Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Ngự Hoàng

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Ngự Hoàng
  3. Chương : 187

Chương : 187

Không giống Ải An Đồng, xung quanh Trọng Khê một mảnh âm u quỷ dị. 

Rõ ràng đều cùng trên một mảnh đất, cũng cùng được mặt trời chiếu rọi, nhưng mọi người có thể cảm giác được, bốn phía Trọng Khê tản ra âm lạnh. . . . . . như cõi âm. 

Đứng gần giống như tận mắt nhìn thấy lằn ranh âm dương, tình hình khác thường của Trọng Khê khiến bọn họ chần chừ, vì vậy lần này bọn họ không trực tiếp tấn công, mà phái một đội ngũ thăm dò trước. 

Khiến người không ngờ tới chính là những người kia đến gần Trọng Khê một chút, cả người lẫn ngựa liền trực tiếp ngã xuống, không phải ngất, mà là chết rồi. 

Ban đầu bọn họ còn chưa phát hiện, đều đang suy đoán những người kia là như thế nào, chờ đến khi lại phái một đội đi tới, chuyện giống vậy lần nữa lặp lại, bọn họ liền nhận ra manh mối. 

Không lại tùy tiện tới gần, bọn họ dùng những chó tương đối lớn, dùng dây thừng thật dài buộc lên cổ chúng, lại xua những con chó này đến chỗ đội ngũ ngã xuống, những con chó kia không chút bất ngờ chết đi, sau đó bọn họ cầm dây trói cùng xác chó kéo trở lại. 

Trên người những con chó không có bất kỳ vết thương nào, lại càng không đấu hiệu thấy trúng độc, trong mắt cũng không thấy bất kỳ dấu vết hoảng sợ, dáng vẻ kia khá bình tĩnh, giống như là đang ngủ vậy . . . . . . 

Giống như hồn phách trong nháy mắt bị người kéo ra khỏi thân thể. 

Suy nghĩ này một khi hình thành liền sẽ không đổi, đây cũng là giải thích hợp lý duy nhất. 

Sau đó bọn họ lại thử nghiệm mấy lần, phàm là vật sống đi tới, kết quả đều giống nhau, ngay cả rắn cũng không được. 

Tình hình Trọng Khê vượt qua phạm vi trận pháp có thể khống chế, lại càng không trong khả năng của yêu vật, điều này khiến người ta khó tránh khỏi nghi ngờ, trong thành Trọng Khê có phải có người có thể sử dụng lực lượng ma quỷ hay không. 

Người kia lại một lần nữa cảm thán, phe Phó Đông Lưu thật sự có thể nói là 'nhân tài lớp lớp', đã gặp, chưa gặp, thậm chí là thứ chưa bao giờ nghe, y đều có. 

Nghi hoặc này không chỉ Ngôn Vô Trạm, những người khác cũng có. 

Phó Đông Lưu đến cùng là từ đâu tìm được nhiều kẻ kỳ quái như vậy. 

Tướng lĩnh trấn thủ Trọng Khê, bọn họ tạm thời vẫn chưa có bất kỳ manh mối, có điều so với Ải An Đồng, chỗ này cơ bản không có độ khó có thể nói, dĩ nhiên, điều kiện quan trọng là bọn họ phải giải quyết tình huống quỷ dị của Trọng Khê trước. 

Trận pháp có điểm then chốt để loại bỏ, nhưng thứ này, bọn họ một đầu mối cũng không có. 

Do tình hình Trọng Khê quá mức quái dị, Ngôn Vô Trạm lần này không tới gần, hắn vẫn chờ ở phía sau, cũng giống lúc mới tới Ải An Đồng, đối phương không có bất kỳ hành động nào, cũng không thấy người nào, thoạt nhìn giống như noi theo sắp xếp của Vạn Chi Kha, nhưng bọn họ đều biết, sự việc sẽ không đơn giản như vậy. 

Quân doanh đề phòng nghiêm ngặt, có điều ngoài trướng Ngôn Vô Trạm lại không thấy trọng binh canh gác, thuộc hạn chuyên dùng trận pháp kia của Bắc Thần, Kỳ lâm đã bố trí trận pháp phòng ngự xung quanh, đề phòng bất trắc, Thanh Nhiên cũng dùng yêu lực khống chế bốn phía, hai vòng bảo về này hợp lại, so với binh lính canh gác hữu dụng hơn nhiều. 

Lều bạt không giống nhà ở, vì tránh nghi ngờ, Hoài Viễn như cũ ở trong bóng tối bảo vệ người kia, không tiếp tục cùng hắn ngủ chung giường. Vì vậy trong lều chỉ có một mình Ngôn Vô Trạm. 

Tắt nến, cảnh tượng bên ngoài hoàn toàn hiện lên trên vách lều, người kia hờ hững liếc mắt nhìn, liền treo áo bào trong tay lên cạnh giường, nhưng hắn vừa nhấc rèm giường lên, trên giường vốn nên không có thứ gì đột nhiên vươn ra một cánh tay. . . . . . 

Hắn cứ như vậy bị kéo vào, sau đó rèm giường một lần nữa hạ xuống. 

Không có tiếng thét, thậm chí ngay cả kinh ngạc cũng không có, người kia ngoan ngoãn ngã vào trong lồng ngực ấm áp mà quen thuộc, hắn biết đối phương là ai, người có thể đường hoàng như vậy nằm trong lều hắn không phải ai khác. . . . . . 

”Ngươi không sợ ta là thích khách sao?” Bắc Thần kéo người kia vào trong chăn, hào phóng ở trên người hắn nhào nặn. 

Người kia không ngăn cản, chỉ là quay lại liếc mắt nhìn y, “Nếu là thích khách, còn cần chờ tới bây giờ?” 

Muốn ra tay đã sớm ra tay, thích khách cũng không phải thử độc, còn phải quan sát một hồi. 

Hơn nữa, trận pháp này là Kỳ lâm bày ra, cũng chỉ có Bắc Thần đi vào mới có thể lặng yên không tiếng động. 

Ai bảo y là chủ nhân của gã. 

”Lỡ như là hái hoa tặc thì sao?” Bắc Thần vừa nói vừa cởi quần áo hắn, y không thích quanh co lòng vòng, y cũng chưa bao giờ che giấu, y muốn làm gì, vừa xem hiểu ngay, nhưng cùng lúc, y muốn làm rồi, ông trời cũng không cản được. 

Đây chính là Bắc Thần. 

”Có thể chờ ở trên giường trẫm, đều là chờ trẫm tới lâm hạnh, nếu là hái hoa tặc, trẫm không ngại hái luôn hắn, cũng thử mùi vị dân dã. . . . . .” Lúc Bắc Thần nắm chặt nơi đó của hắn, người kia đang cười theo bản năng nhíu mày lại, lời hắn nói đứt đoạn, hô hấp lại nặng hơn. 

”Hoàng thượng nói rất đúng.” Bắc Thần công nhận gật đầu, động tác trên tay càng trở nên nhanh hơn, quần người kia bị y đạp rơi, chân cũng bị đầu gối y mạnh mẽ chen vào mở ra, Bắc Thần dùng hai tay xoa nắn, lúc chỗ đó của người kia đạt đến cứng nhất, y dừng lại, “Vì vậy, hoàng thượng, Bắc Thần là tới chờ người lâm hạnh , đừng khách sao hưởng thụ đi.” 

Bắc Thần dưới chăn không mặc quần áo, thứ kia của y đỉnh đạc chống đỡ bên eo Ngôn Vô Trạm, lúc y nói chuyện, không biết có phải là cố ý hay không, thứ kia thuận thế trượt tới giữa đùi hắn, vừa vặn chống đỡ ở chỗ đó. . . . . . 

Bắc Thần đè lên hắn, nhấn nhã giữa khe hở, cảm giác cực nóng này khiến chân mày người kia nhíu càng chặt, hắn chưa kịp nói, Bắc Thần đột nhiên ở bên ngoài miệng nhỏ của hắn gảy một cái, lần này, trực tiếp khiến hắn hừ ra. . . . . . 

”Êm tai.” Bắc Thần khen, hào phóng ngậm lấy tai hắn, “Kêu nhiều một chút.” 

Một tay để không, từ trong bình sức đã chuẩn bị sẵn từ lâu, ngay cả nắp cũng đã mở ra, quét ra một ít thuốc, Bắc Thần thoa dày đặc thứ kia lên thứ ác liệt kia của mình, sau đó quay lại giữa đùi người kia tiếp tục cọ sát, tay dĩ nhiên cũng sẽ không nhàn rỗi. 

”Có điều, hoàng thượng, Bắc Thần nhắc nhở người trước một câu, đừng chơi đùa quá vui liền quên mình đang nơi đâu, nếu người khiến binh lính chạy tới, nhìn thấy thần đang được 'đâm', sẽ khó giải thích. . . . . .” Bắc Thần cười xấu xa , y nhấn mạnh chữ kia, cùng lúc còn phối hợp ưỡn dưới eo lên, y ra hiệu vị trí mình được 'đâm'. 

Ngôn Vô Trạm không lên tiếng, trái lại nhắm hai mắt lại, như Bắc Thần đã nói, yên tâm hưởng thụ. 

Có lúc, Bắc Thần sẽ thích sự thành thật của tên này. Không nhăn nhó chút nào. 

Y hôn lên cổ người kia một cái, ngược lại khoát cằm lên vai hắn, cổ bọn họ giao nhau, phần lộ ra ngoài thoạt nhìn thân mật như vậy, nhưng tình cảnh dưới chăn đâu chỉ dùng thân mật để hình dung. 

Bắc Thần một mực thúc eo, hoàn toàn dùng thuốc kia khiến bên dưới người kia rất ẩm ướt, động tác của y càng lúc càng lớn, thời gian ở trước lối vào cũng ngày càng lâu, có mấy lần, lại đẩy vào, thiếu một chút liền đi thẳng vào. . . . . . 

”Ta nói, ban ngày, sao ngươi không nói thẳng?” Động tác vẫn như cũ, Bắc Thần lại đột nhiên hỏi một câu nghiêm chỉnh. 

”Hửm?” Giọng người kia kéo dài mà lười biếng, dường như không muốn phát ra âm thanh, mắt hắn đang nhắm cũng chậm rãi mở ra, có điều cũng chưa hoàn toàn mở ra, chỉ là nhấc lên một cái khe mà thôi. 

Hắn không hiểu ý Bắc Thần, hắn ra hiệu y lặp lại lần nữa. 

Một tiếng này của người kia suýt chút nữa khiến Bắc Thần trực tiếp cắm vào, y dừng lại, sau đó động tác càng nhanh hơn, “Lạc Cẩn.” 

Lần này, Ngôn Vô Trạm nghe hiểu rồi. 

Bắc Thần biết Ngôn Vô Trạm đã hiểu, thấy hắn vẫn không nói gì, lại hỏi một câu, “Trong lòng ngươi rất rõ ràng, chuyện này chỉ có thể để Lạc Cẩn đi làm.” 

Nhưng lúc ban ngày bàn bạc, Bắc Thần giống như những người khác, vẫn chờ Ngôn Vô Trạm nói ra, nhưng đến cuối cùng người kia cũng là không nói ra một chữ. 

”Ta suy nghĩ thêm. . . . . .” Không giống với Hoằng Nghị lần kia, chuyện này không nhất thiết phải là Lạc Cẩn, mà Lạc Cẩn là ứng cử viên phù hợp nhất, có điều tình hình Trọng Khê, hắn còn chưa thăm dò, hắn không muốn để Lạc Cẩn đi mạo hiểm. 

”Không nỡ? Hửm?” Bắc Thần nói xong, liền xoay người kia qua, y để hắn quỳ, mình thì từ phía sau đè lên. 

Ngôn Vô Trạm vừa muốn nói, eo Bắc Thần thúc tới, thứ kia liền trực tiếp trượt vào, dù trước đó chưa làm một chút chuẩn bị, nhưng y cọ lâu như vậy,chỗ đó của người kia đã sớm mềm nhũn, lúc vừa đi vào sẽ có hơi đau, có điều Ngôn Vô Trạm sẽ không bị thương. 

Đề tài này đến đây đã bị Bắc Thần cắt đứt, nói nữa, cũng chỉ còn lời ve vãn rồi. 

Bên ngoài canh phòng nghiêm ngặt, bên trong lại là tình ý kéo dài, hai người thoải mái tràn trề làm một lần, sau đó ôm ở trong chăn trò chuyện, chờ Bắc Thần gần như hoàn toàn khôi phục, lúc chuẩn bị trở lại, màn lều Ngôn Vô Trạm đã bị người xốc lên rồi. . . . . . 

Dù hai người đang khí thế ngất trời, nhưng có người đi vào, bọn họ ngay lập tức liền phát hiện, Bắc Thần trước đó còn cười đến cả mặt gian tà liền cảnh giác ngồi dậy, trong lúc theo khe hở rèm giường nhìn ra ngoài, tay y ở sau lưng dùng chăn đấp lên người người kia. 

Có điều sau khi nhìn thấy tình huống bên ngoài, Bắc Thần lập tức buông xuống đề phòng, bắp thịt căng thẳng khắp người cũng một lần nữa thả lỏng, nhưng biểu tình trên mặt lại không tốt lắm. 

Quần áo hắn ở ngay trong giường, Bắc Thần cầm lấy quần liền mặc vào, “Ngươi ở đây đợi, đừng đi ra ngoài.” 

Bắc Thần nói xong cũng rời khỏi giường, người kia cho rằng chỉ là binh lính, nhưng khi hắn nghe thấy giọng nói bên ngoài, có một chớp mắt, máu hắn ngưng lại rồi . . . . . . 

Người bên ngoài không phải binh lính gì, mà là. . . . . . 

Hoài Viễn, Lạc Cẩn, cùng Hoằng Nghị. 

Đều tới rồi. 

Bị bọn họ, bắt tại giường rồi. 

................

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6260 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5663 View
5
Tiên Hiệp
Chí tôn đặc công
3

Chí tôn đặc công

2566 chương
5496 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Tổng Tài Ngược Thê
4

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5341 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4968 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4950 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter