Chương 24: Hồi ức về A Hy
Alivera từng nói A Hy là một phần thần thức của cô ấy, như vậy cũng được xem như một tinh linh, vậy lúc đó cha mình có tinh linh khác nữa sao? Khương Đồng thắc mắc trong lòng. Vì vậy anh hỏi thêm ba mình
“Vậy tinh linh của cha con thì sao ạ? Cha con cũng là pháp sư không gian hệ mà đúng không?”
“Đó là lí do vì sao ta kính trọng cha con như vậy đấy, dù không có tinh linh, cha con vẫn có thể bách chiến bách thắng. Cha con là một pháp sư sử dụng chú thuật rất lợi hại. Kể từ khi A Hy vào quân đội và đồng hành cùng bọn ba, chúng ta chưa từng thất bại trong cuộc chiến nào với ngoại tộc cả”
“Vậy A Hy cũng đã hy sinh giống cha ạ?”
“Đúng vậy” – La Bác thở dài một hơi, ông như rơi vào hồi ức của rất nhiều năm về trước.
Trong trí nhớ của ông, lần đầu tiên ông gặp Khương Nhân khi cả hai cùng ghi danh tại học viện pháp thuật. Biết bạn mình đến từ Bolia, ông đã cực kì ngưỡng mộ và muốn cùng bạn mình đến quê hương của ông để tìm tinh linh cho mình. Rồi bọn họ trùng hợp ở cùng một phòng kí túc xá, ông và Khương Nhân hợp nhau đến độ đã kết nghĩa anh em. Khương Nhân chưa từng vì thân phận thiếu gia của La Bác mà ganh tỵ hay phân biệt cả. Họ đã có những ngày tháng cùng nhau luyện ma pháp chăm chỉ. Chính ông cũng biết bạn của mình là một pháp sư giỏi, vô cùng giỏi.
Rồi một ngày Khương Nhân giới thiệu cho ông một người bạn khác. Cô ấy rất đẹp, mái tóc dài màu trắng được cột đuôi ngựa thấp một cách gọn gàng. Nước da trắng, đôi mắt màu nâu có phần lạnh nhạt nhưng lại vô cùng cao quý. Đẹp hơn cả các tinh linh mà ông từng gặp. Cô ấy cùng học với họ, cũng là một pháp sư không gian hệ như Khương Nhân. Cả hai luôn được xem là một đôi tiên đồng ngọc nữ tại học viện năm đó. Mãi sau này khi họ tốt nghiệp, điều đặc biệt là chỉ có một mình La Bác là tìm được tinh linh của mình. Mà đó là cơ duyên mà Khương Nhân đã mang đến khi đưa ông đến rừng Bolia và tìm được Hera. Lúc đó, ông đã vô cùng hạnh phúc vì có Hera nhưng đồng thời cũng lo lắng vì không có tinh linh nào muốn kí khế ước với bạn ông.
Khương Nhân vẫn vui vẻ cùng ông quay lại học viên, cả ba người họ đã cùng tốt nghiệp và vào trường quân đội sau đó. Ban đầu, Khương Nhân và A Hy không được đánh giá cao vì dù có là pháp sư nhưng nếu không có tinh linh, cơ hội thắng ở chiến trường gần như bằng không. Nhưng mỗi một chiến tích mà hai người đã làm được đã vả nát mặt những pháp sư có tinh linh lúc đó. Đặc biệt là khi họ đã chiến thắng chiến dịch xóa sổ viễn viễn tinh cầu của trùng tộc, khiến vương của trùng tộc lúc đó chết. Giữ hòa bình và răng đe nhưng ngoại tộc khác trong suốt vài chục năm sau đó. Trong lòng ông, chưa bao giờ cảm thấy ghen tỵ với bạn mình, bởi ông biết Khương Nhân và A Hy đã chăm sóc mọi người như nào. Là một người lính, bạn ông đã hoàn thành tốt trách nhiệm bảo vệ người dân Liên Bang. Là một người lãnh đạo, bạn ông cũng đã bảo vệ tốt chiến sĩ của mình. Đó là tự hào của mỗi người trong binh đoàn Cổ Lang.
Có lẽ điều làm ông không ngờ nhất là đó bạn ông lại kết hôn cùng người khác mà không phải là A Hy. Ngày diễn ra hôn lễ, tất cả mọi người đều bất ngờ. Vốn dĩ ông đã định an ủi A Hy một chút, nhưng thật rõ ràng, A Hy gần như không có một chút tình cảm trên mức bạn bè với Khương Nhân. Cô vui vẻ chúc mừng và tặng quà cưới, còn nói rằng rất trông chờ được thấy con của Khương Nhân ra đời.
“Hẳn con không biết đâu, ngày con ra đời. Cha con đang ở tinh cầu khác nhận nhiệm vụ không thể trở về kịp. Thu Đồng, mẹ của con chỉ là một người bình thường, còn mang thai sắp sinh lại bị bắt cóc, nếu lúc đó A Hy không đến kịp, e là con không thể sống đến bây giờ rồi đấy”
“Cô ấy cũng tàn nhẫn không kém, đã ra tay giết hết những kẻ động đến mẹ con con lúc đó, mẹ con còn bảo, cô ấy như một sát thần vậy. Mẹ con chỉ biết ôm chặt con trong lòng, nhìn từng người muốn mẹ con con chết ngã xuống”
“Thế nhưng đôi mắt cô ấy nhìn mẹ con và con lại dịu dàng đến mức người giết những kẻ xấu đó không phải cô ấy. Lúc đó mẹ con còn an tâm đưa con cho cô ấy bế rồi ngất đi”
“Khi Khương Nhân và ta trở về, đã là chuyện của 1 tháng sau. Cô ấy vẫn yên lặng bên cạnh bảo vệ Thu Đồng và con. Một bước cũng không rời. Khoảng khắc ta và cha con nhìn thấy cô ấy ôm con ru ngủ. Đó là lần đầu tiên, hai chúng ta biết người bạn này của mình có thể dịu dàng như vậy”
“Năm đó khi ở địa cầu cổ, cha con đều đã dùng hết sức đưa những chiến sĩ còn lại đến nơi an toàn. Lúc đó, ta chỉ có thể trơ mắt nhìn cha con biến mất trước mắt. A Hy lúc đó cũng tới đi cùng cha con. Cuối cùng, bặt vô âm tín. Hera nói với ta rằng, cô ấy không còn nhận thấy sự sống của cha con và A Hy. Lúc đó, ta đã vô cùng ân hận và đau khổ”
“Khương Đồng, ta xin lỗi con. Đến bây giờ ta mới có thể nói với con rằng, cái chết của cha và mẹ con năm đó không thể không có liên quan đến gia tộc của ta được. Sự xấu hổ này khiến ta không có cách nào đối mặt với con, chỉ có thể mang con đến Bolia, nuôi dạy con trưởng thành. Ta vốn dĩ muốn con tránh xa những kẻ xấu xa và tham lam đó. Nhưng con có quyền biết những điều này, ta sẽ không trốn tránh nếu con có hận ta chăng nữa”
Khương Đồng ôm ba mình, cậu không trách ba. Ông không liên quan đến chuyện này. Với tư cách là một người bạn của cha. Ông đã đối xử và bảo vệ cậu vô cùng tốt. Cha của cậu chắc chắn cũng chưa bao giờ oán trách người bạn thân thiết này. Cậu tin là như thế.
“Ba, đừng tự trách mình, đã không sao rồi”
“Vậy tinh linh của cha con thì sao ạ? Cha con cũng là pháp sư không gian hệ mà đúng không?”
“Đó là lí do vì sao ta kính trọng cha con như vậy đấy, dù không có tinh linh, cha con vẫn có thể bách chiến bách thắng. Cha con là một pháp sư sử dụng chú thuật rất lợi hại. Kể từ khi A Hy vào quân đội và đồng hành cùng bọn ba, chúng ta chưa từng thất bại trong cuộc chiến nào với ngoại tộc cả”
“Vậy A Hy cũng đã hy sinh giống cha ạ?”
“Đúng vậy” – La Bác thở dài một hơi, ông như rơi vào hồi ức của rất nhiều năm về trước.
Trong trí nhớ của ông, lần đầu tiên ông gặp Khương Nhân khi cả hai cùng ghi danh tại học viện pháp thuật. Biết bạn mình đến từ Bolia, ông đã cực kì ngưỡng mộ và muốn cùng bạn mình đến quê hương của ông để tìm tinh linh cho mình. Rồi bọn họ trùng hợp ở cùng một phòng kí túc xá, ông và Khương Nhân hợp nhau đến độ đã kết nghĩa anh em. Khương Nhân chưa từng vì thân phận thiếu gia của La Bác mà ganh tỵ hay phân biệt cả. Họ đã có những ngày tháng cùng nhau luyện ma pháp chăm chỉ. Chính ông cũng biết bạn của mình là một pháp sư giỏi, vô cùng giỏi.
Rồi một ngày Khương Nhân giới thiệu cho ông một người bạn khác. Cô ấy rất đẹp, mái tóc dài màu trắng được cột đuôi ngựa thấp một cách gọn gàng. Nước da trắng, đôi mắt màu nâu có phần lạnh nhạt nhưng lại vô cùng cao quý. Đẹp hơn cả các tinh linh mà ông từng gặp. Cô ấy cùng học với họ, cũng là một pháp sư không gian hệ như Khương Nhân. Cả hai luôn được xem là một đôi tiên đồng ngọc nữ tại học viện năm đó. Mãi sau này khi họ tốt nghiệp, điều đặc biệt là chỉ có một mình La Bác là tìm được tinh linh của mình. Mà đó là cơ duyên mà Khương Nhân đã mang đến khi đưa ông đến rừng Bolia và tìm được Hera. Lúc đó, ông đã vô cùng hạnh phúc vì có Hera nhưng đồng thời cũng lo lắng vì không có tinh linh nào muốn kí khế ước với bạn ông.
Khương Nhân vẫn vui vẻ cùng ông quay lại học viên, cả ba người họ đã cùng tốt nghiệp và vào trường quân đội sau đó. Ban đầu, Khương Nhân và A Hy không được đánh giá cao vì dù có là pháp sư nhưng nếu không có tinh linh, cơ hội thắng ở chiến trường gần như bằng không. Nhưng mỗi một chiến tích mà hai người đã làm được đã vả nát mặt những pháp sư có tinh linh lúc đó. Đặc biệt là khi họ đã chiến thắng chiến dịch xóa sổ viễn viễn tinh cầu của trùng tộc, khiến vương của trùng tộc lúc đó chết. Giữ hòa bình và răng đe nhưng ngoại tộc khác trong suốt vài chục năm sau đó. Trong lòng ông, chưa bao giờ cảm thấy ghen tỵ với bạn mình, bởi ông biết Khương Nhân và A Hy đã chăm sóc mọi người như nào. Là một người lính, bạn ông đã hoàn thành tốt trách nhiệm bảo vệ người dân Liên Bang. Là một người lãnh đạo, bạn ông cũng đã bảo vệ tốt chiến sĩ của mình. Đó là tự hào của mỗi người trong binh đoàn Cổ Lang.
Có lẽ điều làm ông không ngờ nhất là đó bạn ông lại kết hôn cùng người khác mà không phải là A Hy. Ngày diễn ra hôn lễ, tất cả mọi người đều bất ngờ. Vốn dĩ ông đã định an ủi A Hy một chút, nhưng thật rõ ràng, A Hy gần như không có một chút tình cảm trên mức bạn bè với Khương Nhân. Cô vui vẻ chúc mừng và tặng quà cưới, còn nói rằng rất trông chờ được thấy con của Khương Nhân ra đời.
“Hẳn con không biết đâu, ngày con ra đời. Cha con đang ở tinh cầu khác nhận nhiệm vụ không thể trở về kịp. Thu Đồng, mẹ của con chỉ là một người bình thường, còn mang thai sắp sinh lại bị bắt cóc, nếu lúc đó A Hy không đến kịp, e là con không thể sống đến bây giờ rồi đấy”
“Cô ấy cũng tàn nhẫn không kém, đã ra tay giết hết những kẻ động đến mẹ con con lúc đó, mẹ con còn bảo, cô ấy như một sát thần vậy. Mẹ con chỉ biết ôm chặt con trong lòng, nhìn từng người muốn mẹ con con chết ngã xuống”
“Thế nhưng đôi mắt cô ấy nhìn mẹ con và con lại dịu dàng đến mức người giết những kẻ xấu đó không phải cô ấy. Lúc đó mẹ con còn an tâm đưa con cho cô ấy bế rồi ngất đi”
“Khi Khương Nhân và ta trở về, đã là chuyện của 1 tháng sau. Cô ấy vẫn yên lặng bên cạnh bảo vệ Thu Đồng và con. Một bước cũng không rời. Khoảng khắc ta và cha con nhìn thấy cô ấy ôm con ru ngủ. Đó là lần đầu tiên, hai chúng ta biết người bạn này của mình có thể dịu dàng như vậy”
“Năm đó khi ở địa cầu cổ, cha con đều đã dùng hết sức đưa những chiến sĩ còn lại đến nơi an toàn. Lúc đó, ta chỉ có thể trơ mắt nhìn cha con biến mất trước mắt. A Hy lúc đó cũng tới đi cùng cha con. Cuối cùng, bặt vô âm tín. Hera nói với ta rằng, cô ấy không còn nhận thấy sự sống của cha con và A Hy. Lúc đó, ta đã vô cùng ân hận và đau khổ”
“Khương Đồng, ta xin lỗi con. Đến bây giờ ta mới có thể nói với con rằng, cái chết của cha và mẹ con năm đó không thể không có liên quan đến gia tộc của ta được. Sự xấu hổ này khiến ta không có cách nào đối mặt với con, chỉ có thể mang con đến Bolia, nuôi dạy con trưởng thành. Ta vốn dĩ muốn con tránh xa những kẻ xấu xa và tham lam đó. Nhưng con có quyền biết những điều này, ta sẽ không trốn tránh nếu con có hận ta chăng nữa”
Khương Đồng ôm ba mình, cậu không trách ba. Ông không liên quan đến chuyện này. Với tư cách là một người bạn của cha. Ông đã đối xử và bảo vệ cậu vô cùng tốt. Cha của cậu chắc chắn cũng chưa bao giờ oán trách người bạn thân thiết này. Cậu tin là như thế.
“Ba, đừng tự trách mình, đã không sao rồi”