Chương 28: Trêu Ghẹo
Tâm trí của Quế Tư Hạ rất hỗn tạp,cô suy nghĩ đủ điều nhưng tất cả suy nghĩ đó nhân vật chính không ai khác mà là Nhị Gia.Người đang ngồi đối diện cô lúc này đây.
Mọi người đều đã ngồi vào bàn ăn,sắp xếp sao mà cô vẫn chạm mặt anh ngay cả lúc ăn.Thà rằng anh ngó lơ cô đi thì hơ,nhưng ngược lại anh vậy mà nhìn cô không một chút kiêng dè nào.Trong lòng cô thấp thỏm không thôi.
Biết rằng mình không làm chuyện gì xấu để sợ bị vạch trần nhưng ánh mắt kia của anh khiến cô chột dạ,khiến cô bối rối.Quế Tư Hạ từ đầu tới cuối chỉ nhìn mọi hướng nhưng chưa hè chạm đến người của anh.
Ngụy Tư Đằng một thân áo sơmi trắng cùng quần âu đen.Quan sát biểu cảm liên tục thay đổi của cô.Một tay anh đưa lên chống cằm ngang nhiên mà nhìn thẳng vào cô không hề chớp mắt.Anh nhận thấy nhìn cô còn thú vị hơn là nhìn vào màn hình di động nhiều.
Nhưng cô lại không hề nhìn anh một cái,khiến tâm tình của anh không vui bản tính muốn trêu ghẹo cô lại nổi dậy.Đôi chân dài bên dưới bàn nhấc lên chạm khẽ vào chân của cô.Lúc này anh đã tháo dép đi trong nhà ra,chân trần lành lạnh đụng chạm vào bắp chân của cô gái nhỏ.Ở đó mà di chuyển qua lại.
Ngay khi nhận được vẻ mặt đỏ ửng kia của cô thì anh khẽ hài lòng,môi mỏng đưa lên một vòng cung nhỏ rất nhanh liền hạ xuống.
Quế Tư Hạ mặc một chiếc váy màu vàng dài qua đầu gối.Bàn chân kia của anh hoàn toàn chạm đến làn da trần của cô,từng dây thần kinh trong người như bị kích thích dựng thẳng lên.Khiến toàn thân cô tê dại không thôi.
Lần này Quế Tư Hạ đã không thể né tránh ánh mắt của anh nữa,cô hậm hực liếc mắt nhìn anh một cái,chân cũng thụt lui lại.Nhưng người nào đó vẫn rượt đuổi theo cô,quả nhiên anh dùng đôi chân dài tuyệt đẹp đó để làm ra hành động biến thái thế này.
- Tư Hạ,em sao vậy.Mặt đỏ thế kia.
‘…’
Quế Tư Hạ còn đang đấu đá cái chân kia của anh,bên tai đột nhiên có giọng nói vang lên khiến cô hoảng hốt không thôi.Nhìn đến vẻ mặt lo lắng của Hứa Dụ cô thật sự muốn vạch trần cái người ở trước mặt mình cho chị gái nghe.Nhưng không thể được,như vậy thì trông bọn cô lại càng kì quái hơn.
- Em…em thấy có chút nóng ấy mà,em không sao đâu.
- Nóng sao,chị thấy rất mát mà.Để chị kêu người hầu bật điều hòa lên.
- Vân…Vâng.
Cuối cùng thì bàn chân kia của anh cũng đã ngoan ngoãn mà thu lại,cô khẽ thở phào trong lòng một hơi.Lại càng không ngờ Nhị Gia cao lãnh,điềm đạm,nghiêm túc lại giở trò này với cô.Nam nhân mới là thứ khó hiểu nhất đấy,ai nói phụ nữ khó hiểu thì ra đây mà chiêm ngắm cái người kia đi.
Chủ Tịch Ngụy hướng mắt về phía con trai mình rồi lại nhìn đến hai cô gái ở đối diện.Ông tất nhiên không hề biết việc mẹ con Quế đã từng ở trong nhà họ Ngụy.Mọi việc trong nhà đều có vợ ông lo hết,ông lại đi sớm về khuya hơi sức đâu mà nhớ mặt người hầu trong nhà.
Mãi sau này nghe Châu Tân Hải tường tận lại mọi việc ông mới kinh ngạc,quả nhiên trái đất tròn.Ông cực kì vừa ý về phẩm chất của Châu Tân Hải,nếu được làm thông gia thì chẳng còn gì bằng.
Huống chi con trai kia của ông rất xuất sắc,ai lại có thể từ chối con trai của ông kia chứ.Việc kết thông gia cùng Tịch Gia kia ông không có ý kiến nhưng con trai ông đã từ chối rồi.Bây giờ người làm cha như ông tất nhiên nên tìm một gia đình ưng ý đi là vừa rồi.
Chủ Tịch Ngụy nửa đùa nửa thật cất giọng về phía Châu Tân Hải.
- Lão Châu này,ông nghĩ sao về việc kết thông gia cùng nhà tôi.
- Như vậy thì còn gì bằng haha nhưng việc này cứ hỏi ý bọn trẻ thế nào.
- Được được.
Châu Tân Hải nhìn Ngụy Tư Đằng,nói về phẩm chất,học thức,vẻ ngoài,…tất cả đều hoàn hảo không có lời nào để chê bai cả.Ông mà có người con rể thế này thì mặt mày cũng nở hoa,huống chi đối phương lại là Ngụy Gia.
Thích là một chuyện của riêng ông còn vấn đề chính là hai đứa con gái nhà ông có thích hay không.Tôn trọng con cái là bước đầu tiên để làm cha mẹ mà,ông sao có thể cổ hủ mà gán ghép bừa được cơ chứ.
Cả ba người nghe đến vấn đề hôn nhân mà nhân vật chính là cả ba người bọn họ.Hứa Dụ đẩy nhẹ bả vai của Quế Tư Hạ.
- Chị nói có sai không,người ta đến là hỏi cưới em đấy.
‘…’
- Hứa Dụ,con thấy Tư Đằng sao.Hai đứa bằng tuổi nhau mà,rất hợp nha.
‘…’
Đột nhiên bị cha gọi tên điểm danh,Hứa Dụ ngây người nhìn vẻ mặt lạnh như băng của người đối diện,cô âm thầm nuốt một ngụm nước bọt.Rồi ánh mắt lại nhìn về hướng cha mẹ nuôi của mình,vấn đề này cô phải trả lời khéo mới được.Đâu thể bồng bột mà phản bác như mọi hôm,khách của cha nuôi còn ở đây,mặt mũi của cha nuôi là quan trọng nhất.
- Ngụy thiếu gia quá xuất sắc,con gái không thể sánh bằng nào dám mơ mộng ạ.Nhưng madTư Hạ rất hợp nha.Thành tích,vẻ ngoài,tính cách mọi thứ đều hoàn hảo,không ai hợp hơn em ấy đâu.
‘…’
Hứa Dụ vừa dứt câu ánh mắt liền hướng về phía Ngụy Tư Đằng.Không biết có phải cô nhìn lầm không mà lại thấy anh gật đầu một cái,vẻ mặt đều hiện rõ bốn chữ
*VÔ CÙNG HÀI LÒNG*
‘…’
Bên này Quế Tư Hạ vừa uống một ngụm nước thì xém một chút là bị sặc,vẫn may cô vững tinh thần.Nếu không là thất lễ trước mặt người lớn rồi.Cô còn chưa kịp từ chối thì cha đã lên tiếng.
- Tư Hạ không được.
‘…’
Trên bàn ăn ai nấy đềuđưa mắt nhìn Châu Tân Hải,vẻ mặt của ông cực kì nghiêm túc.Chủ tịch Ngụy cũng đơ ra một lúc nhưng rất nhanh đã nở nụ cười.
- Chuyện này để sang một bên nhé,nào nào lão Châu cạn ly nào.
Lúc này Châu Tân Hải liền thu lại dáng vẻ nghiêm khắc kia,ông lại quay lại vẻ mặt ôn nhu mà cạn ly cùng chủ tịch Ngụy.
Mọi người đều đã ngồi vào bàn ăn,sắp xếp sao mà cô vẫn chạm mặt anh ngay cả lúc ăn.Thà rằng anh ngó lơ cô đi thì hơ,nhưng ngược lại anh vậy mà nhìn cô không một chút kiêng dè nào.Trong lòng cô thấp thỏm không thôi.
Biết rằng mình không làm chuyện gì xấu để sợ bị vạch trần nhưng ánh mắt kia của anh khiến cô chột dạ,khiến cô bối rối.Quế Tư Hạ từ đầu tới cuối chỉ nhìn mọi hướng nhưng chưa hè chạm đến người của anh.
Ngụy Tư Đằng một thân áo sơmi trắng cùng quần âu đen.Quan sát biểu cảm liên tục thay đổi của cô.Một tay anh đưa lên chống cằm ngang nhiên mà nhìn thẳng vào cô không hề chớp mắt.Anh nhận thấy nhìn cô còn thú vị hơn là nhìn vào màn hình di động nhiều.
Nhưng cô lại không hề nhìn anh một cái,khiến tâm tình của anh không vui bản tính muốn trêu ghẹo cô lại nổi dậy.Đôi chân dài bên dưới bàn nhấc lên chạm khẽ vào chân của cô.Lúc này anh đã tháo dép đi trong nhà ra,chân trần lành lạnh đụng chạm vào bắp chân của cô gái nhỏ.Ở đó mà di chuyển qua lại.
Ngay khi nhận được vẻ mặt đỏ ửng kia của cô thì anh khẽ hài lòng,môi mỏng đưa lên một vòng cung nhỏ rất nhanh liền hạ xuống.
Quế Tư Hạ mặc một chiếc váy màu vàng dài qua đầu gối.Bàn chân kia của anh hoàn toàn chạm đến làn da trần của cô,từng dây thần kinh trong người như bị kích thích dựng thẳng lên.Khiến toàn thân cô tê dại không thôi.
Lần này Quế Tư Hạ đã không thể né tránh ánh mắt của anh nữa,cô hậm hực liếc mắt nhìn anh một cái,chân cũng thụt lui lại.Nhưng người nào đó vẫn rượt đuổi theo cô,quả nhiên anh dùng đôi chân dài tuyệt đẹp đó để làm ra hành động biến thái thế này.
- Tư Hạ,em sao vậy.Mặt đỏ thế kia.
‘…’
Quế Tư Hạ còn đang đấu đá cái chân kia của anh,bên tai đột nhiên có giọng nói vang lên khiến cô hoảng hốt không thôi.Nhìn đến vẻ mặt lo lắng của Hứa Dụ cô thật sự muốn vạch trần cái người ở trước mặt mình cho chị gái nghe.Nhưng không thể được,như vậy thì trông bọn cô lại càng kì quái hơn.
- Em…em thấy có chút nóng ấy mà,em không sao đâu.
- Nóng sao,chị thấy rất mát mà.Để chị kêu người hầu bật điều hòa lên.
- Vân…Vâng.
Cuối cùng thì bàn chân kia của anh cũng đã ngoan ngoãn mà thu lại,cô khẽ thở phào trong lòng một hơi.Lại càng không ngờ Nhị Gia cao lãnh,điềm đạm,nghiêm túc lại giở trò này với cô.Nam nhân mới là thứ khó hiểu nhất đấy,ai nói phụ nữ khó hiểu thì ra đây mà chiêm ngắm cái người kia đi.
Chủ Tịch Ngụy hướng mắt về phía con trai mình rồi lại nhìn đến hai cô gái ở đối diện.Ông tất nhiên không hề biết việc mẹ con Quế đã từng ở trong nhà họ Ngụy.Mọi việc trong nhà đều có vợ ông lo hết,ông lại đi sớm về khuya hơi sức đâu mà nhớ mặt người hầu trong nhà.
Mãi sau này nghe Châu Tân Hải tường tận lại mọi việc ông mới kinh ngạc,quả nhiên trái đất tròn.Ông cực kì vừa ý về phẩm chất của Châu Tân Hải,nếu được làm thông gia thì chẳng còn gì bằng.
Huống chi con trai kia của ông rất xuất sắc,ai lại có thể từ chối con trai của ông kia chứ.Việc kết thông gia cùng Tịch Gia kia ông không có ý kiến nhưng con trai ông đã từ chối rồi.Bây giờ người làm cha như ông tất nhiên nên tìm một gia đình ưng ý đi là vừa rồi.
Chủ Tịch Ngụy nửa đùa nửa thật cất giọng về phía Châu Tân Hải.
- Lão Châu này,ông nghĩ sao về việc kết thông gia cùng nhà tôi.
- Như vậy thì còn gì bằng haha nhưng việc này cứ hỏi ý bọn trẻ thế nào.
- Được được.
Châu Tân Hải nhìn Ngụy Tư Đằng,nói về phẩm chất,học thức,vẻ ngoài,…tất cả đều hoàn hảo không có lời nào để chê bai cả.Ông mà có người con rể thế này thì mặt mày cũng nở hoa,huống chi đối phương lại là Ngụy Gia.
Thích là một chuyện của riêng ông còn vấn đề chính là hai đứa con gái nhà ông có thích hay không.Tôn trọng con cái là bước đầu tiên để làm cha mẹ mà,ông sao có thể cổ hủ mà gán ghép bừa được cơ chứ.
Cả ba người nghe đến vấn đề hôn nhân mà nhân vật chính là cả ba người bọn họ.Hứa Dụ đẩy nhẹ bả vai của Quế Tư Hạ.
- Chị nói có sai không,người ta đến là hỏi cưới em đấy.
‘…’
- Hứa Dụ,con thấy Tư Đằng sao.Hai đứa bằng tuổi nhau mà,rất hợp nha.
‘…’
Đột nhiên bị cha gọi tên điểm danh,Hứa Dụ ngây người nhìn vẻ mặt lạnh như băng của người đối diện,cô âm thầm nuốt một ngụm nước bọt.Rồi ánh mắt lại nhìn về hướng cha mẹ nuôi của mình,vấn đề này cô phải trả lời khéo mới được.Đâu thể bồng bột mà phản bác như mọi hôm,khách của cha nuôi còn ở đây,mặt mũi của cha nuôi là quan trọng nhất.
- Ngụy thiếu gia quá xuất sắc,con gái không thể sánh bằng nào dám mơ mộng ạ.Nhưng madTư Hạ rất hợp nha.Thành tích,vẻ ngoài,tính cách mọi thứ đều hoàn hảo,không ai hợp hơn em ấy đâu.
‘…’
Hứa Dụ vừa dứt câu ánh mắt liền hướng về phía Ngụy Tư Đằng.Không biết có phải cô nhìn lầm không mà lại thấy anh gật đầu một cái,vẻ mặt đều hiện rõ bốn chữ
*VÔ CÙNG HÀI LÒNG*
‘…’
Bên này Quế Tư Hạ vừa uống một ngụm nước thì xém một chút là bị sặc,vẫn may cô vững tinh thần.Nếu không là thất lễ trước mặt người lớn rồi.Cô còn chưa kịp từ chối thì cha đã lên tiếng.
- Tư Hạ không được.
‘…’
Trên bàn ăn ai nấy đềuđưa mắt nhìn Châu Tân Hải,vẻ mặt của ông cực kì nghiêm túc.Chủ tịch Ngụy cũng đơ ra một lúc nhưng rất nhanh đã nở nụ cười.
- Chuyện này để sang một bên nhé,nào nào lão Châu cạn ly nào.
Lúc này Châu Tân Hải liền thu lại dáng vẻ nghiêm khắc kia,ông lại quay lại vẻ mặt ôn nhu mà cạn ly cùng chủ tịch Ngụy.