Chương 45: Nhà thiết kế kì lạ
Rất nhanh đã đến cuối tuần, Khương Đồng đang chọn trang phục đến tham dự tiệc mừng thọ. Đến từ Bolia, thời gian cậu vào rừng còn nhiều hơn đến những nơi khác, ngoài đồng phục của học viện Olad, Khương Đồng quả thật không có bộ chính trang nào ra hồn cả. Hết cách, Khương Đồng quyết định ra ngoài cửa hàng chọn một bộ. Sau khi tham khảo ý kiến, cậu quyết định đến trung tâm thương mại Vân Thành để mua sắm.
Không hổ là trung tâm mua sắm lớn nhất Olad, nghe nói nơi này do gia chủ kế nhiệm đời kế tiếp của Liễu gia – Liễu Vân Trạch mở. Anh là một thương nhân cực kì thông minh và tài hoa. Thay vì kế nghiệp cha mình ở cục nghiên cứu tinh linh. Liễu Vân Trạch quyết định tự mình kinh doanh lập nghiệp. Và quả thật, anh đã gặt hái được rất nhiều thành công trong lĩnh vực này. Không chỉ là chủ sở hữu của rất nhiều trung tâm mua sắm ở nhiều tinh cầu. Anh còn có công ty quản lí ở các lĩnh vực hàng không, thiết bị khoa học kĩ thuật, vận chuyển và cả thảo dược.
Ghé vào một tiệm âu phục sang trọng, Khương Đồng dạo quanh cửa hàng với nhiều thiết kế bắt mắt. Nhân viên phục vụ cũng giới thiệu cho cậu nhiều mẫu mới của năm nay. Khi đang phân vân giữa các mẫu, Khương Đồng thấy một bộ lễ phục màu trắng viền vàng ở cổ và ống tay áo khá đẹp được trưng bày trong tủ kính riêng. Họa tiết trên viền là một chuỗi các ô vuông được sấp chồng một phần lên nhau, ẩn sau nền vải trắng xinh đẹp ẩn hiện một đóa hoa sen mềm mại. Tuy rằng không phải quá mới mẻ nhưng lại khiến cậu rất thích. Cậu quyết định lấy bộ lễ phục này.
“Cậu có mắt nhìn lắm đấy!”
Một giọng nữ nhẹ nhàng vang lên sau lên lưng cậu. Khương Đồng có chút giật mình vì cậu không cảm nhận được khí tức của ai từ trước đó. Quay người nhìn người đột nhiên xuất hiện sau lưng mình. Một cô gái xinh đẹp cao ráo mang một bộ váy qua gối bằng lụa trắng, tà váy thêu hàng trăm đóa hoa đầy màu sắc vô cùng bắt mắt nhưng vẫn rất dịu dàng. Mái tóc đen dài óng mượt buông dài sau lưng, một nửa tóc được cuốn tròn sau đầu và được cài gọn bằng một cây trâm hoa ngũ sắc vô cùng kiêu sa. Đôi mắt bồ câu đầy sự đáng yêu có chút khác biệt với sự trưởng thành mà cô đang có. Đôi môi hồng thắm nở một nụ cười ngọt ngào.
Khương Đồng lùi bước giữ khoảng cách với cô gái, lễ phép chào hỏi. Nếu Alivera là vẻ đẹp đầy sự cao quý, cổ kính khiến người khác kính phục thì cô gái trước mặt chính là một nàng thơ chính hiệu. Cậu cũng tin chắc sẽ rất nhiều người yêu thích cô gái trước mặt.
“Bộ này nhìn rất đẹp, tôi muốn chọn nó cho buổi tiệc tối nay” – Khương Đồng trả lời cô gái.
“Tôi đã rất tốn công để thiết kế nó đấy. Trong một lần gặp cố nhân của mình, tôi đã làm ra nó. Vốn định chỉ trưng bày ở đây thôi. Nhưng cậu thật hữu duyên, hãy mang nó, không cần trả tiền”
Khương Đồng không ngờ cô gái này là người thiết kế trang phục này. Cậu chọn trang phục này cũng vì nhớ đến bộ trang phục Alivera đã mang ở lễ Phúc Tinh. Nhưng cậu không có ý định nhận không bộ lễ phục này, nhìn nó có vẻ rất đắt đỏ.
“Nhìn bộ lễ phục này có vẻ được làm rất cầu kì, hãy để tôi mua lại nó bằng giá trị xứng đáng”
“Cậu tham gia yến tiệc ở Bách gia?” – Cô gái hỏi lại. Thấy cậu gật đầu, cô gái mỉm cười nói tiếp “Vậy thì không cần trả bằng tiền. Sau này, hãy đến chỗ của tôi giúp tôi xây nhà là được!”
“Xây nhà?” – Khương Đồng ngạc nhiên vì hẳn ở thời đại này, muốn xây nhà là việc vô cùng dễ, tham chí trong một ngày, các thiết bị khoa học kĩ thuật cũng có thể làm được.
“Nhà tôi muốn xây có chút đặc biệt, tôi muốn cậu giúp tôi tìm nguyên liệu”
Khương Đồng cuối cùng cũng đồng ý, lễ phục được đóng gói cẩn thận là đưa đến tay cậu. Trước khi rời khỏi, cậu hỏi cô gái tên gì, địa chỉ ở đâu. Thế nhưng cô gái không trả lời, chỉ bảo cậu tối nay gặp lại. Lúc này, Khương Đồng mới nhận ra hẳn cô cũng là người của một đại gia tộc nào đó cũng nên. Đến khi bước chân ra khỏi trung tâm thương mại, cậu bỗng nhiên giật mình mà nghĩ “Thế nào mà mình lại đồng ý một cách dễ dàng như thế nhỉ?”
Bách gia
Khi trời bắt đầu nhá nhem, đèn đuốc ở Bách gia lại sáng bừng cả một vùng. Người hầu Bách gia tất bật chuẩn bị mọi thứ cho buổi tiệc hôm nay. Không chỉ quy tụ nhiều tai to mặt lớn ở Olad, mà còn nhiều tinh cầu khác. Là nguyên soái của Hỏa Long đoàn, Bách Nhĩ có được sự kính trọng không chỉ từ Hoàng tộc mà còn rất nhiều tướng sĩ khác.
Lần lượt trong sân dinh thự Bách gia rất nhiều xe bay xuất hiện, từng gia tộc từ Liễu gia, An gia đều xuất hiện. Kể cả La gia, Ngưng gia và Trang gia cũng đều tham gia. Dù không bằng lòng nhau như nào, ở Olad, các gia tộc cũng đều tỏ ra thân thiện hết mức có thể.
Gọi là tiệc mừng thọ, nhưng đồng thời các cậu ấm, cô chiêu của các gia tộc cũng xuất hiện rất nhiều. Không chỉ để làm quen mà bàn chuyện tương lai xa hơn giữa các gia tộc. Bách gia có Bách Trì và Bách Nhiên vẫn chưa lấy vợ. Một là Bách Trì vì thời gian lớn vẫn đi làm nhiệm vụ bên ngoài, không tha thiết gì về việc có người bên cạnh, hai là Bách Nhiên cố tình trốn tránh việc ghép đôi với các gia tộc khác. Bách Nhĩ vẫn luôn khá đau đầu vì cậu con trai út và đứa cháu đích tôn này của Bách gia. Muốn nhìn thấy cháu, chắt có chút khó khăn. Chính vì vậy, ông cũng muốn làm lớn buổi hôm nay để xem xét các gia tộc khác. Đơn nhiên, ông vẫn ưng ý Liễu gia và An gia hơn.
Hôm nay Liễu gia đến lại khá đông đủ, ngay cả người kế nhiệm kế tiếp Liễu Vân Trạch cũng tới dự. Liễu Phi Long – gia chủ hiện tại Liễu gia mang quà và chúc mừng ông bạn già của mình. Cũng không quên giới thiệu hai người con trai của mình là Liễu Vân Trạch và Liễu Vân Bình, cô con gái út Liêu Y Nhiên. Tất cả mọi người chào hỏi nhau, Bách Trì theo chân ông nội mình cũng chào hỏi Liễu gia. Nhìn cháu trai mình lạnh mặt chào hỏi tiểu thư Liễu gia, Bách Nhĩ có chút rèn sắt không thành thép mà thở dài.
Nhìn vẻ mặt của Bách Nhĩ, Liễu Phi Long buồn cười. Dù độ tuổi của hai người xêm xêm nhau, nhưng Bách Nhĩ ra chiến trường từ thời còn trẻ, để có hương khói cho Bách gia, Bách Nhĩ đã lấy vợ và sinh con từ sớm. Ngược lại ông thì đam mê nghiên cứu, suốt ngày ngâm mình trong phòng nghiên cứu tinh linh. Mãi đến khi con trai Bách Nhĩ đã lớn tòng ngòng, ông mới lấy vợ sinh con. Thành ra gia đình người ta đã ba thế hệ mà ông chỉ mới hai mà thôi. Nói thật thì ông cũng rất thích Bách Trì, nếu con gái mình thành đôi với vị thượng tướng này thì cũng xem như nước phù sa không chảy ruộng ngoài.
Sau khi cùng ông nội chào hỏi các gia tộc khác, Bách Trì cuối cùng cũng bị ông đuổi ra ngoài tiếp đón các thiếu gia tiểu thư các gia tộc khác, còn mình thì đi uống rượu, đánh cờ với bạn. Là một đứa cháu ngoan, dù Bách Trì không quá quen việc tiếp đón này thì anh vẫn ra sân quan sát. Lại vô tình nghe cuộc hội thoại của thiếu gia La gia và Ngưng gia.
Không hổ là trung tâm mua sắm lớn nhất Olad, nghe nói nơi này do gia chủ kế nhiệm đời kế tiếp của Liễu gia – Liễu Vân Trạch mở. Anh là một thương nhân cực kì thông minh và tài hoa. Thay vì kế nghiệp cha mình ở cục nghiên cứu tinh linh. Liễu Vân Trạch quyết định tự mình kinh doanh lập nghiệp. Và quả thật, anh đã gặt hái được rất nhiều thành công trong lĩnh vực này. Không chỉ là chủ sở hữu của rất nhiều trung tâm mua sắm ở nhiều tinh cầu. Anh còn có công ty quản lí ở các lĩnh vực hàng không, thiết bị khoa học kĩ thuật, vận chuyển và cả thảo dược.
Ghé vào một tiệm âu phục sang trọng, Khương Đồng dạo quanh cửa hàng với nhiều thiết kế bắt mắt. Nhân viên phục vụ cũng giới thiệu cho cậu nhiều mẫu mới của năm nay. Khi đang phân vân giữa các mẫu, Khương Đồng thấy một bộ lễ phục màu trắng viền vàng ở cổ và ống tay áo khá đẹp được trưng bày trong tủ kính riêng. Họa tiết trên viền là một chuỗi các ô vuông được sấp chồng một phần lên nhau, ẩn sau nền vải trắng xinh đẹp ẩn hiện một đóa hoa sen mềm mại. Tuy rằng không phải quá mới mẻ nhưng lại khiến cậu rất thích. Cậu quyết định lấy bộ lễ phục này.
“Cậu có mắt nhìn lắm đấy!”
Một giọng nữ nhẹ nhàng vang lên sau lên lưng cậu. Khương Đồng có chút giật mình vì cậu không cảm nhận được khí tức của ai từ trước đó. Quay người nhìn người đột nhiên xuất hiện sau lưng mình. Một cô gái xinh đẹp cao ráo mang một bộ váy qua gối bằng lụa trắng, tà váy thêu hàng trăm đóa hoa đầy màu sắc vô cùng bắt mắt nhưng vẫn rất dịu dàng. Mái tóc đen dài óng mượt buông dài sau lưng, một nửa tóc được cuốn tròn sau đầu và được cài gọn bằng một cây trâm hoa ngũ sắc vô cùng kiêu sa. Đôi mắt bồ câu đầy sự đáng yêu có chút khác biệt với sự trưởng thành mà cô đang có. Đôi môi hồng thắm nở một nụ cười ngọt ngào.
Khương Đồng lùi bước giữ khoảng cách với cô gái, lễ phép chào hỏi. Nếu Alivera là vẻ đẹp đầy sự cao quý, cổ kính khiến người khác kính phục thì cô gái trước mặt chính là một nàng thơ chính hiệu. Cậu cũng tin chắc sẽ rất nhiều người yêu thích cô gái trước mặt.
“Bộ này nhìn rất đẹp, tôi muốn chọn nó cho buổi tiệc tối nay” – Khương Đồng trả lời cô gái.
“Tôi đã rất tốn công để thiết kế nó đấy. Trong một lần gặp cố nhân của mình, tôi đã làm ra nó. Vốn định chỉ trưng bày ở đây thôi. Nhưng cậu thật hữu duyên, hãy mang nó, không cần trả tiền”
Khương Đồng không ngờ cô gái này là người thiết kế trang phục này. Cậu chọn trang phục này cũng vì nhớ đến bộ trang phục Alivera đã mang ở lễ Phúc Tinh. Nhưng cậu không có ý định nhận không bộ lễ phục này, nhìn nó có vẻ rất đắt đỏ.
“Nhìn bộ lễ phục này có vẻ được làm rất cầu kì, hãy để tôi mua lại nó bằng giá trị xứng đáng”
“Cậu tham gia yến tiệc ở Bách gia?” – Cô gái hỏi lại. Thấy cậu gật đầu, cô gái mỉm cười nói tiếp “Vậy thì không cần trả bằng tiền. Sau này, hãy đến chỗ của tôi giúp tôi xây nhà là được!”
“Xây nhà?” – Khương Đồng ngạc nhiên vì hẳn ở thời đại này, muốn xây nhà là việc vô cùng dễ, tham chí trong một ngày, các thiết bị khoa học kĩ thuật cũng có thể làm được.
“Nhà tôi muốn xây có chút đặc biệt, tôi muốn cậu giúp tôi tìm nguyên liệu”
Khương Đồng cuối cùng cũng đồng ý, lễ phục được đóng gói cẩn thận là đưa đến tay cậu. Trước khi rời khỏi, cậu hỏi cô gái tên gì, địa chỉ ở đâu. Thế nhưng cô gái không trả lời, chỉ bảo cậu tối nay gặp lại. Lúc này, Khương Đồng mới nhận ra hẳn cô cũng là người của một đại gia tộc nào đó cũng nên. Đến khi bước chân ra khỏi trung tâm thương mại, cậu bỗng nhiên giật mình mà nghĩ “Thế nào mà mình lại đồng ý một cách dễ dàng như thế nhỉ?”
Bách gia
Khi trời bắt đầu nhá nhem, đèn đuốc ở Bách gia lại sáng bừng cả một vùng. Người hầu Bách gia tất bật chuẩn bị mọi thứ cho buổi tiệc hôm nay. Không chỉ quy tụ nhiều tai to mặt lớn ở Olad, mà còn nhiều tinh cầu khác. Là nguyên soái của Hỏa Long đoàn, Bách Nhĩ có được sự kính trọng không chỉ từ Hoàng tộc mà còn rất nhiều tướng sĩ khác.
Lần lượt trong sân dinh thự Bách gia rất nhiều xe bay xuất hiện, từng gia tộc từ Liễu gia, An gia đều xuất hiện. Kể cả La gia, Ngưng gia và Trang gia cũng đều tham gia. Dù không bằng lòng nhau như nào, ở Olad, các gia tộc cũng đều tỏ ra thân thiện hết mức có thể.
Gọi là tiệc mừng thọ, nhưng đồng thời các cậu ấm, cô chiêu của các gia tộc cũng xuất hiện rất nhiều. Không chỉ để làm quen mà bàn chuyện tương lai xa hơn giữa các gia tộc. Bách gia có Bách Trì và Bách Nhiên vẫn chưa lấy vợ. Một là Bách Trì vì thời gian lớn vẫn đi làm nhiệm vụ bên ngoài, không tha thiết gì về việc có người bên cạnh, hai là Bách Nhiên cố tình trốn tránh việc ghép đôi với các gia tộc khác. Bách Nhĩ vẫn luôn khá đau đầu vì cậu con trai út và đứa cháu đích tôn này của Bách gia. Muốn nhìn thấy cháu, chắt có chút khó khăn. Chính vì vậy, ông cũng muốn làm lớn buổi hôm nay để xem xét các gia tộc khác. Đơn nhiên, ông vẫn ưng ý Liễu gia và An gia hơn.
Hôm nay Liễu gia đến lại khá đông đủ, ngay cả người kế nhiệm kế tiếp Liễu Vân Trạch cũng tới dự. Liễu Phi Long – gia chủ hiện tại Liễu gia mang quà và chúc mừng ông bạn già của mình. Cũng không quên giới thiệu hai người con trai của mình là Liễu Vân Trạch và Liễu Vân Bình, cô con gái út Liêu Y Nhiên. Tất cả mọi người chào hỏi nhau, Bách Trì theo chân ông nội mình cũng chào hỏi Liễu gia. Nhìn cháu trai mình lạnh mặt chào hỏi tiểu thư Liễu gia, Bách Nhĩ có chút rèn sắt không thành thép mà thở dài.
Nhìn vẻ mặt của Bách Nhĩ, Liễu Phi Long buồn cười. Dù độ tuổi của hai người xêm xêm nhau, nhưng Bách Nhĩ ra chiến trường từ thời còn trẻ, để có hương khói cho Bách gia, Bách Nhĩ đã lấy vợ và sinh con từ sớm. Ngược lại ông thì đam mê nghiên cứu, suốt ngày ngâm mình trong phòng nghiên cứu tinh linh. Mãi đến khi con trai Bách Nhĩ đã lớn tòng ngòng, ông mới lấy vợ sinh con. Thành ra gia đình người ta đã ba thế hệ mà ông chỉ mới hai mà thôi. Nói thật thì ông cũng rất thích Bách Trì, nếu con gái mình thành đôi với vị thượng tướng này thì cũng xem như nước phù sa không chảy ruộng ngoài.
Sau khi cùng ông nội chào hỏi các gia tộc khác, Bách Trì cuối cùng cũng bị ông đuổi ra ngoài tiếp đón các thiếu gia tiểu thư các gia tộc khác, còn mình thì đi uống rượu, đánh cờ với bạn. Là một đứa cháu ngoan, dù Bách Trì không quá quen việc tiếp đón này thì anh vẫn ra sân quan sát. Lại vô tình nghe cuộc hội thoại của thiếu gia La gia và Ngưng gia.