Chương 35: Bí mật Suối năng lượng ở địa cầu cổ
An gia và Liễu gia đều là thế gia nhiều đời. Dù các bậc trưởng bối có nghi kị nhau như nào thì tình bạn của An Phỉ và Liễu Y Nhiên lại tốt đến bất ngờ. Là những tiểu thư của gia tộc pháp sư, cả hai đều đang học tại học viện pháp thuật. Họ cũng đã chứng kiến trận đấu của Khương Đồng hôm đó, trong lòng thích thú mà lôi kéo nhau đến trước mặt cậu để làm quen.
“Chào đại pháp sư La Đồng, tôi là An Phỉ, bạn tôi, Liễu Y Nhiên. Chúng ta kết bạn được không?” – An tiểu thư rất vui vẻ chào hỏi trước.
“Xin chào, giờ tôi phải về kí túc xá rồi, lúc khác nói chuyện nhé” – Khương Đồng lạnh nhạt trả lời, cậu có chút không muốn nói chuyện với phái nữ ngoài Alivera lắm. Dù rằng ở đây có cả người của Liễu gia.
“Vậy cho tôi số liên lạc của cậu, lần khác mời cậu uống trà, nhé!” – Có thể nói An Phỉ là cô nàng hoạt bát và không e ngại gì cho lắm.
Khương Đồng đành trao đổi phương thức liên lạc rồi chào tạm biệt. Để hai vị tiểu thư đứng đó nhìn theo.
“Có phải cũng khá đẹp trai không, Nhiên Nhiên?” – An Phỉ lém lỉnh hỏi bạn mình
“À, cũng được” – Y Nhiên có chút đỏ mặt nhưng lại không dám sổ sàng như bạn mình.
“Cũng được của cậu là đẹp đấy. La Đồng đúng là ngầu thật đấy, có thể so với anh trai của cậu không nhỉ?” – An Phỉ ngẩn ngơ tưởng tượng so sánh Khương Đồng cùng anh trai của Y Nhiên, Liễu Vân Trạch. Cảm thấy không chênh lệch là bao.
Y Nhiên lắc đầu rồi thở dài với nhỏ bạn này, kéo An Phỉ đi về kí túc xá của họ. Khương Đồng mang đồ ăn về phòng không chỉ được anh em cùng phòng tâng bốc lên mây, còn bái cậu làm thầy dạy chú thuật.
“Đồng Đồng, cậu dạy tớ chú thuật đi, có cậu tớ nhất định có thể qua kì thi cuối kì để đến Bolia” – Mễ Lạc ôm tay Khương Đồng mà năn nỉ.
“Bớt lại đi Mễ Lạc” – Mục Thần nhìn không nổi nữa, kéo Mễ Lạc ra khỏi Khương Đồng.
“Hôm đó cám ơn cậu, không là học viện chúng ta thực sự sẽ rất mất mặt” – Minh Duệ lên tiếng.
Này là nói thật, Rakirac năm nay quả thật rất mạnh, thắng liên tiếp nhiều trận như vậy cho thấy họ cũng có kiêu ngạo của mình. Do vấn đề kết nối giữa các tinh linh với pháp sư và một số bộ phận sở nghiên cứu muốn đẩy mạnh việc khai thác nguồn năng lượng khác để chiến đấu thay vì cố gắng hàn gắn mối quan hệ với tinh linh tộc. Thành quả hôm nay của Rakirac cũng đã cho thấy loài người hoàn toàn có thể giữ vững địa vị của mình trên tinh tế và răn đe kẻ ngoại xâm bằng thiết bị vòng phòng vệ. Đồng thời, cũng nói rõ, kẻ mạnh mới là người chiến thắng.
Sau khi mỗi người trở về phòng nghỉ ngơi, Khương Đồng mới bắt đầu kiểm tra các tin nhắn trong máy liên lạc. Suốt một tuần nghỉ ngơi chỗ thầy Mặc, rất nhiều người quan tâm đến cậu, cả Hoàng tộc, Bách gia, An gia. Ba mẹ của cậu cũng lo lắng không kém, Khương Đồng gọi cho ba mình trước. Sau khi trấn an ba rằng cậu không sao, hiện cũng đã về kí túc xá và đi học lại bình thường. Nhưng ba cậu vẫn dặn dò thật nhiều mới để chịu cúp máy. Có lẽ do đã nằm ngủ cả tuần trong thời gian chữa thương, hiện Khương Đồng không thể vào giấc được, cậu đứng dậy ra khỏi phòng kí túc xá để đi dạo.
Đi một lúc ngẫu nhiên lại đến Hoa Viễn Sơn, hiện tại ngọn núi đã được niêm phong lại. Có An gia tham gia, niêm phong lần này có khác biệt khá nhiều so với trước. Khương Đồng cũng không có ý định lên núi, cậu ngồi xếp bằng ở bãi cỏ gần đó bắt đầu minh tu. Đây là một quá trình mà cơ thể hấp thụ tinh khí đất trời để chuyển hóa năng lượng trong cơ thể. Hiện tại cậu đang ở khai kì cấp 5, nếu muốn tiếp tục tiến vào trung kì cấp 5, cần nổ lực hơn nữa. Mới đến học viện chưa được bao lâu mà cơ thể đã hao hụt rất nhiều.
Minh tu chưa tới hai tiếng, Khương Đồng cảm nhận có người đang quan sát cậu. Người đó còn rất bình tĩnh đứng dựa vào một gốc cây chờ cậu. Khương Đồng mở mắt nhìn người đến, mái tóc đen tím dưới ánh trăng có vẻ lạnh nhạt mà phiêu trong gió. Osha quả thật đẹp như một vị thần hy lạp cổ. Thấy Khương Đồng đã dừng minh tu, Osha cuối cùng cũng lên tiếng.
“Chắc cậu cũng biết A Hy vẫn còn sống đúng không?”
“… Anh có tin tức của cô ấy?” – Khương Đồng hỏi ngược lại
“Không hẳn. Thời điểm A Hy đến địa cầu cổ cùng Khương Nhân, tôi đang bị thương. Tuy rằng vết thương chưa phải quá nặng, nhưng cô ấy đến đó một phần cũng vì tôi” – Giọng Osha có chút buồn khi nói về điều này
“Ở địa cầu cổ thực sự có suối năng lượng sao?” – Khương Đồng vẫn nghi ngờ tính chân thật của câu chuyện năm đó, ba của cậu nói rằng đây là tin tức mà Hoàng tộc nhận được mới phái cha cậu đến địa cầu cổ.
“Trước khi Khương Nhân đi, A Hy đã đến gặp tôi. Ở địa cầu cổ có suối năng lượng là sự thật không giả được. Trước khi Điện hạ chọn Bolia là quê hương của tinh linh, ngài ấy đã từng đến địa cầu cổ một lần. Dù trở thành hành tinh chết sau vụ tai nạn va chạm bên ngoài không gian, nhưng thực ra nơi đó vẫn còn sinh vật tồn tại”
Osha kể lại cho Khương Đồng nguồn gốc của suối năng lượng. Khi Alivera đến địa cầu cổ, cô đã cảm nhận được sự sống của một loài sinh vật trong lớp băng dày hàng nghìn mét. Kích thước của chúng vô cùng nhỏ, được bao phủ một màu xanh dương nhạt mờ ảo mà lấp lánh. Tốc độ chuyển hóa của những sinh vật này vô cùng chậm, thời điểm đó, số lượng của chúng cũng vô cùng ít ỏi, rãi rác như các sinh vật phù du. Tuy nhiên, Alivera đã phát hiện ra một điều rằng chất dịch trong cơ thể của sinh vật này có thể chuyển hóa năng lượng và tái tạo lại tế bào. Vì vậy, Alivera nảy sinh ý tưởng dùng máu của mình để nuôi dưỡng chúng. Ý định của Alivera vốn chỉ dừng ở việc dùng sinh vật này như một thứ thay thế máu Ligan, bào chế thuốc cho tinh linh. Và cô gọi tên sinh vật này là Xích Lam.
Nhưng có lẽ vì địa cầu cổ đã là hành tinh chết nên không có gì để Xích Lam phát triển, nhưng khi được nuôi dưỡng bằng máu của Alivera, Xích Lam đã phát triển một cách nhanh chóng và đạt đến trạng thái trưởng thành. Vì được Alivera nuôi dưỡng bằng máu thịt của thần mà hình thái của Xích Lam cũng gần giống với hóa thân của cô ấy nhưng cũng vô cùng khó thuần hóa. Xích Lam thú không chỉ không thể thay thế máu của Ligan làm thuốc cho tộc tinh linh và còn khiến rất nhiều tinh linh lúc đó bị thương nặng. Vì sợ chúng sẽ gây hại cho tộc tinh linh nên Alivera quyết định dùng chúng như một cách để áp chế Ligan và giữ chúng ở địa cầu cổ. Cô đã tạo ra một không gian sống cho Xích Lam và phong ấn chúng ở bên dưới lớp bằng vĩnh cữu đó.
Khi Alivera chọn Bolia thành quê hương của tinh linh và đưa tinh linh đến nơi này. Alivera vẫn quyết định để Ligan sống ở gần thung lũng thay vì Xích Lam thú, dù Ligan cũng có thể gây hại cho tinh linh tộc. Mãi đến khi Liên Bang được thiết lập, rồi nội chiến xảy ra, các gia tộc chia phe phái, Alivera chìm vào giấc ngủ, tinh linh tộc bị loài người đe dọa và cưỡng ép. Xích Lam thú cũng bị lãng quên.
Có lẽ trong một thời gian dài được nuôi dưỡng bằng máu của Alivera rồi bị ngưng lại một cách đột ngột. Những tưởng Xích Lam sẽ dần dần chết đi, nhưng thật ra chúng lại có sức sống vô cùng cường hãn. Cũng có thể chúng cảm nhận được rằng Alivera vẫn chưa chết, chúng lại rơi vào trạng thái ngủ đông để tiết kiệm năng lượng của mình. Bản thể là thú, nhưng khi vào trạng thái ngủ đông, Xích Lam tụ lại với nhau tạo thành một con suối ngầm dưới lớp băng bị phong ấn. Mãi đến khi A Hy xuất hiện.
“Chào đại pháp sư La Đồng, tôi là An Phỉ, bạn tôi, Liễu Y Nhiên. Chúng ta kết bạn được không?” – An tiểu thư rất vui vẻ chào hỏi trước.
“Xin chào, giờ tôi phải về kí túc xá rồi, lúc khác nói chuyện nhé” – Khương Đồng lạnh nhạt trả lời, cậu có chút không muốn nói chuyện với phái nữ ngoài Alivera lắm. Dù rằng ở đây có cả người của Liễu gia.
“Vậy cho tôi số liên lạc của cậu, lần khác mời cậu uống trà, nhé!” – Có thể nói An Phỉ là cô nàng hoạt bát và không e ngại gì cho lắm.
Khương Đồng đành trao đổi phương thức liên lạc rồi chào tạm biệt. Để hai vị tiểu thư đứng đó nhìn theo.
“Có phải cũng khá đẹp trai không, Nhiên Nhiên?” – An Phỉ lém lỉnh hỏi bạn mình
“À, cũng được” – Y Nhiên có chút đỏ mặt nhưng lại không dám sổ sàng như bạn mình.
“Cũng được của cậu là đẹp đấy. La Đồng đúng là ngầu thật đấy, có thể so với anh trai của cậu không nhỉ?” – An Phỉ ngẩn ngơ tưởng tượng so sánh Khương Đồng cùng anh trai của Y Nhiên, Liễu Vân Trạch. Cảm thấy không chênh lệch là bao.
Y Nhiên lắc đầu rồi thở dài với nhỏ bạn này, kéo An Phỉ đi về kí túc xá của họ. Khương Đồng mang đồ ăn về phòng không chỉ được anh em cùng phòng tâng bốc lên mây, còn bái cậu làm thầy dạy chú thuật.
“Đồng Đồng, cậu dạy tớ chú thuật đi, có cậu tớ nhất định có thể qua kì thi cuối kì để đến Bolia” – Mễ Lạc ôm tay Khương Đồng mà năn nỉ.
“Bớt lại đi Mễ Lạc” – Mục Thần nhìn không nổi nữa, kéo Mễ Lạc ra khỏi Khương Đồng.
“Hôm đó cám ơn cậu, không là học viện chúng ta thực sự sẽ rất mất mặt” – Minh Duệ lên tiếng.
Này là nói thật, Rakirac năm nay quả thật rất mạnh, thắng liên tiếp nhiều trận như vậy cho thấy họ cũng có kiêu ngạo của mình. Do vấn đề kết nối giữa các tinh linh với pháp sư và một số bộ phận sở nghiên cứu muốn đẩy mạnh việc khai thác nguồn năng lượng khác để chiến đấu thay vì cố gắng hàn gắn mối quan hệ với tinh linh tộc. Thành quả hôm nay của Rakirac cũng đã cho thấy loài người hoàn toàn có thể giữ vững địa vị của mình trên tinh tế và răn đe kẻ ngoại xâm bằng thiết bị vòng phòng vệ. Đồng thời, cũng nói rõ, kẻ mạnh mới là người chiến thắng.
Sau khi mỗi người trở về phòng nghỉ ngơi, Khương Đồng mới bắt đầu kiểm tra các tin nhắn trong máy liên lạc. Suốt một tuần nghỉ ngơi chỗ thầy Mặc, rất nhiều người quan tâm đến cậu, cả Hoàng tộc, Bách gia, An gia. Ba mẹ của cậu cũng lo lắng không kém, Khương Đồng gọi cho ba mình trước. Sau khi trấn an ba rằng cậu không sao, hiện cũng đã về kí túc xá và đi học lại bình thường. Nhưng ba cậu vẫn dặn dò thật nhiều mới để chịu cúp máy. Có lẽ do đã nằm ngủ cả tuần trong thời gian chữa thương, hiện Khương Đồng không thể vào giấc được, cậu đứng dậy ra khỏi phòng kí túc xá để đi dạo.
Đi một lúc ngẫu nhiên lại đến Hoa Viễn Sơn, hiện tại ngọn núi đã được niêm phong lại. Có An gia tham gia, niêm phong lần này có khác biệt khá nhiều so với trước. Khương Đồng cũng không có ý định lên núi, cậu ngồi xếp bằng ở bãi cỏ gần đó bắt đầu minh tu. Đây là một quá trình mà cơ thể hấp thụ tinh khí đất trời để chuyển hóa năng lượng trong cơ thể. Hiện tại cậu đang ở khai kì cấp 5, nếu muốn tiếp tục tiến vào trung kì cấp 5, cần nổ lực hơn nữa. Mới đến học viện chưa được bao lâu mà cơ thể đã hao hụt rất nhiều.
Minh tu chưa tới hai tiếng, Khương Đồng cảm nhận có người đang quan sát cậu. Người đó còn rất bình tĩnh đứng dựa vào một gốc cây chờ cậu. Khương Đồng mở mắt nhìn người đến, mái tóc đen tím dưới ánh trăng có vẻ lạnh nhạt mà phiêu trong gió. Osha quả thật đẹp như một vị thần hy lạp cổ. Thấy Khương Đồng đã dừng minh tu, Osha cuối cùng cũng lên tiếng.
“Chắc cậu cũng biết A Hy vẫn còn sống đúng không?”
“… Anh có tin tức của cô ấy?” – Khương Đồng hỏi ngược lại
“Không hẳn. Thời điểm A Hy đến địa cầu cổ cùng Khương Nhân, tôi đang bị thương. Tuy rằng vết thương chưa phải quá nặng, nhưng cô ấy đến đó một phần cũng vì tôi” – Giọng Osha có chút buồn khi nói về điều này
“Ở địa cầu cổ thực sự có suối năng lượng sao?” – Khương Đồng vẫn nghi ngờ tính chân thật của câu chuyện năm đó, ba của cậu nói rằng đây là tin tức mà Hoàng tộc nhận được mới phái cha cậu đến địa cầu cổ.
“Trước khi Khương Nhân đi, A Hy đã đến gặp tôi. Ở địa cầu cổ có suối năng lượng là sự thật không giả được. Trước khi Điện hạ chọn Bolia là quê hương của tinh linh, ngài ấy đã từng đến địa cầu cổ một lần. Dù trở thành hành tinh chết sau vụ tai nạn va chạm bên ngoài không gian, nhưng thực ra nơi đó vẫn còn sinh vật tồn tại”
Osha kể lại cho Khương Đồng nguồn gốc của suối năng lượng. Khi Alivera đến địa cầu cổ, cô đã cảm nhận được sự sống của một loài sinh vật trong lớp băng dày hàng nghìn mét. Kích thước của chúng vô cùng nhỏ, được bao phủ một màu xanh dương nhạt mờ ảo mà lấp lánh. Tốc độ chuyển hóa của những sinh vật này vô cùng chậm, thời điểm đó, số lượng của chúng cũng vô cùng ít ỏi, rãi rác như các sinh vật phù du. Tuy nhiên, Alivera đã phát hiện ra một điều rằng chất dịch trong cơ thể của sinh vật này có thể chuyển hóa năng lượng và tái tạo lại tế bào. Vì vậy, Alivera nảy sinh ý tưởng dùng máu của mình để nuôi dưỡng chúng. Ý định của Alivera vốn chỉ dừng ở việc dùng sinh vật này như một thứ thay thế máu Ligan, bào chế thuốc cho tinh linh. Và cô gọi tên sinh vật này là Xích Lam.
Nhưng có lẽ vì địa cầu cổ đã là hành tinh chết nên không có gì để Xích Lam phát triển, nhưng khi được nuôi dưỡng bằng máu của Alivera, Xích Lam đã phát triển một cách nhanh chóng và đạt đến trạng thái trưởng thành. Vì được Alivera nuôi dưỡng bằng máu thịt của thần mà hình thái của Xích Lam cũng gần giống với hóa thân của cô ấy nhưng cũng vô cùng khó thuần hóa. Xích Lam thú không chỉ không thể thay thế máu của Ligan làm thuốc cho tộc tinh linh và còn khiến rất nhiều tinh linh lúc đó bị thương nặng. Vì sợ chúng sẽ gây hại cho tộc tinh linh nên Alivera quyết định dùng chúng như một cách để áp chế Ligan và giữ chúng ở địa cầu cổ. Cô đã tạo ra một không gian sống cho Xích Lam và phong ấn chúng ở bên dưới lớp bằng vĩnh cữu đó.
Khi Alivera chọn Bolia thành quê hương của tinh linh và đưa tinh linh đến nơi này. Alivera vẫn quyết định để Ligan sống ở gần thung lũng thay vì Xích Lam thú, dù Ligan cũng có thể gây hại cho tinh linh tộc. Mãi đến khi Liên Bang được thiết lập, rồi nội chiến xảy ra, các gia tộc chia phe phái, Alivera chìm vào giấc ngủ, tinh linh tộc bị loài người đe dọa và cưỡng ép. Xích Lam thú cũng bị lãng quên.
Có lẽ trong một thời gian dài được nuôi dưỡng bằng máu của Alivera rồi bị ngưng lại một cách đột ngột. Những tưởng Xích Lam sẽ dần dần chết đi, nhưng thật ra chúng lại có sức sống vô cùng cường hãn. Cũng có thể chúng cảm nhận được rằng Alivera vẫn chưa chết, chúng lại rơi vào trạng thái ngủ đông để tiết kiệm năng lượng của mình. Bản thể là thú, nhưng khi vào trạng thái ngủ đông, Xích Lam tụ lại với nhau tạo thành một con suối ngầm dưới lớp băng bị phong ấn. Mãi đến khi A Hy xuất hiện.