Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Nhóc Cà Lăm

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Nhóc Cà Lăm
  3. Chương 9: Áp Lực

Chương 9: Áp Lực

Hai tai Trần Hân đỏ ửng. Cậu biết Trình Hâm cố ý ra tay giúp mình, nhưng sao hắn lại làm như vậy? Vì thương hại cậu sao? Trần Hân chưa từng nghĩ đến việc phải dựa dẫm vào ai trong học tập, lại là học sinh kém như Trình Hâm. Cậu vừa thầm cám ơn hắn đã giúp đỡ, lại vừa tự trách bàn thân mình vô dụng, chỉ muốn chui đầu xuống đất. Tiết học trôi qua sao mà nặng nề đến thế! Cậu còn không nhớ cô giáo giảng những gì. Cuối tiết, cậu lí nhí nói với Trình Hâm một tiếng: "Cám ơn"

Trình Hâm đắc ý xoay bút: "Hôm nay xem như trót lọt, nhưng lần sau không qua mặt cô được nữa đâu!"

Trần Hân biết Trình Hâm nói đúng, trước sau gì cô Anh cũng gọi đến cậu mà thôi. Lần đầu tiên trong đời, Trần Hân sợ đi học.

Phương Tuyển cầm xấp bài thi toán bước vào lớp phát ra. Cả lớp xôn xao: Lớp có 60 học sinh mà đến hơn 30 người dưới chuẩn 90 điểm. Trần Hân cũng là một trong số đó, chỉ được 82 điểm trên 150, thấp nhất từ trước đến giờ. Trình Hâm vò bài thi nhét vào trong ngăn bàn. Lúc Trần Hân ra khỏi phòng thi, thầy giám thị liền thu bài của cậu, hắn chỉ kịp chép có mấy câu, được 30 điểm. Hắn liếc sang bài của Trần Hân, tất cả những câu làm qua đều đúng cả. Nếu cậu không lăn ra ốm thì điểm 100 cũng trong tầm tay hắn. Tiếc là trời không chiều lòng người! Lần sau phải chú ý mới được!

Phương Tuyển phát hết bài thi, lên bục giảng nói: "Điểm môn toán cao nhất khối là 148 điểm, lớp chúng ta cao nhất là 135, lần sau các em cố gắng nhé."

Có người hỏi: "Ai được 148 vậy thầy?"

Phương Tuyển cũng không giấu giếm: "Trương Lập Huy lớp A1."

"Ồ, lại là cậu ta." Cả lớp xem đây là chuyện dễ hiểu. Trần Hân bỗng nhớ ra Trương Lập Huy là ai. Kỳ thi cấp thành phố hồi lớp 9, cậu được thủ khoa, á khoa chính là Trương Lập Huy. Lúc ấy cậu cũng không biết hắn. Về sau nghe thầy giáo kể: Trương Lập Huy thua cậu đúng 1 điểm, phải đứng hạng nhì. Giáo viên của cậu ta không phục, nằng nặc đòi phúc khảo, cuối cùng cũng lại ít hơn 1 điểm. Thầy giáo Trần Hân thường khoái trá kể đi kể lại để gây cười. Nhưng cậu chưa từng gặp Trương Lập Huy trước đây, vậy Trương Lập Huy làm sao biết cậu?

Phương Tuyển tiếp lời: "Thành tích kỳ này lớp ta không có ai vào được top 10 của khối. Không biết tôi có còn sống đến ngày đó hay không?"

Cả lớp cười: "Ngày ấy sẽ không xa xôi đâu thầy ạ!"

Phương Tuyển nói: "Mỏi mắt em chờ mong! Thôi thôi! Tuy thành tích cũng rất quan trọng nhưng không phải là tất cả, các em cố gắng hết sức mình là được rồi. Thầy mong muốn nhất là thấy các em nên người.". Ngôn Tình Tổng Tài

Cả lớp bật cười. Phương Tuyển rất được lòng thần dân trong lớp. Anh không thúc ép học sinh đạt điểm cao bằng mọi giá. Tuy nhiên, anh không tha thứ cho những hành vi xấu. Nhưng Trần Hân vẫn thắc mắc: Nếu thầy ấy không quan tâm thành tích, sao lại phân cho cậu kèm cặp Trình Hâm làm gì?

Sau khi tập thể dục giữa giờ, Trần Hân đang định về lớp thì có người gọi: "Trần Hân!"

Trần Hân quay lại: "Thầy, Chu!" Đó là Chu Tung, anh vốn là giáo viên chủ nhiệm lớp Trần Hân ở trường trung học số 1, cũng chính là người thuyết phục cậu chuyển sang trường Nhật Thăng. Chu Tung dạy môn Văn, về trường mới làm chủ nhiệm lớp 11A3 nên không tiếp tục dạy Trần Hân.

Chu Tung hỏi han: "Nghe nói em bị ốm, em thấy trong người ra sao?"

"Cám, cám ơn thầy, em, em khỏe rồi!" Trần Hân gật đầu.

Chu Tung hiền hòa nói: "Sao em không đến gặp thầy? Tuy bây giờ thầy không dạy em nhưng mình vẫn là thầy trò mà. Sáng nay, thầy xem danh sách điểm, thấy em có hai môn bỏ trống, hỏi ra mới biết em đau. Thế nào, đã khỏi hẳn chưa?"

"Dạ." Trần Hân gật đầu.

"Chuyển sang chỗ ở mới phải giữ gìn sức khỏe em ạ. Thầy hơi lo em không thích nghi được. Ở lớp mới thế nào, các bạn đối xử với em có tốt không?"

Trần Hân nghĩ đến Trình Hâm. Lúc đầu có hơi đáng ghét, nhưng chí ít thì bây giờ hắn cũng không cười nhạo cậu nữa, vậy cũng tốt lắm rồi. Vì thế cậu gật đầu: "Tốt ạ."

Chu Tung nghĩ ngợi, lại nói: "Lúc trước, thầy có nói với em rằng sang đây thi đạt điểm cao sẽ có học bổng, thế nhưng em cũng đừng căng thẳng quá. Ở trường Trung học số 1 em còn đứng nhất thì sang Nhật Thăng em thừa sức, lo gì. Cứ học bình thường, không nên tạo cho mình nhiều áp lực làm gì em nhé."

Trần Hân lại gật đầu: "Vâng ạ."

Khi Chu Tung nhận lời mời, trường Nhật Thăng biết tin thủ khoa thành phố đang học lớp của anh, thế là ra sức chiêu mộ, mong sẽ có một thủ khoa đại học để nâng cao vị thế của trường. Lúc khuyên Trần Hân bỏ trường điểm, Chu Tung cũng đã suy nghĩ nhiều, vì anh biết Trần Hân sẽ khó thích nghi với môi trường mới. Nhưng gia đình cậu rất khó khăn, mẹ Trần Hân phải xa nhà, làm một lúc hai công việc, lo cho hai con ăn học rất vất vả, ba năm nay chưa về ăn Tết được một lần. Trần Hân sống thiếu thốn, tằn tiện từng đồng, bữa cơm chỉ có rau luộc chấm chao. Nhìn cậu học trò đang tuổi ăn tuổi lớn xanh xao, khắc khổ, Chu Tung cảm thấy rất xót xa. Hôm nay, biết tin Trần Hân bị ốm, Chu Tung lo lắng không yên. Bây giờ gặp được cậu, nỗi lo mới vơi đi phần nào.

Chu Tung vỗ vai cậu: "Em đừng buồn vì kết quả kỳ thi lần này nhé. Thầy xem thấy hai môn Văn, Anh em làm bài đạt điểm cao, chỉ có Toán là thấp, nghe nói em đau phải bỏ dở bài thi. Người khác có bàn tán thế nào cũng mặc kệ. Em cứ yên tâm học tập, rồi sẽ có ngày được mọi người nể phục. Dù ai nói ngả nói nghiêng, lòng ta vẫn vững như kiềng ba chân. Chỉ cần kiên trì thì sẽ thực hiện được mục tiêu."

Trần Hân nhớ đến lời Phương Tuyển muốn cậu làm "vũ khí bí mật", liền nhoẻn miệng cười: "Vâng ạ. Cám, cám ơn thầy."

Chu Tung nói: "Được rồi, về lớp đi em."

Trần Hân vừa quay đi, Phương Tuyển bước xuống thềm, đuổi theo Chu Tung, gọi: "Thầy Chu ơi, tâm sự với học trò tôi đấy à?"

Chu Tung quay lại, thấy Phương Tuyển, cũng không nể mặt anh ta là đồng nghiệp: "Thầy Phương này, sao thầy lại gán ghép học trò tôi với em họ thầy như thế? Đang yên đang lành, đừng làm hỏng thằng bé!"

"Sao thầy Chu lại nói thế? Trần Hân cũng là học sinh của tôi mà, sao tôi lại làm hại em ấy được?"

Chu Tung nghiêm túc nói: "Tôi đã nói với thầy rồi, Trần Hân là người hướng nội, lại rất nhạy cảm. Gia đình khó khăn, bao nhiêu kỳ vọng dồn cả vào trò ấy. Ngộ nhỡ trò ấy bị ảnh hưởng không tốt, lúc đó thầy có hối hận không?"

Phương Tuyển nói: "Thầy Chu này, tôi công nhận Trần Hân là một học sinh xuất sắc, nhưng anh không thấy em ấy có vấn đề sao? Hướng nội, nhạy cảm, lại suốt ngày thui thủi một mình, rụt rè nhút nhát, không mở lòng với ai. Dù bây giờ em ấy học rất giỏi, thế nhưng sau này ra ngoài xã hội, đâu thể cậy vào điểm số nữa, anh thấy có đúng không?"

Chu Tung ngập ngừng một chút, đúng là anh cũng có suy nghĩ như thế. Nhưng anh phản ứng lại ngay: "Như vậy thì có liên quan gì đến em họ của thầy?"

Phương Tuyển thao thao: "Em tôi đã khôn lanh hoạt bát, lại còn mặt dạn mày dày. Hai đứa nó sẽ trở thành đôi bạn tốt! Cả hai bù đắp cho nhau, giúp đỡ nhau cùng tiến bộ. Chuyện này thử rồi sẽ biết! Vả lại, Trần Hân nhiều năm liền là con ngoan trò giỏi, tôi tin chắc em ấy sẽ không chểnh mảng học hành đâu!"

Chu Tung im lặng hồi lâu, nói: "Hy vọng thầy đừng xát muối vào vết thương trò ấy."

"Ồ, sao có thể!" - Phương Tuyển tràn đầy tự tin.

Chu Tung xoay người bước đi. Phương Tuyển bám theo: "Thầy Chu này, nghe nói anh đang viết tiểu thuyết à? Cho tôi xem một chút có được không?"

Chu Tung quay phắt lại: "Ai nói? Tôi có viết đâu!", nói xong vội vàng bỏ chạy, nhìn giống hệt con mèo bị giẫm phải đuôi.

Phương Tuyển nhìn theo, nhe nanh cười.

OOo

Trần Hân khỏi bệnh, nhưng vận hạn vẫn chưa dứt. Cô Anh đã ghi nhớ kỹ, hai ngày sau, cô lại gọi Trần Hân lên luyện nói. Cô gọi rõ: "Mời em Trần Hân mới đến." Trần Hân không tránh được, đành đau khổ đứng lên. Cô Anh nôn nóng chờ mong. Trần Hân lắp ba lắp bắp suốt năm phút đồng hồ vẫn chưa nói được dăm câu. Càng căng thẳng lại càng líu ríu. Ngoài cửa gió thổi căm căm mà trên trán cậu mồ hôi nhễ nhại. Cuối cùng, Trình Hâm đứng lên nói: "Thưa cô, qua năm phút luyện nói rồi ạ."

Cô Anh cho Trần Hân ngồi xuống: "Cô biết bạn Trần Hân phát âm hơi khó, nhưng không nên vì vậy mà nản chí. Cô tin rằng chỉ cần tự tin, chăm chỉ, nhất định sẽ tiến xa. Em đừng lo, cô sẽ tạo nhiều cơ hội cho em luyện tập!"

Câu nói của cô Anh đối với Trần Hân chẳng khác nào sét đánh ngang mày. Cả tiết Anh, cậu cúi gằm mặt không thiết gì đến nghe giảng nữa. Chậc, thì ra học sinh giỏi cũng có lúc ưu phiền! Cậu câm như hến, bạn bè hỏi gì cũng không nói, phải lấy giấy bút ra ghi, thật là khóc không ra nước mắt!

Cô Anh hễ nói là làm. Hai ngày sau, cô lại gọi Trần Hân lên luyện nói. Trần Hân càng cà lăm tợn, ngắc ngứ hết bảy tám phút không nói được gì ra hồn. Cô Anh hơi thất vọng nói: "Ca này khó đây. Tan học em lên văn phòng tìm cô nhé!"

Tan học xong, Trần Hân lên văn phòng, cô Anh đưa một đoạn văn ngắn cho cậu đọc. Đoạn văn này không khó, nếu đọc thầm thì Trần Hân xem vèo cái xong ngay, nhưng ở đây phải đọc thành tiếng, cậu cứ lắp bắp mãi. Cô Anh nhướn mày nói: "Được rồi. Thế này đi. Em cầm đoạn văn này về đọc đi đọc lại nhiều lần cho quen, ngày mai lên lớp đọc bài này nhé." Cô cho rằng Trần Hân ngắc ngứ chỉ vì chưa quen.

Trần Hân không dám nói gì, cầm đoạn văn về chẳng mấy chốc đã thuộc như cháo, đến mức có thể chép lại không sai một chữ, thế nhưng lúc đọc vẫn vấp lên vấp xuống. Sau giờ tự học buổi tối, cả lớp về hết, riêng cậu ở lại trong lớp, đóng cửa, lôi đoạn văn ra đọc: "I.. I have, have a dream.."

"Cốc cốc!" - Tiếng gõ cửa vang lên, Trình Hâm mở cửa, thò đầu vào: "Sao chưa về?"

Trần Hân quay lại, thấy bộ tứ đều đông đủ: "Tôi, tôi có, còn chút việc."

Tào Kế đi đến ngó tờ giấy trên tay Trần Hân: "I have a dream. Ngày mai cậu định lên đọc bài này à?"

Trình Hâm cầm tờ giấy lên: "Lão bà bà bảo cậu đọc phải không?"

Trần Hân im lặng nhìn giấy. Tôi đã im lặng rồi sao các người không mau về đi để tôi còn đọc hả? Kết quả, Trình Hâm kéo ghế ra ngồi cạnh cậu: "Cậu đọc đi, tôi nghe."

Tào Kế Tiếp cũng nói: "Ừ, đọc đi, có người nghe, cậu sẽ rèn luyện được lòng can đảm."

Trần Hân bất lực nhìn bọn họ, ánh mắt van nài. Một lúc sau, Trình Hâm mới nói: "Bây giờ có bốn đứa tôi mà cậu còn sợ, ngày mai làm sao đọc trước lớp đây?"

Trần Hân biết Trình Hâm nói đúng, nhưng có người ở đây, cậu không thể nào mở miệng.

Từ Tuấn Thưởng im lặng nhìn Trần Hân nãy giờ, liền lên tiếng: "Thôi, Hâm ca ạ. Chúng ta đừng quấy rầy cậu ấy."

Trình Hâm nhìn Trần Hân trân trân một lúc rồi đứng dậy: "Đi thôi."

Tiếng chuông báo giờ ngủ vang lên, đèn tắt rồi mà Trần Hân vẫn chưa về phòng. Trình Hâm nhìn giường đối diện trống trơn, trở mình qua lại một lúc. Cuối cùng hắn đứng lên, khoác áo, mang giày ra cửa.

Lúc đến phòng học, Trình Hâm nghe có người lớn tiếng đọc tiếng Anh, lắp ba lắp bắp. Bỗng tiếng đọc ngừng lại, nghe một tiếng đập bàn thật mạnh, rồi tiếng khóc nức nở nỉ non. Trình Hâm đứng ngoài cửa một lúc lâu, chờ đến khi tiếng khóc dừng hẳn, tiếng đọc lại vang lên, hắn mới lập cửa quát: "Tắt đèn rồi sao còn chưa về hả?"

Trong lớp, Trần Hân cuống quýt lấy tay lau mặt. Trình Hâm đẩy cửa bước vào: "Sao không về ngủ? Ký túc xá đóng cửa bây giờ!"

Trần Hân không nhìn hắn. Cậu cầm giấy bỏ vào ngăn bàn, đứng lên cúi đầu ra khỏi lớp.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5675 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5219 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4959 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4539 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4464 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4360 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter