Chương 17: Bảo Vệ
- Đưa đây để tao cho mày số của tao.
'....'
Hạc Hiên hung hăng mà giựt phắt lấy di động của nam sinh kia.Vừa trông thấy biểu cảm dọa người của bọn anh thì nam sinh kia liền trắng bệt mặt,anh ta đã cố canh cô đi một mình để hành động,thế mà vẫn bị phát hiện.
Trong chớp nhoáng nam sinh kia đã với lấy di động rồi chạy đi mất.
Quế Tư Hạ thở dài một lượt,đã là lần thứ 3 cô gặp tình cảnh này rồi.Hai người này bảo vệ cô thái quá luôn rồi,trong lòng cô cũng thông cảm cho những nam sinh kia.Sau này cô muốn có bạn trai cũng khó nhằn đây.
Châu Tân Hàm liếc nhìn nam sinh cong đít chạy kia rồi cười châm biếm một tiếng,sau đó anh nhanh chóng khoác vai cô.Vừa ôm lấy bả vai của cô vừa kéo đi.
- Em gái,đi ăn cơm thôi.
'.....'
Hạc Hiên phủi phủi tay vài cái rồi đi theo hai người kia.Sau này anh phải coi trừng cô hơn rồi,cô xinh đẹp như vậy đám nam sinh kia vừa nhìn liền giở thú tính.
- -------------
Đến chiều tối Quế Tư Hạ ngồi sau yên xe của anh họ về nhà.Bây giờ cô thật sự quen với cách gọi này luôn rồi,mặc dù vai vế cô mới là lớn hơn.Hai người bọn họ chia tay Hạc Hiên trước cổng nhà,chiếc xe đạp màu đen bóng loáng chạy vào trong sân nhà rộng lớn.
Châu Tân Hàm không về nhà mà trực tiếp đi qua nhà của cô luôn.Bởi vì ba mẹ của anh đi công tác cũng không có ở nhà.Tay nghề của bác cả vô cùng cao,đồ ăn nấu ra lúc nào cũng bị chị em bọn họ chén sạch sẽ.
Sau khi tắm rửa xong xuôi,cả bọn ngồi vào bàn ăn.Hứa Dụ cùng Châu Diệu Hàm ngồi ở phía đối diện cô cùng Châu Tân Hàm.Mẹ Quế thì ngồi ở ghế chính giữa,cha của cô thì luôn về muộn nên rất ít ăn cơm tối cùng bọn cô được.
Vẫn là Châu Diệu Hàm lên tiếng nói trước.
- Này,nghe con bé Uyển Dao nói.Tuần sau anh họ của con bé ghé đến đó,có ai muốn đi qua với chị không nào.
Hứa Dụ:......
Quế Tư Hạ:......
Châu Tân Hàm:Khùng.
'....'
- Thôi được rồi,Tiểu Hạ em đi với chị nhé.Chị đi một mình ngại lắm,nhé....Em đi cùng chị nhé.
Quế Tư Hạ ngẫm nghĩ một hồi.Bài tập của cô cũng đã làm xong rồi,thời gian cũng dư dả.Đi qua đó chơi cùng Uyển Dao cũng rất vui.Thế là cô liền gật đầu.
- Vâng ạ.
Châu Diệu Hàm liền cười toét cả miệng,gắp cho cô một con tôm.
- Đúng là em gái ngoan của chị.Khác hẳn với thằng em không được việc gì kia.
'.....'
Quá quen với sự nói chuyện nhảm nhí này của chị gái,Châu Tân Hàm bình tĩnh mà ăn cơm của mình.Còn lâu anh mới so đo với tính trẻ con đấy.
Mẹ Quế trông vẻ mặt vui vẻ của đám nhỏ thì chỉ biết mỉm cười,lại nhìn đến dáng vẻ của con gái mình.Bây giờ trông cô đã vui vẻ hơn trước rất nhiều,bên cạnh con bé cũng có anh chị chăm lo.Người làm mẹ như bà cũng cảm thấy ấm lòng.
- -----------------------
Mới 7 giờ sáng cuối tuần,Châu Diệu Hàm đã tới nhà kéo cô ra khỏi chăn.Hối thúc cô sửa soạn rồi kéo cô ra khỏi nhà.
Quế Tư Hạ vẫn còn dáng vẻ ngáy ngủ,cô chỉ bận đại một bộ đồ đơn giản.Quần đùi jean trắng cùng chiếc áo màu xanh ngọc bích tay ngắn.Tóc dài búi gọn lên,nhìn thế nào cũng vô cùng thanh thuần sạch sẽ như một miếng ngọc bội vậy.
Cô bị kéo đến trước cổng của một ngôi biệt thự,ngôi này cũng giống những ngôi nhà khác ở đây.Đi vào bên trong sân liền trông thấy một ông lão đang tưới cây,nhìn rõ thì là những chậu lan được treo trên chiếc vòm bạc.
Châu Diệu Hàm thân thuộc chạy bước nhỏ lên chào hỏi ông cụ.
- Cháu chào ông ạ.
- Tiểu Diệu lại đến chơi đấy à,hôm nay dẫn bạn tới sao.
Châu Diệu Hàm kéo cánh tay của Quế Tư Hạ sang.
- Dạ đây là em gái cháu ạ,con gái của bác cả.
- Cháo chào ông ạ.
Ông cụ quan sát cô,thật là một cô gái xinh đẹp.Nhà họ Châu đó lại sinh ra được những đứa trẻ xinh xắn thế này,khác hẳn với lão già khó ưa kia.
Ông cùng ông cụ Châu quá cố là bằng hữu với nhau.Ông cũng biết hai người con trai nhà họ,đứa lớn thì kế thừa phong tục quân nhân của dòng tộc,đứa nhỏ thì kế thừa doanh nghiệp của gia đình.Quả nhiên sinh hai thằng con trai mát lòng mát dạ.
- Nào,nào hai đứa vào trong nhà đi.
Theo bản năng,cô đi lên đỡ lấy cánh tay của ông cụ.Lúc trước cô vẫn hay đỡ ông cụ Ngụy thế này.Ông cụ đưa đôi mắt già nua cười sởi nở,cực kì hài lòng với hành động của đứa trẻ này.
Đi vào trong nhà liền trông thấy cô nhóc Uyển Dao đang nằm sấp trên thảm chơi búp bê.Cô bé hào hứng bổ nhào lên ôm lấy chân của của Quế Tư Hạ.
- Chị xinh đẹp đến chơi ạ.
- Uyển Dao ngoan,để chị đỡ ông cụ rồi lại qua chơi với em nhé.
- Vâng ạ.
Châu Diệu Hàm đi phía sau quan sát em gái của mình.Quả nhiên em gái nhà cô luôn được chào đón như vậy,mới gặp lần đầu mà đã chiếm được sự yêu thích của ông cụ.Sau này cô phải là người phụ trách tìm chồng cho con bé mới được,một cô bé xinh xắn ngoan ngoãn như thế phải cẩn trọng chọn lựa từng người một.
Tự bản thân cô cũng cảm thấy tự hào thay cho Quế Tư Hạ,ung dung mà đi qua ngồi vào sofa.
'....'
Hạc Hiên hung hăng mà giựt phắt lấy di động của nam sinh kia.Vừa trông thấy biểu cảm dọa người của bọn anh thì nam sinh kia liền trắng bệt mặt,anh ta đã cố canh cô đi một mình để hành động,thế mà vẫn bị phát hiện.
Trong chớp nhoáng nam sinh kia đã với lấy di động rồi chạy đi mất.
Quế Tư Hạ thở dài một lượt,đã là lần thứ 3 cô gặp tình cảnh này rồi.Hai người này bảo vệ cô thái quá luôn rồi,trong lòng cô cũng thông cảm cho những nam sinh kia.Sau này cô muốn có bạn trai cũng khó nhằn đây.
Châu Tân Hàm liếc nhìn nam sinh cong đít chạy kia rồi cười châm biếm một tiếng,sau đó anh nhanh chóng khoác vai cô.Vừa ôm lấy bả vai của cô vừa kéo đi.
- Em gái,đi ăn cơm thôi.
'.....'
Hạc Hiên phủi phủi tay vài cái rồi đi theo hai người kia.Sau này anh phải coi trừng cô hơn rồi,cô xinh đẹp như vậy đám nam sinh kia vừa nhìn liền giở thú tính.
- -------------
Đến chiều tối Quế Tư Hạ ngồi sau yên xe của anh họ về nhà.Bây giờ cô thật sự quen với cách gọi này luôn rồi,mặc dù vai vế cô mới là lớn hơn.Hai người bọn họ chia tay Hạc Hiên trước cổng nhà,chiếc xe đạp màu đen bóng loáng chạy vào trong sân nhà rộng lớn.
Châu Tân Hàm không về nhà mà trực tiếp đi qua nhà của cô luôn.Bởi vì ba mẹ của anh đi công tác cũng không có ở nhà.Tay nghề của bác cả vô cùng cao,đồ ăn nấu ra lúc nào cũng bị chị em bọn họ chén sạch sẽ.
Sau khi tắm rửa xong xuôi,cả bọn ngồi vào bàn ăn.Hứa Dụ cùng Châu Diệu Hàm ngồi ở phía đối diện cô cùng Châu Tân Hàm.Mẹ Quế thì ngồi ở ghế chính giữa,cha của cô thì luôn về muộn nên rất ít ăn cơm tối cùng bọn cô được.
Vẫn là Châu Diệu Hàm lên tiếng nói trước.
- Này,nghe con bé Uyển Dao nói.Tuần sau anh họ của con bé ghé đến đó,có ai muốn đi qua với chị không nào.
Hứa Dụ:......
Quế Tư Hạ:......
Châu Tân Hàm:Khùng.
'....'
- Thôi được rồi,Tiểu Hạ em đi với chị nhé.Chị đi một mình ngại lắm,nhé....Em đi cùng chị nhé.
Quế Tư Hạ ngẫm nghĩ một hồi.Bài tập của cô cũng đã làm xong rồi,thời gian cũng dư dả.Đi qua đó chơi cùng Uyển Dao cũng rất vui.Thế là cô liền gật đầu.
- Vâng ạ.
Châu Diệu Hàm liền cười toét cả miệng,gắp cho cô một con tôm.
- Đúng là em gái ngoan của chị.Khác hẳn với thằng em không được việc gì kia.
'.....'
Quá quen với sự nói chuyện nhảm nhí này của chị gái,Châu Tân Hàm bình tĩnh mà ăn cơm của mình.Còn lâu anh mới so đo với tính trẻ con đấy.
Mẹ Quế trông vẻ mặt vui vẻ của đám nhỏ thì chỉ biết mỉm cười,lại nhìn đến dáng vẻ của con gái mình.Bây giờ trông cô đã vui vẻ hơn trước rất nhiều,bên cạnh con bé cũng có anh chị chăm lo.Người làm mẹ như bà cũng cảm thấy ấm lòng.
- -----------------------
Mới 7 giờ sáng cuối tuần,Châu Diệu Hàm đã tới nhà kéo cô ra khỏi chăn.Hối thúc cô sửa soạn rồi kéo cô ra khỏi nhà.
Quế Tư Hạ vẫn còn dáng vẻ ngáy ngủ,cô chỉ bận đại một bộ đồ đơn giản.Quần đùi jean trắng cùng chiếc áo màu xanh ngọc bích tay ngắn.Tóc dài búi gọn lên,nhìn thế nào cũng vô cùng thanh thuần sạch sẽ như một miếng ngọc bội vậy.
Cô bị kéo đến trước cổng của một ngôi biệt thự,ngôi này cũng giống những ngôi nhà khác ở đây.Đi vào bên trong sân liền trông thấy một ông lão đang tưới cây,nhìn rõ thì là những chậu lan được treo trên chiếc vòm bạc.
Châu Diệu Hàm thân thuộc chạy bước nhỏ lên chào hỏi ông cụ.
- Cháu chào ông ạ.
- Tiểu Diệu lại đến chơi đấy à,hôm nay dẫn bạn tới sao.
Châu Diệu Hàm kéo cánh tay của Quế Tư Hạ sang.
- Dạ đây là em gái cháu ạ,con gái của bác cả.
- Cháo chào ông ạ.
Ông cụ quan sát cô,thật là một cô gái xinh đẹp.Nhà họ Châu đó lại sinh ra được những đứa trẻ xinh xắn thế này,khác hẳn với lão già khó ưa kia.
Ông cùng ông cụ Châu quá cố là bằng hữu với nhau.Ông cũng biết hai người con trai nhà họ,đứa lớn thì kế thừa phong tục quân nhân của dòng tộc,đứa nhỏ thì kế thừa doanh nghiệp của gia đình.Quả nhiên sinh hai thằng con trai mát lòng mát dạ.
- Nào,nào hai đứa vào trong nhà đi.
Theo bản năng,cô đi lên đỡ lấy cánh tay của ông cụ.Lúc trước cô vẫn hay đỡ ông cụ Ngụy thế này.Ông cụ đưa đôi mắt già nua cười sởi nở,cực kì hài lòng với hành động của đứa trẻ này.
Đi vào trong nhà liền trông thấy cô nhóc Uyển Dao đang nằm sấp trên thảm chơi búp bê.Cô bé hào hứng bổ nhào lên ôm lấy chân của của Quế Tư Hạ.
- Chị xinh đẹp đến chơi ạ.
- Uyển Dao ngoan,để chị đỡ ông cụ rồi lại qua chơi với em nhé.
- Vâng ạ.
Châu Diệu Hàm đi phía sau quan sát em gái của mình.Quả nhiên em gái nhà cô luôn được chào đón như vậy,mới gặp lần đầu mà đã chiếm được sự yêu thích của ông cụ.Sau này cô phải là người phụ trách tìm chồng cho con bé mới được,một cô bé xinh xắn ngoan ngoãn như thế phải cẩn trọng chọn lựa từng người một.
Tự bản thân cô cũng cảm thấy tự hào thay cho Quế Tư Hạ,ung dung mà đi qua ngồi vào sofa.