Chương : 48
Tay phải vươn ra, lòng bàn tay nắm chặt con dao găm
Thành thật mà nói tôi là đứa rất sợ đau, nhưng từ khi biết máu mình có diệu dụng khác, bị thương dường như đã trở thành chuyện thường ngày ở huyện.
Máu dọc theo lưỡi dao nhỏ xuống nước từng giọt một
Không biết có phải ảo giác của tôi hay không, khoảnh khắc máu hòa vào nước tôi lại nghe được một tiếng gào nhẹ
Sau một hồi, cỗ quan tài khôi phục khả năng di chuyển, thi thể ngăn trước mặt chúng tôi vốn là một bộ xương khô, lần này trực tiếp tan ra thành từng mảnh, chìm xuống đáy nước
Ngoài ra quan tài đen nhánh chặn đường cũng chìm nghỉm theo, lập tức biến mất không thấy đâu nữa
Thu tay lại, tôi đặt dao găm xuống mép quan tài, Chu Tam mau lẹ lấy băng gạc ra băng bó cho tôi
“Đệch mợ, nhiều máu như vậy, không thể lãng phí được”
Nói rồi, tên này cư nhiên moi ra một cây bút, muốn đâm vào lòng bàn tay tôi
“Anh có còn là người không thế, nhanh băng cho xong đi”
Tôi trừng Chu Tam một cái, đối phương cười ha ha nói, “Nhìn cậu gấp chưa kìa, đây không phải là sợ lãng phí hả, máu của tiểu tử cậu so với nước tiểu đồng tử của ông đây còn hữu hiệu hơn”
Chu Tam nói một câu mà làm tôi suýt chút nữa trực tiếp cười thành tiếng, tôi nhìn hắn, nhịn không được trêu chọc, “Anh vẫn còn là đồng tử hả, vậy yêu cầu của đồng tử thấp đến mức nào chứ”
Chu Tam không thèm để ý đến lời mỉa mai của tôi, chỉ tự hào ngẩng đầu lên, bước đến quan tài
“Nhưng thành thật mà nói, tiểu tử cậu lúc nhỏ có phải đã ăn thứ gì ghê gớm không, cho nên mới lợi hại như vậy. Nói cậu chẳng có kỳ ngộ, thật không ai tin nổi”
Chu Tam vừa quan sát bốn phía dòng nước, vừa cùng tôi trò chuyện
Tôi không để ý đến Chu Tam, ngược lại quan sát dòng nước phía sau mình
Vừa rồi thi thể cùng quan tài chỉ cách tôi mấy chục mét, nhưng sau khi máu tôi rơi xuống chúng liền biến mất. Giống như không hề tồn tại
Tôi nhìn lòng bàn tay, miệng vết thương vẫn như cũ thấm máu ra bên ngoài, hiển nhiên lúc nãy Chu Tam băng bó hiệu quả chẳng đâu vào đâu
Kỳ thật vấn đề Chu Tam hỏi tôi, tôi làm sao không muốn biết, nhưng bây giờ cha cùng ông nội đều đã bỏ tôi đi rồi. Ai có thể thực sự nói cho tôi nghe chân tướng hay nguyên nhân đây?
“Chuyện này tôi cũng muốn biết”
Tôi không biết Chu Tam có nghe được câu trả lời của tôi hay không. Chỉ là câu nói này, tôi chỉ muốn nói một lần, sự thật cũng đúng là như thế
“Tiểu tử, tôi cảm thấy. Chúng ta có thể chuẩn bị lên bờ rồi”
Chu Tam cầm la bàn trong tay, đôi mắt lại nhìn chằm chằm vào một con đường nhỏ dính đầy tro bụi cách đó mười mấy mét
Xung quanh con đường đều có những pho tượng không rõ bộ dáng, ngoài ra còn có một vài tấm vải trông như khăn lụa, tất cả đều rủ xuống từ trên đỉnh đầu
Trừ bỏ những pho tượng không biết tên, ánh mắt tôi còn dừng lại trên hơn chục bộ quan tài
Những cái quan tài đó thoạt nhìn đã bị ăn mòn nghiêm trọng, có cái thậm chí chẳng thể coi là một cỗ quan tài hoàn chỉnh, thi cốt nằm rải rác khắp nơi.
Ngoài ra thì không có gì trên bờ nữa
“Tôi cảm thấy chúng ta phải nhanh chóng lên bờ”
Chu Tam lẩm bẩm một tiếng, rồi lại nói, “Tiểu tử, không phải tôi miệng quạ, nhưng tôi cho rằng chúng ta vẫn là nên lên bờ trước, nếu lên chậm chỉ sợ là đụng phải tai ương”
Ban đầu tôi còn không có nghĩ gì, thẳng đến khi một câu của tên này rơi xuống, tôi quay đầu nhìn chỗ khác liền phát hiện trước mặt chúng tôi lúc này là một cái thác nước
“Cmn, khi anh nhắc nhở có thể nhiều thêm mấy chữ được không. Nói nhanh đi!”
Không kịp cùng Chu Tam đánh rắm nói chuyện phiếm. Mắt thấy quan tài như muốn rơi xuống dưới, tốc độ của Chu Tam cực nhanh, cơ hồ thả người một cái nhảy ra khỏi quan tài, đứng thẳng trên con đường gạch xanh
Con đường gạch xanh này so với trước đó gần như chính là trên trời dưới đất, Chu Tam nhảy lên, gạch xanh không chỉ lắc lư mấy lần, thậm chí còn có cảm giác cả con đường bắt đầu rung chuyển
“Chuyện gì vậy?”
Hiển nhiên Chu Tam cũng phát hiện ra hiện tượng cổ quái này, chẳng qua hiện tại tôi căn bản không có nhiều thời gian để suy nghĩ hay tính toán cái khác, Nếu do dự không nhảy, tôi thực sự sẽ theo dòng nước rơi xuống dưới
Tôi cũng thả người nhảy, khoảnh khắc nhảy ra khỏi quan tài, cái quan tài liền trực tiếp lọt vào thác nước
Đáp xuống đất rồi tôi mới phát hiện, thứ gọi là thác nước bất quá chỉ là một cái hố sâu vô cùng lớn mà thôi
Bây giờ tôi và Chu Tam đang đứng trên phiến đá xanh. Sau khi đi được vài bước, Chu Tam chỉ vào một sợi xích lớn ở một bên, không ngừng kinh ngạc nói, “Đệch mợ, lúc trước đã cảm thấy cái đồ chơi này sẽ động, hiện tại quả nhiên là vậy, mấy thứ này, cư nhiên đều được cố định bằng xích lớn, cái bút tích này cũng quá lớn rồi!”
Chu Tam nhìn xung quanh bằng vẻ mặt không tưởng tượng nổi
Không sai, bên tay phải chúng tôi là một chuỗi xích rất lớn khảm sâu vào vách đá trước mặt, dường như đúng là cố định lại
Nhưng tôi biết chuyện này cơ hồ không có khả năng, dù chuỗi xích rất lớn, phiếc đá xanh dưới chân tôi lại càng lớn đến không thể tưởng tượng nổi –nếu quả thật là thế, cái thứ này cũng quá kinh khủng rồi!
“Không đúng, nơi này làm sao lại có loại cầu này?”
Tiếng kêu sợ hãi của Chu Tam thu hút sự chú ý của tôi
Tôi ngẩng đầu nhìn lên, vừa lúc nhìn thấy một cái đáy vòm giống như cây cầu cong xuất hiện trước mặt tôi
Lúc này Chu Tam đã chạy nước kiệu đi lên. Đứng trên đầu cầu, nhìn mặt hắn có vẻ kinh hỉ. Cũng có chút ngạc nhiên, nhưng không tin nổi càng nhiều hơn
Cho dù là ai đều sẽ cảm thấy không thể tưởng tượng được!
Loại cầu này, vốn tồn tại để độ người, một số độ người, một số lại độ ma, giống như cầu Nại Hà dưới âm ti, chuyên độ quỷ hồn
Cho nên khi nhìn thấy một cây cầu ở đây, sao lại chẳng thấy kỳ quái cho được?
Sự xuất hiện của cây cầu tựa hồ xóa tan mấy phỏng đoán cổ quái của tôi đối với chỗ này
Cũng không phải cảm thấy những ý tưởng đó vô nghĩa, nhưng những thứ đang bày ra trước mắt đã vượt xa khỏi dự liệu của tôi
Trong mắt tôi, điều này căn bản là không thể
Chu Tam cũng vậy, hắn bây giờ không dám tin nhìn dưới chân, đặc biệt là mạch nước ngầm chảy dưới cầu
Bên trong mạch nước ngầm kia thỉnh thoảng xuất hiện một cái hố, độ sâu chỉ sợ cùng với tế đàn lúc trước chúng tôi đến không sai biệt lắm. Mấy hố sâu ở nơi này cơ hồ đều giống nhau, bên trong hoặc nhiều hoặc ít có một vài đồ vật không thể thanh trừ rơi vào
Cũng giống như quan tài ở giữa chúng tôi, chứa một con cá chết
Thế những kỳ quái chính là, bên dưới hố sâu có gì đó giống như tấm lưới lọc, dòng nước không bị giữ lại từ nơi đó đi ra, còn tạp vật khác thì lại không được
Chẳng biết huyệt mộ này do ai thiết kế, thật sự là sắc sảo điêu luyện, phải biết rằng hiện tại tôi cùng Chu Tam còn chưa có tìm được huyệt mộ chân chính đâu
Thành thật mà nói tôi là đứa rất sợ đau, nhưng từ khi biết máu mình có diệu dụng khác, bị thương dường như đã trở thành chuyện thường ngày ở huyện.
Máu dọc theo lưỡi dao nhỏ xuống nước từng giọt một
Không biết có phải ảo giác của tôi hay không, khoảnh khắc máu hòa vào nước tôi lại nghe được một tiếng gào nhẹ
Sau một hồi, cỗ quan tài khôi phục khả năng di chuyển, thi thể ngăn trước mặt chúng tôi vốn là một bộ xương khô, lần này trực tiếp tan ra thành từng mảnh, chìm xuống đáy nước
Ngoài ra quan tài đen nhánh chặn đường cũng chìm nghỉm theo, lập tức biến mất không thấy đâu nữa
Thu tay lại, tôi đặt dao găm xuống mép quan tài, Chu Tam mau lẹ lấy băng gạc ra băng bó cho tôi
“Đệch mợ, nhiều máu như vậy, không thể lãng phí được”
Nói rồi, tên này cư nhiên moi ra một cây bút, muốn đâm vào lòng bàn tay tôi
“Anh có còn là người không thế, nhanh băng cho xong đi”
Tôi trừng Chu Tam một cái, đối phương cười ha ha nói, “Nhìn cậu gấp chưa kìa, đây không phải là sợ lãng phí hả, máu của tiểu tử cậu so với nước tiểu đồng tử của ông đây còn hữu hiệu hơn”
Chu Tam nói một câu mà làm tôi suýt chút nữa trực tiếp cười thành tiếng, tôi nhìn hắn, nhịn không được trêu chọc, “Anh vẫn còn là đồng tử hả, vậy yêu cầu của đồng tử thấp đến mức nào chứ”
Chu Tam không thèm để ý đến lời mỉa mai của tôi, chỉ tự hào ngẩng đầu lên, bước đến quan tài
“Nhưng thành thật mà nói, tiểu tử cậu lúc nhỏ có phải đã ăn thứ gì ghê gớm không, cho nên mới lợi hại như vậy. Nói cậu chẳng có kỳ ngộ, thật không ai tin nổi”
Chu Tam vừa quan sát bốn phía dòng nước, vừa cùng tôi trò chuyện
Tôi không để ý đến Chu Tam, ngược lại quan sát dòng nước phía sau mình
Vừa rồi thi thể cùng quan tài chỉ cách tôi mấy chục mét, nhưng sau khi máu tôi rơi xuống chúng liền biến mất. Giống như không hề tồn tại
Tôi nhìn lòng bàn tay, miệng vết thương vẫn như cũ thấm máu ra bên ngoài, hiển nhiên lúc nãy Chu Tam băng bó hiệu quả chẳng đâu vào đâu
Kỳ thật vấn đề Chu Tam hỏi tôi, tôi làm sao không muốn biết, nhưng bây giờ cha cùng ông nội đều đã bỏ tôi đi rồi. Ai có thể thực sự nói cho tôi nghe chân tướng hay nguyên nhân đây?
“Chuyện này tôi cũng muốn biết”
Tôi không biết Chu Tam có nghe được câu trả lời của tôi hay không. Chỉ là câu nói này, tôi chỉ muốn nói một lần, sự thật cũng đúng là như thế
“Tiểu tử, tôi cảm thấy. Chúng ta có thể chuẩn bị lên bờ rồi”
Chu Tam cầm la bàn trong tay, đôi mắt lại nhìn chằm chằm vào một con đường nhỏ dính đầy tro bụi cách đó mười mấy mét
Xung quanh con đường đều có những pho tượng không rõ bộ dáng, ngoài ra còn có một vài tấm vải trông như khăn lụa, tất cả đều rủ xuống từ trên đỉnh đầu
Trừ bỏ những pho tượng không biết tên, ánh mắt tôi còn dừng lại trên hơn chục bộ quan tài
Những cái quan tài đó thoạt nhìn đã bị ăn mòn nghiêm trọng, có cái thậm chí chẳng thể coi là một cỗ quan tài hoàn chỉnh, thi cốt nằm rải rác khắp nơi.
Ngoài ra thì không có gì trên bờ nữa
“Tôi cảm thấy chúng ta phải nhanh chóng lên bờ”
Chu Tam lẩm bẩm một tiếng, rồi lại nói, “Tiểu tử, không phải tôi miệng quạ, nhưng tôi cho rằng chúng ta vẫn là nên lên bờ trước, nếu lên chậm chỉ sợ là đụng phải tai ương”
Ban đầu tôi còn không có nghĩ gì, thẳng đến khi một câu của tên này rơi xuống, tôi quay đầu nhìn chỗ khác liền phát hiện trước mặt chúng tôi lúc này là một cái thác nước
“Cmn, khi anh nhắc nhở có thể nhiều thêm mấy chữ được không. Nói nhanh đi!”
Không kịp cùng Chu Tam đánh rắm nói chuyện phiếm. Mắt thấy quan tài như muốn rơi xuống dưới, tốc độ của Chu Tam cực nhanh, cơ hồ thả người một cái nhảy ra khỏi quan tài, đứng thẳng trên con đường gạch xanh
Con đường gạch xanh này so với trước đó gần như chính là trên trời dưới đất, Chu Tam nhảy lên, gạch xanh không chỉ lắc lư mấy lần, thậm chí còn có cảm giác cả con đường bắt đầu rung chuyển
“Chuyện gì vậy?”
Hiển nhiên Chu Tam cũng phát hiện ra hiện tượng cổ quái này, chẳng qua hiện tại tôi căn bản không có nhiều thời gian để suy nghĩ hay tính toán cái khác, Nếu do dự không nhảy, tôi thực sự sẽ theo dòng nước rơi xuống dưới
Tôi cũng thả người nhảy, khoảnh khắc nhảy ra khỏi quan tài, cái quan tài liền trực tiếp lọt vào thác nước
Đáp xuống đất rồi tôi mới phát hiện, thứ gọi là thác nước bất quá chỉ là một cái hố sâu vô cùng lớn mà thôi
Bây giờ tôi và Chu Tam đang đứng trên phiến đá xanh. Sau khi đi được vài bước, Chu Tam chỉ vào một sợi xích lớn ở một bên, không ngừng kinh ngạc nói, “Đệch mợ, lúc trước đã cảm thấy cái đồ chơi này sẽ động, hiện tại quả nhiên là vậy, mấy thứ này, cư nhiên đều được cố định bằng xích lớn, cái bút tích này cũng quá lớn rồi!”
Chu Tam nhìn xung quanh bằng vẻ mặt không tưởng tượng nổi
Không sai, bên tay phải chúng tôi là một chuỗi xích rất lớn khảm sâu vào vách đá trước mặt, dường như đúng là cố định lại
Nhưng tôi biết chuyện này cơ hồ không có khả năng, dù chuỗi xích rất lớn, phiếc đá xanh dưới chân tôi lại càng lớn đến không thể tưởng tượng nổi –nếu quả thật là thế, cái thứ này cũng quá kinh khủng rồi!
“Không đúng, nơi này làm sao lại có loại cầu này?”
Tiếng kêu sợ hãi của Chu Tam thu hút sự chú ý của tôi
Tôi ngẩng đầu nhìn lên, vừa lúc nhìn thấy một cái đáy vòm giống như cây cầu cong xuất hiện trước mặt tôi
Lúc này Chu Tam đã chạy nước kiệu đi lên. Đứng trên đầu cầu, nhìn mặt hắn có vẻ kinh hỉ. Cũng có chút ngạc nhiên, nhưng không tin nổi càng nhiều hơn
Cho dù là ai đều sẽ cảm thấy không thể tưởng tượng được!
Loại cầu này, vốn tồn tại để độ người, một số độ người, một số lại độ ma, giống như cầu Nại Hà dưới âm ti, chuyên độ quỷ hồn
Cho nên khi nhìn thấy một cây cầu ở đây, sao lại chẳng thấy kỳ quái cho được?
Sự xuất hiện của cây cầu tựa hồ xóa tan mấy phỏng đoán cổ quái của tôi đối với chỗ này
Cũng không phải cảm thấy những ý tưởng đó vô nghĩa, nhưng những thứ đang bày ra trước mắt đã vượt xa khỏi dự liệu của tôi
Trong mắt tôi, điều này căn bản là không thể
Chu Tam cũng vậy, hắn bây giờ không dám tin nhìn dưới chân, đặc biệt là mạch nước ngầm chảy dưới cầu
Bên trong mạch nước ngầm kia thỉnh thoảng xuất hiện một cái hố, độ sâu chỉ sợ cùng với tế đàn lúc trước chúng tôi đến không sai biệt lắm. Mấy hố sâu ở nơi này cơ hồ đều giống nhau, bên trong hoặc nhiều hoặc ít có một vài đồ vật không thể thanh trừ rơi vào
Cũng giống như quan tài ở giữa chúng tôi, chứa một con cá chết
Thế những kỳ quái chính là, bên dưới hố sâu có gì đó giống như tấm lưới lọc, dòng nước không bị giữ lại từ nơi đó đi ra, còn tạp vật khác thì lại không được
Chẳng biết huyệt mộ này do ai thiết kế, thật sự là sắc sảo điêu luyện, phải biết rằng hiện tại tôi cùng Chu Tam còn chưa có tìm được huyệt mộ chân chính đâu