah…
Tiếng rên dài của đàn ông kèm theo Cúc cảm nhận một dòng dịch ấm trong cơ thể thì hai mắt cô trợn lên, vội xua tay đẩy mạnh người đàn ông trên người cô ra. Hắn… Hắn cư nhiên… đi tiểu vào cơ thể cô! Sỉ nhục mà! Khốn nạn! Khốn nạn…
Nhưng chút lực của Cúc lúc này chỉ như gãi ngứa so với người đàn ông đang mê đắm trong tình dục này! Lúc này hắn chỉ biết phải trừng phạt cô. Phải cho cô biết ai là người đàn ông của đời cô! Xem sau này cô còn dám chạy không?! Ah… Ah…
Cúc khóc thét lên khi ổ bụng của cô càng ngày càng căng tức khó chịu nhưng ai kia vẫn không ngừng châm thứ nước thải đó vào người cô. Cúc cảm thấy khó chịu quá, sau một hồi vùng vẫy cô cũng đã cảm thấy cơ thể mình rũ rượi:
-Thả… Thả tôi ra… Khó chịu quá! Tức bụng quá… Đau…
Lâm Sang lúc này nào quan tâm đến cảm xúc của cô. Người đàn ông lúc này chỉ là một kẻ thô lỗ dã man đang trút hết nỗi giận dữ sau bao nhiêu năm bị bỏ rơi, nào có quan tâm cô khó chịu hay dễ chịu? Ai bảo miệng cô luôn cứng như thế chứ! Hắn đã mở lối nhưng cô nào có thèm đi?!?!
Hắn rút thử côn th*t ra thì dòng nước vàng vàng cùng đống dịch trắng đục thay phiên nhau tưới dài trên tấm kính đối diện. Cúc tưởng hắn đã buông tha cô. Chưa kịp thở hắt ra thì sau đó hắn lại đâm mạnh mẽ vào chặn ngang tất cả. Sau đó Lâm Sang nắm cằm nhỏ của cô cười dâm đãng:
-Sao hả? Cảm giác ăn tinh dịch hay ăn nước tiểu tốt hơn hở, bà xã?!
Dường như cảm thấy chưa đủ ác liệt hắn còn tàn nhẫn ấn mạnh tay lên bụng cô gái trẻ, làm cô không khỏi cầu xin tha thứ… Quá khó chịu! Cảm giác căng tức làm cô thật sự muốn nổ tung:
-Khó chịu… Năn nỉ anh… Tha cho tôi đi… Ưm… Ah…
Rồi đâm mạnh vào khiến bụng Cúc căng đầy lên, sau đó xấu xa lấy tay xoa nắn hai đôi gò bồng trắng nõn, nhịn không nổi mà cúi người xuống gặm cắn dần dần chúng. Bình thường chỉ cần Lâm Sang liếm láp vài cái thì đôi gò bồng cao vút đã tự đứng thẳng trong không khí chọc người, nay kích thích quá độ thật sự Cúc càng ngày càng chịu không nổi, dòng nước ấm nóng kia đang cuồn cuộn nơi ổ bụng cô kích thích cô phóng thích chúng ra… Quá khó chịu!!! Khó chịu đến mức Cúc nghĩ nếu cứ như vậy cô thà chết đi cho xong!
-Tôi… Tôi… Tôi là của anh!!! Van xin anh tha cho tôi đi!!! TÔI LÀ CỦA ANH!!!
Dường như là Cúc hét lên muốn vỡ cả cổ họng thì người nào đó mới mỉm cười xấu xa khẽ đè ép bụng cô, Cúc ngấn lệ cũng không muốn cầu xin nữa, hay nói đúng hơn là cô hết hơi để cầu xin rồi thì bỗng dưng cơ thể cô trống rỗng… để mặc cho hỗn hợp dịch yêu, tinh dịch, nước vàng trong kia ào ào tuôn chảy. Tạo thành tiếng “xi… xi…” gợi tình thập phần.
Lâm Sang khẽ khàng đẩy nhẹ hạt đậu trước cửa huyệt làm dòng nước bắn ra không đều, văng lung tung trên nền gạch men sáng loáng.
Tiếng nước vừa dứt Cúc cũng ngất lịm.
___
Không phải sống trong nỗi uất ức đó mà Cúc chưa chạy trốn lần nữa, nhưng cô trốn không thoát, ngày nào trước khi rời khỏi nhà Lâm Sang cũng cho cô ăn sáng, và trong thức ăn luôn luôn có chứa thứ gì đó làm cả cơ thể cô trì độn mệt mỏi… Và hắn cũng không quên bao giờ khóa cô lại ba lớp: Khóa chân, khóa cửa phòng, và khóa cửa nhà! Bên dưới thì luôn luôn có những tên hung dữ canh gác…
Ngay cả cửa sổ để hít thở không khí trời cũng bị trùm kín bởi những tấm kính đen u tối…
Và ngày nào về người đàn ông đó cũng đút cho cô ăn sau đó liền lao vào cô như một con dã thú thâu đêm suốt sáng. Dần dần cơ thể Cúc cũng bắt đầu kiệt quệ sức lực, khả năng chạy trốn cũng là điều xa vời.
Nhưng con giún xéo mãi thì cũng quằn… Dù cho là chú chuột bạch vô hại nhưng khi bị dồn vào đường cùng cũng có khi thật sự cắn người! Cúc cũng vậy! Có lúc đã định giết hắn… Hoặc nếu tệ hơn thì tự sát cho thoát khỏi cảnh nô lệ tình dục này!!!
Hôm đó Lâm Sang vừa về mở cửa bưng cho cô thì lúc giơ tay mở đèn chợt cảm thấy được sát khí ngay cổ. Không do dự hắn đã theo phản xạ chụp ngay vật nhọn ngay cổ rồi sau đó lẹ tay buông cả khay cơm mà bóp cổ kẻ định dồn hắn vào chỗ chết! Nhìn thấy gương mặt chết lặng của Cúc, hắn chạnh lòng… Nhưng không hiểu sao tâm tư giận dữ lại nổi lên qua hai tròng mắt đỏ ngầu, đôi tay rắn chắc cứ thế mà siết chặt lại…
Hắn đánh cô thì xót, nhìn cô đau thì lòng lại thắt, trừ bỏ việc hành hạ cô trên giường thì hắn thật sự đã tổn thương cô sao?! Vậy mà hôm nay cô nàng định dồn hắn vào chỗ chết cơ đó! Giỏi, giỏi lắm!!!
Cúc lặng người không giãy dụa cũng không đánh trả. Cô im lặng, chờ đợi cái chết đang cách mình trong gang tấc… Thì bỗng nhiên bầu không khí được trả lại cho cô, kèm theo đó là nụ hôn dài rải đầy gương mặt vô hồn, cũng ươn ướt nhồn nhột…
Cúc ngẩng mặt lên thì thấy hắn quay lưng đi, chỉ bỏ lại một câu nói lạnh lùng:
-Em có muốn Tết năm nay về thăm tía má không? Tôi nghe bạn bè dưới quê nói ông bà già dạo này nhiều bệnh lắm rồi đó. Chồng cô bạn tốt Nga của em cũng vừa vay tiền tôi nữa rồi đấy, không biết cô ả có muốn đi tiếp khách không nhở?
Tiếng đóng cửa vang lên cũng như tiếng lòng Cúc đóng lại. Cô đơn, buồn tủi, sự sợi hãi, nỗi lo lắng cho cha mẹ, bạn tốt của cô, những ngày tháng dằn vặt từng thứ từng thứ như đảo lộn trong đầu óc Cúc, làm cô ngã quỵ…
Vừa bước lên Sài Gòn ông bà cũng đầy tâm trạng lo âu cho cô con gái rượu của mình. Vì đã mấy năm trời mà đôi vợ chồng trẻ vẫn bặt bóng tin hồng, chỉ có duy nhất liên lạc qua thư từ, điện thoại và số tiền cung cấp mỗi tháng. Ông bà là cha mẹ nào thể không lo cho cô con gái?
Nhất là mẹ Cúc, lúc đầu gả cô cho Lâm Sang cũng vì lấy số tiền cưới, mà bây giờ bặt tin, không biết lên trên Sài Gòn rồi đứa con gái yêu của bà có bị bạo hành hay gì không mà lại mất tăm? Mỗi lần điện thoại về đều là Lâm Sang càng làm lòng dạ ông bà bồi hồi không yên… Đã mấy lần đòi lên thăm vợ chồng hắn nhưng Lâm Sang đều khéo léo nói là bận đi làm việc, còn Cúc thì cũng bận đi làm nên không ai rước ông bà từ bến xe được! Đến lúc ông già nổi điên lên mấy bận thì Lâm Sang cũng chỉ đành để máy mà im lặng nghe chửi chứ không hề có ý chuyển máy sang cho Cúc… Điều đó càng làm ông bà lo lắm…
Nhưng may sao hôm nay bỗng dưng buổi chiều tối hắn báo là muốn mời ông bà lên sum họp cùng vợ chồng trẻ, ông bà vui mừng lên ngay! Và trước mắt là cảnh tình đẹp lòng mát dạ này đây. Lâm Sang không ngừng gắp thức ăn cho cô: Chỉ một lát là một miếng thịt vịt, một lát là một miếng thịt kho tàu, một lát là bóc vỏ tôm ra cho cô. Nói chung có thể nói là yêu thương, săn sóc không khác gì ngày ra đi làm lòng ông bà cũng nhẹ nỗi lo. Đôi mắt hai người già không khỏi ánh lên niềm vui hân hoan đến nỗi lộ cả những dấu vết của thời gian theo nụ cười hiền hòa!
Nhưng đó chỉ là cảnh phía trên bàn ăn, còn bên dưới thì bàn chân ai đó cũng không ngừng vuốt ve đôi chân nhỏ mịn bên dưới, lâu lâu nhịn không được còn dùng ngón cái khẩy khẩy khắp nơi. Có lúc còn lớn mật đến mức leo lên đến nơi mềm mại của cô mà vui đùa làm Cúc không khỏi trợn tròn mắt, nhưng một miệng nhét đầy thức ăn thì trông có vẻ hơi buồn cười…
Điều đáng nói là tên ác ma này đã đặt những dị vật vào bên trong thân thể cô đang không ngừng rung chuyển khuấy đảo… Trước khi ra khỏi phòng hắn nói phải trừng phạt cô nên đã dùng thứ có hình dáng tròn tròn có sợi dây dài nhét vào âm hộ của cô. Như vậy dường như chưa đủ ác liệt, hắn còn dùng một bản điều khiển nhỏ làm nó không ngừng rung rung khuấy đảo bên trong huyệt nhỏ của cô, làm cho cô cảm giác kỳ lạ, cảm giác như có ngón tay ai đang khuấy đảo bên trong cửa mình, làm cho cô mấy lần đỏ mặt tía tai bởi cảm giác sung sướng lan tận đến tận co quắp các ngón chân. Cúc cố gang mới không rên rỉ lên từng đoạn… Làm các dòng nước trong suốt chảy dài trên bắp chân non mềm…
Lâm Sang khẽ liếc mắt sang mà nhếch đôi môi mỏng…
Cúc sợ đến mức ăn xong cũng không dám đứng lên dọn dẹp đồ đạc vì sợ không biết có chảy dài những dòng dịch xuống không? Chắc chắn tía má sẽ thấy… Lúc đó cô không biết mặt mũi sẽ đặt ở đâu nữa?
Mẹ Cúc cũng thấy điều bất thường sau bữa cơm nhưng chỉ nghĩ Lâm Sang chiều vợ quá sinh hư mà nói cô mấy câu:
-Con nhỏ này, giờ ăn cơm xong còn không biết dọn dẹp nữa bây? Đúng là thằng Sang chiều hư bây rồi mà… Chặc chặc…
Tuy miệng trách mắng là thế nhưng bà không khỏi nhìn Lâm Sang với ánh mắt tốt đẹp hơn. Có một đứa con rể như vậy thật sự ông bà về quê cũng bớt lo lắng.
___
Buổi cơm kết thúc ông bà cũng nhanh chóng thu dọn về quê luôn, vì có số tiền tháng nào cũng gửi cho ông bà nên hai người cũng mua được mấy con bò và một đàn lợn nhỏ. Ông bà bỏ lên Thành phố chỉ vì quá nhớ con thôi, bây giờ cũng phải quay về trông coi nhà cửa – vì đó là vốn liếng hai ông bà giữ giúp vợ chồng cô con gái mà! Khi nào chúng nó muốn về quê ông bà sẽ trả lại cho chúng nó mần ăn!
Tiễn ông bà đến cửa, Lâm Sang luyến tiếc lễ phép nói:
-Tía má đi đường cẩn thận, khi nào về tới nơi báo cho hai đứa con một tiếng, mắc công vợ con lại không an tâm ạ. Tết năm nay con và Cúc sẽ về thăm hai người ạ!
Miệng nói thì nhẹ nhàng nhưng bàn tay phía sau lưng lại không nói không rằng đang xoa nắn mạnh bạo cái mông nhỏ của ai thể hiện sự thèm khát của chủ nhân…
Nói xong hắn còn nhìn về phía Cúc, chờ mong câu trả lời của cô.
Thật sự là tên khốn nạn này càng ngày càng giỏi đóng kịch! Lại càng giỏi đóng vai người chồng tốt! Còn hứa hẹn Tết sẽ về thăm… Thật đúng là lời đầy thâm ý.
Nhìn thấy ánh mắt hai người lớn tuổi càng ngày càng lo lắng, Cúc không khỏi cười xòa rồi tiếp lời:
-Dạ, tía má cứ yên tâm, con và anh… ông xã nhất định sẽ về ạ!
Vừa dứt lời bàn tay kia càng lớn mật xen vào khe giữa hai chân cô mà chơi đùa lỗ nhỏ làm cho Cúc hoảng hồn ôm chặt cánh tay hắn lại! Lâm Sang tươi cười vẫy tay với hay người lớn tuổi.
___
Một viên… Phốc… Lại thêm một viên nữa… Phốc… Lại thêm một viên…
Những viên cầu rung được bỏ vào cơ thể Cúc được rút ra mạnh mẽ kèm theo mật dịch lan tràn thành một bãi trên ga giường trắng toát, trông càng dâm mỹ!
-Ưm… Ah… Nhẹ… Nhẹ chút….
Một đôi mắt sắc bén không thể nào bỏ qua cảnh tượng diễm lệ trước mắt này: Từng thớ thịt non mềm hồng phấn đang được bao bọc bởi lớp dịch trơn bóng đang nuốt trọn từng viên cầu rung rung làm cho hắn không khỏi nuốt nước bọt. Không biết nghĩ gì Lâm Sang chợt đẩy các viên cầu vào lại âm đ*o của Cúc làm cô phải rướn người lên không biết vì sung sướng hay đau khổ!!!
-Ah…Ah…. Anh… Anh làm … làm… làm cái…
Cúc sợ hãi vì thấy người đàn ông này đang từ tốn lột bỏ từng thứ trên cơ thể mình để lộ ra con quái thú đáng sợ đó. Cô còn thấy hắn đang dùng tay phải cầm con quái thú đó đi đâu… Hắn đang nhắm thẳng ngay huyệt nhỏ nộn thịt của cô… Hắn định cho nó vào người cô. Nhưng đáng sợ là trong người cô bây giờ còn mấy viên cầu rung đang khuấy đảo!
Không biết vì sợ hãi hay sao mà Cúc có sức lực để đạp vào lồng ngực của hắn một phát rồi lập tức quay đầu bỏ chạy!
Lâm Sang cũng không phải không nhìn ra, nhưng hắn cười nham hiểm nhanh chóng nắm lấy cổ chân thon nhỏ của cô, chỉ lôi một phát là Cúc đã không thể chạy chỗ nào rồi! Nhìn từ đằng sau thì càng thấy huyệt thịt của cô đang mấp máy càng rõ, nhúm lông đen tuyền được phủ lớp nước trong suốt đang nhễu nhão thành từng giọt dài xuống cúc huyệt trông càng kích thích thị giác hơn nữa. Làm hắn không suy nghĩ nhiều mà nhanh chóng đưa vật to lớn vào cơ thể cô!
-Không! Không… Á… Á…
Lâm Sang ra vào chỉ được có hơn phân nửa vì cũng thực sự sợ cô bị thương, do ở phía dưới còn đến tận ba viên trứng rung, nếu hắn đâm hết vào chỉ sợ không biết tử cung cô có thể chịu nổi hay không?!
Đang lúc còn đang nghiên cứu di chuyển nhẹ nhàng thì nghe tiếng ai như xé cả trái tim của hắn!
-Đồ khốn! Đồ biến thái!!! Tôi… Tôi đã không còn… Á… Là vợ của anh nữa. Anh đang phạm pháp!
Không còn là vợ? Không còn là vợ? Phải rồi! Cô ta đâu còn là vợ của hắn, mắc gì hắn phải lo cô tổn thương cơ chứ? Không phải bây giờ chỉ là đồ chơi hắn nhốt lại để thỏa mãn thôi sao? Nghĩ vậy ánh mắt Lâm Sang càng đỏ ngầu…
Lâm Sang cười lạnh đâm mạnh một phát, tuy chỉ vào một nửa đã làm cho các viên trứng rung như muốn xuyên thủng tử cung của Cúc! Cô đau đớn khóc thét lên: “Đau… Rách… Rách … Rách mất! Đồ… Khốn nạn… Ah… Á..!”
-Mới có chút mà kêu đau? Sao cô chịu nổi nếu tôi cho vào hết đây. Hửm?
…
Cuối cùng Cúc đã hiểu sự tra tấn ba năm trước cô biết không là gì cả so với Lâm Sang của hiện tại. Hắn của hiện giờ không những đáng sợ hơn trước mà còn biến thái hơn xưa gấp vạn lần! Khi xưa hắn cùng lắm chỉ là thô bạo, nhưng bây giờ hắn không chỉ biết tra tấn mà còn có nhiều trò chơi tình thú biến thái … Đến mức cô sắp chịu không nổi rồi…
Lúc này người con gái trên giường hai tay đã bị giữ chặt, đôi chân có vùng vẫy cách mấy thì cũng không làm gì được gã đàn ông to lớn đang kẹp chặt ngang ngực cô, hắn tàn nhẫn ra vào trong cái miệng nhỏ xinh của cô. Vật thô to tanh nồng xông ra chọc vào đến tận cổ họng cô rồi mới rút ra đâm vào lâu đến mức Cúc tưởng đâu cổ họng mình sắp rách ra mới thấy hắn “tha thứ” cho nó mà rút vật đàn ông nhầy nhụa ra!
Khục! Khục! Cúc lúc này thật sự sợ hãi vô cùng. Chưa bao giờ cảm thấy bản thân bị tủi nhục như vậy, nước bọt không thể theo khóe môi khép lại của cô mà ngưng chảy ra được, nước mắt cũng cứ thế thấm lạnh cả khuôn mặt…
Khuôn mặt xinh đẹp không biết vì khóc quá nhiều hay bị đám cỏ xanh phía dưới của Lâm Sang “tàn sát” mà đỏ hồng trông rất tội nghiệp… Làm Lâm Sang cũng chạnh lòng mà cúi người xuống thủ thỉ bên tai cô:
-Ngoan… Nghe lời anh, rút hết những chiêu trò của em lại. Anh sẽ xem chuyện năm xưa như là chuyện đã qua, anh sẽ tha thứ hết. Chúng ta sẽ sống hòa thuận nhé…
Nhổ! Cúc thật sự rất muốn nhổ nước bọt vào mặt gã! Đã hành hạ cô suốt mấy ngày trời như vậy mà bây giờ còn nói giọng tình thánh! Và thật sự Cúc đã làm như vậy!
Lâm Sang cười khẽ, bàn tay từ vuốt ve cái cằm thon đỏ hồng của cô chuyển sang bóp chặt quai hàm của cô, đau đến mức Cúc không khép môi lại được. Hắn lại gằn từng tiếng:
-Nói! Nói! Nói em là của tôi. Tôi sẽ bỏ qua cho em! Nói!
Câu cuối gần như là gầm lên vang cả căn phòng! Cúc chỉ khẽ xoay đầu chặn dòng nước mắt qua. Cô cũng khẽ rít kẽ răng:
-Tôi phun trả đống tinh dịch bẩn thỉu đó lại cho anh!!!
Ánh mắt quật cường của cô thật sự làm cho Lâm Sang tối sầm cả gương mặt. Những vết thẹo trải dài trên khắp cơ thể hắn càng âm u.
-Tô sẽ làm cho em ăn đủ những thứ dơ bẩn!
Vừa dứt câu hắn kéo cả người cô dậy, Cúc mệt lả người làm sao chống đối được với sức mạnh lực lưỡng của người đàn ông trước mặt. Hắn lôi kéo cô vào nhà vệ sinh? Lại muốn giở trò đê tiện biến thái gì đây?! Ánh mắt Cúc khiếp đảm khi thấy hắn nhìn về phía bồn cầu… Từng giọt mồ hôi sợ hãi thật sự chảy dài trên khuôn mặt cô. Đôi môi khô rát còn dính chút tinh dịch không khỏi va với nhau…
Lâm Sang dường như hiểu được Cúc sợ hãi điều gì, gương mặt hắn bỗng u tối cười như ác ma:
-Đừng sợ… Tôi không tàn nhẫn tới muốn ấn em xuống đó đâu…
Cúc âm thầm thở dài, nhưng chưa kịp bao lâu thì cô đã biết hắn muốn làm gì. Hắn ép cả người cô ngồi trên bồn cầu để ra vào thuận lợi… Hai viên bi va đập mạnh mẽ vào bờ mông của Cúc đến cô phát rát. Tuy dòng dịch không ngừng chảy ra, vang ra tiếng kêu dâm đãng cùng với hơi thở dồn dập của đàn ông. Cứ ra vào một lúc Lâm Sang lại thay đổi tư thế, đến lúc dòng dịch chảy ra đầy động thịt của Cúc hắn vẫn chưa hề rút ra như mọi khi…
-Chê tinh dịch tôi hửm?! Lần này tôi cho em thử thứ khác… Ah… Ah…
Tiếng rên dài của đàn ông kèm theo Cúc cảm nhận một dòng dịch ấm trong cơ thể thì hai mắt cô trợn lên, vội xua tay đẩy mạnh người đàn ông trên người cô ra. Hắn… Hắn cư nhiên… đi tiểu vào cơ thể cô! Sỉ nhục mà! Khốn nạn! Khốn nạn…
Nhưng chút lực của Cúc lúc này chỉ như gãi ngứa so với người đàn ông đang mê đắm trong tình dục này! Lúc này hắn chỉ biết phải trừng phạt cô. Phải cho cô biết ai là người đàn ông của đời cô! Xem sau này cô còn dám chạy không?! Ah… Ah…
Cúc khóc thét lên khi ổ bụng của cô càng ngày càng căng tức khó chịu nhưng ai kia vẫn không ngừng châm thứ nước thải đó vào người cô. Cúc cảm thấy khó chịu quá, sau một hồi vùng vẫy cô cũng đã cảm thấy cơ thể mình rũ rượi:
-Thả… Thả tôi ra… Khó chịu quá! Tức bụng quá… Đau…
Lâm Sang lúc này nào quan tâm đến cảm xúc của cô. Người đàn ông lúc này chỉ là một kẻ thô lỗ dã man đang trút hết nỗi giận dữ sau bao nhiêu năm bị bỏ rơi, nào có quan tâm cô khó chịu hay dễ chịu? Ai bảo miệng cô luôn cứng như thế chứ! Hắn đã mở lối nhưng cô nào có thèm đi?!?!
Hắn rút thử côn th*t ra thì dòng nước vàng vàng cùng đống dịch trắng đục thay phiên nhau tưới dài trên tấm kính đối diện. Cúc tưởng hắn đã buông tha cô. Chưa kịp thở hắt ra thì sau đó hắn lại đâm mạnh mẽ vào chặn ngang tất cả. Sau đó Lâm Sang nắm cằm nhỏ của cô cười dâm đãng:
-Sao hả? Cảm giác ăn tinh dịch hay ăn nước tiểu tốt hơn hở, bà xã?!
Dường như cảm thấy chưa đủ ác liệt hắn còn tàn nhẫn ấn mạnh tay lên bụng cô gái trẻ, làm cô không khỏi cầu xin tha thứ… Quá khó chịu! Cảm giác căng tức làm cô thật sự muốn nổ tung:
-Khó chịu… Năn nỉ anh… Tha cho tôi đi… Ưm… Ah…
Rồi đâm mạnh vào khiến bụng Cúc căng đầy lên, sau đó xấu xa lấy tay xoa nắn hai đôi gò bồng trắng nõn, nhịn không nổi mà cúi người xuống gặm cắn dần dần chúng. Bình thường chỉ cần Lâm Sang liếm láp vài cái thì đôi gò bồng cao vút đã tự đứng thẳng trong không khí chọc người, nay kích thích quá độ thật sự Cúc càng ngày càng chịu không nổi, dòng nước ấm nóng kia đang cuồn cuộn nơi ổ bụng cô kích thích cô phóng thích chúng ra… Quá khó chịu!!! Khó chịu đến mức Cúc nghĩ nếu cứ như vậy cô thà chết đi cho xong!
-Tôi… Tôi… Tôi là của anh!!! Van xin anh tha cho tôi đi!!! TÔI LÀ CỦA ANH!!!
Dường như là Cúc hét lên muốn vỡ cả cổ họng thì người nào đó mới mỉm cười xấu xa khẽ đè ép bụng cô, Cúc ngấn lệ cũng không muốn cầu xin nữa, hay nói đúng hơn là cô hết hơi để cầu xin rồi thì bỗng dưng cơ thể cô trống rỗng… để mặc cho hỗn hợp dịch yêu, tinh dịch, nước vàng trong kia ào ào tuôn chảy. Tạo thành tiếng “xi… xi…” gợi tình thập phần.
Lâm Sang khẽ khàng đẩy nhẹ hạt đậu trước cửa huyệt làm dòng nước bắn ra không đều, văng lung tung trên nền gạch men sáng loáng.
Tiếng nước vừa dứt Cúc cũng ngất lịm.
___
Không phải sống trong nỗi uất ức đó mà Cúc chưa chạy trốn lần nữa, nhưng cô trốn không thoát, ngày nào trước khi rời khỏi nhà Lâm Sang cũng cho cô ăn sáng, và trong thức ăn luôn luôn có chứa thứ gì đó làm cả cơ thể cô trì độn mệt mỏi… Và hắn cũng không quên bao giờ khóa cô lại ba lớp: Khóa chân, khóa cửa phòng, và khóa cửa nhà! Bên dưới thì luôn luôn có những tên hung dữ canh gác…
Ngay cả cửa sổ để hít thở không khí trời cũng bị trùm kín bởi những tấm kính đen u tối…
Và ngày nào về người đàn ông đó cũng đút cho cô ăn sau đó liền lao vào cô như một con dã thú thâu đêm suốt sáng. Dần dần cơ thể Cúc cũng bắt đầu kiệt quệ sức lực, khả năng chạy trốn cũng là điều xa vời.
Nhưng con giún xéo mãi thì cũng quằn… Dù cho là chú chuột bạch vô hại nhưng khi bị dồn vào đường cùng cũng có khi thật sự cắn người! Cúc cũng vậy! Có lúc đã định giết hắn… Hoặc nếu tệ hơn thì tự sát cho thoát khỏi cảnh nô lệ tình dục này!!!
Hôm đó Lâm Sang vừa về mở cửa bưng cho cô thì lúc giơ tay mở đèn chợt cảm thấy được sát khí ngay cổ. Không do dự hắn đã theo phản xạ chụp ngay vật nhọn ngay cổ rồi sau đó lẹ tay buông cả khay cơm mà bóp cổ kẻ định dồn hắn vào chỗ chết! Nhìn thấy gương mặt chết lặng của Cúc, hắn chạnh lòng… Nhưng không hiểu sao tâm tư giận dữ lại nổi lên qua hai tròng mắt đỏ ngầu, đôi tay rắn chắc cứ thế mà siết chặt lại…
Hắn đánh cô thì xót, nhìn cô đau thì lòng lại thắt, trừ bỏ việc hành hạ cô trên giường thì hắn thật sự đã tổn thương cô sao?! Vậy mà hôm nay cô nàng định dồn hắn vào chỗ chết cơ đó! Giỏi, giỏi lắm!!!
Cúc lặng người không giãy dụa cũng không đánh trả. Cô im lặng, chờ đợi cái chết đang cách mình trong gang tấc… Thì bỗng nhiên bầu không khí được trả lại cho cô, kèm theo đó là nụ hôn dài rải đầy gương mặt vô hồn, cũng ươn ướt nhồn nhột…
Cúc ngẩng mặt lên thì thấy hắn quay lưng đi, chỉ bỏ lại một câu nói lạnh lùng:
-Em có muốn Tết năm nay về thăm tía má không? Tôi nghe bạn bè dưới quê nói ông bà già dạo này nhiều bệnh lắm rồi đó. Chồng cô bạn tốt Nga của em cũng vừa vay tiền tôi nữa rồi đấy, không biết cô ả có muốn đi tiếp khách không nhở?
Tiếng đóng cửa vang lên cũng như tiếng lòng Cúc đóng lại. Cô đơn, buồn tủi, sự sợi hãi, nỗi lo lắng cho cha mẹ, bạn tốt của cô, những ngày tháng dằn vặt từng thứ từng thứ như đảo lộn trong đầu óc Cúc, làm cô ngã quỵ…