Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Nhóc Cà Lăm

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Nhóc Cà Lăm
  3. Chương 76: Quả Anh Đào

Chương 76: Quả Anh Đào

Trần Hân cảm thấy bản thân thật mâu thuẫn: Cậu vừa muốn cách xa Trình Hâm một tí, nhưng không tài nào làm được. Những lúc không có Tạ Thế Kiệt ở bên, Trần Hân như cất được gánh nặng, bởi vì Trình Hâm chẳng có ai ngoài cậu. Cậu có thể giảng bài cho hắn, hay hai đứa cùng ngồi làm bài. Chỉ cần bình yên, giản dị thôi, Trần Hân ước sao được như thế mãi. Cậu thầm mong giá như Tạ Thế Kiệt không có mặt.

Buổi tổng dượt hội diễn mừng xuân, lần đầu Trần Hân bước lên sân khấu ở hội trường. Thì ra nơi đây rộng lớn đến thế, đủ chỗ cho cả nghìn người. Thế tại sao không tổ chức lễ khai giảng ở đây? Trần Hân nói ra điều thắc mắc. Trình Hâm trả lời rằng hội trường này dùng để tổ chức lễ tổng kết hàng năm, còn lễ khai giảng phải tổ chức ngoài trời cho có bầu không khí khai mở, lại thuận tiện quảng bá cho nhà trường.

Nghĩ đến hàng nghìn người chú mục lên sân khấu tối nay, Trần Hân không khỏi tim đập chân run. Chỉ diễn tập thôi mà cậu đã vài lần khựng lại. Trình Hâm bèn vẫy tay với cậu: "Đến đây nào."

Trần Hân đi đến, ngước nhìn hắn. Trình Hâm đưa hai tay về phía cậu. Nhìn đôi bàn tay to càng lúc càng tiến sát mặt mình, Trần Hân đâm hoảng. Hắn muốn sờ mặt mình sao! Theo bản năng, cậu tránh đi, nhưng bị Trình Hâm ôm lấy cổ: "Yên nào." Rồi hắn lấy kính của cậu xuống. "Xong rồi đấy."

Mọi thứ trước mắt đều trở nên nhòe nhạt, mặt Trình Hâm cũng mông lung. Hắn cười nói: "Thấy thế nào?"

Trình Hâm nhìn quanh, bật cười.

Trình Hâm đưa tay ra: "Bé mù dở ạ! Để anh dắt em đi vài bước xem sao."

Nhớ đến lần Trình Hâm dẫn đi mua kính, được hắn ôm sang đường, tai Trần Hân hơi nóng lên. Cậu không cầm tay Trình Hâm mà lúng túng cười, xoa tay: "Tôi, đi được mà."

"Ừ. Vậy thử vài bước xem."

Trần Hân chậm chạp bước quanh để làm quen với trạng thái không đeo kính. 5 điốp cũng không phải cận thị nặng lắm, nhưng bỏ kính ra thì gần như chả thấy gì. Trần Hân mò mẫm đi lạch bạch, Trình Hâm theo sau, tủm tỉm cười, tưởng tượng như đang trông trẻ. Nhìn cậu lần từng bước, mọi người xung quanh cũng cảm thấy khá tức cười. Tào Kế chạy ra sau lưng Trình Hâm, giả bộ dạng người mù dò dẫm, bị Trình Hâm phát hiện, vỗ đầu một cái: "Mày muốn chết à!"

Tào Kế cười khì: "Tao chỉ muốn làm giảm căng thẳng thôi mà!"

Trần Hân mở to mắt nhìn sang, chả thấy gì, bèn huơ tay: "Đưa, kính cho tôi."

Từ Tuấn Thưởng đi đến: "Thôi đừng mang kính nữa, sắp đến lượt chúng ta rồi. Gấu hai sao không lo đi chuẩn bị diễn cụ đi, còn la cà gì thế hả?"

Không trông thấy rõ khán giả, Trần Hân diễn thử thành công.

Rồi tối vui đã đến! Bầu không khí hấp tấp nhộn nhịp bao trùm cả hậu trường. Lúc nào cũng có chuyện để nhốn nháo, xôn xao. Các nhóm múa hát lao đi lao đến như con thoi, vội vã trang điểm, thay quần áo. Ai cũng trang điểm đậm, nếu không lúc đứng dưới đèn sân khấu nom sẽ nhợt nhạt khó xem. Bọn con trai cũng phải thế. Từ Tuấn Thưởng đã mời chuyên viên hóa trang cho đội kịch.

Lưu Niệm, Vương Tiệp Dư.. cũng tham gia hội diễn. Các nữ sinh hóa trang xong, tụ lại xem đến lượt bọn con trai, xôn xao bàn tán:

- "Ối, Tào Kế, sao cậu không rửa mặt? Bóng dầu thế kia bao nhiêu phấn cho đủ hả?"

- "Da Từ Tuấn Thưởng trắng thật, thôi khỏi cần bôi kem nền, đánh phấn má hồng lên đi!"

- "Hâm ca cũng không cần vẽ lông mày nữa!"

- "Ôi chao! Nhìn da Trần Hân này, đã sáng mịn rồi mà lỗ chân lông cũng nhỏ, chả thấy cái mụn nào! Tớ sờ tí có được không?"

- "..."

Bọn con trai ngồi yên chịu trận cho chuyên gia hóa trang giày vò, khổ không thể tả. Lúc xong việc, Trần Hân len lén mang kính soi gương. Cậu trang điểm không quá đậm, rất tự nhiên, nhưng sắc mặt tươi tắn lên rất nhiều, thầm nghĩ hiệu quả của trang điểm thật là kỳ diệu.

Trong gương hiện ra một khuôn mặt nữa, khanh khách cười.

Trần Hân nhìn hắn, trong đầu nảy ra bốn chữ: Mày kiếm mắt sao. Chẳng biết có phải nhờ trang điểm hay không mà đường nét gương mặt Trình Hâm cực kỳ sắc sảo, đôi mắt sâu thẳm, sống mũi thẳng cao, đôi môi đầy đặn hồng hào, chói lóa đến mức Trần Hân chẳng dám nhìn, rồi lại len lén ngắm thêm một lúc, cuối cùng cười ngượng.

Trình Hâm nhìn cậu. Chuyên viên chỉ điểm xuyết một tí, vai diễn của cậu là bé ngoan mà. Duy có đôi môi là khác ngày thường. Môi Trần Hân vốn đã đẹp, nay tô son lên, nom mọng căng, như quả anh đào chúm chúm, làm người ta không nhịn được muốn mút một cái, xem có nhẵn mọng ngọt ngào thế không. Nhìn đôi môi ấy một lúc lâu, miệng Trình Hâm khô khốc, hắn liếm liếm môi, rồi chợt tỉnh, phun phì phì. Oái, ăn son môi mất rồi!

Trần Hân cười vui vẻ. Lúc Trình Hâm ngốc nghếch nhìn thật đáng yêu. Phun son xong, hắn quay sang nhìn thẳng cậu, nở nụ cười gian: "Thấy anh đẹp trai không?"

Tính tình Trần Hân hướng nội, dù thấy đẹp thật cũng không nói ra lời, chỉ bẽn lẽn cười khúc khích, rồi ra ngồi nhìn người khác hóa trang. Trình Hâm cũng không hỏi thêm, chỉ lẳng lặng đi theo ngồi cạnh. Thân hắn kề sát, cái đùi ép vào người cậu, Trần Hân cảm nhận được thân nhiệt nồng ấm truyền sang, trái tim đập rộn ràng, trong lòng như lửa đốt.

Từ Tuấn Thưởng vừa quay lại, thấy hai đứa đang thân thân mật mật. Thật là! Chẳng thấy quanh đây bao nhiêu cặp mắt hay sao! Lộ liễu đến thế là cùng! Bèn kéo một phông cảnh đến che lại. Trình Hâm kêu lên: "Ối! Làm gì đấy! Để xem tí nào!" Từ Tuấn Thưởng nghiến răng: Quả thật là làm ơn mắc oán.

Đang lấy cớ ngồi xem trang điểm để gần gũi cậu ấy một tí mà! Không xem được nữa rồi.

Rồi đến lúc khai mạc chương trình sôi nổi ấy. Có ca hát, khiêu vũ, hòa nhạc, tấu hài, tiểu phẩm, thật là nghìn sắc muôn hương. Chỉ có một vở kịch dài, nên rất được mọi người trông đợi. Phông nền trang trí lỉnh kỉnh, vở kịch xếp cuối cùng.

Đến lúc ra sân khấu, Trần Hân luống cuống, đứng lẩm nhẩm lời thoại để trấn tĩnh. May nhờ cậu không mang kính nên cũng diễn thành công. Lúc ra chào khán giả, Trần Hân trên thang gỗ bước xuống không nhìn thấy rõ, bị sẩy chân. Trình Hâm tay chân nhanh nhẹn đang đứng cạnh đấy vươn tay đỡ ngay. Cả hai ngã vật ra, môi Trần Hân vô tình đập vào trên trán hắn.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5675 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5219 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4959 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4539 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4464 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4360 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter