Chương 83: Người này là ai
Đến cuối tuần thì Lưu Vỹ và Dương Lan đi qua nhà của Vũ Hạo,bên cạnh đó còn còn có Vũ Khanh và Trần Tĩnh đi cùng nữa..
Mặc dù Vũ Khanh không muốn đi nhưng mà cũng phải đi,khi mà cả nhà 4 người vừa bước vào trong sân thì đám người làm liền cúi đầu xuống chào hỏi..
Lúc này Dương Lan nhìn thấy bóng người quen thuộc,là Đàm Kiệt mà.
Tại …tại sao chứ,ông ấy đã chết rồi,chắc có lẽ chỉ là người giống người mà thôi.
“” Bà sao vậy,."
" Không có gì "
Nhưng mà bà lại cảm thấy đó chính là ông ta, nhưng mà vào tháng trước đã chết rồi mà.Rốt cuộc thì mọi chuyện là như thế nào đây …
Vào trong nhà ngồi xuống,bà ta uống cạn ly nước rồi mới lấy lại tỉnh táo cho mình.
5 phút sau thì Vũ Hạo và Yến Nguyệt cũng đã đi xuống.
" Ba,dì con mới xuống…"
" Ừm."
" Yến Nguyệt ngồi đi con,ba nghe con có thai cho nên liền qua thăm …"
" Dạ,con cảm ơn. "
’ " À ba có mua tổ yến cho con ăn đấy,con nhớ là ăn bồi bổ nhiều vào …"
" Dạ."
Có lẽ Yến Nguyệt là nhân vật chính ở đây rồi, nhưng mà Vũ Hạo lại nhìn bà ta chằm chằm.
Anh là đang cố ý cho bà ta thấy Đàm Kiệt đấy,thế nào thì bà ta cũng sẽ có tật giật mình cho mà xem..
" Mọi nguồn ở lại ăn cơm cùng vợ chồng con luôn đi…"
" Được "
" Vũ Hạo,con thấy Vũ Khanh đến công ty mình làm việc như thế nào.Mấy tuần vừa qua nó có làm cho con hài lòng hay không …"
" Em ấy làm rất tốt,ai cũng điều công nhận điều đó.Vậy cho nên ba cũng đừng quá lo lắng."
" Được, được.Như vậy thì tốt."
" Vũ Khanh con cố gắng làm việc đi,khi nào rành việc thì ba sẽ cho con quản lý công ty ở nước ngoài…"
" Dạ cảm ơn ba…"
Vũ Khanh anh không nghĩ là Lưu Vũ Hạo lại khen anh nhiều như thế,nói thẳng ra thì anh cũng làm bình thường mà thôi chứ nó không có quá xuất sắc.
Anh cũng đã suy nghĩ kĩ rồi,bây giờ anh đã có vợ có gia đình vậy cho nên không thể ăn chơi suốt như vậy được,anh phải thay đổi bản thân vì mẹ và vì Trần Tĩnh nữa …
Suốt buổi tối Dương Lan không nói chuyện,bà ta cứ cầm ly nước lên uống không yên.Hai mắt thì cứ nhìn ra bên ngoài nhưng mà do khoảng cách xa quá cho nên bà ta cũng không thể thấy được gì cả.
Cái cảm giác bây giờ nó vô cùng hồi hộp và lo lắng …Lỡ như nếu thật sự là Đàm Kiệt thì sao đây??.
Vậy chắc ông ta sẽ không tha cho bà đâu, rồi lỡ như ông ta sẽ nhân cơ hội này mà nói cho Lưu Vỹ biết hết thì sao.
Càng nghĩ thì lại càng rối rắm hơn,bàn tay có chút run rẩy … Ngoại hình rất giống ông ta,vậy có lẽ nào Vũ Hạo mang ông ta về để đối đầu với bà hay không đây.
" Mẹ không sao chứ …"
" Ừm,mẹ không sao. "
" Vậy mẹ ngồi ở đây đi,con lên thư phòng nói chuyện với ba và Vũ Hạo…"
" Ừ vậy con đi đi. "
Yến Nguyệt thì đi vào trong bếp phụ mọi người chuẩn bị bữa tối,còn Trần Tĩnh thì đi nghe điện thoại rồi.Bà ta nhân lúc này liền đi ra ngoài tìm người đàn ông lúc nãy …
Nhà rộng như thế, việc tìm 1 người thì nó vô cùng khó khăn.Đi hơn 5 phút thì mới tìm được người.
" Này ông kia ông tên là gì vậy. "
" Bà gọi tôi à."
" Ừ."_ giọng nói của bà ta có chút bực bội.
" Tôi là ai quan trọng đến thế sao."
" Tại ông rất giống 1 người quen của tôi mà thôi…"
" À thì ra là vậy,vậy bà và người đó có quan hệ là gì."
" Ông trả lời câu hỏi của tôi đi, đừng có hỏi lại tôi.Bởi vì tôi là chủ ở đây …"
" Được thôi, tôi chính là Đàm Kiệt, người mà bị bà ám sát mấy tuần trước đấy..Bất ngờ không nào, tôi không ngờ bà lại ra tay ác độc như vậy đấy …"
" Dương Lan bà ác quá đi,ngay cả tôi mà bà cũng dám giết. Nhưng mà cũng may là số của tôi chưa có tận, tôi đã được Lưu Vũ Hạo cứu sống."
" Ông..ông …là ông sao. "
" Đàm Kiệt có phải ông đã hiểu lầm tôi rồi không? Tôi làm sao mà giết ông được chứ,coi chừng ông đã bị Lưu Vũ Hạo lừa rồi."_ bà ta vừa nói vừa khóc.
" Có bà đang lừa tôi thì có,bà đã hứa là cho tôi gặp Vũ Khanh nhưng cuối cùng thì bà lại thất hứa.."
" Nói cho bà nghe một tin xấu là những chuyện ác độc của bà đã bị tôi nói ra hết rồi."’
" Ông …ông."
" Ông điên rồi sao."
" Đúng vậy, tôi đã điên khi yêu bà ấy, người phụ nữ độc ác và tham lam.Bà dám ngăn cách cha con chúng tôi,đã vậy bà dám giết tôi để bịch đầu mối nữa thì đây có là gì ".
Nói xong Đàm Kiệt liền xoay lưng đi vào trong nhà,có lẽ mọi chuyện nên kết thúc mọi đây. Mười mấy năm qua ông đã chờ đợi lâu lắm rồi,ông không muốn chờ thêm nữa đâu.
Mặc dù Vũ Khanh không muốn đi nhưng mà cũng phải đi,khi mà cả nhà 4 người vừa bước vào trong sân thì đám người làm liền cúi đầu xuống chào hỏi..
Lúc này Dương Lan nhìn thấy bóng người quen thuộc,là Đàm Kiệt mà.
Tại …tại sao chứ,ông ấy đã chết rồi,chắc có lẽ chỉ là người giống người mà thôi.
“” Bà sao vậy,."
" Không có gì "
Nhưng mà bà lại cảm thấy đó chính là ông ta, nhưng mà vào tháng trước đã chết rồi mà.Rốt cuộc thì mọi chuyện là như thế nào đây …
Vào trong nhà ngồi xuống,bà ta uống cạn ly nước rồi mới lấy lại tỉnh táo cho mình.
5 phút sau thì Vũ Hạo và Yến Nguyệt cũng đã đi xuống.
" Ba,dì con mới xuống…"
" Ừm."
" Yến Nguyệt ngồi đi con,ba nghe con có thai cho nên liền qua thăm …"
" Dạ,con cảm ơn. "
’ " À ba có mua tổ yến cho con ăn đấy,con nhớ là ăn bồi bổ nhiều vào …"
" Dạ."
Có lẽ Yến Nguyệt là nhân vật chính ở đây rồi, nhưng mà Vũ Hạo lại nhìn bà ta chằm chằm.
Anh là đang cố ý cho bà ta thấy Đàm Kiệt đấy,thế nào thì bà ta cũng sẽ có tật giật mình cho mà xem..
" Mọi nguồn ở lại ăn cơm cùng vợ chồng con luôn đi…"
" Được "
" Vũ Hạo,con thấy Vũ Khanh đến công ty mình làm việc như thế nào.Mấy tuần vừa qua nó có làm cho con hài lòng hay không …"
" Em ấy làm rất tốt,ai cũng điều công nhận điều đó.Vậy cho nên ba cũng đừng quá lo lắng."
" Được, được.Như vậy thì tốt."
" Vũ Khanh con cố gắng làm việc đi,khi nào rành việc thì ba sẽ cho con quản lý công ty ở nước ngoài…"
" Dạ cảm ơn ba…"
Vũ Khanh anh không nghĩ là Lưu Vũ Hạo lại khen anh nhiều như thế,nói thẳng ra thì anh cũng làm bình thường mà thôi chứ nó không có quá xuất sắc.
Anh cũng đã suy nghĩ kĩ rồi,bây giờ anh đã có vợ có gia đình vậy cho nên không thể ăn chơi suốt như vậy được,anh phải thay đổi bản thân vì mẹ và vì Trần Tĩnh nữa …
Suốt buổi tối Dương Lan không nói chuyện,bà ta cứ cầm ly nước lên uống không yên.Hai mắt thì cứ nhìn ra bên ngoài nhưng mà do khoảng cách xa quá cho nên bà ta cũng không thể thấy được gì cả.
Cái cảm giác bây giờ nó vô cùng hồi hộp và lo lắng …Lỡ như nếu thật sự là Đàm Kiệt thì sao đây??.
Vậy chắc ông ta sẽ không tha cho bà đâu, rồi lỡ như ông ta sẽ nhân cơ hội này mà nói cho Lưu Vỹ biết hết thì sao.
Càng nghĩ thì lại càng rối rắm hơn,bàn tay có chút run rẩy … Ngoại hình rất giống ông ta,vậy có lẽ nào Vũ Hạo mang ông ta về để đối đầu với bà hay không đây.
" Mẹ không sao chứ …"
" Ừm,mẹ không sao. "
" Vậy mẹ ngồi ở đây đi,con lên thư phòng nói chuyện với ba và Vũ Hạo…"
" Ừ vậy con đi đi. "
Yến Nguyệt thì đi vào trong bếp phụ mọi người chuẩn bị bữa tối,còn Trần Tĩnh thì đi nghe điện thoại rồi.Bà ta nhân lúc này liền đi ra ngoài tìm người đàn ông lúc nãy …
Nhà rộng như thế, việc tìm 1 người thì nó vô cùng khó khăn.Đi hơn 5 phút thì mới tìm được người.
" Này ông kia ông tên là gì vậy. "
" Bà gọi tôi à."
" Ừ."_ giọng nói của bà ta có chút bực bội.
" Tôi là ai quan trọng đến thế sao."
" Tại ông rất giống 1 người quen của tôi mà thôi…"
" À thì ra là vậy,vậy bà và người đó có quan hệ là gì."
" Ông trả lời câu hỏi của tôi đi, đừng có hỏi lại tôi.Bởi vì tôi là chủ ở đây …"
" Được thôi, tôi chính là Đàm Kiệt, người mà bị bà ám sát mấy tuần trước đấy..Bất ngờ không nào, tôi không ngờ bà lại ra tay ác độc như vậy đấy …"
" Dương Lan bà ác quá đi,ngay cả tôi mà bà cũng dám giết. Nhưng mà cũng may là số của tôi chưa có tận, tôi đã được Lưu Vũ Hạo cứu sống."
" Ông..ông …là ông sao. "
" Đàm Kiệt có phải ông đã hiểu lầm tôi rồi không? Tôi làm sao mà giết ông được chứ,coi chừng ông đã bị Lưu Vũ Hạo lừa rồi."_ bà ta vừa nói vừa khóc.
" Có bà đang lừa tôi thì có,bà đã hứa là cho tôi gặp Vũ Khanh nhưng cuối cùng thì bà lại thất hứa.."
" Nói cho bà nghe một tin xấu là những chuyện ác độc của bà đã bị tôi nói ra hết rồi."’
" Ông …ông."
" Ông điên rồi sao."
" Đúng vậy, tôi đã điên khi yêu bà ấy, người phụ nữ độc ác và tham lam.Bà dám ngăn cách cha con chúng tôi,đã vậy bà dám giết tôi để bịch đầu mối nữa thì đây có là gì ".
Nói xong Đàm Kiệt liền xoay lưng đi vào trong nhà,có lẽ mọi chuyện nên kết thúc mọi đây. Mười mấy năm qua ông đã chờ đợi lâu lắm rồi,ông không muốn chờ thêm nữa đâu.