Chương 53
Tử Kì dời ánh mắt trên người của Lâm Duệ,cô tiến đến căn phòng kia.Cánh cửa vừa mở ra thì thân hình nồng nặc mùi nước hoa của Tịch Lạc liền xộc đến.
Dáng vẻ kiêu căng ngày thường của cô ta bây giờ liền bị vẻ u ám kia bao trùm.Tử Kì lướt mắt một lượt từ trên xuống dưới,đến khi cơ thể chật vật của Tịch Lạc biến mất thì cô mới thôi nhìn.
- Kì Kì em….
- Anh không cần giải thích,đừng nói gì cả.Bây giờ em muốn yên tĩnh.
Nói xong Tử Kì liền quay gót rời đi,cô đi thẳng đến chiếc xe của mình trực tiếp trở về nhà.Tiểu Hạ bên kia đã có Tư Đằng lo,vì thế cô không cần cô phải ở bên.
Lâm Duệ đứng yên ở đó,biểu cảm cực kì khó coi.Mặc kệ cô có như thế nào thì anh vẫn phải làm rõ.Không thể để cô hiểu lầm,anh tuyệt đối không chấp nhận chuyện đó sảy ra.
——————
Nguỵ Tư Đằng sau khi rời khỏi căn phòng liền đi đến sảnh chính tìm Quế Tư Hạ.Đến khi cả hai ngồi vào bên trong khoang xe,anh mới nhẹ nhõm thở ra một hơi.
Nhìn đến gương mặt yên tĩnh kia của cô thì lại khiến anh lo lắng không yên,giọng nói cũng lạnh đi vài phần.
- Đau không?
Bàn tay mang theo độ ấm của anh áp đến bên gò má sưng tẩy của Quế Tư Hạ.Nhẹ nhàng như có như không mà xoa trên đó.
Quế Tư Hạ đưa tay lên nắm lấy tay của anh,khẽ lắc đầu rồi nhỏ giọng.
- Không đau,em còn đánh trả lại cô ta.
“….”
Bị người khác bắt nạt đến như thế lại còn tự hào khoe mẽ trước mặt anh.Nguỵ Tư Đằng khẽ tặc lưỡi,lúc đó đáng lẽ anh nên trực tiếp phế cánh tay của cô ta.
Không nói gì thêm cả,anh quay người lại tập trung lái xe.Bên này Quế Tư Hạ đã biết chuyện Tịch Lạc định bỏ thuốc vào rượu của anh.
Nếu không nhờ Lâm Duệ thì anh bây giờ….Chỉ nghĩ thôi cô đã không dám.Dù cho tỉ lệ thành công có bằng 0,001% thì cô cũng rất sợ hãi.
Thật may vì không có chuyện gì sảy ra cả,càng nghĩ đến dáng vẻ hung hăng háo thắng kia của cô ta thì trong lòng cô thay vì tức giận lại cảm thấy thương hại hơn.
Làm sao một người cao quý như cô ta lại có thể đê tiện bần hèn đến mức như thế.Ngay cả phẩm giá cốt cách của phụ nữ cũng đánh mất.
Quế Tư Hạ mải đắm chìm trong suy tư,hoàn toàn quên mất tảng băng bên cạnh mình. Cho đến khi chiếc Rolls Royce của anh dừng bên trong bãi đỗ xe thì cô mới hoàn hồn về.
Một bên cô tháo đai an toàn,một bên khẽ giữ lấy làn váy.Còn chưa cất lời tạm biệt với anh thì liền bị anh ghì chặt lấy cổ tay.
Đôi mắt hạnh long lanh của cô dừng trên con ngươi đen láy kia,lồng ngực khẽ chậm đi một nhịp.Dù có hơi không hợp thời điểm nhưng bây giờ cô thật sự muốn thốt lên rằng-Vẻ mặt cau có của anh thật sự rất quyến rũ.
Không suy luận đến vấn đề vì sao anh cau có,Quế Tư Hạ chỉ lo việc chính mà cảm thán vẻ đẹp của bạn trai.Giọng nói trầm khàn ấy vừa cất lên thì cô liền ngơ ra.
- Em không có gì muốn nói với anh?
Cô nên nói gì sao,giữa cả hai cũng đâu có chuyện gì xích mích để nói đâu kia chứ.Hay là cô phải nói tạm biệt rồi chúc ngủ ngon với anh,chắc là vậy rồi.
- Ừm…anh về cẩn thận nhé,tới thì gọi cho em.
“….”
Lại lần nữa Quế Tư Hạ định xoay người xuống xe thì lại bị anh giam lại.Không những kéo cánh tay của cô mà anh còn nhấc cả người cô lên.
Đặt cô ngồi trên đùi của anh một cách nhẹ nhàng.Như thể đang đặt một món đồ trên đùi.Nguỵ Tư Đằng không lạnh mặt nữa.
Anh có chút buồn tủi mà cất giọng.
- Em không hỏi anh cùng cô ta đã làm gì ở trong phòng sao.Em không lo lắng anh sẽ đội nón xanh cho em?
“……”
Thì ra là vấn đề này.Tất nhiên là cô ghen rồi,ai lại không khó chịu khi bạn trai mình ở riêng trong phòng với một người phụ nữ khác.Nhưng cô tin tưởng anh,Quế Tư Hạ đưa tay vòng qua cổ của anh.
Nhẹ nhàng mà hôn một cái nơi khoé môi mỏng kia,ngọt ngào cất giọng.
- Em tin tưởng anh mà.
- Thật sự tin tưởng?
Quế Tư Hạ ngay lập tức gật đầu chắc nịch.Nhưng ngay sau đó liền cảm thấy hối hận khi cô lại dễ dàng bị anh lừa.
- Em đã tin tưởng như vậy.Vậy thì kết hôn với anh liền đi,chúng ta liền bỏ qua bước hẹn hò.
“……”
Nhìn đến gương mặt tự mãn kia của Nguỵ Tư Đằng thì cô không khỏi bĩu môi.Dùng gương mặt đẹp trai cùng giọng nói dịu dàng như thế để mê hoặc cô.
Lại còn kết hôn,cô chỉ vừa mới lên năm nhất.Còn chưa thực hiện ước mơ mà phải đi lấy chồng á?tất nhiên là cô không đồng ý rồi.
- Sao?không muốn kết hôn?
“….”
Quế Tư Hạ dựa vào lồng ngực của anh,hạ giọng mà thương lượng.
- Chúng ta còn trẻ,sao anh cứ nhắc đến chuyện kết hôn hoài thế.Em muốn kiếm thật nhiều tiền rồi mới suy nghĩ đến việc đó.
- Anh có tiền.
“……”
Cô quên mất bạn trai nhà cô là phú nhị đại.Tiền của anh cô có xài mấy đời cũng không hết.
Nguỵ Tư Đằng thôi không chọc cô nữa.Anh đưa tay ôm lấy cô,bàn tay nhẹ nhàng mà vuốt ve sống lưng mảnh khảnh kia.
- Được rồi,không chọc em nữa.Mau đi vào nhà nghỉ ngơi đi,ngày mai đưa em đi nhập học.
- Vâng
——————
Bên này,Lâm Duệ lái xe chạy thẳng đến căn chung cư của bọn cô.Sau khi Quế Tư Hạ đi ra khỏi thang máy thì liền trông thấy bóng dáng chật vật kia của Lâm Duệ.
Hai người họ lại cãi nhau sao?Chuyện Tịch Lạc bỏ thuốc Nguỵ Tư Đằng,Lâm Duệ mới nói với cô thôi.Lúc đó Tử Kì không có ở đó.
- Anh Lâm Duệ,sao lại đứng đây?
Nghe thấy giọng nói từ đằng sau,Lâm Duệ kiền xoay người lại.Nhìn thấy Quế Tư Hạ thì tinh thần tươi tắn hơn đôi chút.
- Tư Hạ,em giúp anh giải thích với Kì Kì đi.Em ấy hiểu lầm anh cùng Tịch Lạc.
“……”
Quế Tư Hạ khẽ chớp mắt,rốt cuộc nút thắt của bọn họ vẫn chỉ xoay quanh Tịch Lạc.Cô ta thật sự là một sự phiền phức.
- Anh nói lại một chút đã sảy ra chuyện gì thì em mới giúp anh được.
Thế là Lâm Duệ liền tóm tắt lại quá trình bị Tử Kì bắt gặp trước cửa phòng cho Quế Tư Hạ nghe.Ai nhìn vào cũng nghĩ rằng anh vừa cùng Tịch Lạc ở trong phòng làm chuyện xấu.
Mối oan ức này anh nhất định hải rửa oan.
Dáng vẻ kiêu căng ngày thường của cô ta bây giờ liền bị vẻ u ám kia bao trùm.Tử Kì lướt mắt một lượt từ trên xuống dưới,đến khi cơ thể chật vật của Tịch Lạc biến mất thì cô mới thôi nhìn.
- Kì Kì em….
- Anh không cần giải thích,đừng nói gì cả.Bây giờ em muốn yên tĩnh.
Nói xong Tử Kì liền quay gót rời đi,cô đi thẳng đến chiếc xe của mình trực tiếp trở về nhà.Tiểu Hạ bên kia đã có Tư Đằng lo,vì thế cô không cần cô phải ở bên.
Lâm Duệ đứng yên ở đó,biểu cảm cực kì khó coi.Mặc kệ cô có như thế nào thì anh vẫn phải làm rõ.Không thể để cô hiểu lầm,anh tuyệt đối không chấp nhận chuyện đó sảy ra.
——————
Nguỵ Tư Đằng sau khi rời khỏi căn phòng liền đi đến sảnh chính tìm Quế Tư Hạ.Đến khi cả hai ngồi vào bên trong khoang xe,anh mới nhẹ nhõm thở ra một hơi.
Nhìn đến gương mặt yên tĩnh kia của cô thì lại khiến anh lo lắng không yên,giọng nói cũng lạnh đi vài phần.
- Đau không?
Bàn tay mang theo độ ấm của anh áp đến bên gò má sưng tẩy của Quế Tư Hạ.Nhẹ nhàng như có như không mà xoa trên đó.
Quế Tư Hạ đưa tay lên nắm lấy tay của anh,khẽ lắc đầu rồi nhỏ giọng.
- Không đau,em còn đánh trả lại cô ta.
“….”
Bị người khác bắt nạt đến như thế lại còn tự hào khoe mẽ trước mặt anh.Nguỵ Tư Đằng khẽ tặc lưỡi,lúc đó đáng lẽ anh nên trực tiếp phế cánh tay của cô ta.
Không nói gì thêm cả,anh quay người lại tập trung lái xe.Bên này Quế Tư Hạ đã biết chuyện Tịch Lạc định bỏ thuốc vào rượu của anh.
Nếu không nhờ Lâm Duệ thì anh bây giờ….Chỉ nghĩ thôi cô đã không dám.Dù cho tỉ lệ thành công có bằng 0,001% thì cô cũng rất sợ hãi.
Thật may vì không có chuyện gì sảy ra cả,càng nghĩ đến dáng vẻ hung hăng háo thắng kia của cô ta thì trong lòng cô thay vì tức giận lại cảm thấy thương hại hơn.
Làm sao một người cao quý như cô ta lại có thể đê tiện bần hèn đến mức như thế.Ngay cả phẩm giá cốt cách của phụ nữ cũng đánh mất.
Quế Tư Hạ mải đắm chìm trong suy tư,hoàn toàn quên mất tảng băng bên cạnh mình. Cho đến khi chiếc Rolls Royce của anh dừng bên trong bãi đỗ xe thì cô mới hoàn hồn về.
Một bên cô tháo đai an toàn,một bên khẽ giữ lấy làn váy.Còn chưa cất lời tạm biệt với anh thì liền bị anh ghì chặt lấy cổ tay.
Đôi mắt hạnh long lanh của cô dừng trên con ngươi đen láy kia,lồng ngực khẽ chậm đi một nhịp.Dù có hơi không hợp thời điểm nhưng bây giờ cô thật sự muốn thốt lên rằng-Vẻ mặt cau có của anh thật sự rất quyến rũ.
Không suy luận đến vấn đề vì sao anh cau có,Quế Tư Hạ chỉ lo việc chính mà cảm thán vẻ đẹp của bạn trai.Giọng nói trầm khàn ấy vừa cất lên thì cô liền ngơ ra.
- Em không có gì muốn nói với anh?
Cô nên nói gì sao,giữa cả hai cũng đâu có chuyện gì xích mích để nói đâu kia chứ.Hay là cô phải nói tạm biệt rồi chúc ngủ ngon với anh,chắc là vậy rồi.
- Ừm…anh về cẩn thận nhé,tới thì gọi cho em.
“….”
Lại lần nữa Quế Tư Hạ định xoay người xuống xe thì lại bị anh giam lại.Không những kéo cánh tay của cô mà anh còn nhấc cả người cô lên.
Đặt cô ngồi trên đùi của anh một cách nhẹ nhàng.Như thể đang đặt một món đồ trên đùi.Nguỵ Tư Đằng không lạnh mặt nữa.
Anh có chút buồn tủi mà cất giọng.
- Em không hỏi anh cùng cô ta đã làm gì ở trong phòng sao.Em không lo lắng anh sẽ đội nón xanh cho em?
“……”
Thì ra là vấn đề này.Tất nhiên là cô ghen rồi,ai lại không khó chịu khi bạn trai mình ở riêng trong phòng với một người phụ nữ khác.Nhưng cô tin tưởng anh,Quế Tư Hạ đưa tay vòng qua cổ của anh.
Nhẹ nhàng mà hôn một cái nơi khoé môi mỏng kia,ngọt ngào cất giọng.
- Em tin tưởng anh mà.
- Thật sự tin tưởng?
Quế Tư Hạ ngay lập tức gật đầu chắc nịch.Nhưng ngay sau đó liền cảm thấy hối hận khi cô lại dễ dàng bị anh lừa.
- Em đã tin tưởng như vậy.Vậy thì kết hôn với anh liền đi,chúng ta liền bỏ qua bước hẹn hò.
“……”
Nhìn đến gương mặt tự mãn kia của Nguỵ Tư Đằng thì cô không khỏi bĩu môi.Dùng gương mặt đẹp trai cùng giọng nói dịu dàng như thế để mê hoặc cô.
Lại còn kết hôn,cô chỉ vừa mới lên năm nhất.Còn chưa thực hiện ước mơ mà phải đi lấy chồng á?tất nhiên là cô không đồng ý rồi.
- Sao?không muốn kết hôn?
“….”
Quế Tư Hạ dựa vào lồng ngực của anh,hạ giọng mà thương lượng.
- Chúng ta còn trẻ,sao anh cứ nhắc đến chuyện kết hôn hoài thế.Em muốn kiếm thật nhiều tiền rồi mới suy nghĩ đến việc đó.
- Anh có tiền.
“……”
Cô quên mất bạn trai nhà cô là phú nhị đại.Tiền của anh cô có xài mấy đời cũng không hết.
Nguỵ Tư Đằng thôi không chọc cô nữa.Anh đưa tay ôm lấy cô,bàn tay nhẹ nhàng mà vuốt ve sống lưng mảnh khảnh kia.
- Được rồi,không chọc em nữa.Mau đi vào nhà nghỉ ngơi đi,ngày mai đưa em đi nhập học.
- Vâng
——————
Bên này,Lâm Duệ lái xe chạy thẳng đến căn chung cư của bọn cô.Sau khi Quế Tư Hạ đi ra khỏi thang máy thì liền trông thấy bóng dáng chật vật kia của Lâm Duệ.
Hai người họ lại cãi nhau sao?Chuyện Tịch Lạc bỏ thuốc Nguỵ Tư Đằng,Lâm Duệ mới nói với cô thôi.Lúc đó Tử Kì không có ở đó.
- Anh Lâm Duệ,sao lại đứng đây?
Nghe thấy giọng nói từ đằng sau,Lâm Duệ kiền xoay người lại.Nhìn thấy Quế Tư Hạ thì tinh thần tươi tắn hơn đôi chút.
- Tư Hạ,em giúp anh giải thích với Kì Kì đi.Em ấy hiểu lầm anh cùng Tịch Lạc.
“……”
Quế Tư Hạ khẽ chớp mắt,rốt cuộc nút thắt của bọn họ vẫn chỉ xoay quanh Tịch Lạc.Cô ta thật sự là một sự phiền phức.
- Anh nói lại một chút đã sảy ra chuyện gì thì em mới giúp anh được.
Thế là Lâm Duệ liền tóm tắt lại quá trình bị Tử Kì bắt gặp trước cửa phòng cho Quế Tư Hạ nghe.Ai nhìn vào cũng nghĩ rằng anh vừa cùng Tịch Lạc ở trong phòng làm chuyện xấu.
Mối oan ức này anh nhất định hải rửa oan.