Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Ngọt Tựa Như Đường

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Ngọt Tựa Như Đường
  3. Chương 48

Chương 48

Dầu gội đầu này mùi hương cũng khá dễ chịu, Dương cẩn thận cầm máy sấy, bàn tay luồn qua đám tóc mềm, khò cho rối tung tóc hắn lên.

Vì cậu đứng đằng trước, còn Phong ngồi dưới ghế, cho nên cậu nhìn rõ trên đầu hắn có hai cái xoáy, ngày xưa nghe mẹ nói người nào có hai cái xoáy rất thông minh, thế nhưng cũng rất bướng.

Tóc Phong khá dày, sấy một lúc lâu mới khô, vậy mà bình thường hắn còn chẳng lau khô đầu. Mùa hè còn đỡ, mùa đông mà vậy chắc chắn sẽ ốm.

Lúc cậu vừa tắt máy sấy, Phong đưa tay lên cầm tay cậu, sờ sờ vào cái bong bóng nước trên đó.

"Tay cậu làm sao thế này?"

Thái độ của Phong quá đỗi tự nhiên, Phong không dám suy diễn như lúc nãy nữa, mặc kệ hắn xoa nắn bàn tay, quay mặt đi, mất tự nhiên nói:

"À, tôi giúp mấy chú thợ xây nâng gỗ, vì không quen lao động nên tay bị phồng lên tí thôi."

Thực ra Dương mới chỉ khênh chưa được nửa tiếng đã bị đuổi ra, ai bảo da cậu mỏng quá, hơi đụng tí đã có dấu vết rõ ràng, thế nhưng nhìn thấy ánh mắt đau lòng của Phong, cậu quyết định giấu giếm.

Phong đau lòng, lòng bàn tay xinh đẹp giờ đây lấm tấm vết đỏ, đôi ba chỗ còn xước da, hắn xoa nắn chán chê rồi mới luyến tiếc bỏ ra, đúng lúc này bụng Dương bỗng kêu lên ùng ục, hắn nâng mi, nhìn chằm chằm vào đó.

Dương ngượng ngùng dụi mũi.

"Cậu đã ăn gì chưa?"

Phong lắc đầu: "Chưa."

Dương khéo léo lùi ra đằng sau một bước, quấn lại dây máy sấy rồi rủ.

"Chúng ta ra ngoài ăn tối đi."

"Ừ." Phong đồng ý, Dương không nói thì không sao, vừa nói cái hắn đã đói rã ruột, từ sáng sớm quay lại đây đến giờ hắn nhốt mình trong nhà, chưa bỏ gì vào bụng.

"Bây giờ chúng ta ăn gì?"

Dương chỉ tay ra đằng sau, "Sang quán cơm niêu bên kia đường đi, giờ đi xa ngại lắm."

"Cũng được." Phong đứng lên, "Vậy chúng ta đi thôi."

Thực ra trong lòng Phong có rất nhiều điều muốn nói, hắn chịu ấm ức suốt cả một ngày hôm qua, sáng nay vội vàng bắt chuyến xe sớm nhất lên đây, không muốn ở ngôi nhà đó thêm một phút một giây nào nữa.

Hôm qua giỗ mẹ, ấy thế mà bố hắn không hề nhớ đến. Thôi thì nếu ông ấy bận công việc thì cũng thông cảm được, thế nhưng vài hôm trước hắn đã gọi điện nhắc đến một lần rồi, ông ấy ậm ừ, sai anh lái xe đến đón hắn về nhà sau đó đi công tác.

Lúc Phong đi về nhà, chỉ còn cô vợ trẻ của ông Bách ở nhà, bụng lúc này đã rất lớn rồi, thấy cô ta đang đi bộ ở trong sân, Phong không để ý đến, chỉ lờ đi rồi chạy lên phòng.

Có lẽ hoạt động bất tiện, cho nên lần này cô ta không hề chạy đến làm phiền Phong nữa, hai người có gặp nhau cũng bơ nhau đi, đến bữa Phong không xuống ăn cơm, cô giúp việc đành phải bê lên cho hắn.

Ở nhà hai ngày vậy mà bố hắn chẳng về, ngày hôm qua là giỗ mẹ hắn, vốn dĩ phải làm mâm cơm cúng, hắn bỏ qua mọi mâu thuẫn gọi bao nhiêu cuộc, vậy mà ông ấy không hề nghe máy.

Phong cứ nghĩ bố bận nên nhờ cô giúp việc làm cơm hộ, đến tối muộn ông ấy cũng chưa về, hắn mới biết thì ra mình tưởng bở rồi.

Cơn giận đến đỉnh điểm khi Phong đi ngang qua phòng người đàn bà kia, nghe thấy tiếng cười ngọt ngào nũng nịu, thì ra là vậy, ông ấy không nghe điện thoại của hắn bởi vì còn phải gọi điện hỏi thăm vợ mới.

Phong một mình ra nghĩa trang, một mình dọn cỏ mộ và thắp hương cho mẹ, cảm thấy mình đúng là điên rồi mới đi trông chờ vào người đàn ông vô tình đó.

Một người thừa như hắn làm gì có tiếng nói trong cái nhà này, còn người đã chết như mẹ rồi cũng sẽ trôi vào quên lãng thôi.

Phong thất vọng đến cùng cực, hắn muốn đập phá hết thảy mọi thứ, ý nghĩ điên cuồng liên tiếp nảy sinh trong lòng, thế nhưng đúng lúc này người ấy đã chạy đến, cho hắn một cái ôm để an ủi.

Dương hứa năm sau sẽ nhớ đến ngày giỗ của mẹ cùng hắn... chẳng hiểu sao chỉ cần một câu này đủ sức đánh tan nỗi buồn từ hôm qua đến giờ, hắn có niềm tin mãnh liệt rằng cậu sẽ thực hiện lời hứa.

Cậu thiếu niên rạng rỡ như ánh mặt trời đó hứa sẽ đưa Phong đi chơi, hứa hẹn cùng đi ăn hết những món ngon ở thủ đô này, hứa sẽ ở cạnh lúc buồn, nấu cho hắn ăn, quan tâm đến hắn, một người dịu dàng như vậy, hắn có cách nào để không thích đây?

Phong thích Dương đến mức muốn ôm chặt cậu vào lòng, muốn khảm cậu vào người, giữ chặt để cậu sẽ không bao giờ bỏ đi, để trong sinh mệnh buồn tẻ này luôn luôn có cậu.

Nhưng mà một bước kia, hắn còn chưa dám tiến đến.

Tháng chín hoa sữa bắt đầu chớm nở, trên đường này chỉ có một cây ở tận ngã ba đằng xa, thế nhưng gió vẫn có thể thổi bay những cánh hoa nhỏ li ti lại đây, mùi hương nhàn nhạt êm dịu thoang thoảng trong không khí.

Quán cơm niêu bây giờ đã bắt đầu đông khách, lúc hai người đi vào các bàn gần như đã chật kín. Dương kéo Phong lên tầng hai, sau đó chọn một bàn gần cửa sổ có thể nhìn ra đường.

Quán này ăn rất ngon nhưng lại đắt, nếu là bình thường Dương cũng ít vào, nhưng hôm nay Phong đang buồn, tốn tiền ăn ngon một bữa cũng không sao.

Cơm niêu bao gồm thịt bò, hành tây, lạp xưởng, nấm hương và mộc nhĩ được xào chung, sau đó rưới nước sốt, cơm được áp chảo để một mặt cháy vàng, sau đó đổ thức ăn lên trên, món này nhìn rất hấp dẫn.

Dương gọi thêm pepsi để uống cho đỡ ngấy.

Hai người ăn xong quyết định đi ra công viên dạo một lúc. Chỉ là lúc đang đi trên đường, Phong thấy hiệu thuốc liền kéo cậu đi vào.

"Cậu mua thuốc gì vậy?" Dương hơi tò mò nhưng vẫn ngoan ngoãn đi theo hắn.

Phong không trả lời mà kéo tay cậu giơ lên cho anh chủ quán xem rồi bảo, "Anh ơi, bán cho em một tuýp thuốc mỡ, bạn em bị rộp tay do mang vác vật nặng."

Anh chủ quán liếc sơ qua vết thương của Dương, sau đó lấy ra một tuýp thuốc mỡ, đẩy ra.

"Bốn trăm bảy mươi nghìn, mỗi ngày bôi hai lần sáng tối, bôi liên tục trong một tuần."

Dương chưa kịp cảm động, nghe thấy giá tiền lập tức muốn kéo Phong đi thẳng. Gì vậy trời? Cái vết thương nhỏ xíu này của cậu, bình thường bôi tí vaseline vào hai ngày là khỏi, mắc gì mua lọ thuốc đắt như vậy? Cậu cản bàn tay của Phong đang chuẩn bị đưa tiền.

"Khoan đã, nhà tôi có thuốc rồi, cậu không phải mua nữa đâu. Vết thương có xíu thế này thôi, để ý đến làm gì chứ?"

Mắt thấy sắp mất một khách hàng, anh chủ quán đẩy cặp kính cận trên mắt, giải thích cho Dương hiểu, "Thuốc này không đắt đâu, một tuýp này cậu bôi hai năm cũng chưa hết, hạn sử dụng khá lâu." Anh hơi ngừng lại rồi mới nói tiếp, "Hơn nữa vết thương này của cậu nói nhẹ cũng không hẳn, cậu mà không vệ sinh cẩn thận, nếu để nhiễm trùng còn mưng mủ lên đấy, tốt nhất sau khi về nhà nên rửa sạch bằng xà phòng, tiếp theo chích vết phồng ra, bôi thuốc vào."

Phong nghe thấy cực kỳ có lý, hắn gật đầu, quyết đoán rút ra một tờ năm trăm đưa cho anh ta, cầm lấy tuýp thuốc.

Sau khi chịu qua vài chục ngày nghèo khó, Dương giờ đây đã biết quý trọng đồng tiền, năm trăm ngàn này còn đắt hơn cả bữa cơm bọn họ vừa ăn nữa, sao Phong có thể không nháy mắt mà móc ra như vậy chứ?

Cầm đám tiền thừa trả lại, Phong tiện tay nhét luôn vào túi Dương để ngày mai đi chợ, sau đó lôi cậu về nhà bôi thuốc.

Dương đành phải nghe theo. Trên đường đi cậu lôi tuýp thuốc ra xem thần dược gì mà đắt như vậy?

Tên thuốc là "thuốc mỡ kháng sinh Bacitracin", Dương lên google tìm kiếm thử, thấy giá đúng là đắt như vậy thì mới cẩn thận cất đi.

Trong suốt quá trình làm sạch tay hay chích vết phồng, Phong luôn đứng bên cạnh để giám sát, đến lúc bôi thuốc, hắn cứ nhất định phải tự tay thực hiện mới yên tâm, Dương cũng mặc kệ, hắn muốn dày vò tay cậu thế nào cũng được.

Thật ra được quan tâm cũng vui phết, từ nhỏ đến lớn Dương đánh nhau không biết bao nhiêu lần, mấy vết thương như thế này nhiều vô kể, nhưng mà cậu toàn để mặc cho chúng tự nhiên khỏi, ai rảnh bôi thuốc làm gì?

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5996 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5445 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5162 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
4789 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4766 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4706 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter