Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Người Trong Mắt Tinh Quang Lộng Lẫy

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Người Trong Mắt Tinh Quang Lộng Lẫy
  3. Chương 18: Trăn sợ hãi

Chương 18: Trăn sợ hãi

Editor: Huyentrangpcy

Lạc Trăn sợ hãi làm một động tác không được đúng cho lắm: Giơ thuốc mỡ trong tay lên, cười hì hì: "Em bôi thuốc rồi!"

Vân Phỉ Thời bước một bước tới: "Làm sao em lại bị như vậy?"

"Ừm... Không cẩn thận..." Đối diện với ánh mắt nghiêm nghị của anh, Lạc Trăn lại sợ hơn trước một bậc: "Dùng sức quá mức..."

Vân Phỉ Thời ngồi xổm xuống, xem xét vết bầm tím trên đầu gối của cô. Cũng may, chưa tính là nghiêm trọng, chỉ có điều màu sắc đậm hơn một chút, hai ngày sau sẽ ổn. Vân Phỉ Thời cũng không hỏi nhiều sau khi biết chuyện chẳng có gì nghiêm trọng, không ngờ lại không phóng dao nhỏ tới phía Lạc Trăn, chỉ vỗ vỗ nhẹ lên mặt cô, ấm ức nói: "Buổi tối muốn ăn gì?"

"Sao cũng được." Lạc Trăn một bên nói, một bên kéo tay Vân Phỉ Thời xuống lầu: "Nhưng ngày mốt em phải đi tham gia một hoạt động tuyên truyền của đoàn làm phim ((Kiếm Quyết)) nên cần ăn ít lại, nếu không sẽ bị béo... Đau!"

Vân Phỉ Thời nghe thấy tiếng thì liền quay đầu lại: "Làm sao vậy?"

Ngay khi vừa bước xuống bậc thang đầu tiên, Lạc Trăn đã bị bầm tím một vết trên đầu gối, hơi đau. Thấy thế, Vân Phỉ Thời khẽ cau mày, một tay đem người bế lên, trực tiếp đi xuống lầu.

Lạc Trăn dựa vào vai anh, quang minh chính đại thưởng thức góc nghiêng cực đẹp, bỗng nhiên sinh ra một loại cảm giác "vết thương này cũng đáng giá". Cơ mà nếu Vân Phỉ Thời biết được nội tâm cô lúc này đang nghĩ gì... Ha hả đát[1].

[1] Nguyên văn là 呵呵哒, một tiểu từ thể thức chỉ sự bất lực, chế giễu...

Buổi tối trước khi đi ngủ, Vân Phỉ Thời lại bôi thuốc cho Lạc Trăn một lần. Nhìn người đàn ông tuấn tú xuất sắc này cẩn thận quan sát vết bầm tím trên đầu gối của cô, không biết vì sao, tình cảm lại bộc phát ra.

Rõ ràng anh ấy là một người đàn ông ưu tú như vậy, rõ ràng nhất cử nhất động của anh đều có thể tạo nên một hồi tinh phong huyết vũ trên thương giới, rõ ràng anh ấy là một tòa băng không thể tan chảy, nhưng kể từ khi gặp nhau lần đầu tiên, anh ấy dường như chưa bao giờ làm ra tư thái cao thượng hoặc lạnh nhạt trước mặt cô, thậm chí cả phương thức liên lạc, cũng là anh ấy chủ động muốn.

Anh biết rõ sở thích của cô, chỉ cần không bận rộn thì sẽ chuẩn bị đủ ba bữa cơm đầy đủ dinh dưỡng vì cô, để cô sống tốt từng giây từng phút. Cô thường đi lang thang ở nhiều thành phố khác nhau, anh không hề có chút bất mãn nào, ngược lại còn sử dụng những đặc quyền của mình để để khiến mỗi thời khắc của cô đều tốt đẹp, những ngày bận rộn anh cũng không quên chăm sóc cho cô.

Người đàn ông tốt như vậy...

Lạc Trăn kiếp trước nhất định là đã cứu vớt dải Ngân Hà mới có thể gặp được Vân Phỉ Thời ở kiếp này!



Vân Phỉ Thời cẩn thận kiểm tra vết thương xong thì ngẩng đầu, vừa lúc nhìn thấy đôi mắt sáng long lanh của Lạc Trăn, giống như bầu trời sao đầy rực rỡ vậy.

Anh cầm lòng không được mà hôn lên.

"Hoạt động tuyên truyền được tổ chức ở đâu? Mấy ngày?"

"Ở trong rạp chiếu phim của thành phố này, sẽ không mất quá nhiều thời gian!"

"Còn lịch trình lần sau thì sao?"

Lạc Trăn đếm trên đầu ngón tay: "Có cuộc phỏng vấn trên trang bìa một tạp chí, còn có một talk show, hẳn là không còn nữa. Hề Hề nói công ty ở phía sau chống lưng, cơ hội để em có thể tham diễn một bộ điện ảnh mới của đạo diễn Trương Quân là rất lớn, muốn để em tranh thủ chuẩn bị trước khi vào đoàn làm phim."

Nhớ đến tình cảnh ban ngày, cô có chút tự đắc: "Em cảm thấy hôm nay em biểu diễn cũng không tệ cho lắm, cuối cùng cũng không phải dựa vào mặt mũi để kiếm cơm nữa rồi!"

Vân Phỉ Thời cẩn thận quan sát mặt nàng, nghiêm túc hỏi một câu: "Em có chắc là họ không nhìn thấy mặt em không?"

Lạc Trăn: "...."

Cô chưa từ bỏ ý định phản bác: "Phần biểu diễn của em cũng rất đã mắt..." Đi.

Cái nhìn bỡn cợt của Vân Phỉ Thời khiến cô trở nên yếu ớt, nam thần đôi lúc thật sự rất thích đả kích cô! Quyết đoán nói sang chuyện khác, thay vào đó là một bộ dáng kích động: "Em nói với anh, hôm nay em đã nhìn thấy Phó Thừa Y! Phó Thừa Y đấy! Siêu cấp ảnh đế! Anh ấy thật sự rất đẹp trai rất đẹp trai luôn!"

Nhìn thấy vẻ mặt hoa si của Lạc Trăn, Vân Phỉ Thời đột nhiên cảm thấy không ổn. Ba chữ "Phó Thừa Y" này vừa ra khỏi miệng, sắc mặt của anh càng không tốt hơn, nhưng Lạc Trăn vẫn đang đắm chìm trong sự ngưỡng mộ với vị siêu sao ảnh đế, căn bản không chú ý tới cô ấy đã châm lửa cho thùng thuốc nổ nào đó.

Loại biểu cảm chuyên chú hoa si với mình bây giờ lại xuất hiện vì một người đàn ông khác, Vân Phỉ Thời cảm thấy... Thật khó chịu!

"Phó Thừa Y? Anh ta về nước rồi?"

"Đúng vậy!" Lạc Trăn đáp, sau đó suy nghĩ một chút thì cảm thấy không đúng: "Về nước? Anh ấy đã từng đi ra nước ngoài sao?"

Sự xuất hiện của Phó ảnh đế xác thực đã giảm đi rất nhiều trong mấy năm gần đây, Lạc Trăn không phải là fan cứng của anh ấy nên cũng chẳng quá để tâm đến nó, chỉ là không ngờ rằng ảnh để lại được mời từ nước ngoài trở về, thế nhưng...

Cô nhìn nam thần nhà mình: "Anh làm sao mà biết được vậy?"

Vân Phỉ Thời không muốn để chủ đề của hai người xoay quanh một người đàn ông không liên quan, vì thế cười nhạt rồi nói: "Em không bận thì chúng ta vận động một chút đi?"

Lạc Trăn vội vàng kéo chăn bông lên người, che kín mít, nhắm mắt nói: "Em ngủ rồi!"

Người đàn ông phía sau di chuyển một lúc, nụ cười trên mặt vẫn không hề suy giảm, sự cưng chiều dưới đáy mắt không thể nào tan biến.

*****

Trưa ngày hôm sau, khi Lạc Trăn trang điểm xong thì ngồi xe bảo mẫu đi đến rạp chiếu phim Hải Thiên lớn nhất trung tâm thành phố. Buổi gặp mặt tuyên truyền sẽ được tổ chức vào buổi chiều, hai diễn viên chính còn chưa tới, đạo diễn ở nơi khác quay phim nên không đến, nhà sản xuất là người chịu trách nhiệm chính.

Nửa giờ trước khi hoạt động diễn ra, Trần Lập - người sắm vai nữ chính trong ((Kiếm Quyết)) bước vào phòng chờ, được bao quanh bởi trợ lý và vệ sĩ. Lạc Trăn và những người khác đều đứng dậy sôi nổi chào hỏi, Trần Lập đáp lại một cách lịch sự, sau đó tháo kính râm ra, đi đến bên cạnh Lạc Trăn và ngồi xuống.



"Hạ tổng của các cô cũng tốt thật đấy. Chúng tôi ở đây chạy tới chạy lui hơn mấy chục thành phố, cô lại được nghỉ phép! Quá không nghĩa khí rồi!" Trần Lập là người ngay thẳng, nói chuyện luôn rất thẳng thắn, Lạc Trăn ở đoàn làm phim với cô ấy cũng không tồi.

"Đúng vậy, thế nên cô có muốn cân nhắc tới việc nhảy sang công ty của chúng tôi không?"

"Cút đi! [2]..." Trần Lập nhìn cô một cái, uống một ngụm nước do trợ lý rót cho, nhìn vẻ mặt của Lạc Trăn rồi mới hỏi: "Chuyện trước đây trên Weibo cũng không ảnh hưởng đến cô đúng không?"

[2] Nguyên văn là 去你的, gần giống với "Cút đi", có ý trách móc, nhưng cũng có thể dùng để đùa hoặc làm nũng.

Lạc Trăn cười cười: "Không sao cả. Thanh giả tự thanh, đâu thể để bọn họ tùy tiện hắt nước bẩn được?"

"Cũng phải." Trần Lập gật đầu rút kinh nghiệm: "Nước miếng của cư dân mạng thật sự rất đáng sợ. Tôi xem cô đăng Weibo nói đã có bạn trai, để duy trì một phần tình cảm thuần tịnh trong cái vòng này là điều không hề dễ dàng, hai người các cô nên quý trọng đi!" Mối quan hệ chưa đến mức đó, Trần Lập cũng không hỏi đến chuyện riêng tư của người khác, tuy rằng nội tâm rất tò mò, đến tột cùng là ai bắt được vị đại mỹ nữ này.

"Vâng, cảm ơn chị Trần Lập!" Lạc Trăn cảm tạ từ tận đáy lòng.

Hai người lại hàn huyên về đề tài điện ảnh, cuối cùng Trần Lập bỗng nhiên nói: "Cô có quen Thẩm Nam Nam không?"

Lạc Trăn lắc đầu: "Cũng chẳng có gì. Trước đây hợp tác quay ((Chức Trường Kế)) nên tiếp xúc tương đối nhiều, nhưng bây giờ không còn liên hệ nữa." Biết hiềm khích giữa hai người này, Lạc Trăn cũng không dám nói gì, cơ mà cô và Thẩm Nam Nam quả thật cũng chỉ là giao tình quân tử thôi.

Trần Lập đang nhíu mày hơi buông lỏng: "Cũng không phải là tôi nhiều lời sau lưng, nhưng Lạc Trăn à, dù sao cô cũng chỉ mới vào nghề mấy năm thôi. Vũng nước đục trong cái vòng này quá sâu, tin tôi đi, thật sự không thể có mối thâm giao với Thẩm Nam Nam này!"

Đúng vậy, đúng vậy, tôi cũng nghĩ như thế!

Nội tâm Lạc Trăn rất tán đồng, ngoài mặt thì cực bình tĩnh: "Ừm, tôi hiểu rồi."

Ba giờ chiều, quán cà phê của hội sở Trí Duyệt.

Lạc Trăn bí mật bước vào gian ghế từ gara ngầm. Vưu Sam đã ngồi ngay ngắn trong đó, khoan thai thưởng thức một tách cà phê.

"Người có bạn trai đúng là khác với sự cô đơn của chúng ta. Hẹn uống trà buổi chiều còn phụ thuộc vào lịch trình riêng nữa, em nói có đúng không?" Ngay khi cánh cửa được đẩy ra, Vưu Sam liền trêu chọc.

Lạc Trăn hừ lạnh một tiếng rồi ngồi xuống: "Đúng vậy, đám cẩu độc thân các chị làm sao hiểu được những người đã có đối tượng như chúng em chứ! Chúng em rất bận luôn đó!"

Vưu Sam: "..." Cảm giác giống như vừa kê cục đá trúng chân mình, vẻ mặt không hiểu chuyện này là thế nào?

Lạc Trăn gọi một tách hồng trà, sau khi người phục vụ rời đi, cô mới đưa chiếc túi trong tay cho Vưu Sam: "Quà đây."

Vưu Sam vừa nhận lấy vừa khịt mũi: "May là em còn có lương tâm, yêu đương cũng không quên quan tâm đến chị em còn độc thân!" Vưu Sam liếc mắt một cái, trong túi có vài cái hộp, không bận tâm mà để nó sang một bên: "Thế nào, kỳ nghỉ đi đâu chơi?"

Lạc Trăn nhướng mày: "Không nói cho chị!"

Vưu Sam nổi giận: "Lạc Trăn tại sao em lại đáng hận như vậy chứ! Yêu đương thì ghê gớm lắm sao? Bạn trai lớn lên đẹp trai thì ghê gớm lắm sao?"

Lúc trước quay((Chức Trường Kế)) nên đã thúc đẩy tình bạn giữa hai người phụ nữ này. Ở chung một thời gian, tam quan tương hợp, cả hai gần như trở thành những người bạn tốt không giấu nhau điều gì. Nhìn Vưu Sam có vẻ khó gần, ánh mắt cao, nếu như quen nhau rồi sẽ cảm thấy cô ấy là một người phụ nữ nhỏ nhắn dễ thương.



Về diện mạo của bạn trai Lạc Trăn, kỳ thật tại thời điểm cô đăng Weibo công khai tình cảm đã có người bắt đầu tìm hiểu. Chỉ là Lạc Trăn giấu quá kỹ, đến một bức ảnh khả nghi cũng không có, căn bản chẳng tra ra cái gì. Cuối cùng đoàn đội quan hệ công chúng chuyển hướng đề tài, chuyện này cũng chưa được giải quyết.

Làm khuê mật của đại mỹ nữ số một giới giải trí, Vưu Sam, dưới sự dẫn dắt của cư dân mạng cũng bắt đầu tò mò về bạn trai của Lạc Trăn. Có người nói chuyện phiếm với cô ấy ở trên mạng, lúc ấy Lạc Trăn đang đi nghỉ ở nước ngoài, phỏng chừng là bị tình yêu làm cho đầu óc đều chỉ còn đường mật, nên đã không cự tuyệt, trực tiếp gửi ảnh đi.

Bối cảnh là một thành phố thịnh vượng ở Châu Âu, những kiến trúc hoa lệ tinh xảo thời cổ đại lộ ra từng góc đầy mỹ lệ. Trên cây cầu có hình vòm màu trắng, thân ảnh ngạo nghễ đĩnh đạc đứng sừng sững, áo sơ mi sáng màu được phủ bên ngoài một chiếc áo len xám, thắt một nút ở ngực, tùy ý mà lười biếng.

Đúng vào thời điểm hoàng hôn đẹp nhất, người đàn ông vừa vặn quay đầu nhìn lại, lộ ra hơn phân nửa khuôn mặt tinh xảo tuấn tú. Ánh sáng ở bên mặt chiếu tới một nửa khuôn mặt, dường như được phủ lên người đàn ông một tầng ánh sáng. Cũng chính vì ánh sáng này, chỉ có thể thấy rõ đến một phần ba khuôn mặt.

Nhưng chính một phần ba khuôn mặt này đã khiến Vưu Sam kinh ngạc, cảm thán không thôi, gửi liên tiếp mười mấy dấu chấm than qua.

Vưu Sam: Lạc Trăn à, người đàn ông của em quá đẹp trai, thật sự quá đẹp trai, có thể chuyển nhượng không!!! Ngoan ngoãn.jpg

Lạc Trăn: Từ chối. Chúng ta không hẹn gặp nhau.jpg

Được lắm, em đẹp em quyết định.

Lạc Trăn cực kỳ kiêu ngạo và tự hào: "Đúng vậy, thật ghê gớm nha! Chị có bản lĩnh thì nói chuyện yêu đương đi!"

Thời điểm không thân thiết lắm còn cảm thấy Lạc Trăn này là một nha đầu ngoan ngoãn hiểu chuyện, một khi thân rồi thì quả thật đúng là giết người không đền mạng! Bạn trai cô đến tột cùng là phải có năng lực tâm lý vững vàng bao nhiêu chứ!

Điểm này Vưu Sam lại sai rồi, Lạc Trăn ở trước mặt nam thần nhà mình hoàn toàn chính là một cô nàng ngốc bạch ngọt, một ánh mắt cũng có thể kích thích nội tâm hoa si của cô, nhưng mà hai người đều tận hưởng là được.

- -------------------

Editor:

Nếu thấy chỗ nào sai chính tả hay câu từ không hợp lý thì hãy để lại bình luận cho mình nhé.

Vui lòng không reup truyện dưới mọi hình thức.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6075 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5519 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5220 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
4997 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4833 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4800 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter