Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Người Cá Medusa

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Người Cá Medusa
  3. Chương 7: Bẫy hoa hồng

Chương 7: Bẫy hoa hồng

Trung - Việt: Linh Thần

- --

"Báo cáo Thiếu tướng, Me..."

Không đợi vệ sĩ ngoài cửa nói hết, Niga đã nói: "Để cậu ấy vào."

Tiếng bốt quân đội bước trên thảm mềm rất đỗi nhẹ nhàng giống như một con mèo đến sau lưng anh ta. Thiếu tướng trẻ tuổi quay lại, ném máy tính bảng mỏng cho Medusa với vẻ mặt u ám.

Medusa ung dung nhận lấy, xem lướt qua tin mật hiển thị bên trên, mày hơi nhướng lên.

"Người mong muốn có được cậu trong Nghị viện Đế quốc không ít, Hoàng đế bệ hạ chưa nói gì, đã có ông lớn muốn chuyển người đến làm 'quan văn' bên cạnh hắn rồi, chết tiệt... Medusa, cậu nói xem, có phải cậu đang là quân y dưới trướng tôi là nhân tài không được trọng dụng không?"

Thiếu tướng ngày thường vui giận chẳng lộ ra, bây giờ lại giống như con sư tử bị giống đực khác xâm phạm lãnh thổ, không giấu được sự tàn độc trong mắt. Dù sao thì cậu ta cũng nhỏ hơn anh một tuổi, chưa thể khống chế cảm xúc của mình hoàn toàn.

Khóe môi Medusa cong cong: "Ông lớn nào vậy?"

"Anh còn muốn biết?" Sắc mặt Niga càng âm u hơn, nhìn Medusa chằm chằm. Người đẹp trước mắt vẫn luôn nhìn cậu ta với vẻ mặt trong sáng vô tư, gật đầu, hình như chẳng định che giấu dã tâm bừng bừng của mình. Cậu ta vẫn luôn biết rằng mục đích Medusa đến gần và chiếm lấy sự cưng chiều từ cậu ta không đơn giản, anh để ý đến quyền thế của cậu ta, muốn dựa vào cậu ta để leo lên, nhưng càng rõ điều này, Medusa càng hấp dẫn cậu ta, giống như thuốc cấm vậy, tuy độc nhưng khiến người ta dễ nghiện.

Niga cười giả vờ, nói chậm rãi: "Hầu tước Valmont, đại thần Hồng y, ông già sáu mươi tuổi, quyền lực lớn hơn tôi, có thể sánh ngang với cha tôi, sao, có hứng thú không?"

"Nghe cũng không tồi." Ý cười trên môi Medusa càng đậm hơn, nhưng cũng dừng lại trước khi lửa giận của Thiếu tướng đạt đến đỉnh điểm: "Nhưng tôi muốn nán lại dưới trướng Thiếu tướng hơn. Dù sao thì quyền lực của Thiếu tướng lâu dài hơn một lão già nhiều."

Lửa giận trong lòng Niga bị đôi ba câu anh nói quét đi sạch, thay vào đó là cảm giác ngứa ngáy dâng lên từ đáy lòng, khảy khảy yết hầu cậu ta.

Những thay đổi nho nhỏ về mặt cảm xúc này đều lọt vào mắt Medusa cả. Thiếu tướng không phải người có suy nghĩ đơn giản, nhưng dã tâm thẳng thắn đáng tin hơn trung thành hư ảo, đó là cách ngụy trang tốt nhất để anh che giấu mục đích thật sự của mình. Bình tĩnh xem xét... mấy năm nay Niga đối xử với anh không tồi, nhưng hy vọng ngày anh giết cha cậu ta - Nier, cậu ta đừng hận anh quá.

Anh lùi về sau một bước: "Nếu không có chuyện gì khác, Thiếu tướng, tôi có thể về phòng chưa?"

"Tôi bệnh rồi." Thấy anh dáng vẻ muốn đi vội của anh, ngọn lửa vừa tắt trong lòng Niga lại có dấu hiệu bừng lên. Cậu ta nhìn Medusa chăm chú, ra lệnh: "Qua đây, kiểm tra cho tôi."

"Nhưng tôi không có đem theo dụng cụ, Thiếu tướng, cho phép tôi..." Medusa chưa nói hết, người ngồi trên sofa đã sải bước đến, ôm anh đến bàn làm việc cổ màu đỏ sẫm. tay nắm chặt góc bàn, Medusa không phản kháng, để thanh niên tóc đỏ cởi một chiếc boot quân đội của anh ra.

Trên vớ dính vệt máu đã khô, Niga cầm mắt cá chân anh rồi cởi nó xuống, vết móng vuốt ghê rợn lộ ra, vì xuống nước hành động lần nữa, vết thương vốn đã khép miệng rách ra lần nữa, rõ ràng vị quân y này đã quên bẵng việc xử lý vết thương.

Cậu ta lấy thuốc trong ngăn kéo ra, cần thận bôi thuốc lên bàn chân xinh xắn trắng trẻo kia.

Medusa rũ mắt nhìn cậu ta. Giờ đây vị Thiếu tướng nổi danh bạo lực khát máu này thật giống một con mèo lớn ngoan ngoãn, nhưng tuyệt không thể vì vậy mà bỏ qua sự nguy hiểm của cậu ta.

Chẳng mấy chốc, cánh tay bôi thuốc cho anh đã nhích lên cẳng chân xoa xoa, Medusa vô thức rụt chân lại, nhưng lại bị bàn tay đeo găng tay da giữ gối lại. Anh ngẩng đầu lên, đôi mắt xanh lam sẫm của Thiếu tướng đang nhìn anh, ánh mắt lướt qua đôi môi, xương quai xanh, luồng lách qua cổ áo đồng phục quân y đang cài chặt, như thể ngay giây sau sẽ xé toạc đồng phục, hung hăng chiếm hữu anh.

"Sự kiên nhẫn của tôi cũng có giới hạn, Thượng úy."

Cậu ta muốn có được anh, điều này quá rõ ràng rồi.

Medusa giữ tay cậu ta: "Tôi muốn lên cao hơn chút nữa, đứng cạnh ngài, sẽ không bị người khác chê trách."

Niga hít sâu một hơi. Dưới ánh trăng, gương mặt người bên dưới đầy vẻ mê hoặc, mái tóc bạch kim ánh lên quầng sáng trong, đẹp mức rung động lòng người, giống hệt một tinh linh vùng tuyết, hoặc một yêu tính hút máu cắn nuốt linh hồn. Một người đẹp nhưng độc, cậu ta nắm cằm anh, ngón cái vuốt ve môi anh: "Anh đang thử thách tôi hay đang giày vò tôi đây?"

Medusa cười nhe răng: "Cả hai."

Đường nét trên cằm Niga căng cứng, nhưng cũng cười cười, lộ ra hàm răng trắng: "Về đi, nghỉ ngơi cho vết thương nhanh khỏi. Sau khi anh được trao huân chương, tôi sẽ không bỏ qua cho anh như vậy nữa."

Tim Medusa hơi run lên. Thiếu tướng nghiêm túc.

May mà còn lâu mới về Đế quốc, bọn họ đã vượt nửa vòng trái đất mới đuổi bắt được người cá, mà ngoài việc bắt người cá, hạm đội còn có nhiệm vụ tìm căn cứ người sống sót cỡ nhỏ ở dọc được, cướp vật tư về cho quân đội Đế quốc. Bọn họ vẫn phải đi một đoạn đường dài.

Trên đường đi, có một sĩ quan truyền tin vội vàng chạy đến, suýt nữa đụng phải anh.

"Báo cáo Thượng tướng, phát hiện một đảo nhân tạo gần đây, nghi là căn cứ của người sống sót, hình như gần đây có căn cứ quân sự."

"Tập họp đội Sói Biển hành động ngay."

Medusa dừng bước, dựa vào tường đợi lệnh. Niga khoác áo choàng ra khỏi phòng, lúc này, tàu chiến chợt chấn động, hình như đụng phải gì đó. Lúc đi ngang anh, Niga dừng lại một chốc, nói khẽ: "Lần này anh không cần đi, ở trên tàu đợi là được."

"Thiếu tướng, cẩn thận." Medusa nhìn bóng lưng cậu ta, không biết trong căn cứ người sống sót có mấy người đột biến đáng sợ đó không, lần này không cần đụng đến chúng, anh cầu còn chẳng được.

Thiếu tướng phải đi chỉ huy... anh rẽ sang chỗ ngoặt đi xuống tầng B1, chưa đến gần hồ nước đã nghe tiếng hét thảm.

Ngước mắt lên nhìn thử, con ngươi anh co lại.

Là người cá đó... anh rảo bước sang đó.

- --

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5752 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5279 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5012 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4587 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4511 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4465 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter