Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Nhắm Mắt Lại, Nói Yêu Anh Đi

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Nhắm Mắt Lại, Nói Yêu Anh Đi
  3. Chương : 22

Chương : 22

Cuộc đời tôi giống như một chiếc thuyền nhỏ trôi nổi giữa một biển máu tanh, từ nhỏ tới lớn chưa từng nếm qua hương vị của cảm xúc con người.

Cha tôi là hắc lão đại nổi tiếng trong giới hắc đạo. Tôi không biết mình gọi một tiếng "cha" này có đúng không nữa. Còn mẹ tôi, tôi thực sự chưa bao giờ nghe kể về bà ấy, tôi cũng không biết bà ấy là ai. Chỉ biết rằng, bà ấy đã từng sinh ra tôi.

Bóng tối vốn là nơi cầm thú cắn loạn, vĩnh viễn chìm trong cái cảnh giới mong manh ấy. Ngày ngày đi lại trên lưỡi dao, kẻ lừa người gạt, âm mưu thủ đoạn, giăng bẫy, vốn chỉ vì cái mục đích cuối cùng là triệt hạ vật cản đường. Qua từng ấy thời gian, nói tôi không nhúng tràm, là nói dối. Nhưng tận sâu trong thâm tâm mình, tôi cảm thấy kiệt quệ, mòn mỏi, khẩn thiết cầu mong chuỗi ngày gió tanh mưa máu ấy dừng lại.

Thế rồi, tôi gặp em, trong một chiều mưa tuôn xối xả trên con phố nhỏ xa lạ. Kẻ thù đuổi theo chém giết tôi, tôi chỉ biết liều mạng bỏ chạy, vì ngày hôm đó, tôi đã định bỏ cuộc.

Em đứng dưới mái hiên, bình lặng như một thiên thần.

Em có đôi mắt phẳng lặng đầy mê hoặc, lại giống như một hạt sương lấp lánh tỏa sáng giữa màn mưa dày đặc.

Có lẽ tình yêu đã choán lấy tâm trí tôi ngay từ khoảnh khắc đầu tiên nhìn thấy em trong cái ngày đau khổấy.

Nhiều lúc tôi chỉ có thể dùng nụ cười giả tạo để che đậy nội tâm rối bời của mình.

Hóa ra tôi đã từng yêu một người sâu đậm đến vậy.

Ngày tháng năm

Lúc tôi tỉnh lại đã là quá trưa, các vết thương trên người đau nhức, từng cơn đau âm ỉ như thấu vào tận trong xương. Nhưng mùi hương ấy thoảng qua, làm mọi vết đau như mờ hẳn.

Cái mùi sạch sẽ thanh khiết lẫn trong mùi mưa lành lạnh ấy quẩn quanh tôi như một cái ôm thật dịu dàng. Tôi mở mắt.

Cô gái ấy ngồi trên chiếc ghế cạnh giường, ngủ gục, khuôn mặt nhỏ nhắn vùi sâu vào hai cánh tay mảnh khảnh. Trông cô ấy giống một con mèo nhỏ mệt mỏi, ngủ thiếp đi với dáng vẻ ngoan ngoãn.

Nhìn một màu xám tro sau lưng cô ấy, tôi hơi thất thần. Đây là phòng trọ của cô ấy sao? Cô ấy thế nhưng lại đưa một người lạ lai lịch không rõ ràng còn bị người ta đuổi giết về nhà mình. Tôi lại thấy buồn cười, cô bé ngốc này.

Nhưng tự nhiên, vào cái khoảnh khắc tôi thực sự thừa nhận sự tồn tại của cô ấy, trong lòng tôi lại trào lên một cảm giác ấm áp tột cùng. Đây là thứ gì, tại sao nó ngọt ngào quá đỗi như vậy? Cả đời Bạch Du Ân tôi chưa từng mếm qua cái cảm giác này.

Và khi cô ấy tỉnh dậy, việc đầu tiên cô ấy làm là hét vào mặt tôi rằng, tôi là một tên biến thái leo vào nhà để chiếm giường ngủ của cô ấy.

Tôi không biết mình nên khóc hay nên cười nữa.

Ngày tháng năm

Đã hơn một tuần nay tôi vẫn ở lì trong căn trọ nhỏ của cô ấy. Thực ra vết thương của tôi đã lành hẳn rồi, với cả tôi cũng chẳng lo sợ kẻ thù, vì tôi biết bọn chúng đã không còn tồn tại trên cõi đời này nữa. Nhưng tôi vẫn lấy cái lí do ngu ngốc đó để xin cô ấy cho ở lại. Vậy mà cô gái ngốc nghếch ấy lại tin tôi như thật.

Cô ấy tên là Nại Nam Hy, là sinh viên trường luật. Vậy cô ấy là chính, còn tôi là tà? Thế nhưng cô ấy lại chẳng có một chút cảnh giác, chăm sóc vết thương cho tôi rất kĩ lưỡng. Không lo lắng tôi là người xấu ư? Trên đời lại có một người thánh thiện như vậy sao?

Tôi thật sự không hiểu, đối với cô ấy, tại sao tôi lại có cảm giác tin cậy đến như thế. Hơn nữa, lại vô cùng thân thuộc, thân thuộc đến mức chính bản thân tôi cũng không biết phải làm sao để dứt ra khỏi sự quan tâm ngây ngô của cô ấy.

Một lần nữa tôi tự dối lòng. Đợi vết thương khỏi rồi đi thôi.

Ngày tháng năm

Cũng vài tuần rồi kể từ ngày tôi rời khỏi nhà cô ấy. Thực ra mới đầu chẳng có chút cảm giác gì cả, tôi trở về guồng quay cũ, sống cùng một bầy sói bất cứ lúc nào cũng có thể lao vào cấu xé mình. Thế nhưng tôi lại cảm thấy nhớ cô ấy phát điên.

Tôi thèm ăn món canh mặn chát của cô ấy, thèm món mì tôm "đầy dinh dưỡng" mà cô ấy cho tôi ăn mỗi sáng, thèm cả cái bát thuốc nhầy nhầy màu xanh khó uống muốn chết mà cô ấy phải đạp xe hai tiếng mua về cho tôi. Và hơn tất cả, tôi thèm hít hà cái mùi hương thơm tho sạch sẽ trên người cô ấy. Cái mùi hương quen thuộc ấy đem lại cho tôi sự thanh bình, lại giống như một chiếc chăn ấm áp, cuốn trọn lấy cả thân hình cao lớn của tôi.

Nại Nam Hy, người con gái ấy, tôi thực sự đã yêu em mất rồi.

Ngày tháng năm

Hôm nay tôi đã không kiềm chế được, lao xe đến trường tìm cô ấy.

Bạn bè cô ấy nhìn tôi với đủ ánh mắt. Ngưỡng mộ có, thần tượng có, sợ hãi cũng có. Nhưng tôi chung thủy bỏ qua tất cả, chỉ chăm chú đi tìm cái bóng dáng mảnh khảnh quen thuộc của cô ấy.

Cô ấy ngồi trong khuôn viên trường, lặng lẽ đọc cuốn từ điển tiếng Nhật, tôi vui mừng bước nhanh về phía cô ấy. Thế nhưng, người đàn ông đó xuất hiện.

Người đó phá vỡ tất thảy mọi cảm xúc trong tôi.

Người đàn ông đó nhẹ hôn lên mái tóc của cô ấy, hai người cười nói rời đi.

Tôi chết lặng. Mọi thứ bên tai như ù đi, rồi chẳng còn gì ngoài tiếng những mảnh vỡ trong tim đang lộp bộp rơi xuống.

Tại sao lại như vậy? Tại sao lại là người đàn ông ấy?

Ngày tháng năm

.......

Ngày tháng năm

.......

Ngày tháng năm

.......

Tôi đã tuyệt vọng theo ngày tháng năm. Cho dù biết được kết cục, nhưng tôi vẫn điên cuồng theo đuổi cô ấy, mặc kệ cô ấy đối với tôi có lãnh đạm như thế nào. Tôi phải chứng minh cho cuộc đời này thấy, cho cô ấy thấy, tình yêu của tôi là thật, thật hơn tất cả.

Người đàn ông đó ba lần cảnh cáo tôi, khuyên ngăn tôi, đe dọa tôi, thậm chí, hung hăng đánh tôi, buộc tôi rời xa cô ấy.

Nhưng tôi vẫn không chịu bỏ cuộc.

Ngày tháng năm

Hôm nay tôi bay rồi, tôi phải làm nốt công việc và kế hoạch của mình. Tôi sẽ làm rõ tất cả mọi chuyện.

Cô gái ấy bây giờ hận tôi nhiều lắm, vì tôi mà cô ấy không thể gặp cha lần cuối.

Ôi, cha, một tiếng gọi sao tôi chẳng thể thốt lên thành lời. Có lẽ bởi vì tôi là Bạch Du Ân, còn cô ấy là Nại Nam Hy, chúng tôi không giống nhau.

Có lẽ ngay từ đầu đã không thuộc về nhau rồi.

Có lẽ bản chất của tình yêu chính là như vậy, chính là tình cảm từ hai phía, chứ không phải sự cố chấp của một người. Nếu thực sự thuộc về nhau, cho dù có bất cứ biến cố nào xảy ra, thì cũng vĩnh viễn thuộc về nhau. Nhưng nếu đã không phải là của nhau, cho dù cùng nhau ở một chỗ, thì kết cuộc vẫn chỉ làm cho cả hai người đau khổ.

Hơn nữa...

Người đàn ông đó nói đúng một chuyện. Nại Nam Hy trong sạch như dòng nước, không thể bị những bụi bẩn xung quanh làm vẩn đục.

.......

Ngày tháng năm

Đã năm năm rồi, năm năm dài đằng đẵng như năm thế kỉ.

Tôi cuối cùng cũng tìm ra chân tướng sự việc, đã làm sáng tỏ sự thật, cái sự thật phá tan nát cõi lòng tôi. Nhưng tôi vẫn muốn quay lại tìm Nại Nam Hy mà tôi yêu. Phải, Nại Nam Hy, mà tôi yêu thương.

Tôi tìm hiểu được mọi chuyện xảy ra xung quanh cô ấy, lại giả vờ vô tình gặp cô ấy trong siêu thị.

Nhưng mà, Nại Nam Hy tôi từng yêu, đã không còn nụ cười ngây ngô xưa kia nữa. Cô ấy thay đổi nhiều quá. Cô ấy nhận lời cùng tôi đi dùng cơm, nhưng trái tim tôi lại vì điều ấy mà thắt chặt lại.

Nhìn vẻ mặt quẫn bách nóng ruột của cô ấy, rồi cả lúc điện thoại reo lên "cứu mạng" cô ấy. Tôi rất khổ tâm. Có phải bây giờ cô ấy đang có loại kích động muốn biến thành một làn khói, chấp nhận tan biến, chỉ để thoát khỏi sự dây dưa của tôi.

Nhìn cô ấy rời đi, lòng tôi lạnh ngắt.

Ngày tháng năm

Hôm nay người đàn ông đó lại đến tìm tôi. Chúng tôi cãi nhau một trận. Người đó đe dọa tôi, ép tôi phải rời thành phố T, đi đâu cũng được, miễn là tránh xa Nam Hy.

Tôi hoàn toàn không thể hiểu nổi. Tại sao yêu thương cô ấy, lại lừa dối cô ấy, lại khiến cô ấy trở nên đau khổ như vậy. Loại tình cảm này, hình như rất khó hiểu, lại có chút biến thái nữa.

Nhưng rồi kết thúc cuộc cãi vã, vẫn là câu nói năm xưa.

" Nại Nam Hy của tôi, phải vĩnh viễn trong sạch như một dòng nước"

Ngày tháng năm

Tôi đã chẳng còn đủ dũng khí để bước bên cạnh cô ấy nữa. Nại Nam Hy của tôi, bây giờ đã hạnh phúc rồi. Bây giờ tôi chỉ cần giống như một người bảo vệ, lặng lẽ bước sau hạnh phúc của cô ấy.

Bởi vì, có lẽ, cô ấy không phải của tôi. Hay là có nhỉ?

Thành phố T gió năm nay lạnh cắt da cắt thịt.

Thành phố T năm nay, buồn bã đến nao lòng.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6014 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5459 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5175 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
4836 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4778 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4726 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter