Ngôi Sao Bảy Cánh
Tác giả | Astory.vn |
---|---|
Thể loại | Sủng, Đam Mỹ |
Số chương | 61 |
Lượt đọc | 115 |
Trạng thái | Đang tiến hành |
Cập nhật | 3 năm trước |
Tóm tắt truyện
Dưới ánh sáng Hạ Thành, Lục Duyên nổi danh về kỹ thuật ghi-ta rock kỳ lạ, vai trò hát chính trong một ban nhạc, âm nhạc thiên tài, dáng vẻ “Giáo chủ X giáo”.
Hàng xóm mới Tiêu Hành chỉ cảm thấy hắn là đồ chó chơi không nổi đàn ghi-ta mà còn siêu cấp mẹ nó nát … giống HKT.
* HKT (sát mã đạt = Smart = 杀马特) ở đây là xu hướng theo đuổi phong cách lai Nhật lai Hàn khoảng những năm 2008. Người ta còn dùng từ này khi muốn mắng đối phương là đồ não tàn, phần tử nổi loạn, không chính thống.
Văn này còn có tên: Người anh em phá sản.
Theo hướng hiện thực đời thường.
CP: Con ông cháu cha công x hát chính trong ban nhạc rock thụ
Tác phẩm đẩy mạnh:
Hắn, tay ghi-ta Lục Duyên kỹ thuật ly kỳ nổi danh trong thế giới ngầm, hát chính trong ban nhạc rock. Mà anh, phú nhị đại Tiêu Hành nổi danh không học vấn, không nghề nghiệp, là yêu tinh trong hộp đêm, trong mắt cha mẹ là ác ma.
Văn này kể ban nhạc Lục Duyên đối mặt nguy cơ giải tán, hắn tại thời điểm đen tối nhất của cuộc đời cùng lúc gặp được phú nhị đại bị đá ra khỏi nhà, Tiêu Hành. Hai người bất ngờ trở thành hàng xóm… Trong quá trình hiểu nhau yêu nhau, Tiêu Hành lại tiếp tục giấc mơ, mà Lục Duyên bước ra từ nội tâm mù mịt, hai người dắt tay hướng về cuộc sống mới.
5 chương mới nhất
Danh sách chương
BÌNH LUẬN TRUYỆN
Truyện theo dõi
Nhấn để xem...Gợi ý truyện
Sống Lại Chỉ Muốn Bên Người Vạn Kiếp
Nam Chính Sao Ngài Không Làm Theo Hợp Đồng
“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.
“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.
ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.
“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.
“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.
Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.
lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.
cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.