Chương 47: Cậu … cấp mấy vậy?
Khương Đồng bình tĩnh đi về phía cổng, càng gần càng nhận ra vài gương mặt quen thuộc. Bách Trì, An Phỉ, Y Nhiên và cả tên thiếu gia La gia ở Bạch Kỳ quán khi cậu nhận nhiệm vụ dọn chiến trường của Mura. Bách Trì có vẻ lo lắng đẩy anh chàng trước mặt ra, đi ra đến trước mặt cậu, nhìn dáng vẻ có chút khó xử, cũng hỏi một câu càng khó xử.
“La Đồng, cậu… cấp mấy vậy?”
Khương Đồng buồn cười nhìn vẻ mặt của Bách Trì, đang muốn đi đến để nói chuyện tiếp với anh thì đã nghe tên thiếu gia La gia đằng sau lên tiếng.
“Này, nếu thể chất của cậu không vượt cấp 5, đừng có mà bước qua cổng. Lặng lẽ đi ngõ sau có lẽ càng phù hợp với cậu hơn đấy. Đừng nói là tôi không nhắc trước, cố mà bước qua, hậu quả cậu gánh không nổi đâu”
“La Đồng, tôi xin lỗi. Tôi sẽ mời ông nội đến. Cậu chờ một lát nhé” – Bách Trì rất trân trọng cậu pháp sư này, không chỉ là một pháp sư giỏi, mà còn vì cậu đã cứu Lucas. Vì vậy, nếu hai tên thiếu gia to gan không có phép tắc này không chịu thu tay, vậy thì để trưởng bối giải quyết.
“Không cần đâu, tôi cấp 5 mà” – Khương Đồng gọi Bách Trì lại rồi nhẹ nhàng đi qua cổng trước mắt tất cả. Tuy hiện tại chỉ cấp 5 sơ kì, nhưng đã có dấu hiệu vượt cấp lên trung kì rồi. Thời gian tu bổ ở hồ thần Vera không phải uổng phí.
Nhìn thấy cậu bước vào một cách bình tĩnh như vậy, còn làm lơ mình mà kéo tay Bách Trì đi vào. La Vi Hiển nổi giận tại chỗ, không nghĩ nhiều đã tạo cột nước tấn công Khương Đồng. Không chờ cậu và Bách Trì phản ứng, hai tinh linh của họ là Lion và Mako đã xuất hiện, tạo hàng rào lửa bảo vệ họ.
Ngưng Diệp Mẫn thấy La Vi Hiển mất khôn cũng nhanh chóng tạo tường đất đánh tan cột nước của hắn. Giận dữ ra mặt.
“Cậu muốn gây họa cũng đừng lôi tôi theo” – Ngưng Diệp Mẫn nói một câu rồi một mình đi vào bữa tiệc.
Sự việc diễn ra quá nhanh khiến mọi người chưa kịp định hình đã kết thúc. Khương Đồng ôm Lion trước ngực, vỗ đầu cậu nhóc khen ngợi. Mako có chút ganh tỵ cũng nhìn Bách Trì rồi hì mũi tức giận. Bách Trì có chút không biết làm sao cũng học Khương Đồng vuốt tóc Mako khen ngợi cô nhóc. Lúc này anh em Liễu gia và An Phỉ mới đi đến chào hỏi và cùng nhau quay lại bữa tiệc. Dọc đường, An Phỉ liền phát hiện bộ lễ phục của Khương Đồng đặc biệt.
“Nè La Đồng, lễ phục cậu đang mặc mua ở trung tâm thương mại Vân Thành đúng không?” – An Phỉ gần như đã chắc chắn mà hỏi.
“Ừm, cũng không hẳn là mua, mà là trao đổi” – Khương Đồng gật đầu trả lời.
“Cậu không phải là đồng ý giúp cô ấy xây nhà đấy chứ?” – Liễu Vân Trạch lên tiếng làm mọi người ngạc nhiên ra mặt.
“Sao anh biết?” – Khương Đồng dừng bước hỏi. Mọi người cũng đứng lại nhìn Vân Trạch.
Liễu Vân Trạch lại không trả lời, rồi đi tiếp vào trong bữa tiệc. Khương Đồng chẳng hiểu ra sao cũng cùng mọi người vào theo. Y Nhiên đi theo sau cũng muốn nói gì đó với Khương Đồng nhưng đành thôi. Cô từng biết có một vị nhà họ vẫn luôn ôm giấc mộng xây nhà cho bản thân, chỉ là kể từ lúc cô chào đời đến bây giờ, nhà vẫn chưa thể xây được.
Khương Đồng đi đến chào hỏi Bách Nhĩ nguyên soái cùng các vị Liễu gia, An gia. An Khiết còn vỗ vai nói hôm nay cậu đặc biệt sáng lóa, hết phần Bách Nhĩ làm Khương Đồng cực kì ngượng. Hyouka xuất hiện phía sau An Khiết đi đến đưa tay với Khương Đồng. Cậu nắm lấy đôi tay lạnh giá trước mặt, mỉm cười chào hỏi Hyouka làm Bách Nhĩ rất ngạc nhiên. Ai cũng biết tinh linh của An gia đặc lạnh lùng như thể chất của cô ấy, không thích tiếp xúc với pháp sư nào cả. Cậu pháp sư này quả thật đặc biệt.
Vừa chào hỏi Hyouka xong thì Lucas đã xuất hiện khoác vai cậu, nhìn tiểu thư giá băng trước mặt hết sức vi dịu. Trong trí nhớ của Lucas, Hyouka gần như chỉ thân thiện với Điện hạ mà thôi.
“Nè nè, sao nay chị lại thân thiết vậy?”
“Không liên quan cậu” – Hyouka không buồn nói chuyện với Lucas nữa mà biến mất.
“Bình thường cô ấy cũng không nhiệt tình với các tinh linh sao?” – Khương Đồng hỏi Lucas
“Không đâu, mặt lạnh hơn tiền đó không nâng cơ mặt được đâu” – Lucas như đùa mà nói. Rồi như nhận ra trang phục hôm nay của cậu đặc biệt, Lucas sờ thêm vài cái rồi hỏi “Trang phục này làm bằng chất liệu gì thế, cứ quen quen?”
“Tôi cũng không rõ lắm” – Khương Đồng lắc đầu trả lời.
“Lucas quên làm tôi buồn lắm đấy” – Một giọng nữ nhẹ nhàng quen thuộc vang lên sau lưng. Khương Đồng biết đây là giọng của nhà thiết kế trang phục hôm đó. Còn Lucas nổi cả da gà mà chạy vọt ra sau lưng Khương Đồng.
“Lại gặp mặt rồi, hẳn là nên giới thiệu một chút. Tôi là Saki” – Cô gái lên tiếng
Khương Đồng nghệch mặt, nhìn cô không có chút nào giống tinh linh cả, càng giống mà cô gái châu Á dịu dàng hơn. Hèn gì Liễu Vân Trạch lại biết thứ mà cô muốn trao đổi. Cậu cũng có nghe nói, Saki đã chọn gia chủ kế tiếp của Liễu gia.
“Saki, chị đừng xuất hiện như vậy, em sợ lắm” – Lucas mếu máo. Thật không hiểu sao một tinh linh hệ hỏa của Lucas lại sợ tinh linh hệ mộc như Saki nữa.
Khương Đồng đã hiểu rồi, Saki muốn xây nhà. Liễu Vân Trạch lắc đầu vì nhà mà Saki muốn xây phải làm từ Ma đằng. Mà thứ này đã tuyệt chủng còn đâu.
“Tôi sẽ phụ xây nhà với cô, Saki” – Khương Đồng cười nói
“Nhà của chị ấy sao mà xây được chớ, đừng có hứa bừa nha” – Lucas không cho là đúng nói với Khương Đồng.
“Cám ơn cậu, tôi sẽ chờ” – Giống với Lucas và Osha, Saki cũng nhận ra được khí tức của Điện hạ trên người Khương Đồng. Hôm nay cậu cũng nói vậy tức là sẽ làm được.
Tất cả mọi người đều làm quen một vòng, Khương Đồng cũng được Bách Nhĩ dẫn giới thiệu một số người của các gia tộc. Là một gia tộc có tiếng trong quân đội, chiến đấu là sứ mệnh của Bách gia. Dạo một vòng Khương Đồng bất ngờ khi thấy Mục Thần cũng ở đây, nhìn cậu ấy đang đứng cùng một người đàn ông trung niên khác có vẻ khá giống cậu ấy, Khương Đồng nghĩ đây hẳn là cha của Mục Thần. Là một quân y của Hỏa Long đoàn, không ngạc nhiên khi cậu ấy cũng đến bữa tiệc này cùng cha. Khương Đồng vui vẻ khoác vai Mục Thần chào hỏi thân thiết. Lúc này, cậu đã được Mục Thần giảng cho bài về văn hóa của Bách gia.
Hằng năm, mỗi một bữa tiệc của Bách gia sẽ luôn không thiếu những buổi giao lưu chiến đấu. Một là để thử sức học hỏi lẫn nhau, hai cũng là dè chừng các thế hệ anh tài bên ngoài. Đơn nhiên không phải lúc nào các gia tộc khác cũng để lộ nhân tài của họ, nhưng thể diện của gia tộc vẫn phải thể hiện một ít. Vì vậy họ cũng sẽ đưa đến một số tinh anh của họ đến để làm quen, giao lưu và tạo thêm các mối quan hệ.
Như hiện tại, tất cả mọi người đều đang ở sân sau Bách gia. Nơi này được thiết kế như một đấu trường nhỏ tương tự ở học viện, hệ thống kết giới an toàn cũng được thiết kế rất chỉn chu và chắc chắn. Bách Nhĩ nguyên soái rất vui vẻ mà giới thiệu buổi giao lưu hôm nay cho tất cả mọi người. Được đề xuất chọn người chiến đấu, được bỏ cuộc trước cũng như không được tổn thương tính mạng của pháp sư và tinh linh.
“La Đồng, cậu… cấp mấy vậy?”
Khương Đồng buồn cười nhìn vẻ mặt của Bách Trì, đang muốn đi đến để nói chuyện tiếp với anh thì đã nghe tên thiếu gia La gia đằng sau lên tiếng.
“Này, nếu thể chất của cậu không vượt cấp 5, đừng có mà bước qua cổng. Lặng lẽ đi ngõ sau có lẽ càng phù hợp với cậu hơn đấy. Đừng nói là tôi không nhắc trước, cố mà bước qua, hậu quả cậu gánh không nổi đâu”
“La Đồng, tôi xin lỗi. Tôi sẽ mời ông nội đến. Cậu chờ một lát nhé” – Bách Trì rất trân trọng cậu pháp sư này, không chỉ là một pháp sư giỏi, mà còn vì cậu đã cứu Lucas. Vì vậy, nếu hai tên thiếu gia to gan không có phép tắc này không chịu thu tay, vậy thì để trưởng bối giải quyết.
“Không cần đâu, tôi cấp 5 mà” – Khương Đồng gọi Bách Trì lại rồi nhẹ nhàng đi qua cổng trước mắt tất cả. Tuy hiện tại chỉ cấp 5 sơ kì, nhưng đã có dấu hiệu vượt cấp lên trung kì rồi. Thời gian tu bổ ở hồ thần Vera không phải uổng phí.
Nhìn thấy cậu bước vào một cách bình tĩnh như vậy, còn làm lơ mình mà kéo tay Bách Trì đi vào. La Vi Hiển nổi giận tại chỗ, không nghĩ nhiều đã tạo cột nước tấn công Khương Đồng. Không chờ cậu và Bách Trì phản ứng, hai tinh linh của họ là Lion và Mako đã xuất hiện, tạo hàng rào lửa bảo vệ họ.
Ngưng Diệp Mẫn thấy La Vi Hiển mất khôn cũng nhanh chóng tạo tường đất đánh tan cột nước của hắn. Giận dữ ra mặt.
“Cậu muốn gây họa cũng đừng lôi tôi theo” – Ngưng Diệp Mẫn nói một câu rồi một mình đi vào bữa tiệc.
Sự việc diễn ra quá nhanh khiến mọi người chưa kịp định hình đã kết thúc. Khương Đồng ôm Lion trước ngực, vỗ đầu cậu nhóc khen ngợi. Mako có chút ganh tỵ cũng nhìn Bách Trì rồi hì mũi tức giận. Bách Trì có chút không biết làm sao cũng học Khương Đồng vuốt tóc Mako khen ngợi cô nhóc. Lúc này anh em Liễu gia và An Phỉ mới đi đến chào hỏi và cùng nhau quay lại bữa tiệc. Dọc đường, An Phỉ liền phát hiện bộ lễ phục của Khương Đồng đặc biệt.
“Nè La Đồng, lễ phục cậu đang mặc mua ở trung tâm thương mại Vân Thành đúng không?” – An Phỉ gần như đã chắc chắn mà hỏi.
“Ừm, cũng không hẳn là mua, mà là trao đổi” – Khương Đồng gật đầu trả lời.
“Cậu không phải là đồng ý giúp cô ấy xây nhà đấy chứ?” – Liễu Vân Trạch lên tiếng làm mọi người ngạc nhiên ra mặt.
“Sao anh biết?” – Khương Đồng dừng bước hỏi. Mọi người cũng đứng lại nhìn Vân Trạch.
Liễu Vân Trạch lại không trả lời, rồi đi tiếp vào trong bữa tiệc. Khương Đồng chẳng hiểu ra sao cũng cùng mọi người vào theo. Y Nhiên đi theo sau cũng muốn nói gì đó với Khương Đồng nhưng đành thôi. Cô từng biết có một vị nhà họ vẫn luôn ôm giấc mộng xây nhà cho bản thân, chỉ là kể từ lúc cô chào đời đến bây giờ, nhà vẫn chưa thể xây được.
Khương Đồng đi đến chào hỏi Bách Nhĩ nguyên soái cùng các vị Liễu gia, An gia. An Khiết còn vỗ vai nói hôm nay cậu đặc biệt sáng lóa, hết phần Bách Nhĩ làm Khương Đồng cực kì ngượng. Hyouka xuất hiện phía sau An Khiết đi đến đưa tay với Khương Đồng. Cậu nắm lấy đôi tay lạnh giá trước mặt, mỉm cười chào hỏi Hyouka làm Bách Nhĩ rất ngạc nhiên. Ai cũng biết tinh linh của An gia đặc lạnh lùng như thể chất của cô ấy, không thích tiếp xúc với pháp sư nào cả. Cậu pháp sư này quả thật đặc biệt.
Vừa chào hỏi Hyouka xong thì Lucas đã xuất hiện khoác vai cậu, nhìn tiểu thư giá băng trước mặt hết sức vi dịu. Trong trí nhớ của Lucas, Hyouka gần như chỉ thân thiện với Điện hạ mà thôi.
“Nè nè, sao nay chị lại thân thiết vậy?”
“Không liên quan cậu” – Hyouka không buồn nói chuyện với Lucas nữa mà biến mất.
“Bình thường cô ấy cũng không nhiệt tình với các tinh linh sao?” – Khương Đồng hỏi Lucas
“Không đâu, mặt lạnh hơn tiền đó không nâng cơ mặt được đâu” – Lucas như đùa mà nói. Rồi như nhận ra trang phục hôm nay của cậu đặc biệt, Lucas sờ thêm vài cái rồi hỏi “Trang phục này làm bằng chất liệu gì thế, cứ quen quen?”
“Tôi cũng không rõ lắm” – Khương Đồng lắc đầu trả lời.
“Lucas quên làm tôi buồn lắm đấy” – Một giọng nữ nhẹ nhàng quen thuộc vang lên sau lưng. Khương Đồng biết đây là giọng của nhà thiết kế trang phục hôm đó. Còn Lucas nổi cả da gà mà chạy vọt ra sau lưng Khương Đồng.
“Lại gặp mặt rồi, hẳn là nên giới thiệu một chút. Tôi là Saki” – Cô gái lên tiếng
Khương Đồng nghệch mặt, nhìn cô không có chút nào giống tinh linh cả, càng giống mà cô gái châu Á dịu dàng hơn. Hèn gì Liễu Vân Trạch lại biết thứ mà cô muốn trao đổi. Cậu cũng có nghe nói, Saki đã chọn gia chủ kế tiếp của Liễu gia.
“Saki, chị đừng xuất hiện như vậy, em sợ lắm” – Lucas mếu máo. Thật không hiểu sao một tinh linh hệ hỏa của Lucas lại sợ tinh linh hệ mộc như Saki nữa.
Khương Đồng đã hiểu rồi, Saki muốn xây nhà. Liễu Vân Trạch lắc đầu vì nhà mà Saki muốn xây phải làm từ Ma đằng. Mà thứ này đã tuyệt chủng còn đâu.
“Tôi sẽ phụ xây nhà với cô, Saki” – Khương Đồng cười nói
“Nhà của chị ấy sao mà xây được chớ, đừng có hứa bừa nha” – Lucas không cho là đúng nói với Khương Đồng.
“Cám ơn cậu, tôi sẽ chờ” – Giống với Lucas và Osha, Saki cũng nhận ra được khí tức của Điện hạ trên người Khương Đồng. Hôm nay cậu cũng nói vậy tức là sẽ làm được.
Tất cả mọi người đều làm quen một vòng, Khương Đồng cũng được Bách Nhĩ dẫn giới thiệu một số người của các gia tộc. Là một gia tộc có tiếng trong quân đội, chiến đấu là sứ mệnh của Bách gia. Dạo một vòng Khương Đồng bất ngờ khi thấy Mục Thần cũng ở đây, nhìn cậu ấy đang đứng cùng một người đàn ông trung niên khác có vẻ khá giống cậu ấy, Khương Đồng nghĩ đây hẳn là cha của Mục Thần. Là một quân y của Hỏa Long đoàn, không ngạc nhiên khi cậu ấy cũng đến bữa tiệc này cùng cha. Khương Đồng vui vẻ khoác vai Mục Thần chào hỏi thân thiết. Lúc này, cậu đã được Mục Thần giảng cho bài về văn hóa của Bách gia.
Hằng năm, mỗi một bữa tiệc của Bách gia sẽ luôn không thiếu những buổi giao lưu chiến đấu. Một là để thử sức học hỏi lẫn nhau, hai cũng là dè chừng các thế hệ anh tài bên ngoài. Đơn nhiên không phải lúc nào các gia tộc khác cũng để lộ nhân tài của họ, nhưng thể diện của gia tộc vẫn phải thể hiện một ít. Vì vậy họ cũng sẽ đưa đến một số tinh anh của họ đến để làm quen, giao lưu và tạo thêm các mối quan hệ.
Như hiện tại, tất cả mọi người đều đang ở sân sau Bách gia. Nơi này được thiết kế như một đấu trường nhỏ tương tự ở học viện, hệ thống kết giới an toàn cũng được thiết kế rất chỉn chu và chắc chắn. Bách Nhĩ nguyên soái rất vui vẻ mà giới thiệu buổi giao lưu hôm nay cho tất cả mọi người. Được đề xuất chọn người chiến đấu, được bỏ cuộc trước cũng như không được tổn thương tính mạng của pháp sư và tinh linh.