Chương 28: Bàn Luận Hôn Sự
Bố mẹ của Đường Thụy Vũ đã có mặt ở Mộ gia để bàn về hôn sự của anh và Mộ Hiểu Yên, đã nhiều năm rồi họ mới đến nơi này, cảm giác như lúc đầu vẫn là có chút gì đó bất an lo lắng nhưng không thể nói ra. Thật sự không muốn kết thân với Mộ gia một lần nào nữa, dù bao năm qua kể từ sự việc của Mộ Đình Đình xảy ra họ không có xích mích gì nhưng vẫn không thể hoà hợp
_Thụy Vi, con nhớ đừng ăn nói quá lời cũng đừng đi đâu quá xa bố mẹ, Mộ gia là nơi không như bề ngoài đâu con
Đường phu nhân dặn dò con gái trong lúc họ chờ đợi thuộc hạ Mộ gia ra mở cổng, bà ấy khó khăn lắm mới tìm lại được đứa con gái bé bỏng bị thất lạc nên rất cẩn trọng bảo bọc
_Mẹ ơi con lớn rồi mà, còn Mộ gia không như bề ngoài là sao hả mẹ? Nếu họ xấu thì mẹ cưới con dâu cho anh hai làm gì? Mà Mộ Hiểu Yên đó nữa có tốt đẹp gì đâu chứ...
Đường Thụy Vi nhìn ngó ngôi biệt thự rộng như cung điện mà dè bỉu, tính khí ngang ngược và khó gần lúc nào cũng cho mình là nhất
_Tiểu Vi...con đừng lớn tiếng như vậy, đến đây nắm chặt tay mẹ
Đối với Đường phu nhân đứa con gái duy nhất lúc nào cũng bé bỏng cần sự bảo bọc dù Thụy Vi đã 18 tuổi, bà ấy rất thận trọng đối với Mộ gia càng không muốn họ nhìn ngó con gái mình
_Con thương mẹ lắm, vì anh hai không hiểu chuyện mà mẹ phải chấp nhận đứa con dâu như Mộ Hiểu Yên, mẹ đã không thích cô ta thì việc gì phải ưng thuận chứ...hừm...
Đường phu nhân chỉ im lặng xoa đầu đứa con gái bảo bối, bà mỉm cười che giấu tâm sự trong lòng, thật sự không muốn có quan hệ sui gia với Mộ gia
_Tiểu Vi, thích hay không thích chỉ 3 người chúng ta biết thôi, hãy tôn trọng quyết định của anh hai con, rồi chúng ta sẽ hoà hợp thôi mà
Đường lão gia đến nắm tay hai mẹ con đi vào trong khi cổng nhà Mộ gia đang mở rộng, Mộ Hàn Vương đón họ vào phòng khách trò chuyện, hắn cười nụ cười tươi sáng che giấu tội ác kinh hoàng, thoạt nhìn 3 người như một gia đình vô cùng hạnh phúc mà chỉ duy nhất Mộ Hàn Vương nhìn vào mới hiểu được hạnh phúc đó chỉ mãi là một bí mật kinh khủng mà hắn bày ra để làm khổ những con người vô tội
Ở phòng khách mọi người đang bàn luận hôn sự thì phía ngoài vườn hoa Đường Thụy Vũ đang có một chuyện rất căn thẳng với Mộ Hiểu Yên
_Tiểu Yên, tạm thời em đừng nói chuyện nhạy cảm đó cho bố mẹ anh nghe, họ có thể sẽ khó chấp nhận được trong thời gian này
_Ý anh là chúng ta phải giấu bố mẹ anh chuyện em đã không còn trong trắng?
Mộ Hiểu Yên ngây ngốc nói ra, đây là vấn đề mà cô lo ngại nhất nếu ngay từ đầu đã không thành thật thì càng về sau làm sao có đủ can đảm mà đối diện, chưa nói đến việc Đường gia cũng rất có tiếng tăm nếu chuyện này đồn ra ngoài chỉ thêm xấu mặt nhưng nếu càng che giấu thì bản thân cô như một kẻ tội đồ, lúc nào cũng ray rứt vì quá khứ đen tối luôn cố che đậy lại phải dè chừng phập phồng lo sợ cho từng ngày tìm cơ hội nói ra
_Tiểu Yên, em đừng la lớn như vậy
Đường Thụy Vũ vội vã che miệng cô lại, anh nhìn trước ngó sau rồi cố gắng giải thích cho cô hiểu tâm ý của mình
_Anh nghĩ sau này khi chúng ta có con, bố mẹ có cháu rồi thì mọi chuyện sẽ dễ chấp nhận hơn, tạm thời em đừng nói ra chuyện đó
_Anh sợ bố mẹ anh không chấp nhận em có phải không? Nếu cứ che giấu như vậy có khác nào em cố ý lừa gạt bố mẹ anh để được gả vào Đường gia? Em nghĩ mọi chuyện cần được sáng tỏ trước lúc chúng ta lấy nhau, khó khăn lắm mới được ở bên nhau thì chuyện nói ra có là gì đâu anh? Thụy Vũ chúng ta nên thành thật, em tin bố mẹ anh sẽ chấp nhận chuyện của chúng ta, anh tin em đi...đừng che giấu, chính em sẽ nói ra mọi chuyện em sẽ không sao đâu anh đừng lo lắng quá mà
Cô thẳng thắng đối mặt với vấn đề lớn, thà là một lần thành thật thú tội còn hơn che giấu cả đời, chuyện hệ trọng này cần được nói ra nếu không sau này những ngày tháng cô sống trong Đường gia đều sẽ là từng giây phút phập phồng lo sợ, tội lỗi chất đầy
_Em sẽ quỳ xuống nhận tội với bố mẹ anh, em không để anh khó xử đâu.
Mộ Hiểu Yên thở dài nói ra tuy có chút run sợ nhưng vẫn can đảm chọn cách đối mặt, cô không muốn Thụy Vũ khó xử càng không muốn anh vì cô mà mâu thuẫn với gia đình.
Hai người không hề hay biết cuộc nói chuyện của mình đã lọt vào tai Đường Thụy Vi, cô ta nghe xong mà mặt mày đỏ bừng tức giận định bụng sẽ xông về phía họ mà đánh cô một trận
_"Mộ Hiểu Yên mày định cho anh tao đổ vỏ à? Con *** **** xấu xa"
Đường Thụy Vi tức giận muốn lao đến nhưng nghĩ lại mình phải bày mưu tính kế xâu xa hơn, phải để cô sống dở chết dỡ nhục nhã trong ngày kết hôn mới hả dạ
_Đường gia sẽ không chấp nhận đứa con dâu dơ bẩn như mày, cứ đợi mà xem...ngày tháng còn dài
Cô ta nhìn về phía Mộ Hiểu Yên dè bỉu, kế hoạch trong đầu phải thật hoàn hảo trước khi thực hiện
_Thụy Vi, con nhớ đừng ăn nói quá lời cũng đừng đi đâu quá xa bố mẹ, Mộ gia là nơi không như bề ngoài đâu con
Đường phu nhân dặn dò con gái trong lúc họ chờ đợi thuộc hạ Mộ gia ra mở cổng, bà ấy khó khăn lắm mới tìm lại được đứa con gái bé bỏng bị thất lạc nên rất cẩn trọng bảo bọc
_Mẹ ơi con lớn rồi mà, còn Mộ gia không như bề ngoài là sao hả mẹ? Nếu họ xấu thì mẹ cưới con dâu cho anh hai làm gì? Mà Mộ Hiểu Yên đó nữa có tốt đẹp gì đâu chứ...
Đường Thụy Vi nhìn ngó ngôi biệt thự rộng như cung điện mà dè bỉu, tính khí ngang ngược và khó gần lúc nào cũng cho mình là nhất
_Tiểu Vi...con đừng lớn tiếng như vậy, đến đây nắm chặt tay mẹ
Đối với Đường phu nhân đứa con gái duy nhất lúc nào cũng bé bỏng cần sự bảo bọc dù Thụy Vi đã 18 tuổi, bà ấy rất thận trọng đối với Mộ gia càng không muốn họ nhìn ngó con gái mình
_Con thương mẹ lắm, vì anh hai không hiểu chuyện mà mẹ phải chấp nhận đứa con dâu như Mộ Hiểu Yên, mẹ đã không thích cô ta thì việc gì phải ưng thuận chứ...hừm...
Đường phu nhân chỉ im lặng xoa đầu đứa con gái bảo bối, bà mỉm cười che giấu tâm sự trong lòng, thật sự không muốn có quan hệ sui gia với Mộ gia
_Tiểu Vi, thích hay không thích chỉ 3 người chúng ta biết thôi, hãy tôn trọng quyết định của anh hai con, rồi chúng ta sẽ hoà hợp thôi mà
Đường lão gia đến nắm tay hai mẹ con đi vào trong khi cổng nhà Mộ gia đang mở rộng, Mộ Hàn Vương đón họ vào phòng khách trò chuyện, hắn cười nụ cười tươi sáng che giấu tội ác kinh hoàng, thoạt nhìn 3 người như một gia đình vô cùng hạnh phúc mà chỉ duy nhất Mộ Hàn Vương nhìn vào mới hiểu được hạnh phúc đó chỉ mãi là một bí mật kinh khủng mà hắn bày ra để làm khổ những con người vô tội
Ở phòng khách mọi người đang bàn luận hôn sự thì phía ngoài vườn hoa Đường Thụy Vũ đang có một chuyện rất căn thẳng với Mộ Hiểu Yên
_Tiểu Yên, tạm thời em đừng nói chuyện nhạy cảm đó cho bố mẹ anh nghe, họ có thể sẽ khó chấp nhận được trong thời gian này
_Ý anh là chúng ta phải giấu bố mẹ anh chuyện em đã không còn trong trắng?
Mộ Hiểu Yên ngây ngốc nói ra, đây là vấn đề mà cô lo ngại nhất nếu ngay từ đầu đã không thành thật thì càng về sau làm sao có đủ can đảm mà đối diện, chưa nói đến việc Đường gia cũng rất có tiếng tăm nếu chuyện này đồn ra ngoài chỉ thêm xấu mặt nhưng nếu càng che giấu thì bản thân cô như một kẻ tội đồ, lúc nào cũng ray rứt vì quá khứ đen tối luôn cố che đậy lại phải dè chừng phập phồng lo sợ cho từng ngày tìm cơ hội nói ra
_Tiểu Yên, em đừng la lớn như vậy
Đường Thụy Vũ vội vã che miệng cô lại, anh nhìn trước ngó sau rồi cố gắng giải thích cho cô hiểu tâm ý của mình
_Anh nghĩ sau này khi chúng ta có con, bố mẹ có cháu rồi thì mọi chuyện sẽ dễ chấp nhận hơn, tạm thời em đừng nói ra chuyện đó
_Anh sợ bố mẹ anh không chấp nhận em có phải không? Nếu cứ che giấu như vậy có khác nào em cố ý lừa gạt bố mẹ anh để được gả vào Đường gia? Em nghĩ mọi chuyện cần được sáng tỏ trước lúc chúng ta lấy nhau, khó khăn lắm mới được ở bên nhau thì chuyện nói ra có là gì đâu anh? Thụy Vũ chúng ta nên thành thật, em tin bố mẹ anh sẽ chấp nhận chuyện của chúng ta, anh tin em đi...đừng che giấu, chính em sẽ nói ra mọi chuyện em sẽ không sao đâu anh đừng lo lắng quá mà
Cô thẳng thắng đối mặt với vấn đề lớn, thà là một lần thành thật thú tội còn hơn che giấu cả đời, chuyện hệ trọng này cần được nói ra nếu không sau này những ngày tháng cô sống trong Đường gia đều sẽ là từng giây phút phập phồng lo sợ, tội lỗi chất đầy
_Em sẽ quỳ xuống nhận tội với bố mẹ anh, em không để anh khó xử đâu.
Mộ Hiểu Yên thở dài nói ra tuy có chút run sợ nhưng vẫn can đảm chọn cách đối mặt, cô không muốn Thụy Vũ khó xử càng không muốn anh vì cô mà mâu thuẫn với gia đình.
Hai người không hề hay biết cuộc nói chuyện của mình đã lọt vào tai Đường Thụy Vi, cô ta nghe xong mà mặt mày đỏ bừng tức giận định bụng sẽ xông về phía họ mà đánh cô một trận
_"Mộ Hiểu Yên mày định cho anh tao đổ vỏ à? Con *** **** xấu xa"
Đường Thụy Vi tức giận muốn lao đến nhưng nghĩ lại mình phải bày mưu tính kế xâu xa hơn, phải để cô sống dở chết dỡ nhục nhã trong ngày kết hôn mới hả dạ
_Đường gia sẽ không chấp nhận đứa con dâu dơ bẩn như mày, cứ đợi mà xem...ngày tháng còn dài
Cô ta nhìn về phía Mộ Hiểu Yên dè bỉu, kế hoạch trong đầu phải thật hoàn hảo trước khi thực hiện